[ĐN OP] Cuộc Sống Bình Thường
Chapter 1
Một lời chào trước khi bước vào truyện. 🌷❤️
*…….* suy nghĩ
//……// hành động
(……) chú thích thêm của tác giả
Tại một hòn đảo mùa xuân trên đại hải trình. Phía trên ngọn núi cao nhất lại có một ngôi nhà nhỏ được dựng nên.
Shune
*Haiz! Mệt xỉu luôn* //tháo nón xuống//
Người bước vào ngôi nhà là một bé gái nhưng điều đặc biệt lại là đôi tai thú trên đầu khi em vừa tháo nón ra và phi lên giường mà nằm
Mái tóc dài ngang đùi màu cam cháy cùng với chiếc mái ngố tào. Trên đỉnh đầu là đôi tai của loài cáo đỏ…
Shune
*Rai rai cũng được 3 triệu beli….đủ cho mình số trong tháng này rồi* //đếm tiền//
Nay em phải đi ra tới tận bờ rìa biển để bắt cá bán lấy tiền. Vì mùa này nước biển rút cá bị mắc cạn rất nhiều, bắt cả một ngày được 2 thùng.
Shune
*Nghĩ xem tính ra mình cũng ở đây được 5 năm rồi!*
Shune
*Haiz! Cầu mong cho con sống an yên ở thế giới đầy hải tặc này =.= *
Shune
À….quên giới thiệu, em tên Shune, năm nay vừa tròn 5 tuổi và em không phải là người của thế giới này…Shune xuyên không tới!
Ba cái trò xuyên không xuyên khiết đó cứ tưởng nó chỉ tồn tại trong các tác phẩm thôi… ai mà ngờ nó lại ứng nghiệm lên người em?!
Nói đến ở thế giới trước đây em là trẻ mồ côi bị bỏ lại ở một ngôi chùa khi vừa mới sinh ra... có một cuộc sống hết sức bình thường giản dị... không giàu cũng không nghèo..đủ ăn đủ mặc. Các thầy cũng rất yêu thương em, đến tuổi thì đi học...tốt nghiệp thì đi làm...
Không phải em không có bạn mà là có thể nói em bị một mắc bệnh 'Loài người tránh xa ta ra!' Căn bệnh này nó thấm vô máu từ khi em lên học tiểu học...
Nên người người đều cho rằng em là đứa quái dị và tự kỷ, chẳng có ước mơ hay hoài bão gì cả, gì cũng làm một mình... À nếu có thì em muốn kiếp sau mình sẽ làm một cục đá.
Phải là một cục đá…chỉ việc nằm im bất cần đời, không phải suy nghĩ gì…
Lúc lên 23 tuổi thì em bệnh mà chết trẻ
Cứ tưởng xuống âm phủ sẽ xin cho mình kiếp sau đầu thai làm cục đá….đá to, đá nhỏ gì cũng được cả
Nhưng đời nó chẳng chiều theo ý em, lúc mở mắt ra thì đã ở đây rồi! T^T
Mới đầu em cũng chẳng biết mình xuyên đến One Piece đâu... nhưng vào 2 năm trước, một phó đô đốc đã đến đây dẹp loạn bọn hải tặc và tuyên bố hòn đảo này ông sẽ bảo kê nó! Lúc Shune nhìn từ xa thấy vị Phó đô đốc đó là em kiểu... hồn bay ra khỏi người!
Rồi! Chết tôi rồi! T^T Dù không được làm đá nhưng sống theo đời trước thì cũng ok la đi... Cái quái nào lại thấy Garp chứ?!!!!
One Piece! Hải Tặc! Hải Quân!
Shune
Đó là lí do tại sao em lại di cư lên núi xây nhà sống... chứ ban đầu em ở trong hẻm nhưng vẫn tách biệt với thế giới loài người...
Tới đâu không tới lại tới One Piece?!
Đã vậy còn mang hình dáng của một bán thú nữa chứ?! Biết ở đây khác người xíu cũng có nguy cơ bị bắt bán không?!
