Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Blabla

c1

Bla bla bla bla
đcmmmmmmmmmmmmmm
Sv Sv SV sv SV sv
Yêu Cải
Yêu Bình
Yêu DLinh
Yêu PThao
yêu XTung
Yêu GBao
tôi yêu tất cả mọi người
I love you
Bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla bla
Hi hi hi hi hi
Bla bla bla bla nla
blinh blinh blinh blinh
Hihihi
Rồi yêu thương đôi ta
Cũng phai tàn theo bao nhiêu cành hoa
Ngày mà em cất bước theo người ta
Anh gục ngã chẳng biết điều này xảy ra
Rồi nước mắt lại rơi trong đêm Gào thét đau đớn không còn em Quan tâm cạnh bên Cho anh mượn bờ vai lúc anh cần Giờ anh đã biết hết tất cả sự thật Tình cảm của em đã trao Toàn là giả dối con tim em Yêu thương không thành Chỉ là anh ngộ nhận bấy lâu Cạnh em đã có ai thương rồi Liệu em có nghĩ đến anh Một mình bơ vơ giữa phố đông người Tìm duyên mới nhưng sao chẳng thành Tình đôi ta Chẳng thể lâu bền được sao Đến mau giờ vội quay đi Chẳng luyến lưu Thời gian trôi Anh vẫn mơ mộng người thôi Vẫn mong một ngày Em yêu trở về đây
Giờ anh đã biết hết Tất cả sự thật Tình cảm của em đã trao Toàn là giả dối con tim em Yêu thương không thành Chỉ là anh ngộ nhận bấy lâu Cạnh em đã có ai thương rồi Liệu em có nghĩ đến anh Một mình bơ vơ giữa phố đông người Tìm duyên mới nhưng sao chẳng thành Tình đôi ta Chẳng thể lâu bền được sao Đến mau giờ vội quay đi Chẳng luyến lưu Thời gian trôi Anh vẫn mơ mộng người thôi Vẫn mong một ngày Em yêu trở về đây Trời hôm nay Mây mù giăng lối Mưa chiều bay bay Ướt áo anh rồi Mùa đông sang Bên anh không còn ai nữa Gió rét anh lạnh đôi tay Khô tái đôi môi Tình đôi ta Chẳng thể lâu bền được sao Đến mau giờ vội quay đi Chẳng luyến lưu Thời gian trôi Anh vẫn mơ mộng người thôi Vẫn mong một ngày Em yêu trở về đây Rồi mai đây Hai chúng ta là người dưng Bước qua chẳng cần Nhìn nhau cứ mãi đi Giờ anh chúc em Sống bên người hạnh phúc Quá khứ chỉ là hư vô Đành phải quên
NHỮNG VÙNG TRỜI KHÁC NHAU Tóm tắt bối cảnh: Lê và Sơn là pháo thủ trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước. Lần đầu gặp gỡ, Lê không có thiện cảm với Sơn – một công tử Hà Nội trắng trẻo. Sau ba năm, những ấn tượng đầu tiên về Sơn đã thay đổi Lê và Sơn trở thành đôi bạn thân. Họ cùng về Nghệ An đóng quân cạnh làng của Lê. Trong một trận chiến đâu, Sơn bị thương nặng phải vào Quân y viện. Khi Sơn trở lại đơn vị, anh được phân công tiếp tục ở lại Nghệ An, còn Lê được điều động ra Hà Nội. Phần văn bản sau kể về cảnh hai người bạn chia tay để chuyển đến chiến đấu ở những vùng trời khác nhau. Một đêm, Lê và Sơn đứng bên nhau rất lâu trên cái gò đất xung quanh ì ầm tiếng sấm và tiếng nước lũ đổ về. Trước mặt hai người chỉ huy, những pháo thủ của đại đội pháo cũ gặp nhau trên mảnh đất miền Tây Quảng Bình đang từ biệt nhau. Đại đội pháo của họ như một gốc cây đã lớn, nhựa cây ử đầy tỏa ra thành hai nhánh. Đại đội của Lê đã dàn xe pháo sẵn sàng trên mặt đê theo đội hình hành quân. Lê ngửng lên ngắm một lần cuối vùng trời quê hương mình, nói với Sơn: - Mấy hôm nay ngày nào chúng cũng cho máy bay trinh sát... C M – Cậu cứ yên tâm. Chúng mình sẽ bảo vệ cải đập nước và vùng trời quê hương của cậu bằng mọi giá... – Tớ rất tin... Tớ rất tin câu! Sau ba năm sống với nhau từ ngày hai người còn ngồi trên hai chiếc ghế sắt của một khẩu 37 cũ kỹ, lần này Lê và Sơn mỗi người nhận một nhiệm vụ. Họ chia nhau tấm giát nằm, vài tấm áo sặc mùi thuốc đạn và chia nhau bầu trời Tổ quốc trên đầu. Tận trong những ý nghĩ sâu kín nhất của Lê, anh đã coi Sơn như một đồng chí thân thiết nhất trong đời lính – "Đi nhá!”