Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Nhiếp Minh Quyết-Kim Quang Dao] Cp Ít Được Đề Cập~ Phần 1

chap 1 - bị bắt, ba nhân cách?

Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
hm... đây là 1 bộ về Quang Dao với Nhiếp Đại (Nhiếp Minh Quyết) là chính nên mọi người đừng hỏi vì sao ít nhân vật khác mà chỉ xoay quanh Quang Dao là chính a...
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
còn về vì sao lại viết thì là thế này...
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
/cắt lời/ Moon có xem 1 bộ truyện về Kim Quang Dao, tên là "Nhiếp Dao đồng nhân kiếp này chỉ nguyện một đời cùng ngươi"... khóc sướt mướt ⊙﹏⊙ (buồn ghê hình như truyện này drop òi), rồi còn đọc chương buồn nhất của bộ "Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện" nữa chứ... khóc như mưa
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
và thế là có ý tưởng
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
đúng không ?
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
ờm...ờm thì đúng rồi đó
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
à...
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
/cắt lời/ ok xong, vô truyện~ nhớ lưu ý mình đã nói nhe, với giờ mình sang ship Hi Trừng, Nhiếp Dao rùi nhe
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
đôi khi trong truyện sẽ có 1 số lời nhạc (không phải bản ghi âm nhe) kiểu như buồn quá cho Quang Dao có đoạn hát, thêm cảm xúc :)
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
vô truyện
Kim Quang Dao...
giết cha...
giết huynh đệ...
giết vợ...
giết con...
hại biết bao nhiêu người...
nhưng chưa từng nghĩ sẽ hại y...- Lam Hi Thần... cũng chẳng từng nghĩ sẽ bị chính ánh sáng mà mình luôn đuổi theo... đâm 1 nhát...
thật... đau...
(ver : Ức Mẫu Đơn)/Hận người không thấu~
Đâm một kiếm tan tình nghĩa~/
đau chứ ? đau như kí ức của hắn vậy... đau như... tuổi thơ của hắn...
Khi chết đi... miệng y cười~ cười rất tươi~ nhưng tiếc là... linh hồn lại chẳng thấy đâu...
(ver : Người đuổi theo ánh sáng bản Kim Quang Dao)/ Liệu người sẽ nhớ ai điểm chu sa~
khoát y phục thêu một bông Mẫu Đơn~/
những tưởng khi chết, y sẽ được bình yên
nhưng... tại sao lại hồi sinh y ?
tại sao chứ...
y sợ...sợ nếu để Nhiếp Minh Quyết, đại ca y mà bắt được... thế nào mà chẳng bị giết chết...
y đã sai...
khi bắt được y, Nhiếp Minh Quyết có thể gọi là hành hạ từ từ với một lý do luôn khiến cho Quang Dao canh cánh trong lòng...
"lúc trước ngươi nợ ta ! bây giờ ngươi phải trả !"
cho dù đã quay đầu, cho dù đã hối cải...
liệu khi con thuyền nhỏ ấy nhận ra mình đã đi quá xa... Thì còn có thể quay đầu trong những cơn sóng dữ dội ập đến hay không ?
hay... bị lật giữa biển khơi quá khứ ?
liệu... sẽ có ai giúp y chứ ?
hay... để mặt y bơ vơ... chìm dần... chìm dần vào nơi bùn nhiễm... vào nơi đau khổ...
một thiếu niên... /từng cười tươi dưới trăm ngàn dương quang...
thế nhưng mệnh kia lại như sóng xô~\ (ver bài Người đuổi theo ánh sáng bản Kim Quang Dao)
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/bị tạt nước lạnh vào người/ Um...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/đá Quang Dao/ cái đồ "con của kỹ nữ" chết tiệt ! bỏ trốn chẳng phải đến cuối vẫn bị ta bắt được sao ! /nắm tóc Quang Dao giật mạnh ra đằng sau/
nhưng lúc này, Kim Quang Dao y chẳng còn thấy đau về thể xác nữa... y đau... nhưng là về mặt tinh thần... "Con... của...kỹ...nữ..." 4 chữ ấy cứ xoay quanh đầu y...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/lẩm bẩm/ con...con của kỹ nữ...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/liếc nhìn khinh bỉ/
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/cười nhẹ một cái/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tát Quanh Dao/ ngươi cười cái gì !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta ? ta... cười vì 4 chữ "con của kỹ nữ" đấy...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/giật mạnh tóc Quang Dao/ đúng ! Ngươi là như vậy !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đau nhưng chẳng lên tiếng/ chỉ cách "Đại ca" một tầng lớp là đã bị coi thường sao ? hah~
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/đá vào bụng Quang Dao/ ta không phải đại ca của ngươi ! ta không có bất cứ huynh đệ nào như ngươi !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
hahh~
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
vậy... cho ta hỏi, các người hồi sinh ta làm gì ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
đánh đập ? hành hạ ? nhục mạ ? trả thù ? hay là thấy ta chết "nhẹ nhàng" quá ? định cho ta chết một cách "Đ.A.U Đ.Ớ.N" hơn ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/bóp cổ Quang Dao/ Câm miệng !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
hahh bị ta nói trúng ? ahh /cổ bị bóp chặt hơn/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
tất cả đều là lỗi do ngươi !
