Aikatsu X Idolish7: Never End
Chương 1
Hai con người, hai thế giới khác biệt.
Một nụ cười luôn tỏa nắng và kẻ lưu lại những nụ cười giả tạo đầy chuyên nghiệp.
Tương lai, không phải là thứ mà ta có thể nắm bắt...?
Vòng quay vận mệnh rồi sẽ quyết định tất cả.
Khi mà pháp tắc chệch khỏi quỹ đạo của nó, hai dòng chảy trái chiều bỗng dưng bắt gặp nhau
Hòa hợp hay là tạo nên hỗn loạn?
Có một thứ gông xiềng, được gọi là số phận.
Đó là khi bánh răng cưa của định mệnh, một lần nữa xoay chuyển
Một câu chuyện rồi sẽ kết thúc.
Kujo Tenn
Bạn là nhân vật trong câu chuyện đó?
Họ nói rằng: "Kẻ đau khổ nhất là kẻ vĩnh viễn không thể thoát khỏi luân hồi."
Đôi khi tôi ước bản thân không cần phải tỉnh táo
Tồn tại trong vòng xoáy vô tận, lặp lại một cách vô nghĩa.
Kujo Tenn
Lần cuối mình thực sự đã hát, ...là khi nào nhỉ?
Không biết, không còn nhớ nữa.
Cái cảm giác hồi hộp lại kích động ấy, trái tim cứ không chịu an phận mà đập liên hồi
Oa... thứ ta có thể nhìn thấy duy nhất từ trên sân khấu là những ánh đèn lập lòe đủ màu sắc.
Tưởng chừng một cái thở nhẹ thôi cũng có thể tạo ra âm vang giữa biển người
Các con số vẫn liên tục tăng như cái cách mà thủy triều dâng tới.
Một kết quả để quyết định cho tương lai ấy.
Và một câu chuyện sẽ chỉ mặc định cho nó một kết thúc.
Kujo Tenn
"Đã là lần thứ bao nhiêu mình đứng trên sân khấu này rồi nhỉ?"
Kujo Tenn
"..1000 lần...?"
Kujo Tenn
"Không. Có lẽ còn phải nhiều hơn thế."
Tôi đã nghĩ, mình có thể bắt đầu một lần nữa đó là khi tôi nhận ra mình trở về năm 14 tuổi
Tôi đã nghĩ: "Một lần nữa trở thành thần tượng."
Hiện thực của cuộc sống ấy có lẽ không phải quá tốt đẹp
Nhưng nếu được chọn thêm lần nữa, tôi vẫn sẽ làm như thế.
Kujo Tenn
"...Mm.. Sao lúc đó mình lại có ý nghĩ lạ lùng ấy nhỉ?"
Có thể họ sẽ nói, rằng tôi được ưu ái.
Mà, cũng có thể thế thật?
Tựa như mấy câu chuyện trong những cuốn sách mà giờ ta vẫn đọc
Dù có là kẻ ngu, cũng sẽ không cho rằng thứ cuộc sống bị lặp đi lặp lại vô số lần
Tôi cũng từng tự hỏi, có khi nào đó là sự trừng phạt?
Điều đó tái diễn liên tục, hàng trăm và hàng nghìn lần.
Dường như, chỉ có bản thân bị luân hãm vào nó?
Tôi cũng chả thể xác định được nữa
Kujo Tenn
"Mình là gì nhỉ?"
Kujo Tenn
"Là con rối hay chỉ là một nhân vật hư cấu?"
Dù sao thì, nó cũng chả còn quan trọng nữa rồi.
Chúng ta đều như nhau cả thôi.
Như những gì xảy ra chỉ là một khoảnh khắc, tiếng hò reo lần nữa bao phủ tại khán đài
Đó là sự chiến thắng, "một lần nữa", Idolish7 đã đánh bại Trigger.
Và sau khoảnh khắc danh giá ấy, dưới ánh đèn sáng rọi cùng với tiếng gọi của những fan chân thành, sự tập trung được dời tới trên người của ba vị nam nghệ sĩ.
Khán giả
TRIGGER! TRIGGER! TRIGGER!
Kujo Tenn
"..Phát điên mất."
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Em không sao đấy chứ?
Kujo Tenn
...Không có gì, đáp lại họ thôi
Một vòng lặp mới đã bắt đầu.
Không hiểu sao, tôi có cảm giác rằng lần này
Sau chiến thắng tại Black or White, IDOLiSH7 đã có thêm nhiều hoạt động khác
TRIGGER cũng có một lời mời biểu diễn tại sân khấu lớn ở thành phố Okinawa - Trung tâm hòn đảo
Và trước khi buổi diễn thực sự bắt đầu, tất cả bọn họ sẽ có một ngày nghỉ cho riêng mình.
Anesagi Kaoru
Các cậu nhất định phải chú ý mọi thứ đấy!
Anesagi Kaoru
Fan là thứ sinh vật có con mắt tinh tường nhất trên thế gi--
Yaotome Gaku
Lại bắt đầu nữa rồi..
Anesagi Kaoru
Cậu có thể phản bác.
Anesagi Kaoru
NHƯNG! Với điều kiện là lần trước sẽ không bị các fan vây lại ngay trong tiệm Soba như thế!!!!!
Yaotome Gaku
Thì? Tôi vẫn có thể thoát ra được mà, đúng chứ?
-----Gahhhhhhh sức mạnh sôi trào trong Kaoru sắp bùng lổôôôô!!!!!!!!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Bình tĩnh nào Kaoru-san
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Chuyện đó xảy ra là do mặt của Gaku nổi bật quá thôi, khụ..
Anesagi Kaoru
Cả cậu nữa Tsunashi!
Anesagi Kaoru
Cậu cũng không kém phần long trọng đâu
Anesagi Kaoru
Chiều cao của cậu là cả một vấn đề đấy!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Cái đó thì biết tính sao được haha!
Kujo Tenn
Có vẻ sau tất cả thì tôi là người duy nhất có thể lẩn vào đám đông mà không bị ai phát hiện ra, nhỉ?
Yaotome Gaku
Nó chỉ là một cách nói hoa mĩ mà thôi
Yaotome Gaku
Thực tế còn không phải do cậu lùn hơn bọn tôi sao?
-----Vẫn xấu tính như thế
Người nào đó im lặng, bưng cái bản mặt thờ ơ trong khi toàn thân lại tỏa ra thứ áp bức đầy hai chữ chết tiệt.
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Được rồi, bình tĩnh nào hai người
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Gaku chỉ đang đùa thôi Tenn
Yaotome Gaku
Ai đ-- (Ai đùa chứ, cậu ta thật sự thấp hơn tất cả chúng ta!)
Và ngay khi cái tên tóc trắng điển trai kia chuẩn bị nói ra điều đó, Ryuu đã kịp thời bịt miệng hắn lại.
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
"Thêm chút nữa là thảm họa to rồi..."
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Sao hai người không thử ngồi xuống và nhấp một ngụm rượu nhỉ?
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Rồi sau đó cùng tâm sự và cho nhau một cái ôm nữa thì sao!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Tin tôi đi, có khi hai người lại thành anh em chí cốt không rời đấy!
- Anh đang làm tôi sợ đấy!!!?!
Cả hai gần như hét lên cùng lúc. Chỉ cần tưởng tượng thử chút cái khung cảnh đấy thôi là da gà da vịt đã nổi khắp hai người rồi.
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Ha ha! Thấy không, hai người thậm chí còn đồng thanh nữa là!