Huhuhu… Em muốn sống mờ nhạt mà sao cứ thích làm em trội lên không vậy?! T^T
Không còn cách nào khác nên châm ngôn đề ra là:
Shune
Muốn sống yên lành thì hãy tránh xa nhân vật chính
Shune
Không những nhân vật chính mà những ai từng xuất hiện trên truyện cũng đều né hết!!!
Cũng nhờ vào chân lí sống đó mà em đã phải kịch liệt né Garp khi ông ta ở trên hòn đảo này! Cũng hên sống mờ nhạt nên người trên đảo không ai để ý hay nhớ gì em...
Shune
*Mệt quá đi! Mai Garp lại đến theo hằng năm.*
Shune
*Vậy chút hồi phải đi mua dự trữ lương thực cho 5 ngày rồi*
À nói thêm điều này nữa là Shune….Không Nói Chuyện Được
Cho xuyên không mà đày đoạ như thế….đã khác người rồi còn bị câm?!!!
(Vì Shune không nói được nên những câu thoại có *..* đều là nghĩ trong đầu)
Quả nhiên chiều hôm sau tàu của hải quân đến, người đội nón hình con chó, tay cầm một bịch bánh đi trước... Những dân làng ở đây đều chạy ra để đón tiếp vị Phó đô đốc này
Riêng em thì đang đứng trên vách núi nhìn xuống... không biết sao em có thị giác và thính giác rất tốt từ vị trí xa vậy mà vẫn nhìn rõ được. Chắc do trong người có bản năng của loài thú chăng?!
Shune
* Mà cũng chẳng liên quan gì đến Shune... giờ việc mình làm là chỉ ở yên trong nhà chờ cho tới khi Garp rời đi thì thôi. Ông ta sẽ không rảnh rỗi gì mà mò lên tới tận đây đâu!*
Nhưng đời không như là mơ.... Người đàn ông đó đúng thiệt là không rảnh rỗi gì mà là quá rảnh rỗi!!! Garp lần này đến đây không ngủ ở nhà người dân sắp xếp cho mà lại đi lên trên này ngủ?!!!! Chỉ vì lí do... Ông muốn thay đổi không khí =.=
Ngọn núi này có rất nhiều thú dữ nên người dân cũng không ai dám đến và những con thú ở đây cũng không bao giờ chạy xuống làng mà gây sự... Nên có một ranh giới được dựng nên.
Thời gian nhanh như chó chạy trên đồng. Thế mà cũng đến ngày cuối hàm đội của Garp phải rời đi
Shune
//Ngồi đun đưa trên xích đu//
Shune
*Ngon quá~* //cắn một miếng socola//
Bây giờ là khoảng thời gian yêu thích trong cuộc đời... ngồi đun đưa, gió thổi mát hiu hiu, miệng nhâm nhi món yêu thích mặc kệ sự đời... em sung sướng đến nổi mắt híp lại, đôi tai cáo ra sức vẫy lắc lư mà không để ý đến xung quanh.
Trở lại khoảng 5 tiếng trước
Garp đang đi xung quanh nơi này thì phát hiện phía Tây có một ngôi nhà nhỏ, lúc ông bước lại gần hơn để xem thì cảnh tượng trước mắt khiến ông há hốc mồm..
Monkey D. Garp
* ..Tại sao trên ngọn núi hoang dã này lại xuất hiện một ngôi nhà?! Không giống với khung cảnh 2 ngày trước*
Monkey D. Garp
//bước lại gần//
Ngọn núi đầy rẫy những loài thú nguy hiểm.. không khí lúc nào cũng ẩm thấp. Vậy mà bây gio trước mắt ông lại có một ngôi nhà được xây lên
Ngôi nhà tuy nhỏ nhưng được xây lên nhìn tổng thể rất xinh, phía trước nhà có một cây xoài cao lớn, kế cây xoài là một chiếc xích đu màu trắng và quan trọng hơn hết bởi bao bọc nơi đây đều tràn ngập loài hoa!
