[ Lichaeng ] Người Được Chọn
Chap 1
Trong một con hẻm nhỏ, vị tiểu thư tuổi nhỏ lạnh lùng đang lang than đi dạo.
Theo sau nàng là một đám những tên cao to.
Vị tiểu thư nhỏ chỉ mới 8 tuổi nhưng khí thể hơn người. Gương mặt lạnh lùng, kiều diễm.
Bất chợt nàng dừng chân lại nơi tiếng khóc của một đứa trẻ vang lên.
Nàng phát tay ra lệnh cho vệ sĩ của mình bế đứa trẻ đang khóc kia lên.
Tên vệ sĩ đưa đứa trẻ đến trước mặt nàng.
Vệ sĩ: Tiểu thư là một bé gái, chắc là bị bỏ rơi.
Nàng im lặng liếc nhìn đứa trẻ nhỏ bé trong chiếc nôi.
Đứa trẻ ấy bắt được ánh mắt của nàng cũng nín khóc hẳn.
Park Chaeyoung
Đem về nuôi.
Đám vệ sĩ khá bất ngờ trước lời nàng nhưng cũng tuân theo lệnh.
Cô nhốc 8 tuổi ngoan cường này lại muốn nhận nuôi một đứa trẻ.
Một người đàn ông trung niên đang ngồi ở sofa, ánh mắt hướng về phía cửa chính như chờ đợi đều gì.
Bắt được bóng người quen thuộc, ông cười nhẹ một cái mà tiến bước ra chổ con gái mình.
Ông Park
Hôm nay Park tiểu thư của ta lại đi dạo muộn như vậy sao?
Đúng vậy trời bây giờ đã khá tối.
Nàng lạnh lùng khoác tay cho tên vệ sĩ mang đứa trẻ kia lên trước mặt ông.
Ông Park ngạc nhiên nhìn con gái mình.
Park Chaeyoung
Đúng vậy, ba cho người nuôi dưỡng, con muốn có một cận vệ tài giỏi.
Ông Park
Đúng là con gái của ta.
Ông Park
Được, vậy con đặt tên cho con bé là gì?
Nàng tiến đến ngắm nhìn thật kĩ khuôn mặt non nớt kia rồi bất giác thốt lên.
Lalisa
Lalisa (20 tuổi) - Cánh tay phải đắc lực của Park tỷ_Người đứng đầu thế giới ngầm. Được huấn luyện từ nhỏ, tuyệt đối trung thành. Là đứa trẻ do Park tỷ nhặt về. Tính tình ít nói, lạnh lùng, độc ác với kẻ thù. Ôn nhu, chu đáo với Park tỷ.
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung (28 tuổi) - Thường được gọi với danh xưng Park tỷ, đứng đầu thế giới ngầm. Con gái ruột của ông trùm quá cố. Năm 18 tuổi ông trùm bị sát hại, nàng một tay chống đỡ mọi thứ, xuất sắc trở thành người đứng đầu. Tính tình lạnh lùng, tàn bạo, trong mắt không có tình thương.
Lee Jin-hee
Lee Jin-hee (40 tuổi) - Cánh tay đắc lực của ba nàng. Sau khi ông trùm mất, tận trung hỗ trợ nàng giữ.
Kang Ji-won
Kang Ji-won (30 tuổi) - Người yêu của nàng. Quen nàng vì tiền. Vẫn luôn lén nàng có quan hệ mờ ám với nhiều nữ nhân khác.
Chap 2
Màn đêm buông xuống thành phố Soeul hoa lệ, ánh đèn sáng lên trên những con phố, dòng người vội vã trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả.
Ẩn sâu trong lòng thành phố một căn phòng rộng lớn và bí ẩn.
Ngự trị trên chiếc ghế quyền lực kia, một cô gái tóc vàng, đôi mắt sắc bén. Trên tay là ly rượu vang đỏ được lắc lư qua lại.
Tiếng giày vang lên ngày một to.
Một cô gái tóc ngang vai, khoác trên người chiếc áo khoác da và quần jeans, đôi giày cổ cao cá tính.
