Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Phaidei] Tàn Hoa Máu

Mở đầu

NovelToon
*Tại bãi container bỏ hoang*
Mydei
Mydei
"Phainon...." //Giọng anh khàn khàn, gần như gầm gừ//
Mydei
Mydei
"Tôi không ngờ được gặp anh ở đây"
Phainon
Phainon
"Tôi cũng vậy. Gặp trong tình huống này...thật éo le..." //Anh cười khan//
Mydei
Mydei
"Câm miệng" //Anh gào lên// "Tôi thật sự ghét giọng cười của anh, Phainon"
Mydei
Mydei
//Nhưng có thật vậy không? Trong lòng Mydei cũng không rõ hoặc có lẽ Mydei đã mong nhớ được nghe lại giọng cười này của Phainon//
*Cơn mưa đột nhiên rơi xuống trên bãi container hoang tàn. Ánh đèn vàng từ những cần cẩu cũ rỉ loang lổ, hắt lên bóng hai người đứng đối diện nhau*
Mydei
Mydei
"Tại sao...tại sao anh lại rời đi..." //Mydei nắm chặt nắm đấm, giọng run rẩy. Rõ ràng anh muốn biết lý do Phainon rời đi, rời xa anh//
Phainon
Phainon
//Phainon ậm ừ, rõ ràng anh không muốn nói rõ nguyên nhân// "Xin lỗi..."
Mydei
Mydei
"Xin lỗi?" //Mydei tiến lên một bước, bước chân đạp lên vũng nước loang lỗ ánh đèn// "Anh rõ ràng biết khi chọn rời đi khỏi tổ chức đồng nghĩa với việc phản bội lại tổ chức. Anh còn xin lỗi?"
*Tiếng gió rít qua những thùng sắt*
Phainon
Phainon
"Tôi...không còn cách nào khác..."
Mydei
Mydei
"Không" //Mydei gào lên// "Anh có, nhưng anh lại chọn rời đi."
Mydei
Mydei
//Anh hít một hơi thật sâu// "Theo luật của tổ chức. Nhất quyết không để kẻ phản bội sống sót"
*Phainon bước lên chậm chạp*
Mydei
Mydei
"Phainon, tôi hỏi cậu lần cuối, tại sao anh lại quyết định rời đi?" //Mydei nắm chặt con dao, anh nhìn thẳng vào mắt Phainon. Lưỡi dao găm lóe dưới tay áo//
Phainon
Phainon
//Phainon khẽ nhếch mép, anh cười nửa miệng chua chát// "Có những chuyện.... anh không hiểu được đâu..."
Mydei
Mydei
//Trong chốc lát, Mydei đã lao tới, dao găm lướt cắt không khí quệt ngang cánh tay Phainon khi anh xoay người né//
*Âm sắc lưỡi thép xé vải. Một đường rách trên cổ tay áo Phainon. Da thịt anh tứa máu, đỏ sẩm trên vải đen*
Phainon
Phainon
//Phainon nghiến răng vì đau đớn, anh lùi lại phía sau. Một tay anh ôm lấy vết rách, máu nhỏ giọt xuống sàn xi măng lạnh ngắt//
Phainon
Phainon
//Dù thế đôi mắt anh không hề né tránh Mydei// "Đau đấy" //Anh bật cười khàn//
Mydei
Mydei
//Mydei áp sát, dao kề cổ Phainon, lưỡi thép lạnh dính mưa chạm lên da ẩm mồ hôi//
*Hơi thở của hai người chạm vào nhau, mùi máu sắt tanh hòa trong cơn gió lạnh*
Mydei
Mydei
"Anh còn dám cười?" //Mydei gằn giọng, ngón tay ép mạnh lên vết rách trên tay Phainon. Máu tươi rịn thêm, loang đỏ đầu găng tay anh//
Phainon
Phainon
//Phainon hít mạnh, toàn thân căng lên. Anh ngửa đầu, xương quai xanh nổi lên dưới lưỡi dao. Toàn thân anh run rẩy nhưng ánh mắt găm lấy Mydei không rời//
Phainon
Phainon
