Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( Đn One Piece) Khát Vọng Hạnh Phúc.

Văn án

Trước khi xuyên
Kurosaki Iyaku ( 20t )
NovelToon
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Có một quá khứ đen tối. Ban ngày và ban đêm là như 2 con người khác nhau.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Vào ban ngày cậu là một Idol nổi tiếng được rất nhiều người yêu mến với nghệ danh Kira. Ban đêm cậu làm việc tại phố đèn đỏ.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Iyaku là một trong những thành viên cao cấp của một tổ chức sát thủ ngầm, cậu có sở trường bắn súng dù vậy khi đánh cận chiến  thì cũng rất tốt.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Từ rất lâu cậu đã có kế hoạch tận diệt phố đèn đỏ, mang một lòng căm hận vô cùng đối với cha mẹ.
Sau khi xuyên.
( 10t )
NovelToon
( 20t )
NovelToon
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Sau khi xuyên tên của cậu đã được thay đổi, hiện cậu không còn là Kurosaki Iyaku nữa mà là Akira.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Sở hữu trái ác quỷ Kiri Kiri ( sương mù ) No mi, thuộc hệ Logia.
•o0o•
Sự xuất hiện của cậu trên thế giới này cứ như là một phép màu, cậu cứ như là một thiên sứ giáng trần được cử xuống để thanh lọc trái tim họ.
Nụ cười cậu tựa như ánh mặt trời, sau khi cơn mưa kết thúc thì cũng là lúc ánh mặt trời lại xuất hiện.
Akira không cần tiền tài, sắc đẹp, danh vọng cũng như địa vị.... Thứ mà cậu luôn khát khao có được đó là ' hạnh phúc ', nhưng thứ mang tên hạnh phúc đó lại quá xa vời với cậu.
Đôi khi hạnh phúc không phải là có tiền hay địa vị, mà hạnh phúc đối với cậu đơn giản là tình thương gia đình, tiếng cười đùa của những người đồng đội, tình yêu vô bờ của một ai đó.
Akira có lúc sẽ ích kỷ đến tàn nhẫn!!! Cũng có lúc cậu lại rất máu lạnh, không thương tiếc khi sẵn sàng kết liễu một sinh mạng... Nhưng cậu chỉ làm thế khi kẻ đó dám động vào người thương, gia đình hay đồng đội cậu.
Akira sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ thứ ' hạnh phúc ' nhỏ nhoi ấy!!! Nhưng không ai trách mắng cậu! Vì sao ư...??! Vì cậu đã chịu quá nhiều ủy khuất!! Vì cậu chính là Akira.
•o0o•
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Akira x NP - Có vài chàng ngược nhưng cũng có vài chàng được Au sủng :3.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
| H | - Khả năng cao sẽ có nhưng chưa biết chap nào thui ♪~(´ε` ).
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Truyện thuộc thể loại đam mỹ, nên cảm phiền ai không thích thì hãy out ra chứ đừng có không thích mà còn ở lại mà phán xét này nọ.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Một số mốc thời gian trong truyện sẽ bị thay đổi, nhưng chỉ mốc thời gian nhỏ không đáng lo ngại.
Tác giả • Ka
Tác giả • Ka
Hoan nghênh các nàng nhảy hố ヘ( ̄ω ̄ヘ)

Chap 1: Ngày cuối cùng

Tại một nhà hát lớn nằm ngay trung tâm thành phố, bên trong nhà hát ánh đèn led chiếu khắp nơi... Tiếng nhạc du dương đồng thời cũng nỗi lên.
Akira
Akira
Thay đổi lối sống cũng là cách để bạn hạnh phúc hơn [ Iyaku hát ]
Akira
Akira
Những gì xảy ra đều là một bài học, vậy thì cậu còn chờ gì nữa?!
Akira
Akira
Quá khứ à, hãy để nó đi thôi~
Akira
Akira
Cho dù chỉ là những trò đùa hay lời nói dối bâng khuân.
