[AuJakkyfanmade] Đêm Ác Mộng
Tác giả:Liberty Sumey
new era
Tôi là Jakky Natsumi, 16 tuổi, hiện là học sinh trường Nochim. Hôm nay là buổi lễ khai giảng học kỳ hai của tôi. Tôi thề là tôi ghét cực cái vụ nghỉ hè, tôi không muốn ở trong nhà tí nào cả
ngoài lề...
Jakky, con đã lấy ngọc ender chưa đấy
Jakky Natsumi
Rồi ạ, thưa bố
ngoài lề...
Mẹ đã kêu tài xế nhà mình chở con đi đến trường rồi, đừng có gây phiền phức vào đầu học kỳ mới, bố mẹ không có thời gian giải quyết dùm con đâu
Jakky Natsumi
Con biết rồi, thưa bố mẹ con đi
Cậu cuối chào bố mẹ rồi mở cửa rời đi, trước cổng đã có bác tài xế đợi sẵn. Cậu mở cửa xe vào và đợi đến khi tới trường
Jakky Natsumi
“ mệt mỏi thật... Mình ghét việc phải nói chuyện với bọn họ ”
ngoài lề...
Nè cháu, có muốn dừng lại ở quán nào mua đồ ăn sáng không?
Jakky Natsumi
Dạ vâng, quán cũ ạ
Lý do cậu mua đồ ăn sáng ở ngoài là do mẹ cậu bận rộn đến mức không có thời gian để nấu đàng hoàng cho cậu 1 buổi cơm, việc này cậu cũng đã quen rồi
Cậu chào bác tài xế rồi xách cặp vào trường, ngôi trường thân yêu vẫn không có gì thay đổi, đi được nữa chừng thì cậu gặp ai đó nên khựng lại
Tính kiếm đường khác mà đi, nhưng cô gái ấy đã thấy cậu
Erika
ô! Jakky! Tớ đây nè!!
Jakky Natsumi
“ gặp vong nữa rồi...”
Cô ấy là Erika, 1 người bạn cùng lớp, cũng là đứa lắm mồm và nhiều chuyện nhất trong lớp, Jakky thì ít nói và hướng nội nên không ưa cô ta cho lắm
Erika
//lại gần// lâu quá không gặp! cậu có nhớ tôi không Jakky?
Jakky Natsumi
ừm, tôi nhớ, nhưng ước là mình đã quên đi
Erika
ơ kìaaaa, sao lạnh nhạt vậy, có muốn đi chơi với tôi không?
Jakky Natsumi
không, tôi còn phải lên lớp ôn bài mới
Erika
Suốt ngày bài tập bài tẻo... Bộ trong đầu cậu không có gì khác ngoài việc học à?
Jakky Natsumi
Có não bộ, được bảo vệ bởi hộp sọ, cùng với các dây thần kinh và các cấu trúc liên quan
Erika
ểh-? ý tôi không phải vậ-
cô ta nói chưa kịp dứt câu thì cậu đã dịch chuyển đi mất tiêu
Jakky Natsumi
// xem bảng lớp// đúng lớp rồi
Cậu vào lớp thì không thấy ai cả, chắc tại cậu vào sớm quá đấy
_được rồi, tới đây thôi, tôi lười_