Thu Phục Nữ Cường Tổng Tài !
Chương 1
Nha Mộng Nguyệt
Lã Lộ Khiết. Dậy ngay. Hôm nay mừng thọ bà nội cô. Cô còn ngủ đến khi nào?
Từ bên ngoài vang vào phòng tiếng gõ cửa làm cho ai kia dần mở mắt.
Ánh mắt tràn ngập sự phiền phức.
Lộ Khiết chán ghét ngồi dậy nói vọng ra.
Lã Lộ Khiết
Dù gì cũng chưa chết! Chỉ là mừng thọ thôi mà. Có cần phải có mặt hay không?
Nữ nhân ở bên ngoài có chút tức giận.
Nha Mộng Nguyệt
Nè Lã Lộ Khiết. Ít gì thì đó cũng là bà nội cô.
Nha Mộng Nguyệt
Ăn nói đàng hoàng chút có được hay không?
Nàng bực bội bước xuống giường mở cửa.
Lã Lộ Khiết
Nha Mộng Nguyệt. Có phải bà nói hơi nhiều rồi không?
Nha Mộng Nguyệt
Dù gì thì tôi cũng là mẹ kế của cô.
Nha Mộng Nguyệt
Mau thay đồ rồi xuống mau. Hôm nay có rất nhiều vị tổng tài chức cao quyền trọng đến đấy.
Nha Mộng Nguyệt
Đừng có làm mất mặt của Lã Gia ta.
Lã Lộ Khiết
Được. Dù sao thì mấy ngày nay cũng không có trò gì vui.
Lã Lộ Khiết
Xuống dưới náo một chút cũng không có hề hấn gì nhỉ?
Nói xong, nàng đóng cửa lại một cái rầm.
Nha Mộng Nguyệt không nói được câu nào bèn đi xuống trở lại bữa tiệc.
Lộ Khiết cười nham hiểm một chút lục lục tìm đồ.
Dưới sảnh. Tại nơi buổi tiệc mừng thọ đang diễn ra.
Người người nô núc chúc mừng thọ Nhan lão phu nhân.
Lã Họa Hy
Mẹ. Cái con Lộ Khiết đó sau lâu quá vậy?
Nha Mộng Nguyệt
Dù sao mẹ cũng nể mặt nó mang họ Lã nên mới kêu nó xuống.
Từ trên cầu thang bước xuống một vị thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.
Nhưng chợt nhìn thấy đồ nàng đang mặc, mọi người liền bàn tán xôn xao.
Lã Họa Hy cũng không ngoại lệ.
Lã Họa Hy
Mẹ. Mẹ xem nó kìa.
Lã Họa Hy
Mừng thọ bà nội mà nó dám mặc đầm trắng.
Lã Họa Hy
Đây không phải là muốn trù cho bà ấy chết sớm hay sao?
Nha Mộng Nguyệt cười lên một nụ cười nham nhở.
Lộ Khiết từ từ bước xuống, từ phong cách đến thần thái đều ra dáng tiểu thư con nhà danh giá.
Nàng mặc đầm trắng rất đẹp. Chỉ tiết là lựa không đúng thời điểm để mặc thôi.
Lã Phù Tôn nhìn Lộ Khiết không vui.
Lã Phù Tôn
Con đang làm cái gì vậy?
Lã Phù Tôn
Con không biết hôm nay là mừng thọ bà nội hay sao mà lại mặc đầm trắng?
Lã Lộ Khiết
Xin lỗi cha. Con thực sự hôm biết hôm nay mừng thọ Nhan lão phu nhân.
Lã Lộ Khiết
Nếu biết thì con đã đổi lại mặc đồ đen rồi.
Mộng Nguyệt từ từ đi tới ôm tay Lộ Khiết.
Nha Mộng Nguyệt
Aiza. Lộ Khiết. Con mau lên thay đồ đi.
Nha Mộng Nguyệt
Để như vậy mọi người lại không thích.
Nàng hắc tay bà ta ra khỏi người mình.
Lã Lộ Khiết
Đừng làm như chúng ta thân lắm. Không có, tôi với dì không có thân.
