Conan (Shinichi) Và Những Câu Chuyện
Cuộc gặp gỡ tai hoạ
Conan
Kid! Ngươi đứng lại *đuổi theo kid*
Kid
Hahaha!! Ngu ta mới đứng lại đấy *mỉm cười nhìn khêu khích*
Conan
...Ngươi không đứng lại, ta không thể nói chuyện với ngươi *nhìn kid buồn bã*
Kid
Nhóc muốn nói chuyện gì với ta? *quay lại nhìn conan*
Kid
... Không đúng, nhóc làm gì có chuyện gì nói với ta chứ *quay mặt chuẩn bị rời đi*
Conan
KID! Ta thật sự có chuyện muốn nói với ngươi!!! *hét to*
Kid
...*khựng lại bởi tiếng hét của Conan*
Conan
Chuyện này rất quan trọng và khó nói ...
Conan
Cho nên, ngươi nghe cho kĩ đây! Ta...*ấp úng nhìn kid*
Kid
Nhóc thế nào? Nghĩ lại thì, bình thường nếu ta ở đây thì sẽ có rất nhiều cảnh sát. Sao bây giờ không thấy ai, chắc là nhóc ra lệnh trốn đâu đó *cảnh giác nhìn xung quanh*
Conan
Họ không ở đây, chỉ có ta với ngươi *quay mặt đi chỗ khác*
Kid
...Nói thật hay đùa? Mà dù sao cũng được có một mình nhóc còn tốt hơn *mỉm cười nhìn conan*
Conan
Đó là bởi vì ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi. Nên không thể để người khác nghe thấy được *đỏ mặt, không dám nhìn kid*
Kid
Chuyện quan trọng? Đó là gì mà chỉ có ta với nhóc? *nhìn chằm Conan đang giấu mặt*
Kid
...Bình thường nhóc không sợ, sao nay lại tránh mặt? *đi lại gần Conan*
Conan
A...ngươi đừng lại đây. Mặt ta vẫn bình thường, không cần ngươi bận tâm *che mặt, lùi lại*
Kid
*vẫn tò mò, tiến lại gần Conan* Bình thường thì để ta xem, cần gì phải giấu?
Conan
...Chết tiệt, kid ngươi nghe cho rõ đây! *dụi mắt, đỏ mặt nhìn chằm chằm vào kid*
Kid
Ừm...thám tử đang đỏ mặt à? *nhìn chằm chằm vào Conan*
Conan
Thật ra ... Ra ta rất thích ngươi! Ngươi... *ấp úng, đỏ mặt nhiều hơn*
Kid
Ể!?? Thám tử? *tránh xa Conan 10 mét*
Kid
Nhóc gặp riêng ta chỉ muốn nói điều này? *ngạc nhiên nhìn conan*
Conan
Lời cũng đã nói, không có gì phải còn xấu hổ *ho nhẹ*
Kid
...Thám tử thực sự thích tôi? ... Đó có phải là một cái bẫy? Đây là lần đầu thám tử nói với tôi như vậy...*nghĩ thầm trong khi nhìn chằm chằm vào Conan*
Kid
Nhưng nếu đó là thật thì sao? Không được, mặt Focker, Focker... *lắc đầu, vỗ vào má nhiều lần*
Conan
...Này, Kid. Ngươi vẫn không tin ta sao? *buồn bã nhìn kid*
Kid
Làm thế nào tôi có thể tin thám tử, khi nhóc nói quá đột ngột. Ít nhất cần phải cho ta vài ngày để xác nhận *thở dài*
Conan
Ta có một món đồ rất có giá trị *quay mặt lại mỉm cười nhìn kid*
Conan
Món đồ này chỉ có ta mới nhìn thấy, chưa bất kì người nào chạm hay nhìn thấy nó. Nhưng, kid ta muốn cho ngươi xem nó, nếu thích ta cũng thể tặng cho ngươi *đẩy gọng kính mỉm cười nhìn kid*
Kid
Một món đồ quý giá? Anh không sợ tôi lấy nó sao, thám tử? *nhìn chằm chằm vào Conan*
Kid
