Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chỉ Mong Bên Nhau.(Tsukasa X Senku)

Giới thiệu.

TG: ☘️Chiếc lá xanh xanh☘️
Truyện được đăng trên ******* và MANGA TOON. (Đợi qua kiểm duyệt nên bên Manga chắc phải hơn một ngày mới cập nhật được nhé)
_________________________
Couple:
Shishio Tsukasa x Ishigami Senku. (Tsukasen)
Tôi chưa thể nói rõ được trong truyện sẽ còn cp nào khác hay không.
...
Truyện nói về tình yêu giữa hai người có tính đối lập nhau cao. Và lấy bối cảnh lúc vương quốc khoa học chuẩn bị giao đấu với đế quốc Tsukasa.
Vì đây cũng là câu chuyện ngắn thôi, cảnh báo tình tiết hơi nhanh một chút. Mỗi chap trung bình sẽ có hoặc hơn 1.000 chữ.
Có thể sẽ OOC.
CN Ngày1/5/2022. 22:40. Ngày dự kiến ra. T2 Ngày16/5/2022. 22:00.
_________________________
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn. ☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️
Vậy nhé, hẹn gặp lại các bạn.☘️❤️☘️

Chap1: Hoá đá.

TG: ☘️Chiếc lá xanh xanh☘️
Truyện được đăng trên ******* và MANGA TOON.
_________________________
Thế giới của năm đó, ánh sáng xanh không rõ nguồn gốc từ đâu xuất hiện, dần lan tỏa khắp mọi nơi. Nó đem lại hậu quả nghiêm trọng đến mức không tưởng khi con người bị hóa đá, cách khác cũng chính là ngày tận thế của nền văn minh hiện đại. Qua vài năm, các công trình kiến trúc bị bào mòn, phá hủy bởi những trận thiên tai mà không có sự sửa chữa từ bàn tay của con người.
Tín hiệu sống sót duy nhất được phát hiện sau vài ngàn năm, bức tượng của người con trai nọ dần nứt ra, đến khi hoàn toàn vỡ tan thì lộ ra da vẻ thật sự chứ không phải lớp đá nữa. Với thân ảnh hết phần gầy gò, kiểu tóc trắng và có màu xanh càng đậm hơn về ngọn, được vuốt ngược lên trong cực kỳ phi logic. Nhếch môi cười một cái, vừa mở miệng được sau bấy nhiêu lâu ấy, vậy mà cậu ta lại nói ra một con số:" 3.700 năm"
Vì không muốn gặp rắc rối nếu khi tỉnh lại là mùa nào cũng chả biết, nên cậu đã điếm chẳng ngừng nghỉ. Khiến não hoạt động trong suốt quá trình hóa đá để ngừa việc mất ý thức. Người ấy là Ishigami Senku, mười tỷ phần trăm là thiên tài.
Ngay khi có thể đi lại bình thường cậu liền tìm hiểu lý do mình được giải hoá đá. Nó không mất nhiều thời gian lắm, sớm nhận ra loại nước trong hang động gần chỗ mình nằm, nhưng biết đấy, việc rắc rối vẫn là tìm cách điều chế cho tốt hơn.
Hàng ngày, chỉ tính đến chuyện đi tìm thức ăn cũng đủ làm Senku thấy mệt, đôi khi đành phải lót bụng bằng nắm hay ít trái cây. Nhưng vẫn may chịu được cho tới khi Taiju, người bạn thân cởi bỏ lớp đá tỉnh dậy. Nhờ có sức mạnh của cậu ta thì chuyện đồ ăn đã đỡ đáng ngại hơn, cả hai có thể bắt được mấy con thú nhỏ.
Cho tới ngày các nguyên liệu cần thiết đã đủ, dường như là bản nâng cấp của nước trong hang động kỳ tích. Đợt thí nghiệm gần nhất cho thấy họ chẳng cần đợi lâu nữa, ngay khi chú chim bị đổ thứ đó lên là liền trở lại bình thường.
