"Tiểu Mẫn à! Con ở trong tủ này dù có bất cứ tiếng động nào thì cũng không được đi ra, không được phát ra tiếng động nào hết, có được không? Ngoan, lát ba sẽ quay trở lại."
"Ba đừng, đừng bỏ con mà ba, Aaaa!"
Cô bật dậy sau cơn giấc mộng đó, mồ hôi ướt đẫm hết sau lưng.
"Lại là mơ giấc mơ đó."
Cô ôm đầu khóc, nước mắt chảy dài trên gò má: "Ba, nhất định con sẽ tìm ra kẻ giết ba và con sẽ cho hắn sống không bằng chết."
Cô gạt đi giọt nước mắt trên khóe mi, nhìn vào đồng hồ trên góc giường: "6h00 rồi à."Cô bước ra khỏi giường rồi vào phòng tắm vệ sinh.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, cô bước ra khỏi phòng tắm cầm điện thoại lên. Trên màn hình hiện rõ hai chữ "Tổ trưởng".
Cô nhấn nút trả lời: "Alo! Nay bão hay sao mà gọi sớm vậy sếp."
"Nay cô nghỉ một ngày đi, mẹ cô vừa gọi điện mắng tôi ép cô làm tăng ca nên cô mới chưa có bạn trai kìa".
"What, sếp nói gì vậy, alo alo". Cô chưa kịp nói hết câu thì ông đã cúp máy.
Cô bực mình, hằng giọng: "Cái ông sếp này, bộ muốn là có người yêu hả? Điên thiệt chứ, mới sáng sớm."
Cô tiến đến tủ quần áo, lựa một bộ đồ thể thao rồi đi ra ngoài phòng khách.
"Mẹ! Nay ăn món gì vậy."
"Con đấy, suốt ngày chỉ biết ăn rồi đi làm, chả bao giờ quan tâm đến bà mẹ này gì hết."
Cô bốc miếng giò quẩy cho vào miệng, vừa nhai vừa nói: "Mẹ, đâu phải con muốn đâu, do tính chất công việc mà."
Bà tiến lại đánh vào tay đang cầm bánh của cô: "Lấy chén ăn, không được ăn vụng."
"Mẹ à." Cô nhìn mẹ mình, đôi mắt tỏ vẻ đáng thương, nhưng đổi lại là một ánh nhìn đầy kiên định của bà.
"Con biết rồi, con đi lấy là được chứ gì, mẹ yêu, haha."
"Thôi được rồi cô nương đi lấy rồi ăn sáng đi".
"Vâng, mẹ yêu, mẹ yêu...!"
Ăn sáng xong, cô vào rửa chén rồi ra phòng khách ngồi xem TV với mẹ.
"Mẹ, nay con được nghỉ, lát con đi công viên chơi. Chắc khoảng chiều tối mới về, mẹ khỏi chờ con nha."
"Ừm, con được nghỉ à, vậy đi chơi vui vẻ. Mà này nhớ tìm cho mẹ thằng rể nha, mẹ mong lắm rồi."
"Mẹeeee, bộ muốn tìm là được sao!"
Cô lắc đầu bất lực với mẹ, sau đó vào phòng lấy ít đồ chuẩn bị ra ngoài.
8h00 cô đi đến công viên sinh thái VV, công viên này nằm giữa một hồ nước lớn, giống như hòn đảo nổi ngoài biển.
Khu đó đẹp như tiên cảnh, nhìn xa có thể thấy được toàn cảnh của công viên ấy. Do là nằm ở giữa hồ nên bắt buộc phải đi thuyền mới ra được ngoài đấy.
Khi vừa lên thuyền, cô có một cảm giác bất an với những nhân viên ở đây. Trong họ rất kì lạ và cũng có gì đó mờ ám. Nhưng cô cũng không mấy để ý đến.
Đến khu Công viên, cô bị choáng ngợp trước phong cảnh ở đây. Nó không chỉ đẹp ở mức bình thường mà nó còn hơn như thế, đặc biệt là ở đây trồng được rất nhiều cây sồi.
Loài cây khó trồng nhất ở thành phố này vậy mà lại có thể trồng được ở đây.
Cô quan sát kỹ những cây sồi xung quanh, thấy có gì đó không đúng lắm. Lá cây sồi là màu đỏ sao?
Cô cất tiếng hỏi một nhân viên gần đó: "Này là giống mới sao?"
Nhân viên đó nhìn rồi giải thích: "Đúng vậy, đây là giống cây sồi mới. Nó có thể thích nghi với mọi loại môi trường."
"À."
Sau đó hướng dẫn viên du lịch dẫn cả đoàn người đi thăm khu sinh thái rồi cho mọi người nghỉ ngơi ở góc cây.
