[Allmikey] Nỗi Buồn Lẫn Nỗi Đau…
Sự khởi đầu
Trong một nhà kho nhỏ sau trường.
Học sinh
Trông thật đáng thương làm sao~
Học sinh
Đây mới chỉ là khởi đầu thôi-
Hắn ta dút ra một con dao nhỏ.
Học sinh
Vào màn chính nào!
Nắm đầu em dựa vào tường.
Lấy hết sức đập đầu gối mình vào bụng em.
Hắn ta dùng con dao cưa một đường trên má trái của em.
Học sinh
Bị vậy mà mắt vẫn chẳng cảm xúc gì sao?
Học sinh
Tao sẽ đập nát mặt mày!
Sau một hồi lâu cuộc tra tấn đã dừng lại.
Nhân vật phụ
Nó ngất rồi chán quá!
Học sinh
Thôi về đi kệ nó!
Manjiro Sano
Chết rồi phải về thôi!
Manjiro Sano
Không bố sẽ cho mình nhịn đói mất!
Mỗi bước chân là một cơn đau.
Từ từ tiến đến cửa nhà kho.
Mặt trời bắt đầu chuyển về chiều.
Manjiro Sano
P-phải về s-sớm thôi…!
Manjiro Sano
“Đau quá đi mất!”
Trên đường từ nhà kho trở về.
Hinata Tachibana
Đấy có phải Manjiro không?
Nghe thấy ai đó gọi tên mình.
Em bất giác quay lại về phía phát ra tiếng gọi.
Hinata Tachibana
Manjiro…!
Hinata Tachibana
Sao người cậu nhiều viết thương quá?!
Cậu đã quen với việc bị tra tấn và đánh đập này rồi.
Manjiro Sano
Kh-không có gì đâu mà!
Manjiro Sano
Chỉ là bị ngoài da thôi mà!
Những vết bầm tim do bị đánh đập.
Những vết xước rỉ máu đỏ dài có, ngắn có.
Hinata Tachibana
Sao có thể nói ngoài da được chứ!
Hinata Tachibana
Cậu bắt đầu chảy máu kìa!
Nhân vật phụ
Lần sau nhớ cẩn thận hơn nhé!
Nhân vật phụ
Cháu nhiều vết thương chảy máu quá.
Nhân vật phụ
Cháu làm sao mà bị vậy thế?
Manjiro Sano
Dạ chị là cháu sơ ý chút thôi ạ!
Nhân vật phụ
Lần sau cẩn thận hơn nhé!
Nhân vật phụ
Cũng muộn rồi hai đứa mua về đi.
Nhân vật phụ
Không bố mẹ lo đó!
Hinata Tachibana
Vâng bọn cháu xin phép về ạ!
Nhân vật phụ
Ừ về cẩn thận đó!
Cô ấy và em nói lời tạm biệt.
Manjiro Sano
Tạm biệt nha Hina-chan!
Hinata Tachibana
Về cẩn thận nha Manjiro-kun!
Rồi cả hai người mỗi người một hướng.
Manjiro Sano
Bố mẹ ơi con về rồi…!
Bố
MÀY LÀM GÌ MÀ GIỜ NÀY MỚI VỀ?!
Bố em đang trong cơn say.
Chuyện này đối với em như chuyện cơm bữa.
Mẹ
Nó chỉ vừa mới đi học về thôi mà!
Bố
HÔM NAY MÀY NHỊN CƠM TỐI CHO TAO!
Mẹ
Tôi xin ông tha cho nó đi!
Mẹ
Nó sẽ không tái phạm nữa đâu!
Em lặng lẽ bước lên phòng mà không giám nói gì.
Có thể em sẽ đánh một trận nhừ tử.
Em bắt đầu bật khóc trong âm thầm.
Manjiro Sano
Hức…hức! * nức nở *
Manjiro Sano
Tại sao chứ…!
Manjiro Sano
Mình đã làm gì sai sao…!
Những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống.
Do ở trường đã bị đánh đập đến đau cả người.
Cũng một phần vì mệt và một phần vì đau.
Em ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay.
Bất ngờ tiếng gõ cửa phát ra.
Đôi mắt lim dim tiến về phía cửa.
Mẹ
Manjiro con đừng để bụng chuyện đó nhé!
Mẹ
Bố con đang cơn say nên mới vậy thôi.
