Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

TRÓI BUỘC TRÁI TIM EM

CHƯƠNG 01 : TÔI SẼ PHẢI KHIẾN EM NƠM NỚP LO SỢ, Ô LẬP NA

Lạc Thành là thành phố phồn vinh bậc nhất đất nước Trung Hoa cũng là nơi hội tụ những người có kinh nghiệm kinh doanh bật nhất.

Tại nhà hàng Feast Signature, Ô Lập Na cùng với Tần Tư Truy đã chọn vị trí để ngồi duy chỉ đợi thêm một người nữa thôi, khuôn mặt xinh đẹp không ô nhiễm bụi trần nhưng lúc này vì chờ đợi quá lâu nên khẽ nhướng mày không vui quay sang nhìn Tần Tư Truy.

_ Tư Truy, tại sao người bạn đó của anh vẫn chưa đến, chúng ta cũng đã đợi gần nửa tiếng rồi

_ Ngoan, cậu ta là tên cuồng công việc, việc đến trễ vốn là sở trường của cậu ta em cũng đừng để ý

Tần Tư Truy yêu thương nắm lấy bàn tay cô nhẹ nhàng xoa, Ô Lập Na gật đầu không nói thêm gì nữa.

Khoảng nửa tiếng sau, một người đàn ông trong bộ vest hoàn hảo vừa trang trọng vừa khơi dậy bản chất phái mạnh người này ngoài Ảnh Quân thì không ai khác, anh thong thả kéo ghế ngồi xuống đối diện Tần Tư Truy và Ô Lập Na.

Khi ánh mắt hổ phách của Ảnh Quân chạm đến Ô Lập Na thì lại thâm trầm nhưng biểu cảm của anh lại không hiện rõ trên gương mặt, Ô Lập Na đưa đôi mắt lung linh như hai viên dạ minh châu khẽ quan sát từng góc nét trên gương mặt của Ảnh Quân.

Người đàn ông này lại sở hữu gương mặt nét đẹp hiếm có trời cho như đôi mắt to mê hồn, sống mũi cao dài thẳng tắp, đôi môi mỏng nhưng miệng rộng sang và khuôn cằm thanh thoát đặt biệt là anh ta quá lạnh lùng, Ô Lập Na còn nghe giang hồ đồn rằng anh ta khó gần, vẻ ngoài cao ngạo. Không giống với Tần Tư Truy, anh ấy lại là một chàng trai ấm áp luôn quan tâm và chiều chuộng cô.

Còn Ảnh Quân thì cứ điềm nhiên mà khoanh tay trước ngực nhận lấy ánh mắt dò xét của Ô Lập Na, anh khẽ nhếch môi một cái sau đó quay quắt nhìn Tần Tư Truy nhàn nhạt lên tiếng.

_ Tư Truy, thật ngại quá phải để cậu chờ lâu rồi !

Tần Tư Truy khẽ cười, nói

_ Không sao đâu, may là cậu đến như lời hẹn cũng đã khiến tôi mừng hụt rồi, À...quên mất, giới thiệu với cậu đây là Ô Lập Na bạn gái tôi. Còn đây là Ảnh Quân bạn của anh, hai người chào hỏi nhau đi.

Lời vừa dứt, Tần Tư Truy mỉm cười còn không quên cầm lấy tay cô đan vào nhau giơ trước mặt Ảnh Quân, trong lòng Ảnh Quân không ngừng ảm đạm vừa khó chịu nhưng vẫn cố ổn định tinh thần.

Anh nhàn nhạt nhìn Ô Lập Na ngay cả giọng nói càng trở nên lạnh lẽo.

_ Chào

Thoáng chốc Ô Lập Na nhìn anh đến ngây người giống như trong quá khứ cô đã từng gặp qua anh rồi nhưng cô không tài nào nhớ ra được.

Lấy lại bình tĩnh cô nở nụ cười xán lạn đáp chào lại.

_ Chào Ảnh tiên sinh, nghe danh anh đã lâu nay mới có dịp gặp mặt. À, tôi còn nghe nói anh là người nắm giữ nền móng kinh doanh bật nhất Lạc Thành này

Nghe những lời khiếm khuyết của Ô Lập Na thì trái lại Ảnh Quân không hề hứng gì chỉ nhàn nhạt cầm lấy ly rượu vang đỏ làm động tác xoay ly rượu ngay sau đó thưởng thức chúng.