Không biết có thứ gì thôi thúc cô mà cô lại tiến đến một góc cây sồi, đưa tay sờ lên đó. Bất giác cô cảm nhận được thứ gì ở dưới gốc cây. Cô dùng tay đào lên, kinh hãi khi phát hiện dưới đó là một thi thể.
"Mau báo cảnh sát, ở đây có người chết."
Mọi người sau khi nghe thấy lời nói đó của cô thì liền la hét. Một người trong số đó tay chân luống cuống móc điện thoại ra, còn chưa kịp gọi điện thì đã nghe một tiếng "Đoàng."
Những nhân viên ở đây đều đang cầm súng chỉa vào mọi người: "Đúng thật là, đi chơi thì nên đi chơi thôi, tại sao lại phải toàn mò? Ai gọi cảnh sát thì tôi sẽ bắn vào não của người đó một viên đạn đấy."
"Chết tiệt, phải nhanh chóng liên lạc với sở cảnh sát." Cô đang suy nghĩ thì một tên trong hàng khách đó cất tiếng: "Chúng tôi, sẽ không gọi nhưng các cô sẽ không giết chúng tôi chứ." Rồi anh ta đưa mặt qua nhìn cô. Cô nhận ra là anh ta đang đánh lạc hướng những người đó.
"Anh là ai mà dám ra điều kiện với chúng tôi ngồi yên ở đó đến hết giờ đi, lúc đó tụi tao sẽ suy nghĩ xem coi có nên thả không."
Trong lúc đó cô kịp gửi tin đến sở cầu cứu, giờ thì suy nghĩ để thoát khỏi sự manh động của bọn chúng.
Cô quan sát và tìm ra kẻ hở của tên đang nói. Cô chạy tới rồi đá một cước làm hắn văng súng ra, cô bắt kịp thời cơ kẹp cổ hắn lại rồi hét lên: "Hạ súng xuống nếu không tôi giết hắn ta đó."
Hắn cười nói: "Cô sẽ không dám giết tôi đâu."
Cô cười nhẹ: "Người thường thì không , nhưng cảnh sát thì lại khác." Cô hằng giọng lên: "Còn không mau thả súng xuống."
"Thả súng xuống đi."
"Vậy phải ngoan không?" Cô cười rồi lùi ra sau cùng với hắn. "Kêu đồng đội ông theo tôi mau lên."
"Đi theo cô ta."
Cô dẫn dụ họ đi xa khỏi khu đó, rồi bất giác hét lên: "Mau dẫn họ rời khỏi đây mau, nhanh lên."
Khi cô nói xong câu đó tất cả hành khách đều chạy ra tới cổng, lúc ấy vừa hay cảnh sát đã đến.
Tất cả mọi người đều chạy ra ngoài hết, chỉ còn cô một mình diễn tròn vai.Cảnh sát chạy vào bao vây tất cả.Cô thở phào nhẹ nhõm cuối cùng họ cũng đến.
Lo phân tâm chú ý vào những cảnh sát, khiến cô không cảnh giác với kẻ thù, hắn liền bật cô lại, dưới mũi súng giờ đây lại chiếu thẳng vào đầu cô.
Hắn cười:"Không ngờ được đúng không?"
"Anh làm tôi bất ngờ đấy, nhưng tiếc quá cảnh sát đến rồi."
"Chết tiệt,cô..."
"Tất cả đã bị bao vây, mau đầu hàng mau."
Những người đồng bọn của hắn đều lần lượt đầu hàng,hắn bực mình hét lớn:"Một lũ hèn nhát, các người bước đến tao sẽ giết cô ta đấy."
Hắn càng lùi sâu hơn, lùi đến vách thì bung cô ra rồi nhảy xuống, cô cười nhẹ rồi cũng thả hắn đi.
Cảnh sát tiến đến cô hỏi thăm cô, rồi dắt những tên đó đi.
A Thành chạy tới:"Mẫn, cô có sao không vậy?"
"Không, tôi không sao".
"Sao hồi này không bắt hắn lại mà cô lại thả hắn đi".
"Hắn không phải kẻ giết người, tôi sẽ nói lại với tổ trưởng anh đừng lo."
"Tại sao hắn lại biết cái chết của ba mình, hắn ta là ai?"Cô thầm nghĩ.
" Mẫn à em phát hiện thi thể ở đâu vậy, chỉ cho anh đi." A Thành nói.
" À đi theo em."
"Chỗ này, kêu pháp y đến , em nghĩ ko chỉ có một đâu."
" Hả em bảo sao, không chỉ có một sao."
" Theo em suy đoán có thể mỗi gốc cây sồi này đều có thi thể."
"Ừm để anh nói lại với họ."
"Em đi gặp tổ trưởng có ít việc ,anh ở đây xem tình hình nhé".