Akira
Akira
Con đường dưới chân đâu lúc nào cũng dễ đi.
Akira
Akira
Chỉ cần cậu luôn nhớ, hãy là chính mình~
...
Fan 1
Fan 1
Kira...!!!
Fan 2
Fan 2
Kira...!!! Tôi yêu cậu
Hàng loạt những lời khen ngợi bắt đầu được cất lên, khoảnh khắc này cậu thật sự muốn kéo dài nó mãi mãi.... Nhưng không có gì là mãi mãi cả, cuộc vui nào rồi cũng phải đến lúc kết thúc.
Akira
Akira
Hôm nay tới đây thôi nhé...!
Fan 1
Fan 1
Ể! Kira....
Fan 2
Fan 2
Thêm bài nữa
Fan 3
Fan 3
Thêm bài nữa
Akira
Akira
Rất muốn thêm bài nữa nhưng tôi lại có việc bận mất rồi...!
Akira
Akira
Hay để hôm khác nha [ Vẫy tay ]
Fan 1
Fan 1
ĐỒNG Ý...!!!
Sau khi Live Show kết thúc Iyaku vội chạy vào phòng trang điểm, cậu ngồi xuống và bắt đầu đánh những lốp trong điểm dày cộp lên mặt.
So với gương mặt trên sân khấu khi nãy thì nhìn gương mặt Iyaku bây giờ không khác gì một thảm họa.
Vì sao người có khuôn mặt điển trai như thế lại phải làm cho mình xấu đi...??! Vì cậu thích ư...? Không...! Hay vì cậu không thích gương mặt hiện tại của mình...? Không....! Lí do là vì cậu đang muốn bảo vệ chính bản thân mình.
Rời khỏi phòng trang điểm với gương mặt bị bịch kính, người trong nhà hát nhìn thấy không ngạc nhiên gì vì họ đã quá quen rồi.
Nhân viên.
Nhân viên.
Kira! Định về à
Akira
Akira
Vâng...! Mọi người vất vả rồi
Nhân viên.
Nhân viên.
Cẩn thận đấy
Akira
Akira
Hẹn gặp lại...!
Phố đèn đỏ
Ông chủ
Ông chủ
Cuối cùng cũng tới Iyaku...!!! Tao nuôi mày thật tốn cơm tốn gạo
Ông chủ
Ông chủ
Lúc nhỏ nhìn gương mặt mày cũng không tới nỗi nào, sao càng lớn càng xấu thế này.
Ông chủ
Ông chủ
Báo hại tao không kiếm được đồng nào!!?
Akira
Akira
Thế thì ông cứ bỏ tôi đi
Ông chủ
Ông chủ
Bỏ mày rồi ai chạy việc vặt cho tao, dù không kiếm được tiền trên thân thể thì ít thất còn làm việc chân tay.
Ông chủ
Ông chủ
Mau thay đồ rồi đi lau sàn đi.
Akira
Akira
Biết rồi.
Akira bắt đầu công việc của mình, sau khi hoàn thành xong thì cũng là lúc nữa đêm.
Nhưng ở cái nơi này vẫn cứ nhộn nhịp.
Trong toilet
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Kira... Đây đúng là Kira... [ Tiến lại chỗ Iyaku ]
Akira
Akira
Xin lỗi ông là...?
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Ah~~ Đây đúng thật là Kira rồi.
Giọng nói của hắn ta khiến cả người Iyaku đều ớn lạnh nhưng cậu vẫn phải chịu đựng.
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Kira sao cậu lại ở đây.
Akira
Akira
Chỉ đi ngang qua đây thôi. [ Cố tránh xa mặt hắn ]
Vệ sĩ.
Vệ sĩ.
Thưa ông chủ, cậu ta hiện đang làm việc ở đây.
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Vậy sao~~ Sao ta lại không thấy cậu nhỉ, cậu có biết không ta đã yêu cậu lâu lắm rồi đấy.
