Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Kiyu 🐱

15/11/2023

[Allisagi] Cậu nhóc biết yêu

Isagi một cậu sinh viên đang làm tại cửa hàng tiện lợi sống qua ngày và cậu gặp đc họ và hết

Phương Trâm

14/11/2023

Tình yêu của tôi

Bạn có thể coi vào làm bức cứ như, đăng tik tok hoạt video như phải tim chúc mội người coi video vui vẽ ạ

tui iu tất cả tg ♡

13/11/2023

Tôi tìm thấy một bộ truyện mới hay lắm á :333

...........

13/11/2023

Tuổi học trò có những gì --

Sáng rồi dậy ik con bé này Vg con biết rồi Mẹ nấu đồ ăn rồi tí xg ăn nha Mẹ ik làm đây Vg mẹ ik làm vui vẻ La~la~la ..hôm nay mẹ nấu gì đây. Bánh mì vs sữa à Thôi ăn nhanh còn ik học (-đang đứng chờ xe buýt-) Chào cậu! Ừ chào Mk tự giới thiệu mk tên là Văn Lâm Còn cậu? Mk tên là hà vân Tên hay nhỉ Ừ Xe đến rồi kìa ik thôi(văn lâm) (Chạy lên xe )hà vân (Đến trạm xe) -ơ sáng ik vội quá quên lấy tiền rồi. Làm sao đây (lo lắng) Để mk trả cho (văn lâm) Ờ..mk cảm ơn (hà vân Tớ vs cậu học cg trường này (văn lâm) Đúng rồi mây giờ mới để ý (hà vân) Cậu học lớp nào nhỉ (hà vân) Tớ học lớp 12-A2(văn lâm) Ui trùng hợp ghê tớ cg 12-A2(hà vân) Thế bạn cg lớp rồi (văn lâm) Hihi... Vào lớp thôi ko muộn (hà vân) (-bắt đầu xếp chỗ) Nguyễn Văn lâm . Trần thị hà vân Ko ngờ vừa cg lớp lại bạn cg bàn (văn lâm) Hhihi trùng hợp ghê(hà vân) Chào các em cô là giáo viên dạy toán :cô tên là Nguyễn hồng thảo năm nay cô 41 tuổi Mong chúng ta sẽ đồng hành cg nhau lâu dài (+bắt đầu vào tiết học) Các em mở sách ra vì hôm nay là tiết đâu nên để các em làm quen vs nhau ! (-bàn tán xôn xao -) Helo mấy cậu tớ tên lê văn trương Ờ còn tớ tên là trần thị hà vân gọi tớ là hà vân là đc rồi Còn tôi là Nguyễn Văn lâm gọi tôi văn lâm là được rồi. Ừ..(văn trương) Còn mk tên là trần hồng ngọc gọi tớ là hồng ngọc là đc rồi. Chúng ta xg căn tin ăn cơm ik (hà vân ) Oki xg thôi(hồng ngọc) (+đg xuống) Kia ai vậy nhìn đẹp trai thật (hồng ngọc Hình như là trùm trường trùm mk đây Nhưng mà nghe nói hắn ta còn có một người đứng đằng sau nghe nói ở trường mk thôi ( hà vân ) Thôi kệ người ta ik (văn lâm) Đúng rồi đấy (văn trương) Mày bt gì chưa hình như người đứng đằng sau trùm trường ở lớp mk hay sao ấy tao thấy nhiều người bán tán thế lắm (hồng ngọc) Thật á tao ko biết ln (hà vân) Chúng mày để í làm gì (văn lâm) Ô ở lớp mk mà chả để í à (hà vân) Thôi xàm quá chúng mày (văn trương) Đúng rồi đấy ăn cơm thì ăn ik (văn lâm) Tao ăn xg rồi (hà vân) Tao cg thế (hồng ngọc) Thôi hai bọn táo lên lớp trước nhé (hà vân) Oki(văn lâm ) (+đang lên) (Bụp.. ~á ) Sao ko(hồng ngọc Ik. Đứng ko để í gì hết Ui có bị lm sao ko(văn lâm)

Tiểu Hầu Tử

12/11/2023

Tokyo Revengers: Cửu đại nhất tính ô nha vương toạ

Tác giả:Yuunko Nữ chính có tính cách phản xã hội, bất lương,... Muốn biết nhiều hơn thì bạn nên đọc.