Ánh nắng...gió...hương hoa
Những thứ đó tạo nên một khung cảnh như tranh rất nên thơ và ấm áp
Monkey D. Garp
//gõ cửa// cốc cốc
Monkey D. Garp
//gõ tiếp//
Ông phải kìm dữ lắm mới không thuận chân đá bay cánh cửa như thói quen
Trong nhà cũng được trang trí rất đơn giản một cái giường cạnh cửa sổ, bếp và bàn ăn... đâu đâu trong căn nhà cũng đều có hoa tươi cắm trong bình.
Nhìn sơ một vòng rồi ông cũng bước ra trả hiện trạng căn phòng như lúc đầu..... xong ông sẽ tìm một chỗ trốn ở phía không xa không gần.
Garp rất muốn gặp người này vì biết vùng núi này rất nguy hiểm nếu như có thể khiến cho lũ thú đó không dám chạy đến mà xây nên ngôi nhà như vậy thì thật không đơn giản chút nào.
Vì quá vui mừng nên Shune không phát giác ra được trong nhà mình có một mùi lạ... vì sự mê hoặc của socola và niềm vui ngày mai tàu của Garp sẽ rồi khỏi mà em bỏ qua điểm này
Cái tật xấu đó cũng là khuyết điểm của em khi quá vui hay phấn khích cao độ thì toàn bộ mọi cảnh giác đề phòng cũng như thị giác, thính giác của em đều vô ích.
Niềm vui tràn ngập trong em mà không biết rằng ở phía bụi cây kia có người đang trố mắt nhìn mồm muốn tràn ra xuống đất tới nơi rồi.
Garp suốt 5 tiếng ngồi ôm cây chờ thỏ... kiến rồi muỗi đua nhau cắn cuối cùng ông cũng thấy được có người đi về phía ngôi nhà đó. Càng nhìn kỹ Garp tưởng mình bị hoa mắt....
Monkey D. Garp
*Một đứa trẻ?!!!*
Monkey D. Garp
* Đứa trẻ đó nhìn thì chỉ tầm 4-5 tuổi vậy mà sống ở trên núi không một ai biết đến?!*
Monkey D. Garp
*Là bán nhân bán thú sao? Đã vậy còn là trẻ con nữa*
Khi Garp quan sát kỹ thì thấy đứa trẻ này rất xinh đẹp, còn nhỏ tuổi vậy mà những đường nét trên khuôn mặt đều bật ra vẻ đẹp của mình. Mái tóc cam cháy dài được thắt lại, trải dọc lọng tóc đó đều được điểm xuyến những bông hoa nhỏ xinh, mắt vàng kim sáng làm nên cô bé đó như tinh linh bước ra từ loài hoa.
Sau khi thấy được người thì Garp không cần suy nghĩ nhiều mà quyết định muốn bắt cô nhóc đó theo mình.
Monkey D. Garp
* Về làm bạn với thằng Luffy, rồi hai đứa nó sẽ được ta đây huấn luyện thành những hải quân ưu tú, Grahahahaha!*
Chỉ vì miếng socola mà cuộc sống an nhàn của Shune đến đây chấm dứt khi bị lọt vô con mắt của Anh hùng Hải quân Garp! =.=
Chapter 2
Shune
*Hôm nay là ngày tuyệt vời 🎵~*
Shune
*Em bé cố gắng chăm ngoan 🎵~*
Shune đang hát thầm trong đầu. Quả thật hôm nay rất vui với em
Lâu lắm mới có tàu nhập hàng bánh kẹo về hòn đảo này, em đã dành cả số tiền mình có chỉ để mua socola
Shune
//ngồi cắm hoa vào bình//
Một tiếng gõ cửa vang lên
Shune
*Chồi ôi, lâu lắm mình mới nghe tiếng gõ cửa* // đứng dậy, mặt vui phơi phới//
Shune
*Xin chờ chút, đến đây!!!* // mở cửa//
=.= vì quá hưng phấn nên em đã chơi dại mà suốt đời không thể quên!