Tenn trợn mắt trừng Gaku một cái rồi mới xoay người qua chỗ khác, miệng còn không quên lẩm bẩm
Kujo Tenn
Tôi không có lùn, chỉ là chiều cao chưa hoàn toàn phát triển thôi
Kujo Tenn
Còn nữa, 1m73 sao có thể coi là lùn..
Cứ như vậy, cuộc chiến của hai người đã kết thúc ngay trước khi nó kịp xảy ra
Luôn là thế, Ryuu sẽ là người giảng hòa mọi thứ.
Có vẻ như sau tất cả, họ dường như đều có kế hoạch riêng cho mình vào ngày nghỉ hiếm hoi này
Anesagi Kaoru
Đừng về quá muộn
Anesagi Kaoru
Càng đừng để lũ chó săn chụp được cái gì!
Yaotome Gaku
Rồi rồi, chúng tôi đâu phải trẻ con
Đây là một quán cà phê đã có từ lâu đời ở Okinawa
Gọi là "Latte Shishima" vì ở đó chủ yếu nổi tiếng với thức uống Latte đặc biệt
Nhưng trên thực tế, khi đến đời kế thừa thứ 26, bà chủ tuổi trẻ Lala thật sự đã biến nó thành một quán ăn.
Chỉ kém việc nhập thêm quầy Bar vào thôi..
Tuy nhiên, điều đó không làm thay đổi bản chất của nơi này
Đặc biệt vào những lúc thời tiết rét lạnh giống như bây giờ, bạn nên ghé qua và thử một chút thức uống nóng nhé!
Gần đây Latte Shishima cũng đang trở nên náo nhiệt với sự xuất hiện của một nhân viên mới:
Hoshimiya Ichigo
Chào mừng đến với Latte Shishima!
Khách nữ
Buổi sớm tốt lành Ichigo-san!
Khách nữ
Thời tiết đang lạnh dần nên chị hãy giữ ấm nhé!
Hoshimiya Ichigo
Chị biết mà, các em cũng phải chú ý đấy
Hoshimiya Ichigo
Thế, hôm nay vẫn như mọi khi chứ?
Khách nam
Vâng, làm phiền cho tụi em 2 ly trà và 1 Latte
Khách nam
Có thể thì cho tụi em một số thức ăn nhẹ cũng được
Cô ấy chỉ mới làm trong quán gần hai tháng trước
Là nhân viên mới và cũng là nhân viên duy nhất tại nơi này.
Cứ như vậy mà đột ngột xuất hiện trong cuộc sống của mọi người ở nơi đây
Có lẽ ban đầu sẽ còn xa lạ, nhưng dần dà cũng chả còn mấy ai để ý tới điều đó nữa
Và dường như, họ cũng không còn nhớ cái cách mà cô ấy xuất hiện.
Không một ai biết Ichigo từ đâu tới, cơ mà, ai sẽ quan tâm điều đó chứ?
Khách nữ
Nè nè, cậu coi nè, ngày mai TRG sẽ biểu diễn tại Cellular Stadium đó!!!
Khách nữ
M,Má ơi, tấm vé! Chúng sẽ bị cướp hết trước tớ kịp chạm vào chúng mất...!!
Khách nữ
Hố hô hô hô hô! Mị là ai cơ chứ, mị đây đã lo chu toàn tất cả rồi!
Khách nữ
Xem đây! Hẳn 4 vé luôn đấy nhé!
Khách nam
Giời ạ.. Mấy cái đứa mê trai này...
Khách nữ
Ông. Nói. Gì. Hả?
Hoshimiya Ichigo
Để các em đợi lâu, đây là Latte và trà nóng mà các em gọi!
Khách nữ
Cảm ơn Ichigo-san!
Hoshimiya Ichigo
Hừm, hừm, náo nhiệt ghê, có chuyện gì mà vui quá vậy?
Khách nữ
Vâng, là về buổi diễn của TRIGGER!
Khách nữ
Nè nè, chị cũng sẽ đến đó chứ?
Khách nữ
!!! Chị, chị không biết về họ sao Ichigo-san?!
Hoshimiya Ichigo
! À thì-, cái đó..! Cái kia--
Khách nữ
Thật là, họ nổi tiếng như vậy mà!
Hoshimiya Ichigo
Là nghệ sĩ hả?
Hoshimiya Ichigo
Chị..., không có hứng thú về họ cho lắm
Khách nữ
Nếu vậy, sao chị không thử tới coi họ nhỉ?!
Khách nữ
Họ thật sự tuyệt lắm luôn đó!
Khách nữ
Em còn thừa hẳn hai vé nè, chị rủ bạn thân của mình cùng đi xem thử nha? Nha!
Nói chưa hết câu, nữ sinh đã dúi xong tấm vé vào tay của Hoshimiya rồi
Nàng ta nhìn 2 tấm vé mà ngẩn người.
Trong một khắc nào đó, Hoshimiya sượng lại, cảm thấy mờ mịt, nàng ta dường như còn chả hiểu rõ từ "bạn" là gì.
Hoshimiya Ichigo
"Bạn thân của mình?"
Hoshimiya Ichigo
"Nhưng, "mình" thậm chí còn chẳng có "bạn"......?
Như một cơn gió lạnh lướt qua khiến cơ thể nàng ta hơi sựng lại
Rất nhanh, cảm giác ấy đã không còn thấy nữa.
Shishima Lala
Ichigo! Bàn số 13!
Hoshimiya Ichigo
Tới ngay đây!
Hoshimiya Ichigo
Được rồi, chị đi trước nhé
Hoshimiya Ichigo
Chúc các em ngon miệng!
Hoshimiya Ichigo
Về chuyện đó, chị sẽ suy xét.
Vòm trời dần một tối, cũng mỗi lúc một lạnh hơn
Ở cái thời điểm đang là đêm đen không thấy nổi một ánh sao như lúc này, quán đã chẳng còn mấy khách.
Hoshimiya đứng phía sau quầy, tâm trí chả thể tập trung mà cứ phiêu xa không xác định.
Hoshimiya Ichigo
..Thần tượng.
Cô nhẩm thầm hai chữ trong miệng
Cũng phải rất lâu rồi, mới nghe lại được hai tiếng này từ chính miệng người con gái ấy.
Thứ trong tâm trí
Uoaa!~ coi ai đang ngẩn người này~?
Hoshimiya Ichigo
"Tiếng nói?"
Hoshimiya Ichigo
"...Chưa biến mất à"
Hoshimiya Ichigo
"Phiền thật đấy."
Thứ trong tâm trí
Thôi nào! Ta biết cô đang nghĩ gì đấy, haha, nàng thơ bé nhỏ~~
Thứ trong tâm trí
Ở với nhau bao lâu mà cô nhẫn tâm quá à!
Thứ trong tâm trí
Cô không muốn trở lại trên sân khấu sao?
Thứ trong tâm trí
Cô cũng là thần tượng mà? Haha~ Haha~
Hoshimiya Ichigo
..Thì tôi có bao giờ phủ nhận đâu.
Hoshimiya Ichigo
Chả qua giờ nó không còn đáng để nhắc đến nữa rồi.
Hoshimiya Ichigo
Vả lại, cô làm tôi tò mò sao giờ cô mới xuất hiện đấy
Hoshimiya Ichigo
Lâu rồi không thấy làm tôi lỡ tưởng cô bị gì rồi cũng nên
Thứ trong tâm trí
Nào~! Ta không dễ dàng xảy ra chuyện như thế đâu bé con à!
Hoshimiya Ichigo
Hể.. Tiếc vậy, phải chăng cô mà có chuyện thì tôi sẽ vui hơn nhiều.
Thứ trong tâm trí
Sao mà đáng yêu thế không biết~!
Bắt đầu chìm đắm với suy nghĩ của chính mình.