Hai người họ tức khắc di chuyển đến gần một tượng đá bị mắc trên cây, nhìn qua thì có lẽ là cô gái xinh xắn. Trong khi bạn thân hồn vía đặt ở đâu đâu, phía này Senku đã giơ lọ nước lên. Nhưng còn chưa kịp đổ xuống, Taiju lại phát giác ra vài chuyện, thẳng tay chọc vô mắt của cậu:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
KHÔNG ĐƯỢC, SENKU...ĐỢI CHÚT
Sau một lúc không thể lên tiếng vì đau đớn, Senku cuối cùng cũng cảm thấy đỡ hơn, rồi mới hỏi:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
LÀM GÌ VẬY HẢ?
Lại chỉ ngó được cảnh Taiju ôm tượng đá kia vào rồi bảo:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Yuzuriha đang không có mặc đồ
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Thì sao? Ở thời kỳ nguyên thủy này ai để ý đến ba cái đó chứ?
Cho dù cậu có nói gì đi nữa, anh bạn tốt bụng ấy vẫn nhất quyết mang về. Senku thấy thế, vừa ngoáy tai vừa hỏi:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Tượng đá đấy nhẹ lắm sao?
Taiju tạm hiểu được ý của lời cậu nói, mà phản ứng cũng khá mạnh đáp rằng:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Yuzuriha không có nặng đâu nhé
Mà mọi chuyện vẫn chưa hề dừng lại đơn giản như vậy, vào lúc cậu còn cảm thấy khó hiểu về mấy hành động kia. Cả hai cùng quay lưng đi thì Senku chợt nghe thấy tiếng gầm:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Đợi đã đồ ngốc
Taiju lập tức nhìn lại, phát hiện ra nét mặt lo sợ của người kia, rồi cứ mãi nhìn về hướng ngược đường về. Họ im lặng một lúc, theo dõi xem liệu thứ đó có đúng là cái cậu đang nghĩ không, nếu được thì Senku cũng mong là sai.
Nhưng lát sau, thật sự đã có vài con sư tử xuất hiện trước sự ngạc nhiên của cả hai. Taiju há hốc miệng có lẽ chẳng dám tin:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Tại sao nó lại xuất hiện ở Nhật Bản?
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Còn phải hỏi sao?
Vừa trả lời, trên trán Senku đã bắt đầu lấm tấm vài giọt mồ hôi:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Chắc chắn là do từ sở thú rồi, vì mất điện, cũng chẳng còn người canh gác nữa, nên nó mới thoát được
Sau đợt gầm lần nữa, cậu lập tức bảo:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Chạy đi
Vừa vắt chân lên cổ chạy, Taiju vì thấy lạ mà hỏi:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Tại sao nó không tấn công mình
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Vì nó thấy lạ thôi
Lúc Senku dứt lời, phía trước xuất hiện một vách núi. Hai người bắt buộc phải nhảy xuống, may mắn cũng không quá cao, cộng thêm bên dưới còn có nhiều dây leo, nó giữ cho họ an toàn vài giây rồi mới đáp đất. Sau đó cậu lại tiếp tục nói:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Lần đầu thấy sinh vật hai chân, nhưng chỉ lạ lẫm một chút, từ giờ đến khi nó tóm được chỉ là vấn đề thời gian
Nghe xong, cậu bạn ấy đột nhiên gọi:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
SENKU
Liền ném tượng đá sang cho cậu, rồi tức khắc quay lưng lại, hai tay giang rộng như che chắn:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Cậu là pháo đài cuối cùng của nền khoa học, nên tôi sẽ bảo vệ đến cuối cùng...
Mấy câu này khiến cho Senku hơi hoảng đôi chút, sau đó cậu nhất quyết bảo:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Không được, khoa học không thể thiếu một trong trí óc hay thể lực
Cuối cùng Taiju mới chịu chạy đi theo cậu. Mà Senku lại đồng thời phân tích tình hình hiện tại:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Giờ cho dù có chạy về căn cứ thì cũng không có vũ khí gì chống đỡ nổi chúng...
