Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Chuyển Ver][BonBin] Yêu

Chap 1: Giới thiệu

Trường đại học Yuehua, đây là một ngôi trường danh giá nổi tiếng. Trường có 2 tòa nhà A và C dành cho các lớp học, tòa nhà B là tòa nhà dành cho giáo viên và phòng chức năng. Mặc dù là một ngôi trường có tiếng tăm nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc học sinh trong trường chia thành băng đảng.
Nổi tiếng trong trường có lẽ vẫn là hai băng đảng iE và KBH. Họ dường như là người thâu tóm toàn bộ học sinh thuộc hai tòa nhà A và C.
Đứng đầu mỗi bên là Hanbin và Bonhyuk. Cả 2 đều là sinh viên năm 2. Nhưng Hanbin xuất hiện và nổi lên sau Bonhyuk.
Hai người có điểm chung là đều thẳng tay đàn áp các phe phái nhỏ lẻ để đứng lên thâu tóm tất cả. Học sinh trong trường luôn tò mò rằng nếu hai con người này trực tiếp đối đầu với nhau thì ra sao. Hai bên dường như chưa có lấy một cuộc đụng độ trực tiếp nào.
Có thể nói là nước sông không phạm nước giếng. Hai người như hai thái cực hoàn toàn khác nhau. Nếu như Bonhyuk là một đại thiếu gia chính hiệu, kiêu ngạo, coi tiền như rác thì Hanbin hoàn toàn ngược lại.
Cậu là một sinh viên vào được trường nhờ học bổng. Vốn tưởng sinh viên học bổng sẽ là những người nhà nghèo ngoan ngoãn, thường là những người dễ bị bắt nạt.
Nhưng Hanbin thì không, cậu cũng đã từng là đối tượng bị bắt nạt như bao học sinh không có tiền tài gia thế khác. Điểm khác có lẽ là Hanbin đủ khả năng để đánh trả tất cả những người dám bắt nạt cậu.
Nhưng điều đó không có nghĩa là việc Hanbin bị bắt nạt đã kết thúc. Không đánh đập được cậu, lũ học sinh liền dùng mọi thủ đoạn, từ nhét côn trùng vào tủ cậu, ném giẻ bẩn đổ nước lau sàn ra chỗ cậu cho đến cắt áo, đốt sách của cậu. Và rồi điều gì cần đến cũng sẽ đến.
Nhận ra được rằng muốn sống trong thế giới này chỉ có cách làm kẻ mạnh mà thôi.
Do đó, Hanbin bắt đầu tấn công lại những người mà dám độngnhững người mà dám động đến cậu, bắt họ quy phục mình. Dần dần, cậu soán ngôi kẻ đứng đầu iE - băng đảng sai người bắt nạt cậu để trở thành bang chủ của iE.
Trước khi cậu lên đứng đầu, đây vốn đã là một băng đảng luôn muốn đối đầu với KBH một cách gay gắt và đa phần bại trận.
Nhưng khi đứng đầu, Hanbin cải tổ tất cả, lập ra một quy tắc riêng cho iE. Nghe có vẻ khó tin nhưng mà các thành viên khác lại rất ủng hộ cậu. Lúc cần đánh thì sẵn sàng đánh, lúc cần nhún nhường thì sẽ nhún nhường.
Chính những điều luật đơn giản đó đã khiến cho rất nhiều băng nhóm quy phục cậu. Và, điều đó khiến Hanbin có thể đứng đây cho đến giờ và làm cho iE vươn lên vị trí ông hoàng song song với KBH.
Lại nói về Bonhyuk, anh thì đã ngồi trên chiếc ghế này từ những ngày đầu tiên như thể anh sinh ra để làm người đứng đầu. Là một người lạnh lẽo từ tính cách nhưng nhờ khuôn mặt điển trai nên vẫn có không biết bao nhiêu cô gái muốn cuốn lấy anh.
Anh cũng sẵn lòng toại nguyện họ mà đáp lại nhưng một khi anh đã từ mặt thì không một ai dám níu kéo anh. Lạnh lùng tàn nhẫn là thế nhưng nếu anh coi ai là bạn bè thì anh thật sự đối xử với người ta rất tốt.