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
đều là nghiệp của ngươi tự tạo !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đau/ biết... biết thế... ta...ta hồn phi phách... phách tán...cho xong... chẳng... chẳng cần kiếp sau... nữa... là... trả hết...nợ..... /tiếng nói ngày một yếu, y ngất đi vì ngạt thở/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/khinh bỉ, vứt qua một bên rồi đóng cửa đi ra ngoài/
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/trong tâm trí Quang Dao hiện giờ/
/một giọng nói vang vọng trong đầu Quang Dao/ : Hahaahh~ Tuyệt vọng ? hahhh đau khổ ? ha~ thất vọng ? hahaha~ sợ hãi ? đau lòng ? hahhhaaahah~
/một giọng nói nhẹ nhàng hơn/ : hức... tại sao không ai tin ta ? yêu thương ta... hức... ta đã rất cố gắng mà... tại sao phụ thân lại thiên vị đến vậy...
/lại một giọng nói nữa vang lên/ : Con của kỹ nữ ! Con của kỹ nữ ! Suốt ngày chỉ biết nói ta như thế ! mẹ ta đâu làm gì sai ? có trách thì sao không trách "Người Phụ Thân" "Cao Cao Tại Thượng" kia của ta đi kia kìa ?
/lần này là một giọng hát/ : "Thả Niềm đau theo cơn gió~
ngóng trông bao yên bình~
một mình bơ vơ cô đơn lệ sầu lẻ loi ở trong tim mình~
chờ ngày ta thôi trong ngóng~
áng mây nơi phiêu bồng~
để lòng sẽ không nhớ nhung chẳng còn vấn vương đến một hình dung~
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ahhh !!!
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
dừng... dừng lại hết đi !!!
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
đừng nói nữa !!!
/Hahhhahaaah~ cần gì phải đau khổ ? hahaaa cần chi phải Tuyệt vọng ? chẳng phải đều là chúng ép ta sao ? haahha sao ta phải cảm thấy tội lỗi ? ta không sai !/
/chẳng ai hiểu ta cả... không một ai chỉ ta đi đường sai đường đúng, cho dù lòng ta thấu nhưng thứ ta cần vẫn là một người quan tâm ta mà.../
đúng vậy... đây chính là Kim Quang Dao theo từng nhân cách trong hắn...
sự kiên cường của hắn chẳng ai so nổi
nhưng mặt khác...
hắn lại là một người yếu đuối... nhu nhược... mặc kẻ khác sai khiến...
một mặt nữa, y chính là một Kim Quang Dao ngoài trừ hai người Hi Thần và Mẹ y ra... y chẳng tin ai cũng như căm ghét tất cả những ai phỉ nhổ mẹ hắn
một Kim Quang Dao... xù lông chẳng muốn tin ai, bản thân là con mèo con mà vẫn giơ nanh, giơ vuốt, cố bảo vệ những người mà mình tin tưởng, yêu quý nhất
có thể nói... y tuy đáng thương... nhưng cũng đáng tội...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
xin ngươi đấy dừng lại đi !!!
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/khóc/ dừng... lại đi... ta không thể chịu được....
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/bật dậy/ đừng nói nữa !
nhưng có một điều kì lạ... đầu y... rất đau
đau không tả nổi
và...
mắt y đổi màu liên tục
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
góp giải nghĩa: lí do mắt đổi màu = mất kiểm soát cảm xúc mắt màu đỏ = tàn nhẫn mắt xanh dương = đau khổ, buồn bã mắt tím = mất phương hướng, mất mục đích sống mắt đen = mất hết cảm xúc, y như một con rối mắt trắng = thuần khiết, vô nhiễm mắt vàng (màu như bình thường của y) = vui hoặc không có cảm xúc gì đặc biệt tím, trắng, đen = màu đặc biệt
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
tiếp tục truyện nào~
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Ahhh đau đầu quá !!! dừng lại !!!!!
y hét lên vì quá đau
có lẽ... hiện tại chỉ có mình y cảm nhận được mình đau... không một ai có thể biết y đau đớn nhường nào...
y co người lại, những giọt lệ bắt đầu rơi trên khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn ấy của y...
lần cuối y khóc có lẽ là tại ngôi Miếu Quan Âm... lúc đó... y bị chính ánh sáng mà y đuổi theo... đâm một kiếm...
giờ đây... hai hàng lệ ấy lại khiến y lộ ra một mặt mà y luôn cố kiềm nén... ẩn đi bằng sự vô tình, cứng rắn... vẻ mặt nhu nhược, đáng thương, yếu đuối...
tất cả đều hiện ra...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/đạp cửa, gằn giọng/ NGƯƠI LA CÁI GÌ ! TIN TA CẮT LƯỠI NGƯƠI LUÔN HAY KHÔNG !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/khóc, mắt liên tục đổi màu/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/không thấy trả lời nên đi đến, bóp chặt cằm Kim Quang Dao, đưa lên nhìn cho rõ/ hửm ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/ngẩn người/
lần đầu tiên... một trong những lần đầu tiên Nhiếp Minh Quyết thấy cậu khóc...