Qua vài giây, Taiju chợt nhớ tới một người mình đã gặp vào mấy hôm trước, khi đi hái nho:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Tôi phát hiện ra anh ta ở đây
Nghe lời, Senku ngước mặt nhìn lên phía trước. Bấy giờ Taiju tiếp tục giới thiệu:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Là Shishio Tsukasa, học sinh trung học mạnh nhất
Chỉ kịp nhìn sơ qua một lần, cũng không còn sự lựa chọn nào khác nữa, cậu nhanh chóng đổ nước lên tượng đá đó. Vừa lúc hoàn toàn bị bao vây thì liền có chuyển biến, các vết nứt dài dần xuất hiện. Lớp đá ở phần mắt và miệng của Tsukasa bung ra. Taiju thấy thế mới lập tức mở lời:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Xin lỗi vì đánh thức anh trong hoàn cảnh này, nhưng chúng tôi cần giúp đỡ
Người nọ tâm tình vẫn bình thản bảo:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Tóm tắt ngắn gọn thôi
Nghe được giọng nói âm trầm ấy, Senku liếc nhìn anh một cái, cậu có hơi giật mình khi bắt gặp ánh mắt sắt lạnh của Tsukasa. Nhưng rồi vẫn vào vấn đề chính:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Chúng ta đang bị bao vây bởi đám sư tử ở hướng 9 giờ và 12 giờ
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Được rồi
Dứt lời, anh vận dụng sức mạnh làm nứt phần đá quanh người, khiến nó văng tứ tung, Taiju đứng ngay hướng đang bị Tsukasa nhắm đến nên mới vô tình dính chưởng. Lại nói tới đám sư tử, bấy nhiêu đó cũng gây ra được chút sát thương đối với chúng rồi.
Senku thậm chí còn chưa kịp lo lắng gì cả thì trong cái chớp mắt của cậu, có âm thanh khá lớn vang vọng bên tai...
*Rầm...*
Là Tsukasa vừa mới lao lên tấn công con mà anh cho là sư tử cầm đầu. Hành động đấy thật sự làm Senku và Taiju ngạc nhiên, cả hai há hốc miệng nhìn người kia. Chuyện này đối với cậu mà nói thì đúng rất khó tin, dám chắc mười tỷ phần trăm bản thân mình sống tới giờ vẫn chưa từng chứng kiến cảnh tượng thế này:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"Anh ta...mạnh quá"
Mà mấy con còn lại, theo bản năng cảm nhận được sự nguy hiểm tỏa ra từ Tsukasa nên đồng loạt rút lui hết. Sau đó anh mới quay đầu lại nhìn cậu, rồi đưa mắt sang Taiju:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Từ giờ các cậu không phải gặp nguy hiểm nữa, tôi sẽ phụ trách chiến đấu
Taiju ngay tức khắc tỏ vẻ mừng rỡ:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Tốt quá, chúng ta có trí óc, thể lực và chiến đấu
Nhưng Senku thì lại khác, cậu có phần chẳng yên tâm về anh, cho nên mới cố tình bảo:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Đừng vội, lỡ như anh ta là một người tham vọng, ở gần cũng không tốt
Tsukasa tất nhiên là nghe thấy, nhưng anh nào có để tâm tới đâu, bước thẳng đến chỗ con sư tử gục, anh ngồi xuống rồi nói:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Cho tôi mượn cái gì đó sắt nhọn
Tới cả Taiju còn biết ý định của người kia, mà cho dù như vậy thì vẫn rất lấy làm lạ:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Thịt sư tử ăn được sao?
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Ừ, về căn bản sẽ không chết
Ngưng vài giây, Senku nhìn tới bóng lưng của anh, xong mới tiếp tục:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Nhưng sẽ khó nuốt
Sau đấy, Tsukasa đã ra tay, cắt đi lớp da để làm áo choàng, cũng tiện đem phần còn lại của con sư tử về. Lúc nướng lên nhìn thì không đến nỗi nào, nhưng ai ngờ đâu mùi vị đúng tệ như những gì Senku nói. Vẫn chỉ có cậu là chịu được nên ăn nhiều hơn hai người kia một chút. Do vậy Taiju nhìn đến ngơ ra:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Tại sao cậu có thể ăn cái này chứ?
Senku nuốt hết miếng trong miệng rồi mới đáp trả:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
3.700 năm trước đã từng ăn qua
Nhờ có câu nói này, người bạn thân thiết càng trở nên hoảng sợ hơn:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Cậu là thể loại học sinh trung học gì vậy?
