Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Quyển Sách Pha Lê Bí Ẩn

Sự khởi đầu

lời thoại của nhân vật trong cuốn tiểu thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
"... Ta xin lỗi!, ta xin lỗi!! Colete à nàng hãy nhìn ta đi, làm ơn hãy nhìn ta, hỡi bông hoa hồng của ta không có nàng, ta không thể sống nổi...
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
... Xin hãy mở đôi mắt và nhìn rõ ta, ta sẽ đưa nàng đến vườn hoa nàng thích, nơi mà chúng ta gặp gỡ nhau lần đầu. Hai ta sẽ nhảy điệu nhạc pha lê bài nàng đã cười hạnh phúc khi hát cho ta nghe, nếu không nghe nó nhiều lần nữa ta có thể sẽ chết đấy... làm ơn hãy ôm ta đi...hã..y..."
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
khóe miệng colete máu tuôn ra không ngừng, ngực nàng máu chảy ướt đẫm chiếc đầm rực rỡ mà điện hạ chọn cho nàng, nàng nằm gọn trong vòng tay của điện hạ gắng ngượng cười nụ cười như kết thúc, hai tay lặng lẽ dơ lên áp vào hai dòng nước mắt trên má của một con người chưa bao giờ rơi lệ trước cái chết...
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
" Có lẽ vì em đã nhận được quá nhiều sự hạnh phúc từ chàng mà cái giá phải trả là chấp nhận việc cách xa chàng để cân bằng cả hai( Khặc khụ máu của Colete tuôn nhiều hơn)...
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
... Ta luôn dựa dẫm, đòi hỏi từ Ngài nhưng lần này xin hãy để em lần cuối được xin Ngài. Em yêu Ngài, em yêu tất cả mọi thứ của Ngài, em cũng yêu bản thân vì được ở cùng Ngài nên Ngài đừng dằn vặt bản thân vì em như thế, em sẽ không thể rời Ngài mấ...t.."( nàng thở hồng hộc, và dường như đã tới giới hạn của cuộc đời.)
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
" KHÔNG TA KHÔNG CHO PHÉP NÀNG RỜI XA TA, DÙ NÀNG CÓ ĐÒI HỎI TA BAO NHIÊU TA CŨNG CHO NÀNG CÓ LÀM XẺ NGANG NÚI MÂY TA CŨNG CÓ THỂ LÀM CHO NÀNG NÊN XIN NÀNG.... CHỈ LẦN NÀY THÔI HÃY CHO TA CƠ HỘI ĐỂ BÙ ĐẮ..."( khựng lại)
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Quyển Tiểu Thuyết pha lê bí ẩn
Colete lặng lẽ nói câu trong chút hơi thở cuối cùng:" Ta yêu chàng".
" Cộp", tiếng sách đóng lại!
Nằm úp mặt trên quyển sách Jin khẽ nhắm mắt lại và suy nghĩ.
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Nếu như Colete có thể bày tỏ và giúp điện hạ một cách không lộ liễu thì cái kết vốn đã đưa hai người có đàn cháu chắt rồi!
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
thế sao nàng lại lựa chọn bảo vệ điện hạ hết mình như vậy?
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Một tình yêu hy sinh vì nhau như họ có quá khó để có trong xã hội này không!
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
haizzz Không thể nào có chuyện đó được! Tình yêu sẽ khó hình thành và dễ tan vỡ. Nếu như mình là Colete thì....
Tiếng vọng dưới nhà bếp
Mẹ của Jin( EuMin)
Mẹ của Jin( EuMin)
Okeu Con đi học chưa????
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Vâng giờ con đi đây!!
" chụt"
Mẹ của Jin( EuMin)
Mẹ của Jin( EuMin)
Cái con bé này, đi học kẻo muộn
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
hihi Dạ mẹ!!
" Cạch" đóng cửa!
Mẹ của Jin( EuMin)
Mẹ của Jin( EuMin)
Con bé hôm nay thật lạ
Colete chạy vội vã tới lớp!!
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Mình chẳng qua không muốn bỏ lỡ giây phút nào với mẹ như Colete.

