AzaLyhan | Dày Vò Nhau
1
Aza -biệt danh Ánh Sáng mà người hâm mộ đặt cho tựa lưng vào tường, ngực phập phồng lấy oxy ánh mắt cô không rời khỏi Lyhan, người đang ngồi co một chỗ ở góc phòng, tai đeo headphone, mắt nhắm nghiền như cố gắng tách mình khỏi thế giới vẻ cô độc ấy như một bức tường vô hình ngăn cách Lyhan với tất cả, kể cả Aza
Juky San
Hôm nay tạm ổn rồi mọi người về nghỉ ngơi, nhớ giữ sức ngày mai tập tiếp phần vũ đạo khó đó
Ngân Mỹ
Dạ em đói bụng quá rồi ai đi ăn tối với em không?
Phương Lan
/lắc đầu cười/Chị về trước, còn check lại lịch trình cho cả nhóm em rủ Quang Hùng với Quang Anh đi ấy
Quang Anh
Đi! Đi! Chết đói giờ này rồi
Juky San
Em nói chuyện với Lyhan đi hôm nay em ấy lại không ổn
Juky San
Mấy động tác phối hợp em ấy toàn sai, cảm xúc biểu diễn cũng không có
Juky San
Nhóm mình sắp có đêm diễn quan trọng, chị không muốn có sự cố gì
Aza gật đầu, nuốt nước bọt cô hiểu trách nhiệm của mình, không chỉ với tư cách một thành viên, mà còn là người hiểu Lyhan hơn ai hết dù cho khoảng cách giữa họ dường như ngày càng xa
Khi chỉ còn lại hai người, Aza chậm rãi tiến về phía Lyhan cô ngồi xuống, cách Lyhan một khoảng đủ để tôn trọng không gian cá nhân
Lyhan chậm rãi mở mắt, tháo một bên tai nghe ra ánh mắt chị đảo qua Aza rồi lại nhìn xuống sàn nhà, không một chút xúc cảm
Ánh Sáng Aza
Em có ổn không hôm nay em… trông có vẻ mệt
Lyhan
Tôi ổn, chỉ là hơi mệt thôi
Ánh Sáng Aza
Không phải chỉ mệt đâu em đã không tập trung cả tuần nay rồi
Ánh Sáng Aza
Có chuyện gì sao?
Ánh Sáng Aza
Nói với chị được mà
Lyhan
Nói..nói để làm gì? để chị lại đưa ra những lời khuyên 'tích cực' của chị sao?
Lyhan
Mọi chuyện không phải lúc nào cũng màu hồng như chị nghĩ đâu, Aza
Aza chớp mắt, cảm thấy như có một gáo nước lạnh tạt vào mặt chị biết Lyhan đang chịu áp lực, nhưng sự khép kín và những lời nói như dao ấy khiến trái tim chị thắt lại
Ánh Sáng Aza
Chị chỉ muốn giúp em thôi
Lyhan
Tôi không cần giúp đỡ
Lyhan
Tôi chỉ cần mọi người để tôi yên
Aza đứng bật dậy, nắm lấy cổ tay Lyhan cái chạm ấy khiến cả hai người giật mình da thịt họ như có lửa chạy qua Lyhan giật tay lại, nhưng Aza không buông
Ánh Sáng Aza
Không đâu em cứ chạy trốn hoài chúng ta là một nhóm, Lyhan và…
Ánh Sáng Aza
…và chúng ta là bạn, phải không? chị quan tâm đến em thật lòng
Lyhan nhìn thẳng vào mắt Aza, đôi mắt nâu sẫm chất chứa một nỗi niềm phức tạp mà Aza không thể nào thấu hiểu hết
Lyhan
Aza, đôi khi tôi tự hỏi, chị có thực sự nhìn thấy con người thật của tôi, hay chị chỉ nhìn thấy hình ảnh một Lyhan mà chị muốn thấy?
Lyhan
Một Lyhan luôn vui vẻ, hòa đồng, và không có những mảng tối như thế này?
Aza sững người câu nói ấy như một nhát dao đâm thẳng vào nỗi sợ thầm kín nhất của cô có phải cậu đã quá vô tâm?