Tuy vậy, ai dám phản bội anh thì kết cục ai cũng có thể đoán trước được, rất thê thảm.
_______
Aoi - editor
Aoi - editor
Chap này chưa có gì đâu. Tạm thời giới thiệu thui

Chap 2

Rồi một ngày, chuyện mà ai cũng chờ ngóng đã đến, ngày mà cậu và anh trực tiếp đối đầu với nhau phân tài cao thấp.
Một người em thân thiết của cậu, Sunoo chẳng may đánh nhau trong địa bàn của KBH bị đàn em của KBH bắt được, đem ra xử tội trước toàn trường.
Chuyện đến tai cậu, cậu thở dài một tiếng rồi một mình đến nơi diễn ra sự việc
Cậu bước đến, rất nhiều học sinh trong trường dàn sang hai bên, cậu bước vào, Bonhyuk cầm trên tay một thanh katana gõ xuống đất, âm thanh lạnh lẽo vang lên đến rợn người, đang đi vòng quanh Sunoo đang sợ hãi.
Nhìn thấy cậu, Bonhyuk nhếch mép, cười đểu nói :
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Chà, xem ai này.
Rồi Bonhyuk ngồi xuống ngang tầm với Sunoo, túm tóc của nhóc, kéo cho Sunoo ngẩng đầu lên nhìn mình, mỉa mai:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Có vẻ nhóc rất được quan tâm bởi boss của mình đấy. Nếu là tôi, có lẽ nhóc chết từ lâu rồi.
Hanbin nhìn thấy người mà mình luôn coi là em trai ruột thân thiết bị thế thì đau lắm. Cậu lớn tiếng nói:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Hyuk, em ý là người của tao. Tao có thể nhận lại người không? Tao sẽ dạy dỗ lại cẩn thận để không khiến mày phiền lòng nữa.
Bonhyuk buông tay ra, đứng dậy nhìn cậu, cười khinh bỉ:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Đừng tức giận vậy chứ, tao đã làm gì nhóc con đó đâu. Nhưng nó đã phạm lỗi trong vùng quản lý của tao, tao cũng nên dạy dỗ chút chứ không người ta lại có lời đồn rằng ta có quyền mà không có uy.
Hanbin lúc này không thể kiềm chế được nữa, bước từng bước một về phía hắn nói:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Muốn chạm vào Sunoo bước qua xác tao đi đã.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Nếu mày muốn, tao sẽ chiều lòng mày.
Hắn ném cây katana xuống đất, nhanh chóng bước đến. Hai người chào nhau bằng một cú đấm đầy uy lực nhưng tất nhiên đối phương đều tránh né được.
Các mánh võ đều được sử dụng triệt để. 2 bên đều nhằm vào những vị trí hiểm hóc để đánh.
Thế mạnh của Bonhyuk là sức mạnh kinh hoàng và nhưng đòn đánh như muốn lấy mạng đối phương.
Còn Hanbin thì thiên về sự lắt léo, nhanh nhạy, phòng thủ phản công nhanh và lợi thế ở những đòn chân cực hiểm hóc và bẻ đòn chân cực hiểm hóc và bẻ khớp, có thể làm đối phương tàn phế. Hanbin xét về đánh nhau có vẻ bất lợi hơn Bonhyuk khi anh sở hữu thân hình vượt trội hơn cậu.
Những người xung quanh đứng quan sát những đòn đánh nhanh và khó về phía đối phương cực đã mắt. Jay nhìn thấy người anh mình vì mình mà giao chiến như thế, không kiềm chế được mà khóc lớn.
Hanbin đã có phần cảm thấy đuối hơn. Bonhyuk nhân lúc cậu sơ ý, khóa cậu cổ cậu, xiết chặt, cả cơ thể cậu áp sát vào lồng ngực anh.
Hanbin hoàn toàn có thể cảm thấy sức nóng và uy lực tỏa ra từ người này, Bonhyuk ghé sát vào tai Hanbin, nói bằng một giọng khiêu khích:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Nhận thua đi, tao sẽ tha mạng cho mày
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Tao...có... chết... cũng không chịu thua mày.
