Chương 2: Quá Bận Tâm

Chú thích: / / hành động, cử chỉ. " " suy nghĩ.
====
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Đã là tiết cuối trong ngày rồi..."
Bài tập được thầy giao trên bảng cậu cũng đã hoàn thành vào vở nhanh chóng.
Trần Minh Anh chống cằm, đưa mắt liếc nhìn ra ngoài cửa sổ. Gió mát lạnh, rèm đung đưa, thư giãn còn gì bằng.
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Em xin thầy vào lớp.
Anh cất lên giọng trầm khàn quen thuộc. Cậu quay đầu theo tiếng vọng ở đằng xa, quan sát bóng hình cao lớn của Nguyễn Hữu Toàn.
...Nếu như cậu không bắt gặp cảnh anh ta hút thuốc lá trong nhà vệ sinh thì chắc chắn cậu cũng đã nghĩ rằng Hữu Toàn chính là một học sinh gương mẫu trong lớp.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Cậu ta trông sáng sủa thế cơ mà."
Bắt gặp ánh mắt chăm chú của Minh Anh. Toàn nhìn về phía cậu và mỉm cười đầy ẩn ý.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Gì thế?"
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Tự nhiên nhìn mình rồi cười..?"
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Không, quên cậu ta đi. Làm bài tập tiếp nào."
• • •
Tiếng chuông trường vang lên, báo hiệu một ngày học kết thúc. Trần Minh Anh chậm rãi thu dọn sách vở từ hộc bàn rồi bỏ vào trong cặp.
Bịch.
Một chiếc cặp màu đen khác đặt lên bàn cậu. Cái cặp đó phồng lên do bên trong đựng nhiều sách vở.
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Này.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
/ngẩng đầu lên nhìn Toàn/
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"...Không còn mùi thuốc lá."
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Cho tôi mượn vở ghi chép bài của cậu đi, ngày mai tôi sẽ trả lại.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
Ừ, được thôi.
Minh Anh không suy nghĩ gì nhiều, cậu đưa vở học của mình cho Toàn.
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Cảm ơn nhé. /nhận lấy/
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
Không có gì.
Khi bàn tay Toàn đưa ra để nhận cuốn vở từ cậu. Cậu cảm nhận được ngón tay anh ta khẽ chạm vào bàn tay mình. Dù chỉ là vô tình, nhưng Minh Anh quá để tâm đến cử chỉ nhỏ nhặt ấy.
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Cậu có vẻ khác so với trí tưởng tượng của tôi ghê.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
Gì? /ngơ ngác/
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Cậu trông rất chảnh chó.
Nguyễn Hữu Toàn
Nguyễn Hữu Toàn
Nhưng bây giờ thì tôi có cái nhìn khác về cậu rồi. /khoé môi khẽ cong lên/
Có phải cậu vừa bị anh ta chửi vào mặt không?
Thật may vì Minh Anh lúc này không có tâm trạng để ý đến lời nhận xét 'thân thiện' của cậu lớp trưởng, chứ không thì cậu đã cho anh ta một chưởng rồi.
Cho đến lúc tan học đạp xe về nhà, tiện ghé qua chợ mua bó rau. Đứng trong phòng tắm với vòi hoa sen xối ướt sũng cả người, Minh Anh mới đờ đẫn ngẫm lại lời nhận xét ban chiều.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Mình... coi bộ chảnh lắm sao?"
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
"Mình có nên bắt chuyện với họ không?"
Chỉ nghĩ đến khung cảnh bản thân tự tin mở lời trước đám đông thôi, trái tim Trần Minh Anh bỗng quặn thắt lại một cách đau nhói. Cậu đặt tay lên ngực trái, tự trấn an nỗi đau mà cậu tự cho là bản chất thảm hại của mình.
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
Haa...
Trần Minh Anh
Trần Minh Anh
Tại sao phải để tâm đến lời nói của họ chứ. Vô nghĩa thật.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play