Lalisa
Park tỷ. *Cuối đầu*
Park Chaeyoung
Sao rồi? *Lạnh*
Lalisa
Mấy quán bar và vài địa bàn đã được dành lại.
Lalisa
Chủ bang LC cũng đã thuần phục ta.
Park Chaeyoung
Làm tốt lắm.
Park Chaeyoung
Về nghỉ ngơi đi.
Cô chợt trần trừ mà không rời đôi, khẽ ngước đầu lên mà nhìn người con gái trước mặt một cái. Nàng thấy lạ liền lên tiếng.
Cô lẳng lặng lấy trong túi ra một sấp ảnh mà đặc lên bàn.
Park Chaeyoung
*Cầm lên xem*
Nàng xem từng tắm ảnh một nét mặt vẫn không chút thay đổi.
Xem đến tấm cuối cùng, nàng lạnh lùng ném sấp ảnh xuống bàn.
Tiếng động vang lên không quá lớn nhưng đủ làm cho người ta phải rung mình khiếp sợ.
Nàng không nói gì chỉ uống cạn hết một hơi ly rượu trên bàn. Cô vẫn một ánh mắt mà nhìn nàng.
Cô cô chút ngập ngừng không dám cất tiếng.
Lalisa
Kang Ji-won hết lần này đến lần khác phản bội người tại sao người vẫn để yên như vậy?
Nàng khi nghe cô nói dứt lời liền thẳng thừng đứng dậy tát mạnh vào má cô một cái.
Cú tát khá mạnh liền làm cho khóe miệng cô vương chút máu.
Park Chaeyoung
Từ bao giờ ta cần ngươi dạy ta phải làm gì hả? *Lạnh*
Lalisa
Tôi chỉ không hỉu, người trước giờ chưa bao giờ đặc tình cảm vào mắt tại sao lại vì một tên đàn ông mềm lòng như vậy chứ?
Cô hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí để thốt lên những lời trong lòng mình.
Một cú tát nữa thật mạnh lên má cô. Lần này món tay của nàng đã cào cả một đường lên má cô, những giọt máu bắt đầu ứa ra.
Cô vẫn một nét mặt không thay đổi.
Park Chaeyoung
Hôm nay ngươi nói hơi nhiều nhỉ?
Nàng bình thản ngồi lại xuống ghế mà rót thêm cho mình một ly rượu.
Ngắm nhìn ly rượu trên tay, khẽ nở một nụ cười khinh bỉ hiếm có, giọng nói nàng lạnh lùng và ma mị.
Park Chaeyoung
Vì hắn ta thú vị.
Park Chaeyoung
Cho người 30p đem hắn về đây.
Cô không nói thêm gì nữa. Cúi chào người con gái quyền lực trước mặt một cái rồi quay đầu rời đi.
Trong một căn phòng với đầy đủ các dụng cụ tra tấn.
Những người bị lọt vào đây, thử hỏi có toàn vẹn trở ra ngoài?
Một tên nam nhân gương mặt có vài phần soái tay chân bị chói chặt, miệng ngậm một chiếc khăn, bị đẩy vào căn phòng lớn mà không ngừng vùng vẫy.
Park Chaeyoung
Lalisa, đúng giờ lắm.
Cô hiểu ý lấy chiếc khăn trong miệng hắn ra.
Kang Ji-won
Chaeng à, đàn em của em cô ta dám bắt anh còn dám chói anh nữa.
Kang Ji-won
Em mau thả anh ra, anh...
Nàng một ánh mắt lạnh lùng mà tiến đến lấy một chiếc roi treo trên tường.
Park Chaeyoung
Làm đồ chơi của Park Chaeyoung không tốt sao?
Park Chaeyoung
Lại nhiều lần chạy ra ngoài như vậy.
Park Chaeyoung
Thật là cần phải dạy dỗ lại.
Kang Ji-won
Em... em nói gì thế? *Sợ hãi*
Park Chaeyoung
*Nhếch mép*
Nàng quăng chiếc roi trên tay cho cô. Cô nhanh tay bắt lấy.
