Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Bước Chân Vào Thế Giới Tổng Tài HungAn

Chương 1: Gánh Nợ Thay Cha

Trời Sài Gòn mưa lất phất, từng giọt đọng trên mái tôn của quán cà phê nhỏ ven đường. Trong góc quán, một cậu học sinh mặc áo đồng phục đã cũ, tay cầm vở bài tập, tay còn lại run rẩy lau nước mắt. Đặng Thành An – học sinh lớp 12A1, trường THPT Trần Hưng Đạo. Cậu không như bạn bè đồng trang lứa có thể vô tư lo chuyện thi đại học. Với An, mỗi ngày trôi qua là một cuộc vật lộn giữa học hành và kiếm sống.
Tụi nó dọa xiết nhà, nói ba mẹ mày không trả nổi thì bán mày vô quán karaoke trả nợ đó.” – Lời tên cho vay nặng lãi vẫn văng vẳng trong đầu cậu. Món nợ hơn 2 tỷ đồng, do ba An – một tiểu thương nhỏ – lỡ ký giấy vay lãi suất cao vì tin người. Giờ đây, An là đứa duy nhất còn khả năng xoay xở. Cậu rút điện thoại, đôi mắt ươn ướt. Tin nhắn từ một số lạ vừa tới:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
💬 Tôi là người chủ nợ. Gặp tôi tại LQH Group lúc 14h hôm nay. Nếu không, tôi sẽ tiến hành kiện tụng.
Cậu chưa kịp trả lời thì tin nhắn khác đến:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi không thích nhắc lại. Cậu đến, hoặc gia đình cậu chuẩn bị ra đường.
14h00 – Văn phòng Tập đoàn LQH Tòa nhà LQH cao ngất giữa trung tâm thành phố. Thành An rụt rè bước vào, lọt thỏm giữa không gian hiện đại và đầy quyền lực. Nhân viên lễ tân nhìn cậu đầy ngờ vực, nhưng khi nghe cậu nói tên, cô ta lập tức dẫn lên tầng 25. Cánh cửa phòng Tổng giám đốc mở ra. Người đàn ông ngồi sau bàn làm việc ngẩng đầu lên – ánh mắt sắc lạnh, khí chất bức người. Lê Quang Hùng – 28 tuổi, Tổng giám đốc Tập đoàn LQH, một trong những tập đoàn đầu tư tài chính lớn nhất Việt Nam.
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Cậu là Đặng Thành An ?
An gật đầu, tay nắm chặt quai cặp.
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Gia đình cậu đang nợ tôi 2,3 tỷ đồng. Gốc và lãi. Họ ký vào hợp đồng chính thức, có công chứng. Tôi có thể kiện họ bất cứ lúc nào.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi… tôi biết. Nhưng… xin anh cho tôi thời gian. Tôi sẽ trả, tôi thề!
Quang Hùng đứng dậy, bước chậm đến gần. An giật mình khi khoảng cách giữa họ chỉ còn vài bước.
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Cậu bao nhiêu tuổi rồi ?
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Mười tám… Tôi còn đang học lớp 12..
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi cho cậu một lựa chọn. Làm trợ lý riêng cho tôi trong 1 năm, tôi xóa nợ cho gia đình cậu. Trong thời gian đó, tôi sẽ đảm bảo cậu được tiếp tục đi học, không ai đụng được đến gia đình cậu.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi… tôi là học sinh. Tôi đâu biết gì về công ty?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi không cần cậu giỏi việc. Tôi cần người bên cạnh tôi, nghe lời, đúng giờ, trung thực. Tôi đã điều tra. Cậu không hút thuốc, không dính băng nhóm, chưa từng trốn học. Một cậu bé ngoan.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Anh điều tra tôi?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi không làm ăn với người tôi không nắm rõ. Tôi cho cậu 5 phút để suy nghĩ. Nếu từ chối, tôi sẽ gửi đơn kiện đến toà trong ngày mai.
5 phút sau Thành An cúi đầu, giọng run run:
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi đồng ý.
Lê Quang Hùng không nói gì, chỉ đưa tay lấy điện thoại gọi:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tiến – chuẩn bị hợp đồng tạm thời. Trợ lý mới của tôi tên Đặng Thành An. Cậu ta bắt đầu từ hôm nay.
[Nhóm chat – “3 Đứa Bạn Bất Khả Ly”]
Đức Duy.
Đức Duy.
💬 An mày biến đâu rồi??? Hôm nay không đi học??
Pháp Kiều.
Pháp Kiều.
💬 Tao gọi nãy giờ không được, lo ghê á. Mày đang ở đâu???
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tao ổn. Chỉ là… tao sắp có một công việc “hơi đặc biệt”