Akira
Akira
... [ Lùi lại ]
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Được rồi!!! Đêm nay ta chọn cậu. [ Lôi Iyaku đi ]
Akira
Akira
Cái gì??! Mau bỏ ra. [ Phản kháng ]
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Đừng lo, ta sẽ nhẹ nhàng với cậu... Ở với ta cậu sẽ không lo về vấn đề tiền bạc.
Akira
Akira
Hahaha!!! Ông không cần lo, tôi không thiếu tiền.
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Thật là một con mèo bướng bỉnh, mau đi với ta.
Akira
Akira
Tôi đã nói khô----
Chưa nói dứt câu đã có một tên bảo vệ đánh ngất cậu.
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Cậu chịu ngoan ngoãn đi theo phải tốt hơn không.
Một lúc sau
Tại phòng VIP
Lão nào đó.
Lão nào đó.
Cậu tỉnh rồi à?! [ Cắn cổ Iyaku ]
Akira
Akira
Ưm~ Mau... Mau tránh ra.
Với sức lực của cậu hiện giờ thì không thể đẩy nổi cái thân hình quá khổ của hắn ta... Khi Iyaku bất lực không biết làm gì thì bổng cậu mò mò cái kệ kế bên có 1 cây đèn.
Nhanh trí Iyaku đập mạnh cây đèn vào đầu ông ta rồi bỏ chạy. Nhưng chưa chạy được bao xa thì mấy tên vệ sĩ đã phát hiện và đuổi theo cậu.
Iyaku chạy thục mạng về phía trước... Haizzz!!! Ngày hôm nay đúng là ông trời muốn cậu chết rồi, Iyaku chạy đến ban công mà hiện tại cậu đang ở tầng 15 của khách sạn cao cấp.
Đang định quay đầu lại để đánh tay đôi với bọn vệ sĩ thì trong đám đó bỗng có một đứa rút súng ra nhắm về phía cậu.
PẰNGGGG
Akira
Akira
Aaaaaaaa
Thứ âm thanh chói tai bắt đầu vang lên, lúc đầu cậu chỉ cảm thấy đau một chút, cùng lúc đó những tên khác cũng bắt đầu rút súng ra.
Pằng
Pằng
Pằng
Những âm thanh của tiếng súng cứ phát ra liên hồi, mắt Iyaku lúc này đã mờ dần, cậu đã không còn cảm thấy đau nữa. Không gian như đang chìm vào một khoảng không vô định.
Akira
Akira
" Cứ ngủ thôi...! Ngủ rồi sẽ không còn chuyện gì nữa "
" ... " là suy nghĩ
Iyaku cứ nghĩ trong đầu là ngủ đi, ngủ đi rồi ngày mai mọi chuyện đều ổn... Nhưng cậu đâu biết ngày mai đối với cậu nó xa biết chừng nào.
Kể từ ngày hôm đó, trên thế giới đã không còn một ai nghe thấy cũng như nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn cùng với mái tóc bạch kim lấp lóe dưới ánh đèn sân khấu.
Cái tên Kira sau khi biến mất đã trở thành 1 nỗi tiếc nuối khôn nguôi đối với người hâm mộ...
Còn phố đèn đỏ thì sao... Họ chưa bao giờ để ý đến một cậu bé lao công mang tên Iyaku. Ở nơi đấy sự hiện diện của cậu chưa bao giờ được một ai chú ý tới.
Tại một nơi nào đó.
Akira
Akira
" Mình chưa chết sao?! "
Cậu lồm cồm ngồi dậy sờ đầu... Bỗng Iyaku phát hiện đầu mình đang chảy máu, cậu đứng dậy nhìn khắp người đâu đâu cũng có vết thương.
Akira
Akira
" Sao mình lại bị thương khắp người thế này... Mà đây là nơi nào??! "
Iyaku bắt đầu nhìn ngó xung quanh, khi định giơ tay lên dụi mắt thì lại phát hiện ra tay mình bé tí.
