Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Nữ Phụ Phản Công :)?

Xuyên qua cũng cần cẩu huyết?

Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
A! Thật cẩu huyết!
Cố Doanh Doanh ngồi đọc tiểu thuyết ngôn tình toàn H của nữ chính mà thầm chửi rủa mỗ tác giả nào đó vì quá cẩu huyết
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Nam chính thì yêu nghiệt
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Nữ chính thì xinh đẹp ngây thơ trong sáng
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Còn nữ phụ thì não tàn ngu ngốc
Cô thở dài:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tại sao mình lại đi đọc cái thứ cẩu huyết này nhỉ?
Đúng vậy, người như cô thì hiếm khi đọc mấy chuyện kiểu này, cô vốn đợi anh....
Dạ Minh người cô yêu đến đón đi cầu hôn....
Đừng hỏi tại sao cô biết hắn cầu hôn vì cô nghĩ vậy
Kíng koong~
Đó cô mới nhắc đến thì yêu nghiệt của cô đã đến rồi!
Cô vội chỉnh trang lại cho mình thật xinh đẹp rồi mở cửa mỉm cười với anh nói:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Minh ca, anh tới muộn!
Dạ Minh có khuôn mặt đủ tiêu chuẩn của soái ca nhưng bộ mặt dịu dàng hàng ngày đã không còn thay vào đó là một bộ dạng lãnh huyết vô tình, làm cô thấy kì lạ......
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Bình thường gặp mình .... anh ấy sẽ xoa đầu mình mà ......?”
Dạ Minh
Dạ Minh
Đi thôi
Dạ Minh xoay lưng về phía chiếc BMW của chính bản thân đỗ ngang tàn giữa sân, cô nhìn chiếc xe mà cảm thấy kì lạ....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Bình thường Dạ Minh rất cẩn thận tại sao hôm nay có chút ngang tàn lãnh huyết?”
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Hay do mình tự ảo tưởng”
Cô vừa lên xe thì trời bắt đầu mưa, cô nhìn trời suy nghĩ....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“A~tệ thật đấy?”
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Tự dưng đang được dẫn đi cầu hôn mà trời mưa ,không biết Minh ca tổ chức ngoài trời hay trong nữa?”
Cô tự mỉm cười nhìn ra trời, nhưng rồi trời càng lúc càng tối dần những ánh đèn lấp lánh của thành phố cũng xa dần đi, con đường bê tông cũng bắt đầu gập gềnh đường đất, cơn mưa càng lúc càng to càng lạnh làm cô cảm thấy run nhẹ...
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Rốt cuộc anh ấy chọn cái nơi hoang vu này để cầu hôn?”
Cô tự suy nghĩ rồi nhìn về phía trước:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Minh ca, chúng ta đi đâu vậy?
Không có tiếng trả lời chỉ còn tiếng mưa rơi đến mức âm thanh to như muốn gào thét, cô cảm thấy lạ rồi cũng im lặng theo. Một lúc lâu sau cô đang chú trọng vào cái iphone của mình thì tiếng kít đột ngột làm cô rơi chiếc điện thoại trong tay đang ghi cho người bạn thân...
Cô ngẩng lên nhìn Dạ Minh, rồi nhìn xung quanh...
Trời thật sự rất tốt như muốn nuốt chửng tất cả, bao gồm cả cô....
Dạ Minh
Dạ Minh
Xuống xe!
Cô nhíu mày cảm giác gì đó rất lạ xâm nhập trong lòng của cô dâng lên nhưng cô vẫn nghe lời của anh, vừa bước xuống xe bỗng lực kéo của ai đó kéo cô thật mạnh ra làm cô ngã trên đất 1 cách đau đớn, cô nhíu mày nhìn Dạ Minh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh làm gì vậy Minh ca?
Dạ Minh không đáp nhìn cô nước mưa chảy xuống khuôn mặt không biết là khóc hay do nước mưa nữa, cô nhìn khuôn mặt với ánh sáng yếu ớt của đèn oto, khuôn mặt anh lúc này chính là lãnh huyết vô tình!!!
Cô có cái dự cảm không hay liền lùi nhẹ lại nhìn anh....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Có chuyện gì vậy.... Minh...? Không phải anh cầu hôn em sao...?
Dạ Minh từ đầu đến cuối không nói gì nghe thấy cô nói vậy liền bật cười một cách yêu nghiệt nói:
Dạ Minh
Dạ Minh
Cố Doanh Doanh cô có thể ngừng ảo tưởng hay không?
Dạ Minh
Dạ Minh
3 năm để quyến rũ cô đúng là không dễ dàng, cô nghĩ loại người như cô thì ai muốn lấy?
