Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[SOPE]Em Vốn Thuộc Về Tôi

Chương 1: Mở Đầu

Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc còn không mau nhanh chân lên ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tin tôi sẽ đá anh văng ra nơi khác không ?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đừng có bướng bỉnh nữa nhóc à.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh sẽ méc mẹ cho mà xem.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh chờ đó.
Hắn là Mẫn Doãn Kỳ, là cậu bé 13 tuổi. Đang có nhiệm vụ phải chăm sóc em trai.
Cậu là Trịnh Hạo Thạc, là cậu nhóc 12 tuổi. Thân phận là một em trai nuôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nói đi, nay đánh nhau với ai hả ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không có.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Cơ thể trầy xước thế kia mà bảo là không có.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh méc mẹ đi !
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ai sẽ méc chứ ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chứ anh hỏi làm gì ?!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Dù sao anh cũng méc thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có khác gì tôi đâu, toàn nói dối.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Xoa đầu cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chẳng phải đau lắm sao ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Hất tay hắn ra/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi là nam nhi, đau không là gì cả !
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng thật là em cứng rắn thật.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chín năm nay, chẳng lẽ anh không biết gì à ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lôi quá khứ ra làm gì ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chẳng có lúc nào tôi yếu đuối cả.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Hai đứa !!
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Đi đâu mà tận giờ này mới về đây ?
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Đã sáu giờ chiều rồi đó biết không ?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Con đi đón nhóc về.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Không phải bốn giờ là nó tan rồi sao ?
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Lại...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tụi con có dắt nhau đi chơi nữa, nên về muộn. Xin lỗi mẹ.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Kinh ngạc/
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Thôi tạm chấp nhận. Mau vào trong phụ nấu cơm đi rồi chờ ba về.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ.
Trên phòng hắn.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh không nói ?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sao hả, nhóc tin anh chưa ?!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lần đầu đấy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sao nhóc biết là lần đầu, nhiều lần hơn thế nữa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chỉ là nhóc không biết thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cứ phát huy đi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nè nha, đừng có mà được nước làm tới.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Biết rồi, không cần anh nhắc.
Nói rồi cậu lạnh lùng bỏ đi, hắn hụt hẫng thở dài trườn lên xuống chiếc giường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Haizzz
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc vẫn như thế, khi nào lớn đây..?
Ngày mai đến, như thường lệ cậu dậy từ rất sớm nên sáng hắn thường không gặp cậu.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Thạc đi ra ngoài từ sớm rồi, mà hôm nay thằng bé lỡ quên hộp cơm.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đi vội vậy sao ?
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Nó nghe tin con dậy sớm đấy.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Lát trưa qua trường nó mà đưa cơm dùm mẹ nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Làm như dễ vậy, đây là lần đầu đấy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Có khi con qua bển cái nó xấu hổ với bạn bè rồi đuổi về.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Dù có tránh mặt con nhưng ta chắc thằng bé sẽ không làm thế đâu.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Nghe mẹ đi, làm lần lần rồi quen. Có khi tụi con gắn kết lại từ khi nào.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Con thì lúc nào chả được, không biết nhóc có sẵn sàng chưa chứ mấy năm qua...
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Sẽ có kỳ tích mà.
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Mẹ tụi con nói gì chả đúng !
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Trời ơi ông này, thật là. /Cười gượng/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Nhăn mặt vì sáng sớm phải ăn cẩu lương của ba mẹ/
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Rồi rồi, làm được thì làm. Ta cũng không chắc con sẽ nhẫn tâm để em trai mình nhịn đói.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ...
Nói thì nói chứ trưa hắn cũng cặm cụi đội nắng chạy cả chục mét đến trường cậu.
Trước cổng trường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Thở hổn hển/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ahh..
Bảo vệ
Bảo vệ
Nắng chang chang đi đâu vậy con ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chú bảo vệ trường này hả ?
Bảo vệ
Bảo vệ
Phải rồi, tìm ai sao ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Cho con vào trường đưa hộp cơm cho em trai cái được không ?
Bảo vệ
Bảo vệ
À chuyện đó thì tự nhiên, vào đi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ vâng cảm ơn.
Hắn chạy thẳng một mạch đến khu ăn uống của học sinh tìm cậu.
Thấy cậu đang đánh nhau ở trong góc hắn liền chạy tới và ngăn lại.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Sao anh lại ở đây ??!!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc lại đánh nhau sao ??
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi hỏi anh đấy !
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc quên đã hứa gì rồi à ?
Võ Thiên Nhật
Võ Thiên Nhật
Này anh trai, đi đâu vào trường bọn tôi vậy ?!
Võ Thiên Nhật
Võ Thiên Nhật
Ra là em của anh á ? Thằng này nó kiếm chuyện trước đấy, mau xem lại em trai mình đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đừng có ở đó mà nói láo, mày dám đụng đến đàn em của tao.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Xô Nhật ra xa/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tên khốn !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Ngăn cậu lại/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
THẠC !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
A-anh ??!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh dám gọi tên tôi sao ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Em này đi ra chỗ khác chơi, tốt nhất đừng dính líu đến nhóc này nữa !! NGHE CHƯA ??