Akira
Akira
Sao tay mình lại bé tí thế này??!
Lúc này cậu mới chú ý ngoài các vết thương ra thì hầu như tất cả các bộ phận trên cơ thể cậu đều bị teo nhỏ.
Đứng suy nghĩ một hồi đầu Iyaku bỗng nhiên đau nhói, cậu đã nhớ lại mọi thứ. Ngay vào khoảnh khắc bị rơi xuống dường như đã có một tác động nào đó khiến cậu rơi vào một lỗ hổng giữa 2 chiều không gian.
Trường hợp này các nhà khoa học vẫn chưa từng nói đến... Nghĩ là cậu là người đầu tiên rơi vào tình trạng này.
Vì một số sai sót nào đó, mà trong quá trình rơi đã khiến cơ thể Iyaku bị teo nhỏ không những thế màu tóc và mắt cũng bị thay đổi
Akira
Akira
Chuyện quái gì thế này??!
Iyaku để ý trên lưng mình có hình gì đó nên cậu đã cố đi tìm 1 tấm gương, dù không còn nguyên vẹn nhưng ít nhất vẫn còn nhìn được.
Akira
Akira
Cái dấu này là...!
Akira
Akira
Thì ra là hình xăm của tổ chức.
NovelToon
Iyaku bắt đầu khi khắp nơi tìm người sống sót nhưng có lẽ chỉ là vô vọng.
Akira
Akira
Cái thế giới này... Không biết sẽ như thế nào đây??!
Bỗng từ phía sau xuất hiện một người phụ nữ với cơ thể đầy máu đang ôm một đứa bé, đằng sau cũng có một đứa nữa đi theo.
Người đó.
Người đó.
Cháu bé... Cháu không sao chứ?!

Chap 2: Mẹ Bellemere.

Giọng nói từ phía sau Iyaku thốt lên, cậu giật mình quay mặt lại. Trước mặt Iyaku lúc này là một người phụ nữ có thân hình mảnh mai và kiểu tóc kì lạ.
Akira
Akira
Chị là...?!
Bellemere
Bellemere
Hahaha!!! Không ngờ từng tuổi này rồi mà vẫn có người gọi ta là chị.
Akira
Akira
Vậy bây giờ chị bao nhiêu tuổi...?!
Bellemere
Bellemere
Hỏi tuổi phụ nữ là bất lịch sự đấy.
Akira
Akira
Cô tên gì...?!
Bellemere
Bellemere
Ta tên Bellemere, cháu tên gì?!
Akira
Akira
Iya... À không! Cháu tên Akira.
Nojiko
Nojiko
Akira sao?! Nghe hay thật đấy.
Akira
Akira
Cậu là...
Nojiko
Nojiko
Chào! Tớ tên Nojiko.
Bellemere
Bellemere
Nào 3 đứa! Chúng ta mau rời khỏi đây thôi.
Akira POV.
Akira
Akira
" Sau khi nói xong người phụ nữ tên Bellemere kia đã bế chúng tôi lên "
Akira
Akira
Khoan....
Bellemere
Bellemere
Chuyện gì sao Akira?!
Akira
Akira
Cháu... Cháu có thể tự đi được.
Bellemere
Bellemere
Không được...! Cháu đang bị thương đấy.
Akira
Akira
Nhưng cô cũng bị thương...!
Bellemere
Bellemere
Ta không sao! Cháu cứ nằm yên là được.