đó giờ vẫn luôn là bộ mặt cười tươi như hào quang, trầm lặng như nước hồ chứ chưa bao giờ thấy y khóc
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ đây...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ ... đây lẽ nào là mặt yếu đuối mà ta chưa từng gặp ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ từ khi gặp hắn đến bây giờ, không phải cứng rắn, mạnh mẽ thì là vui tươi cười đùa... đây... là hắn đang khóc sao ?
nghĩ đến đây, Nhiếp Minh Quyết thấy cũng hơi xót xa đau lòng... nhưng chưa được bao lâu thì lắc đầu mạnh nghĩ :
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ hắn không đáng để được thương xót
bất chợt, Nhiếp Minh Quyết thấy mắt của Kim Quang Dao đổi màu liên tục...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
xanh dương, đỏ, vàng, trắng, đen, tím...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
6 nhân cách ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
mất kiểm soát cảm xúc ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
để ta xem ngươi sẽ dừng lại ở màu mắt nào
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ta cá rằng sẽ là màu đỏ~ ngươi chẳng có gì tốt đẹp cả, tàn nhẫn là thứ hợp với ngươi nhất
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đột nhiên dừng lại, Tuy nước mắt vẫn rơi nhưng đầu không còn đau nữa/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/từ từ mở mắt ra/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
màu... màu tím ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/nháy qua một cái nữa/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
màu trắng ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/nháy một cái nữa rồi dừng lại/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
màu... đen ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
mất hết cảm xúc ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
mất phương hướng ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
thuần khiết vô nhiễm ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
đây không thể nào là ba nhân cách của hắn được !
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/lắc mạnh Kim Quang Dao/ này ! ngươi nghe ta nói không ! trả lời !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/im lặng/
đúng vậy, hiện tại mắt y màu đen... mất hết cảm xúc... như một con rối vậy
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
NGƯƠI KHÔNG TRẢ LỜI ? CÓ TIN TA CHO NGƯỜI ĐẬP NÁT MIẾU QUAN ÂM CỦA MẸ NGƯƠI HAY KHÔNG !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đột nhiên xựng lại/ không... không... mẹ ta...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/một lần nữa, mắt chuyển màu/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ba màu ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
còn là ba màu đại diện cho ba nhân cách đau khổ nhất ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Thuần khiết ? Mất phương hướng ? Mất cảm xúc ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/ngả người ra sau, bất tỉnh/

chap 2 - kí ức ; cầu xin

Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
ờm...
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
...
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
nói đại đi
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
rồi rồi
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
thì là tui đang tập vẽ trên ibisPaint X
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
nên... chắc khi bộ này full tui vẽ được nhiêu bức về Kim Quang Dao hay Nhiếp Minh Quyết thì tui tặng bấy nhiêu nhe
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
nói trắng ra là tui vẽ không được đẹp lắm
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
hic...
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
vô truyện đi
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
ok
------------------------------------------
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/giật mình/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
này Kim Quang Dao !
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ngươi tỉnh lại cho ta
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
này ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/đưa tay lên mũi Kim Quang Dao/ hm... còn thở, nhưng rất yếu
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/chợt nhớ/ hắn bị gì thì cần chi ta quan tâm ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
kệ hắn !
nói xong, Nhiếp Minh Quyết bỏ lại Kim Quang Dao trong phòng, mặc cho y đang yếu sức
...
vài ngày trôi qua~ Kim Quang Dao vẫn chưa tỉnh
Nhiếp Minh Quyết bắt đầu thấy bực
hắn nghĩ :
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ hừ ! hắn ta không tỉnh lại, giờ đánh đập cũng chẳng còn gì gọi là trả thù !
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
/tàng hình/ đáng hận (・–・)
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
thôi truyện tiếp
------------------------------------------
lại vài ngày~ Kim Quang Dao vẫn không có dấu hiệu gì là muốn tỉnh lại
Hôm nay, y định vào trong Thần Trí của Kim Quang Dao thử xem vì sao lại chẳng tỉnh lại
nếu bây giờ không tỉnh, làm sao ta có thể hành hạ hắn, trả thù đây ? Nhiếp Minh Quyết nghĩ
Nhiếp Minh Quyết nhớ Lam Trạm bảo là khi vào Thần thức sẽ gặp một người canh Thần thức, có hai cách vào (Kim Quang Dao hôn mê vì lí do khác với Nguỵ Anh) một là người mà người bị hôn mê (ngủ sâu) tin tưởng nhất, vào cực kỳ dễ. Hai là người đó phải có tu vi mạnh hơn người bị hôn mê (ngủ sâu) để có thể đánh bại người canh Thần thức
Nhiếp Minh Quyết biết chắc Kim Quang Dao chẳng tin tưởng mình, nhưng y có tu vi cao cường, chả lẽ lại sợ một kẻ canh Thần thức của Kim Quang Dao ? đã thế, Kim Quang Dao tu vi còn kém xa Nhiếp Minh Quyết
và... y khá bất ngờ khi vào được Thần thức của Kim Quang Dao rất dễ...
có lẽ... Kim Quang Dao vẫn còn sót lại đôi chút sự tin tưởng trên người Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
hm... đúng là có một người canh Thần thức
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
đây là hắn ta khi ở thời kỳ đỉnh phong với chức danh Liễm Phương Tôn à ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
nhưng tại sao cái kẻ canh Thần thức của hắn lại bị thương ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
và... kẻ đó đang định làm gì đây ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
giống như... đang phong ấn một thứ gì đó
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/đột nhiên bị một lực mạnh kéo đi/ Cái Quái ?!