_ Cô Ô quá khen rồi

Lúc này Ô Lập Na mới ngộ nhỡ rằng khi nói chuyện với Ảnh Quân thì càng khiến cô thêm áp lực hơn mà thôi vậy nên cô đành chọn cách im lặng.

Trong lúc nói chuyện qua lại cuối cùng nhân viên phục vụ đã lên món, trong bữa ăn Tần Tư Truy luôn không ngừng gắp thức ăn vào chén Ô Lập Na, hai người họ luôn vui vẻ như thể là không gian riêng của hai người vậy, mà quên mất ánh mắt phừng phừng vì tức giận của Ảnh Quân.

Xoẻng !!

Chứng kiến cảnh thân mật giữa Tần Tư Truy và Ô Lập Na đã khiến Ảnh Quân ngứa mắt khó chịu đến mức mất khống chế mà bóp chặt ly rượu trên tay khiến nó vỡ nứt ra, các gân xanh trên tay anh nổi lên đến đáng sợ.

Tuy tiếng động vỡ ly rất nhỏ nhưng đủ để Tần Tư Truy và Ô Lập Na giật bắn người, Tần Tư Truy nhìn anh thoáng chốc khó hiểu nhưng vẫn quan tâm hỏi.

_ Ảnh Quân, chuyện gì xảy ra vậy ? cậu có sao không

Ngẩng đầu nhìn Tần Tư Truy đột nhiên anh nở nụ cười nhạt.

_ Không sao, chỉ là bất cẩn mà thôi

Lúc này Tần Tư Truy mới thở phào nhẹ nhõm còn tưởng cậu ta sẽ nổi điên chuyện gì, thoáng chốc không gian lúc này đã trở nên không tự nhiên nhất là Ảnh Quân.

Trong lúc Ô Lập Na ngẩng mặt lên không may chạm phải ánh mắt hằm hè của Ảnh Quân khiến trong lòng bất giác buồng chuồn lẫn kinh hãi.

Kết thúc bữa ăn, Tần Tư Truy cùng Ô Lập Na xin phép rời đi trước, một lúc sau Ảnh Quân mới rời khỏi nhà hàng.

Một chiếc xe Rolls Royce màu bạc đã đậu sẵn trước cửa nhà hàng, Ảnh Quân mở cửa xe đi vào sau đó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua trợ lý Hạ.

_ Hạ Vũ, tôi cho cậu thời hạn ba ngày điều tra ra tất cả các thông tin về Ô Lập Na, nhớ không được bỏ sót điều gì

_ Vâng, tôi hiểu rồi thưa Chủ tịch

Trợ lý Hạ trong lòng không ngừng nín thở ngay cả trên trán cậu ta đã đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn kịp nhanh trí lĩnh mệnh, nếu mà chậm trễ cậu chỉ có nước đi chuyển kiếp mà thôi.

Sắc mặt của Ảnh Quân vẫn không thôi u ám, trong đầu vẫn quanh quẩn cảnh Tần Tư Truy và Ô Lập Na thân mật với nhau, anh không thể nào kiềm chế được cảm xúc mà nghiến răng nghiến lợi đến mức muốn giết người ngay lập tức.

" Ô Lập Na, em giỏi lắm ! năm năm trước em từ chối tình cảm của tôi hai năm sau lại trở thành bạn gái của Tần Tư Truy. Ha, em cứ vui vẻ mà bên cậu ta đi thời gian sắp tới em không còn vui vẻ được nữa đâu thay vào đó là sự nơm nớp lo sợ "

CHƯƠNG 02 : CƯỠNG BỨC

Khách sạn Châu Sa, Ô Lập Na trong bộ vest blazer đỏ đô tôn lên sự sang trọng đường nét mềm mại, đừng nhìn cô với vẻ ngoài dịu dàng uyển chuyển nhưng tính tình lại rất quật cường. Hiện tại cô đang là Tổng giám đốc của khách sạn Châu Sa. Tất cả các nhân viên trong khách sạn ngay khi vừa thấy cô đã lập tức lịch sự cúi người chào, Ô Lập Na chỉ cười qua loa sau đó đi vào phòng làm việc.

Đang ngồi làm việc thì bất ngờ một tên quản lý đẩy cửa xông vào, trông vẻ mặt anh ta rất hốt hoảng Ô Lập Na ngừng công việc lại vội lên tiếng hỏi anh ta.

