Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Cô Vợ Mafia Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1

Đêm tối tại núi A trên giữa khu núi có một căn nhà được làm bằng gỗ và tre trúc hai người đàn ông đang đi về phía căn nhà đó và một người trong số họ liền lên tiếng:

"Thiếu gia ở đó có một căn nhà, chúng ta có thể vào đó xin tá túc ở lại."

Người kia nghe nói vậy thì đưa mắt nhìn về phía căn nhà đang sáng đèn đó thì lại đưa mắt nhìn về người lúc nãy nói mà cũng gật đầu đồng tình lên tiếng đáp:

"Được chúng ta vào đó xin ở lại."

Hai người tiếng gần đến căn nhà đó thì thấy bên trong sân nhà đèn rất là sáng có thee soi rọi gắp mọi nơi gõ gách bên trong, thấy vậy người đàn ông lên tiếng đầu tiên lúc nãy đưa tay đẩy cánh cổng ra và mời người kia đi trước.

Bên trong một cô gái mặc trên người bộ đồ thoải mái chuẩn bị đi ngủ thì phát hiện bên ngoài có tiếng động thì liền chỉnh lại trang phục đang mặc trên người rồi nhẹ nhàng đi ra phía ngoài đẩy cửa ra thì đập vào mắt cô chính là hai nam nhân trên người đang mặc hai bộ đồ vest khá là sang trọng nhưng có một chút bùn đất dính lên người, thấy vậy cô gái liền lên tiếng hỏi:

"Hai người là ai sao lại vào nhà tôi."

Thấy cô gái đó hỏi thì hai người khựng lại rồi ngay sau đó thì người được người kia gọi là thiếu gia liền lên tiếng nói:

"Thật xin lỗi cô, chúng tôi không cố ý làm phiền cô đâu chỉ là vì chúng tôi trên đường đi ngang qua núi này bị gặp sự cố nên chúng tôi phải ở lại mà đi thẳng tới đây, lúc đầu chúng tôi tìm đường để đi xuống núi nhưng tìm mãi vẫn không thấy đường đi ra khỏi núi này, nhưng không ngờ đi một khoảng đường thì chúng tôi gặp căn nhà này nên đã đi vào đây xin tá túc lại một đêm mong cô có thể cho chúng tôi ở lại."

Cô nghe người đó nói vậy thì cũng gật đầu hiểu chuyện rồi cô gái đó đưa mắt nhìn sang căn nhà kế bên khu bếp của mình rồi đưa tay chỉ hai người và lên tiếng nói:

"Hai người ở tạm căn nhà kế bên phòng bếp đó đi, ở đó có gối chăn sạch còn có phòng để tắm hai người cứ qua đó ở đi còn nếu mà có đói bụng thit nhà bếp đã có sẵn nguyên liệu để nấu ăn hai người có thể dùng."

Nghe cô gái nói như vậy thì hai người không khỏi vui mừng thì liền gật đầu cảm ơn cô rồi cả hai cùng di chuyển về căn phòng mà cô chỉ.

Thấy hai người đi về hướng đó thì cô gái đó cũng chẳng nói thêm gì và quay người đi thẳng vào bên trong nhà lại và đưa tay đóng cửa.

Còn hai người mở cửa ra thì thấy căn phòng rất sạch và gọn gàng như là mỗi ngày đều có người tới đây để quét dọn một lần, người mà nói trước anh ta liền đi tới sắp xếp lại gối chăn cho vị thiếu gia của mình ngủ làm xong thì anh ta liền lên tiếng nói:

"Thiếu gia người thấy cô gái đó có phải là rất xinh đẹp không?"

Vị thiếu gia kia đang quan sát xung quanh căn phòng thì nghe anh ta nói vậy thì quay lại đưa mắt nhìn anh ta rồi lên tiếng:

"Tôi đói bụng rồi cậu mau đi nấu chút gì đó ăn đi."

Nghe thiếu gia của mình nói vậy thì anh ta réo người lên một cái rồi đưa đôi mắt ươn ướt nhìn thiếu gia của mình mà nói:

"Thiếu gia tôi không biết nấu ăn."

Vị thiếu gia kia nghe anh ta nói vậy thì nhìn anh ta sau đó thì nói:

"Tôi cũng không biết nấu."