Ánh Sáng Aza
Chị… chị không hiểu /lắp bắp/
Lyhan
Vì vậy, xin chị, đừng cố tỏ ra hiểu tôi
Lyhan quay lưng bước đi, bóng hình cô độc in hằn trên nền sàn gỗ lạnh lẽo Aza đứng đó, bất lực, nhìn theo cho đến khi cánh cửa phòng tập đóng sập lại, để lại cô trong sự im lặng nặng nề
Tối hôm đó, Aza trở về căn hộ chung của nhóm với tâm trạng nặng trĩu cô không thể nào xua đi hình ảnh đôi mắt đầy tổn thương của Lyhan
Cô lẻn vào phòng bếp, định lấy một chút nước thì thấy Phương Lan đang pha trà
Phương Lan
Trông em như vừa thua độ vậy á, Aza
Ánh Sáng Aza
Chị Lan, làm thế nào để hiểu được một người...luôn đóng kín cửa lòng dạ chị?
Phương Lan
Mày đang nói Lyhan á hả
Phương Lan
Em biết không, có những người giống như một con sâu bướm vậy
Phương Lan
Chúng không thể nào hóa thành bướm nếu không trải qua giai đoạn ở trong kén, giai đoạn ấy có thể cô độc, tối tăm, và đau
Phương Lan
Áp lực từ công việc, từ antifan, từ chính những kỳ vọng của bản thân... chắc em ấy đang trong chiếc kén của riêng mình việc của mình là kiên nhẫn và tôn trọng không gian của họ, chứ đừng cố xé cái kén ấy ra
Phương Lan
Những việc em đối xử với Lyhan, chỉ đang làm nó tổn thương thôi em ạ
Ánh Sáng Aza
Nhưng mà em muốn giúp Lyhan thôi mà..
Phương Lan
Giúp bằng hành động, chứ đừng chỉ bằng lời nói và đôi khi, sự hiện diện im lặng lại có ý nghĩa hơn tất cả những lời hỏi han đấy
Phương Lan
Tình cảm giữa người với người, nhất là thứ tình cảm… đặc biệt, nó cần thời gian và sự chân thành thật sự, Aza ạ
Aza nhìn xuống tách trà, hơi nước bốc lên mờ ảo cô nhận ra mình đã sai cô đã cố gắng chiếu rọi ánh sáng của mình vào mảng tối của Lyhan, mà quên mất rằng, đôi khi, người ta chỉ cần một người ngồi lại trong bóng tối đó cùng họ, thay vì cố kéo họ ra
Cô lấy điện thoại, nhắn một tin nhắn cho Lyhan. Không phải một câu hỏi dồn dập, không phải một lời an ủi sáo rỗng chỉ đơn giản là..
Ánh Sáng Aza
💬Sáng mai chị mua bánh mì chả cá em hay ăn, để trong tủ lạnh nếu em dậy trễ
Không cần một câu trả lời chỉ cần để Lyhan biết, có một người vẫn đang ở đây, theo cách mà Lyhan có thể chấp nhận
2
Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai tràn ngập căn bếp chung của nhóm mùi cà phê thơm lừng hòa quyện với tiếng cười nói ríu rít của Ngân Mỹ mọi người đang tụ tập cho bữa sáng vội vã trước giờ tập
Lyhan bước xuống, đôi mắt vẫn còn hơi sưng nhưng đã bớt u tối hơn hôm qua chị lẳng lặng đi thẳng đến tủ lạnh, mở ra ngay ngắn trên ngăn giữa là một chiếc bánh mì chả cá được gói cẩn thận trong giấy bạc, bên cạnh là một chai trà đào ướp lạnh đúng thương hiệu mà chị yêu thích
Một cảm giác ấm áp khó tả chạy dọc sống lưng Lyhan chị lấy gói bánh mì ra, ngón tay chạm vào mẩu giấy nhỏ dán bên ngoài, dòng chữ quen thuộc của Aza "Phần của Lyhan không được bỏ bữa "
Quang Hùng
Ôi, hôm nay có tiên tri à?
Quang Hùng
Biết mua đúng món Lyhan thích thế?
Quang Anh
Gắt thế Aza mua cho mỗi mình mày thôi à?
Ánh Sáng Aza
Tại… tại tình cờ thôi đi ngang qua thấy ngon nên mua
Ngân Mỹ
Tình cờ mà chuẩn thế em?
Ngân Mỹ
Tao đi ngang qua chỗ đó hoài mà có thấy nó bán trà đào đâu?