. Họ bắt tay nhau, từ biệt nhau chỉ có hai tiếng ấy. Lê bắt đầu một cuộc hành quân dài. Những thùng xe chất đầy đồ đạc. Bên những nòng pháo chênh chếch chĩa lên trời lại bày ra trước mắt thiên hạ cả cuộc sống bình thường của con nhà lính. Hãy nhìn những người chiến sĩ cao xạ ngồi ngất ngưởng hai bên thành xe; có một trăm người lính thì có một trăm cuộc đời và vùng trời quê khác nhau. Họ đi qua cầu Bùng, cầu Hồ, Hàm Rồng và Nam Định, Phủ Lý, để lại phía sau rất xa những đèo Ngang, Quản Hàu, Bãi Hà... Những vùng trời họ đã để lại một nửa tâm hồn ở đấy. [...] Thế là hôm nay Lê đã đứng dưới bầu trời Hà Nội, cạnh những người đồng đội mới và cũ. Trời gần sáng. Sau lưng Lê, Thủ đô đầy tiếng động như một cải tổ ong vừa thức giấc. Lê tựa lưng vào vách ụ pháo và nhớ lại giấc mơ vừa qua: Phải rồi, Sơn có ra ngoài này đâu? Sơn đang chiến đấu trong vùng trời quê hương của Lê. Ngày nào hai người mới từ biệt nhau trên gò đất trận địa của đại đội Sơn, những ụ pháo ở đấy đắp bằng phù sa sông Lam vàng tươi như nghệ, giữa một bãi sông trồng toàn lạc. Đất phù sa sông Hồng truyển sang người Lê một cảm giác mát lạnh - "Như thế là mình đã đứng ở đây – Lê chợt nghĩ một cách thú vị – bên cạnh Hà Nội, cải thành phố Thủ đô mà Sơn từng thân thuộc từng gốc cây, từng mảnh tường và cả từng sắc mây trên nóc phổ". (Nguyễn Minh Châu, Tuyển tập truyện ngắn hay nhất của Nguyễn Minh Châu
Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua, Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ, Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm, Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm, Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi. Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi, Với cặp báo chuồng bên vô tư lự. Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ, Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa. Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già, Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi, Với khi thét khúc trường ca dữ dội, Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng, Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng, Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc. Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc, Là khiến cho mọi vật đều im hơi. Ta biết ta chúa tể cả muôn loài, Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi. Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối, Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan? Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn, Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới? Đâu những bình minh cây xanh nắng gội, Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng? Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng. Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt, Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật? - Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?
Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu, Ghét những cảnh không đời nào thay đổi, Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối: Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng; Dải nước đen giả suối, chẳng thông dòng Len dưới nách những mô gò thấp kém; Dăm vừng lá hiền lành, không bí hiểm, Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu Của chốn ngàn năm cao cả, âm u. Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ! Là nơi giống hầm thiêng ta ngự trị. Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa, Nơi ta không còn được thấy bao giờ! Có biết chăng trong những ngày ngao ngán, Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn Để hồn ta phảng phất được gần ngươi, - Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!
NovelToon
NovelToon
I love NMỸ♥️

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play