Rồi Hanbin thụi khuỷu tay vào bụng Bonhyuk, một chân dẫm lên chân, chân còn lại thì đá ngược vào chỗ hiểm làm Bonhyuk đau đớn mà buông tay ra.
Cậu nhân cơ hội nắm lấy tay anh bẻ ngược ra sau, bật người dùng hai chân kẹp cổ Bonhyuk vật ra, khóa chặt lại nói:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Đừng bao giờ mất tập trung đánh nhau như thế chứ.
Rồi cậu buông Bonhyuk ra, bước đến chỗ Sunoo cởi trói cho cậu rồi đưa nhóc về. Bonhyuk đứng dậy, chắn đường hai người:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Trận đấu của chúng ta còn chưa kết thúc mày dám mang người đi sao?
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Nếu mày muốn đánh thì 3 ngày sau tại đây. Chúng ta đánh một trận sống chết với nhau. Lúc đấy nếu thua, tao nguyện làm trâu bò cho mày trong một tháng. Còn hôm nay, tao chỉ muốn cứu nhóc ấy.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Tha cho nó một mạng đi. Tao nghĩ mày sẽ không chấp nhặt một đứa bé mới bước vào trường như thế đâu.
Bonhyuk cứng họng để cậu và Sunoo đi qua. Khi hai người đi qua rồi, Bonhyuk mới lạnh lùng lên tiếng:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Nhớ ba ngày nữa, sẽ không có chuyện tao nương tay với mày như ngày hôm nay đâu.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Được
Rồi cõng Sunoo đi.
Vừa về đến kí túc của mình, Sunoo lại khóc rống lên:
Kim Sunoo
Kim Sunoo
Anh, em xin lỗi. Huhuhu, lỗi tại em.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Không sao đâu. Ngồi xuống đây anh băng bó vết thương cho nào. Lần sau phải cẩn thận đấy. Em như thế anh lo lắng lắm đấy.
Sunoo nước mắt nước mũi tèm lem để cậu băng bó lại vết thương cho mình. Sau đó nằm xuống ngủ.
Lúc này, Hanbin mới về phòng mình, ngã gục xuống giường. Cậu biết lúc nãy Bonhyuk không ra tay quá mạnh với mình mà chỉ mang ý nghĩ thăm dò mà thôi.
Nếu hắn muốn hạ cậu hoàn toàn, thì lúc khóa cổ cậu với Hơn nửa bắn bàn tròn có thể lực của hắn hoàn toàn có thể bẻ gãy cổ cậu. Lúc nãy cậu ăn một đạp của Bonhyuk vào bụng. Nếu là người khác đã xuất huyết nội mà chết rồi.
May là cậu chặn lại được phần nào nên bụng không bị thương lắm chỉ bị bầm nặng. Tay có lẽ đã rạn nhẹ nên cũng hơi đau. Tự kiếm thuốc và băng băng bó vết thương lại. Trong đầu nghĩ đến 3 ngày sau. Làm cách nào để đánh bại Bonhyuk đây.
Cậu hoàn toàn biết thực lực của mình đến đâu. Cậu căn bản muốn thắng Bonhyuk rất khó. Anh được đào tạo bài bản. Còn cậu chỉ là do hoàn cảnh đẩy đưa mà phải thủ thân mà thôi. Dù có đai đen Tiệt quyền đạo đấy nhưng cũng không đủ sức để đấu lại Bonhyuk.
Cậu cần tìm cách khác để giao chiến.

Chap 3

Về phần Bonhyuk, anh khá hứng thú với con người được coi là đối thủ của anh. Nghe danh tiếng đã lâu mà chung quy cũng chỉ là một con mồi nhỏ bé trong lòng bàn tay anh thôi.
Chứng kiến phản kháng yếu ớt của Hanbin sinh ra trong anh một cảm giác muốn thu phục con người này.
Cậu ta thật kiên cường. Bonhyuk nghĩ vậy. Thà tìm mọi cách để thoát khỏi anh chứ không chịu cầu xin anh một tiếng.