Tổ trưởng Long đứng ngoài cổng hét to vào trong:"Mẫn cô ra đây nhanh lên."
"Xin giới thiệu với cậu đây là Khoa Mẫn , cảnh sát giỏi nhất trong sở của tôi."
"Khoa Mẫn, đây là Doãn Thần, người tôi mời về để giúp điều tra về tổ chức đấy."
"Là anh à, Chào tôi là Khoa Mẫn ,rất vui được gặp anh".Cô niềm nỡ đưa tay ra chào nhưng đổi lại là ánh mắt thờ ơ của hắn:"Ờ, Doãn Thần."
"Ờ thôi sao, cái tên này."Cô bực mình nghĩ.
"Hì, tiên sinh, nãy tôi thấy anh cũng nói nhiều lắm sao giờ lại...?"
"Nếu không phải vì cô , thì tôi cũng chả cần phải đánh lạc hướng, Ngu ngốc."
"Ngu ngốc sao? Cái tên này nãy giờ tôi nhịn lắm rồi đấy!Anh nghĩ anh là ai vậy."Cô hét vào mặt anh.
"Ồn ào."Anh lạnh lùng trả lời.
"Cái tên này ,có tin tôi đấm anh không?"
Anh vẫn im lặng không trả lời, Tổ trưởng Long thấy vậy chạy lại can:"thôi được rồi dù gì cũng sẽ chung một đội mà đừng cãi nhau nữa, cô nhịn giùm tôi đi."
"Chung một đội gì tôi không cần."
A Thành chạy tới nói:"Báo phát hiện 12 cái xác dưới góc cây."
"12 cái sao,quả như tôi đoán." Khoa Mẫn nói.
"Cái xác được tìm thấy đều là những thi thể còn nguyên có điều khuôn mặt của họ đều bị phá hủy do rễ cắm vào."
"Bón cây bằng xác chết sao, hèn gì lá lại...." Cô nhìn lên những chiếc lá của cây sồi.
"Bắt tay vào việc nào, tôi cảm thấy vụ án này có vẻ rất thú vị."Khoa Mẫn cười nói.
"Thú vị sao? Hai cái người này.....!"A Thành nghĩ.
"Đúng vậy ,vụ án này tôi thích rồi."Doãn Thần cũng cười nói.
"Trời ạ!Tổ trưởng mời người gì vậy , sao toàn mấy con người không bình thường không vậy, quái vật, giết tôi đi, trời ạ biết vậy đừng vào cái ngành máu chó này chứ."A Thành thầm nghĩ mà đau lòng.
Tổ trưởng Long cũng không biết nói làm sao hết hai người họ như hắc bạch vô thường vậy quá đáng sợ. Thi Thể mà họ cứ tưởng là cục đất sét vậy ,thú vị?
"Trời ơi cái quái gì vậy, có tên nào thấy xác mà vui không?"Tổ trưởng Long khóc trong lòng.
"Những xác chết này đều có một đòn chí mạng sau cổ dẫn đến tử vong, đặc biệt là sắp bị rút cạn máu."Khoa mẫn suy đoán trong lòng.
"Nguyên do là gì cơ chứ."cô ngồi xuống quan sát những chi tiết trên thi thể nạn nhân thì vọng nói đằng sau cất lên:"Tâm lí biến thái hình thành lên những cách giết người hung tợn, nỗi hận thù đâm sâu vào trong tim,hận đàn ông."Doãn Thần nói.
"Chính xác, đa số những xác chúng ta tìm đều là đàn ông, chỉ có nguyên do là thế thôi." cô chợt nhận ra.
" Đúng là não tàn."Doãn Thần nói:"Nhìn vào đây thì người bình thường có thể suy đoán là Phụ Nữ nhưng chỉ với một nhát thì không thể là họ được trừ khi...."
"Họ là người chuyển giới Đúng không?" -Khoa Mẫn nói.
"Tôi tưởng não tầm trung của cô chỉ dùng để chửi thôi chứ!"
"Im đi nếu không muốn tôi đấm vào mặt anh.Nhưng mà không thể điên cuồng vậy được, Chắc chắn đều có mối quan hệ mật thiết với nhau." -Khoa Mẫn nói.
"Có lẽ là những người này sỉ nhục hoặc là đã từng quen cô ta?"-A Thành nói.
"Điều tra về thân phận nạn nhân đi và hãy tìm ra nạn nhân đầu tiên"-Doãn Thần nói.
Tại trụ sở
Nguyễn An 32 tuổi,cao 1m7, công việc dancer.
Phố Minh 34 tuổi,cao 1m7, công việc Ca sĩ.
Châu Thành 30 tuổi, Cao 1m7, Công việc phục vụ quán Bar.
Minh Tông ,39 tuổi,Cao 1m68, công việc DJ.