Cô vẫn đơ người không hiểu bỗng chốc tay anh rút ra một khẩu súng ngắn giơ lên trước mặt cô, mỉm cười yêu nghiệt nhìn bông hoa nhỏ sắp bị mình bóp nát đang run rẩy không ngừng...
Có gì đó không đúng cô nhíu mày nhìn khẩu súng từng cử chỉ tay của anh bắt đầu tính toán sác xuất anh bắn khoảng 80%, tỉ lệ trúng khoảng 60,75% tỉ lệ chí mạng khoảng 90,16%. Cô ánh mắt lên phân tích nhìn Dạ Minh vẫn giơ súng chỉ vào chính giữa trán cô, một người đứng một người ngồi trước cơn mưa to như trút nước
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Cho em một lý do?
Dạ Minh
Dạ Minh
Lý Do?
Dạ Minh
Dạ Minh
Lý do chính là cô phản bội tổ chức mà chạy được đến thành phố C thì tôi cũng thấy cô quá tài, mất 3 năm để ngày hôm nay tôi cầm súng ngắm trước mặt cô
Đúng cô chính là nhà thiên tài ẩn dật chỉ số IQ cực cao và cũng là sát thủ nhưng cô lại có sở thích kì quái, thích đùa với lửa, cô vào rồi làm cho tổ chức lao đao chạy trốn, cô không ngờ có ngày người mình yêu thật sự lại là người giết mình...
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Em muốn hỏi anh một câu
Dạ Minh
Dạ Minh
Nói!
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh đã từng yêu em chưa?
Cô hướng ánh mắt xinh đẹp lên nhìn hắn, cô chỉ mong cô có một người thật sự yêu cô thì cô chết cũng đáng... Cô mãn nguyện!
Dạ Minh
Dạ Minh
Chưa từng!
Dạ Minh không nhanh không chậm nói ra từng chữ, cô mỉm cười nhẹ, không phải cô không biết vì cô rõ khuôn mặt của hắn khi cầm súng hướng về phía cô, không bi ai không đau buồn không yêu thương không hận thù, một chữ để tóm gọn tất cả trong ánh mắt hắn chính là... Lãnh Huyết!
Cô bật cười to rồi vỗ tay:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Hảo hảo! ta thán phục tổ chức này đã dẫn đến một chàng trai...
Đoàng!
.....
......
........

Xuyên qua cũng cần cẩu huyết?(phần 2)

Cô chưa kịp nói xong liền ngã xuống đôi mắt hạnh xinh đẹp đã nhắm chặt miệng cũng đã khép lại, cô biết... cô không đáng để nói với hắn thêm nữa.... Dạ Minh ngạc nhiên quay ra đằng sau có một khuôn mặt xinh đẹp vô ngần cầm súng vẫn còn chút khói thoát ra
Cô gái
Cô gái
Ta nghĩ ngươi không nên dài dòng với ả đàn bà này
Dạ Minh quay bước nhìn người con gái đang nằm trên đất mặc cho hạt mưa xối xả vào người rồi mỉm cười yêu nghiệt...
Dạ Minh
Dạ Minh
Cố Doanh Doanh cô đáng bị như vậy!
.
.
.
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Ôi má ơi má ơi cái đầu thân yêu của tôi!
Cô ôm lấy cái đầu rồi mở mắt nhè nhẹ trước mắt cô chính là màu trắng đặc trưng của bệnh viện, rồi cô nhíu mày...
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Tỉ lệ sống sót là 0,18% tại sao mình vẫn còn sống?”
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Hay 0,18% thần thánh đó đã cứu mình? Không thể nào....”
Cô định từ từ ngồi dậy thì chống tay xuống một gì đó vô cùng mềm mại liền quay ra nhìn thấy một nam nhân... e hèm... và không mặc gì lộ bộ ngực trần cơ bắp này.... Dù cô là sát thủ hay nhà bác học IQ cao nhưng cô không có lãnh huyết mà... vô cùng biến thái....
Nam nhân nào đó đang ngủ bị sờ soạn liền có chút không thoải mái ngọ nguậy mở mắt, nhìn thấy cô gái xinh đẹp khuôn mặt trắng ngần mái tóc đen nhánh xinh đẹp cùng với đôi mắt màu tím huyễn ảo đang sờ mó khắp khuôn ngực mình.... Cô vẫn chăm chú sờ sờ mó mó khắp cơ thể nam nhân này...
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Thật đẹp nga!”
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Cô bị điên à Tích San San?
Nam nhân xinh đẹp đó liền đen mặt chửi cô háo sắc hoàn háo sắc! Tích San San... Tích San San... Cô nhìn anh ý như hỏi anh nói ai là Tích San San?