Manjiro Sano
Không sao đâu mẹ!
Mẹ
Mẹ còn giữ ít đồ ăn thừa đó.
Mẹ
Để mẹ hâm nóng cho nhé?
Manjiro Sano
Con không đói đâu ạ!
Manjiro Sano
Mẹ nghỉ ngơi đi…trông mẹ mết quá…
Mẹ
Vậy con cũng nghỉ ngơi nhé!
Manjiro Sano
Bao nhiêu giờ rồi nhỉ…?
Manjiro Sano
Mới 8 giờ thôi sao…
Trong phòng tắm em bắt đầu ngâm mình trong bồn.
Trên người em giờ toàn là những vết bầm thâm tím do bị đánh.
Những vết xước do bị dao cứa.
Manjiro Sano
“Cơ thể này dơ bẩn quá…”
Manjiro Sano
“Tại sao không chết khuất đi cho rồi”
Trên mình giờ chỉ còn là chiếc khăn quấn ngang hông.
Mái tóc ướt có màu vàng óng ả.
Càng tôn lên vẻ đẹp quyến rũ của em.
Manjiro Sano
Thay đồ thôi…
Manjiro Sano
Phải rồi còn bài tập nữa…
Em mệt mọi thở dài một cái.
Manjiro Sano
Sáng rồi sao…?
Manjiro Sano
Mới 5 giờ thôi sao?
Manjiro Sano
Bây giờ chắc mẹ cùng đi làm rồi…
Bước xuống nhà đập vào mắt em là cảnh bố mình đang nằm ngủ trên sofa.
Cạnh ông là vài chai rượu.
Bước tới cổng trường Akademi
Em bước đến khu của nam sinh
Em luôn là người đến sớm nhất.
Chuyện này như cơm bữa rồi.
Shinichi Kudo
Đừng có ôm người tao nữa Kaito!
Shinichi Kudo
Máy ngứa đòn hả chồng?
Shinichi Kudo
*Toả sát khí*
Kaito Kuroba
Thôi thôi vợ hả hoạ!
Shinichi Kudo
Thế có phải tốt hơn không?
Kaito Kuroba
“Làm gì mà giữ vậy trời”
Kaito Kuroba
“Đúng là sư tử Hà Đông”
Shinichi Kudo
Tao biết mày đang nghĩ gì đó-
Kaito Kuroba
Huhu xin lỗi vợ
Cậu ta đột nhiên nhìn chỗ phía em
Shinichi Kudo
Cậu lúc nào cũng đến sớm nhỉ Sano?
Manjiro Sano
À! Thoi quen thôi-
Em cười trừ cho qua chuyện.
Kaito Kuroba
Sao trông cậu thiếu sức sống thế?
Shinichi Kudo
Kaito không có ý xấu đâu-
Shinichi Kudo
Cậu đừng để ý!
Manjiro Sano
Kh-không sao!
Manjiro Sano
Tớ cũng không để ý đâu!
Học sinh bắt đầu xuất hiện nhiều hơn.
Ran Haitani
Haiz! Sao phải đến trường trong khi đó có học được gì đâu mà…
Rindou Haitani
Vậy anh đến đây làm gì?
Kazutora Hanemiya
Bọn mày làm xong bài tập chưa?
Baji Keisuke
Nếu có cũng không cho chép đâu!
Chifuyu Matsuno
Thế mày làm chưa?
Takeomi Akashi
Hôm nay có kiểm tra gì tụi mày?
Shinichiro Sano
Hình như là…
Shinichiro Sano
Hình như là…
Takeomi Akashi
Không có thì nói không có-
Takeomi Akashi
Mắc gì kéo dài thời gian của tao!
Wakasa Imaushi
*Thanh niên bị ăn bơ*
Rindou Haitani (Girl)
Ranran ơi~
Rindou Haitani (Girl)
Nói “Aaa” đi nào!
Rindou Haitani (Girl)
*Đút thìa pudding cho Ran*
Izana Kurokawa (Girl)
Cái xác hôm qua mày đem đi đốt chưa?
Emma Sano
Nè hôm này cậu có rảnh không? :3
Hinata Tachibana
Có hôm nay mình rảnh lắm! :D
Emma Sano
Hôm nay mình đi chơi nha?
