Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!!

Chương 1: Hàng Xóm Mới

Hôm nay là một ngày đẹp trời Tư Lam quyết định sẽ ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa sáng thật linh đình, hôm nay là ngày nghỉ nên ở nhà cũng chán chi bằng ra ngoài hít thở không khí sẽ tốt hơn.

Tư Lam vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy ngôi nhà bên cạnh có vài người ra vào, cô tò mò nhìn xem thử, hình như có người chuyển đến đây thì phải.

Tư Lam nhìn thoáng qua thấy một bóng người cao lớn đang mang một thùng hàng từ ngoài xe đi vào bên trong, dù chỉ mới thoáng qua nhưng sao tim của cô lúc này bắt đầu loạn nhịp.

"Đẹp trai quá" Tư Lam đưa mắt nhìn người đó, có lẽ người này sẽ là hàng xóm của cô.

Cô liền nhớ ra mình còn phải đi mua đồ không thể ở đây ngắm mãi được, nếu thật sự là hàng xóm của cô thì sau này vẫn còn có cơ hội ngắm thoải mái.

Cô đi siêu thị mua rất nhiều thứ, mua nhiều đến nổi bây giờ tay cầm không xuể cô thầm mắng bản thân mình.

"Á"

Tư Lam vô tình bị trẹo chân làm cho túi đồ trên tay rơi xuống, cô ngã xuống bên đường cố gắng gượng dậy để nhặt nhưng quả cam đang rơi trên đất.

Chợt một bàn tay đưa ra nhặt hết những quả cam lại cho cô, Tư Lam lúc này ngước mặt lên nhìn là người hàng xóm mới của cô.

"Hôm nay đúng là ngày thật tuyệt vời" Tư Lam thầm nói trong bụng.

"Của cô đây" người đó đi đến đỡ cô dậy và đứa túi cam cho cô.

"Cám ơn anh" Tư Lam ngượng ngùng nhận lấy, không ngờ khi nhìn gần mới thấy kỹ từng đường nét trên khuông mặt ấy.

Nói chung là hoàn hảo, giọng nói trầm ấm khiến cô bị u mê rồi, phải làm sao thoát ra khỏi sự u mê này đây.

"Cô không sao chứ?" Người đó thấy cô đờ người ra liền vỗ nhẹ vai của cô.

"Tôi phải vào nhà rồi cô tự đi được đúng không?"

"À, ừm đúng rồi anh vào nhà đi" lúc này Tư Lam mới hoàn hồn trở lại nếu anh không gọi cô không biết cô cứ ở trên chính tầng mây không biết khi nào mới chịu xuống đây.

Tư Lam quay trở về nhà nhảy lên chiếc giường thân yêu của mình, ôm lấy gối sau đó tưởng tại khung cảnh lúc nãy, cứ như là hoàng tử vậy.

"Đẹp trai, giọng nói trầm ấm, dáng người cao, ôi.... sao đủ tiêu chuẩn thế này"

Cô ôm chiếc gối lăn lộn qua lại, khoảng một lúc sau mới định thần lại mà xuống bếp nấu cơm, suýt nữa cô quên cái bụng đang kêu gào của mình rồi.

Vừa nấu, Tư Lam vừa gọi điện thoại với cô bạn thân của mình tâm sự, mọi chuyện trên đời cô đều tâm sự với cô ấy.

"Sao đẹp trai lắm sao?" Tiêu Phàng nghe đẹp trai cô cũng sáng mắt lên.

"Đẹp lắm hôm nào qua nhà tôi đi!!"

"Tôi cũng muốn thử xem người đó đẹp đến cỡ nào mà khiến cậu u mê đến như vậy"

Trò chuyện suốt cả buổi cuối cùng cơm và đồ ăn cũng chín, Tư Lam vừa nấu đồ ăn vừa gọi điện thoại phải nói là quá cao siêu, nếu người khác mà không tập trung là sẽ bị khét ngay nhưng những chuyện này sao làm khó cô cho được.

Cô có nấu dư một phần, nhìn rất thơm ngon và đẹp mắt trang trí cho món ăn trông đẹp mắt rồi cô hít một hơi thật sâu sau đó mở cửa đi sang nhà của người hàng xóm.

Cô nhẹ gõ cửa, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời lúc này thất vọng định đi về thì cánh cửa liền bật mở, hai má của cô bắt đầu đỏ ủng lên vì người hàng xóm đẹp trai này của cô mới tắm xong.

Chỉ quấn chiếc khăn tắm ngang người, những giọt nước đang chảy xuống từ tóc xuống yết hầu gợi cảm của anh, body nói chung là cực chuẩn.