Nhiếp Minh Quyết bị kéo vào một nơi rất kì lạ, hình ảnh cuối trước khi qua đến đây chính là người Canh Thần thức của Kim Quang Dao bỗng giật mình khi thấy Nhiếp Minh Quyết bị kéo vào, với tay cố kéo Nhiếp Minh Quyết lên nhưng không kịp
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
hừ
y hừ một tiếng, cái gã canh Thần thức gì đó thì làm sao chứ, ta không quan tâm. y nghĩ
giờ thì chăm chú nhìn vào khung cảnh phía trước, y thấy rất nhiều kẻ giống Kim Quang Dao, có thể nói là Kim Quang Dao theo từng năm từ nhỏ đến lớn... đây chính là những kí ức của Kim Quang Dao
còn có rất nhiều bức ảnh đại diện cho một số kí ức bị quên đi mất một đoạn
Nhiếp Minh Quyết bước đi, đang đi thì đột nhiên có ai đó đụng trúng y
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
/đụng trúng Nhiếp Minh Quyết, ngã một cái thật đau/ hức... xin... xin lỗi thúc thúc ạ
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
/chạy đi/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/giật mình, nhìn theo/
---------------------
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
sorry nhe, để tui giải thích cái này đã
Cha của Kim Quang Dao
Cha của Kim Quang Dao
.
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
tui làm biếng kiếm avatar ông này với ổng xuất hiện cũng chẳng có nhiêu (mà tui lại ghét ông này nữa) nên cho tui ghi vậy nha ?
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
với lại sẽ có 1 số tình tiết không giống với truyện Ma Đạo Tổ Sư nha
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
ok vô truyện thôi~
------------------------------------------
Cha của Kim Quang Dao
Cha của Kim Quang Dao
Làm cái gì mà lề mà lề mề
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
cha ơi... con...con lỡ đụng trúng vị thúc thúc kia, ngã nên đau chân... đi không... không nhanh được ạ...
Cha của Kim Quang Dao
Cha của Kim Quang Dao
ta không quan tâm, đi nhanh đi
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
cha ơi... cha cõng con được không ạ... /ánh mắt trầm xuống, buồn bã/
Cha của Kim Quang Dao
Cha của Kim Quang Dao
ta không rảnh ! Một là ngươi theo ta hai là ngươi ở đây luôn đi, khỏi đi nữa /vừa nói tay vừa hất Kim Quang Dao (hồi nhỏ) ra, làm y té thêm một cái nữa rồi bước đi luôn/
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
/nước mắt chảy xuống/
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
Mạnh Dao - Quang Dao (khi nhỏ)
/vội lau đi rồi đứng lên, chạy khập khiễng theo/ Phụ Thân... đợi...đợi con với
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/đi tiếp/
Mạnh Dao - Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao - Quang Dao (kí ức)
/cầm một bông hoa, bứt từng cánh hoa một đếm/ Phụ thân thương ta... không thương ta... thương ta... không thương ta... sao lại là không thương nữa rồi...
Mạnh Dao - Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao - Quang Dao (kí ức)
không sao, ta còn vài bông, chắc chắn phụ thân thương ta mà
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/lại tiếp tục bước/
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
cho ta chơi cùng với~
nhân vật phụ 3
nhân vật phụ 3
được thôi
nhân vật phụ 2
nhân vật phụ 2
khoan
nhân vật phụ 3
nhân vật phụ 3
sao vậy ?
nhân vật phụ 1
nhân vật phụ 1
ngươi không biết à ?
nhân vật phụ 3
nhân vật phụ 3
có chuyện gì sao ? cậu ấy định chơi cùng với chúng ta thôi mà ?
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
?
nhân vật phụ 1
nhân vật phụ 1
Hắn là con của một kỹ nữ đấy
nhân vật phụ 2
nhân vật phụ 2
đúng vậy, hắn chính là con của một ả kỹ nữ thấp hèn
nhân vật phụ 1
nhân vật phụ 1
đừng chơi với hắn
nhân vật phụ 3
nhân vật phụ 3
nhưng...
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
/đã nghe thấy hết/ ĐỦ RỒI ! các ngươi có thể sỉ nhục ta ! đánh ta ! mắng ta ! chửi ta nếu các ngươi muốn! nhưng ta không cho phép bất cứ ai nói xấu mẹ ta !
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
/quay đầu chạy đi, nước mắt đầm đìa/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tiếp tục bước đi/
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
/co người lại, nước mắt không ngừng tuôn/ Tại sao chứ... tại sao luôn khinh bỉ mẹ ta...
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
mẹ ta không... không sai mà...
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
mẹ ta nuôi ta, ta hiểu mẹ ta cực khổ cỡ nào...
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
tại sao các ngươi không đi mà khinh người "Phụ Thân" "Cao Cao Tại Thượng" kia của ta ấy...
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
Mạnh Dao-Kim Quang Dao (kí ức)
không thì cứ nhằm vào ta này... lúc nào cũng chỉ biết nói mẹ ta... hức...hức
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tiếp tục bước đi/
Kim Quang Dao (kí ức)
Kim Quang Dao (kí ức)
các huynh thật kì cục ! tại sao đệ cao 1m70 thì bị coi là lùn ? hừ ! thua các huynh một chút thôi mà !
