Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Ảnh Hậu Giá Đáo _ Nữ Phụ Tái Sinh

Chương 1: Vừa xuyên đã gặp đại nạn

Hi Hoa tỉnh dậy đã hơn hai giờ khuya. Hơi xoa xoa chiếc cổ có chút khô khốc, cô ho khan hai tiếng rồi ngồi dậy, cơ thể mệt mỏi rã rời. Với tay lấy ly nước gần đó một hơi uống cạn, Hi Hoa có cảm giác chính mình đang nằm mơ, phần thân dưới có chút đau nhức. Cô đảo mắt nhìn xung quanh, màu trắng của bức tường đập vào mắt cô. Đây chính là...bệnh viện?

Hi Hoa day day hai bên thái dương, gương mặt nhăn lại cảm nhận được cơn đau truyền tới đại nào từ phần chân. Hi Hoa lật góc chăn muốn bước xuống giường. Chân nhỏ vừa chạm tới mặt đất giống như không còn sức lực, cả thân hình của Hi Hoa ngã khụy trên sàn đất lạnh. Thân thể nhỏ nhắn vô lực va chạm với mặt đất kéo theo bình hoa trên chiếc kệ ở đầu giường rơi xuống đất vỡ tan tành. Tiếng động không nhỏ khiến cho cửa phòng bệnh mở ra, điện cũng bật sáng, một chàng trai theo đó mà tiến vào bên trong, gương mặt có chút cau có, cất giọng khó chịu nói với cô:

" Khâu Hân Di, cô nháo đủ chưa?"

Hi Hoa nửa ngồi nửa nằm trên sàn đất lạnh, gương mặt cảm thụ cơn đau từ phần chân cùng cú ngã vừa rồi trên trán phủ một tầng mồ hôi lạnh. Người vừa bước vào nhìn cô gái đang khổ sở chống tay để ngồi dậy trong lòng thầm cười lạnh, tiến tới chỗ cô, có chút không tự nguyện bế cô lên giường, động tác không nhẹ nhàng cũng chẳng có chút thương tiếc.

"Á..."

Hi Hoa bị "ném" lên giường không chút nhẹ nhàng nhất thời bị đau mà la lớn. Người con trai kia gương mặt không có chút biến sắc, chỉ lạnh giọng nói với cô:

" Khâu Hân Di, Cô đừng nháo nữa, rốt cuộc cô muốn làm cái gì đây?"

Hi Hoa ngớ người, cô có phải vừa nghe nhầm hay không? Khâu Hân Di? Cô là Niệm Hi Hoa, đâu phải Khâu Hân Di.

" Anh gì đó ơi, hình như anh nhầm người rồi tôi không phải Khâu Hân Di nào đó mà anh nói."

Dịch Hy trên trán nổi mà vạch hắc tuyền, cô ta đang chơi lạt mềm buộc chặt với anh sao?

" Khâu Hân Di... à không tôi nên gọi cô là Đại Hoa Đán Khâu Hân Di mới đúng nhỉ? Cô vẫn muốn tiếp tục diễn sao?"

" Anh bị điên sao? Tôi đã nói tôi không phải Khâu Hân Di gì đó mà anh nói, rốt cuộc anh muốn cái gì? "

Dịch Hy một tay nâng cằm Hi Hoa, lực đạo ở tay mỗi lúc một mạnh:

" Khâu Hân Di, cô đừng mong giở trò với tôi."

" Mau buông...ưm"

Cằm nhỏ bị bóp mạnh đến đau, Hi Hoa hơi nhăn mặt nắm lấy tay Dịch Hy muốn gỡ tay anh ra nhưng lực đạo của Dịch Hy vẫn không hề giảm đi, cơ hồ như muốn bóp nát cằm của cô. Hi Hoa đang khó khăn gỡ tay của Dịch Hy ra thì một người nữa tiến vào phòng, giọng nói có chút thản nhiên mà nói với Dịch Hy:

"Dịch Hy cậu buông cô ta ra đi, cô ta sắp bị cậu bóp chết rồi."

Dịch Hy nghe nam nhân kia nhắc tới tên mình, hừ lạnh một tiếng rồi bỏ tay khỏi cằm cô. Hi Hoa xoa phần cằm đang hằn dấu ngón tay đỏ trông vô cùng đáng sợ, trong lòng không chút kiêng kị nguyền rủa người đàn ông tên Dịch Hy kia.