Tư Lam khẽ nuốt nước bọt, mơ màng chìm trong ảo mộng đầy màu hồng của mình liền bị giọng nói của anh làm mình giật mình.

"Có chuyện gì vậy?"

"A... chào anh, tôi là người ở cạnh nhà anh, anh mới chuyển đến đúng không? Lúc nãy anh có giúp tôi nhặt đồ đấy anh nhớ không?" Tư Lam nhẹ gãi đầu nói.

"Ừm, không có gì, chuyện nhỏ nhặt thôi, nếu không có gì thì tôi vào nhà đây" người hàng xóm này của cô đúng là lạnh lùng thật lúc nãy còn nhặt đồ giúp cô giọng nói thì trầm ấm cứ nghĩ dễ gần lắm nhưng cô hoàn toàn sai rồi.

"Đợi đã" Tư Lam thấy anh định đóng cửa lại liền chặn ngang cửa.

"...." anh nhìn cô với ánh mắt không mấy hài lòng.

"Tôi có nấu vài món, anh nhận lấy đi, coi như làm quen"

"Được rồi cám ơn"

"Anh tên gì vậy?"

"Tôi tên Thái Trạch Dương"

"Tôi tên Tư Lam rất vui được làm quen" Tư Lam đưa tay ra muốn bắt tay với anh nhưng anh nhìn cô từ trên xuống dưới sau đó liền bắt tay của cô rồi quay đi.

"Không có chuyện gì nữa thì tôi vào trong đây" nói xong Thái Trạch Dương liền đóng rầm cửa lại, mặt của Tư Lam lúc này rất hụt hẫn đúng là tính cách trái với ngoại hình.

Chương 2: Thật Trùng Hợp

Một ngày được xem là tuyệt vời nhất của Tư Lam cũng trôi qua, mới đó mà lại đầu tuần nữa rồi cô vẫn chưa ngủ đã cơ mà, tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên khiến cô khó chịu.

"Âm thanh chết tiệt!!!" Tư Lam đưa tay vỗ mạnh chiếc đồng hồ, sau đó liền uể oải ngồi dậy.

Cô kéo rèm cửa sang một bên để ánh nắng chiếu gọi vào căn phòng của mình, Tư Lam nhìn sang nhà bên cạnh hình như người hàng xóm của cô cũng dậy rồi, thì ra ở phòng của cô có thể nhìn thấy được phòng của anh.

Cô chợt nhớ ra mình còn phải đi học nữa, liền ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp nấu cơm, cuộc sống không có người thân bên cạnh là vậy đó, cô bắt đầu sống tự lập năm mười tuổi ba mẹ cô sau khi ly hôn thì mỗi người một nơi.

Chỉ có mẹ là thường về thăm cô nhưng bây giờ bà đang sống ở Mỹ, những dịp lễ bà mới về thăm cô mà thôi, cuộc sống tự lập đã quen rồi, nên cô cũng tự tạo cho mình những thói quen như phải dậy sớm, phải biết nấu ăn, phải gọn gàng.

Nói chung là kỹ năng sinh tồn qua thời gian, do tự lập sớm nên cô hiểu biết cũng nhiều hơn bạn bè đồng trang lứa, cô vừa học vừa làm thêm ở cửa hàng tiện lợi trong thành phố để kiếm thêm.

Tư Lam hôm nay vào lớp sớm, nhưng Tiêu Phàng cô bạn thân của cô lại vào sớm hơn, vừa nhìn thấy Tư Lam bước vào cô liền chạy đến kéo Tư Lam ngồi xuống trò chuyện.

"Nghe nói Thầy Lâm về nghỉ hưu rồi"

"Sao?"

"Thầy mới xuống lớp thông báo, nghe nói có thầy mới chuyển trường về sẽ chủ nhiệm mình luôn đấy" Tiêu Phàng vẻ mặt không mấy vui vẻ, vì đã quen với người thầy dạy bao lâu nay rồi lỡ như người thầy mới đến này khó hơn thầy cũ thì năm cuối này không còn gì vui nữa.

"Buồn thật đấy" Tư Lam vẻ mặt cũng không vui.

"Mấy bạn ơi, nghe đồn thầy đó đẹp trai lắm đấy!!"

Từ xa một cô bạn cùng lớp chạy vào thông báo, lúc này mới để ý lớp vào cũng khá đông rồi, mọi người bắt đầu bàn tán về người sẽ chủ nhiệm năm cuối này của họ.

