[ Lichaeng _ Futa ] Bên Kia Lối Mòn
Chương 3
Hết buổi học cô ra về ngang qua ngõ rơm thì bất ngờ có tiếng kêu Ò...ó..o!
Cô giật mình quay sang , là một con gà mái tơ đúng màu lông của con gà mất tích , đang bị mắc vào bụi tre gần đấy , cô nhìn quanh không có một ai cả
Lạp Lệ Sa
Chết cha..không lẽ...con gà này!
Cô nhẹ nhàng gỡ con gà ra nó xơ xác đói meo chân nó bị quấn chặt bởi dây rơm , cô cầm nó lên nhìn chằm chằm đầu óc quay cuồng
Lạp Lệ Sa
Nếu con này là gà của bà tư...thì Anh vô tội..
Lạp Lệ Sa
Mà nếu bây giờ mình lấy con gà này về thì khác nào minh oan cho nó?
Lạp Lệ Sa
Mà nếu mình không lấy về thì nó bị mang tiếng là ăn trộm..
Lạp Lệ Sa
Giờ sao ta * nắm cổ con gà nhìn *
Sau một trận nội tâm kinh điển xảy ra trong đầu cô cuối cùng cô hừ một tiếng , nắm con gà đưa lên trước mặt
Lạp Lệ Sa
Mày đúng là tai họa đội lớp lông gà mà hừ!!
Cô bế con gà chạy nhanh sang nhà bà tư , vừa đặt xuống sân cô hét to
Lạp Lệ Sa
BÀ TƯ! GÀ VỀ RỒI NHÉ! NÓ BỊ MẮC KẸT Ở BỤI TRE KHÔNG AI LẤY HẾT! RÕ CHƯA!
Cả xóm nghe tiếng cô thì ùa ra như đàn ông vỡ tổ , tin đồn mới lại lan khắp làng
Nhân vật nữ
Dân làng : Hóa ra là con Anh vô tội!
Tối hôm đó nàng đang ngồi gỡ cọng rơm dính vào áo thì có tiếng gõ cửa , nàng ra mở thì thấy cô đứng đó trên tay cầm nải chuối chín với vẻ mặt..lạ đời
Lạp Lệ Sa
Cái này...của bà tao bảo mang qua
Lạp Lệ Sa
Bà nghe mày không có bạn , nên bảo tao đưa chuối sang..cho mày đỡ cô đơn
Nàng nhìn nải chuối rồi nhìn lên cô
Phác Thái Anh
Cô đưa vì bà cô bảo? không phải vì..con gà?
Cô nghe nàng nói vậy liền bối rối rồi cô hít một hơi thật dài
Lạp Lệ Sa
Cũng..cũng vì con gà , nhưng chủ yếu là vì tao nghĩ mày không sai
Lạp Lệ Sa
Chỉ là..tao ghét cái cách mày nhìn tao như thể tao vô hình thôi..
Nàng khựng lại đây là lần đầu tiên giọng cô không chua chát , không trịch thượng
Phác Thái Anh
Cô ghét tôi , tôi cũng không ưa cô nhưng ít ra hôm nay tôi ghi nhận..