Võ Thiên Nhật
Võ Thiên Nhật
D-d-dạ... /Lén lút chạy đi/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Hít ra thở vào cố bình tĩnh/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh đến đây làm gì ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc để quên cơm hộp.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
C-cả..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chết... nó bị xáo trộn lên hết rồi..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vứt đi, tôi không cần.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để anh mua cho em hộp khác.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi nói không cần.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Việc anh gọi tên nhóc...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Phải.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Kể cả anh ngang nhiên xông vào đây rồi làm những hành động quái lạ.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cũng để tôi no trưa nay rồi, cảm ơn vì khó khăn chạy đến đây.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Và cũng đừng đến đây nữa. /Quay lưng bỏ đi/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Cuối cùng nhóc cũng đuổi anh đi..
Hắn lủi thủi ra khỏi trường ngồi ăn cho hết đống cơm trưa đó.
Bảo vệ
Bảo vệ
Sao vậy, lại trở ra buồn rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc đó thật khó tính.
Bảo vệ
Bảo vệ
Tìm hậu bối nào sao hay em trai ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Là em trai đó bác.
Bảo vệ
Bảo vệ
Haizz anh em với nhau mà có xích mít rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không phải lần đầu nhóc tỏ ra như vậy. Lúc nào nó cũng trong trạng thái sẽ cãi nhau với con bất kì lúc nào.
Bảo vệ
Bảo vệ
Là nam nhi thì đừng có buồn và bận tâm về chuyện gì phức tạp quá.
Bảo vệ
Bảo vệ
Khó thì tìm cách giải.
Bảo vệ
Bảo vệ
Đối mặt với em con một lần, thử sẽ làm hòa được không.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Cảm ơn bác, nếu có cơ hội..
Ngay sau khi tiếng trống trường cậu vang lên, hắn cũng lặng lẽ quay về trường hắn. Bỗng từ xa trong góc trường, một ánh mắt đưa theo tấm lưng ấy là cậu.
Cũng chẳng phải tự nhiên mà cậu luôn khó chịu và bực tức với anh trai mình như vậy. Chỉ là cậu không muốn có anh trai thôi.
Đó là một quá khứ mà in sâu trong kí ức của cậu đậm nhất, cũng để lại nhiều đau thương nhất.
Kể về 9 năm trước, khi cậu còn là đứa trẻ 3 tuổi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
..A-anh hai...
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Em mau vào trong đi Thạc..
Trên tay gã đang là con dao dính đầy máu của người đang nằm lê lết trên sàn hay là mẹ của cậu.
Trịnh Chí Vương
Trịnh Chí Vương
Th-thằng con bất hiếu.. /Kêu la vì vết rạch trên bụng/
Trịnh Chí Vương
Trịnh Chí Vương
Đừng hòng đụng đến Thạc của t-ta...
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Im miệng đi lão già.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Tôi đã bảo ông chuyển cho tôi một khoản tiền, nhưng cả hai ông bà vẫn keo kiệt để tôi chờ mãi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh anh hai.. /Khóc rưng rưng/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
M-mẹ với ba... bị bị làm sao v-vậy..
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Sắp chết rồi.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Có nghĩa là ngủ vĩnh viễn.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Biết không ? Thạc à.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
La..là sao..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mẹ !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mau tỉnh dậy đi..
Trịnh Chí Vương
Trịnh Chí Vương
Thằng con trời đánh, nuôi cho lớn rồi làm chuyện này với ba với mẹ.
Trịnh Chí Vương
Trịnh Chí Vương
Ngươi hãy chờ đó, cứ giữ thái độ đó đi rồi biết hậu quả.. /5 giây sau tắt thở/
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Ha, đúng là.
Chính xác hơn, người anh trai ruột thịt của cậu này là một tên nghiện và là côn đồ. Gã ta không tha một ai kể cả ba mẹ mình nếu ngăn cấm gã chuyện gì. Gã đã thẳng tay giết đi người thân nhất, một cách tàn bạo.
Dưới sự chứng kiến của cậu, dù được tha đi nhưng nó vẫn ám ảnh cậu suốt.
Mấy ngày sau khi gã đã đi xa, cậu cùng dòng họ lo hậu sự rồi được gia đình mới nhận nuôi thay vì sống chung với họ hàng.
Ban đầu cậu mặc cảm với tất cả mọi người xung quanh mà trốn chui trốn nhủi. Lúc đó hắn mới xuất hiện.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Từ nay nhóc chính là em trai của anh.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh trai sao..??
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Là đồ đáng ghét...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Xấu xa...!!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh không xấu xa. Thật mà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hức hức...mau trả mẹ tôi đây..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Chạy lại ôm cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nam nhi mà khóc là yếu đuối.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mẹ anh bảo, con trai khóc kì lắm.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sẽ xấu đi đó !