Hi Thần
Hi Thần
rồi rồi. đệ cao. đệ rất rất cao, được chưa ?
Kim Quang Dao (kí ức)
Kim Quang Dao (kí ức)
Nhị ca là nhất~
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
lùn thì vẫn là lùn
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
không cao lên được
Kim Quang Dao (kí ức)
Kim Quang Dao (kí ức)
đại ca kì cục !
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
ta chỉ nói sự thật !
Kim Quang Dao (kí ức)
Kim Quang Dao (kí ức)
đại ca ức hiếp đệ ! Nhị ca~
Hi Thần
Hi Thần
thôi nào, thôi nào, Đại ca, người cũng nói vài lời cho tam đệ vui đi
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
hừ
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Ngươi cao
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
Nhiếp Minh Quyết (kí ức)
được chưa
Hi Thần
Hi Thần
...
Kim Quang Dao (kí ức)
Kim Quang Dao (kí ức)
tạm được thôi~
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tiếp tục đi/
Kim Quang Dao (ký ức)
Kim Quang Dao (ký ức)
nhị ca... thật sự rất tốt với mình...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tiếp tục đi/
không biết y đã đi qua biết bao nhiêu kí ức của Kim Quang Dao nhưng có một điểm chung... gần như tất cả đều là kí ức đau buồn, chỉ có vài cái là vui
cuối cùng y cũng đến nơi
nơi mà Linh hồn Kim Quang Dao hiện tại đang ở
và... trong tâm trí Kim Quang Dao, nơi y đang ở là một bãi cỏ xanh mướt, trời cao vời vợi
um... không chỉ có 1 Kim Quang Dao mà là... 7 Kim Quang Dao với bảy màu mắt tượng trưng cho 7 nhân cách
1. mắt vàng 2. mắt đỏ 3. mắt xanh dương 4. mắt tím 5. mắt đen 6. mắt trắng và cuối cùng, màu mắt đặc biệt nhất mắt ba màu : Trắng, Đen, Tím
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Ngươi khiến ta mất kiên nhẫn rồi đấy ! /Nhiếp Minh Quyết gằn giọng, có vẻ hắn đã mất hết kiên nhẫn rồi/
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/cả bảy người/ vị huynh đài đây là ?
Hi Thần
Hi Thần
Tam đệ
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
a ! Nhị ca
Hi Thần
Hi Thần
về kìa, ta cùng Đại ca còn đợi đệ về ăn thôi ấy
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đột nhiên bảy người nhập lại thành một, mắt y hiện lên màu vàng, cười rất tươi/ vâng~
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/bực mình, kéo lấy tay của Kim Quang Dao/ Ngươi theo ta về ! thù cũ ngươi nợ ta còn chưa trả xong !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/nghe thấy chữ thù cũ, y bỗng đứng sựng lại/
bảy nhân cách trong Kim Quang Dao lại lần nữa tách ra...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/lẩm bẩm/ không... không... ta...
bỗng nhiên có một lực đẩy Nhiếp Minh Quyết ra, còn Linh hồn Kim Quang Dao cũng bị đánh văng ra khỏi Thần thức ngủ sâu
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/điều hòa linh lực rất nhanh/
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/ho ra máu/ khụ..khụ khụ...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/giật tóc Kim Quang Dao/ Ngươi làm ta mệt đấy ! Chẳng lẽ chưa trả hết nợ mà lại định bình yên sống trong thần thức ?
từng câu từng chữ, hắn đều nghiến một cái khiến Kim Quang Dao cũng thấy sợ, khẽ run lên
đương nhiên, y rất sợ Xích Phong Tôn. ban đầu cố ra vẻ cứng rắn nhưng thật ra y rất sợ
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
biết sợ ?
haiz... sẽ chẳng có gì đáng nói khi Nhiếp Minh Quyết đang cảm thấy hơi tội nghiệp cho Kim Quang Dao thì lại gặp ngay kí ức hắn bị Kim Quang Dao hại cho "Tẩu Hỏa Nhập Ma" mà chết
điều này khiến hắn đã tức, đã căm ghét y nay lại càng thêm căm phẫn
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/bóp chặt cằm Kim Quang Dao/ đây đúng là một khuôn mặt rất xinh đẹp~ giống như "mấy ả kỹ nữ" trong lầu xanh vậy~
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/trong lòng tuy đau nhưng ngoài miệng lại chẳng có chút động/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ồ ! hết quan tâm người mẹ kỹ nữ kia của ngươi rồi sao ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/cắn chặt môi nhưng không lên tiếng/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
vậy ta đành đập ngôi Miếu cũ nát ấy vậy
Kim Quang Dao như chết lặng
Nhiếp Minh Quyết quay người toang rời đi thì trong phòng vang lên tiếng
"phịch"
đúng vậy, Kim Quang Dao quỳ xuống rồi
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta... ta xin ngươi... đừng... làm phiền đến mẫu thân của ta...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
vì sao ta phải nghe ngươi nói ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/cắn chặt môi/ ngươi... muốn đánh đập, hành hạ, mắng chửi gì ta cũng được ! chỉ xin người đừng động đến mẫu thân của ta... bà ấy là người thân duy nhất của ta... để bà ấy yên... ta cầu xin ngươi
Liễm Phương Tôn nay thật sự đã quỳ xuống cầu xin rồi...