"Đẹp mà khó tính thì thôi rồi, thầy Lâm dạy vẫn tốt hơn, bàn cho nhiều rồi xuất hiện một thầy mập ú rồi vỡ mộng nhé các cô gái" Một vài nam sinh vẻ mặt không hài lòng vì độ mê trai của những bạn gái trong lớp liền nói.

"Mấy cậu im đi, đừng có ở đó mà chọc tức bọn tôi, chính mắt tôi thấy thầy ấy nên không thể sai được, giọng nói trầm ấm nữa chứ" một cô bạn liền lên tiếng nói.

"Để bọn này chống mắt lên xem lời cậu nói nhé"

Trong lớp cứ thể xảy ra tranh cãi đến khi tiếng chuông vào học reo lên thì tất cả mới quay trở về chỗ ngồi của mình, Tiêu Phàng và Tư Lam ngồi xem họ cãi nhau mà lắc đầu chán nản.

Tiếng bước chân vang lên, tiến về phía lớp của Tư Lam, cô quay lưng lại nhìn bóng dáng cao lớn lướt qua ngang khung cửa sổ.

Tất cả học sinh trong lớp đều im lặng hít sâu, xem lần cá cược này ai sẽ là người thắng cuộc, cánh cửa bật mở, lúc này Tư Lam ngước mặt lên nhìn thì ngạc nhiên cô trợn tròn mắt nhìn người thầy sẽ chủ nhiệm lớp mình thì ra là người quen.

"Thái Trạch Dương?" Tư Lam đột nhiên thốt lên nhưng liền bịt lấy miệng, may mà cô không nói lớn.

"Chào các em, tôi xin tự giới thiệu tôi tên Thái Trạch Dương, tôi dạy môn toán sẽ là chủ nhiệm các em trong học kỳ này thay thầy Lâm" một vài ánh mắt của những bạn nữ nhìn về phía các bạn nam vẻ mặt thách thức.

"Thầy ơi, thầy nhìn trẻ quá, thầy bao nhiêu tuổi vậy ạ?" Một nữ sinh hỏi.

"Tôi 27"

"Nhìn thầy khoảng 20 thôi, thật sự rất trẻ" cả lớp bắt đầu bàn tán, Thái Trạch Dương nâng gọng kính của mình lên sau đó liền vỗ nhẹ lên bàn, không khí có hơi ngột ngạt kể từ khi Thái Trạch Dương bước vào.

"Tôi không thích ồn ào, các em hãy trật tự, và nguyên tắc dạy của tôi chỉ cần các em chú ý nghe giảng và im lặng mỗi khi vào tiết, tôi nhắc ai thì người đó lập tức bước ra khỏi lớp đã hiểu rồi chứ?"

Vẻ mặt của Thái Trạch Dương khiến Tư Lam khẽ rùng mình vì ánh mắt của anh cứ hướng về phía cô mà nói không biết anh có nhận ra cô hay không? Lời nói này có phải ám chỉ tới cô? Nhưng cô chẳng động phạm gì đến anh ta cả trông thật đáng sợ.

Chương 3: Thầy Giáo Này Thật Đáng Sợ

Lúc này Tư Lam mới quay sang nói khẽ với Tiêu Phàng, mọi hành động của cô đều rơi vào tầm mắt của Thái Trạch Dương anh ho khẽ và nhìn về phía cô.

"Lát ra về tớ sẽ kể cho cậu nghe" Tư Lam nói khẽ.

"Được"

Một buổi học im lặng nhất từ trước tới giờ của lớp cô, không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng giảng bài đều đều của Thái Trạch Dương ,sự im lặng của lớp có vẻ không quen lắm.

Nhưng không một ai dám nói một tiếng gì hay một hành động gì, nói chung là tiết học này cứ kéo dài như mấy năm vậy, Tư Lam cứ nhìn lên đồng hồ chỉ mong tiếng chuông reo lên.

"Áp lực quá đi, thầy đẹp trai nhưng khó tính quá" Tiêu Phàng viết dòng chữ ra giấy đưa cho Tư Lam.

"Tớ sắp buồn ngủ chết rồi đây này" Tư Lam uể oải viết.

Cuối cùng tiết học cũng xong, tiếng chuông vang lên, những học sinh khẽ thở phào nhẹ nhõm, Thái Trạch Dương vỗ nhẹ lên bàn nói.

"Bạn nào là lớp trưởng?"

"Dạ em thưa thầy" Trí Nam đứng dậy nói.