"Nào...đâm tôi đi" //Một giọt máu của Phainon rơi xuống nhỏ tách lên mũi giày Mydei//
Mydei
Mydei
//Bàn tay cầm dao của Mydei run nhẹ, run vì tức giận hay vì gì khác. Chính anh cũng không rõ//
Phainon
Phainon
//Phainon khẽ cười khúc khích. Môi anh lướt sát vào vành tai Mydei. Anh thì thầm, giọng khản đặc như màn mưa đêm//
Phainon
Phainon
"Tôi biết là anh không nỡ mà"
Phainon
Phainon
//Phainon lập tức rút mạnh cánh tay, lưỡi dao xước thêm một đường trên bắp tay, máu nóng rịn ra dưới lớp áo.//
Phainon
Phainon
//Nhưng anh không lùi bước ,tay kia siết chặt cán dao, anh đổi thế tì thằng vào Mydei//
*Roẹt*
*Lưỡi dao trượt qua vai Mydei, sượt da, xé áo, để lại vệt máu đỏ lẫn nước mưa*
Mydei
Mydei
//Mydei nghiến chặt răng. Anh nhào tới tay nắm chặt cổ áo Phainon, đầu gối thúc mạnh vào sườn Phainon//
Phainon
Phainon
//Cú va chạm nặng, nhưng Phainon bật cười// "Vẫn còn yếu lắm"
Mydei
Mydei
//Tiếng cười chưa kịp dứt, Mydei vung cùi chỏ, quật ngược vào quai hàm Phainon. Lực mạnh khiến làm khóe môi anh rướm máu, vệt đỏ loang xuống cằm//
Phainon
Phainon
//Phainon cười khẩy, anh lập tức đáp trả ngay, cánh tay dính máu siết lấy gáy Mydei. Anh kéo xuống, đầu gối anh bật lên, thục ngang bụng Mydei//
*Tiếng thở cả hai bật ra, cả hai quần nhau giữa nền xi măng trơn trượt, mùi máu hòa mùi mưa*
Mydei
Mydei
//Mydei xoay dao, lưỡi dao sượt qua cổ Phainon, để lại một vết đỏ//
Phainon
Phainon
//Tuy nhiên Phainon không tránh, anh luồn tay, chặn cổ tay Mydei bẻ mạnh. Con dao rơi xuống nền kêu loảng xoảng//
*Trong khoảnh khắc, hai người dính sát vào nhau, trán chạm trán, hơi thở nóng phả thẳng vào nhau*
Phainon
Phainon
"Anh thua rồi, Mydei" //Phainon thì thầm vào tai Mydei, vừa giễu cợt vừa nguy hiểm//
Phainon
Phainon
"Nhưng yên tâm, tôi không giết anh đâu"
Mydei
Mydei
//Mydei gầm lên, giật tay đấm thẳng vào sườn Phainon//
Phainon
Phainon
//Tuy nhiên, anh đỡ được, nghiêng người đổi thê ép Mydei ngược vào tường gạch ẩm lạnh//
Phainon
Phainon
//Một tay Phainon kẹp cổ Mydei, tay kia ghì chặt con dao dí ngang xương quai xanh. Tất nhiên anh không đâm chỉ kề sát như nhát đe dọa//
Mydei
Mydei
//Hơi thở anh khản đặc, máu từ vai xuống vạt áo. Mắt anh vẫn gườm gườm nhìn Phainon, cổ họng phập phồng nuốt lời nguyền rủa//
Phainon
Phainon
//Phainon cuối xuống hơi thở bên tai, tay còn lại ấn vào huyệt ở cổ và bả vai Mydei//
Mydei
Mydei
//Mydei giãy đạp theo phản xạ, mắt anh bắt đầu tối dần đi, hơi thở đứt quãng//
*Mưa đập lên hai người , hòa cùng mùi máu và hơi ấm dồn ép*
Phainon
Phainon
//Phainon từ từ thả tay. Anh kéo cổ áo Mydei, kéo gương mặt Mydei gần sát gương mặt anh và cuối cùng trao cho anh nụ hôn//
Phainon
Phainon
"Tôi hứa, tôi sẽ quay lại tìm anh vào thời điểm thích hợp " //Anh dịu dàng chạm vào má Mydei//
Mydei
Mydei
"Anh....."