Nàng ta biết, cái gọi là luân hồi không thể nào thoát khỏi dễ dàng như vậy.
Hoshimiya Ichigo
"Nếu đã thế, thay vì trốn tránh mình muốn một lần đối mặt với nó"
Hoshimiya Ichigo
"Hiện thực trước mắt chả phải là cơ hội đó sao...?"
Có lẽ đến bản thân nàng ta cũng không xác định được nữa là.
Hoshimiya đã bao giờ tự hỏi ý nghĩ này liệu có viển vông quá không nhỉ?
Phải chăng bởi hai tháng gần đây quá đỗi tự do, khiến nàng ta có một loại ảo giác rằng bản thân có thể làm được mọi thứ.
Hoshimiya Ichigo
"Thật thảm hại."
Hoshimiya Ichigo
"Nhìn xem mày của lúc này này "Ichigo"..."
Bởi, có một thứ hiện thực khiến nàng ta phải luôn nhớ rằng
Nếu nó mặc định là thứ xiềng xích giam cầm "Hoshimiya Ichigo" trong suốt thời gian ấy
Nàng ta, cần thiết, không được ngần ngại mà vất bỏ.
..Nói cho cùng, đến cả chính mình nàng ta còn chả buồn giữ lấy.
Thứ trong tâm trí
Chậc, chậc, con người lạ thật ha~?
Thứ trong tâm trí
Tính bất chấp tất cả chỉ để nhấm nháp thứ hi vọng phù phiếm bằng 0,1%?
Thứ trong tâm trí
Không cảm thấy mệt mỏi sao~
Hoshimiya Ichigo
Sao lại không mệt chứ?
Hoshimiya Ichigo
Chỉ là..-
Thứ trong tâm trí
Lại là "Chỉ là"?
Giọng nói ấy trước giờ vẫn luôn quỷ quái, nhưng chưa bao giờ quá mức như hôm nay
Mình có cảm giác không ổn..
Sống lưng chợt lạnh, cái cảm giác rùng rợn không tài nào xua đuổi được ấy, men theo những kí ức khiến nàng ta muốn phát điên ùa về.
Phải cố gắng lắm nàng ta mới kịp hòa hoãn được cảm xúc
Và rồi, bên tai người con gái lúc này cứ quanh quẩn mãi cái âm vang châm chọc của nó.
Thứ trong tâm trí
Na a, a~!
Thứ trong tâm trí
Ngu ngốc, chả qua...~ cô sẽ bỏ cuộc sớm thôi, đứa trẻ của ta à.
Như con rối mặc cho sự thao túng
Hoshimiya đã không thể là Hoshimiya nữa rồi.
Không phải "không còn" mà là "không thể".
Tuyết rơi ngoài phố và in hằn những bước đi.
Kujo Tenn
"...Hiện tại bản thân lại dám mong ước được điều gì nhỉ"
Tới cuối cùng, như đã quá quen với cái trạng thái này rồi, cậu ta tạm dừng tự hỏi một chút
Thứ mà bản thân cậu ta thực sự muốn.
Kujo Tenn
"Phải chăng là giải thoát?"
Bước đi một cách vô định, chính Tenn cũng không rõ bản thân muốn đi đâu nữa
Có tiếng ồn ào ngoài phố và nó cứ quanh quẩn bên tai cậu ta.
Kujo Tenn
"Nhớ không lầm thì đằng đó là Latte-"
Cậu ta đứng dưới nền tuyết trắng, tưởng như dựa vào một cột đèn lạnh buốt
Ánh đèn mang màu vàng kì ảo phả vào mặt, gương mặt lại tựa như mang theo chút u buồn.
Đáng lẽ, những thứ cảm xúc như vậy không nên có mới đúng.
Mất một lúc để khôi phục lại dáng vẻ của một Kujo Tenn bình thường
Càng nhiều hơn là sự mờ mịt.
Nhìn về phía cửa hàng đối diện, cậu đã từng đi qua nơi đó rất nhiều, rất nhiều lần
Nhưng lần này không giống như vậy.. Nó, đáng lẽ không nên như thế.
Bởi cậu ta biết, đúng hơn là bởi ai cũng biết việc Lala Shishima trước giờ chỉ hoạt động một mình, chẳng khác nào một điều hiển nhiên nên có cả.
Tròng mắt cậu ta xoay chuyển nhẹ rồi dừng lại trên người cô gái với chiếc bờm bắt mắt to bản trên đầu
Tenn nhắm mắt như suy tư gì đó, xong, lại mở mắt ra nhìn về phía người nọ
Kujo Tenn
"..Nhân viên mới"
Tối muộn, và cũng là lúc để trở về.
Kujo Tenn
Có lẽ sau tất cả, mình không muốn bản thân phải nhớ về ai hay bất cứ điều gì
Kujo Tenn
Nhưng mình chắc chắn, cô ta chưa từng xuất hiện trước đó.
Ngày hôm ấy... tôi dường như nghe thấy tiếng bánh xe của vận mệnh, lệch khỏi đường ray của nó.
Chương 2
Đã hai ngày kể từ khi buổi live của Trigger diễn ra
Tôi đã từng băn khoăn một chút, nhưng cuối cùng vẫn không đến xem nó.
Hoshimiya Ichigo
"Họ thực sự rất nổi tiếng"
Mặc dù đã kết thúc, nhưng đêm diễn ấy vẫn xuất hiện trên mọi màn hình lớn tại các quảng trường
Và ngay cả khi không đến xem trực tiếp, tôi vẫn cảm nhận được năng lượng của họ qua từng tiếng hát.
Nói theo cách nào đó, đây cũng là một loại "aikatsu", chỉ có điều người thực hiện chúng là các nam nghệ sĩ mà thôi.
Hoshimiya Ichigo
Secret Night...
Hoshimiya Ichigo
"Nếu đứng từ góc nhìn của một người hâm mộ, thì họ thực sự đã đánh đổ trái tim của hàng ngàn thiếu nữ"
Hoshimiya Ichigo
"Chút thoáng chốc ấy, họ đem đến cho mình cảm giác giống như Tristar vậy."
Hoshimiya Ichigo
...Gì vậy..?...., mình đang nghĩ cái gì vậy chứ..
Vỗ hai bàn tay đeo găng chứa đầy bụi tuyết lên gương mặt của mình
Thứ xúc giác lan man ấy khiến cho nàng ta trở nên tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Hoshimiya Ichigo
"Cơ mà, để thật tâm mà nói rằng không để ý thì đúng là khó thật."
Sức ảnh hưởng của một nhóm nhạc như vậy là không hề nhỏ
Tại đây, hay ngoài kia, hơn phân nửa các cuốn tạp trí ở trên kệ đều có chứa hình ảnh về những người nghệ sĩ ấy.
Hoshimiya Ichigo
"Nó... lạ quá"
Hoshimiya Ichigo
"Không chỉ là giới tính hay cách tuyên truyền, mà còn cả sự khác biệt về thời không nữa.."
Và khi đặt chúng đối lập với nhau như thế này, sự thật ấy lại càng trở nên chói lọi.
"Aikatsu" luôn tồn tại với những ranh giới mờ mịt nào đó khiến cho không gian của nó vô cùng hạn hẹp
Sẽ chả thể nhận ra đâu, nếu không phải bản thân đang đứng từ góc nhìn của "người thứ ba" như vậy.
Hoshimiya Ichigo
""Hoshimiya Ichigo" liệu đã từng một lần để ý chưa nhỉ?"
Chưa, chưa một lần. Ngay cả khi ở thời điểm nàng ta tự cho là "tỉnh táo".