Nghe nói xong thì hai người cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán nhưng rồi hai người cũng phải cùng nhau đi qua căn bếp, bước vào bên trong thì ai người đều gật đầu vì sự sạch sẽ của căn bếp này nhìn những thứ thịt treo phía ở trên và còn có các loại rau được đặt ở từng khay nữa, sau đó thì hai người cùng chia nhau ra để chuẩn bị nguyên liệu nhưng thực chất cả hai không biết bắt đầu từ đâu.

Cô gái kia đang nằm trên giường nhắm mắt để an giấc nhưng khi vừa mới chìm vào giấc thì nghe thấy tiếng la của hai người nam nhân kia thì liền tỉnh dậy, nhưng cô gái không hề tức giận gì mà ngồi dậy bước xuống giường chỉnh lại trang phục của mình rồi đi thẳng ra mở cửa rồi hướng về căn nhà bếp mà đi.

Khi đi vào thì cô thấy căn bếp sạch sẽ của mình đã bị hai người kia xáo trộn lên thì cô gái liền lên tiếng:

"Hai người đang làm gì vậy?"

Đang hì hụt nấu thì nghe thấy tiếng cô cả hai không hẹn mà ngước lên đưa mắt nhìn cô gái rồi vị thiếu gia đó liền lên tiếng nói:

"Chúng tôi thấy đói bụng nên muốn nấu chút gì đó ăn nhưng chúng tôi lại không ai biết nấu ăn nên đã làm dơ căn bếp của cô thật xin lỗi."

Cô nhìn thấy khuôn mặt của hai người dính đầy lọ nồi thì bật cười nhưng khi nghe vị thiếu gia đó nói không biết nấu thì cô gái liền nói:

"Được rồi hai người về phòng tắm rửa đi tôi sẽ nấu giúp hai người."

Thấy cô bật cười thì cả hai đứng hình và nhịp tim của vị thiếu gia kia liền tăng mạnh hơn rồi sau một lúc cũng hai người cũng hoàn hồn lại mà lên tiếng cảm ơn cô rồi trở về phòng rửa mặt tắm rửa.

Hai người họ đi thì cô gái ở đây dọn dẹp lại căn bếp một chút rồi bắt tay vào nấu hai bát mì cho hai người.

Khi tắm xong quay trở lại căn bếp thì họ thấy cô gái đã đặt hai bát mì đang bốc khói nguy ngút và họ lại thấy cô đang lau dọn trên bếp một chút thì liền lên tiếng:

"Thật ngại quá đã khuya thế này rồi mà còn làm phiền cô nữa."

Cô nghe nói vậy thì liền đi tới trước mặt họ rồi nói:

"Không có gì hai người mau dùng mì và nghỉ ngơi đi."

Nói xong thì cô xoay người đi ra phía cửa thì cô nghe vị thiếu gia kia lên tiếng hỏi:

"Không biết tôi có thể biết tên của cô được không?"

Nghe hỏi về tên mình thì cô quay qua nhìn anh ta rồi mỉm cười nói:

"Cứ gọi tôi là Thanh Thanh."

Đây là bộ truyện mới của mình mong mọi người ủng hộ ạ

Chương 2

Hai người ngồi ăn bát mì của mình thì nghe thấy bên ngoài có giọng của những người đàn ông thì liền đưa mắt nhìn nhua sau đó thì người mà nói đầu tiên liền lên tiếng nói với thiếu gia của mình:

"Thiếu gia bọn chúng sau lại nhanh đuổi tới đây như vậy... chúng ta có nên...?"

Vị thiếu gia kia nghe anh ta nói vậy thì liền lắc đầu nhưng sau đó thì vị thiếu gia đó đứng dậy định đi ra bên ngoài, vì trong lòng vị thiếu gia đó sợ sẽ ảnh hưởng gây rắc rối cho Thanh Thanh thì khi vị thiếu gia đó lần mò ra tới cửa thì nhìn thấy Thanh Thanh một thân đầm ngủ hai dây màu đen và khoác thêm chiếc áo mỏng lên đang đứng trước năm tên bặm trợn kia thì vị thiếu gia đó nóng lòng lên định chạy ra nhưng người kia cản lại.

Bên ngoài Thanh Thanh đang đứng trước năm tên, giọng cô có phần nghiêm nghị nói:

"Nữa đêm các người dẫn theo nhiều người đến nhà tôi là có chuyện gì sao?"

Tên đứng đầu nghe cô hỏi thì liền trợn mắt sau đó nhìn cô nói lớn:

"Cô em từ nãy giờ em có thấy hai tên đàn ông kia đi ngang qua đây hay là có nghé vào nhà em xin ngủ nhờ không?"