Kth

12/11/2023

nhật kí của low

câu chuyện này giúp tôi bày tỏ đc suy nghĩ và cuộc sống hiện tại của tôi bây giờ:)) h

đéo mún nói nhìu:)

12/11/2023

Allyuuji

Tôi thick thể loại này vì nó là otp của tôi và tôi thick=)

Tiểu Hổ

12/11/2023

H văn, NP, hài cốt x người

"Là thứ gì vậy?" Không để đối phương kịp mở lời, cô hỏi tiếp câu thứ hai: "Là ma hay là người?" "Đều không phải!" Từ trong góc tối đáp lại bằng một chất giọng trầm ấm, tựa cây vĩ kéo đàn violon tấu lên khúc ca không lời sâu lắng du dương. Điều này khiến Phong Linh thoáng buông lỏng mọi cảnh giác ban đầu. Cô vẫn cố gắng để nhìn cho rõ chủ nhân của giọng nói đó là ai: "Vậy anh là thứ gì?" Sau một hồi Phong Linh cũng đã làm quen được với ánh sáng đỏ rực rỡ này, bóng hình 'người' trước mắt cũng dần hiện lên rõ ràng... Hắn mặc chiếc áo choàng dài che kín thân, mớ vải lùm xùm khiến cô không sao hình dung ra hắn thuộc dạng gầy hay béo, khôn mặt hắn ta dựa cằm trên tay đang vùi sâu trong chiếc mũ đen, điều này càng tăng lên sự bí ẩn của hắn lên vài phần. Hắn nghe cô nói vậy, thích thú phì cười: "Là ác mộng của em!" Nói đoạn, hắn nâng cằm khỏi mu bàn tay, trực tiếp đối diện với Phong Linh. Khuôn mặt nhỏ thanh tú trong ánh đèn đỏ khi trắng khi xanh, đôi mắt mở to đầy kinh hãi trước chiếc đầu lâu của hắn thay vì là một khối da thịt hoàn mĩ như cô vẫn luôn tưởng tượng từ nãy. Chán thật, lại làm mộng đẹp thiếu nữ vỡ nát rồi! "Rất vui được gặp em, số 14!" Phong Linh vẫn không sao tin được vào những gì mình thấy trước mắt, nhắm chặt mắt lại, lắc mạnh đầu vài cái sau đó mở mắt ra... "Á...!" Khi Phong Linh mở mắt ra cũng là lúc chiếc đầu lâu đó phóng to cực đại ngay đối diện. Một khối xương sọ trắng đục có vài đường nứt đen sẫm kéo dài từ quai hàm lên tới đỉnh đầu. Cô có thể cảm nhận rõ hơi lạnh lẽo của hắn đang phà lên da mặt. Khiến các lỗ chân lông căng cứng, tóc sau gáy cô dường như dựng ngược đứng hết cả lên. Cả cơ thể cô dần run rẩy mãnh liệt, tựa chiếc cày sấy bằng da bằng thịt. Hắn thấy biểu hiện này của cô càng thêm hưng phấn: "Sợ rồi?" Phong Linh cố giữ lại chút bình tĩnh cuối cùng, vội vàng quay mặt đi hướng khác. Trước khi cô có ý định tự làm đau mình để tự xác nhận xem đây là thực hay mơ, thì hắn đã thay cô làm điều đó. Bất thình lình, dưới hạ thể có có thứ gì đó vừa nhỏ vừa dài luồn qua khe quần nhỏ, lạnh lùng xuyên thẳng vào bên trong, xé nát vách ngăn mỏng manh. "A!..." Phong Linh đau đớn hét lớn, vội vàng dùng tay mình bắt lấy cổ tay hắn. Nhưng thứ cô nắm được chỉ là một cỗ xương cổ tay cứng rắn. Cô vừa hoảng loạn vừa kinh hãi, liều mạng dùng sức kéo 'tay' hắn. Nhưng càng cố, sức lực càng chóng tàn. Buộc phải bất lực mặc khúc xương ngón tay đang càn quấy bên trong hạ thể. Phong Linh ấm ức nức nở thành tiếng. Hắn ra chiều đau lòng, dịu dàng hỏi: "Đau lắm sao?" Phong Linh nức nở: "Đau... mau bỏ ra đi..." "Ngón tay tôi toàn xương, sẽ rất đau đấy!" Hắn cười cười: "Thế này có đủ khiến em biết đây không phải cơn mơ chưa?" Nước mắt rơi đầy khuôn mặt nhỏ, Phong Linh lắc đầu liên tục: "Đủ rồi, đủ rồi! Xin anh tha cho tôi!" "Tha? Định thoải mái dùng tiền của tôi mà không phải làm gì sao?" Hắn vừa nói vừa động ngón tay xương xẩu của mình. Chậm rãi kéo đẩy nhịp nhàng, mang theo dòng suối ướt át chảy xuống ga giường: "Xem này, chỉ với một khúc xương đã khiến em ướt tới mức này!"