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
T-tôi sẽ làm người xấu giống anh hai để anh ấy bảo vệ tôi...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ma-mấy người...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nào nào ngoan ngoan.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không được như vậy, mẹ sẽ không thương nhóc nữa đâu.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Theo anh, nhóc sẽ không còn yếu đuối nữa.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Xô hắn ra/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
N-nếu vậy..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chun-chúng ta là anh anh em...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nhưng anh không được gọi tên tôi..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không được phép..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tất nhiên rồi, anh sẽ nghe theo.
Từ đó, dù hắn đã có lần giúp cậu phấn chấn tinh thần khá hơn nhưng hiềm khích của cậu với anh trai vẫn không thay đổi.
Quay về hiện tại, bây giờ cũng đã là chiều tà.
Lạ hơn hẳn là hắn lại về trễ hơn cậu, giờ mà chẳng thấy mặt mũi đâu ở nhà.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Lại có chuyện gì ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Con không biết.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Haizz..
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Hay là nó đi học thêm ?
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Thiệt tình.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Con...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vâng..
Ở chỗ hắn.
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Chưa về hả, chờ ai hay gì ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Về thì về đi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nay tao mệt quá.
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Tao thấy mày gian nắng ban trưa, có chuyện gì sao ?
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Hay là say nắng rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hm.. chắc là vậy. Nhưng nghỉ ngơi tí sẽ không sao đâu.
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Nói rồi mà, đi ra ngoài mà cứ để cái đầu trần.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Biết rồi biết rồi...
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Mau lên phòng y tế đi, tao về trước à. Nhà bao việc.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tạm biệt !~
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Không phải là tao không quan tâm mày nhưng mà...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không sao mà, tao lên liền.
Kim Tại Hưởng
Kim Tại Hưởng
Nhớ nha !!
Dứt câu anh dắt hắn đến phòng y tế rồi về.
Cô y tế
Cô y tế
Em nghỉ ngơi lát sẽ khỏe thôi, có cần cô gọi gia đình lên không ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ thôi ạ, em sẽ về ngay. Để mọi người phải lo lắng nữa.
Cô y tế
Cô y tế
Vậy tốt rồi, cô ra ngoài tí nhé.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ vâng.
Cùng lúc đó thì cậu đến lấp ló bên ngoài bị hắn phát hiện.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
..hm..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Th-thì.. mẹ gọi tôi tới tìm a-anh...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc không thích có thể không đi mà.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mà thôi kệ.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ta về thôi..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Đỡ hắn/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Về sao ngay được, anh bệnh mà..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chỉ là say nắng thôi, nhóc lo lắng cho anh cũng để hết dứt rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
L-lo lắng..??..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Làm..làm gì có chứ.. /Buông hắn ra/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Cười nhẹ/
Trên đường về nhà, cậu dìu hắn từng bước một.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Say nắng ?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng vậy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh làm gì mà...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
(Là vì mình sao ?)
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chắc buổi trưa anh ra văn phòng phẩm mà không mang nón.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
(Tại sao lại nói dối ?)
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
S-sơ ý quá đó..
...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có đỡ hơn tí chưa hả..?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc buông anh ra được rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đi nãy giờ mà vẫn chưa về đến nhà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đến tối mẹ sẽ la đó, nhanh chân lên đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hả..?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
H-h-hộp cơm đó..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh ăn hết rồi sao..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để vứt thì uổng phí lắm. Nhóc không ăn thì thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lúc đó t-tôi..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có hơi nóng giận..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh không để ý đâu, nhóc làm gì lấp va lấp vấp thế ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Xin lỗi..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hả ??
*Cậu nói nhỏ nên hắn không nghe thế*
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
X-xin lỗi..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc nói lớn lên, anh chẳng nghe nổi một chữ.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi nói là xin lỗi !! /Quát lớn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Aischh
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Được rồi anh nghe rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Xoa đầu cậu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Phồng má/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không cần lo chuyện đó đâu, nay cũng lạ lắm à.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
L-lạ gì chứ...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lỗi của tôi mà.. với lại thấy anh tội nghiệp.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Grrrrrrrr /Cõng cậu lên/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ê ê té té !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ngồi yên đi, anh cõng nhóc về nhà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh đang bệnh mà, thả tôi xuống đi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Có thích không hả ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Th-thích..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đi nào !!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Cười khúch khích/
Hắn cõng cậu về nhà.
Có lẽ đã làm hòa.
Ngày hôm nay, cậu mới có cảm giác được cõng là như thế nào.
Có những điều đã thay đổi hắn lẫn cậu ra làm sao mà để mở lòng như thế.
Liệu khoảnh khắc này còn tiếp tục không ?

Chương 2: Nam Nhi

Tối hôm nay, mẹ chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon cho hắn vì nghe tin bị bệnh.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Con đã bảo là say nắng nhẹ mà.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Nhẹ nhẹ cái gì, em con nói bệnh chết tới nơi kìa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ê ?!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hì hì
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mà chỉ toàn món nhóc thích thôi, à ra là mưu đồ.