_ Quản lý Trịnh, có chuyện gì sao ? sao anh lại hoảng hốt đến vậy

Tên quản lý Trịnh cố hít thở thật sâu sau đó nhìn cô với ánh mắt khó xử.

_ Tổng giám đốc Ô không hay rồi, một nữ nhân viên chăm sóc khách hàng không may làm đổ thức ăn lên người khách hàng nhưng...nhưng người đó lại là Ảnh Quân tổng tài quốc tế Đỉnh Phong, ngài ấy muốn cô đến giải quyết

Ô Lập Na nghe mà cũng thoáng giật mình, ai mà không biết tính tình anh ta rất lạnh lùng khó gần lại vừa là người cuồng sạch sẽ huống chi nữ nhân viên kia đã làm bẩn áo anh ta chắc chắn kết cục của cô ta sẽ không tồn tại trong không khí này, Ô Lập Na nghĩ thôi cũng đã sửng người rồi.

Cô nhìn quản lý Trịnh khẽ gật đầu gấp gáp lên tiếng.

_ Được rồi, đi thôi

Quản lý Trịnh cũng gật đầu nhanh chóng cùng Ô Lập Na đến phòng số không một không tám, còn chưa kịp đẩy cửa bước vào thì đã nghe thấy tiếng quát lớn của Ảnh Quân.

_ Tổng giám đốc của các người đâu, còn không mau gọi đến đây giải quyết

Cạch.

Ô Lập Na nhẹ đẩy cửa bước vào, ngay lập tức không khí trong phòng dường như muốn bức chết người vậy cô còn cảm giác sau lưng ớn lạnh là đằng khác.

Lấy lại dáng vẻ của một tổng giám đốc, Ô Lập Na khẽ nhìn nữ nhân viên đang run rẩy kia một cái sau đó nhìn anh cười một cách tự nhiên nhất.

_ Thật xin lỗi Ảnh tiên sinh quá, nữ nhân viên này vốn là người mới nên có chút vụng về thân là Tổng giám đốc tôi thay cô ấy xin lỗi và mong anh lượng thứ bỏ qua

Khoé môi Ảnh Quân khẽ nhếch lên một cách thích thú, người phụ nữ này cũng quá rộng lượng đi ngay cả một nhân viên thấp kém mà phải đích thân xin lỗi thay. Nhưng huống hồ chuyện này nữ nhân viên kia vốn không cố ý mà là anh đang cố tình.

Thôi thì chuyện này anh cũng nên thử làm một người tốt một lần vậy cũng không quá khó đâu nhỉ.

_ Được thôi, vì Tổng giám đốc Ô đã đích thân xin lỗi thì tôi cũng không chấp nhặt, nhưng tôi có chuyện muốn nói riêng với Tổng giám đốc Ô

Ô Lập Na thoáng chốc bàng hoàng trong lòng đang khó xử bội phần, cô mím môi khẽ gật đầu. Quay ngoắt lại nhìn quản lý Trịnh và những người còn lại sau đó ra hiệu cho bọn họ ra ngoài.

Đợi mấy người kia ra ngoài hết Ảnh Quân bất ngờ khóa chốt cửa lại, tim Ô Lập Na dường như muốn ngừng đập ngay khi đó một luồng sợ hãi ập đến người cô, ánh mắt đề phòng với anh.

Ô Lập Na gắng gượng giọng nói lại nhưng không thể che giấu được sự run rẩy.

_ Ảnh tiên sinh, anh có chuyện gì thì cứ thẳng ra đi tôi vốn không có nhiều thời gian như anh

Đáp lời cô là tiếng cười nhẹ của Ảnh Quân, anh đi lại ghế sopha ngồi thong thả rồi tự rót cho mình một ly rượu vang, mắt thấy Ô Lập Na không hề kiên nhẫn điều này càng khiến anh thích thú hơn.

_ Ừ, không có chuyện gì hết, chỉ là muốn hỏi em một số chuyện

_ Chuyện gì anh cứ hỏi

Ảnh Quân khẽ cười nhạt, đặt ly rượu xuống bàn.

_ Em và Tần Tư Truy làm thế nào mà quen được nhau

Lông mày Ô Lập Na khẽ nhướng lên như không hề hài lòng với câu hỏi của anh, nhưng nếu anh hỏi chuyện khác cô cũng có thể trả lời nhưng đây là chuyện riêng của cô không nói ra bởi cô như cảm giác câu hỏi của anh quá ngớ ngẩn.