Wakasa Imaushi (Girl)
Kem bạc hà nè!
Wakasa Imaushi (Girl)
*Đưa cho Senju*
Senju Akashi
Cảm ơn bồ nha! :3
Bên khu nữ sinh có vẻ sức sống hơn khu nam sinh.
Tác giả
Xin chào mọi người!
Tác giả
Đây là tác phẩm đầu tay của tôi-
Tác giả
Lúc đầu tôi viết nghiêm túc nhưng lúc sau cứ ngựa ngựa thế nào ý ;-;
Tác giả
Lần sau chương 2 sẽ nghiêm túc hơn nha!
Tác giả
Bác MangaToon kiểm duyệt lâu quá huhu
Như con trai
Em ngồi hướng mặt ra cửa sổ.
Ngắm nhìn bầu trời trong veo.
Những đám mây trắng lơ lửng.
Giống như tâm trí của em.
Nó đang lơ lửng với sự yên tĩnh.
Manjiro Sano
“Ước gì mình cũng là một trong những đám mây nhỉ?”
Manjiro Sano
“Được tự do…”
Bỗng có một giọng nói cất lên.
Ran Haitani
Cuối cùng cũng tìm được mày rồi!
Nó khiến em thoát ra khỏi tâm trí của mình.
Izana Kurokawa (Girl)
Xem ai đang ngồi một mình này~
Người đã đánh đập và tra tấm em trong nhà kho sau trường.
Manjiro Sano
U-uhm…M-mấy người m-muốn gì?!
Ran Haitani
Oi! Sao lại hỏi như thế chứ?
Ran Haitani
Mày biết bọn tao định làm gì mà-
Izana Kurokawa (Girl)
Đừng giả ngu như thế chứ~
Izana Kurokawa (Girl)
Hôm qua mới chỉ là mở đầu thôi.
Manjiro Sano
L-làm ơn tha ch-cho tôi đi mà!
Manjiro Sano
T-tôi kh-không làm gì mấy người hết!
Ran Haitani
Nhưng mà bọn tao thích-
Ran Haitani
Có được không?
Izana Kurokawa (Girl)
Chuyện này sảy ra như cơm bữa rồi mà?
Izana Kurokawa (Girl)
Sao phải sợ làm gì chứ~
…
Nè sao mạnh lại ăn hiếp yếu thế?
Ken Ryuguji
Sao cứ phải ăn hiếp kẻ yếu vậy?
Mitsuya Takashi
2 Đi ăn hiếp 1 liệu có hèn quá không?
Ran Haitani
Bọn này làm thì liên quan gì đến mấy người sao?
Izana Kurokawa (Girl)
Nước sông không phạm nước giếng nha~
Ken Ryuguji
Nhưng mà việc hèn của mày làm bọn này thấy ngứa mắt đó.
Mitsuya Takashi
Với lại bảo vệ kẻ yếu thì có gì sai sao?
Vì không cãi lại được nên họ trọn cách bỏ đi.
Manjiro Sano
C-cảm ơn hai cậu nha!
Ken Ryuguji
Sao cứ để chúng nó bắt nạp hoài vậy?
Mitsuya Takashi
Con trai thì ra dáng giống một thằng con trai xem nào!
Ken Ryuguji
Thôi không có việc gì thì bọn này đi đây-
Để em một mình trong lớp.
Manjiro Sano
“Con trai thì ra dáng giống một thằng con trai xem nào…”
Manjiro Sano
Liệu có được không đây…?
Em thẫn thờ trước câu nói của cậu ta.
Sau một ngày vật vả ở trường học.
Các bạn cũng lớp em chuẩn bị đi về.
Học sinh
Về thôi mọi người!
Dần dần cả lớp cũng chỉ còn mỗi em.
Đôi mắt đen láy không hồn.
Manjiro Sano
Mình chẳng muốn về nhà một chút nào…
Dù cho không muốn em vẫn phải về.
Vì em rất sợ bố của mình.
Cũng rất lo cho mẹ của mình.
Manjiro Sano
Phải đi về thôi…
Em từng bước chân đi trên con đường quen thuộc.
Bỗng đột nhiên em nghe thấy tiếng gì đó trong con hẻm nhỏ gần đó.
Manjiro Sano
Tiếng gì vậy nhỉ?
Em không chút cảnh giác mà bước vào.