Lã Lộ Khiết
Đừng ôm ôm nắm nắm. Tởm chết đi được.
Họa Hy bất mãn bay tới đánh vào mặt Lộ Khiết một cái.
Lã Họa Hy
Đó là mẹ tôi. Tôi không cho phép chị nói như thế.
Lặp tức ả bị một cái phản dame.
Không phải là một, mà là hai.
Lã Lộ Khiết
Đó là mẹ cô, chứ không phải là mẹ tôi.
Ở một phía bực bội lên tiếng.
Lã Phù Tôn
Đừng có phá rối bữa tiệc chứ?
Lã Phù Tôn
Dù gì thì đó cũng là mẹ kế của con Lộ Khiết à!
Nàng giương đôi mắt ươn bướng lạnh lùng quét lên người ông.
Lã Lộ Khiết
Để tôi nhắc cho ông nhớ!
Lã Lộ Khiết
Nhan Mộng Nguyệt còn sống đến được ngày hôm nay cũng là do mẹ tôi.
Nàng lại cười lên một tràn trào phúng.
Lã Lộ Khiết
Nếu không phải lúc đó tôi còn quá nhỏ khi nhìn thấy ông tận tay móc tim mẹ tôi ra thì tôi đã giết ông rồi.
Lã Lộ Khiết quay lại chỉ thẳng tay vào mặt Mộng Nguyệt.
Lã Lộ Khiết
Rồi một ngày nào đó tôi sẽ móc tim của bà để trả lại cho mẹ tôi.
Lã Lộ Khiết
Còn bây giờ thì đừng có mà lên giọng mẹ con này nọ.
Lã Họa Hy từ đằng sau bất ngờ lao tới xé áo của nàng ra.
Vết rách chảy dài bên hong nàng.
Tức giận mà một cước đá thẳng vào bụng của ả ta.
Lã Lộ Khiết khụy xuống. Bây giờ nàng lại không thể di chuyển. Nếu không đồ sẽ tiếp tục rách mất.
Nhan Diệp Nhu
Thôi được rồi.
Nhan Diệp Nhu
Đưa đại tiểu thư lên phòng.
Một đám người bước tới nắm tay nàng.
Lã Lộ Khiết
Đừng có đụng vào tôi.
Lã Lộ Khiết
Tôi hận các người. Tất cả các người.
Lã Lộ Khiết
Hận luôn cả Lã gia các người.
Cánh cửa đột nhiên mở ra. Một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp bước vào.
Lã Phù Tôn
Nhạc....Nhạc tổng.
Nhạc Duẫn Tịch
Xin lỗi. Tôi đến trễ nhỉ?
Nhạc Duẫn Tịch
Cũng đã bỏ qua phần hấp dẫn rồi.
Khoảnh khắc mà Duẫn Tịch bước vào, Lã Lộ Khiết hình như đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Giống như tình yêu sét đánh vậy. Nàng cũng không hiểu tại sao lại thích cô gì trước giờ nàng vẫn chưa có tình cảm với bất kỳ ai.
Lã Phù Tôn
A...Mời cô Nhạc tổng.
Nhạc Duẫn Tịch bước vào, mắt hướng tới con người đang ngồi bất động trên đất kia.
Nhạc Duẫn Tịch
Có chuyện gì thú vị sao?
Nhạc Duẫn Tịch
Sao để em ấy ngồi ở trên mặt đất vậy?
Nhạc Duẫn Tịch
Lạnh lắm đó.
Cô đưa tay kéo A Khiết dậy rồi cởi áo ngoài khoác vào người nàng.
Duẫn Tịch bước đi vào trong, Lộ Khiết nhanh chóng ôm chằm tay cô lại.
Lã Lộ Khiết
Chị tên là gì?
Nhạc Duẫn Tịch
Nhạc Duẫn Tịch.
Nói, nàng mới buôn tay cô ra.
Lã Lộ Khiết
Tôi là Lã Lộ Khiết.
Lã Lộ Khiết
Tôi nhớ tên chị rồi.
Lại một lần nữa bàn tán xôn xao.
"Cô gái này đang trèo cao sao? Mặt dày quá mà!"