Tính đến giờ Tsukasa vẫn chẳng nói lời nào, chỉ trầm ngâm nhìn xiên thịt trên tay, xong lại liếc sang Senku. Anh không nghĩ cho dù đã từng thử một lần, nhưng tới lần hai thì có thể bình thường được. Rõ ràng biểu cảm của cậu cho thấy nó chả mấy ngon lành, còn cực kỳ khó ăn. Càng nghĩ, nét mặt anh càng có phần hơi nhăn, nhớ ra khi nãy mình có bảo:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Tôi rất biết ơn những thứ thiên nhiên ban tặng, nên mới không muốn lãng phí, phải tận dụng hết toàn bộ cái có thể
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
"Chẳng lẽ vì mấy lời đó?"
Tsukasa quyết định sẽ làm một việc, nhưng trước tiên chưa để Senku kịp cắn thêm miếng nữa, anh đã bước đến nắm lấy cánh tay đang cầm xiên thịt. Đúng là không ngoài dự tính, cậu ngước nhìn lên, trông ánh mắt như muốn hỏi:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"Anh làm gì vậy?"
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Đừng ăn nó nữa
Vừa nói xong, Tsukasa không để ai hỏi thêm gì hết. Anh chạy nhanh vào rừng, biến mất dạng trước sự ngỡ ngàng của cậu. Còn Taiju thì cũng chẳng khác là bao, coi bộ khá ngạc nhiên, kèm theo sự mong đợi:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Không biết anh ta định làm gì nhỉ?
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Đoán đi
Senku chẳng có để tâm nhiều, cậu đưa xâu thịt lên gần hơn, vừa há miệng chuẩn bị cho vào...
*Rầm...*
Một tiếng động lớn bắt nguồn từ hướng Tsukasa vừa biến mất. Nó làm ngắt quãng ý muốn ăn thịt lót bụng của cậu. Nhưng chỉ là vướng bận vài phút thôi, Senku sau đó vẫn tiếp tục việc bản thân định làm:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"Mùi vị tệ thật, kể cả có cố như thế nào đi nữa...mình không muốn ăn tiếp đâu, mà lại chẳng thể bỏ đó"
May mắn thay, trước khi cậu bỏ qua lời của Tsukasa mà ăn thịt sư tử thì anh đã kịp về đến. Nhìn hành động đấy của cậu, anh có hơi nhăn mặt thêm nữa:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Tôi đã bảo đừng ăn tiếp rồi mà
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Senku tò mò nhìn xuống mấy sợi dây anh đang cầm, liền phát hiện ra có rất nhiều cá đang bị buộc lại. Thôi thì khoan hãy nói tới cái đó, vì hiện giờ trên vai anh còn vác theo con heo rừng nữa. Chỉ có vậy đã đủ biết bữa ăn này sẽ no nê tới cỡ nào. Vì vậy cậu cũng không phủ định sự có ích của anh:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"Đúng là rất tiện"
T2 Ngày16/5/2022. 22:00.
_________________________
Tôi sẽ cố gắng kể nhanh nhất cho tới bối cảnh chính là lúc vương quốc khoa học chuẩn bị đấu với đế quốc Tsukasa nhé.

Chap2: Khởi đầu.

TG: ☘️Chiếc lá xanh xanh☘️
Truyện được đăng trên ******* và MANGA TOON.
_________________________
Mấy ngày này vừa đợi tích nước cho đủ, vừa chờ Taiju may xong đồ cho Yuzuriha. Mà ba người cũng sống với nhau khá bình yên, giống như chiều hôm đó, họ ra biển bắt cá rồi nướng tại chỗ, Senku vừa ăn vừa bổ sung kiến thức cho cả hai, về việc vỏ sò có thể dùng làm gì. Lúc nghe xong toàn bộ, tên Taiju ấy đã no nê và sẵn sàng chạy khắp nơi gom góp hết tất cả số vỏ mình thấy được.
Tsukasa và Senku vẫn im lặng ngồi đấy, nhìn cảnh hoàng hôn buông xuống nhưng chẳng nói lời nào với nhau. Thật ra do mỗi lần ở gần người đàn ông cao lớn kia là cậu cứ cảm thấy bất an, chẳng biết nên nói về vấn đề gì khi Taiju không có bên cạnh.