Phác Thái Anh
Cảm ơn cô * đưa tay nhận nải chuối *
Thấy nàng nhận nải chuối xong cô liền quay lưng rời đi nhưng khi đi được vài bước , cô ngoái lại
Lạp Lệ Sa
Này...mai đi học nhớ ngồi xa xa tao chút * nhìn nàng *
Lạp Lệ Sa
Mày ngồi gần tao , tao bị mất tập trung! * nói xong liền chạy đi *
Nàng không trả lời chỉ nhìn theo bóng lưng cô rồi nở một nụ cười nhẹ như gió đồng thoáng qua môi nàng
Đêm ấy , trăng mỏng như một vết cắt trên trời , căn phòng của cô im lìm chỉ có vài tiếng côn trùng rì rào ngoài cửa sổ
Cô nằm nghiêng hai tay ôm chặt gối ánh mắt mở trừng nhìn về phía cửa sổ suy nghĩ
" Con phải sống như con gái "
" Không được nói với ai , không được hỏi , không được khóc "
Những câu nói đó , bà Hội đồng đã lặp đi lặp lại hàng trăm lần bên tai cô từ khi cô mới lên tám , cái tuổi mà lũ trẻ chỉ lo chạy nhảy còn cô thì bị đưa lên phố trên đi vào một phòng khám kín mít , nơi mà người ta khám xét thân thể cô như thể đang kiểm tra một con vật quý tộc bị lỗi
Hôm đó , cô nghe loáng thoáng từ vị bác sĩ
Nhân vật nam
Bác sĩ : Đây là trường hợp hiếm , sinh học không rõ ràng...nhưng có thể nuôi như con gái
Cô nghe không hiểu gì chỉ thấy lạnh sống lưng
Kể từ ngày ấy cô không được tắm chung với người hầu , không được thay đồ trước gương , không được bệnh , mỗi lần trái gió trở trời bà Hội đồng lại quấn cô trong mền dày , nhét thuốc vào miệng cô rồi thì thầm
Nhân vật nữ
Bà Hội đồng : Đừng để ai thấy con khác thường , đừng để họ biết...
Và cô đã học cách giấu mình trong những tiếng cười chanh chua , trong những trò trêu ghẹo người khác , trong vẽ ngoài bướng bỉnh bất cần
Nhưng đêm nay , nằm trong bóng tối một mình , cô thấy mình bé lại như đứa trẻ năm nào , lạc lõng giữa căn phòng rộng lớn
Nưa đêm co lại gặp ác mộng , trong mơ , nàng đứng giữa sân đình nhìn cô bằng ánh mắt căm ghét
" Cô lừa tôi! Cô không phải con gái , rồi cái làng này sẽ quay lưng với cô , cha , má , bạn bè tất cả điều sẽ cười nhạo cô "
" Thứ không ra nam không ra nữ "
" Tôi không chọn như thế này! Tôi chỉ muốn được sống như chính mình!! "
Cô bật dậy mồ hôi lạnh túa ra , tim đập loạn , bàn tay vô thức đưa xuống...nó vẫn còn đó thứ bí mật chưa từng được nói ra...
Cô khẽ cười giọng khàn đặc
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa...mày là trò đùa của ông trời thật rồi.. * rơi nước mắt *
Sáng hôm sau lớp học chữ lại bắt đầu cô đến trể mắt thâm quầng , tóc búi vội , áo lụa chưa kịp là
Cả lớp nhìn cô bằng ánh mắt lạ lạ , lần đầu tiên con nhà Hội đồng nhìn như vừa khóc cả đêm
Nàng ngồi cuối lớp mắt liếc lên, không nói gì , nhưng trong đấy mắt có chút gì như thương...mà chưa kịp hiện thành lời
Cô đi lách qua chổ ngồi tiện tay gõ xuống bàn nàng
Lạp Lệ Sa
Này con nhà ruộng...hôm qua mày cười tao đúng không?
Lạp Lệ Sa
Cười vụ tao viết chữ xéo * nhìn nàng *
Nàng bình thản trả lời cô
Phác Thái Anh
Không cười , tôi không thích chế nhạo người khác
Cô ngẫn người rồi che miệng , khẽ bật cười
Lạp Lệ Sa
Ghét thật , mày làm tao không còn lí lo để ghét mày nữa rồi
Nàng quay đi , lặng thinh nhưng tim nàng lại...đập lệch đi một nhịp
Comments
Rarinnn
Là ôm chuối ngủ cho đỡ buồn hả chị /Facepalm/
2025-07-06
1
Rarinnn
Run động ời ≧∇≦
2025-07-06
1