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Ít ra còn thông minh hơn con đấy Kỳ.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ba còn chọc nữa.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Thôi ăn đi nè.
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
/Nói thầm với vợ/
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Nè bà, nay nhìn tụi nó khác quá.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
/Cười thầm/
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Thế, tui nói mà. Nên phải nhân cơ hội chứ.
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Đúng là bà xã số một.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Ông này, haha
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mẹ với ba bàn chuyện gì đó ?
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Chuyện người lớn nhe, đừng xen vô.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mờ ám tới nơi.
Trong suốt bữa ăn cậu chỉ chăm chú nhìn hắn mà quên ăn phần cơm của mình. Hắn im lặng dù biết có chuyện bất thường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
E hèm..
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Sao, nay có chuyện gì nữa ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Con nghe nói ở độ tuổi này đã có người chuyển ra sống riêng rồi đó.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Giời
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Ông định xồn xồn bắt chước theo chứ gì ?
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Biết ngay mà.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nào đâu ? Ý là con thấy sống chung một gia đình này vui hơn, ấm áp hơn.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Tới tận giờ mới biết à, nên nhớ những người không cùng một dòng máu không là cái gì cả !!
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Hahaha
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Bà bà !! /Nhắc nhở bà Hạ/
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Ch-chết..
Câu nói vừa rồi của bà như một con dao cắt vào tim cậu. Bà chỉ muốn nói gia đình là tất cả nhưng lại lỡ lời không để ý đến một thành viên trong gia đình.
Cả nhà xoay ra hướng mắt về phía cậu, người im lặng nhất nãy giờ.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
M-mẹ chỉ là...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không sao đâu mẹ à. /Mắt đượm buồn/
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Mẹ con chỉ hơi quá thôi, đừng để tâm câu đó.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Cho mẹ xin lỗi..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đừng vì chuyện này mà gián đoạn bữa ăn mà, không sao cả mọi người ăn đi.. haha..
Dù nói không sao nhưng cậu vẫn bỏ lên phòng để lại phần cơm chưa đụng đến.
Hắn gấo rút ăn nhanh rồi chạy lên cùng với cậu nhưng cửa phòng khóa rồi.
Nhưng hắn có thể nghe thấy tiếng khóc thút thít nhỏ bé kia cách một lớp tường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lại làm tổn thương nhóc rồi..
*Cốc/ cốc/ cốc*
*Cửa mở*
Thứ hắn thấy đầu tiên khi hé lộ cánh cửa ấy, một gương mặt dính đầy nước mắt. Cậu dứt khoát kéo hắn vào rồi khóa chặt cửa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc khóc à ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không có.. /Lau nước mắt/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chỉ là bụi thôi..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh biết nhóc dễ tổn thương những hãy hiểu cho mẹ.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mẹ chỉ muốn nói gia đình là nhất thôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Người đưa em về nhà này cũng là bà mà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hình như mọi người không biết sự hiện diện của tôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đừng nói vậy, mọi người luôn nghĩ cho nhóc.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nên biết, là nam nhi đừng vì chuyện nhỏ nhặt mà khóc lên như vậy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sẽ có người xúc phạm đến em trong tương lai bất kì lúc nào.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đằng này là người thâ...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh nghĩ tôi không biết sao ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh vẫn dạy tôi như thế mỗi khi tôi khóc nhưng đó là lúc ba, bốn tuổi rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có cái nào mới mẻ hơn không, thay vào đó tôi có thể tự giải quyết.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Vì em chưa lớn nhóc à.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Trong mắt anh tôi luôn luôn như thế.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vẫn chỉ là một đứa em ba tuổi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Đẩy hắn ra ngoài/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi sẽ tự suy nghĩ lại những điều anh dạy mấy năm trước, đừng lặp lại nữa. Tôi nghe chán rồi.
*Rầm*
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Kỳ à..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không sao đâu mẹ, nhóc bỏ qua chuyện đó rồi.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
May quá..
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Nhưng nó còn chưa ăn cơm, con giúp mẹ được không ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Từ giờ đến tối chắc chắn nhóc sẽ không mở cửa. Được rồi, mẹ mau nghỉ ngơi đi chuyện này con lo được.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Cảm ơn con.
Mẹ hắn thì quay ra làm cho hết việc vặt, hắn ở lại đưa mắt nhìn chiếc cửa ấy một lần nữa rồi bỏ đi.
Trời lúc này cũng tối dần cho đến khi trăng lên. Chợt tiếng khóa cửa phòng cậu vang lên được mở, thân ảnh nhỏ bé rụt rè bước xuống bếp.
Cảnh tượng thật kì lạ, dưới ánh trăng một ly mì nóng hổi được đặt trên bàn đang chờ cậu thưởng thức.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Còn ai thức sao ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Thôi nhưng mà kệ đi, mình cũng đói rồi.
Dứt câu cậu cầm từng đũa mì thổi nhẹ nhàng rồi đưa vào miệng, cảm xúc lúc này có thể hiện rõ trên mặt cậu.