Dịch Hy...Khâu Hân Di...Hai cái tên này cô đã từng nghe ở đâu đó rồi thì phải?

"Ảnh hậu tái thế" bốn chữ này chạy qua não của Hi Hoa. Đúng vậy rồi, đây chính là tên của nam chính và nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết "Ảnh Hậu tái thế" của tiểu thuyết gia nổi tiếng trên mạng xã hội sao? Bọn họ gọi cô là Khâu Hân Di, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?

Không lẽ...

Hi Hoa sờ tay lên gương mặt nhỏ nhắn có chút xanh xao. Cô chính là ngạc nhiên đến tột cùng, vết sẹo trên trán đã biến mất.

Hi Hoa nhéo lấy má mình, cảm thấy có chút đau mới nhận ra bản thân không mơ ngủ.

Đại não như bị đánh tới nhói, trong đầu như có cả bày ong vỗ cánh ong ong. Khâu Hân Di khổ sở ôm lấy đầu mình, cảm thụ cơn đau cùng loạt hình ảnh như thước phim phát trong đầu.

Cô xuyên rồi...xuyên thật rồi. Số phận của cô không phải quá bi thảm rồi sao? Xuyên vào nữ phụ khốn khổ nhất của câu truyện.

Chương 2: Nữ Phụ Không Có Đất Dung Thân

Ban đầu là một ảnh hậu hoàn mỹ, thiếu nữ hoàng kim của nước A, thiên kim tiểu thư đại gia tộc giàu có, vị hôn phu hoàn hảo mà mọi người đều mong muốn. Sau này bị người khác hãm hại liên tiếp gặp ba đại scandal nên mất đi sự nghiệp, gia đình từ mặt, vị hôn phu kia cũng bỏ rơi. Sự nghiệp, gia đình, tình yêu đều mất tất cả, Khâu Hân Di có thể nói chính là nữ phụ có kết cục bi thảm nhất trong chuyện. Nhưng nữ phụ Khâu Hân Di lại không thể biết những chuyện này đều do Lăng Tiểu Nhi - bạn thân của cô cũng chính là nữ chính của bộ truyện này cùng dàn hậu cung nam chính của cô ta gây nên.

Cơn đau dần dần vơi bớt, Khâu Hân Di yếu đuối ngồi trên giường bệnh. Cô xuyên rồi, hơn nữa còn xuyên vào vai nữ phụ lót đường, số phận trớ trêu này cô gánh không nổi.

Hi Hoa xoa xoa tay nhỏ, trong đầu nhẩm nhớ lại tình tiết của bộ truyện. Ba đại scandal trong sự nghiệp của Khâu Hân Di hình như bắt đầu trong khoảng thời gian này.

Khâu Hân Di đang ở trong bệnh viện, tức là scandal đầu tiên của cô đã xảy ra. Khâu Hân Di thân là một hoa đán nổi tiếng khắp đất nước lại vướng phải scandal uống rượu say rồi gây ra tai nạn, tuy không làm chết người nhưng lại khiến cho người đó mất đi khả năng đi lại. Khâu Hân Di cũng vì chuyện này mà biến mất khỏi làng giải trí 2 năm, trong thời gian đó Lăng Tiểu Nhi từ một diễn viên nhỏ nhờ có mối quan hệ cùng nhiều ông chủ lớn trong giới showbiz mà nhanh chóng vươn lên vị trí hoa đán.

Hân Di hơi nhíu mày, ngón tay thon dài vươn lên xoa xoa mi tâm, khó chịu nhăn mày. Du Chính từ đầu đến cuối đều nhìn cô, liền thu được một loạt biểu cảm suy nghĩ đến ngây ngốc kia của cô, khóe môi hơi nhếch lên. Dịch Hy nhìn thấy biểu cảm kia của bạn mình, gương mặt liền đen lại, khụ một tiếng vờ ho, kéo Du Chính về thực tại. Sau đó không cam lòng bước ra khỏi phòng, đóng rầm cửa lại.

Khâu Hân Di khó hiểu nhìn bóng lưng của Dịch Hy rời phòng bệnh, sau đó liền cầm lấy điện thoại, nhanh chóng vào trang cá nhân của chính mình.

