Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đệ Nhất Cưng Sủng

Chapter 1: Từ hôn

Cứ tới tháng Năm là thành phố Nam Dương mưa dầm liên miên.
Chạng vạng tối, mưa phùn hơi ngớt, không khí ẩm ướt quyện cùng những sợi sương mỏng.
Đến bông hồng dại mọc trước cửa khách sạn cũng nhuốm đẫm sự ủ rũ.
Trong vườn hoa bên ngoài sảnh tiệc, Lê Tiếu nghiêng người tựa vào vách tường dưới mái che nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt đang huyên thuyên không ngừng, ánh mắt mất kiên nhẫn.
Thương Lục
Thương Lục
Cho nên, cô nghe hiểu chứ? Tôi sẽ không thích cô, càng không thể cưới cô, cho dù chúng ta có hôn ước hay gì đi nữa.
Thương Lục
Thương Lục
Nhưng tôi khuyên cô nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý nghĩ kết hôn với tôi đi.
Lê Tiếu mất kiên nhẫn, hờ hững đáp
Lê Tiếu
Lê Tiếu
Ừ, biết.
Thương Lục
Thương Lục
Với lại, cô đừng có trông chờ…Gì cơ!?
Câu nói của Thương Lục vẫn còn nơi cửa miệng, như kiểu không ngờ rằng đồng ý nhanh gọn thế này, nhất thời ngẩn người.
Ngoài mái hiên, mưa phùn lại bắt đầu rả rích, tiếng tí ta tí tách trên lá chuối tây, trong trẻo lại êm ái.
Thương Lục bị tiếng mưa làm cho bừng tỉnh, đến lúc định thần lại trước mắt đã không còn bóng dáng người con gái lúc nãy
….
Lê Tiếu đi lần theo mái hiên xuyên qua hành lang, cách đó không xa là một cái đài ngắm mưa bằng thủy tinh.
Khu vực nghỉ ngơi cho khách nằm bên phải không có lấy bóng người.
Cô nâng váy ngồi xuống, nhìn sắc trời lờ mờ ngoài cửa sổ, tâm tình tự dưng thoải mái lạ thường.
Thật ra thì hôm nay là lần đầu cô và Thương Lục chính thức gặp mặt.
Hôn ước từ nhỏ ràng buộc bọn họ với nhau lâu như vậy cũng chẳng phải là mô-tuýp thanh mai trúc mã gì.
Thậm chí khi cô nhìn lại, nguồn gốc của hôn sự này không rõ ràng, chả trách người trong nhà đều giấu kín như bưng.
Đã vậy, hủy bỏ luôn cũng tốt, đỡ phải phiền phức về sau.
Lê Tiếu hẵng còn ngồi nghĩ ngợi thì nghe thấy có tiếng kêu cứu.
???
???
Cứu, tôi..
Không phải ảo giác!
Tiếng kêu rất nhỏ, gần như không nghe ra, hệt như đang bị người bóp cổ, khổ sở cầu xin.
Cô ngồi thẳng người lên, nghiêng tai lắng nghe hết mấy giây rồi đứng dậy chạy về phía tiếng kêu cứu
Lê Tiếu men theo tiếng cầu cứu, vòng qua những bụi cây lô nhỏ.
Đến cuối đường, cô nhẹ nhàng rẽ những phiến lá chuối tây ra, cảnh tượng trước mắt vượt ngoài dự đoán.
Sâu trong vườn cây là một đình hóng mát tám góc màu ngọc bích
Đập vào mắt là người đàn ông ngồi vững như núi vàng trên bàn đá
Suốt hai mươi hai năm cuộc đời, Lê Tiếu chưa từng gặp bất cứ người đàn ông nào mặc đồ đen mà lại hợp và anh tuấn đến vậy
Áo sơ mi đen, quần tây đen, giày da không có lấy một hạt bụi, cánh tay với tay áo xắn lên chống trên bàn đá, cùng với độ cong của chiếc cổ áo đang mở hờ đều như đang lộ ra vẻ ngang ngược khó thuần.
Trong không gian chật hẹp này, Lê Tiếu có thể cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của anh ta ập đến trước mặt.
???
???
Diễn gia, tôi sai rồi, xin cậu, cứu tôi với..!
Tiếng kêu cứu lại vang lên lần nữa, sắc mặt Lê Tiếu biến đổi, cô thấy một người trung niên yếu ớt khổ sở đang nằm trên sàn gạch xanh trơn bóng.
Lê Tiếu
Lê Tiếu
[Không ổn rồi, mình đã đi vào nơi không nên đến..]
Lúc này, người đàn ông được gọi là Diễn gia đang chậm rãi nâng tay, ung dung vuốt nếp nhăn trên tay áo, giọng nói trầm thấp truyền tới
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Xem ra, ông đã quên quy tắc của Nam Dương này!
Hết
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Like đi các cục cưng ơi
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
NovelToon

Chapter 2: Họ Thương, tên Úc, tự Thiếu Diễn.