Lại lật sang một trang sách mỏng
Hoshimiya bất chợt ngưng lại, nhịp thở tưởng như đã dừng trong nháy mắt
Xong, tất cả vẫn bình thường.
Nàng ta để lại cuốn tạp chí về vị trí cũ rồi đi ra ngoài
Thân ảnh khuất dần đi sau hơi lạnh phủ trên tấm kính.
Hoshimiya Ichigo
Kujo Tenn - Center của TRIGGER...
Mùa đông là thế đấy, càng về đêm thì thời tiết lại càng lạnh
Mặc cho lúc này mới tầm chiều thôi, nhưng đã chả ngó nổi bóng mấy ai ở trên phố nữa rồi.
Người làm công thì hãng còn đang trong xưởng, người thì nghỉ để rui rúc chăn ấm tại nhà
Nể nhất phải là những cặp đôi ngoài đó ấy chứ, lạnh đến mấy cũng không thể đóng băng tình yêu rực cháy của họ được
Chà, như các bạn biết đấy, hai cô cậu nhà mình tương lai cảm lạnh lắm nên hãy gạt mấy thứ này qua một bên và trở lại thực tại thôi.
Ichigo xách theo túi đồ bước nhanh về phía trước, thầm than nhẹ một tiếng về việc thời gian trôi nhanh tới vậy
Hoshimiya Ichigo
Thật là...! Vừa rồi trời vẫn còn bình thường lắm mà, sao giờ đã--
Hoshimiya Ichigo
H-Hắ-t... Xùuuu!
Hoshimiya Ichigo
Mm.. Phải về nhanh thôi, buổi tối hình như sẽ có bão
Đột nhiên, một chiếc ô tô chạy vụt qua, bánh xe sượt vào vùng vũng ngay cạnh đó
Hiển nhiên, Ichigo đã không thể tránh khỏi, cô thậm chí còn chưa kịp nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra nữa là.
Nhìn cái cơ thể đang ướt sũng với túi đồ trên tay lại chả khác là bao này
Bây giờ, người con gái ấy chỉ có duy nhất một ý nghĩ: "Thôi xong".
Hi vọng người con gái này có thể về kịp trước khi cơn sốt phát tác
Bởi cái nóng trong cơ thể và sự khô giát trong cổ họng đang mách bảo với Hoshimiya rằng đó là điều không tốt.
Và chuyện này thực sự đến khi mà bước chân của cô dần chậm lại
Hoshimiya đưa tay chống vào vách tường rồi thở dốc
Hoshimiya Ichigo
"Mình thấy khó thở và choáng quá..."
Thân nhiệt cao cùng với bộ đồ ngoài đẫm nước lạnh như băng chẳng thể nào giúp nó trở nên tốt hơn.
Nhất là khi đây lại là nguyên nhân gây ra điều tồi tệ ấy
Cơn đau đầu mỗi lúc một nặng
Và cơ thể cô đã không còn đủ sức để chống trả.
Hoshimiya Ichigo
Hít... Haa...
Hoshimiya Ichigo
Tiêu... rồi...
Chút ý thức còn sót lại mất đi, cơ thể cô lảo đảo và cuối cùng là ngã xuống.
"...Bỏ đi, mình mệt quá..."
Kujo Tenn
Đã giờ này rồi à?
Kujo Tenn
Có lẽ nên về thôi
Tenn đứng bên lề đường, đưa tay hơi vẫy vẫy và chiếc taxi trắng dừng lại ngay khi cậu ta gọi.
Yaotome Production đương nhiên là có phòng riêng dành cho nghệ sĩ
Nhưng vào những lúc như thế này, cậu muốn được ở riêng.
Vả lại, ở một mình trong một căn phòng lớn của một khu chung cư sang trọng đương nhiên là thoải mái hơn so với việc ở lại chi nhánh tập đoàn và nhìn gương mặt cau có của gã giám đốc (nếu ông ta ở đó(?)).
Tài xế
Muốn đi đâu đây cậu trai trẻ?
Kujo Tenn
Khu xx đường xx, cảm ơn.
Chiếc taxi đã bắt đầu chạy trên xa lộ
Cậu ta chống một tay lên cạnh cửa sổ xe, đầu tựa vào nó
Tay còn lại thì cầm một li caffe nóng với hương sữa nồng.
Tenn nghiêng đầu, nhìn khung cảnh qua màn kính lấm tấm những bụi tuyết.
Cả thành phố tràn ngập trong tuyết trắng và cái lạnh.
Đã bắt đầu có những ánh đèn phòng chậm chạp tỏa ra từ khắp nơi, từ những tòa nhà cao chọc trời cho đến đám biển hiệu
Đêm đen dường như bao phủ tất cả những gì cậu ta thấy được, có chút gì đó mờ ảo, và cậu ta biết thành phố này đã chìm vào giấc ngủ bình yên giữa cái thời tiết ấy.
Rõ là một bức tranh rực rỡ xa hoa
Nhưng không hiểu sao, cậu lại thấy áp lực đến lạ.
Xe đột nhiên chuyển hướng khiến cơ thể cậu theo quán tính bị nghiêng sang một bên
Ly thức uống bị văng ra khỏi tay, chiếc xe dừng lại
Tay của cậu ta vẫn còn bám vào thành ghế do sự cố bất ngờ này.
Lòng bàn tay bị ma sát tới đỏ ửng.
Tài xế
Thật xin lỗi! Cậu không sao chứ?!
Kujo Tenn
Có chuyện gì vậy?
Tài xế
Phía trước hình như có người bị ngã!
Cậu ta không thích những thứ gây trở ngại hay đại loại gì đó tương tự như thế
Bảo cậu là kẻ khó ưa cũng được, không thích là không thích.
Tenn nhìn qua chỗ khác và mặc kệ mọi chuyện xảy ra.
Bất chợt, cậu nhớ đến hình ảnh của Hoshimiya lúc đó
Khó chịu tới cau cả mày lại.
Kujo Tenn
"Có khi nào là mình nghĩ nhiều quá không?"
Kujo Tenn
"Nói đến cùng, vòng tuần hoàn này chưa bao giờ là cố định"
Kujo Tenn
"Việc những thứ ngoài lề thay đổi cũng chả phải xa lạ gì nữa."
Kujo Tenn
"Nhưng, cô ta, nói thế nào nhỉ..."
Ngay khi cậu ta còn đang chìm trong suy nghĩ của chính mình thì bác tài xế đã trở lại cùng với trên tay là một cô gái không còn ý thức.
Tài xế
Cả người cô ấy ướt sũng và hình như sốt rất cao, nếu cứ để mặc thì sẽ nguy hiểm lắm
Tài xế
Cũng không biết cô nhóc này đã nằm ở đấy bao lâu rồi nữa, giờ này lại chả có mấy ai đi qua...
Cậu nhìn qua và có hơi giật mình
Bởi thứ đập vào thị giác của Tenn đầu tiên là chiếc nơ màu đỏ kia, nó quá mức bắt mắt.
Chiếc nơ ướt nhẹp và cứ cách một lúc là lại có một giọt nước nhỏ xuống
Gương mặt của người con gái đó tái nhợt, thở một cách nặng nề và mi mày thì nhíu chặt.
Trên người cô gái ấy chỉ mới phủ lấm tấm những hạt tuyết con, có vẻ mới bất tỉnh không bao lâu
Tài xế
Sao vậy, là người quen của cậu hả?
Kujo Tenn
"....Gì đây, ngay khi mình vừa nghĩ tới cô ta thì cô ta xuất hiện thật"
Kujo Tenn
"Cái này người ta thường gọi là gì ấy nhỉ..? Ý trời? Định mệnh?"
