[ĐN Tokyo Revengers] Thật Sự Là Yêu Sao?
Gặp gỡ.
Em là Saiya Wiliam - một kẻ được sinh ra từ vạch đích ?
Bởi em là đứa con duy nhất của gia tộc quyền quý bậc nhất Nhật Bản, Williams.
Địa vị của họ là có thừa:)
Trong mắt họ em được xem là kẻ hoàn hảo, hoàn hảo về tất thảy mọi mặt.
Tất cả đều thuộc về em, một kẻ được xem là Thiên tài ..
Tất nhiên rồi ..là áp lực.
Saiya Wiliam là kiểu người nội tâm, không thích bộc lộ cảm xúc và có phần chững chạc hơn so với lứa tuổi.
Phải thứ em cần có là quyền lực và nhiều hơn thế.. khi mới chỉ là một đứa nhóc.
Một đứa nhóc chứa đầy tham vọng ?
" Thứ em cần là tình cảm gia đình "
Nó quá xa vời đối với em.
Một cuộc sống nhàm chán ?
Luôn có một thứ cảm giác khó chịu trong người .. là sự trống rỗng ?
Em cười, em không đau đớn đâu.
[ Em chẳng hề ổn chút nào. ]
Chẳng một ai thấu, chẳng ai hiểu ..
Một mình chịu đựng, một mình gặm nhấm.
Họ luôn đưa vào đầu em những thứ tư tưởng kinh tởm, họ nói một kẻ như em không thể làm bạn với lũ dân thường.
Họ nói chúng là những kẻ không đáng sống, họ nói chúng là phế thải của xã hội.
Họ là đang cố tẩy não em sao ?
Cái xã hội ghê tởm gì đây ?
Còn trên trường thì sao nhỉ ?
Cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, họ là được sắp xếp để tiếp cận cũng như làm bạn với em.
Một thứ mà em coi là " rác rưởi " khi chứa đầy sự nhân từ, giả tạo.
Nó không được phép tồn tại trong từ điển của em.
Em chán ngấy mấy cái thứ được gọi là học hỏi rồi, em chẳng cần chúng.
Những lời nói hóc búa tưởng chừng như vu vơ của em hoàn toàn không phải đùa, ngay sau đó.
Em đột ngột biến mất, một tin tức phải nói là rất có lợi đối với cánh truyền thông:)
Bên phía gia đình em thì sao ?
Phải rồi .. phải lo lắng, em vẫn còn giá trị, em vẫn còn tầm quan trọng đối với họ.
Một cơ hội tuyệt vời nếu để em nhìn thấy.
Phải nói rằng thế lực của Wiliams thực sự không tầm thường, họ bành trướng các thế lực ở các tỉnh lớn trên đất nước, đâu đâu cũng là người nhà của em, họ không ngừng tìm kiếm ròng rã suốt 1 tháng trời.
Vẫn chẳng có một dấu vết gì, vẫn chẳng thấy em trở lại.
Trốn kĩ quá rồi đấy quý cô :)
Họ phong tỏa tin tức, họ không thể để em trở thành vết nhơ của gia tộc.
Một cái cớ hoàn hảo cho sự hoàn hảo.
Sức mạnh của đồng tiền, cái gì cũng có thể biến tấu được, đổi trắng thay đen .. một sự thật phũ phàng ở cái xã hội bẩn thỉu này.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Em đã thay đổi kh- à không là quá nhiều.
Tính tình ngang ngược đủ điều, không hề biết kiêng nể ai.
Lại là một buổi sáng hôm nay như bao buổi sáng bình thường khác ..
Saiya William
Aaaa [ Ôm đầu hét toáng ]
Saiya William
7:30 [ Lẩm bẩm ]
Saiya William
[ Với vội lấy miếng sandwich ]
Em nhanh chóng rời khỏi nhà .. à mà đóng cửa chưa nhỉ ?
Chẳng biết do quá vội hay do mắt mũi em để ở nhà, vì vậy mà va phải người khác.
Đã vội rồi còn gặp cảnh này, em nhăn mày lúc này đây chỉ muốn văng tục ..
Ừ thì lỗi của em .. nhưng vẫn ngang ngược:)
Em gã xuống đất cơ mà .. ê mông lắm đấy:)
Saiya William
[ Ngã xuống ]
#2 Gặp gỡ(2)
Saiya William
[ Ngã xuống ]
Cái miệng nhỏ của em hình như lại muốn văng tục nữa rồi.
Em cau có, nhăn mày nhìn kẻ đang đứng trước mặt.