Thanh Thanh nghe anh ta hỏi vậy thì cũng không sợ sệt gì mà lên tiếng nói:

"Tôi không thấy, mà cho dù có thấy thì tôi đây cũng sẽ không nói."

hai tên đứng phía sau nghe cô nói vậy thì liền hung hăng đi lên phía trước định dơ tay đánh cô nhưng không ngờ rằng khi cô đưa ngón tay có đeo chiếc nhẫn hình hoa bỉ ngạn của mình lên thì ngay lặp tức tên đứng đầu cản hai tên kia sau đó thì lùi xa cô ra một chút rồi cúi đầu xuống miệng lấp bấp nói:

"Tiểu... tiểu thư xin lỗi chúng tôi... có mắt không tròng đã mạo phạm cô, xin cô bỏ qua cho chúng tôi."

Cô nghe tên đó nói vậy thì nhếch môi cười một cái rồi nói:

"Cút nhanh một chút tôi mệt rồi."

Giọng cô du dương nhưng mang đầy khí lạnh bên trong làm cho những tên đang ở trước mặt mình phải run sợ mà mau chóng rời đi.

Ở bên trong vị thiếu gia đó luôn quan sát mọi thứ chỉ có điều là hai người họ vẫn không nghe được gì do ở đó cách khá xa chỗ mà cô và năm tên kia đứng.

Cô thấy bọn chúng rời đi thì liền quay người nhìn vào bên trong căn bếp rồi cô nói tiếng khá lớn đủ hai người bên trong nghe:

"Ăn mau đi rồi còn nghĩ ngơi đã trễ lắm rồi."

Nói xong cô đi vào bên trong căn nhà chính của mình rồi đóng cửa lại. Còn năm tên kia sau khi rời khỏi nhà của cô thì một tên trong số họ nãy giờ vẫn không hiểu lý do gì thì liền hỏi:

"Đại ca sau chúng ta lại phải rời đi mà không lục soát vậy em thấy cô ta chỉ là thân nữ nhỉ thôi mà ốm yếu lắm?"

Tên cầm đầu nghe hắn ta nói vậy thì đưa tay đánh mạnh lên đầu hắn ta một cái rồi nói:

"Mẹ nó mày biết cô ta là ai không mà lộng hành hả?"

Hắn ta nghe tên cầm đầu nói vậy thì liền xoa đầu sao đó thì hỏi tiếp:

"Cô ta chính là Đông Phương Yến Thanh là con gái bảo bối của Đông Phương Hoài hiện giờ cô ta đã thay cha mình cầm đầu thế giới ngầm, cô ta được mệnh danh là nữ quái Bỉ Ngạn đó lúc nãy mày không thấy cô ta đeo chiếc nhẫn có hình hoa bỉ ngạn à."

Nghe tên cầm đầu nói thế thì hắn ta bắt đầu run sợ sau đó thì nói:

"Đại ca nói chí phải nếu lúc nãy em không nghe lời anh thì chắc bây giờ em đã toi mạng thật rồi."

Hắn ta vừa nói xong thì tiếng chuông điện thoại của tên cầm đầu reo lên thì cả bốn tên còn lại đều im lặng sau đó thì tên cầm đầu bắt máy:

"Lão đại."

Bên kia nghe thấy tiếng của tên cầm đầu thì liền giọng lạnh nhạt mà nói:

"Sao rồi hai tên đó mày đã giết chết chưa?"

Nghe hỏi thế thì tên cầm liền nhìn bốn tên còn lại rồi lên tiếng nói:

"Lão đại hai tên kia hiện giờ đang có một người máu mặt chống lưng bọn em không dám làm càng."

Bên kia nghe nói vậy thì hừ lạnh một tiếng rồi nói:

"Chúng mày biết người chống lưng cho bọn chúng là ai không?"

"Dạ thưa lão đại là Đông Phương Yến Thanh cô ta hiện giờ đang ở ẩn tại núi A mà hai tên kia may mắn là được cô ta cứu."

Nghe tới tên của cô thì đầu dây bên kia cũng im lặng và ngay sau đó thì lên tiếng nói tiếp:

"Yến Thanh, bọn mày không làm gì em ấy chứ?"

Tên kia nghe hỏi vậy thì lắc đầu nói:

"Lão đại chúng tôi sao dám làm gì với người đó được.