Khoảnh khắc người đàn ông vừa mở miệng, không hiểu sao Lê Tiếu lại rùng mình.
Cô ngấng đầu nhìn mưa phùn lất phất phía chân trời, xoa xoa cánh tay, định quay về theo đường cũ.
Cô đã vô ý xông vào lãnh địa của người ta, nhất là còn trong tình huống kỳ lạ thế này, cô cũng không muốn tự chuốc lấy phiền.
Cô vừa xoay người đi thì tiếng bước chân ầm ĩ vang lên sau lưng
Thương Lục
Thương Lục
Anh Cả, anh Cả, anh có ở đây không?
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Nhíu mày)
Lê Tiếu
Lê Tiếu
[Chậc, đúng là tiến cũng không được mà lùi cũng không xong]
Sâu trong khu vườn chỉ có mỗi con đường mòn, xung quanh toàn là cây cối ướt át mọc lác đác, cơ bản không có chỗ nào trốn được.
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Suy nghĩ)
Lê Tiếu
Lê Tiếu
[…Thôi thì đứng lại xem vậy]
Lúc này, người đàn ông dưới đình nghỉ mát hờ hững nâng ngón tay, ra lệnh với vệ sĩ bên cạnh
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Đưa ông ta đến Ám Đường
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
Vâng, thưa chủ nhân
???
???
Diễn gia, đừng mà, tôi thực sự biết sai rồi, tôi sẽ không…
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
(Bóp hàm người đàn ông)
Bị vệ sĩ bóp hàm, tiếng van xin của gã đàn ông tắc nghẽn, rồi trong nháy mắt cả hai biến mất sau khúc quanh của định nghỉ mát.
Cùng lúc đó, Thương Lục cũng sải bước tiến tới, nhìn lên thì thấy Lê Tiếu đang đứng bên lối mòn.
Thương Lục
Thương Lục
(Híp mắt)
Thương Lục
Thương Lục
Tôi biết ngay là cô vẫn chưa từ bỏ mà, quả nhiên là cô vẫn chưa cam lòng!
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Liếc Thương Lục) Tôi nghe nói… bác sĩ không tự chữa bệnh được cho mình, đúng không?
Thương Lục
Thương Lục
(Hất cằm) Phải, thì sao??
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Nhìn Thương Lục, nhếch môi)
Lê Tiếu
Lê Tiếu
[Hôn sự này..huỷ là quá đúng!]
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
Cậu Hai, chủ nhân bảo người đi qua!
Thương Lục
Thương Lục
(Lườm) Đừng tưởng tìm anh tôi là có thể giữ được cái hôn sự từ nhỏ chó má này!!
Vệ sĩ đứng kế bên cầm lá chuối tây hết nhìn Lục Thương rồi lại đánh giá Lê Tiếu, ánh mắt mang theo sự tán thưởng.
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
[Vừa nãy, hẳn là cô bé này đang nói móc cậu Hai có bệnh]
Lê Tiếu
Lê Tiếu
[Nãy Thương Lục gọi người đàn ông kia là Anh Cả? Vậy thì là Diễn gia sao?? Người đàn ông bí ẩn nhất trong tất cả người dân ở Nam Dương – Bá chủ Nam Dương: Họ Thương, tên Úc, tự Thiếu Diễn. Thì ra là anh ta!!!]
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Đi theo Thương Lục)
Mái che bốn góc đình nghỉ mát đổ mưa dày đặc, như màn mưa muốn giam cầm Thương Úc vào trong.
Khí chất lạnh lẽo trên người anh cũng khiến cho không khí xung quanh dường như trở nên nặng nề.
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Ngửi) [Mùi máu!??]
Vệ Sĩ
Vệ Sĩ
(Đưa khăn cho Thương Úc) Chủ nhân, khăn của ngài
Lúc này, Thương Úc nhận lấy khăn lông mà vệ sĩ đưa cho, vừa thong thả lau sạch các ngón tay, vừa nâng mắt đánh giá Lê Tiếu đi từ trong mưa đến.
Cô gái mặc một chiếc váy dài màu xanh thẫm sát nách, đầu vai và cổ áo đều bị mưa thấm ướt, ôm lấy đường cong hoàn mỹ của xương quai xanh.
Nhìn dần lên, đôi mắt của cô trong veo, đen láy,long lanh sáng ngời.
Cho dù vết máu tươi hòa cùng nước mưa đang loang ra trên nền gạch xanh dưới chân, cô vẫn xem như không thấy, ánh mắt không hề sợ hãi.
Hết
Echhh
Echhh
Like điii nèooo
Echhh
Echhh
NovelToon

Chapter 3: Gương mặt ấy khá đẹp!

Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
(Dời mắt nhìn qua Thương Lục) Tìm anh có chuyện gì??
Thương Lục
Thương Lục
Anh Cả, em muốn từ hôn, thế nhưng cô ta cứ bám lấy em, phải làm thế nào đây? (Ngồi xuống ghế)
Lê Tiếu
Lê Tiếu
[Anh ta thật không biết xấu hổ!]
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Lườm Thương Lục)
Reng reng reng
Lê Tiếu
Lê Tiếu
Xin lỗi
Điện thoại hiện lên hai chữ “Lão Nhị”
Cô đắn đo không biết có nên bắt máy hay không
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Nhìn qua Thương Úc)
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
(Gật đầu)
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Bắt máy)
Trong lúc bắt máy, cô vô tình sượt qua nút bật loa ngoài
Lê Ngạn - Lão Nhị
Lê Ngạn - Lão Nhị
📱 Tiểu Tiếu à! Em đi đâu rồi? Có gặp Thương Lục chưa?
Lê Tiếu
Lê Tiếu
📱Đã gặp rồi!
Lê Ngạn - Lão Nhị
Lê Ngạn - Lão Nhị
📱 Thế nào? Có cảm giác không?
Lê Tiếu
Lê Tiếu
📱Ý anh muốn nói là cảm giác gì?
Lê Ngạn - Lão Nhị
Lê Ngạn - Lão Nhị
📱Ví dụ như?? Rung động chẳng hạn??
Lê Tiếu
Lê Tiếu
📱(Cười) Em không phải thiếu nữ còn tơ mà yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu nhé
Lê Ngạn - Lão Nhị
Lê Ngạn - Lão Nhị
📱22 tuổi không là thiếu nữ còn tơ thì chẳng lẽ là bà cô già??
Lê Tiếu
Lê Tiếu
📱Anh nói một tiếng nữa em mách Lê phu nhân nhé
Lê Ngạn - Lão Nhị
Lê Ngạn - Lão Nhị
📱Ờ thôi, thế này đi, gặp anh ta xong rồi thì em sang đây tìm anh. Anh ở phòng triển lãm tư nhân đợi em.
Lê Tiếu
Lê Tiếu
📱Ừm!
Kết thúc cuộc gọi
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Giọng lạnh đi 7 phần) Tôi đã nói rồi, tôi đồng ý từ hôn.
Thương Lục
Thương Lục
(Vẻ mặt hoài nghi) Cô chắc chứ??
Thương Lục
Thương Lục
Đồng ý rồi sao còn tới tìm tôi, cô nghĩ kỹ rồi định đổi ý à.
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Thở dài, lười biếng dựa vào vách tường) Tôi có tìm anh hay không, e là anh cả của anh hiểu rõ đấy.
Cô chẳng thèm đếm xỉa đến dáng vẻ muốn giậm chân của Thương Lục, do dự nhìn sang Thương Úc, cổ họng tự nhiên ngứa ngáy khó tả.
Mọi người đều biết Thương Thiếu Diễn là bá chủ của Nam Dương.
Khoan kể đến thế lực khiến người kính sợ, chỉ đơn giản với gương mặt này của anh ta thôi cũng đã đủ nổi tiếng khắp nơi rồi.
Cho dù Thương Lục có đẹp trai khó ai sánh bằng, nhưng vẫn mờ nhạt khi đứng trước mặt anh trai mình.
Người đàn ông ngồi thẳng tắp, đôi mắt hẹp dài thâm sâu, đường nét hàng lông mày rõ ràng tựa như điêu khắc, đẹp trai cao quý, nhất là vẻ ngang tàng quyết liệt tỏa ra từ trong xương, tựa như vị vương gia anh tuấn cưỡi ngựa chinh chiến nơi sa trường.
Lê Tiếu nhìn ngắm hồi lâu, đôi mắt lúc cụp xuống lóe lên ý cười kín đáo, Gương mặt ấy khá đẹp!
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
(Gạt tàn thuốc) Quả thật là cô ấy không đến tìm em!
Thương Lục
Thương Lục
Tìm ai cũng không được! Dù sao thì em chắc chắn sẽ hủy hôn sự này. Anh Cả, lúc trước anh đã đồng ý với em rồi, giờ không thể nuốt lời!
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
(Nhếch môi) Thể thì cứ từ hôn đi.
Thương Lục
Thương Lục
(Mắt sáng rực) Đã nghe rõ chưa, anh Cả tôi cũng đồng ý rồi, cô còn gì để nói nữa?
Lê Tiếu
Lê Tiếu
(Cười nhạt) Anh Thương Lục, anh có biết không, thật ra thì thị lực của tôi rất tốt.
Dứt lời, Lê Tiếu xoay người hướng theo đường mòn mà trở về.
Khoảnh khắc rẽ những nhánh lá chuối tây ra, cô lại ngoái đầu lần nữa, nhìn vào ánh mắt sâu thẳm như biển khơi của Thương Úc, tự mình giới thiệu
Lê Tiếu
Lê Tiếu
Xin chào, tôi là Lê Tiếu!
Thương Lục
Thương Lục
(Quay sang hỏi Thương Úc) Cô ta thị lực tốt thì liên quan gì đến em??
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thương Thiếu Diễn-Thương Úc
Thị lực của cô ấy tốt, nên nhìn em cảm thấy chướng mắt! (Miệng thì trả lời nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía đường mòn)
Hết
Echhh
Echhh
Nói đúng hơn thì là thân thể ở đây nhưng con tim thì lỡ trao cho Lê Tiếu đó
Echhh
Echhh
Like đi các beiuu
Echhh
Echhh
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play