y cầu xin vì mẫu thân y
cho dù vì danh tiếng của mẫu thân mà y thường xuyên bị người khác nói này nói nọ, sỉ nhục, phỉ nhổ nhưng thật ra... y biết mẫu thân y không hề muốn làm cái nghề này. Đã thế, còn phải nuôi y khôn lớn... tuy ở cái nơi người người khinh bỉ ấy lớn lên nhưng y được dạy dỗ rất tốt... đều ấy khiến y thương mẫu thân hơn tất cả
danh dự ? lòng tự trọng ? tôn nghiêm ?... y đều dẹp hết qua ! bây giờ cho dù kêu y đưa kiếm lên cổ tự tử y cũng sẽ làm, miễn sao mẫu thân y được bình yên... Y đều sẽ làm !
end chap 2
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
bật mí nha~ có lẽ chap 3 sẽ có cảnh H a~
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
nếu ai không muốn xem thì cân nhắc nhe
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
mình mong mọi người sẽ có một trải nghiệm tốt nhất
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
đang nghĩ kịch bản tiếp tự nhiên đau lòng cho Quang Dao quá hic~
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
chap sau chắc ngược hơn nhiều, mà có cảnh H... hơi sợ qua không nổi kiểm duyệt nhưng chắc cố hoi
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
pp mn❤️
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
quên tui à ?
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
Lạc Nguyệt - Độc Khanh (ny tác giả)
à thui pp mn ❤️

chap 3 - H - thăm miếu

Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/quay đầu/ làm gì cũng được ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/nhắm nghiền mắt lại, cắn môi/ làm... làm gì cũng được !
nói xong, Nhiếp Minh Quyết quay lại, đè lên người Kim Quang Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/giật mình/
hắn đột nhiên hôn Kim Quang Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/hơi thở khó khăn/ um...Ummm...um
mặc kệ Quang Dao đang khó thở, khó chịu. hắn vẫn tiếp tục hôn. Hắn ta dùng sức, tách miệng của Quang Dao ra rồi luồn chiếc lưỡi ấy vào
chiếc lưỡi của y ở bên trong cứ luồn qua luồn lại, đi hết các ngóc ngách trong khoang miệng của Quang Dao
đến khi hắn bắt đầu hết hơi thì mới nhả ra
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/hô hấp khó khăn/ Ha...Haa..ha
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ngươi thích chứ ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
đây chính là điều mà những ả "Kỹ nữ" sẽ trải qua đấy
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/chết lặng/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
nếu ngươi đã bảo là làm gì cũng được vậy không biết ta làm vậy được không
vừa nói, Nhiếp Minh Quyết vừa luồn tay vào áo của Kim Quang Dao, bóp hai tiểu nhũ của y
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/nói lắp bắp/ không... không
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/dùng tay còn lại, tát Kim Quang Dao/ Câm Miệng hoặc là ngôi miếu của mẹ ngươi, Ta Đập !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đành im lặng, khẽ tiếng/ hức
Quần áo trên người Kim Quang Dao rất nhanh đã bị lột sạch
lộ ra làn da trắng ngần
eo của y... rất thon thả... rất đẹp... có thể nói, đây là vòng eo mơ ước của bao người, lại thêm làn da trắng ngần, mịn màng ấy... nhìn y không khác gì một đại mỹ nhân
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
hừ, chẳng khác những gã trong tửu lầu là bao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/muốn khóc nhưng cắn răng, chịu đựng, không để rơi bất kỳ giọt nào/
đúng vậy... Kim Quang Dao y là một người... khi nhỏ khóc rất nhiều nhưng y chợt nhận ra... cho dù y có khóc nhiều hơn thế... cũng chẳng bao giờ được dỗ dành hay yêu thương như *đại ca mình (* đang chỉ đại ca ruột) nên khóc làm gì cơ chứ
đâu ai quan tâm ?
từ đó, y đã tạo nên một lớp mặt nạ vui vẻ, cười đùa gần như là hoàn mỹ
thấy y cười
thấy y vui
nhưng liệu ai biết, có lẽ y đang buồn ? đang đau khổ chăng ?
việc quá giỏi che giấu cảm xúc khiến đôi khi y còn chẳng biết mình vui hay buồn nữa
có khóc thì y chỉ khóc một mình vì y biết, khi khóc y sẽ lộ ra vẻ mặt yếu đuối, tuyệt vọng mà bao năm luôn cố che lấp đi
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ha... cảm thấy rất đã ? đúng là từ lầu xanh lớn lên thì cái tính cũng chẳng khác gì mấy ả Kỹ nữ là bao
cứ lặp đi lặp lại hai chữ Kỹ nữ và hai chữ Lầu xanh... nó gần như khiến tâm trí Kim Quang Dao vỡ nát
tại sao chứ... tại sao luôn là hai chữ kỹ nữ...