Em ngẩng đầu nhìn chúng, mí mắt giật giật, lần này không chỉ đụng 1 mà là cả đám, chọc trúng ổ kiến lửa rồi.
Những gã đàn ông với thân hình cao lớn, xêm xếp nhau, tưởng ai .. hóa ra là đám côn đồ em hay được nghe bảo gần đây.
Saiya William
Tránh đường!
Em nhanh chóng gạt văng bàn tay dơ bẩn ấy ra khỏi, nhìn gã.
" Ừ - vui bằng niềm tin à:) "
Có lẽ là do gã đã dùng bàn tay dơ bẩn của mình chạm vào em hay cũng do một phần em vội.
Không đạt được mong muốn gã tức giận, một tiếng chát oan nghiệp vang lên:)
Gã tát em sao ? Đứng hình mất .. đây là lần đầu có người dám đánh em ( Ôi tiểu thư quyền quý )
Phụ.
Đánh nó cho tao [ Hất tay ]
Mấy gã đàn ông theo sau nghe lệnh cũng đi tới, định đánh phủ đầu nó sao ?
Em thấy vậy thì nhếch mép cười, đưa tay ra khiêu khích, tỏ về ngầu lòi.
Phụ.
1 : [ Nhíu mày ] Sao tao có cảm giác con nhỏ ấy nguy hiểm quá vậy.
Phụ.
2 : [ Nói nhỏ ] Tao cũng thấy vậy.
Phụ.
3 : Sao có cảm giác lành lạnh sóng lưng. [ Nuốt nước bọt ]
Chúng bắt đầu thấy sợ hãi trước em rồi, cái mùi sát khí này ..
Tất nhiên là không rồi, em thấy chúng có vẻ lơ đễnh rồi sau đó ba chân bốn cẳng chạy đi .. ngu gì mà ở lại.
Saiya William
Thà sống nhục còn hơn chết ngu:)
Và em lại có thêm một triết lí ngu ngục mới.
Chúng lúc này mới ngớ người khi biết mình bị lừa, đúng là tinh ranh ..
Rất biết nắm thóp tình huống.
Vậy là em cắm đầu vào chạy .. cho dù trời có sập cũng không dừng lại, dừng lại để chết à:))
Ừ .. riết rồi cũng quen;-;
Cái cách chọc chó ấy ..nó không khác gì kiểu ngàn cây treo sợi bún:)
Em vẫn chạy nhưng đồng thời cũng mở balo để lấy bộ tóc giả .. bởi em đi học với danh nghĩa là một thằng con trai
Lí do vậy đấy chứ chẳng phải đâu.
Nhưng nếu có chắc cũng chỉ một phần thôi .. em không muốn bị bắt trở lại mà;-;
Em không tìm tới cái xui, mà cái xui tự tìm tới em,đen đủi lắm. Nói chung là đoảng thế đấy'-')
Saiya William
Hộc .. hộc [ Thở gấp ]
Cuối cùng cũng tới, mồ hôi thấm ướt đẫm đầu áo, thể chất của em thực sự không tồi đâu.
Phải nói là rất tốt ấy chứ.
Vẫn tới muộn, em muộn mất 2 tiết và rồi phải đứng phạt ở hành lang, câu chuyện quá đỗi quen thuộc.
Em đây cũng chẳng phải thuộc học sinh chăm ngoan gì thay vào đó là dạng cá biệt:)
Thứ lũ giáo viên ấy giảng dạy cũng giả tạo đếch khác gì so với trước, kinh chết đi được, em chẳng thể nghe lọt một câu nào cả:)
Saiya William
* Đằng nào cũng trễ rồi hay cup luôn nhỉ ? *
Saiya William
* Phải ý kiến không tồi *
Một ý tưởng lóe lên, em trèo lên khung cửa và rồi nhảy xuống .. ơ mà là tầng 2:)
Em cảm giác bụng trống rỗng ..là tại đói sao ?
Vậy là em đành lết cái thân xác mỏi nhừ không tí sức sống đi mua.
Nếu không ăn mà vẫn sống thì em cũng nguyện như vậy.
Saiya William
Xem chúng ta có gì nào~
Em thích thú nói lên những lời lẽ đó.
Họ đang tụ tập để chiến đánh dành địa bàn sao ?
Oh quá đỗi trẻ trâu, em không hơi đâu mà ở lại coi.
Đổi ý rồi .. ở lại tí cũng được.