Park Chaeyoung
Tôi muốn nghe tiếng hét của hắn.
Nàng lạnh lùng ngồi trên chiếc ghế lớn chờ đợi tiếng hét từ tên nam nhân đáng chết kia.
Cây roi trên tay cô không ngừng vung xuống người hắn ta, từng vết máu ẩn hiện sau chiếc áo mỏng. Tiếng hét vang xin của hắn vang lên khắp cả căn phòng.
Nàng thích thú ngồi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Tên nam nhân kia chỉ chịu vài roi đã hét đến hết sức, nằm vật vã trên sàn nhà mà vang xin.
Nàng lạnh lùng đi đến chổ tên kia đang nằm bất động.
Kang Ji-won
Anh... anh sai rồi, tha... tha cho anh...
Park Chaeyoung
Còn tái phạm?
Kang Ji-won
Chắc... chắc chắn không.
Park Chaeyoung
Tha một lần vậy, nên nhớ người của Park Chaeyoung cần phải biết ngoan ngoãn nếu muốn sống.
Kang Ji-won
Anh biết rồi, anh sẽ... ngoan ngoãn.
Park Chaeyoung
Lisa, đưa anh ta đến bệnh viện.
Cô phát tay ra lệnh cho hai tên đàn em đến đỡ hắn ta.
Nàng chẳng buồn ở lại mà quay bước rời đi. Tiếng giày cao rót cũng nhỏ dần.
Hai tên đàn em định đưa hắn đi thì bị cô cản lại.
Lalisa
Kang Ji-won. *Lạnh*
Kang Ji-won
Cô... cô muốn gì?
Cô lạnh lùng nhìn hắn, tay lấy ra một khẩu súng mà chỉa vào người hắn.
Kang Ji-won
*Cười khinh* Cô dám?
Kang Ji-won
Tôi là một món đồ chơi có giá trị, cô giết tôi cũng sẽ không được yên.
Lalisa
Mầy làm Park tỷ phiền lòng rồi.
Lalisa
Tao nghỉ tao sẽ tự tìm được một món đồ chơi khác tốt hơn.
Tiếng súng chói tai vang lên, một sinh mạng lại chết dưới tay cô.
Dùng một chiếc khăn tay lau đi khẩu súng trên tay mình, cô lạnh lùng mà đi khỏi nơi ngập mùi máu tanh kia.
Tiến bước đến chiếc xe phiên bản giới hạn của mình. Chiếc xe được cô lái vun vút trên đường phố vắng người.
Chiếc xe dừng lại một căn nhà 2 tần nhỏ. Có phần u ám và lạnh lẽo.
Cô ngâm mình trong bồn nước ấm một lúc lâu.
Khoác vội chiếc áo lông lên người, cô tiến đến trước gương mà xử lí vết thương trên mặt.
Gương mặt xinh đẹp này của cô không thể có chút vết xẹo được.
Xử lí xong vết thương, cô tiến đến chiếc giường của mình. Cả ngày mệt mỏi khiến cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Chap 3
Cô đến bang khi đã gần trưa.
Chiếc hoodie đen rộng được cô khoác lên người. Chiếc mũ che đi nữa khuôn mặt.
Tại phòng sổ sách, cô cẩn thận xem qua loạt giấy tờ quan trọng.
Đàn em
La tỷ, gần đây ở bar Blink của chúng ta cứ có vài tên công tử hay uống say rồi làm loạn.
Lalisa
Việc đơn giản như vậy, cậu không giả quyết được sao?
Lalisa
Không mềm mỏng được thì thẳng tay. *Lạnh*
Tên đàn em vừa định rời đi thì cánh cửa bị một lực đạp mạnh tung ra làm hắn giật phắt mình.
Đàn em
Park... Park tỷ... *Sợ hãi*
Cô nghe tiếng động lớn cũng ngước lên nhìn. Nàng sắc mặt tức giận tiếng đến chổ cô, trên tay còn cầm theo cả súng.
Nàng không chút do dự mà bóp cò bắn vào vai cô.