Nam nhân nào đó đêm qua bị cô nàng háo sắc xé rách cả áo, anh vô cùng chán ghét nữ nhân háo sắc nhưng cũng không phản đối, thịt dâng tận miệng tất nhiên anh phải ăn rồi nhưng nữ nhân nào đó xé áo anh xong liền ôm anh như con cua lăn ra ngủ, cô đen mặt:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Đây là đâu?
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh là người cứu tôi?
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh là ai?
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Cô giả ngốc với tôi đấy à?
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Tích San San
Doanh Doanh liền ngơ mặt chỉ vào mặt mình:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh nói tôi là Tích San San?
Nam nhân xinh đẹp gật một cái cô liền đẩy anh uỳnh cái xuống đất chạy vào nhà vệ sinh... không bao lâu tiếng hét la lên thất thanh....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Cẩu huyết!!! Cẩu huyết!!!! Thiên a~!!! Ta Bạo cúc nhà ngươi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
...
...
...

Chưa gì đã đụng độ nam chủ

Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
A~Mình không tin, mình không tin....
Cố Doanh Doanh trụ vào tường nhìn lên chiếc gương có một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp... Dù cô có thần đồng thiên tài thì cô cũng là con gái phản ứng ngạc nhiên và hoảng hốt là không tránh khỏi....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Thiên a!
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Ông cho tôi xuyên cô nữ chính không xuyên xuyên vào nữ phụ làm gì??????
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Ta muốn sờ cơ thể mỹ nam!!!!
Cô nhíu mày nhìn mình trong gương rồi đánh cái phóc vào đầu
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Đúng rồi mình là nằm mơ! Mình chết rồi cơ mà!”
Cô chạy xồng xộng vào phòng bệnh của mình mặc kệ mĩ nam đã mặc đồ chỉnh tề đứng dựa tường đợi cô nhếch đôi môi lên yêu nghiệt đợi xem cô làm gì, nhưng cô nào để ý liền nhảy lên giường nằm nhắm tịt mắt mồm lẩm bẩm:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Mình đang mơ mình đang mơ! Mình đang mơ!!!
Minh Dạ Nguyệt liền nhíu mày nhìn cô gái đang cố phớt lờ mình đang cố lẩm bẩm cái gì đấy liền nói:
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Cô có cần tôi gọi bác sĩ ko Tích San San?
Cái bộ dạng quan tâm này chính là mỉa cô, cô có phải đang bị điên không đâyyyy, cô mở mắt đến 5 lần vẫn thấy mình ở đó liền nhắm mắt lại hô to giơ cả 2 tay lên:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Doraemon đưa ta về!!! Cánh cửa thần kì mau hiện ra!!!
Minh Dạ Nguyệt thở dài quay lưng bước đi ném cho cô một câu:
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Đồ thần kinh!
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Khoan! Mĩ Nam đừng đi!!!
Anh liền dựng lại mỉm cười quay người.... Xem ngươi có cái gì nào
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Đây là đâu?
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh là ai?
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Đây là diễn biến đến chương mấy rồi?
Anh nhìn khuôn mặt ngờ nghệch của cô có chút nghi ngờ khi đụng xe đã đụng rơi văng cả não của cô rồi có khi? Nhưng anh vẫn trả lời:
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Đây là bệnh viện, tôi là Minh Dạ Nguyệt, có phải là cô đụng xe bị văng luôn não đi không?
Hỏi xong cô trực tiếp bỏ qua lời tiếp của anh suy nghĩ....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Đụng xe và bệnh viện, đây có lẽ mới là chương thứ 3 bắt đầu khi cô ra viện mới gặp nữ chính và nam chính”
Cô ngước lên nhìn anh:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Anh cũng là nam chính à?
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
“Nam chính?”
Anh nhíu mày rồi tặc lưỡi bỏ đi ném lại một câu nói:
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Minh Dạ Nguyệt - Ken
Tích San San cô đúng là thần kinh nhưng khi nào muốn hiến thân cho tôi thì cứ gọi, tôi không ngại đâu
Cô bĩu môi.... Anh không ngại nhưng cô thì ngại đấy, có ngu mới bám vào loại nam chính hiểm ác như anh! Cô lật lại những gì cô đã đọc liền thở dài....