Phainon
Phainon
//Chưa kịp dứt lời, Phainon liền đánh mạnh vào gáy Mydei, khiến anh ngất đi lập tức//
Phainon
Phainon
//Mydei ngất đi, Phainon nhẹ nhàng đỡ người Mydei dựa vào tường gần đó, rồi cởi chiếc áo khoác của mình đắp lên cho Mydei//
Phainon
Phainon
//Anh mân mê bàn tay Mydei, hôn nhẹ lên ngón tay. Sau đó, anh đứng dậy rời khỏi bãi container bỏ hoang//
NovelToon
*Phainon bước ra khỏi bãi container bỏ hoang, bước chân có phần loạng choạng sau khi trải qua cuộc chiến với Mydei*
*Khi vừa bước ra ngoài anh gặp hai tên áo đen đang đợi sẵn kế bên chiếc xe đen*
"Một người nghiêng người che ô, người còn lại lặng lữ đứa khăn cho Phainon lau máu"
Vệ sĩ
Vệ sĩ
"Thiếu gia, cậu không sao chứ"
Phainon
Phainon
"Ừ " //Anh lạnh lùng đáp, vừa lau máu//
Vệ sĩ
Vệ sĩ
"Ông chủ đang đợi cậu trở về quay về"
Phainon
Phainon
"Không cần phải nói" //Anh cắt ngang lời tên vệ sĩ//
Vệ sĩ
Vệ sĩ
"Mừng vì thiếu gia thiếu gia chịu hợp tác"
Phainon
Phainon
"Sao cũng được, các người lo mà giữ lời hứa"
*Một tên vệ sĩ mở cửa xe đen được đậu sẵn gần đó, cúi người mời anh bước vào*
*Trước khi lên xe, Phainon quay đầu nhìn lại bãi container bỏ hoang. Rồi sau đó, anh biến mất vào ghế sau, cánh cửa khép lại, xe lăn bánh nuốt trọn đêm tối*

Mở đầu (2)

NovelToon
Mydei
Mydei
//Mydei tỉnh dậy. Đập vào mũi cậu là mùi thuốc men và thuốc khử trùng xung quanh. Cậu nhận ra bản thân đang ở phòng bệnh của Hyacine //
Hyacine
Hyacine
"Ah...cậu tỉnh rồi" //Hyacine gần đó nhận ra Mydei tỉnh dậy//
Mydei
Mydei
//Cậu nhăn mặt ngồi dậy, nhận thấy bản thân đang được băng bó rất nhiều//
Mydei
Mydei
"Tôi bất tỉnh bao lâu rồi?" //Anh thều thào hỏi//
Hyacine
Hyacine
"Đã 3 ngày rồi"
Mydei
Mydei
"À...." //Anh thở dài//
Hyacine
Hyacine
//Hyacine im lặng một lúc rồi lên tiếng //
Mydei
Mydei
"Ừm..."
Hyacine
Hyacine
"Cậu cần nghỉ ngơi, đừng di chuyển quá nhiều"
Mydei
Mydei
"Vâng, tôi biết..."
Mydei
Mydei
//Anh dựa đầu vào giường, đầu óc lanh thang trong suy nghĩ mơ hồ//
Mydei
Mydei
"Cô Hyacine, ai là người đưa tôi về vậy"
Cipher
Cipher
"Là tôi"
Cipher
Cipher
"Tôi e là cậu không được nghỉ ngơi đâu."
Cipher
Cipher
//Cipher từ bên ngoài bước vào. Cô nhẹ nhàng dựa vào tường lặng lẽ nhìn Mydei//
Cipher
Cipher
"Ông chủ muốn gặp cậu"
Hyacine
Hyacine
"Gì cơ, cậu ấy vừa mới tỉnh dậy mà phải đến đó sao?"
Cipher
Cipher
"Đây là lệnh, Hyacine. Tôi chỉ truyền tin thôi. Còn cậu nghe hay không thì tự hiểu hậu quả"
Hyacine
Hyacine
"Cô Cipher..."
Mydei
Mydei
"Được rồi, tôi đến gặp ông chủ"
Mydei
Mydei
//Anh chật vật đứng dậy khoác cho mình áo sơ mi ngang vai rồi rời đi//
Hyacine
Hyacine
"Nhìn cậu ấy thiếu sức sống quá. Tôi thật sự lo cho cậu ấy"
Cipher
Cipher
"Tất nhiên rồi, người bạn thân nhất đã rời đi mà"
Hyacine
Hyacine
"...."