"Được rồi bọn mày trở về đi... thời gian còn dài chúng ta có thể từ từ giết bọn chúng."

"Dạ lão đại."

Tại căn phòng của hai người đàn ông kia ở, trong căn phòng này chỉ có một chiếc giường nên ai có vị thế cao thì được nằm trên đó kẻ còn lại thì nằm dưới thềm, trên giường vị thiếu gia kia lên tiếng nói:

"Này cậu nói xem cô gái Thanh Thanh này là ai mà phải ở trên núi A này còn nữa cô ấy lại là ai mà bọn người kia phải e dè đến mức không dám làm g"

Người kia nằm ở dưới nghe vị thiếu gia của mình hỏi thì anh ta cũng lắc đầu nhưng rồi cũng lên tiếng đáp:

"Tôi không biết nhưng nhìn cách nói chuyện của Thanh Thanh thì tôi biết cô ấy không hề tầm thường chút nào."

Sáng hôm sau, khi hai người thức dậy sửa soạn lại quần áo chuẩn bị xuống núi thì Thanh Thanh ở bên ngoài vọng vào:

"Này hai người đã dậy chưa?"

Nghe thấy tiếng của cô thì vị thiếu gia kia liền lên tiếng:

"Chúng tôi dậy rồi."

"Dậy rồi thì mau ra dùng bữa sáng đi."

"Được cảm ơn cô nhiều lắm."

Mọi người like và theo dõi, bình luận ủng hộ cho mk nhe

Chương 3

Ba người ngồi vào bàn ăn tại căn bếp thì cô liền lên tiếng nhìn hai người nói:

"Tôi quen bữa sáng dùng cơm rồi nên hai người ăn tạm nhé... à đúng rồi món cải chua xào thịt này hai người dùng thử xem có hợp khẩu vị không."

Hai người kia nghe cô nói vậy thì gật đầu sao đó cầm đũa gắp một miếng thịt kèm theo cải chua bỏ vào miệng sao đó thì người kia liền lên tiếng nói:

"Wow... Thanh Thanh tiểu thư cô nấu món này ngon thật đó."

Vị thiếu gia kia cũng đồng tình với anh ta gật đầu rồi nói:

"Đúng đó món này thật sự rất ngon... đúng rồi Thanh Thanh cô có thể dẫn chúng tôi xuống núi được không?"

Cô nghe nói vậy thì mỉm cười rồi gật đầu lên tiếng:

"Được chứ hai người dùng xong cơm tôi sẽ đưa hai người xuống núi."

Ăn cơm xong thì hai người đàn ông chuẩn bị mọi thứ rồi chờ cô đưa xuống núi. Cô vào bên trong phòng cầm lấy một chiếc túi xách, cô bỏ mọi thứ cần thiết vào bên trong.

Trên đường đi xuống núi cả ba người vừa đi vừa trò truyện rất vui vẻ cho đến khi xuống dưới chân núi thì cả ba nhanh chóng tạm biệt nhau. Hai người kia khi đi xuống núi thì liền có người đến đón còn cô thì đi về hướng thôn dân.

Một năm sau, tại thành phố sầm uất nhất của Trung Hoa thành phố Đế Đô một người đàn ông từ trên chiếc xe phiên bản giới hạn Audi A8L bước xuống với một thân vest đen sang trọng và được bảo vệ khá chặt chẽ bước vào bên trong tòa nhà chính trị rộng lớn đi theo sau là anh chàng trợ lý cấp cao của người đàn ông đó.

Vừa bước vào trong thì mọi máy quay đều bị thu hút bởi người đàn ông lịch lãm này.

"Này Lăng thủ tướng đến rồi kìa mau chụp đi... anh ta soái thật đó."

Tiếng sì sầm khen ngợi của những phóng viên đối với người đàn ông đó.

Người đàn ông đó là người có máu mặt tại thành phố Đế Đô này, anh là người thu hút rất nhiều thiên kim trong thành phố này nhưng đối với anh thì tất cả đều không để vào mắt, anh tên Lăng Phong Sở hiện là Thủ Tướng của thành phố Đế Đô và cũng là người đàn ông độc thân hoàng kim trong thành phố này và người ta có câu là bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền chính là nói về anh, năm nay vừa tròn 30 tuổi công danh dự nghiệp vững chất trong giới chính trị hiện giờ anh chính là người nắm quyền hành to lớn nhất.