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“Tích San San là cô gái vô cùng xinh đẹp tài năng thiên bẩm, có chất giọng hoa nghe hoa cười nữa vậy mà gặp nữ chính cướp đi người con trai mình yêu liền trở thành hư hỏng, làm cho nữ chính 5 lần 7 lượt bị hãm hại nhưng bàn tay vàng của nữ chính làm sao có thể để cô bị hại, nữ phụ sau khi làm đủ chyện trên trời liền bị hậu cung của nữ chính giết chết không mẩu thịt cũng không còn! ”
Cô rùng mình... Thật ra chết một lần cũng chỉ cảm giác được trong vài giây còn đây nếu cô đụng vào nữ chính thì cái chết vô cùng đau đớn, cô muốn bảo toàn tính mạng có lẽ lên vờ như vẫn lẳng lơ vậy. Cô suy nghĩ rồi gật đầu bật dậy nhìn xung quanh liền có một bác sĩ đi vào
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“A~ một mĩ nam!!! À mà khoan.....”
Cô nhíu mày nhớ hình như cũng có một nam chủ làm trong bệnh viện cô nằm thì phải? Cô liền nghi hoặc gọi tên:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Lăng Hạo Thiên...?
Mĩ Nam liền dựng lại ánh mắt hiện lên sự chán ghét nhìn cô gái trước mắt, cô thấy ánh mắt liền than khổ... Không phải chứ chưa chi đã đụng đến 2 nam chính rồi, thiên a~ có muốn ta sống không đây? Ta hứa khi nào ta lên đó ta sẽ bạo cúc ông thiên a~!!!!
Lăng Hạo Thiên
Lăng Hạo Thiên
Dạ Nguyệt nói cô bị mất trí nhớ nhưng có vẻ cô vẫn tỉnh táo quá nhỉ?
Lăng Hạo Thiên nhìn cô, cô nhìn lại anh liền dùng ánh mắt lẳng lơ xoắn nhè nhẹ mái tóc nói:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
A~Hạo Thiên! Người ta nhớ ngươi mà?Dù có mất trí nhớ người ta vẫn nhớ ngươi là ai mà?
Cô phi! Không phải vì cái mạng già 28 tuổi của cô vẫn muốn sống thì cô thèm vào, mĩ nam trên đời không thiếu, cô không cần loại mĩ nam về sau chính là người tiêm đống hóa chất vào người cô tìm kiếm dị năng giả, cô phi!!!
Lăng Hạo Thiên nhìn thấy ánh mắt lẳng lơ đó nhìn mình liền tăng lên chán ghét, bản tính khó rời của cô nương này làm anh chán ghét đến tận xương tủy
Cô ánh mắt lên nhìn anh liền tay với tới tay của anh vuốt ve nhẹ...
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
“A~ Tay mĩ nam... ta chạm vào rồi!!!”
Anh nhìn cánh tay đang được vuốt ve rất muốn hất ra, nhưng vì mối làm ăn với Tích Thị lên anh vẫn để nguyên đến gần hơn xem cho cô xem có bị gì nghiêm trọng sau khi tỉnh dậy không, cô liền ngước nhìn anh đổi mắt lạnh lùng đánh giá
Con người người này không đáng tin, vẻ bề ngoài dịu dàng nhưng thực chất anh lại là một nhà khoa học tàn nhẫn và máu lạnh, cô không nên gây gổ với người này, tốt nhất làm cho anh ta chán ghét cô sẽ không muốn đụng vào cô nữa
Nhưng cô nào ngờ một tia ánh mắt lạnh lùng rồi được đổi lại ngay bằng ánh mắt lẳng lơ đã bị anh thu hết vào trong mắt, liền hếch nhẹ mép lên tạo một nụ cười vô cùng yêu nghiệt nhìn cô ....
Lăng Hạo Thiên
Lăng Hạo Thiên
“Cô tính làm gì đây, Tích San San”
Cô không nhận ra anh đã nhìn thấy liền tiếp tục giả vờ lẳng lơ ôm lấy cánh tay của anh nói:
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Hạo Thiên~ Người ta nhớ ngươi muốn chết, tối nay ở lại với người ta nhé?
Anh nhíu mày nhìn cô rồi lại tiếp tục chán ghét đứng dậy, có lẽ ánh mắt đó anh nhìn nhầm? Cô nàng đỏng đảnh Tích San San điêu toa kiêu ngạo này không hề có gì thay đổi cả:
Lăng Hạo Thiên
Lăng Hạo Thiên
Xin lỗi, tôi bận rồi!
Tích San San - Cố Doanh Doanh
Tích San San - Cố Doanh Doanh
A~? Vậy còn tối mai?
Lăng Hạo Thiên
Lăng Hạo Thiên
Bận nốt
Anh quay người đi trả lời cô vô cùng lãnh huyết, cô đằng sau cười như điên, đúng rồi đi đi về với nữ chính của ngươi a! Ta đây không cần!
...
...
...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play