........
"Theo như điều tra cho thấy tất cả nạn nhân đều làm tại Quán Bar IT , độ tuổi đều tầm 30 đến 40 tuổi."A Thành nói.
Một người từ ngoài hớt hải chạy vào:"Báo cáo, những tên kia khai chỉ được nhận lương làm công việc đó từ một tổ chức , chứ không biết làm gì cả!"
"Lại là tổ chức đó đúng không? Tổ chức đó khiến người khác trở thành hung thủ rồi dẫn chúng ta tìm ra manh mối rốt cuộc họ muốn gì?"Khoa Mẫn nói.
"Không muốn gì"Doãn Thần nói.
Tất cả mọi người đều nhìn về hướng Doãn Thần ngồi.
"Nhìn như vậy là sao,Nên tiếp tục làm việc rồi."Doãn Thần nói.
"Cái tên này, nói cái gì vậy."Khoa Mẫn thầm nghĩ.
Tại Phòng Pháp Y
"Dựa vào những gì khám tôi hoàn toàn không tìm được các vết tích khác nhưng tôi tìm được một lượng thuốc mê ở thi thể của nạn nhân Trần Văn, nạn nhân này bị giết cách đây một tuần."
"Các thi thể hầu như đều có thời gian bị giết là cách 1 tuần."
"Cách thức giết hình như là bằng một vật nhọn như cây rìu vậy, tại vì sau gấy nạn nhân là một hằng đứt rất dứt khoác."
"Và đặc biệt hơn là Thi thể A Ân thời gian tử vong là 3 tháng trước , nhát chém là 3 nhát, nhưng thi thể không hoàn toàn bị phân hủy mà chỉ khô cứng lại."
《Quang Châu nói》
"Vậy có thể suy ra được A Ân là nạn nhân đầu , nhưng vấn đề là tại sao xác lại chỉ khô cứng mà không phải là phân hủy?" Khoa Mẫn nói.
"Sồi ước nguyện" -Doãn Thần nói.
"Là sao?"A Thành hỏi.
"A ,tôi biết rồi, sồi ước nguyện là câu chuyện dân gian truyền nhau nói về chỉ cần trồng 12 cây sồi với 12 cái xác nam hoặc nữ sẽ tạo ra một điều ước nhưng mà cái đó chỉ là nói vui thôi, chứ làm gì có thật chứ, chỉ có kẻ điên mới tin."-Khoa Mẫn nói.
"Thì chính xác hắn là kẻ điên mà."A Thành nói.
"Tôi cũng liên hệ với bên sinh học để điều tra xem trong cây sồi này có gì ? Thì bên đó phát hiện một chất TVM 190, chất hút ẩm có mùi thoảng và bị cấm tại nước mình."-Quang Châu nói.
" Hắn có vẻ giỏi về mảng sinh học."A Thành nói
"Reng,reng" điện thoại Khoa Mẫn reo lên:"Đội trưởng Long gọi ư."
"Alo, Mẫn có phát hiện mới rồi, điều tra phát hiện được ba kẻ tình nghi, về sở gắp."
"Tôi biết rồi."
"Phát hiện được kẻ tình nghi rồi về sở đi, đội trưởng long nói."
"Ừm đi về thôi"A Thành nói.
Tại trụ sở
"Nghi phạm Kim Anh,nữ, 25 tuổi ,đang làm phục vụ tại quán bar IT.
Nghi phạm Như Đinh,nữ,27 tuổi, đang làm batander tại quán bar IT.
Nghi phạm Vũ An, nữ 29 tuổi, đang làm quản lí tại quán bar IT."Trưởng Long nói.
"Nếu như xây nguyên khu công viên đó thì giám đốc là ai vậy?"Khoa Mẫn nói.
"Giờ cô mới hỏi hả."Doãn Thần nói.
"Vốn dĩ đó không phải là công viên, với lại không được mở tham quan, chỉ là tổ chức đó cố tình làm như thế để cô phát hiện thôi, nó cũng không phải là đảo nhân tạo, họ làm vậy để đánh lừa cô rồi dụ cô đi thôi."
"Chết tiệt, rốt cuộc bọn chúng muốn gì?"
"Tổ trưởng anh nên điều tra về Vũ An giùm tôi, giờ tôi phải đi về."Doãn thần nói.
"A Thành đi điều tra đi, Mẫn cô dẫn Thần về đi."
"Gì, tôi á, anh ta có chân tự về."
"Khỏi đi, tôi bắt xe được rồi."
"Anh ta nói bắt xe rồi, nên tôi không cần làm, thôi tổ trưởng tôi cũng về, bai bai".Nói xong cô xách tập tài liệu rồi đi ra cổng.
"Ơ, Mẫn, hazz, hai cái người này."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play