_ Chuyện này, tôi có thể không trả lời được không Ảnh tiên sinh

_ Ồ ! được thôi

Bất thình lình Ảnh Quân đứng phắt dậy uy phong lẫm liệt bước từng bước đi về phía Ô Lập Na, cô theo quán tính sợ hãi mà lùi vài bước trái tim cứ đập phịch phịch liên tục vì căng thẳng lẫn hồi hộp.

Ô Lập Na trừng mắt nhìn anh nhất thời tức giận lớn tiếng.

_ Anh...anh không được qua đây, Ảnh tiên sinh anh muốn làm gì ?

Cơ thể cô không ngừng run rẩy thật muốn khóc nghẹn lên khi bắt gặp ánh mắt không hề tốt lành của Ảnh Quân, ngược lại Ảnh Quân rất hứng thú khi nhìn cô như đang nhìn một con mồi đang sợ hãi vì phải bắt làm thức ăn.

_ Ô Lập Na, em sợ tôi sao ?

_ Đừng lại gần đây, Ảnh Quân...tôi chính là bạn gái của Tần Tư Truy bạn của anh đấy, anh không được làm bậy

Vì quá sợ hãi lại vừa tức giận nên Ô Lập Na đã gọi thẳng tên anh, trong phút chốc căn phòng rơi vào trạng thái nín thở cơ thể cô càng run rẩy khi thấy ánh mắt hung dữ của Ảnh Quân.

_ Thế thì đã sao ? nhưng hôm nay em bắt buộc phải là người phụ nữ của tôi, vậy nên em cũng đừng hòng mà trốn thoát khỏi tôi

Ô Lập Na nước mắt đã rơi lã chã, cô lắc đầu ngọ nguậy vừa không thể ngờ Ảnh Quân lại là một con người cầm thú đến vậy ngay cả bạn gái của bạn thân cũng muốn giở trò xằng bậy, cô bần thần lại toan định mở chốt cửa thì Ảnh Quân đã nhanh chóng nhấc bổng lên.

Bịch.

Ảnh Quân dường như không biết thương tiếc là gì cứ thế ném Ô Lập Na mạnh xuống giường sau đó đưa tay cởi từng nút áo ra

_ Anh không được làm vậy...tôi cấm anh

Ô Lập Na sợ hãi bò dậy muốn chạy nhanh xuống giường nhưng bị Ảnh Quân nhanh tay nắm lấy một bàn chân của cô, anh hung hăng nằm đè lên người cô cúi hôn ngấu nghiến vào đôi môi mỏng manh của Ô Lập Na.

Umm

Sự giẫy giụa của Ô Lập Na đã đến mức kịch liệt nhưng không bằng sức lực của Ảnh Quân, bất giác nước mắt mặn chát của cô rơi xuống cô thật bất lực rồi cả cơ hội phản kháng cũng không được.

Cô đưa đôi mắt căm phẫn lẫn oán hận nhìn thẳng vào đôi mắt hổ phách của Ảnh Quân nhưng anh lại hờ hững không để tâm điều đó.

Xoẹt.

Chiếc quần mà cô đang mặc đã bị Ảnh Quân xé rách sau đó thẳng tay quăng xuống dưới sàn lạnh ngay cả quần lót nhỏ bé của cô cũng được anh xé ra, Ảnh Quân không nói không rằng mà thẳng thừng đâm mạnh vào nơi nhỏ hẹp của Ô Lập Na.

_ Áaa...Làm ơn...không được đâu, xin anh hãy rút ra...Umm

➡️➡️👍👍👍

CHƯƠNG 03 : CƯỠNG BỨC

Giờ trong phút này Ô Lập Na thật sự rất bất lực cứ mặc cho Ảnh Quân hành hạ đủ điều, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không thể bởi hai tay cô bị anh cột chặt bằng dây thắt lưng.

Những giọt nước mắt nóng hổi cứ thế lăn xuống huyệt thái dương Ô Lập Na, đôi môi mím thật chặt để ngăn đi tiếng ngâm nga đáng xấu hổ nhưng ánh mắt của cô vẫn đầy căm phẫn nhìn dành cho Ảnh Quân.