Akira
Akira
" Thế là cô ấy cứ bế chúng tôi đi một đoạn đường, một lúc sau thì đã tới biển... Cô ấy lấy 1 cái thuyền đánh cá nhỏ và đưa chúng tôi vượt biển "
Akira
Akira
" Chưa đi được nữa ngày thì thời tiết đột ngột thay đổi, mưa đổ xuống rốt lớn Bellemere dùng thân hình và cái áo khoác của cô ấy đã che cho chúng tôi, nhưng vì Nojiko và đứa bé quá yếu nên đã nhiễm bệnh "
Akira
Akira
" Nhờ cơn bão mà con thuyền chở chúng tôi đã đi nhanh hơn dự kiến, nó cập bến ở một hòn đảo lạ... Mà dường như nơi đây là quê hương của cô ấy "
Làng Cocoyashi.
Bellemere
Bellemere
Bác sĩ... Gọi bác sĩ nhanh lên...!
Nhân vật nam.
Nhân vật nam.
Cô là Bellemere... Là Bellemere có phải không...?!
Genzo.
Genzo.
[ Bước lại ] Bellemere...?!
Bác sĩ.
Bác sĩ.
[ Chạy lại ] Chuyện gì xảy ra ở đây lại hả?!
Akira
Akira
" Hiện tại Nojiko và đứa bé đang nằm trong lòng Bellemere còn tôi thì đứng kế bên... Nhưng có lẽ tôi cũng không trụ được lâu nữa rồi "
Bác sĩ.
Bác sĩ.
Những đứa trẻ này...?!
Bellemere
Bellemere
Bác sĩ à... Những đứa trẻ này đang sốt cao và càng ngày càng yếu vì cơn bão lớn...!
Bác sĩ.
Bác sĩ.
Cái gì...!? [ Đi lại bế Nojiko và Nami ]
Bác sĩ.
Bác sĩ.
Nhưng... Nhưng mà... Những vết thương trên người cô rất nặng, cần phải được điều trị gấp.
Bellemere
Bellemere
Đừng bận tâm tới tôi... Tôi xin ông đừng để 2 đứa trẻ phải chết... Xin ông hãy cứu chúng...! [ Khóc thét ]
Akira
Akira
" Vì mất sức quá nhiều nên tôi đã không chịu nổi và đã ngã xuống nền đất lạnh thấu xương ấy "
Akira
Akira
" Mắt tôi mờ dần mờ dần rồi bắt đầu chìm trong bóng tối... Nhưng trước khi rơi vào hôm mê tôi đã nghe ai đó gọi tên mình... Không phải Iyaku mà là.... Akira "
•o0o•
Rầm
Nghe thấy tiếng động kế bên Bellemere đã để ý đứa trẻ bên cạnh, đứa bé mà cô luôn nghĩ là khỏe mạnh nhất cuối cùng đã gục ngã.
Bellemere
Bellemere
Akira... Akira... Akira...!!! [ Lay người Akira ]
Bellemere
Bellemere
Bác sĩ... Vẫn còn một đứa bé nữa. [ Bế Akira lên ]
Genzo.
Genzo.
Để đứa bé này cho tôi... Bellemere cô mau đi nghỉ đi.
Genzo đi lại ôm lấy Akira và chạy theo bác sĩ... Còn Bellemere thì được dân làng dìu đi.
...
Không có gì là mãi mãi... Cơn bão dù có mạnh đến đâu thì nó vẫn sẽ tan đi. Lúc này ở trong bệnh xá của làng, Bellemere đã tỉnh dậy.
...
Genzo.
Genzo.
Cô có biết mình đang nói gì không...?! Bộ cô bị mất trí rồi hả.
Bellemere
Bellemere
Tôi sẽ trở thành người mẹ mẫu mực của những đứa trẻ này.
Bellemere
Bellemere
Tôi sẽ chăm sóc chúng tốt.
Genzo.
Genzo.
Không thể nào...!
Bác sĩ.
Bác sĩ.
Bỏ ngay cái suy nghĩ đó dùm tôi đi, chăm sóc cho 3 đứa trẻ không phải là chuyện dễ dàng đâu.
Genzo.
Genzo.
Chúng tôi sẽ coi như không biết chuyện này.
Genzo.
Genzo.
