[DuongQuan] Năm Ấy, Anh Đã Không Ở Lại
Chap 1:Giới thiệu
Phạm Anh Quân
Quân – Em -22t nhà khá giả hiền lành ,….
Trần Đăng Dương
Dương – Anh 25t nhà giàu ham danh tiếng ,……….
Tg nì
Các nv khác tớ sẽ giới thiệu sau ạ
Quân yêu Dương.
Yêu bằng tất cả sự dịu dàng và tin tưởng của một người chưa từng bị tổn thương.
Nhưng đổi lại, cậu chỉ nhận được sự phản bội trong lúc đau đớn nhất.
Ngày cậu gục ngã, anh quay lưng đi.
Vì danh tiếng, vì tương lai, hay vì tình cảm chưa đủ sâu?
cậu trở lại — không còn là cậu trai yếu mềm ngày nào, mà là một người bình tĩnh đến tàn nhẫn, đẹp hơn, sắc sảo hơn, và… hoàn toàn xa lạ với quá khứ.
Dương giờ là một gương mặt nổi tiếng trong giới truyền thông. Nhưng khi đối diện với Quân, anh không còn là người đàn ông từng dám buông tay cậu năm xưa.
Anh run rẩy.
Anh hối hận.
Và… anh muốn quay lại.
Nhưng liệu quá khứ có thể được tha thứ?
Tg nì
Cũng gọi là cốt truyện ạ
Tg nì
Q u a n g H u n g M a t e rd
Tg nì
SORRY Ạ các chữ của các anh là viết in hoa ạ
Tg nì
Duongquan Duongquan Duongquan Duongquan
D u o n g q u a n D u o n g q u a n D u o n g q u a n
D u o n g q u a n D u o n g q u a n
Chap2– Người Ở Lại Với Cơn Bão
Quân đứng lặng trước cửa phòng cấp cứu, đôi mắt đỏ hoe, tay cậu siết chặt góc áo khoác như đang cố níu giữ chút ấm áp cuối cùng.
Bên trong, mẹ cậu đang giành giật sự sống từng giây một. Bên ngoài, điện thoại vẫn trống rỗng — Dương không gọi lại.
Cậu đã gọi cho anh gần hai mươi lần.
Nhắn không biết bao nhiêu tin nhắn. Nhưng thứ nhận lại chỉ là sự im lặng
Phạm Anh Quân
Nghe máy đi mà dương ơi // bấm gọi liên tục//
Từ bao giờ Dương lại im lặng như vậy?
Mười tiếng trước, Quân còn được anh ôm vào lòng, thì thầm lời yêu trong căn phòng trọ nhỏ chỉ vừa đủ ánh đèn vàng mờ.
Trần Đăng Dương
Anh sẽ không bao giờ rời xa em, ngốc ạ
Trần Đăng Dương
//Dương từng nói, hôn nhẹ lên tóc cậu.//
Trần Đăng Dương
Dù có chuyện gì, anh cũng sẽ bên em.
Thế mà giờ đây, khi Quân cần anh nhất… Dương lại chọn cách biến mất.
Quân cố gắng không khóc. Cậu tự nhủ mình không được gục ngã. Nhưng cổ họng nghẹn ứ, tim đập hỗn loạn
Vừa hỗn loạn vì lúc mẹ đang trong phòng cấp cứu gọi anh mà không nghe
Trần Đăng Dương
anh bận lắm, Quân à. Chuyện em… anh không thể giúp gì được.
Dương nói thế, bằng một cuộc gọi ngắn ngủi. Giọng anh không có nổi chút ấm áp nào, như thể đang nói chuyện với người lạ.
Như thể tình yêu hai năm qua chỉ là một cuộc chơi vụng về của tuổi trẻ.
Quân bật cười.
Cậu cười như một kẻ vừa mất tất cả.
Tin tức Dương chính thức trở thành gương mặt đại diện cho một hãng truyền thông lớn tràn ngập mạng xã hội.
Anh mặc vest xám, cười rạng rỡ trước ống kính.
Tg nì
nhìn cũng giống đúng không=))
Còn Quân – mặc áo bệnh viện, mắt thâm quầng, vừa hoàn tất giấy tờ tang lễ cho mẹ.
Một người bay cao.
Một người rơi xuống.
Và không ai nhớ đến ai.
Chap 3– Sau Khi Mất Mọi Thứ
Quân dọn dẹp căn phòng trọ cũ vào một chiều mưa. Bên ngoài, gió lùa qua từng khe cửa sổ, mang theo hơi lạnh thấm sâu vào da thịt.
Căn phòng từng ấm áp lạ kỳ — nơi có tiếng cười, có bữa ăn khuya, có ánh mắt
Dương nhìn cậu dịu dàng mỗi sáng thức dậy. Giờ chỉ còn là cái vỏ rỗng khô cứng, thừa thãi đến mức khiến người ta phát ngán.
Bàn chải đánh răng của Dương vẫn còn đó.
Chiếc áo khoác anh từng để lại vẫn treo ở góc cửa
Nhưng anh thì không quay lại nữa.
Phạm Anh Quân
//Quân cười nhạt.//
Phạm Anh Quân
Em từng nghĩ… chỉ cần yêu đủ nhiều, người ta sẽ không nỡ bỏ em.
Phạm Anh Quân
Yêu nhiều không bằng đúng thời điểm. Không bằng đúng người.
Phạm Anh Quân
Khi em trở nên vô dụng, em sẽ bị vứt đi. Dễ dàng như vứt một tờ hóa đơn cũ.
Một tháng sau lễ tang mẹ, Quân rời khỏi thành phố.
Cậu không báo với ai. Không để lại thư. Không đăng gì trên mạng. Biến mất như thể chưa từng tồn tại.
Không ai biết Quân đã làm gì, sống ở đâu suốt hai năm sau đó. Người ta đồn cậu suy sụp, phải vào viện tâm thần.
Có người nói Quân sang nước ngoài học lại ngành truyền thông. Cũng có người bảo cậu làm phục vụ quán ăn, sống vật vờ qua ngày.
Nhưng sự thật là: Quân đã thay đổi.
Từng vết thương giờ là một lớp giáp.
Từng nước mắt giờ là sự bình thản đáng sợ.
Cậu không còn tin vào lời hứa. Không còn hy vọng vào bất kỳ ai.
Và cậu cũng không yêu Dương nữa.
Ít nhất, cậu tự nhủ như vậy.
____________________________
Tg nì
Tại hội trường của một buổi talkshow về truyền thông – chủ đề: “Khi sự thật bị che giấu trong tình yêu và danh vọng.”
Dương – khách mời đặc biệt.
Quân – diễn giả trẻ vừa trở về, đại diện cho thế hệ mới.
Cả khán phòng xôn xao khi hai người bước lên sân khấu. Không ai biết họ từng là gì trong quá khứ.
Chỉ có một ánh nhìn… thoáng chạm nhau.
Trần Đăng Dương
//Dương chết lặng.//
Người đứng trước anh không còn là Quân yếu mềm ngày nào. Là một Quân trưởng thành, lịch lãm, bình thản và xa lạ đến nhói tim.
Trần Đăng Dương
//Anh mấp máy môi.// Quân…
Phạm Anh Quân
//Quân chỉ mỉm cười. Một nụ cười nhẹ như chưa từng có đau thương.//
Phạm Anh Quân
Lâu rồi không gặp, anh Dương.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play