Bỗng từ đâu một bàn tay thô ráp xoa nhẹ lên đầu cậu khiến cậu giật nảy người.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Quay đầu lại/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đói lắm rồi phải không ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
L-là anh ?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ngon lắm hả, nhóc ăn sạch rồi kìa.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mì này của anh à ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hả ??
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mau nuốt hết đi rồi hẳn nói. /Đưa cho cậu ly nước/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ực.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mì này của anh ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh không ăn, cho nhóc đấy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Khuya rồi anh còn chế mì cho tôi, không ngủ à ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Định để nhóc nhịn đói à ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi tự xử được mà..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sướng gì bằng khi khóc xong có người nấu mì cho ăn chứ !
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi không có khóc..~
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Kí đầu cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nè nhóc, dù có bất cứ chuyện gì sau này cũng không được bỏ bữa đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Phồng má/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ai mà biết trước được chứ !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ahh.. nói gì thì chắc bây giờ tâm trạng cũng thư thái lên chút rồi phải không ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đúng..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh thấy bất thường thật, mấy ngày nay nhóc nói chuyện nhiều với anh lắm.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Khác so với lúc trước, lạnh nhạt và khó gần.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh đánh giá con người tôi như thế à ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc như tảng băng ở bắc cực vậy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi có chuyện này muốn nói với anh..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Cứ tự nhiên, chỉ cần nhóc thoải mái là được.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
A-anh Hữu.. hai ngày trước tôi có gặp anh ấy...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
S-sao ??
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh hai của nhóc ?!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Phải.. anh ấy đến và nói tôi có muốn theo cùng không.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Em chỉ cần từ chối là được.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ảnh mặc đồ đen kín mít, trông đáng sợ lắm..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
V-với lại..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đe dọa sao ??
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Dù nhìn ảnh có nhiều chút thay đổi nhưng gương mặt đó vẫn để tôi nhận ra.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vẫn không thay đổi..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Quá khứ khiến em buồn sao?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tóm lại là..
×××××××××××××××××××××
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Mày muốn đi cùng anh đây không ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lâu rồi em mới gặp lại anh, hôm nay anh gầy gò quá.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Mau trả lời đi, tao không muốn dài dòng đâu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
A-anh Hữu...
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Tao cần mày.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đúng.. anh cần em, anh nhớ em phải không. Em muốn về với anh..
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Tao không có hứng thú nuôi mày, tao cần mày làm ra tiền.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nhưng em chỉ mới..
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Đừng tỏ ra ngây thơ nữa.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Tao cho năm ngày để mày suy nghĩ, gặp ở đây.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Nếu không quyết định không theo tao, thì đừng gọi là anh em nữa.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ta-tại sao chứ ?!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh suốt ngày dùng tiền để tiêu tốn vào những thứ tệ nạn, còn bắt em đi kiếm tiền. Kiếm bằng cách nào chứ ??!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Với lại còn chuyện đoạn tuyệt anh em ?!?!
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Nếu mày biết tao như thế nào thì nghe theo đó đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Huhzz...
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Để nhân dịp anh em mình gặp lại sẽ không gây rắc rối, em sẽ suy nghĩ kĩ.
Trịnh Kiên Hữu
Trịnh Kiên Hữu
Được lắm, xem mày chọn quyết định gì.
×××××××××××××××××××××
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh thấy ảnh hơi quá rồi đó.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhưng mà, nhóc phải kiên cường lên.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đúng vậy, tôi là nam nhi mà..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vậy nếu ba ngày sau thì sao ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để anh đến đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hả ? Anh làm được gì chứ ?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh sẽ bảo vệ nhóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Woa haha.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cảm ơn anh, tâm trạng tôi không còn căng thẳng như trước giờ.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh không cần đến đó làm gì đâu. Với lại nếu anh đưa ra quyết định hợp lí tôi có thể nói lại.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc phải từ chối.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đương nhiên, nhưng nếu đó là một quyết định dễ dàng thì tôi không cần vòng vo như thế.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Như ba và mẹ, lúc đó cả hai cũng đã đoạn tuyệt với anh ta.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chi bằng báo cảnh sát, chẳng lẽ một tên như vậy ra tay sát hại nhóc dễ dàng vậy à.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Đổ ly mì nước bên trong chảy ra ngoài bàn lênh láng/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh làm gì vậy hả ??
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc thấy đó, nước này sẽ chảy xuống sàn khoảng một thời gian.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Và dù gì nó cũng sẽ chảy xuống. Bàn và sàn đều dính.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Thì có nghĩa gì ??
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ah !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Theo tôi biết thì, đây là một hành động của một quả bom nổ chậm !
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Phải, trước tiên là đòn tâm lý sau đó "bùm" !
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Kế hay đó.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để anh hợp tác, xem nhóc có tóm gọn anh ta không ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Quá tuyệt, tôi cũng sẵn sàng đoạn tuyệt với anh hai rồi !
Cả hai bắt tay với nhau !