Mà anh lại như nhìn thấu được nỗi lo lắng đó, cho nên mới đứng dậy định phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Về phần Senku đã thoáng giật mình, hành động đột ngột của anh lúc nào cũng có thể hù cậu hú vía hết. Thấy cậu cứ vậy, Tsukasa cực kỳ muốn hỏi:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
"Tại sao lúc nào cũng thế chứ?"
Nhưng nghĩ mọi chuyện vẫn tốt hơn nếu bản thân chứng tỏ bằng cách khác mà không phải lời nói. Anh liếc qua một tảng đá, bước tới gần rồi đấm thật mạnh vào.
*Rầm...*
Tiếng động lớn vang vọng cả vùng, Taiju đang nhặt vỏ sò, vừa nghe liền quay sang, thoáng chốc đã phát hoảng với cảnh tượng trước mắt:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
"CÁI KIỂU PHÔ TRƯƠNG GÌ THẾ NÀY?"
Còn Senku thì sao? Ôi dào, cậu ngơ ra mất rồi, vì lo nghĩ xem hành động này là có ý gì. Nhưng nếu như Tsukasa mà không bê tượng đá vốn bị đè kia ra thì chắc cậu sẽ cho rằng anh đang cảnh cáo mình điều gì đấy. Về việc đó, anh lại lần nữa nhận được vô vàn lời khen từ Taiju, mà bản thân chẳng để ý mấy, thứ anh quan tâm hiện giờ chính là liệu Senku có suy nghĩ như thế nào nhỉ?
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
...
Tsukasa mang nét mặt không chút sắc thái nhìn chằm chằm cậu, thật ra anh còn đang bận nghĩ:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
"Senku chưa hề tin mình? Nên làm sao mới tốt đây?"
Trái ngược với anh, cậu lại cảm thấy bất an, trong lòng cứ day dứt không thôi. Senku thầm tính toán khoảng thời gian từ giờ cho đến lúc hai bên bất hòa còn bao lâu, cậu nhất định phải chừa đường lui an toàn:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"Trung học sinh mạnh nhất đúng là khiến người khác lo ngại"
Hai người nhìn nhau tới mức quên mất thời gian, phải đợi Taiju sau khi đã nhặt đầy vỏ sò xong thì quay lại gọi:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Senku cả Tsukasa nữa, về thôi
Cậu tạm thời chờ đợi cho đến lúc phù hợp để tìm cách, còn hiện tại phải đáp lời:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
...
Muốn về đến căn cứ thì ít nhất phải băng qua cánh rừng, Taiju quyết định đi trước dẫn đầu, cách chừng 4 bước là Senku và ngay sau lưng có Tsukasa với biểu cảm như muốn giết người. Cậu thật khổ quá đi mà, thằng bạn thân lo tung tăng hái hoa bắt bướm chớ hề chú ý đến mình. Nhỡ đâu kẻ ở sau thấy chướng mắt cậu thì liền có thể bị đấm chết như con sư tử lần đó.
Anh chăm chú nhìn một lúc lâu, cho đến khi nhận ra sự xuất hiện của sinh vật nguy hiểm nọ. Senku chẳng để ý có một thứ đang rình mò mình, cho nên cậu vẫn tiếp tục đi. Mất cảnh giác thì đã bị Tsukasa kéo lại:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Cẩn thận
Ôm thân người nhỏ bé vào lòng, anh xoay mình giẫm mạnh xuống đất. Tiếng động lập tức truyền đến chỗ Taiju, cậu ta quay lại nhìn, thoáng nhầm tưởng bản thân hoa mắt khi chứng kiến cảnh hai kẻ nào đó ôm nhau. Qua vài giây, ngó xuống chân Tsukasa, Taiju thắc mắc hỏi:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Là rắn à?
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Anh trừng mắt nhìn mảng máu dính trên chân mình, lại di dời sự chú ý đến phần đầu bị giẫm nát của thứ kia. Trong lòng thoáng nảy sinh điều khinh thường:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
"Đáng..."