Juky San
Ừ, thì tình cờ giờ tình cờ ăn nhanh đi, 30 phút nữa có mặt tại phòng tập, hôm nay chúng ta tập phần biểu diễn mới, khó lắm đấy
Không khí buổi tập sáng nay có vẻ nhẹ nhàng hơn có lẽ vì bắt đầu một ngày mới, hoặc có lẽ vì tâm trạng của Lyhan đã ổn định hơn một chút dù vẫn ít nói, nhưng chị đã không còn thái độ chống đối hoặc thu mình hoàn toàn
Quang Hùng
Tụi bây, xem nhanh này fan edit clip tập luyện hôm qua của tụi mình kìa
Đoạn clip được edit rất chuyên nghiệp, với những phân cảnh tập luyện hăng say, những giọt mồ hôi lấp lánh và cả những khoảnh khắc thả lỏng, cười đùa nhưng khi hình ảnh Lyhan xuất hiện với những động tác lệch nhịp, khuôn mặt thiếu cảm xúc, dòng bình luận bên dưới bắt đầu xuất hiện những lời lẽ không mấy thiện chí..
:Lyhan gì mà diễn như cây tre vậy?
:Sao mặt lạnh lùng thế, không thích thì nghỉ đi
:Kéo cả nhóm tụt level nhóm không cần người vô tâm thế đâu
Không khí trong phòng tập chợt lặng đi Lyhan đang ngồi uống nước ở góc phòng, mặt cậu tái dần chị không nói gì, chỉ đặt chai nước xuống, đứng dậy và bước về phía nhà vệ sinh
Ánh Sáng Aza
Mày đưa cho ẻm xem làm gì hả biết em ấy đang nhạy cảm mà?
Quang Hùng
T… tao muốn muốn tụi mình cùng xem thôi ai ngờ…
Juky San
Được rồi, được rồi
Juky San
Lần sau cẩn thận hơn mấy cái comment này, đọc vào chỉ tổ mất tinh thần mình biết mình là ai, mình đang làm gì là được
Nhưng Aza không nghe thấy gì thêm ánh mắt cô dán vào cánh cửa nhà vệ sinh đã đóng sập cô biết, những lời độc địa kia như những mũi dao đâm thẳng vào lòng tự trọng và sự cầu toàn vốn đã mong manh của Lyhan
Sau buổi tập, Aza tìm cách tiếp cận Lyhan một lần nữa, nhưng lần này không phải bằng những lời hỏi han
Khi mọi người đã về hết, Aza thấy Lyhan vẫn ngồi lại trong phòng tập, một mình lặp đi lặp lại những động tác khó mà hôm nay chị vẫn chưa làm tốt mồ hôi ướt đẫm lưng áo, hơi thở hổn hển, nhưng đôi mắt chị lại ánh lên một sự ngoan cố đến đau lòng
Aza không nói gì cô chỉ lặng lẽ bật lại nhạc, rồi đứng vào vị trí của mình, bắt đầu tập cùng
Ánh Sáng Aza
Tập tiếp đi.. này, em hay bị trễ một nhịp khi xoay người nhìn chị nè
Aza làm mẫu chậm rãi, phân tích từng cử động chân, tay không phàn nàn, không thúc giục, chỉ đơn giản là hướng dẫn thấy Lyhan vẫn còn bối rối, Aza tiến lại gần
Ánh Sáng Aza
Đứng thế này*đặt tay lên hông Lyhan*
Cái chạm ấy khiến cả hai khẽ giật mình hơi ấm từ bàn tay Aza truyền qua lớp vải áo, như một luồng điện nhẹ Lyhan khẽ rùng mình, nhưng không né tránh chị làm theo hướng dẫn, và lần này, động tác trở nên hoàn hảo
Ánh Sáng Aza
Đấy thấy chưa?*cười*
Lyhan khẽ gật đầu, không nói gì, nhưng khóe môi chị nhếch lên một nụ cười thật nhỏ, nhỏ đến mức gần như vô hình
Nhưng Aza thấy trái tim cô như được thắp sáng họ tiếp tục tập luyện cùng nhau trong im lặng chỉ có tiếng nhạc, tiếng bước chân và hơi thở của hai người hòa làm một không cần quá nhiều lời, sự đồng điệu đã nói lên tất cả
Trên đường về, lần đầu tiên sau nhiều ngày, Lyhan chủ động lên tiếng
Lyhan
Cám ơn... về bánh mì sáng nay
Ánh Sáng Aza
Không có gì lần sau muốn ăn gì, nhắn chị *cười*
Lyhan
Và... cả chuyện chiều nay nữa *lí nhí*
Ánh Sáng Aza
Chúng ta là người nhà mà...chị luôn ở đây
Download MangaToon APP on App Store and Google Play