Kế hoạch chuẩn bị bắt đầu.

Chương 3: Xích Lại Gần Hơn

Sáng hôm sau.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Tối qua hai đứa làm gì ở dưới bếp phải không ?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mẹ nghe thấy rồi hả ?
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Ba cũng nghe nhưng chỉ là tiếng rù rì thôi.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Có chuyện gì, kể nghe xem nào.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ thì...
×××××××××××××××××××××
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà này, anh nhớ phải giữ bí mật chuyện này.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Với ba mẹ ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nếu cả hai biết sẽ không tốt đâu, mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Biết rồi biết rồi, hứa nào !
×××××××××××××××××××××
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
À...
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Sao?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc ấy kể về thành tích trong trường mấy ngày qua thôi mà.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tại ăn im lặng vậy thì hơi sợ ma nên nhóc muốn khuấy động không khí.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Với lại con cũng bảo nhóc là không được bỏ bữa rồi.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Ra là chuyện đó.
...
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Mau đi học đi còn đứng ở đó làm gì??
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
C-còn cơm hộp của..
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
À, ôi trời ơi. Nay nó nhớ nên mang theo.
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Gì mà ân cần dữ vậy, đây của con đây.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dạ vâng, thưa ba thưa mẹ con đi học !
Trời thoáng gió mát, hắn khoát trên vai balo chạy lật đật đến trường. Có lúc đi qua trường cậu thì bắt gặp gương mặt rạng rỡ nhỏ bé kia, tươi tắn hơn gấp mười lần lúc trước.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng là nhóc có thể giải tỏa rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Oh !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ủa, nhóc thấy anh sao ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Chạy lại hắn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nay nhóc đi học sớm thế.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Như thường ngày mà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà anh, xem kìa. /Chỉ tay về xe bán kem/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc muốn ăn sao?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không, đâu có..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ý là anh có muốn ăn thì mua đi !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Thích thì nói đại đi, để anh mua cho nhóc.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sáng ăn sáng chưa đấy, ăn kem không là lạnh bụng đó nha.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ăn rồi mà, với lại tôi sẽ chẳng còn bỏ bữa đâu mà lo.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ghê đó ghê đó !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nè, nhóc thích kem dâu phải không ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Sao anh biết được?~ /Cầm cây kem/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lần nào mà nhóc chả đòi vị đó. Mau ăn đi rồi vào học.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có muốn ăn không?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh hả?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Thôi, sáng anh không ăn nên nhóc ăn đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ơ kìa
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tại sáng anh không ăn vô gì hết nên bỏ bữa này.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Xách chân chạy đi mua bánh mì kẹp thịt/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
ĂN ĐIII
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ơ, sao lại quát vào mặt anh thế?~
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nói tôi mà bản thân mấy người còn chưa lo được.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mau ăn đi rồi còn có sức đi học.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Xé bánh mì ra từng mảnh nhỏ/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đã nói là anh không ăn nổi mà.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Đút vào miệng hắn một mẩu bánh mì nhỏ/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Dạo này anh kén ăn lắm nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Nhai không kịp/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Ho sặc sụa/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ê ê này, đừng đút anh nữa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ăn, ăn, anh ăn mà..khụ khụ..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Huzz sao ngay từ đầu không ăn, để người ta đút rồi nói.
Vì đang đứng trước cổng trường nên cậu dắt hắn vào mép tường đứng ăn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc còn tiền sao?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Có tiêu tốn đâu mà hết.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để dành được mấy tỉ rồi ha.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vậy ha, lo ăn đi mà nói xàm không.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ai xàm chứ, nhóc đấy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ơ ơ ơ, có đâu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Đẩy hắn ra xa/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Chọt eo cậu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Áa đau.. chơi nhẹ nhàng thôi chứ.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Báiii /Chạy về trường/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Aaa cái tên kia !! /Nũng nịu/
Trước giờ, mới có cảnh hai người đùa nhau vui như thế.
Có lẽ, tình anh em này khá đặc biệt hơn hết người bình thường.
Cho đến chiều, hắn đi về ngang trường cậu thì thấy bóng dáng nhỏ bé đang đứng ngóng ai đó ngoài cổng trường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chưa về à nhóc ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đợi...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Còn đợi ai nữa?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đợi anh đó đồ ngốc, mỏi chân lắm rồi này.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nay bày đặt nữa, dáng vẻ lạnh lùng boy trước kia của nhóc đâu rồi? /Cười ha hả/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Eicchs thôi chọc em được không vậy !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Con người cũng phải có lúc thay đổi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chứ ai như anh chứ, nhâyyy !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dù nhóc nói sao anh vẫn là anh thôi, nè có chịu lên lưng nhanh không hả? *Khụy chân nãy giờ*
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ah! Anh cõng tôi à, lên liền nè. /Mắt sáng rỡ/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hây da, được rồi đi thôi !!