Cô hãy giao 3 đứa trẻ này cho Chính quyền đi.
Bellemere
Bellemere
TÔI ĐÃ QUYẾT ĐỊNH RỒI...!!!
Bellemere
Bellemere
Đằng nào thì tôi cũng là một người trưởng thành...
Bellemere
Bellemere
Tôi đã từng ở trong hải quân... Bây giờ tôi muốn trở thành một người mẹ tốt và có trách nhiệm.
Bellemere
Bellemere
Tôi sẽ chịu trách nhiệm với 3 đứa trẻ này và sẽ nuôi dạy chúng thật tốt.
Bellemere
Bellemere
Để tồn tại trong thời đại này tôi sẽ nuôi dạy chúng thật tốt.
Akira
Akira
Ưm... Chuyện gì mà ồn ào vậy?! [ Ngồi dậy dụi mắt ]
Nojiko
Nojiko
Akira tỉnh rồi.
Akira mới tỉnh dậy chưa biết cái mô tê gì đang xảy ra đã bị Bellemere ôm chầm lấy.
Bellemere
Bellemere
Thật lòng trong thâm tâm tôi rất muốn sống chung với chúng.
Bellemere
Bellemere
Nami, Nojiko và Akira đã mang đến cho tôi một sức sống mới.
Akira
Akira
Hả... Chuyện gì ghế?! [ Hoang mang ]
Genzo.
Genzo.
Hình như thằng bé vẫn chưa tỉnh ngủ.
Akira
Akira
Ai giải thích cho cháu được không ạ!
Genzo.
Genzo.
Mà này Bellemere.
Bellemere
Bellemere
Chuyện gì vậy anh Genzo.
Genzo.
Genzo.
1 đứa con trai mà ở chung với 3 người phụ nữ tôi thấy hình như không hay lắm. [ Gãy đầu ]
Bellemere
Bellemere
Có gì mà không hay, nhìn thoáng qua thì đâu ai biết thằng bé là con trai.
Akira
Akira
Hả...?!
Bellemere
Bellemere
Này Akira.
Akira
Akira
Gì thế ạ?! [ Quay lại nhìn ]
Bellemere
Bellemere
Cháu muốn có một gia đình chứ?!
Akira
Akira
Gia đình sao... Cháu thật sự muốn có một gia đình...
Bellemere
Bellemere
Anh thấy chưa Genzo...! Thằng bé muốn tôi đấy. [ Ôm chầm lấy Akira ]
Genzo.
Genzo.
...
Nojiko
Nojiko
Nè nè Akira... Cậu bao nhiêu tuổi thế?!
Bellemere
Bellemere
À đúng rồi, ta quên mất chuyện này.
Akira
Akira
" Tuổi sao...?! Cơ thể này chắc tầm 3 tuổi "
Akira
Akira
Cháu 3 tuổi.
Nojiko
Nojiko
Thế chúng ta bằng tuổi rồi.
Bellemere
Bellemere
Được rồi Nojiko, Akira và cả Nami nữa, từ bây giờ chúng ta sẽ là một gia đình.
Nojiko
Nojiko
Gia đình sao...?!
Bellemere
Bellemere
Đúng, con thích chứ.
Nojiko
Nojiko
Dạ thích...! [ Ôm lấy Bellemere]
Nghỉ ngơi thêm một chút Bellemere đã đưa 3 đứa nhóc lên một ngọn đồi nằm ngoại ô ngôi làng.
Bellemere
Bellemere
Nào 3 đứa! Kể từ bây giờ đây sẽ là nhà của chúng ta.
Akira
Akira
...
Bellemere
Bellemere
Sao con lại im lặng thế Akira... Vui quá không nói nên lời à.
Akira
Akira
Tại sao....
Bellemere
Bellemere
Hửm...?!