"Trước giờ Nhạc tổng vẫn chưa biết yêu là gì. Có thể để ý đến cô ta không? "
Lã Lộ Khiết
Không cần đuổi. Tôi tự đi.
Nàng nhanh chóng từng bước lên phòng.
Lã Lộ Khiết
Nhạc Duẫn Tịch. Tôi phải...thu phục được chị.
Chương 2
Sáng hôm sau. Lã Lộ Khiết tay kéo vali đi đến trước cửa một ngôi nhà.
Nàng bấm chuông liên hồi. Một lát sau, có một cậu con trai trạc tuổi nàng bước ra mở cửa.
Ngụy Lập Thành
Mới sáng sớm đã tìm tớ rồi.
Ngụy Lập Thành
Có chuyện gì không?
Lã Lộ Khiết
Cái tên chết tiệt nhà cậu.
Lã Lộ Khiết
Tôi bấm muốn gãy tay hư chuông luôn mà giờ này mới ra mở cửa.
Ngụy Lập Thành
Thôi mà. Xin lỗi. Đang ngủ.
Ngụy Lập Thành
Vào nhà đi.
Ngụy Lập Thành cùng Lộ Khiết bước vào nhà.
Ngụy Lập Thành
Sao nào? Lã đại tiểu thư hạ giá quan lâm đến đây là muốn nhờ tớ giúp việc gì đây?
Lã Lộ Khiết
Tớ muốn ở nhà cậu. Có được không?
Lập Thành có phần hơi ngạc nhiên.
Ngụy Lập Thành
Cậu ở nhà tớ...
Ngụy Lập Thành
Đương nhiên là được rồi. Tớ sống một mình chán chết đi được.
Lã Lộ Khiết
Vậy đi. Cảm ơn cậu nhiều.
Lã Lộ Khiết
Đúng rồi. Hôm nay không đi làm sao?
Ngụy Lập Thành
Hôm nay chủ nhật. Được nghỉ.
Cậu kéo vali của A Khiết vào phòng rồi nhanh chóng bước ra.
Ngụy Lập Thành
Hay cậu cũng phải đi làm luôn đi. Một mình tớ không nuôi nổi cậu đâu.
Lã Lộ Khiết
Tớ sẽ không ăn sài phun phí như lúc trước đâu. Cậu đang làm công ty nào? Giới thiệu đi.
Lã Lộ Khiết
Cho tớ vào xin việc nữa chứ.
Ngụy Lập Thành
Tớ đang làm ở công ty Nhạc Nhạ.
Lã Lộ Khiết
Công ty Nhạc Nhạ...!
Lã Lộ Khiết
Của nhà họ Nhạc...Vậy chẳng khác nào là công ty của Nhạc Duẫn Tịch sao?
Ngụy Lập Thành
Đúng rồi. Là công ty của Nhạc đại tiểu thư - Nhạc tổng - Nhạc Duẫn Tịch.
Lã Lộ Khiết nở lên một nụ cười hạnh phúc.
Lã Lộ Khiết
Ngày mai tớ có thể xin phép vào làm không?
Ngụy Lập Thành
Có thể. Nhưng mà trình cấp cao lắm đấy. Vượt nổi qua vòng thử nghiệm không?
Nàng đánh vào vai Lập Thành.
Lã Lộ Khiết
Khi xưa lúc còn học. Thành tích của tớ ngang ngửa cậu đấy nhé!
Ngụy Lập Thành
Đúng rồi. Tớ lại quên.
Ngụy Lập Thành
Mà cậu định ứng cử vào vị trí nào đây?
Lã Lộ Khiết
Tất nhiên là thư kí rồi.
Ngụy Lập Thành
Thư kí? Cậu tưởng dễ ăn cái chức thư kí đó lắm sao?
Ngụy Lập Thành
Đó giờ có vô ngàn cô gái đến ứng cử cái chức thư kí đó.
Lã Lộ Khiết
Kết quả thì sao?
Ngụy Lập Thành
Bị đuổi thẳng.
Lã Lộ Khiết
Vậy là đó giờ Duẫn Tịch vẫn không có bất kỳ thư ký nào ?