Sự gặp gỡ

Jin Okeun là nữ sinh năm 1, với tài năng IQ cao, cô đã được tuyển thẳng trực tiếp vào trường nổi tiếng ở thành phố nơi cô đang sống với mẹ mình.
Hiện tại là buổi sáng và tiếng chuông reo vào tiết đầu tiên của năm học" Rengggggg!!! Renggg!!!"
Giáo viên
Giáo viên
bạn kia ... ngồi với bạn kia, Jin Okeun, em ngồi cạnh Wang JoGwa. bạn kia... ngồi vs bạ...
Jin đến gần Wang nhẹ nhàng tiến vào chỗ ngồi
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
( Cậu ta... có mái tóc màu vàng óng có lẽ không phải do nhuộm, hmm.. cậu ta có vẻ rất chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ...
~Làn gió nhẹ thổi qua~
Mắt Jin bỗng dừng lại và chợt lỡ mất một nhịp chớp về phía của Wang
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
... Mái tóc của cậu ta đang lấp lánh theo làn gió và phản chiếu lại ánh mặt trời ư!)
Bất giác Wang JoGwa cảm nhận được có người đag chăm chú vào mình
A khẽ quay mặt theo cảm giác và nhìn vào người đang nhìn mình lúc nãy
Jin lấy lại bình tĩnh, hai má ngượng đỏ ấp a ấp úng
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
A..ư...ưm..a...
Wang nhìn vẻ mặt ấp a ấp úng của cô liền đưa tay lên khóe miệng cười nhẹ
Wang_JooGwa( Wang)
Wang_JooGwa( Wang)
Xin chào mình là Wang JoGwa!
vẫn gương mặt ngại ngùng Jin cúi mặt xuống lấp pa lấp pấp..
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Hân h..ạnh được gặp!!! mì..nh là..à J...in Jin Okeun
Wang_JooGwa( Wang)
Wang_JooGwa( Wang)
Jin Okeun?? Cậu thật dễ thương đấy^^
Jin yên lặng úp mặt xuống bàn cho đến khi bắt đầu các tiết học
vì cô biết rằng...
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
( mình có lẽ đã rơi vào định mệnh)
Trong các tiết học Jin thường chăm chú cặm cụi viết bài một cách hồn nhiên
Khi nhìn cô viết bài là ta thấy cô như một Alice nhỏ đang viết về chính thế giới mộng mơ của mình
Điều này đã làm Wang chú ý ngay từ tiết học đầu tiên
Đến tiết Âm nhạc
Giáo viên
Giáo viên
Vì đây là tiết học đầu tiên nên chúng ta sẽ giao lưu hát cho các bạn!
Giáo viên
Giáo viên
Có bạn nào muốn gửi giọng hát của mình tới mọi người không?
Ánh mắt của Jin như háo hức muốn lên nhưng lại chỉ nhìn xuống và cũng không tình nguyện
vào lúc đó...

Sự dấu hiệu

" Cạch!", Tiếng ghế được đẩy ra, Wang đứng dậy tình nguyện lên
Wang_JooGwa( Wang)
Wang_JooGwa( Wang)
( nhưng mình sẽ không hát)
Wang_JooGwa( Wang)
Wang_JooGwa( Wang)
Thưa cô, em sẽ đàn nhạc vì sẵn có cây dương cầm ở đó
Wang_JooGwa( Wang)
Wang_JooGwa( Wang)
Nhưng em sẽ rất ngại nếu chỉ diễn một mình nên e xin đề xuất một bạn hát cùng!
Quả là vì thấy rõ suy nghĩ của Jin mà anh đã nói ra để cô có thể lên hát.
Jin lúc đầu bối rối nhưng cô cũng không thể từ chối vì người đề xuất cô lúc này chính là người để lại cô một ánh nhìn lỡ nhịp
Jin tiến lên trước bên trái cây dương cầm
không nói gì trong giây phút thinh lặng của lớp học
tiếng đàn vừa cất lên thì...
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Hỡi pha lê~, ôi pha lê~, đóa hoa pha lê như vỡ ra...~ Ta chẳng thể làm gì~ tình yêu pha lê vĩnh cửu~~~
Giọng hát của Jin làm Wang dừng nốt lại tức khắc
cả lớp học như bao trùm trong cung điện của bộ tiểu thuyết cô đã đọc tối qua
Đúng vậy bài hát cô đang hát chính là bài pha lê của nữ chính trong tiểu thuyết hát cho nam chính điện hạ trước khi chết.
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Và chỉ có nụ cười ta và nước mắt ta mới là vĩnh cửu.
kêt thúc bài hát
Jin nhìn vẻ mặt mọi người và đặc biệt là cái nhìn dịu và nụ cười nhẹ của Wang...
điều đó làm cô không thể nói gì và đi xuống chỗ ngồi
sau khi thing lặng mấy giây
tiếng vỗ tay" Bốp", của Wang đã làm tỉnh sự đắm chìm của mọi người và" Rầm, bộp bộp bộp", tiếng vỗ tay rầm vag khắp không gian lớp học
Wang_JooGwa( Wang)
Wang_JooGwa( Wang)
Xin lỗi Jin mình đã không thể đàn được khúc nhạc nào có thể kết hợp với một bài hát hoàn hảo như vậy!
Jin đã để lại trong lòng Wang một nỗi nhớ ngay từ khoảng khắc cô cất giọng hát
Cuối tiết học Jin muốn có thời gian nói chuyện với Wang nhưng lại không thể bắt chuyện gì
cô hấp tấp mấp máy nói được câu
Jin_Okeu( Jin)
Jin_Okeu( Jin)
Mình có thể xi...xin số điện thoại cậu được không
Wang cũng có cảm tình với cô nên mượn điện thoại cô để viết số
khi đang viết thì...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play