"Hơ..." Khâu Hân Di vừa vào mạng xã hội tên cô liền hiện ngay lên trang đầu, khắp nơi đều bàn tán về thông tin Hoa Đán uống rượu say gây tai nạn xe khiến người kia trở thành người thực vật.

Thông tin này đối với một nữ diễn viên xuất phát từ diễn viên nhí như Khâu Hân Di không khác gì một quả bom phát nổ, không những khiến cho người hâm mộ của Hân Di một phen khinh hãi, không ít người quay lưng lại với cô. Anti fan thì được dịp mỉa mai, đủ loại lửa cháy đổ thêm dầu, chê bai rủa xả đều đổ lên người Khâu Hân Di, còn có vài người thuận gió đẩy thuyền, đặt điều nói xấu, khiến cho Hân Di ban đầu là người không hề có chút scandal liền bị kéo xuống vũng bùn lầy, cả người đều bị bôi đen.

Trang cá nhân công khai của Khâu Hân Di từ khi xảy ra sự việc đều bị anti tấn công, từ đầu đến cuối đều là những lời chửi bới. Chỉ có một vài bộ phận fan hâm mộ tin Khâu Hân Di, ra sức lên tiếng biện hộ giúp cô, song đều bị mấy lời nói ác ý kia vùi dập không thương tiếc.

Khâu Hân Di thầm thở dài, tự nhủ cảm thấy thương xót cho số phận của thân chủ, trong đáy lòng cũng dâng lên cảm giác muốn giúp đỡ kẻ đáng thương này.

Chỉ là, lần này cô thảm thật rồi, nếu như xuyên vào thời điểm trước đó, thì cô còn có thể áp dụng hiệu ứng cánh bướm như những loại truyện xuyên không khác để giúp mình thoát khỏi scandal giống như trong đám tiểu thuyết ba xu trên mạng, nhưng cô lại xui xẻo xuyên vào thời điểm scandal đầu tiên đã xảy ra, cô không thể bảo hộ bản thân mình khỏi scandal này, chỉ còn có thể thuận theo chiều gió mà cứu giúp tình trạng hiện tại của bản thân.

Sau khi ổn định lại tâm trạng, Hân Di nhanh chóng rút điện thoại, tìm danh bạ của mình, liền nhìn thấy một cái tên, cô liền theo bản năng của mình nhanh chóng gọi cho người kia, chính là có thể dùng những trí nhớ của thân chủ tìm sự giúp đỡ. Ngay khi vừa nghe thấy giọng ở đầu dây bên kia, cô liên vội vàng nói:

"Đông Kiêu, tôi có thể nhờ anh một chuyện không?"

Người tên Đông Kiêu kia nghe thấy giọng của cô, chỉ hừ lạnh, trong lòng có chút khó chịu không ngay lập tức đáp khỏi câu hỏi của cô.

"Đông Kiêu..." Khâu Hân Di không nghe thấy anh trả lời, gọi anh thêm một lần nữa xem như khẳng định anh có nghe thấy tiếng mình hay không.

Người con trai tên Đông Kiêu kia "ừ" một tiếng, như có như không ra hiệu cho cô anh vẫn đang nghe máy. Cô nhìn vào điện thoại, thầm hít sâu một hơi, sau đó nói tiếp:

"Tôi muốn nhờ anh điều tra một chuyện".

"Muốn tôi giúp cô?" Đông Kiêu ở đầu dây bên kia nghe thấy lời cô nói, hờ hững lên tiếng nghi vấn: "Tôi được cái gì?"

Khâu Hân Di cắn môi, tên Đông Kiêu này trong truyện được miêu tả là người khẩu phật tâm xà, nhưng cô đính chính lại, tên Đông Kiêu này thật sự là một con cáo già, làm việc gì cũng muốn dành phần lợi cho bản thân.

"Anh muốn bao nhiêu?" Cô mím môi, chờ hắn nói ra điều kiện, trong lòng không ngừng căng thẳng.

"Khu đất ngoại thành" Đông Kiêu tựa tiếu phi tiếu nói với cô.

Quả nhiên Đông Kiêu là một tên cáo già, theo trí nhớ của thân chủ này, khu ngoại thành kia đang được mở rộng, sau này sẽ dần dần trở thành khu trung tâm, giá đất ở đây cũng phải lên đến chục nghìn tệ. Đông Kiêu quả nhiên đã nhắm vào khu đất kia, mà cô lại là người đang sở hữu nó.