Chương 2: Cuộc sống “dưới trướng” tổng tài

Đêm đầu tiên sau khi ký hợp đồng, Thành An không ngủ nổi. Cậu nhìn trần nhà ký túc xá mà lòng nặng trĩu. Từ ngày mai, cậu sẽ không chỉ là học sinh cấp 3, mà còn là… trợ lý riêng của tổng giám đốc tập đoàn tài chính – một chức danh nghe như đùa trong phim truyền hình.
6:00 Sáng Tin Nhắn Đến
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
💬 Đứng ở cổng trường lúc 6:45. Tôi đón.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
“Đón? Ổng là tổng tài mà? Không phải có tài xế à?”
Nhưng đúng 6:45, chiếc xe Lexus đen bóng dừng trước cổng trường. Cửa kính hạ xuống, để lộ gương mặt quen thuộc:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Lên xe
Các học sinh xung quanh bắt đầu xì xầm: “Ủa ủa ủa ai vậy? Sao giống tổng giám đốc trên tivi ta??” “Thành An? Cái gì vậy? An quen đại gia hả?” An luống cuống cúi đầu chui vào xe, mặt đỏ bừng. Cậu lí nhí:
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi có thể đi bộ…
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Không thích lòng tốt người khác thì nói. Tôi không bắt cậu nhận.
An lí nhí không nói nữa. Quang Hùng nhấn ga, xe lướt đi trong ánh mắt sững sờ của cả trường.
Giờ ra chơi – Nhóm bạn tụ họp
Pháp Kiều.
Pháp Kiều.
MÀY VỪA LÊN XE AI VẬY AN???
Đức Duy.
Đức Duy.
Mày chơi với đại gia hả? Làm trợ lý hay làm tình nhân đó 🤨
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Mày khùng. Tao… tao chỉ làm trợ lý hợp đồng thôi. Ổng là chủ nợ. Tao không có quyền từ chối.
Pháp Kiều.
Pháp Kiều.
Ổng nhìn mày… không giống nhìn con nợ. Giống kiểu… mlem mlem mày thì có 😏
Đức Duy.
Đức Duy.
Lo cho mày thôi. Tổng tài với học sinh cấp 3… không phải phim đâu ba.
Sau giờ học – Tập đoàn LQH Vừa đến văn phòng, An được đưa đến tầng cao nhất – nơi làm việc của tổng tài. Mọi người nhìn cậu như sinh vật lạ. Một nữ thư ký ghé tai cậu, thì thầm:
Châu Anh
Châu Anh
Cậu là người đầu tiên ngài Hùng đón tận nơi. Đừng khiến ngài mất mặt.
An gật đầu như gà mổ thóc, rồi bước vào văn phòng. Bên trong, Hùng đang chăm chú nhìn màn hình, nhưng khi thấy An, anh nói không nhìn:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Đưa tôi cà phê, 60% Arabica, 40% Robusta, không đường, không đá. Bên trái là máy xay.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi… tôi không biết làm cà phê ạ…
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Từ giờ học
Quang Hùng đẩy một tập tài liệu sang:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Lịch họp của tôi. Ghi chú vào sổ, nhắc tôi khi đến giờ. Còn nữa. Cậu sẽ ăn trưa với tôi. Bếp trưởng dưới căng tin cần người nếm thử món mới.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Anh là tổng giám đốc mà cũng rảnh ăn thử món mới?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi có bao tử. Tôi cũng cần ăn. Và tôi không thích ăn một mình.
An lặng thinh. Trong một khoảnh khắc rất ngắn, cậu thấy ánh mắt Lê Quang Hùng không còn lạnh lùng nữa, mà có chút… cô đơn.
Trưa hôm đó Cả hai ngồi ăn trong phòng riêng. An đang loay hoay cắt trứng luộc thì nghe Hùng nói khẽ:
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Cậu không cần cúi đầu trước mặt tôi. Tôi không phải người cao quý gì.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Nhưng anh là tổng tài..
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Và cậu là người khiến tôi thấy… bớt mệt mỏi.
An lặng người, mắt nhìn người đàn ông đang chăm chú ăn cơm, nét mặt lạnh tanh nhưng cử chỉ lại dịu dàng.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Anh thật sự không giận khi tôi vụng về vậy sao?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi sẽ giận… nếu cậu không cố gắng.
Cuối ngày – Trên đường về Chiếc xe chở cả hai về lại ký túc xá. Trời lại mưa. Lê Quang Hùng dừng xe, không nói gì, chỉ đưa cho An một chiếc áo khoác.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Cái này?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Áo của tôi. Cậu ướt mưa sáng nay, đừng để cảm lạnh. Tôi không thích người làm việc bên cạnh mình bị bệnh.
An ôm áo vào lòng. Cậu không biết nên vui hay lo, nhưng một điều chắc chắn: Tổng tài này… không hề giống người mà cậu tưởng.