Cipher
Cipher
"..."
Hyacine
Hyacine
"Tôi hy vọng ngài Anaxagoras không phạt quá nặng cậu ấy"
*Thư phòng*
NovelToon
Mydei
Mydei
//Mydei đứng trước cửa. Cậu hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa//
Anaxagoras
Anaxagoras
"Vào đi" //Giọng lạnh lẽo vang lên sau cửa//
Mydei
Mydei
//Mydei từ từ mở cửa bước vào trong rồi đóng cửa lại//
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anaxa dựa người vào bàn, tay vừa mân mê chiếc súng vừa cầm khăn lau chúng//
Anaxagoras
Anaxagoras
"Tôi nghe nói là cậu đã gặp tên phản bội đó"
Mydei
Mydei
//Anh mím chặt môi// "Vâng"
Anaxagoras
Anaxagoras
"Vậy là....cậu để tên phản bội đó sống sót rời đi sao"
Mydei
Mydei
//Mydei nắm chặt nắm đấm// V..Vâng...tôi đã thất bại...
Anaxagoras
Anaxagoras
"Ồ..." //Anh hờ hững trả lời//
Anaxagoras
Anaxagoras
//Cuối cùng anh cũng ngước lên nhìn anh// "Nhìn anh kìa, thật tàn tạ. Cậu nghĩ cậu còn xứng đáng là người của bang Cerces không?"
Mydei
Mydei
"..."
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anaxa nheo mày// "Không có câu trả lời à"
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anh nghiến răng, anh thật sự ghét sự im lặng này//
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anaxa đột nhiên chĩa mũi súng về phía cậu//
*Pằng*
*Anaxa nổ súng về phía Mydei*
*Viên đạn sượt qua tai Mydei và dính lên cánh cửa. Mydei vẫn đứng im*
Mydei
Mydei
"..."
Anaxagoras
Anaxagoras
"Tsk...hôm nay tôi bắn trượt ,hên cho cậu đấy"
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anh đặt mạnh súng lên bàn//
Anaxagoras
Anaxagoras
"Đi đi, cậu bị cấm túc 1 tháng"
Mydei
Mydei
"Vâng"
Mydei
Mydei
//Anh liền quay lưng rời khỏi căn phòng//
*Từ trong bóng tối*
Castorice
Castorice
"Rõ ràng là muốn kiểm tra tình trạng của cậu ấy, có cần phải dùng súng kiểm ra không?"
Castorice
Castorice
//Castorice liếc mắt nhìn Anaxa//
Castorice
Castorice
"Anh đúng là không giỏi thổ lộ cảm xúc mà"
Anaxagoras
Anaxagoras
"Chẳng phải cô cũng vậy sao"
Castorice
Castorice
"Nhưng tôi thẳng thắn hơn anh"
Anaxagoras
Anaxagoras
"Tssk...Sao cũng được"
Anaxagoras
Anaxagoras
"Cô mang hộp súng cho cô Tribbies, nói rằng súng này bắn lệch"
Castorice
Castorice
//Cô lườm Anaxa// "Vâng" (Rõ ràng là cố tình bắn lệch)
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anh ngửa đầu ra ghế// "Mydei thật sự mất hết tinh thần luôn mà"
Anaxagoras
Anaxagoras
//Anaxa ngồi xuống, tay mân mê ly rượu trên bàn//
Castorice
Castorice
"Anh lệnh cấm túc Mydei là muốn Mydei tịnh dưỡng mà đúng không?"
Anaxagoras
Anaxagoras
"...." //Anh nhấp ngụm//
Castorice
Castorice
//Mắt cô lơ đãng nhìn ra cửa sổ// "Tôi hy vọng Mydei sẽ lấy lại tinh thần sớm"
Anaxagoras
Anaxagoras
"Ừm..." //Anh mân mê ly rượu, rồi nhấp một ngụm lớn//
*Mydei bước đi trên hành lang, khi anh dự định trở lại phòng khám của Hyacine*
Hyacine
Hyacine
"Không sao chứ?"
Mydei
Mydei
"Ừm..."
Mydei
Mydei
//Sau một khoảnh khắc trầm lặng//
Mydei
Mydei
"Cô Cipher, sao cô tìm được tôi vậy?"