Kujo Tenn
Vâng, phiền bác lái xe tới bệnh viện gần nhất
Cuối cùng, sau khi tạm xử lí chất lỏng loang trên ghế, Ichigo được đặt ở hàng ghế sau cùng với Tenn
Nhưng để chắc chắn không ảnh hưởng đến cậu ấy, bác tài xế đã quấn một lớp chăn mỏng và đặt xa cậu trai trẻ một chút.
Dù là dưới góc nhìn của bất cứ người nào, thì có vẻ quan hệ của hai người không được tốt cho lắm, bởi bản thân chàng trai phản ứng khá lạnh nhạt.
Tới nơi, ngoài việc nhìn người tài xế vội vã ôm cô gái tiến vào bệnh viện rồi cùng các y tá bàn giao thì cậu không có thêm bất cứ hành động nào khác
Mà thật ra cũng không hẳn, có lẽ có một thứ mà Kujo Tenn làm lúc ấy, đó là trả tiền thuốc men và viện phí
Kujo Tenn
"Vẫn là không nên liên quan nhiều thì hơn"
Kujo Tenn
"Mình không muốn có scandal vào ngày mai."
Ít nhất với cậu ta, giờ còn chưa phải lúc.
Cuộc sống này cậu trải qua quá nhiều lần rồi
Vài ba cái vụ tai tiếng chả còn đáng để cậu ta phải để ý nữa
Nhưng sẽ rắc rối lắm, bởi phía sau "Kujo Tenn" còn có lão giám đốc và cả người cha nuôi kia mà.
Hai người đó mà chịu để yên thì cậu ta không tới nỗi phải ngần ngại đâu
Tính tới tính lui cũng chỉ toàn thấy phiền phức và phiền phức.
Tenn nhắm mắt lại, trong thời gian chờ đợi để cho bản thân được thư giãn
Cậu không phải kiểu người sẽ bỏ qua bất kì cơ hội nào
Chả là, cậu ta muốn một kế hoạch đủ chắc chắn.
Hoshimiya Ichigo
"Gì thế nhỉ..? Chói..."
Hoshimiya Ichigo
"Không phải phòng của mình.."
Thứ cô thấy đầu tiên khi ấy là trần nhà trắng xóa
Trong căn phòng này, dù không nồng lắm nhưng vẫn chắc được rằng nó được bao quanh bởi mùi thuốc khử trùng
Hoshimiya cảm tưởng như cơ thể mình nhẹ bẫng, có chút lâng lâng và dường như lại muốn ngủ.
Và trong cơn mơ màng đó, Ichigo nghe thấy tiếng hô: "Bệnh nhân phòng số 13 tỉnh rồi!".
Hoshimiya Ichigo
"Vậy ra đây là bệnh viện"
Hoshimiya Ichigo
"Mình, ốm."
Thật lạ lẫm, những việc bình thường như thế này đối với nàng ta là hết sức lạ lẫm.
Phải chăng chỉ vào những lúc như thế này, thì nàng ta mới nhận ra bản thân cũng chỉ là một người bình thường?
Hoshimiya Ichigo
"...Liệu loại trạng thái này có thể tiếp diễn trong bao lâu đây."
Có vài nhân viên y tế bước vào, Hoshimiya chuyển đầu nhìn qua
Cứ thế, người con gái được đẩy đi làm các loại kiểm tra sơ quát
Cũng là khi ấy, cô nghe được vị y tá kể lại về sự việc tối hôm trước
Mặc dù muốn biết người đã đưa mình đến là ai, nhưng bệnh viện vô cùng bảo mật.
Rõ ràng, người đưa Hoshimiya tới không hề có ý tiết lộ danh tính.
Lala-san đã đến ngay khi tôi tỉnh lại được một lúc
Chị ấy bổ nhào vào tôi và đã "giáo huấn" quá chừng.
Thường thì, tôi không nên để bất kì ai lo lắng cả
Vì "Hoshimiya Ichigo" sẽ là thế.
..Nhưng giờ tôi cũng không rõ nữa
Chỉ là tôi trân trọng những khoảnh khắc giống như lúc này?
Có lẽ do tôi sợ, sợ một lúc nào đó tôi lại nhận ra những gì mình đang trải qua đều là giả.
Hoshimiya Ichigo
"Không biết, mình khi ấy sẽ lại như nào đây?"
Nàng ta nhìn vào gương mặt chứa đầy lo lắng của Shishima rồi chậm rãi vòng tay ra sau lưng cô ôm lại.
Hoshimiya Ichigo
Để chị lo lắng rồi.
Mất một hồi để có thể xử lí thủ tục xuất viện
Sau khi trở về, hết thảy đều đã trở lại với quỹ đạo ban đầu của nó.
Hoshimiya vẫn bận rộn với quán Latte như cũ
Okinawa vẫn dày tuyết như vậy
Nàng ta cũng không hề gặp được vị "người tốt" bí ẩn khi đó
Và bạn biết không, một thứ gì đó, kể cả có nhỏ nhặt, nó vẫn sẽ hiện hữu lên khi mà ta bắt đầu để ý.
Tại thời điểm ấy, con chữ "trigger" đã bắt đầu xô vào cuộc sống mà người con gái ấy đang có rồi.
Ngay cả trên đường cái, Hoshimiya thi thoảng sẽ bắt gặp được cảnh người ta đang nói về họ
Nhưng gần đây không còn thấy mấy ai nói nhiều về nó nữa, có vẻ như công tác của họ tại đây đã kết thúc rồi thì phải?
Cho đến vài ngày sau, khi mà Shishima xách trên tay hai rương hành lí to đùng rồi xuất hiện trước mặt Ichigo với lời nói:
Shishima Lala
Đến Osaka thôi!
Hoshimiya Ichigo
Khoan, khoan đã Lala-san, sao đột nhiên lại chuyển đi vậy?!
Shishima Lala
Thôi nào! Em không muốn thay đổi bầu không khí một chút sao?
Shishima Lala
Thật ra chị đến đó để tiếp quản quầy Bar mà cha để lại đó!
Hoshimiya Ichigo
Nhưng-- đợi chút nào, còn ở đây thì sao?
Hoshimiya nhún vai, vẻ mặt đầy bất lực với mấy chữ viết trên mặt: "Em đoán sao nổi".
Shishima Lala
Haha! Chị ấy nhé, cứ tầm tầm 1 năm chị sẽ đóng cửa 3 tháng 1 lần mà!
Shishima Lala
Họ đều quen cả rồi!
Hoshimiya Ichigo
Ha, ha ha...
Hoshimiya Ichigo
"Hẳn 3 tháng 1 lần luôn sao..."
Hoshimiya Ichigo
"Khách hàng thật sự sẽ không quên chị ấy hả?"
Và cứ như thế, Ichigo cùng Lala đã xách va li và lên đường đi đến Osaka.
Chương 3
Mùa đông tại Osaka không hề khá hơn, nhiệt độ trung bình luôn dưới 10°C.
Đây là thành phố lớn thứ hai tại Nhật Bản, nên việc mỗi ngày ở đây đều náo nhiệt là chắc chắn.
Hoshimiya Ichigo
Mmmmmm............
Trở trành một Bartender sao?
Tôi cảm thấy công việc đó thật là ngầu
Chị ấy đã nói sẽ tiếp quản một quán Bar mà, đúng chứ?
Hoshimiya Ichigo
"Thật là, làm mình hồi hộp quá chừng"
Hoshimiya Ichigo
"Kết quả mình lại chỉ cần ghi đồ phục vụ thôi.."
Hoshimiya Ichigo
.......Mmmm.....