Saiya William
[ Lôi bỏng ngô ]
Nếu không lầm thì bên kia là Hắc Long nhỉ ? Cái này em cũng biết được chút ít nhờ qua tìm hiểu .. còn bên phía kia là ai thì em.. không biết.
Cũng chẳng hơi đâu mà tìm hiểu:)
Cơ mà lợi thế nghiêng về một phía thì phải ?
??
Cậu nhóc ra được chưa ?
Một giọng nói trong số đám người cất lên.
Em lúc này vẫn ngáp ngắn ngáp dài cho tới khi nghe thấy tiếng gọi, là giật mình mới đúng .. hoang mang lắm:)
Cái đám người ở đó cũng bất ngờ không kém, họ thậm trí còn chẳng biết tới sự hiện diện của em.
Là " Ẩn thân chi thuật ":)
Saiya William
Eh .. là tôi sao ? [ Đi ra ]
Không hiểu em lấy cái tự tin đó ở đâu ra, một mình hùng hổ với cái bản mặt đắc ý đi tới.
Em còn chẳng hiểu nổi chính bản thân mình cơ mà .. cái cơ thể chết tiệt nó lại tự ý hành động rồi:)
Chết ở độ tuổi quá trẻ, em không cam lòng:)
??
[ Giao tiếp bằng ánh mắt ] Nó ngay từ đầu đã ở đấy ?
Họ không còn nhìn nhau mà thay vào đó là nhìn thẳng vào em, ôi cái cảm giác.
Họ cũng chẳng im lặng nữa mà lên tiếng.
Ừ là anh chàng với cái đầu kì lạ;-;
??
[ Hơi cúi ] Cậu nhóc sao giờ này còn ở đây ?
Oh dịu dàng chưa kìa, họ đang hỏi thăm em sao ?
Nhìn ánh mắt cũng như thái độ của họ chông cũng chẳng có gì là hứng thú giết em cả, xem ra là em đã suy nghĩ nhiều rồi:)
Saiya William
Mua đồ ăn tối.
Em ngước nhìn họ, phải nói mỏi cổ đấy, ánh mắt đờ đẫn của em là thứ gì đó rất khó chịu.
Là kiểu nhìn đời bằng nửa con mắt:)
Sự chán nản cũng như ngang tàn đổ dồn hết vào đấy:)
Tuy vậy nhưng em vẫn trả lời họ, trong lòng thì có thứ cảm giác là lạ ..là bất an à ?
Em không biết, nhưng chắc là sẽ ổn.
Nó thế chứ rén rồi, thấy cái cách họ đánh nhau là em muốn té ngay và luôn, họ mạnh lắm. Đây còn ở lại .. mà nói chuyện=))
Họ hỏi thăm em khá nhiều, chính em cũng bất ngờ vì điều ấy .. ừ nghi ngờ rồi:)
Em không phải loại người gặp ai cũng mến gặp ai cũng quý .. nhưng lần này có cái gì đó lạ lắm ..
Nói chuyện được một lúc họ cũng rời đi, nhưng em lại không muốn vậy ..
Cái tính nết ngang ngược bất cần đời của em nó trốn đi đâu rồi:)
Thứ cảm giác lạc lõng ấy lại ùa về .. em không muốn ở một mình, em muốn níu họ lại, em muốn họ trở thành bạn của em.
Thứ mà trước kia em vẫn thường kinh tởm.
#3 Gia Nhập
Em cất tiếng gọi họ là lấy hết can đảm mới đúng.
Họ nghe em gọi thì quay lại, họ cau mày khó hiểu.
Nhưng cũng khá bất ngờ đấy.
Em lúc này là ngượng .. ngượng tới đỏ cả mặt đây là lần đầu tiên em muốn nói chuyện với ai đó tới như vậy.
Saiya William
Các người có muốn ăn chút gì lót dạ không ?
Em là kẻ không thích cười vậy mà nay ..
Còn phía họ thì sao nhỉ ?
??
Tao cảm thấy có gì đó lạ lắm, nhất là sau khi thấy nó cười.
??
[ Nói nhỏ ] Ấn tượng của tao khi thấy nó là rất giống mày đấy Waka.
Imaushi Wakasa
[ Nhíu mày ] Giống tao ?
??
Ừ thì là vì cái bản mặt đụt đụt cộng thêm cái cách nó nhìn đời bằng nửa con mắt đấy. [ Cười khẩy ]
Em lúc này nghiêng đầu nhìn họ, mí mắt giật giật khó hiểu, họ là đang bàn luận về em sao ?
Saiya William
Không được sao ?