Cipher
Cipher
"À..ừm...."
Cipher
Cipher
"Phainon đã gửi định vị cho tôi"
Mydei
Mydei
"...."
Mydei
Mydei
"Tôi trở về phòng đây"
//Mydei tuy không biểu lộ cảm xúc nhưng cả hai đều cảm nhận được sự tức giận, đau đớn và bất lực của anh//
Hyacine
Hyacine
"Cipher, cô nói dối đúng không? Nếu Phainon gửi định vị cho cô thì cậu ấy sẽ bị phát hiện"
Cipher
Cipher
"....."
Cipher
Cipher
"Thật ra thì cô Aglaea đột nhiên gửi định vị cho tôi, tôi đến đó và thấy cậu"
Hyacine
Hyacine
"Cô Aglaea? Sao cô ấy biết được."
Cipher
Cipher
"Chà...tôi cũng tự hỏi làm sao cô ấy biết...Có khi ...Phainon đã liên lạc với cô ấy"
*Phòng Mydei*
//Mydei lập tức đóng sập cửa//
Mydei
Mydei
"Chết tiệt.... chết tiệt...."
Mydei
Mydei
//Cậu dựa người vào tường//
Mydei
Mydei
//Mydei ghét bản thân mình lúc này, bất lực//
Mydei
Mydei
"Tại sao..tại sao...anh lại rời bỏ tôi...."
Mydei
Mydei
"Nếu đã rời bỏ tôi, tại sao anh vẫn quan tâm đến tôi chứ" //Anh gào thét//
*Không biết từ lúc nào, anh chìm trong men rượu*
Mydei
Mydei
//Anh gục xuống bàn vì rượu. Đầu óc anh bắt đầu lâng lâng, tâm trí dần lang thang về quá khứ//

Chap 1

*Tại đất nước Kremnos* *Gia tộc Nikador nổi tiếng là gia tộc hùng mạnh với công việc khai thác đá quý và cùng với đó là cả một gia tộc Mafia lâu đời*
*Đâu đó tại dinh thự biệt lập của gia tộc Nikador*
Eurypon
Eurypon
"Khốn khiếp....tại sao ta có thể...."
*Sau một đêm say chén, Eurypon tỉnh dậy và nhận ra sai lầm của mình vì đã qua đêm với người hầu gái*
Hầu gái
Hầu gái
"Thưa ngài" //Cô quỳ xuống, giọng cô run rẩy//
Eurypon
Eurypon
"Câm miệng, ngươi nghe rõ đây, chuyện đêm nay coi như chưa từng xảy ra"
Eurypon
Eurypon
"Cho dù ngươi có sinh cho ta đứa con trai đi chăng nữa, ta sẽ không bao giờ công nhận ngươi và đứa con"
*Và cứ thế, sau 9 tháng 10 ngày, đứa trẻ ra đời không tình yêu, không danh phận. Tất cả những gì mà cô hầu gái có thể làm là lặng lẽ chăm sóc đứa trẻ*
*8 năm sau*
*Trong một góc vườn sau dinh thực Kremnos*
Mydei
Mydei
//Mydei ngồi xổm bên bờ đá. Mái tóc màu be và đỏ bết mồ hôi, quần áo thì xộc xệch, đầu gối trầy xước//
Cậu nhóc
Cậu nhóc
"Thằng con hoang"
*Trước mặt cậu là đám trẻ của những người hầu*
Cậu nhóc
Cậu nhóc
"Mẹ mày chỉ là con hầu bẩn thỉu" //Đám trẻ tiếp tục dè bỉu//
Mydei
Mydei
//Mydei lập tức lao lên đấm thẳng mặt một đứa//
*Đám trẻ còn lại xông vào, giật tóc, đấm ngã Mydei sấp xuống đất sỏi*
*Một lúc sau*
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Con lại đi đánh nhau nữa à" //Cô thở dài, nhẹ nhàng giúp cậu lau sạch vết thương//
Mydei
Mydei
"Bọn chúng dám dè bỉu mẹ" //Cậu rít qua kẽ răng//
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
//Thở dài//
Mydei
Mydei
"Mẹ....ba con là ai vậy...."
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"..."
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Con không cần biết đâu...có mẹ ở đây là được rồi"
Mydei
Mydei
"..."
