[ JsH - AllHanako ] Niềm Vui.
Chapter 1
Tsukasa chưa từng nghĩ em sẽ gặp lại anh trai của mình,
Cái ngày mà đoạn cộng hưởng của em cùng Hanako vang lên, tựa như những phím đàn piano theo từng nhịp điệu gõ vang trong tai em.
Thanh âm dịu dàng nhớ nhung đó, em khát khao ngày được nghe đi nghe lại,
Em gặp lại Hanako nơi sân thượng quen thuộc,
Anh trai em vẫn thể xác.. Ồ không, dáng; linh hồn.
Đầy sự xinh đẹp và kiêu ngạo trong trái tim em.
Yugi Tsukasa
- Aaaa.. Amane!!
em reo lên với chất giọng hí hửng đầy vui vẻ, bởi lẽ em chẳng hận đâu.
Dù đau đớn bất kham đi nữa,
Vì anh ấy là người em yêu nhất.
Và có lẽ đó cũng là cái cách mà Hanako kết thúc đi cái dằn vặt của cõi người chơi vơi khiếm khuyết..
Em sẽ vĩnh viễn đeo bám Hanako
Cái thứ tình quái dị đang nảy bầm bên trong em đang ngày một lớn,
Nó trỗi dậy như cơn sóng triều mãnh liệt xâu xé tâm trí bé bỏng,
Dù con tim lẫn lý trí đối chọi đang cố nhắc nhở em điều này là sai trái,
Nhưng sâu trong thâm tâm,
Yugi Tsukasa
- Amane em yêu—
Yêu anh, rất rất yêu anh.
Đến nỗi em tình nguyện từ bỏ cả sự luân hồi,
Mặc kệ cái sinh tử hồi quay,
Em tình nguyện vĩnh viễn không cần đầu thai.
Thứ quan trọng nhất với chính em,
Người khiến em bối rối cùng dáng vẻ lúng túng đáng yêu khi gặp lại kia,
Dù là ác quỷ hay thiên thần,
Vĩnh viễn là tín đồ trung thành của anh.
Chapter 2
Cậu nhớ rõ ngày đầu tiên khi cậu và Hanako gặp nhau,
Đó là vào cái buổi chiều với những ánh sáng hiu hắt tuyệt vời,
Cậu đã cao ngạo trên cao tuyên bố sẽ tiêu diệt Hanako,
Sự cao ngạo đó đã dẫm nát chính cậu, Minamoto Kou không rõ ràng chính mình, cậu chưa từng thật sự rõ ràng..
Nhưng cái ngày nhìn Hanako như một ' quái vật ' cậu đã thấy chính mình sai lầm nhường nào.
Bởi lẽ trước khi là quái vật mang tên linh hồn, thì nó cũng từng là con người.
Dẫu thế gồng gánh trên vai cái nghề nghiệp gia truyền kia, vẫn khiến cậu bị đè nén hơn bao giờ.
Cậu gặp Hanako với những ánh nắng nhẹ xuyên thấu xuống, chiếu lên gương mặt trắng bệt cũng đôi mắt lung linh kia,
Minamoto Kou lần đầu tiên mới nghĩ đến một điều mà một diệt quỷ sư không nên nghĩ.
" A.. cậu ta cũng không độc ác như lời đồn. "
Sự đánh giá đơn giản chỉ vì cái nhìn kia,
Nhìn Hanako loay hoay tìm kiếm, rồi lại chỉ đến toà tháp cao cao phía xa bởi món đồ bị kẹt.
Minamoto Kou
- Nó quan trọng lắm sao?
Hanako - kun
- Rất quan trọng.
Nhìn Hanako cùng câu trả lời kia, Minamoto Kou chỉ có thể bất lực mà phụ cậu lấy nó,
Giữ lấy đôi chân không chút độ ấm nào, nhưng sự mềm mại rõ ràng không tả,
Minamoto Kou đã phân vân,
Phân vân bởi sự rung động nhè nhẹ mà Hanako mang lại trong sự vô thức, và rồi.. cậu vuột tay.
Đưa đôi mắt hoảng sợ như đánh mất đi thứ bảo vật quan trọng nhìn Hanako rơi xuống bởi sự bất lực của chính mình, Minamoto Kou đã gào lên muốn giữ lấy thân ảnh kia, cậu cũng suýt nhảy theo bởi sự mất bình tĩnh.
Nhưng vứt bỏ toàn bộ suy nghĩ mà chạy xuống, cậu nhìn Hanako nằm bên dưới nền xi măng lạnh lẽo im lặng mà yên ắng, trái tim lại co rút đau đớn và hoảng sợ như lấn át.
Minamoto Kou đưa đôi tay run rẩy lay thân hình Hanako đến khi nghe tiếng kêu đau đáu của Hanako liền như được giải thoát,
Hanako - kun
- Ôi, tôi cứ tưởng mình chết rồi chứ.
Minamoto Kou
- nhưng.. Cậu chết rồi mà?
Hanako - kun
- ..à.. Đúng nhỉ?
Tiếng cười giòn giã dưới mái hiên trường cùng tiếng cây lay động trong gió xào xạc, Hanako cùng Minamoto Kou phát ra những âm thanh vui vẻ đầy biểu cảm của một thiếu niên thanh xuân không thể quên.
Hanako - kun
- à phải, trả cậu này!
Giữ lấy thứ vừa được đưa, Minamoto Kou im lặng nhìn lá bùa kia, cậu bất giác nở nụ cười nhỏ nhẹ, như thể xác định cũng mơ hồ khó tả...
Hanako, đây là thứ quan trọng, vậy tôi có thể để em là bảo vật riêng tôi không?-
Chapter 3
Hắn ghét em, Minamoto Teru hắn thề và chắc chắn nó như sinh mạng mình.
Bởi lẽ em là thứ khốn nạn và đầy tồi tệ mang tên linh hồn,
Em là sự khiếp sợ của con người, điều đó càng khiến hắn ghét em bao giờ hết.
Từ lần đầu gặp em, hắn đã muốn bay tới mà đánh tan đi linh hồn mục rửa đó,
Bởi sự hôi thối và đen tối ghê tởm em đem đến, khiến hắn buồn nôn.
Dẫy vậy, hắn đã cố gắng thư thả em hết mức.
Cho em sự tự do em không nên có, cho thời gian cũng cho em trai hắn suy nghĩ về mọi thứ.
Thời gian để nhận ra gương mặt thật của em, mà cũng nhận ra cái xúc cảm sai lầm của Kou.
Nhưng em không biết hối lỗi của mình,
Và.. thật sự thế, em đã tấn công em trai hắn.
Khiến hắn giận điên người,
Chẳng chút hình tượng, hắn lao thẳng vào tấn công em, tra tấn em, đâm vào người em,
Vì em đụng vào em trai hắn, tấn công Kou!
Nhìn em trai mình vì cứu em, đôi tay thấm đẫm máu tươi, gào lên từng tiếng với hắn..
Hắn đột nhiên cảm nhận thức được điều gì đó,
Mà.. hắn càng chú ý em hơn, hắn đồng ý với Kou, tha cho em.
Nhưng chỉ lần này, mà cũng từ lần này hắn càng để tâm chú ý em,
Càng chú ý, nó lại càng khiến hắn thấy sự bồi hồi và rung động..
Chẳng rõ do chính em đã bỏ thứ thuốc phiện nghiện ngập ra sao,
Chỉ do sự sắp xếp của thần linh.
Hắn không còn nhịn được nữa,
Đã đem lòng yêu em mất rồi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play