"Được" Cô nói với Đông Kiêu. Nếu như anh ta đã nhắm vào khu đất này, thì dù có phải làm bất cứ thủ đoạn nào cũng dành được nó. Xem như lần này cũng để giúp cho thân chủ cũ, vừa giúp cho bản thân cô sau này đi.

"Thành giao" Đông Kiêu nghe cô đồng ý, khóe môi liền lập tức nhếch lên, mảnh đất kia hắn đã có ý định từ lâu, lần này lại được cô dâng lên tận miệng, cũng coi như hoàn thành ý nguyện.

"Anh có thể điều tra giúp tôi vụ tai nạn xe lần trước chứ?" Hân Di nắm chặt bàn tay, ngước lên trần nhà, hơi nhắm mắt lại.

"Ồ..." Đông Kiêu ngạc nhiên cười một tiếng, nghi vấn hỏi cô, giọng điệu không che dấu sự mỉa mai: "Ý cô là có người hại cô."

Khâu Hân Di thầm cười nhạt:

"Tôi nói tôi bị hại, anh có tin không?"

Đông Kiêu không ngờ cô sẽ hỏi anh có tin cô không, hơi ngạc nhiên mở to mắt, một giây sau mới có thể hỏi cô:

"Cô có bằng chứng gì không?"

Lòng Khâu Hân Di vì câu nói của Đông Kiêu liền trở nên lạnh ngát, quả thực Lăng Tiểu Nhi ra tay rất sạch sẽ, dấu vết để lại cũng không có bao nhiêu. Chỉ là Hân Di biết rõ sớm muộn gì Đông Kiêu cũng có thể tìm ra đáp án, trong truyện chính là có đề cập tới vấn đề này, nhưng anh ta lại là một trong những nam nhân của nữ chính, không thể không che dấu cô ta, nhưng trong lòng vẫn có khúc mắc với Lăng Tiểu Nhi.

Khâu Hân Di chính là biết rõ thời điểm Đông Kiêu gặp Lăng Tiểu Nhi là vào ba tháng nữa. Xem như lần này cô ra tay trước một bước, đánh mất lòng tin của Đông Kiêu đối với Lăng Tiểu Nhi từ trong trứng nước, thử sử dụng hiệu ứng bươm bướm mà đối đầu với cô ta.

"Không có chứng cứ, nhưng tôi tin chắc anh có thể tìm ra...Coi như lần này tôi đặt cược một lần đi." Giọng nói của Khâu Hân Di nhẹ tựa lông hồng, giống như đem cả tương lai của mình giao cho Đông Kiêu.

"Được rồi, nếu cô đã nói như vậy, tôi sẽ không làm cô thất vọng đâu." Đông Kiêu tùy ý cười một tiếng, cũng coi như đã đồng ý giúp đỡ cô.

Hân Di nghe câu nói này của Đông Kiêu cũng an tâm, Đông Kiêu tuy là một con cáo già trên thương trường nhưng cũng là người trượng nghĩa, nếu như nói giúp cô liền sẽ giúp. Nếu lần này cô tìm được chứng cứ lật mặt Lăng Tiểu Nhi, có khi cô còn có thể chuyện bại thành thắng. Tương lai của Khâu Hân Di hoàn toàn đánh cược vào Đông Kiêu.

"Vậy chuyện này nhờ anh, tạm biệt"

"Ừ"

Khâu Hân Di tắt điện thoại, sau đó chỉ có thể thở dài, chuyện này ảnh hưởng không ít tới sự nghiệp của cô, xem chừng lần này cô phải lo nghĩ cho chính mình, rời khỏi giới giải trí một thời gian, nếu không không thể nào xoa dịu cơn phẫn nộ của dư luận.

Khâu Hân Di một phen suy nghĩ nặng nhẹ, tiếp tục tìm trong danh bạ điện thoại, gọi điện cho quản lý của mình, ngắn gọn nói một câu:

"Chị Đình, giúp em mở họp báo..."

Chương 3: Tự cứu lấy mình

"Chị Đình, giúp em mở họp báo."

Đình Lam nghe cô nói liền có chút ngạc nhiên, không phải vào thời điểm như thế này các ngôi sao cần tránh xa dư luận sao? Vậy mà cô lại cư nhiên đòi mở họp báo, khác nào tự đào hố chôn mình? Mở họp báo bây giờ thực sự là việc quá nguy hiểm.

