Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Tokyo Revengers] Buông Tay

Cuối thu

Có thứ hạnh phúc gọi là buông tay...
Cô chậm rãi lê bước...
Con đường hôm nay sao thật dài, nhìn mãi chẳng thấy điểm đến
Cuối thu rồi...
Cô ngước mặt lên nhìn mảnh trời xám xịt
Rồi tự hỏi đâu mới là khoảng trời riêng cho mình?
Cô nhắm chặt mắt, cố gắng hít hà hương thu...
Để cái gió luồn qua kẽ tóc, mà vỗ về những cảm xúc như một mớ hỗn độn
Nỗi buồn như một con virus dai dẳng
Cứ len lỏi trong thâm tâm
Nhiều đến mức cô không thể kiểm soát mà chỉ muốn òa lên khóc
Cô đi lang thang ngược đường giữa phố
Khép chặt tà áo mỏng manh, nghĩ đến anh mà lòng càng thêm cô quạnh...
================
Cô yêu hắn đã được bốn năm rồi
Một tình yêu được duy trì bằng sự gan lì cố chấp của riêng mình cô
Bốn năm qua, không biết cô đã cố gắng từ bỏ bao nhiêu lần
Mười tám tuổi, cô bắt đầu yêu anh
Thứ tình cảm non nớt, yếu mềm, nhưng cam tâm tình nguyện
Năm hai mươi hai tuổi, cô vẫn yêu anh
Nhưng là thứ tình cảm dai dẳng, không lối thoát cũng chẳng thể trốn tránh
Người ta thường nói yêu là do thói quen
Nhưng cô lại không nghĩ như vậy
Cô yêu hắn giống như là bản tính thì đúng hơn
Con người phải ăn, phải ngủ để tồn tại..
Thì cô, có yêu hắn, mới có thể sống
Tình yêu ấy bén rễ trong cô lúc nào cô chẳng hay
Chỉ biết rằng...
Nếu không phải là hắn, thì chẳng là ai cả
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Nhóc?
Suzuki Aoi
Suzuki Aoi
Hửm?
Suzuki Aoi
Suzuki Aoi
Mà anh có thôi đi không
Suzuki Aoi
Suzuki Aoi
Em hai hai tuổi rồi mà cứ gọi nhóc là sao
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Với anh, em hai hai hay mười tám cũng chẳng khác biệt gì hết
Suzuki Aoi
Suzuki Aoi
Ý là khen em trẻ hả?
Suzuki Aoi
Suzuki Aoi
Oki yêu anh~
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Đừng thích anh nữa
Suzuki Aoi
Suzuki Aoi
Ừ, đúng ý em~
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Anh có đối tượng kết hôn rồi
_End chapter 1_
Comment đi cho mình vui🥺

Thất vọng

Câu nói ấy như lưỡi dao bén nhọn đâm vào trái tim cô...
Đau đớn?
Phẫn nộ?
Tuyệt vọng?
Không, chúng không đủ để miêu tả cảm giác lúc này của cô
Thậm chí, cô còn chẳng thể ép mình rơi nước mắt
Phải rồi, cô lấy tư cách gì để rơi nước mắt đây?
Chẳng phải, hắn đã từng nói rất rõ ràng với cô rằng: " Anh chỉ sợ làm em thất vọng thôi" hay sao?
Cô vẫn luôn trông ngóng, mong đợi gì ở một người có trái tim luôn lửng lơ không đặt ở người mình đây?
Cô và hắn, vốn dĩ là hai người thuộc về hai thế giới hoàn toàn tách biệt.
Anh rực rỡ bao nhiêu, thì cô trầm lắng bấy nhiêu
Anh sôi nổi bao nhiêu thì cô bình ổn bấy nhiêu
Ai quen biết hai người, đều nói hai người không hợp nhau
Không thể sống cùng một chỗ...
Ngày ấy,
Cô ngây dại mà tin vài thứ tình yêu màu hồng, thứ lí thuyết sáo rỗng đẹp đẽ rằng...
Chỉ cần cô bền lòng, một ngày nào đó, anh nhất định sẽ quay đầu mà yêu cô
Bất chấp mọi tổn thương, bất chấp mọi điều tiếng
Bởi vậy nên, cô đã yêu anh bằng một tình yêu như thế...
Họ gọi đó là mối quan hệ không rõ ràng
Cô chỉ cười trừ cho qua, cũng chẳng giải thích gì...
Chuyện tình cảm của bản thân thì cần gì ai hiểu?
Mối quan hệ giữa cô và hắn rất rõ ràng
Là cô yêu hắn
Nhưng chỉ là hắn "không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm" mà thôi
Nếu khoảng cách giữa hai người là 1000 bước
Cô sẵn sàng và can đảm đi về phía anh 999 bước
Và dừng chân ở bước cuối cùng...
Không phải cô mệt mỏi, không phải cô muốn từ bỏ, mà chỉ là không cách nào để đi tiếp
Đúng, là không còn có lí do để đi tiếp...
_End chapter 2_
Bye bye