Akira
Akira
Tại sao lại không có nhà thế ạ...! [ Chỉ vào khu đất trống ]
Bellemere
Bellemere
Hahaha...! Ta chưa nói sao, chúng ta sẽ bắt đầu từ 2 bàn tay trắng.
Akira
Akira
Nhưng ít nhất cũng phải có 1 căn nhà nhỏ chứ ạ.
Bellemere
Bellemere
Thôi nào Akira, muốn có nhà thì phải tự xây chứ. [ Vỗ đầu Akira ]
Akira
Akira
Haha... Được rồi ạ. [ Cười trong nước mắt :,) ]
Thế là từ lúc đó 4 người bắt tay vào xây nhà... À không phải là 3 mới đúng, vì Nami còn quá nhỏ nên Bellemere để gửi ở bệnh viện dưới núi.
...
3 mẹ con không phải làm một mình mà ông Genzo cũng đã nhờ những chàng trai cao lớn trong làng tới giúp. Cứ như thế trong gần 1 năm căn nhà đã được xây xong.
Bellemere
Bellemere
Xong rồi.
Nojiko
Nojiko
Waaaa...! Đẹp quá.
Bellemere
Bellemere
Con thấy sao Akira.
Akira
Akira
Mảnh đất ngoài kia còn trống, con nghĩ chúng ta nên trồng cái gì đó [ Nhì ảnh đất trước nhà ]
Bellemere
Bellemere
Thứ gì đó sao...?! Hừm...
Nojiko
Nojiko
Mẹ Bellemere...! Hay chúng ta trồng hoa đi. [ Kéo áo Bellemere]
Akira
Akira
Trồng hoa chỉ để trưng thôi chứ không làm gì được.
Akira
Akira
Bây giờ chúng ta đang thiếu tiền, phải trồng gì có thể bán được.
Bellemere
Bellemere
Ái chà...! Mới 3 tuổi đã suy nghĩ trưởng thành ghê ta.
Akira
Akira
Hoàn cảnh bắt ta phải trưởng thành sớm thôi ạ.
Binh
Akira
Akira
Ui da...! Sao mẹ đánh cho. [ Ôm cục u trên đầu ]
Bellemere
Bellemere
Con không cần phải trưởng thành sớm như thế.
Bellemere
Bellemere
Cứ sống đúng theo lứa tuổi của mình! Việc còn lại cứ để ta lo.
Akira
Akira
Được rồi, giờ nghĩ xem chúng ta nên trồng gì đây.
Bellemere
Bellemere
A đúng rồi các con...! Hay chúng ta trồng cam đi.
Nojiko
Nojiko
Cam sao...?!
Bellemere
Bellemere
Đúng vậy, cam rất tốt cho sức khỏe mà lại có thể kiếm được tiền.
Bellemere
Bellemere
Không phải tốt lắm hay sao.
Akira
Akira
Nhưng bán cam sẽ không được giá cao.
Binh
Akira
Akira
Ui da...!!! [ Ôm đầu ]
Bellemere
Bellemere
Đã nói rồi, con cứ việc sống thoải mái, ta có thể lo liệu được.
Akira
Akira
Bộ mẹ có tính hở tí là đánh người à. [ Nói nhỏ ]
Bellemere
Bellemere
Hửm... Nói gì đó [ Để nắm đấm gần đầu Akira ]
Akira
Akira
Không... Không có gì... Haha.
Bellemere
Bellemere
Nào các con, chúng ta bắt tay vào việc thôi.
Nojiko
Nojiko
Vâng...!
Thế là 3 mẹ con bắt tay vào việc trồng cam, mới đầu thì rất khó khăn nhưng dần dần những cây cam đều phát triển rất tốt.
...
Thời gian cứ như thế từ từ trôi qua, Nami lúc này cũng đã lớn, cuộc sống của 4 mẹ con dù không giàu sang gì nhưng lại rất rất hạnh phúc.
...
Nhưng liệu thứ gọi là hạnh phúc ấy... Sẽ kéo dài được bao lâu đây.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play