"Hân Di, em muốn mở họp báo?" Đình Lam nghi vấn hỏi lại cô, giống như muốn xác định chính mình không nghe nhầm.

"Vâng"

"Được rồi, khi nào sắp xếp xong chị sẽ báo cho em" Đình Lam nói xong câu này, cũng không nói thêm điều gì quan trọng, đại khái chỉ dặn dò cô một vài câu rồi cúp máy.

Đình Lam vốn là quản lý của Khâu Hân Di từ khi cô được đảm nhiễm vai chính đầu tiên trong sự nghiệp cho đến khi cô trở thành ảnh hậu. Tình cảm cũng có thể xem như sâu đậm, Đình Lam cũng là người duy nhất Hân Di tin tưởng trong giới giải trí này. Theo cô nhớ thì sau ba đại scandal của thân chủ cũ của cô thì chỉ còn Đình Lam là người ở bên cạnh Khâu Hân Di, không để ý cô đã hoàn toàn dưới đáy bùn.

Khâu Hân Di nắm chặt điện thoại, trong lòng cũng dâng lên một nỗi đồng cảm sâu sắc với thân chủ. bản thân không biết vì duyên phận gì mà tới nơi này, càng không rõ đây là thực hay mơ nhưng nếu như cô đã vô ý xuyên không vào thân thể này, thì cô sẽ toàn tâm toàn ý bảo hộ, không để thân thể này chịu ấm ức gì nữa.

Tới đó cô liền không nghĩ ngợi gì nhiều, trực tiếp lên trang cá nhân của bản thân, viết vài dòng lên fancafe của mình, đại khái chính là xin lỗi fan vì đã làm họ lo lắng, còn có xin lỗi và an ủi nạn nhân, cuối cùng còn úp mở khẳng định việc kia không phải do mình làm, còn có công tin sẽ làm việc với bên cảnh sát điều tra lại vụ việc...

Hành động này của Hân Di khiến cho không ít fan hâm mộ đã quay lưng lại với cô hoài nghi chính cô bị kẻ khác hãm hại, chính vì vậy không ít người lại nảy sinh niềm tin với cô, những hành động ném đá cũng bớt đi không ít. Chỉ là vẫn có những lời ác ý mỉa mai scandal của cô.

Sức mạnh của cộng đồng mạng ghê gớm như thế nào, dù cho Khâu Hân Di chỉ là kẻ ngốc cũng có thể biết. Nó có thể đưa bạn lên cao bao nhiêh, thì cũng có thể dìm bạn xuống bấy nhiêu. Nếu như không ổn định mạng xã hội trước thì cuộc sống sau này của Khâu Hân Di sẽ khó sống.

Một cái cây muốn chống chọi với gió lớn thì cách tốt nhất chính là hãy xuôi theo chiều gió. Trong hoàn cảnh này, nếu cô càng trốn tránh thì những người sau bàn phím kia sẽ càng được nước lấn tới. Khi đó không biết còn bao nhiêu thị phi bị dựng lên nữa.

Người xưa có câu: "Cây ngay không sợ chết đứng", cô tin nếu bản thân điều hướng dư luận đủ tốt thì ắt sẽ tự có chuyển biến tốt đẹp. Hơn nữa cô đã biết trước tình huống truyện, chỉ cần đủ thời gian, chắc chắn Đông Kiêu sẽ tìm ra cách giải ngu thành an.

Nghĩ một hồi, đỉnh đầu cô lại truyền tới cơn nhức nhối. Cô khẽ miết đỉnh lông mày như để giảm bớt đi cái đau. Một loạt hình ảnh vừa xa lạ vừa thân thuộc tiếp tục tua nhanh qua một lượt. Ký ức của thân chủ này xem ra đang dần được cô tiếp nhận. Đây cũng coi như là một điều tốt, Hân Di cũng không cần phải tự mình tìm hiểu quá nhiều chuyện.

Đôi mắt mệt mỏi nhìn màn hình điện thoại không ngừng nhảy thông báo, Khâu Hân Di dứt khoát tắt nguồn, sau đó ném điện thoại tới một góc, thân thể rệu rã nằm xuống giường bệnh. Từ đầu đến cuối đều bơ đẹp người còn lại trong phòng.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play