[AllIsagi/Blue Lock] Ta Là Pháp Sư, Không Phải Vật Tế Tình Cảm!
[Chapter 4] Khi hương linh lan trỗi dậy
Chỉ chưa đầy 10 phút sau, ngự y có ấn huyết cao cấp đã ra khỏi phòng.
Ngự y
Mời hai thiếu gia vào ạ. //cúi người//
Itoshi Sae
Em ấy sao rồi.
Isagi được đặt nằm trên giường, cơ thể nhỏ cuộn lại như mèo con giữa lớp chăn dày.
Ngự y
Thiếu gia…đã phân hoá. Nhưng không phải Omega thông thường ạ.
Itoshi Sae
//cậu mày// ý ông là sao?
Ngự y chạm tay lên trán Isagi, truyền vào chút tinh lực.
Ngự y
Mạch linh lực không ổn định. Phản ứng pheromone rất…đặc biệt.
Ngự y
Đây là dạng phân hoá thuộc cấp bậc Sigma – một dị thể Omega hiếm gặp trong lịch sử.
Ngự y
Đúng vậy. Sigma là dạng Omega có khả năng đồng thời hấp dẫn – và phản kích lại Alpha ở cấp độ bản năng.
Ngự y
Pheromone của Sigma có đặc tính…gây nghiện, nhưng đồng thời độc lập, chống lại mọi dấu ấn chiếm hữu thông thường.
Ngự y
Càng cố khống chế, càng bị tổn thương.
Itoshi Sae
//siết chặt vạt áo//
Itoshi Rin
… //vuốt mặt Isagi//
Isagi Yoichi
//hé mắt// anh…ơi.
Isagi Yoichi
Em không có sao…
Itoshi Sae
Đừng nói nữa. Em không cần phải mạnh mẽ bây giờ.
Itoshi Sae
//nhẹ nhàng luồn tay vào tóc cậu, lau đi mồ hôi lạnh//
Ngự y
//đưa thuốc pha đặc//
Ngự y
Tiểu thiếu gia cần nghỉ ngơi. Tuy không nguy hiểm tính mạng, nhưng…
Ngự y
Sẽ rất nhạy cảm vài ngày tới. Cần người quen ở bên.
Itoshi Sae
Được rồi. Ông lui xuống đi.
Ngự y
Vâng. Thần xin phép. //rời đi//
_____________________________
Đêm đó, Rin ngồi bên giường Isagi không rời.
Sae mang thêm nước ấm, thay khăn trán, và kê lại gối để Isagi nằm thoải mái hơn.
Em ngủ li bì, thỉnh thoảng lại rên lên. Pheromone mùi linh lan vẫn nhẹ nhàng lan tỏa.
Khi tia nắng đầu tiên rọi vào rèm cửa, Isagi dần mở mắt.
Thứ đầu tiên em nhìn thấy…là Rin đang gục đầu cạnh mép giường, tay vẫn nắm tay em, còn Sae ngồi tựa ghế, mắt nhắm lại nhưng tay vẫn đặt trên ngực em như để cảm nhận nhịp tim.
Cổ họng em nghèn nghẹn. Không rõ vì sốt…hay vì lần đầu tiên, sau rất nhiều đêm cô độc, có người ở cạnh suốt một đêm.
Itoshi Sae
//bật dậy// em tỉnh rồi!
Itoshi Rin
//ngẩng đầu// em tỉnh rồi!
Itoshi Rin
//nhào tới ôm lấy em//
Itoshi Rin
Em làm bọn anh sợ muốn chết…
Itoshi Sae
//xoa đầu em, giọng lạc hẳn đi//
Itoshi Sae
Từ giờ, không cần gồng mình nữa.
Itoshi Sae
Chỉ cần nói em mệt…bọn anh sẽ ở đây.
Isagi Yoichi
//cười// em…biết rồi.
Itoshi Rin
Đi ăn sáng…nhé.
Ánh nắng sớm xuyên qua lớp kính màu của lâu đài Itoshi.
Sương mỏng giăng như một dải lụa bạc, quấn quanh hàng cột đá và hiên nhà lát gạch trắng.
Trong căn phòng ăn phía đông, ba chiếc ghế đã được kê sẵn quanh bàn gỗ sồi dài, phía đầu bàn là chiếc ghế đệm dày dành riêng cho người mới đến.
Em vừa khỏi sốt. Gương mặt nhỏ vẫn nhợt nhạt nhưng đã sáng hơn, đôi mắt to tròn ươn ướt giờ lấp lánh vì...ngạc nhiên.
Trên bàn là cháo yến mạch pha mật ong ấm, trái cây thái lát hình ngôi sao, một ly sữa có chữ “Y” khắc nổi bên ngoài ly.
Itoshi Sae
//chỉ vào dĩa trái cây với vẻ tự hào ngầm// Là Rin làm cho em đó.
Itoshi Sae
Còn ly kia anh đặt khắc riêng cho em.
Itoshi Rin
Ừm. Em là người của gia đình mà.//chống cằm//
Không ai nhận ra gò má nhỏ của Isagi hơi ửng lên. Chưa ai gọi em là “người của gia đình”.
Itoshi Sae
Được rồi ăn sáng đi.
Itoshi Sae
Hôm nay chúng ta có nhiều chuyện để làm lắm.
