Alabubu
21/08/2025
Biển và Em🌊
🎶 Biển Và Em
Đêm rơi xuống,
tiếng sóng thì thầm như một bản nhạc chậm rãi.
Trên bờ cát trắng, dấu chân ta in vội,
rồi sóng xóa đi, để lại một khoảng lặng,
giống như ký ức mong manh của đôi mình.
Em ngồi bên, đôi mắt xa xăm,
ánh trăng chảy xuống gương mặt em dịu dàng,
như thể cả bầu trời gom lại,
chỉ để soi sáng khoảnh khắc này.
Anh thả hồn theo nhịp sóng,
mỗi con sóng là một lời thì thầm,
mỗi cơn gió là một cái chạm khẽ,
như em chạm vào trái tim anh,
rồi để lại dư âm dài bất tận.
---
Có lúc, biển nổi gió,
như trái tim ta rung lên những nhịp mạnh mẽ.
Nhưng rồi, biển lại lặng,
như nụ cười em xoa dịu tất cả.
Chúng ta ngồi yên,
không cần lời nói,
chỉ tiếng sóng, tiếng tim,
và hương muối mặn vương trên môi.
Anh nghĩ, nếu đời này quá dài,
thì anh sẽ chọn một nơi để neo lại.
Nơi ấy chắc chắn là bờ biển,
và người đứng chờ anh,
sẽ mãi là em.
---
Trên nền nhạc lofi chậm rãi,
tiếng vinyl lạo xạo như hạt cát bay trong gió.
Giai điệu buông lơi như từng làn sóng,
vỗ nhè nhẹ vào bờ mi mắt.
Em khẽ cười,
nụ cười ấy ấm áp hơn cả ánh nắng ban mai.
Anh khẽ hát,
một khúc ca chẳng cần giai điệu chuẩn,
chỉ cần chân thành,
giống như biển chưa bao giờ ngừng vỗ sóng.
---
Có những ngày, biển buồn như anh,
nhưng nhờ em mà biển hóa hiền hòa.
Có những đêm, biển sâu như anh,
nhưng nhờ em mà biển sáng rực trăng ngà.
Anh muốn giữ khoảnh khắc này,
giữ tiếng cười em, giữ cả sóng,
giữ cả gió mặn nồng trên vai.
Như giữ một đoạn nhạc lofi,
mãi phát trong tim,
dù thế giới ngoài kia đổi thay.
---
Biển và em – hai điều bất tận.
Biển có thể gào thét,
nhưng em thì nhẹ như làn gió.
Biển có thể cuộn trào,
nhưng em thì lặng như ánh trăng.
Và cả hai,
ôm lấy anh trong một vòng tay dịu dàng.
---
Anh chẳng cần gì nhiều,
chỉ một chỗ ngồi bên em,
nghe nhạc lofi trôi chậm qua tai nghe,
nhìn sóng vỗ ngoài kia,
và để cho trái tim tự do,
không vướng bận ngày mai.
Biển và em – khúc hát không lời.
Nhưng nếu có lời,
thì chắc là:
Anh thương em,
như thương biển,
rộng lớn, mặn nồng,
mà vẫn dịu êm.
Đêm nay dài hơn,
nhưng anh chẳng thấy mệt.
Có em bên cạnh,
mọi khoảng trống trong anh đều đầy.
Tiếng sóng vỗ như nhịp trống nền,
gió thì như tiếng đàn ngân nga.
Nếu cuộc đời là một bản nhạc,
thì em chính là điệp khúc anh chẳng muốn bỏ qua.
---
Anh vẫn nhớ,
lần đầu chạm tay em trên bãi cát.
Bàn tay nhỏ, nhưng ấm,
khiến cả biển lặng đi một nhịp.
Anh nhìn em,
em cười,
và khoảnh khắc đó,
thế giới chỉ còn hai màu – xanh của biển,
và sáng của đôi mắt em.
---
Khi em bước đi,
ngọn sóng cũng nghiêng mình tiễn.
Khi em quay lại,
biển dâng đầy hạnh phúc.
Anh biết,
biển rộng vô cùng,
nhưng chẳng bao giờ làm anh lạc,
vì nơi đâu có em, nơi đó là bờ.
---
Anh từng hỏi biển:
“Tại sao em hiền thế?”
Biển cười,
“Vì anh có em.”
Anh từng hỏi gió:
“Tại sao cứ quanh quẩn nơi này?”
Gió nói,
“Vì ở đây, em đang ngồi.”
---
Nếu mai này,
chúng ta trôi xa như hai cánh buồm,
thì anh vẫn tin,
biển sẽ đưa em về bên anh.
Vì biển vốn là vòng tay rộng lớn,
còn em chính là lý do
khiến biển mãi ngân nga khúc hát tình ca.
---
Anh nhắm mắt,
nghe nhạc lofi trôi trong tai.
Một vài tiếng mưa rơi hòa cùng nhịp beat,
giống như sóng gõ nhịp trên trái tim.
Anh thấy em,
trong từng âm thanh ấy,
nhẹ, êm,
và thật gần.
---
Biển và em – không có kết thúc.
Chỉ có giai điệu vang mãi,
trôi mãi,
như bản nhạc đêm nay,
như tình yêu này.