Ichigo lăn qua lăn lại vài vòng trên giường
Có chút xấu hổ với những tưởng tượng về hình ảnh bản thân đang pha chế và được các cô gái vây quanh đó.
Thật ra công việc mới tại Osaka không được ổn định cho lắm
Phải mất hai ba tuần mới có thể làm quen được.
Và trong mấy tuần đầu thường sẽ có những vị khách hùng hổ đến để quấy rối việc làm ăn của quán, kết quả là, họ nhập viện dưới nắm đấm của Lala-san...
Chị ấy trông có vẻ hiền và dễ dãi, nhưng đã từng là võ sư bát đẳng huyền đai đó!
Tổng kết lại, sau một tháng tới Osaka
Đã bắt đầu trở lên nổi tiếng nhờ vào cô nàng Bartender trẻ trung xinh đẹp nhưng không hề dễ bắt nạt!
Không còn giống với Latte Shishima, chỉ có hai chúng tôi
Quy mô nơi làm việc lần này rất lớn, vậy nên phải cần tới rất nhiều nhân viên
Thế mà chị ấy cứ hoàn toàn không chịu, khăng khăng rằng bản thân có thể một mình lo hết.
Và sau một ngày, chị ấy đã hoàn toàn từ bỏ.
Không nói đến việc pha chế có vất vả hay không, chỉ nguyên việc chạy đi chạy lại cũng đã rất mệt rồi.
Thêm cả, cái quán to như thế mà chỉ có đúng hai người thì có hơi ảm đạm
Như vậy thì khách nào nguyện ý muốn vào chứ, phải không?
_________________________
Bar Shishima được chia làm hai tầng.
Lầu phía trên là dành cho khách VIP, những ai đặt vé VIP trước đương nhiên sẽ được hưởng sự đãi ngộ đặc biệt từ Lala-san.
Hoshimiya đem thùng hàng lại chỗ của 2 người
Shishima đang nói chuyện cùng một anh chàng khá cao ráo, và chàng trai ấy có một làn da rám nắng.
Anh ấy là khách quen ở đây
Người này, không ai khác, chính là Tsunashi Ryunosuke.
Tsunashi-san là 1 thành viên của Trigger
Điều đó khá bất ngờ khi ban đầu anh ấy tới chỉ để thử một chút về rượu Sake
Và bằng cách nào đó, hai người họ trở nên thân nhau như thế đấy.
..Cơ mà, có vẻ như Lala-san không hề biết chuyện anh ấy là một thần tượng.
Hoshimiya Ichigo
"..Mình có hơi không chắc"
Hoshimiya Ichigo
"Không lâu trước đó mình mới biết Lala-san cực kị người trong ngành giải trí."
Hoshimiya Ichigo
"Nó thể hiện rõ ràng tới mức khi mà có một đôi nghệ sĩ bước đến quán đã bị chị ấy đuổi đi lập tức sau khi biết tin"
Hoshimiya Ichigo
"Phản ứng khi đó của chị ấy quá kịch liệt..."
Hoshimiya Ichigo
"...Cứ như thể chị ấy đang phát bệnh vậy, bộ dạng đó thật sự rất đáng sợ."
Hoshimiya Ichigo
"Còn về hai người kia, có lẽ là vì họ đang hẹn hò bí mật(?), nên cuối cùng không có bất kì sự chỉ trích công khai nào cả."
Hoshimiya Ichigo
"Đoạn thời gian bị quấy rối làm ăn cũng bắt nguồn từ sự việc đó."
Nói tới đây, Hoshimiya lại trầm ngâm mà suy nghĩ sâu hơn.
Hoshimiya Ichigo
"TRIGGER từng lưu lại ở Okinawa một đoạn thời gian"
Hoshimiya Ichigo
"Poster của họ thì có đầy ngoài đó, buổi live cũng thường xuyên được phát lại..."
Hoshimiya Ichigo
"Lala-san cũng chả phải kiểu người ở lì trong nhà hay gì"
Hoshimiya Ichigo
"Mà chưa kể, mạng xã hội khi ấy như bị cái phấn khích từ "cơn lốc của TRIGGER" spam vậy."
Hoshimiya Ichigo
"...Không biết là chị ấy biết nhưng giả vờ không biết hay là thật sự không biết nữa."
Nhưng nếu Shishima biết thì sao lại biểu hiện như không có gì vậy nhỉ?
Là do họ có gì đặc biệt hơn chăng?
Cũng bởi nhận ra được điều này, Hoshimiya mang theo ánh mắt xem kĩ nhìn về phía chàng trai đang nói chuyện đó
Chỉ trong chốc lát, tầm mắt cô đã chuyển dời, và cùng với nó là sự phủ nhận.
Nếu nói anh ấy là một người có ngoại hình cuốn hút thì trước đó Shishima lại không phải chưa gặp bao giờ
Nói rằng Tsunashi đặc biệt, không bằng nói về Kujo Tenn nhiều hơn một chút.
Bởi cậu ta mới thật sự là thứ khiến cô muốn chú ý tới
Cứ như thế, mang theo câu hỏi không đáp án, trong bất giác Hoshimiya đã để ý tới cái tên "Trigger" nhiều hơn những gì nàng ta có thể tưởng tượng.
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Vậy, như thế nhé
Shishima Lala
Cưng không cần lo, đảm bảo hàng sẽ đến đúng giờ!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Đã bảo đừng gọi tôi là cưng mà, nghe sến rện lắm đó, haha!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
"Nếu cô ấy không nói thì liệu ai mà biết bà chủ đây đã hơn 30 chứ"
Hoshimiya Ichigo
Tsunashi-san, Lala-san, chào buổi tối!
Shishima Lala
Ara~ Tới rồi đó hả, em đặt chúng ở đó nhé!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Chào buổi tối, hôm nay em cũng vất vả rồi
Shishima Lala
Nếu đã đến rồi thì-- Đây!
Shishima Lala
Nhiệm vụ cao cả tối ngày mai dành cho em
Shishima Lala
Sẽ có một buổi tiệc diễn ra ở căn hộ của Tsunashi
Shishima Lala
Em chỉ cần đi tới theo địa chỉ này và giao hàng lại thôi
Vừa nói, Lala vừa cầm bút ghi một hàng chữ lên tờ giấy nhỏ và giao cho Ichigo
Hoshimiya Ichigo
Đã hiểu, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Làm phiền rồi, tôi về trước đây
Cánh cửa mở ra, một vị khách mới bước vào
Đó là một cậu trai trẻ với mái tóc màu nắng nhạt
Gương mặt cậu dường như cũng thế, cảm giác lúc nào cũng nhàn nhạt y như vậy.
Natsume Minami
"Biên độ dao động ở đây rất lớn..."
Natsume Minami
"Nếu không có gì sai sót thì chắc hẳn "người kia" phải có mặt ở đây."
Cậu ta đi đến trước quầy, tìm một vị trí với góc nhìn thoải mái rồi gõ tay vào mặt bàn
Shishima Lala
Ối chà? Khách mới hửm?
Shishima Lala
Nhóc đủ tuổi để uống đồ chứa cồn chưa đấy?
Natsume Minami
Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong thế chứ
Shishima Lala
Thế, muốn gì nào?
Natsume Minami
Hm... có lẽ là Umeshu đi
Rượu tới tay, chàng trai ấy nhìn nó rồi liếc mắt nhìn xung quanh, ngâm nga cái gì đó trong cổ họng rồi chậm rãi khép hờ mắt lại.
Tưởng chừng như cậu ta đang cảm nhận cái giai điệu du dương của nhạc Jazz và chìm trong thứ ánh vàng cổ điển mà sang trọng ấy
Nhưng thú thật là, nơi này chả có gì đặc biệt so với mấy quán Bar khác cả.