Lã Lộ Khiết
Yên tâm đi. Lã Lộ Khiết tớ mà đi ứng cử thể nào cũng đắc cử cho xem.
Ngụy Lập Thành
Haizz. Đó là việc của cậu.
Ngụy Lập Thành
Trượt phỏng vấn thì đừng than vãn đấy nhé.
Lã Lộ Khiết
No no. Sẽ không có chữ "Trượt" đối với tớ đâu.
Ngụy Lập Thành
À mà. Nói chuyện quá quên hỏi sao tự nhiên chuyển đến đây vậy?
Lã Lộ Khiết
Thì ở nhà nhìn mặt ai cũng giống như đưa người chết tiễn biệt vậy. Nản nên đi thôi.
Ngụy Lập Thành
Chứ không phải bị đuổi hả?
Lã Lộ Khiết
Cho tiền cũng không thèm ở nhà đó đâu.
Lã Lộ Khiết
Nhưng mà...một ngày nào đó. Tớ nhất định sẽ làm cho Lã gia bại hoại thanh danh.
Ngụy Lập Thành
Ừ. Tôi sẽ luôn ủng hộ cậu.
Lộ Khiết lần mò cuối cùng đã hết sạch đĩa trái cây trên bàn.
Lã Lộ Khiết
Được rồi. Trẫm đói rồi. Mau đi nấu đồ ăn cho trẫm.
Ngụy Lập Thành
Được rồi. Hoàng thượng ăn hại đợi hạ thần một lát. Hạ thần sẽ đi nấu cơm.
Lã Lộ Khiết
Nè. Tối nay đi bar.
Ngụy Lập Thành
Oke tán thành.
Chương 3
Ở một bàn nọ, Nhạc Duẫn Tịch đã ngồi ở đó tự lúc nào.
Có một người đi tới, tay ôm eo hai người phụ nữ hết sức là quyến rũ.
Nhạc Việt Bân
Yo~, em gái.
Nhạc Việt Bân
Sao ngồi buồn vậy?
Nhạc Duẫn Tịch
Anh ngồi đi.
Duẫn Tịch hớp một nhớp rượu Fanlese rồi nói.
Nhạc Việt Bân ngồi xuống, kéo theo hai người phụ nữ kia ngồi xuống theo.
Nhạc Việt Bân
Duẫn Tịch. Công ty thế nào rồi?
Nhạc Duẫn Tịch
Không phải là do anh vứt công ty cho em sao? Bây giờ anh còn hỏi.
Nhạc Việt Bân
Có phải gặp chuyện gì không? Nhìn mặt em có vẻ suy tư quá nhỉ?
Cô chỉ thở dài một tiếng. Lưng tựa vào thành ghế.
Nhạc Duẫn Tịch
Không có gì. Chỉ là nghĩ về một số chuyện linh tinh vớ vẩn thôi.
Nhạc Duẫn Tịch
Anh đừng lo.
Việt Bân cười nhàn nhạt rồi đẩy người phụ nữ sang người Duẫn Tịch.
Nhạc Việt Bân
Làm cho Nhạc tổng bớt buồn đi.
Người phụ nữ kia ôm tay cô, miệng không khỏi thốt ra những tiếng nói tà ma, dụ hoặc.
Nhưng A Tịch có vẻ không vui, mày chau lại. Tay phớt tay người kia ra.
Nhạc Duẫn Tịch
Tôi không thích người khác động vào tôi.
Nhạc Duẫn Tịch
Càng không thích người phụ nữ ẻo lả như cô chạm vào tôi.
Người kia có phần khiếp sợ nên đã bỏ đi.
Nhạc Việt Bân
Chậc. Em vẫn bảo thủ quá nhỉ? Hay là em đang đợi Hoắc Hân Niên?
Nhạc Việt Bân
Đợi Hoắc Hân Niên quay về sao?
Nhạc Duẫn Tịch có chút bất mãn đưa tay vớ lấy ly rượu uống hết một hơi.
Nhạc Duẫn Tịch
Không cần anh quản.
Từ đằng xa, Lã Lộ Khiết và Ngụy Lập Thành cũng vừa bước vào.
Ngụy Lập Thành
Aiza. Đại tiểu thư của tôi ơi.
