Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Xuyên Nhanh: Nam Chính Nữ Chính Ta Tới Đây

Chương 1: Hệ Thống

Trong một không gian trắng dài vô tận, dưới sàn là một cô gái có ngũ quan hài hoà, xinh đẹp. Không, phải gọi là rất xinh đẹp. Trên người cô là một chiếc váy dài màu đen đơn điệu nhưng vẫn toát lên được khí chất.

Cô tên Mạn Nhu là con cái cưng của một gia đình Hắc đạo. Trong một lần đi du lịch, cô bị đối thủ của gia đình mình tập kích. Trận đánh diễn ra trên du thuyền. Nhưng cô chết không phải vì bị bắn, cũng không phải bị tra tấn mà là vì trong lúc cô đang hung hăng tấn công đối thủ thì bị trượt vỏ chuối. Đúng, chính xác hơn là vì bị trượt vỏ chuối đập đầu xuống đất rồi nghẻo, đúng là một cái chết không thể nhục nhã hơn.

Từ dưới sàn nhà Mạn Nhu bình tĩnh ngồi dậy.

Đây là đâu? Hình như mình đã chết rồi mà? Không lẽ đây là thiên đường?

[Xin chào ký chủ] Bỗng có một tiếng nói vang lên, đồng thời trong không trung xuất hiện một con vật nhỏ vô cùng đáng yêu.

“Chó?”

[Người ta là mèo, là mèo không phải chó. Ký chủ cô bị bệnh mù động vật sao?]

“Chó biết nói?”

[Ta là hệ thống nên tất nhiên là biết nói. Còn hình dáng này của ta là mèo...]

“Vậy sao? Ta thấy rất giống chó”

[…] Được rồi, tuỳ cô. Ta là chó cũng được, nhưng phải là chó poodle thông minh, đáng yêu thì ta mới nhận.

“Ừm, rất giống con chó mặt xệ nhà ta nuôi.”

[…] Chó mặt xệ? Sao cảm giác nó rất xấu đi.

[Khụ…khụ…Ký chủ] Hệ thống giả vờ ho mấy cái để tránh chủ đề động vật này đi

“Ngươi bị đau họng à?”

[…] Đau họng cái đầu cô. Cả nhà cô mới đau họng, mẹ kiếp. Hệ thống đè nén cơn tức giận xuống, tiếp tục nói [Ký chủ, cô biết đây là đâu không?]

“Không phải thiên đường à?”

[Đây là không gian của tổ chức ‘Phá huỷ tiểu thuyết’, ta là hệ thống được cấp trên chỉ định để giúp đỡ cô trong các nhiệm vụ]

“Phá huỷ gì cơ? Phá huỷ cổ tích?”

[Phá huỷ tiểu thuyết, là TIỂU THUYẾT. Cô có nghe rõ không hả?] Bây giờ tôi bỏ nghề có quá muộn không? Ai xếp cho nó một ký chủ vừa bị mù động vật vừa bị điếc vậy hả?

Hệ thống mặt méo mó, cười khổ nhưng vẫn phải cố nhẫn nhịn giải thích tiếp cho ký chủ nhà nó tình hình hiện tại.

[Tổ chức của chúng tôi sẽ đưa cô tiến vào trong các tiểu thuyết ngôn tình. Nhiệm vụ của cô là phá huỷ nam chính nữ chính, ngoài ra còn phải thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ, người mà cô nhập linh hồn vào]

“Phá huỷ? Phá huỷ kiểu gì? Là muốn ta giết nam chính nữ chính?”

[ Nam chính nữ chính không được chết. Nếu nam chính nữ chính chết thế giới trong tiểu thuyết sẽ sụp đổ. Cô chỉ cần làm nam chính nữ chính sống đau khổ là được. Nếu không hiểu khi tiến vào làm nhiệm vụ tôi sẽ chỉ dẫn cô. Dần dần là cô sẽ làm được thôi]

“Vậy là ta có thể phá cho nam chính nữ chính không đến được với nhau? Rồi có thể dẫm ‘bẹp bẹp’ lên hai người?”

[Phá hoại tình cảm thì được, nhưng còn dẫm ‘bẹp bẹp’ là cái gì?] Hệ thống muốn sảng với ký chủ nhà nó quá.