Kim Quang Dao nghĩ
y sắp khóc rồi
sắp không chịu được rồi
cảm xúc đã vỡ tan, sắp không nghe theo y nữa rồi
ấy thế mà Nhiếp Minh Quyết lại luồn tay xuống hậu huyệt của Kim Quang Dao... đưa tận 2 ngón tay của y vào
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Ahh
y đau đớn kêu lên
giờ là không nhịn được rồi... y... khóc rồi
đưa tay lên che mặt, hai hạt lệ rơi xuống
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
hức...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
khóc ? ha~ ngươi nghĩ ngươi dùng cách tỏ đáng thương này thì ta sẽ tha cho ngươi ?
dứt câu, hai ngón tay bên trong hậu huyệt Kim Quang Dao đã chật, vậy mà Nhiếp Minh Quyết còn cào vào khiến cho Kim Quang Dao đau đớn khôn siết
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ahhh, hức... đau. đau quá hức
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/không quan tâm/
rút hai ngón tay ra, y đưa *** *** của mình vào người Kim Quang Dao khiến Kim Quang Dao đau đớn không chịu được mà kêu lên
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ahhh đau /nước mắt chảy ra nhiều hơn/
---------------------
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
đến đây thôi, mất công đoạn sau không kiểm duyệt được
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
thông cảm nhe mn :<
Saru-Tác Giả
Saru-Tác Giả
thui truyện tiếp
------------------------------------------
ngày nào cũng thế...
có một ngày, y chống đối lại thì kết quả chính là...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/vùng vẫy/ ta... ta Chịu hết nổi rồi ! Buông ta ra !!!
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tức giận, hất Kim Quang Dao qua một bên/
cú hất ấy khiến cho Kim Quang Dao đầu đập vào cạnh giường chạy máu
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/gằn giọng/ Hôm nay ngươi có gan
nói xong y lôi Kim Quang Dao ra giữa sân
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/Giật mình/ ngươi... ngươi định làm gì
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/lớn giọng/ Quỳ Xuống !
bị đẩy ra, Kim Quang Dao đành phải quỳ
quỳ rồi, nhưng đột nhiên Nhiếp Minh Quyết lại một tay, xé hết Ngoại y của Kim Quang Dao, chỉ còn lại một lớp áo mỏng
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/hoảng/ Ngươi ! Ngươi đang làm cái gì vậy !
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/tát một cái thật mạnh khiến cho một bên má của Kim Quang Dao ẩn đỏ, hằn cả dấu tay/ Ngươi phải bị phạt vì không nghe lời !
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
quỳ ở đây cho ta !
nói xong, Nhiếp Minh Quyết tức giận đùng đùng mà đi
ở đây cũng chẳng có ai ... khóc... khóc một chút cũng... không sao...
Kim Quang Dao nghĩ
nói xong y vừa quỳ, nước mắt thì cứ tuôn ra không ngừng
vai y khẽ run
thời tiết... rất lạnh
đã thế đầu còn không ngừng chảy máu
quỳ rất lâu... rất lâu...
đến khi tối trời rồi, y chịu hết nổi rồi thì ngã ra đất
lúc ấy đột nhiên có một bàn chân đạp thẳng vào bụng y
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Ta kêu ngươi quỳ sao ngươi không quỳ !
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/nắm tóc Kim Quang Dao kéo lên/ Ta bảo ngươi QUỲ !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/khuôn mặt lơ mơ, chập chờn sắp bất tỉnh, mắt cũng chuyển thành xanh dương/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
hừ ! Mắt xanh dương ? ngươi đau khổ lắm hả ? ta không quan tâm
và... mọi chuyện tiếp đó chính là... Kim Quang Dao bị đánh đập thảm thương...
khó có thể nhận ra đây chính là Liễm Phương Tôn Cao Cao Tại Thượng của ngày xưa...
y bây giờ... đôi khi còn thua cả *Tiên Tử (*Tiên Tử là chó Kim Lăng nuôi)
trở lại hiện tại
đến một ngày, mắt của Kim Quang Dao đột nhiên đổi thành màu tím (mất phương hướng, mất mục đích sống) thì Nhiếp Minh Quyết mới có ý định đưa Kim Quang Dao đi thăm Mẫu Thân của y
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ngươi lại mất mục đích sống
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ta cho ngươi đi gặp mẫu thân của ngươi... 1 năm 2 lần
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
mai ta cho ngươi đi, ngươi muốn đi không
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
trả lời !
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đột nhiên mắt lóe lên màu vàng (màu vàng, Vui vẻ)/
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta... ta muốn đi
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ngươi cho ta... ở lại miếu một ngày được không ?
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
vậy hôm nay ngươi phải bù cho ngày mai
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
...
y biết trước mà
biết luôn chắc chắn hắn sẽ không đồng ý mà không muốn gì
nhưng thà như vậy, y vẫn được ở cùng mẫu thân một ngày, y nguyện !