Bar ở Nhật khá trầm lắng.
Người ta thường đến nơi đây để nhâm nhi về rượu hoặc khi muốn có một không gian suy nghĩ riêng tư cho bản thân.
Bởi vậy mà bầu không khí ở những quán Bar thường yên bình đến lạ.
Natsume miết ngón tay vào thành cốc, khẽ cười nhẹ rồi nhấp một ngụm li rượu mơ vừa gọi
Natsume Minami
"Kẻ đến từ bên ngoài"
Natsume Minami
"Tìm thấy rồi."
Nhưng tiết trời vẫn không khá hơn
Mặc dù không lâu nữa là sẽ tới mùa xuân rồi.
Hoshimiya Ichigo
Thời gian trôi đi nhanh thật đấy..
Hoshimiya co người lại, hà hơi ấm vào lòng bàn tay của mình
Hoshimiya Ichigo
Về thôi, về thôi
Thật không khó để nhận ra điều đó
Bản thân nàng ta cũng thấy được chính mình trở nên trầm tính hơn nhiều
Là di chứng của luân hồi, hay do chính nàng ta muốn vậy
..Đã chẳng thể phân rõ nữa.
Hay nghĩ vu vơ vào những lúc một mình, càng cười lại càng thấy bản thân thật giả tạo.
Hoshimiya sửa soạn lại cho chính mình một chút rồi bắt đầu lên đường
Hoshimiya Ichigo
Em đi nhé!
Shishima Lala
Nhớ phải cẩn thận đó!
Chạy nhanh bước lên chiếc taxi đang đợi
Cô liền ngồi ngay ngắn và nhìn ra ngoài con phố
Dù nhìn nhiều lần rồi nhưng tôi vẫn muốn cảm thán rằng: Buổi tối ở đây đẹp thật đấy.
Cứ thấy mãi cái lấp la lấp lánh của phố phường
Rồi cả cái sự ấm áp và náo nhiệt khắp nơi nữa
Chống mắt lên mà ngắm cảnh.. Không hiểu sao, nó như thành cái sự đối lập với không gian eo hẹp và xám xịt trong chiếc xe.
Đi được chốc lát, chiếc taxi dừng lại
Hoshimiya cảm ơn và ôm hai chai rượu đi xuống
Hoshimiya Ichigo
Ở kia phải không nhỉ?
Đó là tầng cao nhất của tòa nhà, đèn ở đó rất sáng và đôi khi người ở dưới còn có thể nghe thấy tiếng nhạc nữa.
Ichigo gõ vào cánh cửa, từ bên ngoài cô có thể nghe thấy tiếng của một người đàn ông đáp lại
Hoshimiya Ichigo
Là hàng của Tsunashi-san đặt
- Thật sự ấy, tôi đang bận chút, cậu mở giúp tôi nhé
- Nhưng anh đang nhắn tin thôi mà nhỉ?
- Thôi nào, cậu cách đó gần hơn mà!
Tay nắm cửa được xoay một vòng, có hơi ấm của điều hòa phả vào người cô, cửa mở.
Kujo Tenn
Xin lỗi, để bạn đợi lâu rồi
Hoshimiya Ichigo
Xin chào, không sao đâu, thật ra cũng không lâu lắm
Hoshimiya Ichigo
"Kujo Tenn?"
Cho đến khi cậu ta chắc rằng mình nhìn rõ gương mặt của người con gái trước mặt
Thật sự có chút không biết phải phản ứng làm sao.
Kujo Tenn
"Cô gái này.. như thế nào lại chạy tới đây rồi?"
Hoshimiya Ichigo
2 Awamori truyền thống của Shishima, đây!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Cảm ơn nhé!
Kujo Tenn
Hai người quen nhau sao?
Hoshimiya Ichigo
Thật ra cũng không hẳn
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Tôi quen với sếp của em ấy
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Để tôi giới thiệu một chút, em ấy tên Hoshimiya Ichigo
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Ichigo-chan, muốn vào trong một chút chứ?
Lúc này, thành viên còn lại duy nhất của Trigger bắt đầu lên tiếng.
Yaotome Gaku
"-chan" luôn hả, cánh truyền thông mà nghe thấy là anh sẽ được bê lên hotsearch luôn đấy.
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Haha! Được rồi mà!
Ryuu là vậy, cậu luôn có thể thân thiện với bất cứ ai
Nhưng sự thân thiện đó không dành cho những kẻ muốn làm hại bạn bè của cậu
Yaotome Gaku
Nếu đã tới rồi thì cô cũng vào ngồi nghỉ một chút đi
Hoshimiya Ichigo
Vâng, vậy tôi xin phép
Hoshimiya hơi nghiêng đầu rồi cúi xuống, sau đó tháo đôi giày ra và đi vào một đôi sục nam để bên cạnh cửa.
Tenn tránh ra một chút để cô có thể đi vào, đối với việc này cậu hoàn toàn không ý kiến
Nếu thật sự bị truyền thông bắt gặp, thì cuộc trò chuyện nãy giờ của họ cũng đủ để người ta tạo ra nhiều thứ giật gân rồi.
Ngoài ra, chả lí nào chỗ ở của mỗi người bọn họ lại dễ dàng bị đào ra thế được
Và còn một lí do khác nữa, cậu ta muốn thăm dò tính cách của đối phương ra sao.
Yaotome Gaku
Tenn, đóng cửa lại mau!
Yaotome Gaku
Lạnh chết tôi rồi!
Kujo Tenn
Im đi, đừng có ra lệnh cho tôi
Miệng nói là vậy, nhưng cậu vẫn đóng cửa lại rồi mới trở về vị trí của mình
Kujo ngồi xuống một cái ghế sô pha đơn, thuận tay tăng nhiệt độ lên 25° và tiếp tục uống ly thức uống còn dở
Kujo Tenn
Có thể bỏ áo khoác được rồi đấy
Cô bỏ đi chiếc áo lông xù ngoài cơ thể rồi cuộn lại ôm vào lòng
Bên trong là đồng phục của Bar Shishima
Kujo Tenn
Con gái bây giờ đều theo trào lưu ăn mặc phong phanh vậy à?
Hoshimiya Ichigo
..Phong phanh á?
Hoshimiya Ichigo
Ai? Tôi?!
Gaku cũng nhìn qua, cùng một ánh mắt với Tenn, rất rõ mấy chữ: "Còn ai vào đây nữa hả?"
Đến lúc này thì Ryuu lại cười, giải thích cái quy định về đồng phục của nơi đó
Đồng phục cố định của nữ luôn là một áo sơ mi kèm váy ngắn
Trong thời gian làm việc, dù có thế nào đều nhất định phải mặc.
Bởi Shishima Lala thích cái đẹp, nó gần như là một loại bệnh cưỡng chế.
Quy định thì là thế, nhưng nó cũng không phải dạng cấm mặc kèm với những thứ khác
Điển hình như Hoshimiya, nếu có thể bao bọc kín mít thì tuyệt đối sẽ không để hở da.
Cơ mà nó đẹp thật, lại có chút gì đó quyến rũ nữa.
Hoặc đơn giản nó là kiểu vô lí với số đớ của mụ tác giả cho việc muốn để lại dấu ấn s̶ẹ̶c̶ ̶x̶y̶ đặc biệt của nữ chính trong mắt nam chính mà thôi(?)
Mẹ đẻ thì ai mà chả vậy(?)=))))
Kujo Tenn
Dù sao cô cũng nên mặc ấm hơn
Kujo Tenn
Biết đâu một ngày nào đó cô lại sốt ngất ở ngoài thì sao?
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Sốt?