Chiếc bánh kem

Một năm trước,
Hôm ấy là sinh nhật gã
Cô thức dậy từ sáng sớm, đi chợ mua đồ, làm đồ ăn trưa rồi mang đến công ty hắn
Lại nói, đồng nghiệp của hắn luôn trêu chọc
Gọi cô bằng hai tiếng "em dâu" làm cô vừa ngại vừa buồn cười
Cô "em dâu" của họ luôn không quản nắng mưa, trưa nào cũng mang đồ ăn đến cho cả phòng
Thậm chí cô còn chẳng có thời gian nói chuyện với hắn
Chỉ kịp nhắn mấy chữ:" Anh ăn ngon nhé, em đi trước", đã chạy vội chạy vàng đến trường
Nhưng hôm ấy, cô bùng học
Cô phóng thẳng về nhà để làm nốt bánh sinh nhật cho hắn
Cẩn thận, tỉ mẩn từng chút một, cho đến khi dòng chữ " Chúc mừng sinh nhật Sano Manjirou" hiện ra, cô thở phào nhẹ nhõm
Ba tháng học làm bánh với hàng trăm lần hỏng
Hàng chục lần làm cháy khét lẹt
Cuối cùng cô cũng cho ra thành quả mà mình ưng ý vào sinh nhật hắn
Cô muốn dành tặng hắn một sinh nhật thật ý nghĩa, thật độc đáo, với tất cả thành ý của mình
Những năm trước, cô còn ngổn ngang với đống bài vở
Rồi mệt mỏi với những tâm tư "yêu hay dừng"
Nhưng giờ, cô đã quyết định can đảm yêu hắn, bất chấp tất cả
Bởi lẽ, con người trong đời có mấy lần dám hi sinh vì tình yêu như thế?
Aoi tự cho phép mình làm điều đó
Bởi cô còn trẻ, và bởi Mikey xứng đáng để cô yêu thương
Phải nói thế nào nhỉ?
Mikey là người đàn ông có thể thu hút bất cứ người phụ nữ nào
Giỏi võ, điển trai, thông minh lại giỏi đưa đẩy
Chưa kể, ai chẳng ham hư vinh?
Hãy tưởng tượng mình được sánh vai với chàng trai hoàn hảo như vậy
Lúc cười thì mắt sáng lấp lánh
Khi nói chuyện thì quan tâm, dịu dàng
Tính cách thì sôi nổi nhiệt tình thì ai mà ko điêu đứng cho được
Nhưng cô không yêu Mikey vì những điều đấy
Có chăng, sau khi đã thích rồi cô mới để ý đến một loạt đặc điểm hút gái của hắn như vậy
Cô thích hắn, chỉ đơn giản bởi một câu:" Đừng khóc anh sẽ bảo vệ em" vào một chiều hè ba năm trước...
_End chapter 3_
Ủng hộ mình với
Chúc mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20 11
Bye bye nha

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play