Mà khoan, tên này vừa thổ lộ với mình xong... *nhớ lại lời nói của Conan, đỏ nhẹ mặt*
Conan
Ngươi muốn xem chứ? Chắc chắn không làm ngươi thất vọng *mỉm cười nhìn kid*
Kid
Được rồi, thám tử *đi lại gần Conan*
Conan
Sao ngươi vẫn đứng cách xa ta quá vậy, phải lại gần ngươi mới xem được. Nào đến đây~ *vẫy vẫy tay cười đáng yêu gọi kid*
Kid
*đỏ nhẹ mặt* Được rồi, nhóc *đi lại gần Conan hơn*
Conan
Sau đó hãy nhắm mắt lại, vì nó là một món đồ đặc biệt. Nên ta muốn tạo một bất ngờ cho ngươi *mỉm cười nhìn kid*
Kid
...Bất ngờ thật không? Lấy ra là xem được rồi, cần gì phải nhắm mắt *nghi ngờ nhìn conan*
Conan
Ta đã nói, đó là một món đồ đặc biệt. Ngươi là người đầu tiên mà ta cho xem đấy! Ta chỉ muốn cho ngươi một bất ngờ
Conan
Nếu ngươi không muốn xem, cũng được *quay lưng đi*
Kid
Chờ đã! Ai nói không xem. Được ta sẽ nhắm mắt lại!
Conan
Vậy được rồi, nhắm mắt thật chặt nhé kid *mỉm cười nhìn kid*
Kid
Được rồi...*nhắm mắt lại*
Conan
Tốt *mỉm cười, lục lọi túi quần*
Kid
Không biết món đồ quý giá là gì? Có phải là một chiếc nhẫn hay đá quý? Thật mong chờ, thám tử~ *suy nghĩ trong hạnh phúc*
Kid
Mà nếu không phải là những thứ đó cũng chẳng sao, đó là thứ mà người đầu tiên là ta mà thám tử muốn cho xem đã cảm thấy hạnh phúc rồi~
Conan
...nhìn hắn có vẻ mong chờ nhỉ? *nghĩ thầm nhìn kid cười*
Đúng như mong đợi, món đồ mà conan muốn cho kid nhìn thấy thực sự là một món đồ quý giá. Nhưng, chỉ dành riêng cho kid và chỉ một mình anh ta mới có thể nhìn thấy
Không phải là một chiếc nhẫn hay đá quý. Sự thật đó là một chiếc còng tay được làm bằng sắc rất chắc chắn, khó có tên trộm nào có thể dễ dàng thoát được. Được dùng để đối phó với những tên ăn trộm chuyên nghiệp, trong đó có kid
Về phần Kid, anh rất ấm ức và bực bội khi bị Conan lười dễ dàng đến như vậy. Cũng vì lần đầu được Conan tỏ tình nên mới tin tưởng và (ảo tưởng nhiều đến như vậy :)))) dẫn đến kết cục thảm
__câu chuyện tiếp diễn sau đó__
Conan
Thật không sai, khi dùng cách này *thở dài nhìn kid đang vùng vẫy*
Conan
Không ngờ Haibara có thể đưa ra một ý tưởng kì lạ, nhưng không ngờ thành công đến vậy. Nói những lời ngon ngọt với kid dù nghĩ trong đầu ý tưởng thật kì lạ...*im lặng nhìn chằm chằm kid*
Kid
Không ngờ nhóc dám lừa ta! Đợi đó, sẽ có ngày ta lừa lại ngươi! *tức giận, vùng vẫy dữ dội*
Nói thật, đây là chương thứ hai mình viết. Lúc nãy mình vừa viết xong nhưng khi quay lại thì mất hết. Nên mình phải ngồi viết lại :(((
Truyện mình viết không có dàn ý, khá nghiêm túc nên khá nhạt. Nên có gì không hay thông cảm, với lại mình cũng lười, nên cũng ít ra chương thường xuyên
Nhưng nếu truyện mình đọc ổn, mình sẽ cố gắng ra truyện
Comments