Tuyết & Máu

Tuyết & Máu

Gặp gỡ

Giới Thiệu Nhân Vật
NovelToon
Tên: Hạ Hoài Ngày sinh: 04/07/1995. Gia Đình: Cha mẹ mất sớm, không có anh, chị, em ruột. Cuộc đời: Năm cậu 5 tuổi, cha mẹ mất do tai nạn, cậu ở với bà nội, nhưng đến năm cậu 17 tuổi bà cũng ra đi vì tuổi già, cậu sống một mình không nơi nương tựa cũng không có người thân.
Khi còn đi học, cậu là học sinh xuất sắc về mọi mặt, nên đã đi làm gia sư để kiếm tiền, ngoài việc đó cậu còn đi làm phục vụ, bưng bê kiếm thêm ở các cửa hàng, quán ăn.
Tuy cuộc sống nghèo khó nhưng vẫn không ngăn được cậu tỏa sáng, năm đó cậu đậu vào trường đại học Y danh tiếng, với sự chăm chỉ và cố gắng của cậu, cậu đã tốt nghiệp với bằng giỏi và đi làm ở một bệnh viện lớn ở thành phố.
Sau một khoảng thời gian, cậu đã được làm bác sĩ chính thức, với mức lương ổn định, cuộc sống của cậu đã trở nên tốt hơn.
Thế nhưng, phận đời chớ trêu. Vào một ngày đông, tuyết rơi trắng xóa cả bầu trời, có một chiếc xe tải mất lái đã đâm vào xe của cậu, khiến mắt của cậu bị thương và không thể hồi phục.
Vì không thể nhìn thấy gì nữa nên cậu không thể tiếp tục công việc làm bác sĩ của mình, ước mơ của cậu cũng vì thế mà tan biến. Sau vụ tai nạn, cậu đã bị trầm cảm một thời gian dài và mãi sau này mới có thể chữa trị được. Khoảng thời gian đó là khoảng thời gian tăm tối nhất cuộc đời cậu.
Nhưng đó là chuyện của quá khứ. Cậu của bây giờ rất tốt, ngày ngày sống vui vẻ, cậu còn mở một tiệm hoa, vì đã quen với bóng tối nên mọi việc cũng không còn quá khó đối với cậu. Cùng với số tiền tích góp ngày trước và công việc bán hoa hiện tại, cuộc sống cậu cũng có thể coi là đủ đầy.
Mùa đông năm 2021.
Ngoài trời đang có tuyết rơi. Từng bông tuyết trắng rơi xuống phủ trắng cả bầu trời.
Trên đường phố vắng lặng chỉ còn những ánh đèn hiu hắt đang có một bóng người cầm một cây gậy bước từng bước nhẹ nhàng như đang tận hưởng từng bông tuyết rơi xuống.
Một cậu thiếu niên khoảng chừng 25, 26 tuổi đang dạo bước trên con đường phủ đầy tuyết trắng, dáng người cậu cao gầy với khuôn mặt thanh tú, cậu khoác trên mình một chiếc áo bông dày cùng chiếc khăn màu xanh thẫm quàng trên cổ. Đôi chân cậu bước nhanh hơn khi tuyết bắt đầu rơi nhiều hơn.
*BỊCH* Âm thanh nặng nề như có cái gì rơi xuống ngay trước mặt cậu chỉ cách cậu một bước chân khiến cậu giật mình mà ngã ngồi về phía sau.
Cậu ngửi thấy được một mùi tanh nồng, là mùi của máu.
Máu hòa vào tuyết trắng, loang lổ, đỏ thẫm thật đẹp biết bao, nhưng nó lại khiến cậu nhớ về vụ tai nạn năm đó, mặt cậu tái đi, tay chân có chút run rẩy. Bỗng một tiếng kêu yếu ớt đánh thức cậu từ trong mớ hỗn độn của kí ức..
Bạch Minh
Bạch Minh
Cứu tôi...giúp tôi với...
Hạ Hoài