Senku đúng là có biết ơn, nhưng mặt khác cũng thấy lo lắm:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Cảm ơn
Gồng mình nói được hai từ thì tức tốc quay người đi tiếp, bỏ qua việc liệu Tsukasa có nói gì nữa không. Cậu chỉ còn nghĩ đến chuyện vừa mới thầm trách Taiju không để ý tới bạn bè gì hết, giờ đây cho dù anh thật muốn ra tay thì còn có người nào giữ mạng giúp cậu được sao?
Ở phía sau, Tsukasa nhìn thấy bộ dáng cứng đờ nhưng còn cố nhấc chân đi, chẳng khác nào khúc gỗ ấy, anh tự hỏi:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
"Hoảng sợ tới vậy à? Không thể để mấy loài kia tới gần cậu ta nữa"
Về đến nơi trời đã gần tối, nếu có đồng hồ ở đây chắc cũng khoảng 6 giờ, ai làm việc nấy, Senku vào phòng thí nghiệm, Taiju tiếp tục làm chút chuyện lặt vặt. Duy chỉ có Tsukasa là chẳng biết làm gì cả, ngồi không cũng buồn chán cho nên mới quyết đi đến chỗ Senku xem sao. Nào ngờ vừa chuẩn bị vén màn bước vào thì trùng hợp cậu đã đi ra, vì đột ngột nên mới đập mặt vào người anh.
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Không cố ý đâu nhé
Cậu chẳng bất ngờ gì quá, trực tiếp đi ngang qua, để lại người con trai vẫn chứ ngơ ra. Một lúc sau, Tsukasa âm thầm đi theo, nhưng không rõ vì cái gì mà lần này anh có hơi hồi hộp hơn hẳn. Những lời vốn chẳng định nói mà tự nhiên bản thân như được mách bảo nên đã hỏi:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Tại sao không tin tưởng tôi?
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Ồ, nhìn ra được à?
Senku đi đến gần đốm lửa rồi ngồi xuống khúc gỗ lớn cạnh đấy. Ánh mắt hướng về tia sáng lập lờ, mà lời nói ra thì hoàn toàn nằm về phía anh, đại khái cậu có hỏi:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Đâu có quan trọng với anh mà đúng chứ?
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
...
Thấy người nọ im lặng, cậu cũng đành đứng dậy, trước khi leo lên ngôi nhà ở trên cây còn bồi thêm:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Tôi đi ngủ trước
...
Tsukasa âm trầm nhìn đống lửa, anh lại nhớ đến cái hôm vừa được giải thoát khỏi tình trạng hóa đá. Tuy đã phải bị dồn đến đường cùng thì người nọ mới tìm đến mình, nhưng anh vẫn rất biết ơn Senku. Và từ khoảnh khắc đầu, anh đã bị thu hút bởi dáng vẻ của cậu. Tiếp xúc thêm thời gian nữa, Tsukasa Shishio càng lúc càng ngưỡng mộ sự thông minh, tài trí đó.
Chẳng giấu gì, anh sớm có dự định cho sau này rồi. Tuy nó chẳng cần lắm bộ môn khoa học yêu thích của Senku, nhưng nếu cậu chịu đi theo anh thì sao cũng được thôi. Mà cái khó nó nằm ở chỗ vừa nhắc đấy, cậu là người thông minh, còn thêm tính cách đối với Tsukasa lại xem là cố chấp.
Cậu có nói sẽ khôi phục thế giới của 3.700 năm trước. Nghe qua liền thấy bất khả thi. Nên anh định sẽ chiếm lấy sự tin tưởng, xong sẽ dần chuyển hướng cho cậu. Nghĩ đến những kế hoạch đã thực hiện, Tsukasa thở dài một hơi:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Khó đây
...
Buổi chiều của ngày tiếp theo, bọn họ vẫn ra biển. Duy chỉ có Taiju là nhặt vỏ sò, còn hai người kia lại nói chuyện riêng. Mà khi ấy, Senku ngồi nghe Tsukasa luyên thuyên nào là mấy kẻ vô trách nhiệm của thời đó đã tàn phá hết mọi thứ, nên cứ như bây giờ chẳng phải tốt đẹp hay sao?