Đập mạnh khẩu súng lên bàn, nàng tiến đến bóp lấy cổ cô. Ánh mắt đỏ lên, vô vàng tia máu nổi lên.
Park Chaeyoung
Lalisa. *Lạnh*
Lalisa
Hắn ta làm người phiền lòng, đáng chết.
Cô với giọng nói yếu ớt vẫn mạnh mẽ nhìn thẳng vào mắt nàng mà nói.
Park Chaeyoung
Không biết hối cãi.
Sự tức giận trong nàng tăng lên gấp bội, bàn tay trắng nõn trên cổ cô càng bóp chặt hơn, móng tay dài của nàng trực tiếp cứa vào cổ cô vừa nghiến răng vừa nói.
Cô vẫn ngồi im chịu đựng cơn thịnh nộ của nàng không chút phản kháng.
Đàn em
Park... Park tỷ xin người bớt giận, La tỷ sẽ chết mất.
Tên đàn em đôi tay rung rung quỳ xuống đất mà vang xin nàng.
Nàng vẫn không chút nương tay mà bóp chặt cô hơn.
Giọng nói trầm tĩnh vang lên khiến nàng dịu lại cơn giận. Đôi tay dần nới lỏng.
Nàng giận dữ bước thật nhanh ra khỏi căn phòng ấy.
Lee Jin-hee
Đưa Lisa đi trị thương.
Jin-hee ra lệnh cho đám đàn em sau đó liền đuổi theo nàng.
Lee Jin-hee
Lisa giết hắn, lí do rất chính đáng. Sau Park tỷ lại tức giận như vậy?
Park Chaeyoung
Hắn là đồ chơi của tôi, tôi chưa cho phép thì không ai được phép động vào hắn. *Lớn tiếng*
Lee Jin-hee
Đã là một món đồ chơi thì có thể tìm một cái tốt hơn.
Lee Jin-hee
Người không nhất thiết vì một món đồ chơi mà thương tổn cánh tay đắt lực của mình.
Park Chaeyoung
Lee Jin-hee. *Quát*
Lee Jin-hee
Lisa theo người 20 năm rồi, Park tỷ...
Nàng quát lớn một tiếng rồi tức giận rời đi.
Jin-hee không sức lực đuổi theo nữa, đành quay lại phòng xem cô thế nào.
Cô đang được bác sĩ riêng của bang sơ cứu vết thương ở vai.
Viên đạn được lấy ra cũng là lúc cả vầng tráng cô đầy mồ hôi lạnh.
Lee Jin-hee
Không sao chứ?
Lalisa
Người đừng vì con mà chọc giận cô ấy.
Lee Jin-hee
Đứa trẻ này, con vẫn hiểu chuyện như vậy.
Lalisa
Con là do cô ấy nhặt về, mạng sống này là của cô ấy.
Lalisa
Cô ấy muốn thế nào cũng được.
Lee Jin-hee
Được rồi, con về nghỉ ngơi đi.
Lee Jin-hee
Việc ở đây ta tạm lo liệu giúp con.
Tên đàn em nhận lệnh liền đỡ cô dậy.
Về đến nhà, cô mệt nhọc ngã người lên chiếc sofa.
Sự đau đớn từ vết thương làm cô mệt nhọc chìm vào giấc ngủ.
Cô bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa.
Tiếng chuông vang lên không ngừng, cô đành lê thân ra mở cửa.
Nàng một thân say khước ngã người về phía cô.
Cô khó khăn dìu nàng vào phòng.
Vội vã chạy vào nhà tắm giặt một chiếc khăn ấm, cô quay lại giường mà lau người cho nàng.
Những lần nàng say sỉn thế này thật quá quen thuộc với cô.
Ngồi yên bên góc giường cô say sưa ngắm nhìn gương mặt tựa thiên thần của nàng.
Cẩn thận chỉnh lại chăn cho nàng, cô vừa đứng dậy liền bị một lực tay kéo lại mà mất đà ngã xuống giường.
Con người say khướt kia nhanh chóng ngự trị trên người cô.
Ánh mắt nàng lờ đờ mà nhìn người dưới thân, đôi tay không yên phận mà vuốt ve khuôn mặt cô.