“Được rồi, vậy sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì ta được gì?”

[Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cô sẽ được thưởng điểm tích luỹ. Điểm tích luỹ này cô có thể mua được đồ ở trong ‘Cửa hàng không gian’]

“Cửa hàng không gian? Người mở ra cho ta xem”

[Được thôi, nhưng ký chủ chưa làm nhiệm vụ nào nên sẽ không thể mua được gì trong đây đâu]

“Ta biết rồi, nói nhiều quá. Mở ra đi”

Ta muốn đập chết ngươi. Người ta đang có ý nhắc nhở mà lại bị ăn chửi là sao!! Sau khi cố gắng bình tĩnh lại hệ thống vứt luôn cái suy nghĩ vừa rồi ra sau đầu hậm hực mở ra ‘Cửa hàng không gian’.

Trong không trung một loạt danh sách những món đồ linh tinh kèm theo giá tiền hiện ra.

“Cửa hàng của ngươi đây? Nghèo nàn thế?”

[Ký chủ à, cửa hàng sẽ được nâng cấp theo điểm tích luỹ. Ký chủ càng nhiều điểm tích luỹ thì trong cửa hàng sẽ càng có nhiều vật phẩm xịn. Nên hiện tại là do ký chủ nghèo chứ không phải do người ta nghèo nha\~] Sau khi chê bai được ký chủ nhà nó, nó liền lập tức sảng khoái. Bao nhiêu cơn tức giận vừa nãy cũng được xả ra hết.

Nó dám chê mình nghèo? Có biết lúc còn sống ta tiêu tiền không bao giờ phải suy nghĩ không hả?

[Vậy ký chủ, cô có muốn ký hợp đồng với công ty chúng tôi không?]

“Tôi phải làm nhiệm vụ đến bao giờ? Có phải sau khi làm xong nhiệm vụ tôi cón thể sống lại không?” Mạn Nhu bình tĩnh hỏi tiếp

[Người chết là không thể sống lại. Nếu ký chủ ký hợp đồng với tổ chức chúng tôi. Sau khi làm hết 10 nhiệm vụ đầu tiên, ký chủ có thể tuỳ chọn tiếp tục làm nhiệm vụ hoặc dừng lại. Nếu dừng lại cô sẽ được đưa tới tổ chức. Ở đấy sẽ có nhà, có cửa hàng,…giống hệt như thế giới cô sống đợt trước. Tổng số điểm tích luỹ của cô sẽ được quy đổi ra tiền. Cô có thể dùng nó để mua sắm, mua nhà, mua xe,… Tuy nhiên cô sẽ không thể đi đầu thai được, vĩnh viễn ở lại tổ chức]

“Vậy là không được sống lại? Nếu ta không ký hợp đồng thì sao?”

[Nếu cô không ký hợp đồng với chúng tôi thì cô sẽ chết. Linh hồn cô lên thiên đàng hay xuống địa ngục thì tôi cũng không rõ. Nhưng nếu cô ký hợp đồng với chúng tôi thì chúng tôi sẽ tiết lộ cho cô lý do cô chết]

Chương 2: Thanh Xuân Vườn Trường 1

“Lý do tôi chết? Không phải do trượt vỏ chuối sao?”

[Tất nhiên là không phải. Cô nghĩ với thể lực của cô mà một cú ngã có thể giết chết cô? Chắc chắn là có lý do đằng sau]

Mạn Nhu đăm chiêu một lúc, tay vuốt vuốt cằm như thể đang tính toán điều gì. Một lúc sau cô lên tiếng “Được, ta sẽ ký hợp đồng với tổ chức của các ngươi”.

Thành công lừa được người, hệ thống vui vẻ nói [Được, được ta sẽ đem bản hợp đồng đến cho ký chủ xem]

Trong một khoảng trắng bỗng xuất hiện một bản hợp đồng dài 20 trang, bao gồm 100 điều khoản. Sau khi Mạn Nhu đọc xong liền uể oải nói “Quá nhiều điều khoản, thật phiền.” Sau đó cô đưa tay lên trong không trung, dùng ngón tay của mình ký vào bản hợp đồng.

[Ký chủ, cô đã ký hợp đồng xong. Sau này chúng ta sẽ là cộng sự của nhau. Ký chủ là người đầu tiền tiên làm cộng sự với ta đấy] Hệ thống hí hửng khoe.