Mydei
Mydei
"Vâng"
*Ngày hôm sau*
*Mẹ cậu bị sốt, Mydei tìm thuốc trong nhà cho mẹ thì cậu phát hiện nhà hết thuốc. Vì thế cậu có suy nghĩ táo bạo sẽ đến khu nhà chính để trộm thuốc cho mẹ*
Mydei
Mydei
//Mydei nhanh chóng lẻn vào khu nhà chính, cậu đi xung quanh dinh thự để tìm kho thuốc//
Phu nhân
Phu nhân
"Ai đó" //Ngươi phụ nữ sang trọng bước đi trên hàng lang, tay bà nhẹ nhàng xoa bụng bầu của mình//
Mydei
Mydei
//Mydei giật mình, cậu quay đầu nhìn phía sau//
Phu nhân
Phu nhân
//Bà bước tới nhìn cậu. Trong thoáng bà ngạc nhiên// Mống mắt mặt trời??Ngươi...ngươi là ai....
Mydei
Mydei
//Mydei nghiến răng và bỏ chạy//
Phu nhân
Phu nhân
"Đứng lại"
*Trong chốc lát Mydei chạy đi mất*
Phu nhân
Phu nhân
"Tại sao...tại sao thằng nhóc đó lại có mống mắt của gia tộc Nikador"
Phu nhân
Phu nhân
//Bà ngã quỵ xuống xuống sàn vì sốc//
*Mydei sau khi chạy trốn người phụ nữ đó, cậu nhanh chóng đi tìm kho thuốc, và vô tình cậu bắt gặp gia chủ, Eurypon*
Eurypon
Eurypon
Ngươi...... //Ông ta nhìn thấy Mydei và kinh ngạc//
Mydei
Mydei
//Mydei nhìn ông, cậu cảm giác có chút gì đó kì lạ khi nhìn ông//
Eurypon
Eurypon
"Người đâu lôi thằng nhóc này ra ngoài" //Ông ta nghiến răng//
*Mydei nhận ra mọi chuyện không ổn nên lập tức chạy đi*
*Tất nhiên với dáng vóc nhỏ bé của cậu, cậu dễ dàng bị bắt lại*
Eurypon
Eurypon
"Ngươi...Ai cho phép ngươi vào đây?"
Mydei
Mydei
"Tôi...tôi tìm thuốc cho mẹ tôi...."
Eurypon
Eurypon
"Mẹ ngươi...? Một con ả hầu mà dám muốn có thuốc à"
Mydei
Mydei
"Ta không cho phép ngươi nói mẹ ta như vậy."
Eurypon
Eurypon
"Tsk...lôi nó ra ngoài"
*Sau một lúc , khi cậu bị lôi ra một cách thô bạo. Cậu liền trở về với mẹ cậu*
Mydei
Mydei
//Cậu trở về với bộ dạng lắm lem//
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Mydei, con đã đi đâu vậy"
Mydei
Mydei
"Khu nhà chính ạ"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Gì cơ??" //Bà hoảng loạn//
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Tại sao con lại tới đó?"
Mydei
Mydei
"Con...con chỉ muốn...tìm thuốc cho mẹ"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
//Bà ôm đầu// "Không ổn rồi, Mydei mau chóng thu dọn đồ đạc đi"
Mydei
Mydei
"Hả? Tại sao ạ?"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Cứ làm đi, trong đêm nay chúng ta phải rời khỏi nơi đây"
Mydei
Mydei
"V...vâng..."
*Tại thư phòng*
Eurypon
Eurypon
"Nói cho ta biết, tại sao vợ ta lại hoảng hốt đến ngất xỉu?" //Ông gằn giọng hỏi//
Quản gia
Quản gia
"Sau khi điều tra thì có vẻ, phu nhân đã gặp đứa con hoang ấy"
Eurypon
Eurypon
"Cái gì?"