Thấy em nói vậy anh chàng với cái đầu dị dạng đi tới.
??
Chúng tôi chỉ là đang khá bất ngờ về cậu thôi [ Cười ]
Em đã có lòng thì họ cũng có dạ, tất nhiên rồi phải đi chứ:)
Nhân viên : [ Cúi đầu ] Kính thưa quý khách cần dùng gì ạ ?
Saiya William
Anou .. phải về thật sao ? [ Nói nhỏ ]
Saiya William
[ Lắc đầu ] Không có gì.
Thấy em không nói gì họ cũng quay người rời đi.
Đêm tối tại Tokyo cũng lạnh lẽo quá rồi.
Em nhìn bóng người khuất dần rồi thở dài.
Saiya William
Vẫn chẳng thể mở lời ?
Đôi mắt ấy thấm buồn, có vẻ như em không giỏi trong việc giao tiếp nhỉ ?
Một mình bước đi trên con đường về nhà, vẫn chẳng có lấy một người bạn.
Nhưng em đâu biết được rằng những con người ấy vẫn luôn dõi theo em.
??
[ Núp sau cái cột ] Này thằng nhóc ấy, rất xinh ?
??
Sao mày đánh tao [ Liếc ]
??
Cậu ta là con trai đấy [ Nhìn lại ]
??
* Nhưng quả thật khuân mặt ấy đẹp như con gái vậy, lại còn rất trắng trẻo *
??
Này chúng mày bé bé cái miệng lại.
Phải là họ đã bí mật theo em từ đầu.
Lí do họ theo em là gì nhỉ ?
Chỉ là họ muốn xem xem em sẽ thế nào khi phải ở một mình, bởi họ cảm nhận rõ mồn một thứ cảm giác cô đơn đấy.
Sano Shinichiro
[ Khoác vai ]
Saiya William
[ Giật mình quay sang ]
Saiya William
[ Nhíu mày ]
Em biết được tên họ là do bữa ăn khi nãy đấy.
Sano Shinichiro
Là tôi, à mà khóc đấy à ?
Cậu biết rõ nhưng vẫn châm chọc.
Saiya William
Tôi .. không khóc [ Vội lau ]
Sano Shinichiro
* Đáng yêu thật đấy * [ Cười khẩy ]
Sano Shinichiro
Cậu không khóc [ Xoa đầu cậu ]
Saiya William
[ Ngạc nhiên ]
Chưa gì đã xoa đầu con gái nhà người ta là sao:)
Nhưng không sao, em thích;-;
Sano Shinichiro
Này. [ Nghiêm túc ]
Sano Shinichiro
Cậu có muốn gia nhập Hắc Long không ?
Saiya William
Hể ? [ Đứng hình ]
Em thấy vậy có chút nghi hoặc, thật tình làm bạn thì em muốn đấy nhưng còn bất lương thì ..
Tự nhiên muốn một kẻ như em gia nhập.
Ừ .. không có gì là tự nhiên đâu.
Em bị họ ghim ngay từ lần đầu gặp mặt,
Chẳng lẽ đây là combo *** *** **** *** trong truyền thuyết:)
Saiya William
[ Vẫn ngơ ngác ]
Chưa kịp để em load kịp thông tin, một kẻ khác cũng đi tới, sẽ không có gì đáng nói nếu như ..
??
[ Bóp má ] Có cần phải suy nghĩ lâu tới thế không ?
Saiya William
* Ủa alo load não *
Ủa muốn nói chuyện mắc gì đi tới bẹo má nó.
Saiya William
Benkei [ Liếc ]
Saiya William
ỏ ôi a [ Bỏ tôi ra ]
Arashi Keizou
Mềm đấy nhỉ ? [ Cười khẩy ]
Em căn bản không định là sẽ tham gia hay từ chối cả, đơn giản là em chỉ muốn có bạn.
Dưới sự khẩn cầu của họ kiến em có chút lúng túng ..họ cố tình dùng lời lẽ để kích động, buộc em phải đồng ý.
Saiya William
[ Gật đầu ] Hiểu rồi.
Và đấy là lí do và lần đầu tiên em gặp họ, những kẻ hết sức kì quái.
Thân phận con gái của em cũng bị lộ ngay sau đó, họ đã rất sốc=))
Kể từ khi em gia nhập, em lại một lần nữa thay đổi ngang bướng hỗn tạp nó ngày một phát tác=))
Phải nói là em rất láo đey:>
Tôi mới viết nên có gì sai sót mong mọi thông cảm:<
Download MangaToon APP on App Store and Google Play