Mí mắt Mạn Nhu bỗng giật giật mấy cái, cô đưa mắt lên nhìn con chó, à không con mèo hệ thống đang cười khanh khách trước mặt.

Cộng sự đầu tiên? Không có kinh nghiệm? Vậy mà lúc trước còn nói nếu cô không hiểu nó sẽ chỉ dẫn cô.

Không biết nếu như đây là trong tiểu thuyết, liệu cô có sống được đến hai dòng không?

Đánh bay cái suy nghĩ của Mạn Nhu là một tiếng nói. Cô lập tức trở về trạng thái bình thường.

[Dưới đây là thông tin của ký chủ

Họ tên: Mạn Nhu

Tuổi: 20

Giới tính: Nữ

Điểm tích luỹ: 0

Vật phẩm: 0

Ký chủ có thắc mắc gì không?]

“Vật phẩm là cái gì?”

[Vật phẩm chính là những thứ ký chủ mua trong ‘Cửa hàng không gian’. Những vật phẩm này ký chủ có thể mang được đến những thế giới mà ký chủ tiến vào]

“Ta hiểu rồi”

[Vậy nếu ký chủ không còn thắc mắc gì thì chúng ta bắt đầu tiến vào thế giới đầu tiên nhé]

“Được”

Mạn Nhu mơ mơ màng màng màng tỉnh dậy, đôi mắt của cô từ từ mở ra. Trước mắt cô là một căn phòng màu hồng, bày trí nhẹ nhàng thơ mộng. Cô quan sát xung quanh căn phòng một lúc rồi chậm dãi nói “Truyền ký ức cho ta đi”

[Được. Khoan, khoan dừng khoảng chừng là 2 giây…sao ký chủ biết sẽ được truyền ký ức?] Hệ thống ngơ ngác hỏi.

“Không phải trong truyện đều thế sao? Đừng nói nhiều nữa truyền ký ức cho ta đi”

Vừa dứt lời hàng loạt thông tin tràn vào não cô dưới hình dạng một cuốn tiểu thuyết. Đây là một thế giới thanh xuân vườn trường. Câu truyện theo đúng kiểu motif cũ rích. Nhân vật chính thế giới này là Ngô Như Ý. Gia đình cô nằm trong top 5 gia tộc lớn tại đất nước A, về ngoại hình thì cô cũng được gọi là xinh đẹp. Thành tích học tập lại rất là tốt, lúc nào cũng nằm trong top 50 của trường. Một cô gái như vậy thì chắc chắn sẽ được rất nhiều người trong trường theo đuổi nhưng cô cùng nam chính lại có hôn ước từ bé.

Nam chính trong thế giới này là Phong Sở, hai người môn đăng hộ đối ai nhìn vào đều cũng phải ghen tị. Gia đình nam chính cũng nằm trong top 5 gia tộc lớn, ngoại hình tất nhiên cũng sẽ thuộc vào top soái ca. Nhưng thành tích học tập thì lúc nào cũng đứng đầu từ dưới lên.

Chính vì như vậy, nữ chính bắt đầu trên con đường kèm nam chính học rồi dây dưa các thể loại, dần dần tình cảm hai người trở nên sâu đậm.

Còn nguyên chủ này là Mạn Nhu giống với tên của cô. Gia đình đứng thứ 2 trong top 5 gia tộc lớn. Gia thế của nguyên chủ còn kinh khủng hơn cả nam chính nữ chính. Tính tình của nguyên chủ này khá nhút nhát, dụt dè nên không có bạn bè. Cô là một cô gái vô cùng xinh đẹp, nếu so sánh cô với nữ chính thì cô xinh đẹp hơn nữ chính rất nhiều.

Vì cô có tính cách hướng nội, lúc nào cũng cúi gằm mặt xuống đất, không giao tiếp với ai nên dường như đời trước cô không mấy nổi bật ở trong trường. Có người còn nghĩ cô mắc bệnh tự kỉ. Nhưng dù xinh đẹp, gia thế quyền quý đến đâu thì nhân vật lót đường mãi mãi vẫn chỉ là nhân vật lót đường. Trong một lần nữ chính bị bắt cóc, cô vô tình bị cuốn theo và mất mạng. Mạn Nhu chính là nhân vật quần chúng sống không nổi hai dòng trong truyền thuyết.