Lalisa
Park tỷ, người say rồi.
Cô dùng sức đẩy nàng ra nhưng bất thành.
Đôi tay nàng thật nhanh nhẹn cỡi từng chiếc cúc áo sơ mi của cô ra.
Lalisa
*Chặn tay nàng lại*
Park Chaeyoung
Ngoan ngoãn nào.
Nàng mạnh bạo mà ấn môi mình xuống môi cô. Đôi tay không ngưng mò mẫm khắp thân thể cô.
Răng cô cắn chặt khiến nàng chẳng thể tiến vào trong. Tức giận nàng cắn thật mạnh vào môi cô nhằm đưa chiếc lưỡi không xương của mình vào.
Cô bấy giờ cũng dần bị mê hoặc mà không thể khống chế được, đôi môi bắt đầu đáp lại nàng.
Bàn tay mềm mại của nàng đi đến khắp nơi trên cơ thể cô, chính thức làm cơn ham muốn trong cô thức tỉnh.
Mạnh bạo lập nàng lại. Cô từng chút một chiếm lấy nữ nhân dưới thân.
Cô thức dậy với sự trống trãi bên cạnh.
Sau cuộc hoan ái tối qua, cô ngủ say chẳng biết gì đến nữ nhân bên cạnh rời đi cũng chẳng hay.
Cô khó khăn ngồi dậy bởi vết thương trên vai.
Nhìn xuống dưới giường một vệt máu đỏ hằn lên ra giường.
Lalisa
*Nghĩ* Lalisa mầy đã làm gì vậy chứ?
Cô mệt mỗi ôm lấy đầu mình.
Tạm gát những kí ức về tối qua lại, cô lê thân người mệt mỏi vào nhà vệ sinh.
Vệ sinh cá nhân xong, cô lên con xe quen thuộc của mình mà lái đến một quán ăn nhỏ.
Chiếc mắt kính đen càng làm tăng thêm vẻ huyền bí nơi cô.
Gọi vài món đơn giản, cô ăn vội bữa sáng để còn đến bang giải quyết công việc.
Đàn em
La tỷ, Ngài Jin đang chờ ở phòng sổ sách.
Đôi chân thon dài của cô di chuyển thật nhanh đến phòng sổ sách.
Lee Jin-hee
Con đến rồi à.
Lisa từ nhỏ được Jin-hee ưu ái, cả hai khá thân thiết với nhau nên không mấy câu nệ.
Lee Jin-hee
Vết thương ổn hơn rồi chứ?
Lalisa
Park... Park tỷ chưa đến ạ? *Ấp úng*
Lee Jin-hee
Nếu bang này không có con không biết sẽ thế nào.
Lee Jin-hee
Park tỷ đó của con dạo gần đây cứ đâm đầu vào vui thú ngoài kia.
Lee Jin-hee
Hung thủ giết ba còn chưa tìm được, con bé đã buông thả như vậy rồi.
Lalisa
Vẫn chưa có tin tức gì của Boss sao ạ?
Lee Jin-hee
*Lắc đầu* Lão già ấy, trốn rất kỉ.
Lalisa
Thế lực của BP ngày một lớn, ông ta không trốn được cả đời.
Lee Jin-hee
Chaeyoung thật ra con bé đã làm rất tốt.
Lee Jin-hee
Mới 7 tuổi đã bắt đầu ý thức được trách nhiệm của mình.
Lee Jin-hee
Nhiều năm liền khổ luyện.
Lee Jin-hee
Đến năm 18 tuổi người thân duy nhất lại ra đi đột ngột.
Lee Jin-hee
Một mình gồng gánh cả một bang lớn, vất vả ngày đêm mới lật mặt được Boss.
Lee Jin-hee
Tiếc là lại để ông ta chạy thoát.
Lalisa
Cô ấy vất vả rồi, sau này con sẽ giúp cô ấy gánh vát một phần, dù rất nhỏ thôi.
Lee Jin-hee
Chaeyoung không đã uổn phí bao tâm tư huấn luyện một cánh tay đắc lực như con.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play