Isagi Yoichi
Vâng ạ. //cười//
Itoshi Rin
*cười nhiều hơn rồi…*
Rin cứ lén liếc Isagi mãi suốt buổi ăn.
Em ăn rất nhỏ nhẹ, nhai kỹ, và không để thừa dù một chút nào.
Nhưng Rin cũng để ý Isagi luôn khẽ nhìn hai anh mình trước khi gắp món.
Itoshi Rin
*em ấy sợ bị mắng chăng?*
Sae thấy vậy liền gắp thêm miếng bacon bỏ vào dĩa của Isagi.
Itoshi Sae
Cứ ăn nhiều vào. Sau này còn luyện ma pháp.
Isagi Yoichi
Em…được phép ạ? //mở to mắt//
Itoshi Rin
Chứ em nghĩ tụi anh nhận em về chơi cờ vua à?
Isagi Yoichi
//bật cười//
Cả Sae và Rin đều nhìn nhau. Cảm giác như…ánh sáng len vào được căn nhà vốn luôn quá trầm.
Itoshi Sae
Được rồi ăn đi.
Itoshi Sae
Rồi anh dẫn đi kiểm tra pháp lực.
Isagi Yoichi
Ma pháp của em…là ánh sáng đúng không ạ.
Itoshi Sae
Ừm. Còn của anh là ma pháp không khí.
Itoshi Sae
Thằng Rin là ma pháp chất độc phóng xạ.
Isagi Yoichi
Woa. Nghe ngầu thật đấy!
Isagi Yoichi
Một lát hai anh biểu diễn cho em xem nhé.
Itoshi Sae
Ừm. Sẵn tiện dẫn em thăm quan hết phủ công tước luôn.
Sau bữa sáng, Sae khoác áo choàng ngoài cho Isagi.
Itoshi Sae
Anh sẽ đưa em tới Pháp Điện Hoàng gia. Kiểm tra cấp độ phép thuật để lên hồ sơ.
Itoshi Rin
//định đi theo thì bị giữ lại//
Itoshi Sae
Yoichi phân tán pheromone, anh không chắc mày khống chế được phản ứng.
Itoshi Rin
Làm gì đến mức đó…
Pháp Điện là một toà tháp cao ngất, cột đá bọc mana, từng tầng phát sáng như phản ứng với những người có pháp lực bước vào.
Isagi Yoichi
//siết chặt tay Sae//
Isagi Yoichi
Anh đừng bỏ em lại đây…
Itoshi Sae
Anh không bỏ em lại đâu. //xoa đầu em//
Căn phòng chẩn pháp yên tĩnh đến nghe rõ từng nhịp tim. Pháp sư kiểm tra là một ông già có râu bạc, áo chùng tím, ánh mắt sâu như hồ nước.
Ông đặt tay lên trán Isagi, truyền một luồng năng lượng.
Mặt đất rung nhẹ. Không khí rít lên như thủy tinh va chạm.
Pheromone linh lan trào ra trong tích tắc khiến ông pháp sư giật mình.
Pháp sư
Là…ánh sáng…//lẩm bẩm//
Pháp sư
Và… hồn mệnh cổ đại. Đứa trẻ này có dòng máu chưa từng ghi chép trong hồ sơ.
Pháp sư
Phép thuật hệ Ánh sáng thuần khiết, tương thích 100%.
Pháp sư
Và kết cấu tinh lực mang… một loại ‘Cốt Pháp’ như đã từng có trong các vương triều cũ.
Pháp sư
Hiếm và cực kỳ nguy hiểm nếu rơi vào tay kẻ khác.
Pháp sư
Bảo vệ đứa trẻ này, thiếu gia Sae. Không phải như một em trai. Mà như một bí mật của thế giới.
Itoshi Sae
Không sao hết.
Itoshi Sae
Anh sẽ bảo vệ em mà. //xoa đầu em//
Itoshi Sae
Chúng ta qua phòng bếp lấy chút bánh nhé.
Isagi Yoichi
Vâng! *mình sẽ lấy bánh cho anh Rin*
Khi Sae và Isagi trở về phủ, trời đã ngả chiều. Rin đứng sẵn trước cửa.
Rin định đi tới hỏi em có vui không. Nhưng ngay khi Isagi bước tới gần, mùi linh lan bỗng ùa đến.
Itoshi Rin
//ôm lấy ngực// *A*
Isagi Yoichi
Anh Rin! Em có mang bánh cho anh nè!
Bàn tay nhỏ vươn tới. Rin ngây ra một giây.
Và lần đầu tiên, cậu cảm thấy pheromone của mình tự động rò rỉ ra như một phản ứng bản năng khi nhìn thấy em trai.
Không dữ dội. Nhưng rất thật.
Itoshi Rin
//lùi lại một bước//
Isagi Yoichi
Anh ơi…có sao không ạ.
Itoshi Sae
//đặt tay lên vai Rin//
Itoshi Sae
Chuyện này sớm muộn cũng đến.Mày chỉ cần học cách kiểm soát.
Em vẫn ngây thơ, chưa nhận ra chuyện gì cả. Chỉ đưa túi bánh gói vụng về trong khăn tay.
Itoshi Rin
//nhận lấy// cảm ơn em…
Itoshi Sae
Đi ăn tối thôi nhé.
Itoshi Sae
Yoichi nghỉ ngơi mai anh và Rin sẽ dạy ma pháp cho em.
Isagi Yoichi
//cười tươi// vâng ạ!
Comments