Nó làm anh khá bất ngờ khi cậu ta cứng rắn hơn tưởng tượng của anh rất nhiều so với vẻ bề ngoài ngoan ngoãn của cậu ta.
Đã lâu rồi mới có một đối thủ có thể đấu tay đôi với anh như thế xuất hiện. Cho dù kém hơn anh một chút nhưng vẫn đủ sức đả thương anh.
Ngày hôm nay, anh cũng ăn trọn một cú đá vào bắp tay, cảm giác không tệ, đủ khơi dậy ham muốn trong con người anh.
Ngày hôm nay, anh cũng ăn trọn một cú đá vào bắp tay, cảm giác không tệ, đủ khơi dậy ham muốn trong con người anh.
Hơn nữa, trên người cậu có một mùi hương man mát của cam và bạc hà, lẫn trong mùi mồ hôi. Đến giờ Bonhyuk vẫn có thể cảm nhận được mùi hương ấy phảng phất trên áo của mình.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Thật làm cho người ta chờ mong quá đi
_________________________
Đau tay thì đau, tối đến Hanbin vẫn phải đi làm thêm để kiếm thêm tiền tiêu cho bản thân.
Gia đình Hanbin không thuộc dạng giàu có gì, chỉ là một gia đình công chức bình thường, nhưng cũng đủ chăm lo cho cậu như như những người bạn khác.
Tuy vậy, cậu cũng không thể phụ thuộc vào họ được. Nhất là khi cậu học trong ngôi trường này.
Học bổng toàn phần là một chuyện, cậu cũng muốn tự lập hơn nên nói với bố mẹ rằng không phải gửi tiền lên đây cho cậu mà sẽ tự đi làm thêm.
Tối đấy, như thường lệ, cậu đến quán bar Find Me làm nhân viên pha chế. Cậu học bartender 1 năm trước, và giờ có thể làm thành thạo được các loại cocktail thơm ngon và thỉnh thoảng là thỏa sức sáng tạo theo yêu cầu khách hàng.
Bar Find Me
NovelToon
7h tối, cậu đi đến Find Me, thay trang phục rồi tự tay kiểm tra và lau từng chai rượu trên kệ.
Một trong những khó khăn lớn nhất của nghề bartender là phải nhớ tên, hương vị của hàng nghìn chai rượu.
Vì thế, việc tỉ mẩn lau từng chai sẽ giúp người pha chế khắc sâu vào trí nhớ tên các loại rượu.
Và một thành phần không thể thiếu khác của cocktail là hoa quả. Cậu đều kiểm tra kĩ lưỡng tất cả.
Lý do mà cậu chọn làm việc ở Find Me thì đây là một quán bar đặc biệt.
Tất cả các nhân viên đều được che dấu danh tính bằng một chiếc mặt nạ trừ các nhân viên đặc biệt, sống dựa vào khuôn mặt và thân hình của mình hay nói thô tục hơn là tiếp viên bán d*m.
Từ tốn rửa sạch hong khô các dụng cụ của mình chờ khách. Lúc cậu hoàn thành xong công việc cũng là lúc có vị khách đầu tiên đến, âm thanh vang lên làm cậu có chút cứng người:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cho 1 ly Black Russian.
Người vừa gọi đồ là Bonhyuk - người mà ngày hôm nay vừa đánh nhau với cậu xong.
Hanbin nhanh chóng ổn định cảm xúc hít thở sâu một cái và bắt đầu pha chế theo yêu cầu của Bonhyuk.
Minh họa
NovelToon
Aoi - editor
Aoi - editor
Nhìn giống cà phê nhỉ
---------------------------------------
Bonhyuk không có quá nhiều bạn thân. Serim thuộc số ít đó. Serim là bạn thân của Bonhyuk từ thuở nhỏ. Cả hai thân nhau do ba mẹ của cả hai là bạn học của nhau.
Lớn lên làm việc cùng nhau nên cả hai có dịp tiếp xúc và lớn cùng nhau, đồng hành cùng nhau đến tận bây giờ.