Đây là một cuốn tiểu thuyết ngọt văn, 1vs1, không ngược, không drama. Mọi thứ trôi qua rất bình thường và nhẹ nhàng nhưng vẫn rất được độc giả quan tâm.

[Vậy ký chủ, cô đã rõ hết chưa? Nhiệm vụ của cô là chỉ cần phá hoại cuộc sống nam chính nữ chính là được.] Hệ thống sợ cô vẫn chưa hiểu rõ nhiệm vụ nên cố gắng giải thích rõ.

“Biết rồi, vậy là ta sẽ phải đóng vai phản diện. Còn nguyện vọng của nguyên chủ là gì?”

[A… nguyện vọng của nguyên chủ rất đơn giản. Chính là muốn kết bạn với thật nhiều người trong 3 năm cấp ba] Nhiệm vụ lần này rất đơn giản, nó nghĩ ký chủ nhà nó sẽ hoàn thành tốt.

“Được, ta hiểu rồi” Nói xong cô ra khỏi phòng, xuống dưới bếp tìm gì bỏ vào miệng cái đã.

Hiện tại cô chuẩn bị lên cấp ba, còn một tuần nữa là khai giảng. Nam chính nữ chính hơn cô một tuổi, hiện đang học năm 2 tại trường A. Với thời điểm hiện tại chắc chắn nam chính và nữ chính đã có chút tình cảm với nhau. Tất nhiên cô chả quan tâm lắm, kể cả giờ hai người yêu nhau sâu đậm thì cô cũng sẽ phá cho tanh bành.

Ăn xong một lúc cô mới giật mình lao thẳng vào nhà vệ sinh.

[Ký chủ, cô bị sao vậy? Mắc ỉa sao?] Hệ thống thắc mắc hỏi

Chương 3: Thanh Xuân Vườn Trường 2

Mạn Nhu nhìn chằm chằm vào gương “Ôi may quá, là một con người xinh đẹp”

[A] Ký chủ nhà nó không phải mắc ỉa sao? Là sợ bị nhập vào một con người xấu xí?

[Ký chủ, ta sẽ cho cô nhập vào một thân thể phù hợp với diện mạo đời trước của mình nhất. Nên ký chủ yên tâm đi] Hệ thống giải thích

“Ừm” Mạn Nhu lạnh lùng đáp

[…] Ừm? Không phải ký chủ nên cảm kích nó sao? Có muốn nó cho cô nhập vào một người xấu xí không hả?

“Được rồi, trước tiên về phòng đã. Sau đó chúng ta sẽ bắt đầu hành động” Cô vừa nói vừa lững thững đi về phòng.

Nguyên chủ Mạn Nhu sống ở nước ngoài từ nhỏ, cô muốn tự lập nên về nước một mình, cô quyết định học ba năm cấp ba và đại học tại đây. Vì vậy hiện tại cô đang sống một mình một căn nhà, vô cùng thoải mái. Vì để cho việc đi học trở nên thuận tiện cô đã dọn đến một căn chung cư cao cấp ngay gần trường.

Điều này vô cùng hợp với ý của ký chủ nhà nó.

Sau khi về đến phòng cô bắt đầu ăn vặt, xem phim,…sau đó là đi ngủ. Cuộc sống của cô hàng ngày cứ lập đi lặp lại như vậy. Cuối cùng cũng đã hết một tuần.

[Ký chủ…cô không định làm gì sao? Mai là ngày khai giảng rồi] Hệ thống một mực khăng khăng muốn cô lên kế hoạch phá hoại nam - nữ chính.

“Ngươi yên tâm, ta đã có cách” Cô nói dối với một gương mặt tỉnh bơ. Thật ra là cô chả có cách nào cả.

Hệ thống đành ngậm đắng nuốt cay nhìn ký chủ nhà nó vừa ăn vừa xem phim ngôn tình. [Ký chủ, cả tuần nay cô cứ ăn xong rồi xem phim làm gì có kế hoạch nào đâu]

“Ngươi không thấy ta đang học tập nữ phụ trong phim sao?” Cô vừa nói vừa chỉ vào màn hình Tivi trước mặt đang chiếu cảnh nữ phụ tính kế nữ chính.