Chốt câu, anh đã đặt tay lên đầu một tượng đá, vừa khuyên cậu rằng:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Hãy cùng tôi thanh lọc thế giới...
Chuẩn bị giơ tay khác lên đấm nát thứ kia thì may mắn là Senku kịp đi tới giữ anh lại. Cậu dám khẳng định:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Tôi 1mm cũng không hiểu nổi được tư tưởng thiêng liêng đấy của anh đâu, nhưng hãy nhớ một điều...thế giới này nhất định sẽ được phục hồi, cho dù mất bao lâu đi chăng nữa, bằng chính khoa học này
Tsukasa trợn mắt nhìn cậu, anh hoàn toàn thất vọng khi cứ nghĩ bản thân sẽ có thể đưa Senku cùng đi theo, nhưng có vẻ không được rồi, cậu sẽ phải bị loại bỏ, mà ít ra giờ vẫn chưa là lúc. Trong lòng thầm toan tính, đến cuối anh còn mang vẻ mặt thản nhiên:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Được thôi
Về phần Senku, dựa vào điều anh nói cậu đã sớm có suy tính:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"Cho đến lúc Tsukasa tìm được công thức nước thánh để cứu bọn trẻ thì sẽ không manh động"
Thậm chí còn chưa kịp để cậu có cơ hội thở phào nhẹ nhõm, cái tên Taiju từ đâu chạy đến, lớn tiếng la:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
ĐỦ RỒI, ĐỦ NƯỚC ĐỂ CỨU YUZURIHA...
Khiến Senku chỉ biết há hốc miệng, trong lòng thầm chửi:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
"CÁI TÊN ĐẦU ĐẤT NÀY..."
Quả thật sự chú ý của Tsukasa đã di dời sang chiếc bình mà Taiju đang cầm. Anh mở lời hỏi:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Đấy là gì?
Ôi, cậu nghe xong cũng ngơ mất vài giây, rồi mới lấy lại tinh thần:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Tôi sẽ nói rõ cho anh sau
Cứ vậy chẳng thêm lời nào nữa liền quay lưng đi. Mãi cho đến lúc về tới căn cứ, Senku nhanh chóng bảo Taiju cùng vào phòng thí nghiệm, xong liền kể hết mọi chuyện cho người bạn thân nghe. Mà ban đầu có hơi bán tín bán nghi, nhưng cuối cùng Taiju vẫn quyết:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Senku nói vậy thì là vậy đi
Cậu nhẹ gật đầu, rồi mang theo bình nước đi ra ngoài. Biết Tsukasa đang giám sát mình, nhưng bản thân cứ làm như không hề hay, còn giả vờ bảo:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Chết, thiếu một chút nữa...
Anh nghe thấy mới nhanh chóng đi đến tự nhận nhiệm vụ:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Chỉ đường đi, tôi sẽ tới lấy giùm cho
Tạm thời vì bảo toàn tính mạng của cả ba, cậu mới phải hy sinh hang động kỳ tích để dẫn dụ Tsukasa. Nhưng có ai ngờ lại nhanh như thế, ngay khi cuộc tái ngộ giữa Taiju và Yuzuriha vừa diễn ra thì anh đã về đến. Senku bắt buộc dùng đến cây nỏ tối hôm đó mình đã làm mà xém bị anh phát hiện. Mũi tên được phóng đi, nó lại dễ dàng bị anh bắt lấy, tiện tay ghim thẳng xuống đất.
Hết cách, thằng bạn kia ra quyết định sẽ làm bao cát để anh đấm tùy ý, đổi lại là không được phá tượng nữa. Tsukasa nghe xong liền khẳng định:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Đây thì gọi là đàm phán à?
Đi cùng lời nói là hành động, anh xoay người đá thẳng vào mặt Taiju nhưng bị chặng lại:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Vẫn còn đứng được sao?
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Vậy nên hãy lấy tôi làm bao cát...
Vừa dứt câu, kẻ mới dính đòn liền gục xuống, tính là phản ứng chậm đi. Yuzuriha lập tức chạy tới:
Yuzuriha Ogawa.
Yuzuriha Ogawa.
Taiju...cậu có sao không?