- - - - - - - - - - - - - -
ngày hôm sau
trên xe ngựa
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
lát nữa nếu ta nói gì thì xin ngươi đừng bảo gì cả
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
tốt nhất là ngươi đừng vô
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta không muốn mẹ ta biết mọi chuyện hiện giờ
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
được
im lặng một lúc lâu
Bỗng Nhiếp Minh Quyết hỏi
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
vì danh tiếng của mẹ ngươi mà ngươi phải chịu biết bao sỉ nhục nhưng ta thấy ngươi vẫn rất yêu thương bà ta, vì sao thế ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
có thể nói... ta không bao giờ ghét mẹ ta cả...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta biết chứ, biết cái nghề mẹ ta làm là gì, biết ta sau này sẽ bị sỉ nhục thế nào, phỉ báng thế nào...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
nhưng bà là người thân duy nhất mà khi xưa ta có...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
bà luôn luôn nghĩ cho ta, bà làm mọi thứ đều là vì ta... bà yêu thương ta, chăm sóc ta, cho ta cảm nhận được tình thương thật sự... dạy dỗ ta...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta hỏi ngươi... nếu mẹ ngươi cũng như vậy... ngươi nỡ căm ghét sao ?
Trên miệng y hiện lên một nụ cười khổ
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
thật chất... thứ ta rất mong có được chính là một người phụ thân... yêu thương ta... yêu thương mẹ ta...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
nhưng tiếc là ta không có
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
mẹ ngươi là người như thế nào ?
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Xinh đẹp... dễ mến... dịu dàng... nghiêm khắc...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
bà ấy... rất xinh đẹp
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
rất dễ mến
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Bà cũng rất dịu dàng...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
đối với ta thì đôi khi bà có hơi nghiêm khắc nhưng rất ít... chỉ là đôi khi thôi
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
tóm lại đối với ta mà nói, bà là người yêu thương ta nhất
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta nghĩ đôi khi ta cũng chẳng cần phụ thân làm gì cả... ta đã có một người mẹ quá tuyệt vời rồi... ta không quan tâm ai nói gì cả, ta chỉ biết bà là mẹ ta, là mẫu thân ta
nói xong, mặt y tối xầm lại...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
bỗng bên ngoài có tiếng nói :
"đến nơi rồi"
đúng vậy, đến miếu rồi
Nhiếp Minh Quyết cho đặt cấm chế xung quanh, cho dù Kim Quang Dao muốn ra cũng không được
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta... ta vào đây
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/đi đến trước cửa thì dừng lại, hít một hơi rồi mặt vui tươi, niềm nở chạy vào trong/
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
... diễn tốt thật đấy
Nhiếp Minh Quyết cũng lại gần xem Kim Quang Dao định nói gì với Mẫu Thân đã, rồi đi sau cũng chưa muộn
bên trong Miếu
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
/mặt tươi cười, cầm trái cây v.v chạy vào/ Mẫu Thân~
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
con đến thăm người đây
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
con có đem theo trái cây nè
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
cho con xin lỗi mẫu thân, dạo gần đây con bận nhiều việc quá nên không đến thăm người thường xuyên được
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
hôm nay con sẽ ở lại miếu với người a~
y đặt xong trái cây lên bàn thì đi lại ngồi cạnh tượng Quan Âm
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
con nhớ người lắm...
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
nhưng không sao cả, Đại ca và Nhị ca đều rất tốt với con, người không cần lo lắng đâu~
y biết, biết mình đang nói dối nhưng y sợ nếu mình nói ra tất cả những thứ mình hiện tại đang trải qua sẽ khiến Mẫu Thân đau lòng
nên y chọn nói dối để Mẫu Thân vui... cho dù khi nói như vậy, tưởng tượng như vậy... y cảm thấy đau lắm
bắt đầu y lại kể những chuyện vui của y... nhưng thật chất đấy đều là những lời nói dối cả
đến tối, y bắt đầu cảm thấy buồn ngủ nên đã dựa người vào tượng Quan Âm mà thiếp đi...
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
...
Nhiếp Minh Quyết nãy giờ đều nghe, đều thấy hết cả
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Toàn lời nói dối
nói xong, y quay người bỏ đi
sáng hôm sau, Kim Quang Dao dậy từ rất sớm
y vừa dậy là đã tất bật đi dọn dẹp lại miếu
quét này, dọn cỏ bên trong khu vực cấm chế này, dọn mạng nhện này, lau xung quanh này v.v có thứ gì có thể làm, y đều đã làm và dọn sạch
làm xong thì y dành gần hết thời gian ngồi cạnh tượng Quan Âm
nói chuyện cùng
đến khi Nhiếp Minh Quyết đến
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
ngươi có về không ! hay đợi ta lôi ngươi về
bên trong Miếu
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
a, Đại ca huynh ấy đến tìm con rồi, thôi con về nha, mai mốt lại đến thăm mẫu thân
nói xong, y dọn dẹp lại một chút rồi chạy ra ngoài
bên ngoài đã thấy Nhiếp Minh Quyết đợi sẵn
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
ta xong rồi
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/gằn giọng/ xong rồi thì lên xe nhanh đi
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
Kim Quang Dao-Mạnh Dao
... /bước lên xe/
hai người vẫn là khoảng trời im lặng... không ai nói với ai câu nào cả
à mà đúng rồi, Sau bao nhiêu chuyện như vậy, ai còn muốn nói chuyện cơ chứ
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ Vẫn là hắn nhưng khi ở cùng Mẫu Thân là một người khác, khi ra đến ngoài thì lại là một người khác
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
Nhiếp Đại - Nhiếp Minh Quyết
/suy nghĩ/ Trong miếu thì giả bộ hay lắm, mắt cũng thành màu vàng, đến đây sao không giả bộ tiếp đi ? giờ thì mắt màu xanh ha

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play