Nghe cũng có lý lắm nhưng hệ thống nó cứ thấy sai sai ở đâu ấy. Cảm giác như bị lừa.

Ngày khai giảng cuối cùng cũng đã đến. Mạn Nhu ung dung chuẩn bị đến trường. Cô để mái bằng và thả tóc ra, mái tóc của cô vô cùng mềm mượt, đen láy nhìn qua là biết chưa từng động vào hoá chất bao giờ. Cùng với bộ đồng phục, khoác áo vest ở ngoài, bên trong là áo sơ mi sơ vin với váy xếp ly làm tôn lên đôi chân thẳng tắp của cô nhìn vô cùng đẹp mắt. Chiều cao 1m67 của cô so với những nữ sinh khác không phải là quá cao, cũng không quá thấp.

Từ nhà cô đến trường rất gần, chỉ cần đi bộ 10 phút là tới nơi. Cô vừa đi vừa ngắm nhìn xung quanh, đây có lẽ là lần đầu tiên cô ra khỏi nhà từ khi nhập vào cơ thể này. Mải mê ngắm nhìn xung quanh một lúc thì đã thấy cổng trường ở trước mặt.

Hôm nay khai giảng nên trường đương nhiên sẽ đông hơn bình thường. Đứng bên đường nhìn một lúc bỗng cô thấy một chiếc xe sang đỗ ngay trước cổng trường. Bước xuống xe là Phong Sở, trong trường anh được mệnh danh là nam thần nên từ lúc bước xuống xe anh đã thu hút rất nhiều nữ sinh.

Đằng sau là một chiếc xe xịn cũng không kém. Cô gái nhẹ nhàng bước xuống xe là Ngô Như Ý.

[Ký chủ, trước mặt là nam chính cùng nữ chính]

“Không xinh đẹp bằng ta” Mạn Nhu đánh giá

“Nam chính quá ẻo lả” Mạn Nhu vẫn tiếp tục nhìn theo và đánh giá.

[Ký chủ, cô đến đây để phá hoại không phải để làm ban giảm khảo] Hệ thống nhắc nhở.

Mạn Nhu mặc kệ hệ thống nói nhăng nói quậy liền đi thẳng vào trường. Vì cô vô cùng xinh đẹp nên cũng thu hút vô số ánh mắt và những lời bàn tán xung quanh

Sau khai giảng, cô đến phòng giáo vụ để hoàn thành nốt thủ tục nhập học và nhận lớp.

Từ lúc cô bước vào phòng học, cả lớp bỗng nhiên im lặng rồi lại nhao nhao lên bàn tán. Dáng vẻ cô rất xinh đẹp nên đương nhiên sẽ được nhiều bạn nam yêu thích. Còn các bạn nữ thì ngược lại, có người không quan tâm nhưng cũng có người ghen tị nói mấy câu châm biếm.

Mạn Nhu đi thẳng một mạch về chỗ ngồi. Không để ý đến những lời bàn tán xung quanh. Cô còn phải đang tính kế nam chính nữ chính đây, hơi đâu mà để ý đến mấy vai quần chúng nhỏ nhoi.

“Xin chào, tôi là Cao Lãnh chúng ta là bạn cùng bàn. Nếu cô không chê, tôi có thể làm bạn với cô được không?” Thanh niên bên cạnh nhìn cô lịch sự nói

“Chê” Mạn Nhu không thèm liếc mắt lấy một cái liền đáp. Đây chính là không muốn kết bạn, còn không cho người bên cạnh chút mặt mũi nào luôn.

Nam nhân bên cạnh cười khổ một cái rồi không nói gì nữa. Anh ta quay mặt đi, trong mắt hiện một tia lạnh lẽo khác hẳn với vừa rồi.

[Ký chủ, cô đừng quên nguyện vọng của nguyên chủ là muốn kết thật nhiều bạn] Hệ thống thấy vậy liền nhắc nhở cô.

“Ngươi yên tâm, ta không quên” Thật ra là cô còn chả thèm nhớ. Cô không có ý định kết bạn, càng không muốn kết bạn với ai.

[Ký chủ, nếu cô hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ cô sẽ có thêm điểm tích luỹ] Hệ thống không yên tâm liền nói thêm

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play