Senku tay xoa cổ, miệng thì bảo:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Không đâu, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi
Tsukasa biết được điều đó, nếu tên kia mà gục thì cậu cũng chẳng trốn đi đâu được hết, cho nên anh mới tạm tha:
Shishio Tsukasa.
Shishio Tsukasa.
Chúng ta không hợp nhau thì chia đôi đường đi
Hết câu, anh xoay lưng cầm lấy cây giáo rồi rời khỏi đấy.
Sau khi kẻ nguy hiểm đã khuất dạng, Senku liền đi tới đá đá vào hông Taiju:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Dậy đi
Yuzuriha ngồi bên cạnh càng thấy lo hơn về hành động này. Nhưng đấy là trước khi người vừa gục đột nhiên ngồi dậy. Cả ba nhanh chóng thu gom đồ đạc, còn tạo hiện trường giả.
...
Đi một đoạn khá xa, Senku mới nói rõ là cách chống lại Tsukasa hiện giờ chỉ có khoa học hiện đại, cho nên cậu quyết đi tìm thuốc nổ. Mà công cuộc vừa thành công được chút thì liền bị dập tắt, Tsukasa đã tìm ra vị trí của cả ba sau sự việc sơ sót trong lúc mang theo chất dễ gây cháy nổ.
Bọn họ thoáng chốc bị dồn tới đường cùng, trong lúc Taiju không có ở đấy, anh càng dễ dàng ra tay hơn, trực tiếp bẻ gãy cổ của Senku. Sau đó chỉ liếc nhìn một cái rồi rời đi mất.
Yuzuriha khóc nhiều cực kỳ, cả khi cậu bạn kia quay lại cũng là quá trễ. Hai người họ cứ thế ôm lấy cái xác mang ánh mắt vô hồn của Senku, cho đến khi Taiju cố nghĩ lại:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Không, chắc chắn cậu ấy đã có tính toán rồi
Cô gái bên cạnh lau đi phần nước mắt:
Yuzuriha Ogawa.
Yuzuriha Ogawa.
Chắc vậy...nhỉ?
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Vận động hết toàn bộ trí nhớ của bản thân:
Oki Taiju.
Oki Taiju.
"Nghĩ đi, nếu là Senku thì sẽ làm gì?"
Qua một hồi lâu, Taiju chợt nhớ ra, dạo gần nay cậu bạn kia chẳng biết lấy đâu ra cái tật vặn cổ, cho nên liền lật ngược lại. Vừa hay phát hiện sau gáy cậu vẫn còn mảng nhỏ bị hoá đá. Yuzuriha cũng dần mừng rỡ:
Yuzuriha Ogawa.
Yuzuriha Ogawa.
Chắc do Senku xoa cổ nhằm làm người kia chú ý...
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Đúng rồi
Taiju liên tục gật đầu, xong xuôi nhanh tay lấy từ trong túi ra một cái bình, bên trong chứa đựng nước thánh. Cứ thế đổ lên gáy, kéo cậu ra khỏi cái chết:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Làm tốt lắm
Hai người họ vồ về hướng Senku, đặc biệt là Taiju lực ôm rất chặt, cứ như muốn làm cho cậu lìa đời nữa vậy.
Và tạm thời gạt bỏ những cảm xúc ấy, Senku đã có kế hoạch mới. Nhờ đôi bạn kia đi theo Tsukasa, để sau này nếu trận chiến diễn ra sẽ tiện hơn. Nghe xong, họ lập tức đồng ý. Sau cùng lời còn lại của cậu chỉ là:
Ishigami Senku.
Ishigami Senku.
Nhớ thăm mộ tôi thường xuyên đấy
Oki Taiju.
Oki Taiju.
Được
Taiju nước mắt nước mũi tèm nhem mà gật đầu. Yuzuriha cười một cái đồng ý. Chia đôi hai hướng, Senku cầm theo cây cờ đi hướng khác. Đấy là khỏi đầu của vương quốc khoa học.
T6 Ngày20/5/2022. 22:00.
_________________________
Kỳ sau mới chính thức bắt đầu nhé, số chữ cũng sẽ như tôi đã nói. Hẹn gặp lại các bạn.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play