Trước mặt em là một cái thùng.
Em bất giác mở cái thùng đó ra.
Manjiro Sano
Đáng yêu quá…!
Manjiro Sano
Nhìn yêu quá!
Mèo con
“Cô gái này nhìn xinh quá!”
Mèo con
“Hãy nhận nuôi em đi!”
Em lục lọi thứ gì đó trong cặp.
Manjiro Sano
Nè cho em nè!
Đây là cái bánh cá mẹ em đưa cho em để ăn lót bụng trước đến trường.
Manjiro Sano
Nè em mau ăn đi!
Manjiro Sano
Chắc là em đói lắm đúng không…?
Manjiro Sano
Đáng yêu vậy mà lại bị bỏ rơi…
Manjiro Sano
Tiếc là anh không đưa em về theo được…
Manjiro Sano
Nhưng mà anh sẽ mang cho em đồ ăn!
Manjiro Sano
Từ bây giờ anh sẽ gọi em là Taiyaki nha?
Manjiro Sano
Cũng muộn rồi…
Manjiro Sano
Chúng ta gặp vào ngày mai nhé!
Vậy là em lại bắt đầu bước đi trên con đường trở về nhà.
Nhưng không biết rằng có một thứ đang theo dõi em.
Manjiro Sano
Con về nhà rồi ạ…!
Mẹ em đang có giấu thứ gì đó.
Nhưng biểu cảm buồn bã của bà đã làm cho em nhận ra.
Manjiro Sano
Mẹ ơi…mẹ có chuyện gì sao?
Manjiro Sano
Bố đầu rồi hả mẹ…?
Mẹ
Con vào trong đi, mẹ muốn nói cho con chuyện này…
Vậy là cả hai đi đến phòng khách.
Mẹ em bắt đầu rơi những giọt nước mắt.
Em như sét đáng ngang tai.
Mẹ
Bồ con còn mắc một khoản nợ rất lớn…
Cần sốc này đến cơn sống nó.
Khiến em chẳng thể thốt lên được câu nào.
Mẹ
Con cũng mệt rồi phải không…?
Mẹ
Con mau lên tắm rồi xuống ăn cơm nhé…
Nói xong mẹ em đi ra khỏi phòng khách và đi thắng đến nhà bếp.
Manjiro Sano
“Phải làm sao giờ…?”
Nhưng không biết rằng ai đó đã biết sự tình gia đình em.
Con mèo đã đứng ở cửa sồ ngoài nhà này giờ.
Taiyaki
“Được rồi! Phải giúp cô chủ thôi”
Manjiro Sano
*Bước ra khỏi nhà tắm*
Tiếng thông báo phát ra từ máy của em.
Manjiro Sano
Tuyển nhân viên…?
Manjiro Sano
Được! Quyết định vậy đi-
Manjiro Sano
Mình sẽ giúp mẹ trả món nợ này!
Bỗng có tiếng gọi vọng lên.
Mẹ
Xuống ăn cơm đi con! *Nói vọng lên*
Manjiro Sano
Vâng ạ! *Nói vọng xuống*
Manjiro Sano
*Ngồi vào bàn ăn*
Manjiro Sano
Chúc ăn ngon miệng!
Manjiro Sano
Lâu rồi con mới được ăn cơm mẹ nấu!
Em cười một nụ cười tươi.
Mẹ
“Lâu rồi mới thấy thằng bé cười như vậy”
Mẹ
Mẹ sẽ ở lại công ty làm thêm thời gian khoảng 8 giờ đến 9 giờ mới về!
Mẹ
Con có thể tự nấu ăn được không?
Manjiro Sano
À-Được chứ ạ!
Nhưng nấu ăn hay công việc thì phải gọi là đỉnh của đỉnh.
Manjiro Sano
Ngày mai là được nghỉ mà nhỉ?
Manjiro Sano
Phải nghỉ ngơi để ngày mai còn xin việc nữa!
Taiyaki
“Lúc cô chủ ngủ nhìn đẹp quá!”
Manjiro Sano
Mới 5 giờ thôi hả?
Manjiro Sano
Dậy chuẩn bị thôi!
Nhân vật phụ
Xin chào quý khách!
Nhân vật phụ
Quý khách cần gì ạ?
Manjiro Sano
Ở đây có tuyển nhân viên đúng không ạ?