...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Này nhóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hửm? *đang tận hưởng*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
À không.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nói đi, không sao đâu mà. /Vùi mặt vào lưng hắn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Là do anh chưa bao giờ hiểu nhóc hay nhóc thay đổi thật?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cái đó thì làm sao tôi trả lời được.. ~
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tự nghĩ đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hôm nay, có một bạn nữ hỏi tôi rất nhiều câu hỏi.. ~
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Như thế nào?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi sẽ ví dụ hỏi anh một câu nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Để anh thử trả lời xem nào.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nếu tôi là một động vật, thì anh xem tôi là con nào?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hm..
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh mà trả lời khỉ đột tôi sẽ đánh anh.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Khỉ đột á há há. /Cười sặc/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nghĩ sao vậy, nhóc thì..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Sóc con.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Sóc con?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đúng vậy, dễ thương và đáng yêu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ah~ nhưng sóc rất yếu ngoài việc leo trèo và chạy nhanh ra.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không phải sao, nhóc i chang nó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Vậy giữa sóc và tôi anh chọn cái gì?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Bạn nhóc hỏi khó thế.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không ~ Câu hỏi của tôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Tất nhiên là nhóc rồi, nhóc đổi được cả ngàn chú sóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Oh, có giá trị đến vậy sao. *sung sướng*
Bí ẩn
Bí ẩn
Đi đâu mà vội mà vàng.
*Hắn và cậu bị một người đàn ông lạ mặt chặn đường*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh là ai ??
Bí ẩn
Bí ẩn
Mau đi theo tao.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Người xấu?!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ở đây có nhiều người lắm đấy.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nhẹ nhàng hay nặng nề?
Bí ẩn
Bí ẩn
Để tao ra tay không chừng tụi bay sẽ...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Thả cậu xuống/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
M-muốn gì..
Bí ẩn
Bí ẩn
Phải nghe theo từ đầu thì tốt hơn không.
Người đàn ông lạ mặt đưa cả hai vào con hẻm vắng.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Run rẩy/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nh-nhóc..??!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Là ai hả?! Mau nói đi, hay bọn ngươi cần tiền ?
Bí ẩn
Bí ẩn
Tiền hả, ý hay đó. Nhưng không phải bây giờ.
Bí ẩn
Bí ẩn
Thằng nhóc kia.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
..ngh-nghe đâ-đây...
Bí ẩn
Bí ẩn
Há há, cùng là người một nhà mà thằng anh của mày khốn thật đấy.
Bí ẩn
Bí ẩn
Hiểu không, mày ngoan hơn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Khoát vai cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đừng sợ nữa, có anh đây rồi. /Thì thầm vào tai cậu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
N-nói thẳng vấn đề đi.
Bí ẩn
Bí ẩn
Bí ẩn
Bí ẩn
Thì thằng Hữu ấy, nó bảo mày sẽ báo cảnh sát.
Bí ẩn
Bí ẩn
Mà ngươi cũng biết rõ, bọn tao không thể để một thằng nhãi hại đến băng được.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nên là tao chỉ muốn đến cảnh cáo thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Bọn ngươi là người xấu, có gan dạ thì đứng ra đi.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nay cũng lên mặt lắm chứ.
Bí ẩn
Bí ẩn
Tao hỏi này, nếu đã lựa chọn con đường cho mình thì có trung thành với nó không ??
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tất nhiên là có...
Bí ẩn
Bí ẩn
Đấy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh là người tốt, tại sao phải vào con đường đó?
Bí ẩn
Bí ẩn
Hm...
Bí ẩn
Bí ẩn
Lũ trẻ luôn nói tao là người tốt.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nhưng thực sự không phải vậy, tao từng là một thằng nghiện.
Bí ẩn
Bí ẩn
Chính xác, như thằng khốn Hữu.
Bí ẩn
Bí ẩn
Nhưng lại có một bàn tay..
Bí ẩn
Bí ẩn
Là thủ lĩnh của bọn tao.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ra là còn cả câu chuyện huy hoàng.
Bí ẩn
Bí ẩn
Anh mày cũng vậy thôi, từ từ thì băng có thêm nhiều người cho đến số lượng chạm mức một ngàn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ghê gớm vậy sao.
Hai anh em ngồi trọn trong lòng người đàn ông lạ mặt mà nghe kể chuyện xưa.
Bí ẩn
Bí ẩn
Thì đó, ông ấy như một vị thần loi lé trong sự đen tối của bọn tôi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Túm cái quần lại là người tốt hay xấu.
Bí ẩn
Bí ẩn
Eischh, tất nhiên là người xấu. Tụi bay biết, ông ta đã giết đi bao nhiêu người đâu.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đúng là một kẻ tàn nhẫn.
Bí ẩn
Bí ẩn
Cũng có khá tàn nhẫn đấy, nhưng đâu phải người vô tội.
Bí ẩn
Bí ẩn
Như anh ngươi kia kìa, bất hiếu với ba mẹ đáng ra là chết dưới nòng súng của hắn rồi đấy.