Hoạt Động Về Đêm

 45 Nữ Cường
 5.0

Tiểu Hổ

12/11/2023

Trích chương 1

"Là thứ gì vậy?" Không để đối phương kịp mở lời, cô hỏi tiếp câu thứ hai: "Là ma hay là người?" "Đều không phải!" Từ trong góc tối đáp lại bằng một chất giọng trầm ấm, tựa cây vĩ kéo đàn violon tấu lên khúc ca không lời sâu lắng du dương. Điều này khiến Phong Linh thoáng buông lỏng mọi cảnh giác ban đầu. Cô vẫn cố gắng để nhìn cho rõ chủ nhân của giọng nói đó là ai: "Vậy anh là thứ gì?" Sau một hồi Phong Linh cũng đã làm quen được với ánh sáng đỏ rực rỡ này, bóng hình 'người' trước mắt cũng dần hiện lên rõ ràng... Hắn mặc chiếc áo choàng dài che kín thân, mớ vải lùm xùm khiến cô không sao hình dung ra hắn thuộc dạng gầy hay béo, khôn mặt hắn ta dựa cằm trên tay đang vùi sâu trong chiếc mũ đen, điều này càng tăng lên sự bí ẩn của hắn lên vài phần. Hắn nghe cô nói vậy, thích thú phì cười: "Là ác mộng của em!" Nói đoạn, hắn nâng cằm khỏi mu bàn tay, trực tiếp đối diện với Phong Linh. Khuôn mặt nhỏ thanh tú trong ánh đèn đỏ khi trắng khi xanh, đôi mắt mở to đầy kinh hãi trước chiếc đầu lâu của hắn thay vì là một khối da thịt hoàn mĩ như cô vẫn luôn tưởng tượng từ nãy. Chán thật, lại làm mộng đẹp thiếu nữ vỡ nát rồi! "Rất vui được gặp em, số 14!" Phong Linh vẫn không sao tin được vào những gì mình thấy trước mắt, nhắm chặt mắt lại, lắc mạnh đầu vài cái sau đó mở mắt ra... "Á...!" Khi Phong Linh mở mắt ra cũng là lúc chiếc đầu lâu đó phóng to cực đại ngay đối diện. Một khối xương sọ trắng đục có vài đường nứt đen sẫm kéo dài từ quai hàm lên tới đỉnh đầu. Cô có thể cảm nhận rõ hơi lạnh lẽo của hắn đang phà lên da mặt. Khiến các lỗ chân lông căng cứng, tóc sau gáy cô dường như dựng ngược đứng hết cả lên. Cả cơ thể cô dần run rẩy mãnh liệt, tựa chiếc cày sấy bằng da bằng thịt. Hắn thấy biểu hiện này của cô càng thêm hưng phấn: "Sợ rồi?" Phong Linh cố giữ lại chút bình tĩnh cuối cùng, vội vàng quay mặt đi hướng khác. Trước khi cô có ý định tự làm đau mình để tự xác nhận xem đây là thực hay mơ, thì hắn đã thay cô làm điều đó. Bất thình lình, dưới hạ thể có có thứ gì đó vừa nhỏ vừa dài luồn qua khe quần nhỏ, lạnh lùng xuyên thẳng vào bên trong, xé nát vách ngăn mỏng manh. "A!..." Phong Linh đau đớn hét lớn, vội vàng dùng tay mình bắt lấy cổ tay hắn. Nhưng thứ cô nắm được chỉ là một cỗ xương cổ tay cứng rắn. Cô vừa hoảng loạn vừa kinh hãi, liều mạng dùng sức kéo 'tay' hắn. Nhưng càng cố, sức lực càng chóng tàn. Buộc phải bất lực mặc khúc xương ngón tay đang càn quấy bên trong hạ thể. Phong Linh ấm ức nức nở thành tiếng. Hắn ra chiều đau lòng, dịu dàng hỏi: "Đau lắm sao?" Phong Linh nức nở: "Đau... mau bỏ ra đi..." "Ngón tay tôi toàn xương, sẽ rất đau đấy!" Hắn cười cười: "Thế này có đủ khiến em biết đây không phải cơn mơ chưa?" Nước mắt rơi đầy khuôn mặt nhỏ, Phong Linh lắc đầu liên tục: "Đủ rồi, đủ rồi! Xin anh tha cho tôi!" "Tha? Định thoải mái dùng tiền của tôi mà không phải làm gì sao?" Hắn vừa nói vừa động ngón tay xương xẩu của mình. Chậm rãi kéo đẩy nhịp nhàng, mang theo dòng suối ướt át chảy xuống ga giường: "Xem này, chỉ với một khúc xương đã khiến em ướt tới mức này!"

Hoạt Động Về Đêm

 45 Nữ Cường
 5.0

🎴Mạc Thiên Dương🎐

12/11/2023

Học Trưởng Đừng Bơ Em Nữa

Bộ Học Trưởng Đừng Bơ Em Nữa cũng rất hay ạ mọi người nên đọc qua

Trang sau
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play
Privacy Policy ©2018 - 2025 Mangatoon HK Limited
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play