Ngụy Lập Thành
Không phải cậu bảo sẽ không lãng phí tiền sao?
Lã Lộ Khiết
Nhưng cậu đồng ý đi chung với tớ mà! Vào đây uống vài ly rượu rồi về chứ có gì to tát đâu.
Lã Lộ Khiết
Tớ vẫn có tiền dùng.
Vừa bước vào bar, lướt mắt thì nàng đã nhìn thấy ngay Duẫn Tịch.
Lã Lộ Khiết
Nhạc...Duẫn...Tịch....Đây chính là duyên phận.
Cô vẫn chưa hề thấy nàng. A Tịch đứng lên toan bỏ đi thì liền bị A Khiết nhào lại ôm chặt làm cô bất giác ngồi xuống.
Nàng ngồi trên đùi của Nhạc Duẫn Tịch. Mặt cọ xát vào ngực, tay vẫn ôm chặt lấy cô.
Lã Lộ Khiết
Duẫn Tịch. Không ngờ lại được gặp chị ở đây.
Lã Lộ Khiết
Chị không nhớ tôi sao?
Lã Lộ Khiết
Không sao. Không nhớ cũng được. Tôi nhớ chị là được rồi.
Tịch cố gắng tách thân thể người con gái trước mặt mình ra nhưng lại vô vọng.
Nhạc Duẫn Tịch
Đi xuống đi. Cô như vầy còn ra thể thống gì nữa.
Nhạc Duẫn Tịch
Không sợ tôi giết cô sao?
Lã Lộ Khiết
Tất nhiên là tôi sẵn sàng đồng ý khi được chết trong tay chị.
Nhạc Duẫn Tịch
Chậc. Cô xuống đi. Để tôi còn nhìn rõ cô là ai nữa chứ?
Lã Lộ Khiết
Tôi là Lã Lộ Khiết.
Nghe đến đây A Tịch mới nhớ ra.
Nhạc Duẫn Tịch
Lã đại tiểu thư của Lã gia sao?
Lã Lộ Khiết
Đúng...Đúng...Đúng. Là tôi.
Nhạc Duẫn Tịch chợt cười nhẹ một cái.
Nhạc Duẫn Tịch
Được rồi. Nhớ ra rồi. Bây giờ thì đi xuống được chưa?
Nhạc Duẫn Tịch
Em thật là nặng quá đó!
Nàng vẻ mặt không vui một chút liền rời khỏi cô.
Nhạc Việt Bân hớp một ngụm rượu rồi cười vẻ gian manh.
Nhạc Việt Bân
Lã đại tiểu thư thật là có thâm tình với A Tịch nhà tôi thế sao?
Cảm giác như bị ai đó lườm lại, anh ngưng ngay vẻ mặt đó.
Lập Thành nãy giờ đứng xem kịch bây giờ mới dám bén mãng lại.
Ngụy Lập Thành
Nhạc tổng, xin chào!
Ngụy Lập Thành
Bạn của tôi nay nó bị tẩu quả nhập ma nên cư xử kì quặc. Nhạc tổng đừng để ý!
Nhạc Duẫn Tịch
Không có gì!
Thành lặp tức kéo tay nàng đi ra thật xa.
Ngụy Lập Thành
Cậu điên hả Lộ Khiết?
Lã Lộ Khiết
Cậu mới điên ấy! Kéo tớ đi làm gì?
Ngụy Lập Thành
Trời ơi. Cậu to gan thật đó. Chưa bao giờ có ai cư xử cái hành động đó giống như cậu đâu.
Lã Lộ Khiết
Ố Yeahh. Tiểu Duẫn Tịch phải là của tớ.
Lộ Khiết tung tăng đi ra quán bar.
Ngụy Lập Thành
Đi đâu thế?
Ngụy Lập Thành
Không vào nữa sao?
Lã Lộ Khiết
Không vào nữa. Về ngủ sớm. Mai lấy tinh thần đi xin việc.
Ngụy Lập Thành
Thật là hết nói nổi mà. Chờ tớ với.
Thế là Lập Thành và Lã Lộ Khiết về nhà. Nàng chuẩn bị cho một tương lai tươi sáng hơn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play