Bí ẩn
Bí ẩn
Do là tuổi còn trẻ nên mới được tha, chứ tao nói chứ tao mà là thủ lĩnh. Haizzz bay giờ không biết còn vênh mặt như nãy được không.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Bạo quá bạo quá.
Bí ẩn
Bí ẩn
Mà kể cho tao nghe với, thằng đó gặp mày để làm gì vậy ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh ấy bảo theo ảnh không và muốn tôi làm việc kiếm tiền.
Bí ẩn
Bí ẩn
À ra vậy, để đó anh lo.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ủa chuyện gì vậy ?
Bí ẩn
Bí ẩn
Hữu ấy, nó nợ thủ lĩnh nhiều lắm.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không đáng sợ như tôi nghĩ.
Bí ẩn
Bí ẩn
Hm...
Bí ẩn
Bí ẩn
Tao nghĩ tụi mày đừng xem thường về thằng đó hay thắc mắc.
Bí ẩn
Bí ẩn
Còn chuyện ba ngày sau thì mày cứ nói không, tao bảo kê cho.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ôh, tuyệt vậy sao.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Mà tên anh là gì vậy ??
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân !
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Vậy trông cậy và cảm ơn anh rất nhiều !!
Cả ba đập tay với nhau rồi sau đó giải tán.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tôi vẫn bán tín bán nghi anh hồi nãy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Như diễn kịch ấy.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Không phải rất tự nhiên sao, nhóc suy diễn nhiều rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Rốt cuộc thì ta có cần đưa cảnh sát vào cuộc không?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Bạn ba là đội trưởng đội cảnh sát, chắc sẽ không sao đâu.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mà này, có muốn cõng nữa không hả?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Leo lên lưng hắn/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chắc chắn có rồi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Lưng anh êm thật.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc thì lo ăn nhiều hơn đi, ốm yếu quá rồi đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
T-tôi chỉ có hơi sợ mới rụt rè thôi, mới đó mà bảo tôi yếu.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lúc đó nhóc nhẹ nhàng hơn hẳn, anh sẽ bồi bổ cho nhóc.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Không ..~
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nếu tôi mập lên anh không cõng tôi nổi thì sao?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Anh vẫn cõng nhóc, nhưng với một điều kiện.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chuyện gì tôi cũng làm được.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nhóc xưng em với anh đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Xưng em? Như nào?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Dù gì nhóc cũng là em trai của anh rồi, nhóc xưng tôi anh thấy xa lạ lắm.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Oh.. vậy anh cũng thế !!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đừng gọi em là nhóc nữa, không phải là con nít đâu nha.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Okay okay được rồi, chiều em chiều em.
Chiều hôm ấy, vẫn như ngày nào. Nhưng ngày càng thân thiết hơn, tình anh em có tiến triển theo vốn của nó ?
Sáng ngày tiếp theo.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Em ấy đâu rồi mẹ ?
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Đây !!!
Dương Dĩ Hạ
Dương Dĩ Hạ
Wao, nay lạ lắm à nhen.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lạ gì mẹ ?
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Nhìn mà ai chả biết, nay gần gũi nhau vậy.
Mẫn Thái Khoa
Mẫn Thái Khoa
Cho ba chơi chung với.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Chơi gì, ba kì quá!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Anh mau ăn đi, còn đi học !!
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Vào liền vào liền.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Gắp thịt bỏ qua hết cho hắn/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Cho anh đó, em không ăn.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Đút thịt thẳng vào miệng cậu/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ai cho phép em không ăn?
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ăn hết phần đó anh mới chở em đi học đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nhiều thế này ăn tới năm heo còn chưa hết. Đồ ác độc...
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Này nhá, anh sẽ biến thành phù thủy cho em xem.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
*trêu*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
*lơ*
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Liếc mắt nũng nịu/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Ăn là được chứ gì..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Đồ ngốc nhà em, ngay từ đầu phải hay hơn không.
*ăn xong*
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Lên xe đi, nay anh chở.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Lên xe/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Chở tới là phải rước về nha~
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hông, hông rước. Để cho em tự về.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Em kí đầu anh giờ, đáng ghét đáng ghét.
Xe chạy bon bon trên đường.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Ôm anh đi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Em tự giữ thăng bằng được mà
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
/Kéo tay cậu ôm hắn/
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Hiếm khi anh chở em.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
/Ôm chặt/
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Làm như ngày mai không có vậy.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Hay mai anh để em đi một mình? Xấu xa.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nặng lời nữa rồi.
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Mai anh vẫn sẽ chở em mà, em phải ôm anh thật chắc đó.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
...Tự nhiên lại đi chậm thế?..
Mẫn Doãn Kỳ
Mẫn Doãn Kỳ
Nếu nhanh thêm chút nữa thì cảm giác này mau chóng biến mất thôi.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Nhanh lên đi, mau mau mau.
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Tên sến súa này, nhanh nhanh nhanh lên !!!!
Trịnh Hạo Thạc
Trịnh Hạo Thạc
Trễ học thì anh phải chịu trách nhiệm đó !!!!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play