Buổi tối tại nhà riêng mới tắm xong trên người anh vẫn còn dính nước và anh chỉ quấn một chiếc khăn ngang hông và cầm li rượu vang lên tay uống xong một ngụm thì bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên và một người đàn ông bước vào đi tới trước mặt anh cúi chào một cái rồi lên tiếng:

"Thiếu gia việc anh giao người của chúng ta báo lại rằng cô ấy đã bị một nhóm người áo đen nữa năm trước đã đưa đi rồi."

Người đàn ông vừa nói chính là trợ lý của anh tên Hào Kiện trợ lý cấp cao của Lăng Phong Sở năm nay 27 tuổi.

Anh nghe trợ lý Hào nói vậy thì lặp tức bỏ ly rượu trên tay xuống rồi đứng dậy quay người nhìn ra phía bên ngoài ban công trầm tư một chút rồi nói:

"Điều tra xem ai là người đã đưa cô ấy đi."

Trợ lý Hào nghe anh nói vậy thì liền cúi đầu nói:

"Vâng... tôi sẽ cho người đi điều tra... à đúng rồi cúi tuần này có một buổi tiệc của Thiệu gia anh có muốn đi không?"

Nghe anh ta nói về buổi tiệc thì anh suy nghĩ điều gì đó rồi ngay lặp tức gật đầu đồng ý tham dự buổi tiệc.

Tại sân bay Đế Đô một cô gái vô cùng xinh đẹp vóc dáng người nhìn người mê trên người cô khoác lên mình chiếc áo thun trắng rộng và quần đen ôm kết hợp với đôi giày bata màu trắng làm cho cô gái trở nên trẻ trung năng động hơn.

Vừa mới ra khỏi sân bay thì ngay lặp tức có một nhóm người mặc vest đen đi tới trước mặt cúi chào người đứng đầu lên tiếng cung kính nói:

"Tiểu thư mừng cô tới thành phố, nhà mà tiểu thư yêu cầu tôi đã chuẩn bị xong, mời tiểu thư lên xe."

Trên xe cô gái đó ngồi nhìn đưa mắt ra phía bên ngoài do là trời tối nên thành phố Đế Đô trở nên náo nhiệt hơn, thấy cô gái đó không nói gì thì người lúc nãy ngồi trên ghế lái phụ quay xuống nói:

"Tiểu thư vụ lô hàng của chúng ta bị mất cô có dự tính gì không?"

Cô nghe anh ta nói thì lấy tại dáng vẻ lạnh lùng của mình rồi quay qua nhìn anh ta rồi nói:

"Điều tra được ai làm chưa?"

Anh ta nghe cô gái đó hỏi thì liền cung kính nói:

"Một bang phái nhỏ tại thành phố này còn nữa tên đứng đầu còn bán lô hàng đó của chúng ta cho một băng đản khá là có tiếng tại Hồ Bắc người đứng đầu băng đản đó là Hùng Cường."

Nghe anh ta nói thì cô nhếch môi một cái rồi nhìn anh ta nói:

"Xử nhanh những tên cướp lô hàng đó và cho người đi Hồ Bắc lấy lại lô hàng đó đi... đúng rồi tôi muốn gặp người đã chủ mưu cướp hàng của tôi nhớ phải là người sống."

"Vâng tôi sẽ cho nguồ xử lý..."

Chiếc xe dừng lại tại một khu trung cư nổi tiếng nằm ngay trung tâm thành phố cô gái bước xuống xe thì được đưa lên tầng cao nhất của khu trung cư tại đây chỉ có duy nhất một căn hộ của cô ở bên trong căn hộ thì giống như một căn biệt thự thu nhỏ đầy đủ tiện nghi.

Sau khi sắp xếp đồ lại một chút thì đồng hồ cũng đã điểm 2 giờ sáng, cô sau khi tắm rửa xong thù khoác lên mình chiếc áo ngủ hai dây và chiếc áo khoác dài tay mỏng bên ngoài rồi đi tới tủ đưa tay cầm lấy một chiếc ly và chai rượu vang đi tới bộ bàn ghế được đặt sẵn trong phòng ngủ ngồi xuống rồi cô đưa tay mở nắp rượu rót ra ly sau đó thì cô đặt chai rượu xuống bàn rồi cầm lấy ly rượu vang lắc nhẹ và đưa lên uống một ngụm rồi cô đưa mắt nhìn ra phía bên ngoài ngắm nhìn mọi thứ đang diễn ra.

Mọi người like, theo dõi và bình luận ủng hộ cho mk nhe

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play