_ Hự...Lập Na, tôi lấp đầy như vậy..ha..đã đủ làm em thỏa mãn chưa ?

Ảnh Quân mở miệng ngậm miệng chỉ có những lời nói vô cùng đê tiện nhưng thân dưới không ngừng ra sức chuyển động mạnh bạo, mắt thấy Ô Lập Na vẫn quật cường anh sớm đã không hài lòng, tức giận cúi xuống cắn nhè nhẹ vào đầu ti trái của cô còn một bên không ngừng nhào nắn nó.

_ Vì cái gì...Umm..a..anh phải làm thế với tôi, anh làm thế...không thấy hổ thẹn với Tư Truy hay sao

_ Ngậm mồm lại, đang nằm dưới thân tôi em cả gan gọi tên người đàn ông khác, tôi cấm em

Khi miệng nhỏ của cô nhắc phải tên Tần Tư Truy là lòng Ảnh Quân không thể nhịn được mà cuồn cuộn dậy sóng, bỗng dưng anh rút ra vật nam tính to lớn kia ra bất ngờ thẳng thừng đâm thật mạnh bạo vào vùng nhỏ bé của cô.

Phập.

_ Áaa...đau...đồ cầm thú lòng lang dạ sói, làm ơn hãy rút thứ đó ra...Ảnh Quân đừng khiến tôi hận...càng thêm hận anh

Sự tấn công bất ngờ từ Ảnh Quân khiến cô dường như cảm giác nơi đó như muốn rách ra lại vừa đau nhói nhưng cái đau đó không thể so được trong lòng quặn thắt nhưng chẳng cam tâm khi thứ quý giá nhất của cô đã bị Ảnh Quân mạnh bạo đập phá.

Ảnh Quân chẳng hề quan tâm đến lời nói của cô như thể gió thoảng qua tai, bỗng chốc mày râu nhướng lên một cách thích thú và thỏa mãn khi tận mắt ngắm nhìn cơ thể trần truồng trắng nõn và vài vết hôn trên người Ô Lập Na.

Khoé môi mỏng của Ảnh Quân khẽ nhếch lên không khác gì một tên yêu nghiệt, ngay cả giọng nói khàn khàn lại. Anh một lần nữa rút vật to lớn kia ra bất ngờ lật ngược người Ô Lập Na nằm sấp sau đó đâm mạnh vào trong.

Ô Lập Na cắn chặt môi dưới đến mức phải chảy máu, có lẽ sự đau đớn mà Ảnh Quân mang lại đã làm cho cô phải khóc nức nghẹn.

Đối với tiếng khóc nhè nhẹ của cô thì Ảnh Quân lại cảm thấy rất hưng phấn, không chỉ phía có dưới mà cảm giác như cả đầu óc của anh đang bị khuấy trộn.

Hai tay anh nắm lấy cặp mông tròn trịa của Ô Lập Na không ngừng thúc đẩy, khẽ thở dốc nói.

_ Haa, Lập Na..em có biết rằng từ vị trí này tôi có thể thấy rõ đến từng inh nơi bí mật đó của em không

_ Thật kinh tởm...

Ô Lập Na nước mắt như mưa không ngừng buông lời mắng nhiếc những câu khó nghe, đối với tên cầm thú như Ảnh Quân cô không thể nào tử tế càng ghê tởm hơn là đằng khác.

Trái lại Ảnh Quân không hề để ý lời của cô, nhưng có điều cũng không hẳn là không để ý mà là bởi sự khoái lạc khó mà anh bình tĩnh lại, cơ thể Ô Lập Na đang lấp đầy trong anh không một chỗ trống, nhưng ánh mắt của cô lại chứa đựng sự căm phẫn dành cho anh.

Hộc...Hộc !!

Ảnh Quân ra sức thúc đẩy thật mạnh bạo vào bên trong cô đến mức phải thở hồng hộc, ngay khi tiếng ngâm nga hòa quyện với tiếng nấc nghẹn thê lương của cô khiến anh khó có thể giữ bình tĩnh được.

_ Em khóc làm tôi đau lòng thế này thì tôi phải giúp em rồi... Ngoan ! khóc to nữa lên nào, Na Na của tôi

Ô Lập Na hai tay nắm chặt ga giường, cả cơ thể không ngừng run rẩy nhưng vẫn cố gượng nghiến răng nghiến lợi với anh.