Eurypon
Eurypon
//Ông cắn ngón tay, điều này không ổn, việc phát hiện ông có đứa con hoang sẽ ảnh hưởng danh tiếng của gia tộc, người vợ đang mang thai sẽ cảm giác lo lắng về vị trí thừa kế của con bà//
Eurypon
Eurypon
"Ta muốn đứa trẻ đó và con ả đàn bà đó chết. Và ta muốn được nhìn thấy 2 cái xác"
Quản gia
Quản gia
"Vâng, ông chủ"
*Tối hôm đó*
*Mydei cùng mẹ lặng lẽ rời khỏi dinh thự biệt lập của gia tộc Nikador*
*Cả hai nhanh chóng đến khu rừng, bước chân của họ nhanh chóng hướng đến biển*
Mydei
Mydei
"Mẹ...con không hiểu , tại sao chúng ta phải rời khỏi đây"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Con không cần biết, cứ tiếp tục đi"
Mydei
Mydei
"Mẹ...con cần biết, và con muốn biết" //Cậu lên giọng//
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"....Mydei...."
Mydei
Mydei
"Tại sao mẹ luôn giấu con chứ, con cũng là con của mẹ, con cũng cần biết mọi thứ chứ"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Mẹ...mẹ chỉ muốn bảo vệ con..."
Mydei
Mydei
"..."
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Được rồi, đến lúc này mẹ cũng nên nói sự thật cho con"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Mydei, con đã gặp gia chủ chưa? Ngài...Eurypon..."
Mydei
Mydei
"Dạ...rồi ạ...."
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Ông ta...là ba con"
Mydei
Mydei
"Sao cơ ạ?"
Mydei
Mydei
//Đó cũng là một phần lý giải vì sao khi cậu nhìn ông ta, cậu cảm giác có gì đó kì lạ//
Mydei
Mydei
//Nhưng việc bị ông ta ra lệnh lôi cậu ra ngoài khiến cậu tức giận// "Ông ta không phải ba tôi"
*Bỗng nhiên cả hai nghe tiếng truy đuổi từ phía sau*
Sát thủ
Sát thủ
"Dấu chân chúng đi về hướng này, đuổi theo"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Chạy thôi, Mydei"
Mydei
Mydei
"Mẹ, chuyện gì vậy, tại sao chúng ta phải chạy?"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Không còn thời gian nữa, họ sẽ giết cả hai chúng ta"
Mydei
Mydei
"Con không hiểu...là ai chứ"
*Pằng*
Sát thủ
Sát thủ
"Con đàn bà và thằng con hoang, không được để ai sống sót"
*Cả hai người chạy len qua từng bụi cây gai góc, máu rịn ở chân. Tiếng gió hú, sấm rền vang và cả cơn mưa như trút nước. Nhưng họ vẫn tiếp tục chạy*
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
"Mydei, con phải sống và rời khỏi nơi này"
Mẹ của Mydei
Mẹ của Mydei
//Bà lấy chiếc nhẫn, đeo lên ngón tay nhỏ của cậu//
*Pằng*
*Ngay khi tiếng súng thứ hai vang lên. Cô đã đẩy Mydei xuống sườn dốc*
Mydei
Mydei
"Mẹ!!!"
Mydei
Mydei
//Cậu rơi xuống dốc và rơi xuống biển. Trong hoảng loạn cậu nắm chặt lấy tấm ván để dòng nước cuốn đi//
Mydei
Mydei
"Mẹ"
*Trong một khoảnh khắc cậu thấy mẹ cậu rơi xuống dốc, nhưng cơ thể cô bất động*
*Cậu sợ hãi khi nhìn thấy cơ thể bất động của mẹ, hơi thở cậu nghẹn lại dường như là quên thở*
Mydei
Mydei
"Mẹ" //Đôi mắt cậu đỏ hoe//
Mydei
Mydei
"Mẹ!!!"
*Cơn mưa ngày một lớn hơn, như muốn át đi tiếng thét của cậu*
Mydei
Mydei
//Đôi mắt cậu ướt đẫm , cậu nghiến chặt răng, bàn tay giữ chặt lấy tấm ván đang đưa cậu trôi dạt trên mặt biển*
Mydei
Mydei
//Cậu nghiến răng// Tôi sẽ giết các người....tôi sẽ giết các người...
*Có lẽ chính đêm ấy, sự lạnh lẽo đến tê tái, cơn mưa xối xả như muốn rửa trôi cả máu và nước mắt đã chứng kiến khoảnh khắc một đứa trẻ đánh mất mọi thứ. Và một lời thề không nói thành lời đã được khắc sâu*
Mydei
Mydei
"Ta sẽ trả thù...."

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play