Đồng loạt 3 người cùng nhìn về phía cậu
Không có bất kì cảm giác ngượng ngùng nào, Tenn nhún vai, dưới cái nhìn của 6 con mắt rất tự nhiên mà cười
Kujo Tenn
Đoán mà thôi, đừng nhìn tôi với ánh mắt kiểu đó
Yaotome Gaku
Cậu cực đoan quá rồi đấy!
Không phải cậu ta cực đoan mà là do cái thói quen bảo vệ sức khỏe của cậu (mặc dù "trước đó" Kujo Tenn không quan tâm nhiều đến sức khỏe của mình cho lắm)
Bất kể là gì, Kujo đều yêu cầu nó một cách hoàn hảo.
Kujo Tenn
Mà sao cô lại chuyển lên đây vậy?
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Hể? Chuyển lên? Có cả vụ đó hả?
Yaotome Gaku
Nghe chừng cậu có vẻ còn biết nhiều hơn cả Ryuu đấy nhỉ, haha!
Kujo Tenn
Xuy, đừng đùa vớ vẩn, tôi biết là vì tôi từng ghé qua một lần khi còn ở Okinawa thôi
Hoshimiya Ichigo
"? Có hả?"
Hoshimiya Ichigo
Bọn tôi tới đây để tiếp quản quán Bar của cha chị ấy để lại
Hoshimiya Ichigo
Chị ấy nói sẽ ở đây tầm 3-4 tháng gì đấy
Hoshimiya Ichigo
Phải rồi, tôi nghe Lala-san bảo ở đây tổ chức tiệc, nhưng có vẻ không giống lắm?
Hoshimiya Ichigo
Là mọi người chưa chuẩn bị xong sao, tôi có thể giúp một tay đó!
Yaotome Gaku
Đúng là tiệc thật
Kujo Tenn
Là tiệc tổng kết cuối năm của TRIGGER nên chỉ có 3 người chúng tôi thôi.
Hoshimiya Ichigo
Là tôi nhiều chuyện rồi
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Haha, không sao, phải nói đó là lòng tốt, đúng chứ?
Hoshimiya Ichigo
Mà, cái kia Tsunashi-san
Nói đến đây, gương mặt của cô liền trở nên nghiêm túc hẳn
Hoshimiya Ichigo
Tôi có điều muốn hỏi, được chứ?
Hoshimiya Ichigo
Chuyện đó, Lala-san có biết anh là thần tượng không?
Kujo Tenn
Sao cô lại hỏi như vậy
Kujo Tenn
Cô là fan của chúng tôi?
Hoshimiya Ichigo
Huh? Không phải.
Yaotome Gaku
Thì ra là vậy, cho nên cô tới tận đây với thời tiết này để có thể tiếp cận chúng tôi?
Kujo Tenn
Cô muốn có được chữ kí hay ảnh chụp
Yaotome Gaku
Hoặc có thể cô ấy muốn tạo scandal với một trong số chúng ta
Hoshimiya lúc này đã bắt đầu luống cuống
Hoshimiya Ichigo
T,Thật sự không phải mà!!
Hoshimiya Ichigo
Tôi thề luôn đó!
Đi tới chỗ của cô, gương mặt mang theo tươi cười chuẩn mực 100% ấm áp dịu dàng.
Chính xác mà chống hai tay vào thành ghế, khóa lấy đường ra của Hoshimiya
Và rồi cậu ta áp sát gương mặt lại.
Kujo Tenn
Em phản ứng đáng yêu như vậy, chúng tôi biết phải làm sao đây?
Kujo Tenn
Chúng tôi sẽ yêu em chết mất
Không để đại não kịp phản ứng
Ichigo đã giơ tay lên, phóng ra cú đấm về phía gương mặt kia của Tenn.
Nắm đấm rơi vào một cái gối mềm
Rất may, cậu đã kịp phản ứng và chặn được nó
Cậu ta suýt thì cười, giả bộ sợ mà ném cái gối về lại chỗ cô.
Kujo Tenn
Gương mặt này của tôi đáng giá lắm ấy nhé
Yaotome Gaku
Trẻ con quá đấy!
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Thôi, thôi nào, hai người, đừng đùa em ấy nữa!
Kujo Tenn
"..Ừ thì.. Mình muốn thử một chút?"
Kujo Tenn
"Chỉ là không nghĩ tới Gaku cũng sẽ hùa theo."
Kujo Tenn
"Cũng đáng giá đấy chứ?"
Hoshimiya Ichigo
Làm ơn đi! Hai người chỉ nên dùng trò ấy với fan của mình thôi!!!
Hoshimiya Ichigo
Chơi như vậy có ngày toi mạng đó!!
Nếu người ngồi ở đây hôm nay là Lala-san, chị ấy cũng sẽ ra tay thật đấy......
Mà một cú đấm của chị ấy thì có dùng mười cái ván gỗ cũng không cản được đâu chứ đừng nói đến chỉ một cái gối.
Và rồi đơn từ luật sư sẽ vèo vèo bay đến
Hoshimiya càng nghĩ càng thấy loạn.
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Khụ, xin lỗi về trò đùa của họ
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Về câu hỏi vừa nãy, câu trả lời là không.
Yaotome Gaku
Về cơ bản nếu muốn có thể ở bên ngoài với thời gian riêng tư, chúng tôi phải có trách nhiệm giữ kín thân phận.
Kujo Tenn
Và biết cải trang luôn là ưu tiên hàng đầu
Hoshimiya Ichigo
"Emmmm, nhưng cảm giác mỗi lần Tsunashi-san tới quán, dù có cải trang thì cũng như không vậy..."
Hoshimiya Ichigo
Điều đó tôi biết, cơ mà
Yaotome Gaku
Nhưng thật ra có chút đáng tiếc
Hoshimiya Ichigo
Đáng tiếc?
Kujo Tenn
Chính là việc Shishima không biết đến chúng tôi?
Kujo Tenn
Điều đó có nghĩa là chúng tôi còn chưa đủ nổi tiếng.
Kujo Tenn
Tương lai là cả một chặng đường dài, chúng tôi còn phải cố gắng hơn
Kujo Tenn
Ví dụ như, khiến cô trở thành fan của bọn tôi chẳng hạn?
Tenn nhướng mày, nhìn về phía của cô nàng nào đó với bộ dáng phòng ngừa kia, Ichigo cau mày gần như viết rõ lên mặt mấy chữ: "Thử đùa nữa xem, lần này tôi sẽ đâm xuyên qua cả cái gối đó!".
Hoshimiya Ichigo
Không đời nào có chuyện đó đâu nhé.
Hoshimiya Ichigo
Dù sao thì, tôi nghĩ mình nên nói chuyện này cho Tsunashi-san
Tsunashi Ryunosuke (Ryuu)
Cứ nói đi, đừng ngại
Tôi nói ra không phải vì muốn cấm anh ấy đến quán hay gì
Nếu Tsunashi là một ngoại lệ, vậy biết đâu sẽ có thêm những ngoại lệ khác nữa.
Chỉ là suy đoán của tôi thôi, nhưng nếu tình trạng của chị ấy mà cứ tiếp diễn như vậy, tại một nơi "nghệ sĩ bất cứ khi nào tới" như này, thì một ngày nào đó sẽ gặp phải kết quả tệ lắm.
Nghĩ rồi, Hoshimiya hít một hơi thật sâu và thẳng thắn
Hoshimiya Ichigo
Có thể anh vẫn chưa biết
Hoshimiya Ichigo
Lala-san, chị ấy rất cố kị người trong giới giải trí.
Nói xong, thế giới lập tức rơi vào một mảnh yên lặng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play