Monkey D. Garp
Grahahaha, chào nhóc con. //giơ tay chào//
Nụ cười trên môi em tắt dần
Shune
//Đưa tay lên dụi dụi//
Shune
//Tát một cái rõ đau//
Em đang cố làm cho mình tỉnh để xem có phải đang mơ không?!
Khi mà thấy người đứng trước cửa nhà mình?!!!
Shune
*Sao…sao Garp lại ở đây?!* hoang mang
Shune
*Sao lại biết ngôi nhà này?!*
Shune
*Và tại sao mình lại mở cửa chứ?!*
Shune
*AAAAAA….Chết rồi!!*
Não em nhảy ra một vạn câu hỏi tại sao.
Không biết phải làm gì hết…đã nói là không dính đến dàn nhân vật trong truyện rồi mà?!
Monkey D. Garp
*Sao con nhóc này đứng bất động rồi?! Mặt thì thay đổi trạng thái như con tắc kè hoa* //nhìn//
Khi Garp còn đang thắc mắc tại sao thì hai người..một lớn một nhỏ 4 mắt nhìn nhau o.O
Chưa kịp nói xong là cánh cửa lập tức đóng sầm lại!
Shune
*Chết rồi…Chết rồi!!!* //đứng dựa lưng vào cửa//
Shune
*Garp thấy mặt mình….có khi nào ông ta muốn bắt mình không?!* //mặt mũi tái mét//
Mồ hôi con mồ hôi mẹ thi nhau chảy trên gương mặt em như tắm luôn!
Shune
*Không được! Vì một cuộc sống không ăn hàng chỉ ăn Socola, để bảo toàn tính mạng thì chỉ có một cách!*
Shune
*CHẠY KHỎI CHỖ NÀY!!!*
Suy nghĩ Run khỏi nơi đây vừa mới lú ra thì cánh cửa sau lưng em liền tạm biệt rời xa về với đất mẹ!
Monkey D. Garp
NHÓC CON, mau ra đây nhanh?!!!! 💢
Khỏi nói cũng biết khi bị đóng sầm cửa là Garp đã nổi cục tức trên đầu rồi.
Và không cần biết lí do gì ông đã thẳng chân đạp cửa
Monkey D. Garp
*Hử?! Trốn cũng lẹ lắm?!* //nhìn xung quanh không thấy người đâu//
Shune
//đi không tiếng động//
Shune
//Đi sắp ra tới cửa rồi//
Monkey D. Garp
Grahahaha, tóm được nhà người rồi nhóc con! //túm Shune//
Chuyện là em tính chuồn ra phía sau lưng Garp để chạy ra ngoài vì cửa là đường duy nhất. Ai mà có dè... trong lúc ông ta đang cúi người xuống ngó vào gầm giường thì em lập tức phóng ra ngoài.
Mà xem ra em đã quá coi thường Garp rồi T^T. Ổng lao nhanh đến như con thú túm lấy em trong vòng một nốt nhạc. =.=
Và hiện giờ Shune đang bị Garp nắm ngay cổ áo xách lên....
Monkey D. Garp
Nhãi con, sao lại trốn hả?!
Shune
*Trốn chứ! Gặp ngài là tôi muốn trốn rồi!*
Monkey D. Garp
Nè, nhà ngươi sống ở đây một mình sao?! Tại sao không xuống dưới làng ở?!
Shune
*Tại vì ông nên tôi mới phải mò lên đây đấy!*
Monkey D. Garp
Sao không trả lời?! //mài hơn nhăn lại//
Shune
*Có nói được đâu mà trả lời* //hơi mím môi//
Nhìn vô là thấy Garp cứ như đọc thoại một mình, còn người bị ông xách lên chỉ biết giương mắt nhìn không đáp một câu. Tính khiên nhẫn có hạn nên Garp sắp phát bực mà chuẩn bị cho một cú yêu thương lên đầu.