_ Cầm thú..ha..,Ảnh Quân..tại sao lại đối xử với tôi như vậy...rốt cuộc tôi đã làm gì sai trái với anh, mà anh phải khiến tôi ra nông nỗi này...anh..Umm

_ Nếu em biết lý do tại sao thì hẳn sau này em sẽ hiểu rõ hơn, giờ thì chăm sóc hạt mầm mống của tôi

Bỗng nhiên hai tay Ảnh Quân đang nắm cặp mông của cô thì bất ngờ dạng ra sau đó bắn hết những thứ trắng đục vào bên trong cô, Ô Lập Na lúc này nhất thời kích động muốn ngọ nguậy thì không được gì chỉ yếu ớt mở miệng cầu xin anh

_ Đừng...đừng...làm ơn đừng bắn bên trong mà

Nhưng có lẽ lời của cô đã quá muộn màng, thứ ẩm nóng đó đã nhanh chóng lăn vào trong bụng, cô có thể cảm nhận được nó. Ô Lập Na nước mắt đã cạn kiệt ngay cả cô cũng không muốn khóc bởi khóc cũng chỉ vô dụng hơn mà thôi.

Ảnh Quân nhìn cô đang nằm thoi thóp dưới thân mình thì có chút bối rối, trong phút chốc nhìn Ô Lập Na anh luôn có cảm giác khó chịu rằng cô có thể biến mất bất cứ lúc nào, cứ như thể cô là một mảnh vỡ của vầng nguyệt quang vậy.

Bộp.

Mắt thấy thứ trắng đục đang ở bên trong Ô Lập Na thì bất ngờ chảy xuống ra ngoài, Ảnh Quân bất giác giật nảy người vội đưa tay ngăn chặn chúng, cô ngượng ngùng cắn chặt môi quay mặt sang chỗ khác. Nhìn vào bàn tay đang không ngừng ngăn cấm thứ trắng đục chảy ra ngoài, bên khóe môi Ảnh Quân khẽ nhếch lên tạo nên một đường cong yêu nghiệt.

Giọng nói khàn đặc của Ảnh Quân bất ngờ lên tiếng.

_ Na Na, đừng để vương vãi ra, phải để nó vào bên trong tất chứ

_ Câm miệng lại

Ô Lập Na căm tức nhất thời lớn tiếng quát, cô đã phải chịu đựng nhẫn nhục khi anh đã hành hạ thân xác nhưng không ngờ anh lại nói những lời thô tục, khinh bạc khiến cô không tài nào nuốt trôi sự căm hận này.

Nghe những lời mắng nhiếc của Ô Lập Na, anh không những không tức giận mà ngược lại xem nó là một sự mắng yêu, Ảnh Quân thích thú lật ngược người cô lại sau đó đưa hai ngón tay chẹp vào bên trong nhỏ hẹp của cô.

_ Umm...làm ơn buông tha cho tôi

_ Như này, không thể dùng tay mà chặn hết được rồi, chảy ra bao nhiêu tôi sẽ bỏ vô lại cho em

Không ngờ Ảnh Quân lại là một con người đê tiện vô cùng, ngay từ đầu khi gặp anh ở nhà hàng thì cô đã không mấy cảm tình với anh, mỗi khi nhìn vào ánh mắt hằm hè của anh là cơ thể cô bất giác khẽ run rẩy lại vừa lo sợ.

Ô Lập Na mặc kệ lời nói thô của anh mà mím môi giữ im lặng dù cô có câu xin hay nói gì thì vẫn là hai câu vô dụng.

Khoảng mấy phút sau bất ngờ Ảnh Quân đứng phắt dậy, không ngượng ngùng với thân thể đang trần truồng đi qua trước mặt cô mà phi thẳng vào phòng tắm. Đợi cánh cửa phòng tắm đóng lại Ô Lập Na gắng gượng cơ thể ngồi dậy lết cái thân tàn nhơ nhuốc xuống giường, cô khụy người xuống nhặt lại quần áo.

Tưởng chừng quần áo của cô đã bị Ảnh Quân xé rách từng mảnh nhưng không ngờ nó chỉ rách vài chỗ không ai nhìn nhận được, Ô Lập Na vội vàng mặc quần áo lại toan định rời khỏi đây nhưng ánh mắt qua phải vệt đỏ chói trên giường hai tay cô xiết chặt lại, căm phẫn bỏ đi.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play