Tuy vậy nhưng cả hai người lại có rất nhiều điểm khác nhau. Khác biệt lớn nhất là tính cách. Trái ngược với sự lạnh băng của Bonhyuk thì Serim lại khá vui vẻ và năng động.
Và tất nhiên là không kém phần sát gái với nụ cười chết người và những lời nói mật ngọt của mình.
Hôm nay, nghe tin Bonhyuk đã đối đầu với người đứng đầu của iE mà anh thì nghỉ học có chút việc không chứng kiến được.
Sự tò mò trong máu nổi lên, nên anh rất nhanh chóng gọi điện cho Bonhyuk, hẹn nhau tại bar Find Me. Đây là quán bar yêu thích của Serim bởi vì đồ uống ngon tuyệt và các cô em gái xinh xắn.
Tối đến, Bonhyuk vừa lái xe đến quán bar, thì nhận được điện thoại của Serim:
Serim- bn thân Hyuk
Serim- bn thân Hyuk
📞:Alo, Hyuk à, sorry ông nhé. Tôi bị ông bà già giữ ở nhà rồi, không trốn đi được. Hôm khác sẽ đền bù sau.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
📞:Chết tiệt
Bonhyuk buột miệng chửi thề. Rồi cúp máy. Đến rồi thì cũng chẳng thể về được, Bonhyuk đỗ xe rồi bước vào trong quán. Tiến đến quầy bar, gọi một ly Black Russian yêu thích rồi quan sát người nhân viên trổ tài pha chế.
Đây là lần đầu tiên anh thấy một quán bar mà đa phần nhân viên đeo mặt nạ hết. Anh lên tiếng giải đáp tò mò của mình:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Tại sao nhân viên ở đây lại đeo mặt nạ?
Hanbin tay vẫn thoăn thoắt pha chế, trả lời:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Vì mỗi người ở đây đều có một hoàn cảnh riêng và muốn che giấu đi danh tính của mình.
Cậu đẩy ly rượu ra cho Bonhyuk. Anh vừa cầm lấy ngắm nghía ly rượu đẹp đẽ trong tay mình vừa Hanbin nói:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Tôi thật sự muốn nhìn thấy khuôn mặt thật của cậu. Cậu có vẻ là một mỹ nam.
Hanbin mỉm cười đáp lại lời khen của Bonhyuk. Bonhyuk uống một ngụm cảm thán. Mùi vị thơm nồng không sai vào đâu được.
Hương vị cà phê hòa lẫn trong cồn kích thích xúc giác của anh. Bất chợt lia mắt xuống dưới, nhìn thấy bàn tay băng bó của Hanbin, anh hỏi:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu bị thương?
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Không có chuyện gì nghiêm trọng đâu chỉ là một vết rạn nhẹ do đánh nhau mà thôi.
Bonhyuk mỉm cười nhẹ rồi tiếp tục câu chuyện
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Người trông hiền lành và thư sinh như cậu cũng biết đánh nhau. Xem ra cũng không phải tầm thường
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Vậy theo cậu người như thế nào mới đánh nhau được? Tôi chỉ hơi gầy hơn so với mọi người một tí thôi mà.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Không có tiêu chuẩn nào cả? Gầy cũng được, béo cũng được, lùn cũng được. Chỉ là hơi bất lợi thôi
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Nếu mà đánh ngang cơ thì đúng là có bất lợi, nhưng nếu có đầu óc một chút thì vẫn hoàn toàn có thể đả thương được người khác mà.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Đúng vậy. Hôm nay tôi cũng vừa đánh nhau xong, với một người rất thú vị.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Thế nào, cậu có muốn chia sẻ một chút về con người đó không. Không nên khơi gợi sự tò mò của người khác rồi dập tắt nó đi chứ.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu ta là người có vị trí ngang hàng tôi ở thời điểm hiện tại. Có rất nhiều lời đồn về cậu ta đến tại tôi rồi. Bản thân cũng tò mò về người nào mà có thể đứng trên cùng một vị trí với tôi. Hôm nay gặp mặt, quả thật tính cách rất thú vị.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Rất quật cường mạnh mẽ dù rằng yếu hơn tôi chút nhưng vẫn có thể coi là một đối thủ xứng tầm. Cũng không hẳn là quá gầy yếu nhưng chắc chắn gầy và nhỏ hơn hẳn tôi. Dù vậy cậu ta vẫn có thể đả thương tôi được.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Hơn nữa cơ thể cậu ta ôm rất vừa vòng tay, còn rất thơm. Khác hoàn toàn với các cô gái hay chàng trai đã lên giường với tôi, người nồng nặc nước hoa rất khó chịu.