"Được rồi, bài tập về nhà các em làm hết trong sách giáo khoa, ngày mai nộp cho lớp trưởng nghe rõ chứ?" Thái Trạch Dương nói.

"Dạ vâng" cả lớp đồng thanh.

Tiết học đầy mệt mõi ấy cũng kết thúc, cũng may là hôm nay chỉ có một buổi học thôi nếu học thêm mấy môn khác còn khoẻ hơn học môn này.

Lúc trước môn toán là môn khoẻ nhất trong tất cả các môn nhưng bây giờ thì khác rồi, Tư Lam thấy người thầy này chỉ được ngoại hình còn tính cách thì quá khó khăn, nhưng không hiểu sao cô lại thấy thích kiểu người như vậy.

"Sao cậu muốn nói gì?" Tiêu Phàng đi đến khoác vai của cô nói.

"Thật ra thầy là anh chàng hàng xóm mà tớ đã kể cho cậu nghe hôm qua"

"Sao? Trùng hợp vậy à?" Tiêu Phàng bất ngờ vô cùng.

"Lúc đầu tớ không nghĩ anh ta lại là thầy mới đến"

"Sau này có thể sang nhà thầy nhờ thầy dạy kèm rồi" Tiêu Phàng vỗ nhẹ vai của Tư Lam mĩm cười.

"Không dám đâu, tính tình thầy ấy khó gần lắm hôm qua tiếp xúc rồi"

"Chắc tại hai người chưa quen biết, nhưng sau này thầy ấy biết cậu là học sinh của thầy ấy chắc chắn sẽ thân thiện với cậu, biết đâu chừng cậu có chồng là thầy..."

Tiêu Phàng nói chưa dứt lời liền bị Tư Lam bịt miệng lại, cô biết chắc chắn cô bạn của mình đang định nói gì, nhưng nhỡ ai nghe được cuộc đối thoại này sẽ cười vào mặt cô mất.

"Cậu im ngay!!"

"Ưm,ưm, tớ... không...nói...nữa" Tiêu Phàng kéo tay cô ra.

"Hừm, cậu thiệt là hết nói nổi, tớ phải đi trước đây"

Tư Lam nói rồi đi thật nhanh đến trạm xe buýt, về đến nhà cô nhìn sang căn nhà bên cạnh thấy bóng dáng cao lớn đang đứng ngoài ban công lấy quần áo vào, cô nhìn anh một lúc lâu.

Thái Trạch Dương đi vào nhà vô tình nhìn thấy cô đang nhìn mình, Tư Lam thấy anh phát hiện ra mình liền quay mặt đi sau đó lẳng lặng đi lấy quần áo rồi đi vào trong nhà.

"Mau làm bài tập đi, mai có tiết thầy ấy đấy!!" Tin nhắn của Tiểu Phàng gửi đến.

"Tớ biết mà"

"Có mấy câu tớ không biết làm cậu biết làm không Tư Lam?"

"Cậu gửi qua đi!!"

"...."

Tư Lam nhìn bài tập trên màn hình có vẻ đề quá cao tay so với cô và Tiêu Phàng rồi, cô lấy điện thoại ra nhắn lại cho Tiêu Phàng.

"Tớ chịu rồi, khống biết luôn"

"Hay là cậu sang nhà thầy hỏi cách giải đi!!"

"Sao??" Tư Lam ở bên này không hề nghĩ tới điều này, liệu có phải cơ hội cho cô gặp anh hay không đây.

"Chỉ có cách đó thôi, mau đi hỏi đi!!"

"Được rồi, được rồi"

Tư Lam cầm quyển vở và quyển sách trên tay hít một hơi thật sâu sau đó liền đi sang nhà của Thái Trạch Dương, đứng trước cửa nhà của anh cô nhớ tới ánh mắt lạnh băng của anh lúc sáng mà trong lòng nơm nớp lo sợ.

"Mình hỏi bài thôi mà, nên không cần phải sợ"

Cô đưa tay gõ cửa, một lúc sau tiếng bước chân tới gần cánh cửa liền bật mở, nhìn thấy cô anh liền hỏi.

"Có chuyện gì vậy?"

"Thầy... thầy Thái... em là học sinh của thầy, bài tập lúc sáng thầy giao có bài hơi khó thầy có thể giảng giúp em được không ạ?" Tư Lam ấp a ấp úng khi đứng trước mặt anh.

"...." Thái Trạch Dương nhìn cô sau đó liền đi vào trong nhưng vẫn để cửa ở đó.

"Vào đi!!" Anh vào trong thấy cô không hiểu ý mình liền nói vọng ra.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play