Chương 3: Khi Tình Cảm Nảy Sinh

Thành An chưa từng nghĩ có một ngày cậu sẽ quen dần với lịch sinh hoạt… của một tổng tài. Mỗi sáng, xe đen bóng dừng ở cổng trường. Mỗi trưa, ăn cùng sếp trong phòng riêng. Mỗi tối, ghi chú lịch họp, in tài liệu, pha cà phê – dù có lúc lỡ tay làm đổ, vẫn được tha thứ bằng cái nhìn lạnh tanh nhưng không nặng lời. An ngạc nhiên khi thấy tổng tài Lê Quang Hùng – người nổi tiếng trên báo chí là lạnh lùng, tàn nhẫn – lại có lúc đứng tựa cửa chờ cậu tan học. Cũng chính người đó, đặt vào tủ cậu một hộp sữa socola và tờ giấy viết tay: “Nhớ uống. Đừng để mệt.”
Một ngày khác – Tại văn phòng LQH An loay hoay tìm tệp hồ sơ để bàn Hùng. Lỡ tay, cậu làm rớt cả chồng giấy.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi xin lỗi… tôi sẽ dọn ngay…
Hùng bước lại, cúi xuống cùng An nhặt từng tờ giấy. Gương mặt cả hai chỉ cách nhau chưa đến 10 cm. An bất giác ngẩng lên. Chạm phải ánh mắt sâu như hút cậu vào đó.
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Cậu không cần sợ tôi như vậy.” – Hùng khẽ nói, giọng trầm
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Tôi… không sợ… Chỉ là…” – An lúng túng.
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Chỉ là sao?
An cắn môi, quay mặt đi. Cậu không biết cảm giác tim mình đập thình thịch mỗi khi nhìn anh là gì… Nhưng nó không còn giống nỗi sợ nữa.
[Group Chat – “3 Đứa Bạn Bất Khả Ly”]
Pháp Kiều.
Pháp Kiều.
💬 An, có phải mày… thích ông Hùng không?
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
💬 Sao tự nhiên hỏi vậy?!
Đức Duy.
Đức Duy.
💬 Tao thấy mặt mày sáng nay đỏ như cà chua chín, ngồi kế ổng mà tay run luôn =))
Pháp Kiều.
Pháp Kiều.
💬 Nghiêm túc đó. Mày coi lại mình đi. Lỡ mày lún sâu rồi thì sao?
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
💬 Tao không biết. Tao không dám nghĩ.
Cùng lúc đó – Bên phía nhóm bạn Quang Hùng
Quang Anh.
Quang Anh.
💬 Ủa Hùng, sao hôm nay ông im re? Cái nhóc nhỏ đó làm gì ông bực à?
Đăng Dương.
Đăng Dương.
💬 Hay là… ông ghen?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
💬 Không có chuyện đó.
Quang Anh.
Quang Anh.
💬 Nhưng nãy ông thấy nó cười nói với cậu bạn học, mắt ông tối sầm luôn còn gì.
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
💬 Nó còn nhỏ.
Chiều hôm đó – Trên đường về Cả hai ngồi im trên xe. Không giống mọi khi, hôm nay Lê Quang Hùng không hỏi An chuyện học. Không dặn dò gì. Không đưa áo khoác. Không nói một lời. An nắm chặt quai cặp.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Anh giận tôi sao?
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Không
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Vì tôi cười với Pháp lúc trưa? Cậu ấy chỉ là bạn tôi…
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
Tôi không có quyền can thiệp vào bạn bè của cậu.
An cúi đầu. Một nỗi nghẹn dâng lên trong lòng. Lần đầu tiên, cậu nhận ra… mình mong chờ ánh mắt của anh hơn mình tưởng.
Đêm hôm đó – Tin nhắn đến
Lê Quang Hùng.
Lê Quang Hùng.
💬 Ngày mai cậu không cần đi làm. Tôi có lịch công tác đột xuất.
An nhìn dòng tin nhắn mà lòng trống rỗng. Bàn tay buông điện thoại xuống, chạm phải hộp sữa anh từng mua.
Đặng Thành An.
Đặng Thành An.
Lê Quang Hùng… sao anh không hiểu gì hết…”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play