Cậu thót tim khi nghe Bonhyuk nói. Nghe anh ta mô tả như thể anh ta sẽ lôi cậu ra làm thịt vậy và cậu không thích điều đấy chút nào. Nếu có thể cậu muốn đập chết khuôn mặt đê tiện của anh ta lúc này.
Nhưng rất tiếc, anh ta là khách của cậu và ảnh hưởng đến ví tiền của cậu nên cậu chẳng thể làm gì cả. Hơn nữa, có đánh cũng không lại. Hanbin cố gắng trả lời bằng giọng tự nhiên nhất:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Vậy là cậu muốn đưa cậu ta lên giường à?
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Cậu có vẻ tò mò về chuyện của tôi nhỉ. Thế nào có muốn thử với tôi không? Trông cậu rất được mà.
Cậu giật giật môi, gấp gáp đáp:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Xin lỗi, đấy không nằm trong nhiệm vụ của tôi.
Sau đó, Bonhyuk vẫn trả lời câu hỏi của cậu:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Tôi sẽ suy nghĩ về chuyện này. Cậu ta rất cứng đầu. Hoàn toàn khác so với những người mà tôi đã gặp mặt. Kể cả những tên đầu gấu khác.
Dù bọn họ có mạnh mẽ và giỏi giang đến đâu họ luôn muốn nịnh nọt tôi, nhún nhường, nếu phải đánh nhau thì đấy là trường hợp bắt buộc của họ rồi không như cậu ta. Một câu nịnh nọt cũng không, nói chuyện chưa được hai câu liền sử dụng nắm đấm của mình.
Xem ra hôm nay tôi đã làm cậu ta bị thương rồi. 3 ngày sau chúng tôi tái đấu lại, không biết lúc đó cậu ta sẽ đánh bại tôi kiểu gì với thân thể tồi tàn đấy đây.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
//Tôi cũng muốn biết là tôi đánh kiểu gì đây, không cần nhờ đến cậu lo cho tôi đâu//
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Nhưng mà cậu không định đánh chết cậu ta chứ.
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Sao tôi phải làm vậy được chứ. Chơi đùa cậu ta rất vui mà. Tôi rất muốn xem người mà dám không quy phục tôi thì có số phận ra sao? Tôi sẽ khiến cậu ta ngoan ngoãn quỳ dưới chân tôi thì thôi.
Phải cố lắm cậu mới kiềm chế không chửi vào mặt Bonhyuk.
Muốn cậu phục tùng hắn như mấy con chó mà hắn nuôi thì thà đánh chết cậu đi còn hơn.
Tuy cậu chỉ là thường dân nhà nghèo, không phải thiếu gia giàu có như cậu ta, nhưng cậu dùng thực lực của bản thân để leo lên vị trí này, thì có nghĩa rằng cậu sẽ không chịu cúi đầu trước bất kì ai cả.
Tính cách của cậu từ nhỏ đã vậy. Rất ghét bị người khác túm đầu sai bảo. Hanbin nhanh chóng lảng tránh sang chuyện khác.
Cậu không thể tiếp tục câu truyện này nữa nếu tiếp tục không chừng cậu lột mặt nạ ra đánh nhau với hắn ngay tại đây luôn ý chứ chả chờ đến ba ngày sau đâu.
Bỗng dưng Hanbin thấy rằng làm một bartender thật tuyệt. Cậu học được nhiều kĩ năng hơn như cách đánh trống lảng lúc này.
Và được nghe kể về bản thân mình như này cũng rất tuyệt cho dù nó kiến cậu rất muốn đánh nhau một chút.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play