Hạ Hoài
Ai? Ai đang nói vậy?
Cậu giật mình, liền theo phía âm thanh phát ra mà đi tới. Cậu dùng tay sờ xuống thấy có người liền lay người đó
Hạ Hoài
Hạ Hoài
Nè, cậu có sao không vậy?
Bạch Minh
Bạch Minh
Đau...
Hạ Hoài
Hạ Hoài
Xin lỗi, tôi không nhìn thấy, tuyết càng ngày càng rơi nhiều, hay tôi đỡ cậu về nhà tôi trước nha, nhà tôi ở gần đây.
Nói rồi, không đợi người kia trả lời cậu liền nhặt lấy cây gậy rồi đỡ người đó lên đưa về.
Về đến nhà, cậu dựa theo trí nhớ mà đưa cậu ta đến chỗ ghế sô pha nằm còn cậu đi lấy thuốc và nước sạch để rửa và băng bó vết thương cho cậu ta.
Bạch Minh
Bạch Minh
ưm...đau...
Hạ Hoài
Hạ Hoài
xin lỗi, cậu cố chịu một chút.
Hạ Hoài
Hạ Hoài
tôi sẽ nhẹ tay hơn
Bạch Minh
Bạch Minh
máu...máu...
Hạ Hoài
Hạ Hoài
Hả? máu gì cơ? cậu nói gì tôi không hiểu lắm
Chưa kịp đợi cậu phản ứng, người kia đã kéo cậu ngã về phía hắn rồi bất chợt hắn cắn vào cổ của cậu, máu trên cổ cậu cứ thế tuôn ra, rồi cậu ngất đi lúc nào không hay.
Về phía người kia, sau khi hút máu của cậu, những vết thương trên người hắn cũng dần lành lại, hắn cũng đã dần tỉnh táo. Nhìn thấy cậu ngã trên người mình, hắn suy nghĩ một lúc rồi đưa lưỡi liếm vết thương trên cổ cậu, ngay lập tức vết thương lành lại.
Hắn bế cậu trở về phòng, sau đó nhìn cậu mà suy nghĩ gì đó
Bạch Minh
Bạch Minh
Không nhìn thấy gì mà dám cứu bừa, đúng là không biết sợ mà.
Bạch Minh
Bạch Minh
(máu tên này khá ngon, hơn nữa hắn còn cứu mình, thôi thì làm việc tốt chữa mắt cho hắn coi như trả ơn cho hắn vậy.)
Nghĩ là làm, hắn liền lấy ra một cái lọ nhỏ bên trong có thứ nước gì đó rồi hắn nhỏ một giọt máu của mình vào trong lọ rồi lắc lên nhỏ vào mắt của cậu.
xong hết hắn còn đi ra ngoài phòng khách dọn dẹp hết bên ngoài, rồi lấy một tờ giấy ghi gì đó rồi để lên bàn cạnh giường cậu cùng với lọ dung dịch vừa rồi sau đó liền rời đi.
Sáng hôm sau
Sáng hôm sau, khi mặt trời chiếu vào mặt, Hạ Hoài nheo mắt tỉnh dậy thấy có chút mệt mỏi và phía cổ vẫn cảm thấy đau, cậu giật mình khi phát hiện ra mình có thể nhìn thấy, chưa kịp vui mừng thì cậu nhớ ra chuyện hôm qua liền đưa tay lên cổ sờ không thấy vết cắn nào, cậu liền cẩn thận đi rón rén ra khỏi phòng, phát hiện không có ai cậu mới thở phào nhẹ nhõm
Thấy phòng khách sạch sẽ, cậu cứ tưởng chuyện hôm qua chỉ là giấc mơ thì khi quay lại phòng cậu phát hiện trên bàn xuất hiện 1 chiếc lọ nhỏ với 1 tờ giấy với nội dung
Bạch Minh
Bạch Minh
Thuốc nhỏ mỗi ngày 2 lần, một tuần sau mắt cậu sẽ khỏi hoàn toàn. Cảm ơn vì đã cứu tôi. -Bạch Minh-
Hạ Hoài
Hạ Hoài
Bạch Minh? (Chẳng lẽ là người hôm qua, hôm qua không phải là mơ sao, vậy cậu ta là thứ quái gì vậy??)
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play