Nhân vật phụ
Vậy em là người muốn nhận công việc này đúng không?
Nhân vật phụ
“Trời ơi muốn mang về nuôi quá!!!”
Nhân vật phụ
Công việc của em là dọn dẹp và bưng bê nhé?
Nhân vật phụ
Bắt đầu từ bây giờ nhé!
Tác giả
Cữ cái đà này là chắc kiểm duyệt đến năm sau luôn :’))
Tác giả
Hai chương viết cùng một ngày mà nó kiểm duyệt mỗi chương đầu ;-;
Nhân viên mới
Nhân vật phụ
Em đến thật đúng lúc đó-
Nhân vật phụ
Xin giới thiệu với em đây là nhân viên mới!
Manjiro Sano
Tôi là Manjiro Sano!
Người đó là người đã cứu em khỏi lũ bắt nạt.
Mitsuya Takashi
Thì ra cậu cũng muốn kiếm thêm thu nhập nên với làm ở đây sao?
Manjiro Sano
Tại tôi cũng không muốn làm phiền tới mẹ thôi!
Bột đột nhiên có tiếng nói thột lên.
Nhân vật phụ
Trông hai đứa đẹp đôi ghê!
Mitsuya Takashi
“Đáng yêu quá…!”
Mitsuya Takashi
*Bên ngoài bình thường bên trong gào thét*
Mitsuya Takashi
Chị nói gì vậy chứ?!
Mitsuya Takashi
Bọn em đều là con trai với nhau mà-
Nhân vật phụ
Thì chơi bede đi:))
Manjiro Sano
“Ulatroi ;-;”
Nhân vật phụ
Thôi còn lại giao cho hai đứa đó!
Nhân vật phụ
Chị đi chơi gái-À nhầm đi về đây!
Vậy là chỉ còn hai người trong quán.
Không khí ngột ngạt trở nên ngại ngùng.
Không ai giám mở lời nói câu nào.
(Thích nói m* đi bây đặt ngại đồ>:vv)
Tác giả
Má tao tán nát mặt mày nha dẫn chuyện>:(((
(Dạ mình sai bạn đúng đc chưa -.-)
(Bạn thứ hai không ai chủ nhật:) )
Tác giả
Tí bố cắt ** mày>:V
Manjiro Sano
À-này cậu ơi…?!
Manjiro Sano
*Ngại ngùng-ing*
Mitsuya Takashi
Hm? (•\\\\\•)
Manjiro Sano
Cho mình xin tên cậu được không?!
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi-
Manjiro Sano
À-mình nhớ rồi!
Taiyaki
“Cơm troá ngon wá”
Từ này giờ con nghiệp quật đừng từ cửa kính từ xa.
Taiyaki
Ủa?! Cái lùm mía teo có tên đàng hoàng nha nha mày >:C
(Coan đuỹ mèo nghiệp quật:> )
Tác giả
Lát nữa bố cắt ** hai tụi bay:)))))))
Cũng đã đến giờ đóng cửa.
Mitsuya Takashi
Cũng xong việc rồi, cậu cũng mau về đi!
Manjiro Sano
À-Tôi biết rồi!
Manjiro Sano
Vậy thôi xin phép tôi về-
Nói xong em từ đi thẳng về.
Taiyaki
Ủa?! Sao không xin ib nhỏ đi-
Taiyaki
Ăn gì ngu vậy :)))))))))
Tác giả
Cơm con ăn tay mẹ nấu~
Tác giả
Nước con uống tay mẹ đun~
( Hát dở cũng hát nữa:V )
Tác giả
Ủa gì?! Chắc tao hát dở là tao ăn hết của gia đình, họ hàng, tổ tiên mày hả?
Tác giả
*Giận tím body* >:((((
( *Im lặng vì bị cứng họng* ;-; )
Manjiro Sano
Giờ mới có 7 giờ thôi-
Sau một hồi loay hoay trong bếp.
Manjiro Sano
Xong rồi, chỉ trở mẹ về nữa là ăn!
Manjiro Sano
Đi tắm xíu thui! :3
…
Cuối cùng cũng tìm được rồi~
( Thk này bị choá cạp hay gì mà nhìn cứ dai dai thế :vv )
Tác giả
Hôm nay đến đây thui nha:3
Download MangaToon APP on App Store and Google Play