Monkey D. Garp
//Giơ cú đấm lên// 💢
Shune
*Đùa à?! Ăn cú đó là lũng não như chơi* //Trố mắt//
Vì bảo toàn mạng nên em mới phản ứng lại
Shune
//Giơ tay lên bắt lấy tay Garp//
Shune
//Mắt mở to long lanh ánh nước nhìn//
Garp thấy hành động của đứa trẻ này có điều khác thường, muốn nói gì đó nhưng lại không được... với lại ông có làm gì đâu mà nhóc tai cáo này sắp khóc đến nơi rồi =.=
Em mà nghe được nội tâm ổng chắc em cào mặt ổng quá =.= không làm gì mà cái tay nấm đấm giơ cao... cú đấm yêu thương đó chỉ có những tên quái vật mới chịu nổi thôi!
Monkey D. Garp
Không nói được?!
Shune
//gật đầu, mắt vẫn còn hơi vươn nước trên đấy//
Monkey D. Garp
Nhà ngươi là trẻ mồ côi?!
Shune
//Suy nghĩ hồi lại gật đầu tiếp//
Monkey D. Garp
Tại sao lại chạy?!
Shune
*Nên gật hay lắc đầu giờ* //Không biết làm sao nên chỉ giương đôi mắt nhìn//
Monkey D. Garp
ĐƯỢC! TA QUYẾT ĐỊNH RỒI!
Shune
//giật mình// *Gì vậy cha nội?! Biết hết hồn không?! O.o*
Monkey D. Garp
Ta sẽ đem ngươi theo cùng, sau đó huấn luyện ngươi thành hải quân ưu tú, grahahahaha
Monkey D. Garp
//Nói rồi liền túm xách đi//
Shune
*Phản đối!!!* //vùng vẫy kịch liệt//
Shune
*Tôi không muốn làm hải quân! Tôi không muốn dính dáng đến mấy người!*
Shune
*Tôi muốn ở yên một chỗ thôi!!!! T^T*
Shune
*Ở đây có bắt cóc trẻ em!*
Nghe xong là hồn nó siêu thoát khỏi người...em vùng vằn muốn thoát khỏi Garp... muốn kêu mà chẳng kêu được!
Mặc cho em có quấy cỡ nào Garp vẫn cười ha hả bước đi vui sướng! Vì không thể để em cứ thế này được nên ông trực tiếp đánh ngất rồi rinh đi. =.=
Monkey D. Garp
Grahahaha //Tay xách Shune//
Shune
//ngất và bị treo lũng lẵng trên tay Garp//
Lính Hải Quân
Mọi thứ đã sẵn sàng thưa ngài!
Lính Hải Quân
//Binh lính thấy sếp mình về liền đứng thành hai hàng chào đón và báo cáo nhiệm vụ//
Monkey D. Garp
Tốt lắm! Mau chuẩn bị một phòng cho con nhóc này! // quăng em cho một người lính//
Lính Hải Quân
//Đón lấy em trên tay//
O.o? Tuy cả đám đang thắc mắc rằng tại sao Phó đô đốc chỉ đi có một chút lại lôi đâu ra đứa bé này... đặc biệt là nó có tai thú!!!
Monkey D. Garp
Không cần phải thắc mắc, mau đi chuẩn bị đi //ngoái mũi//
Monkey D. Garp
À, điều các người thấy tuyệt đối không được hé răng nửa lời
Cả đám người biết ý chứ, việc cô bé này có đôi tai là điều rất kinh ngạc nên Garp mới cảnh cáo lính của mình về dụ này.
Chapter 3
Shune
*Hưm?! Đây là chỗ nào vậy?!*
Shune vừa mơ hồ tỉnh lại…trần nhà khác so với nhà của em?
Shune
*Đ..đau quá* //xoa bên phía sau cổ//
Shune
*Đúng rồi mình bị Garp bắt gặp rồi bị ổng lôi đi!*
Shune
*Vậy nơi này là tổng bộ? Hay nhà ông ta?*
Nhưng mấy cái em suy đoán đều trật lất khi em nhìn ra phía khung cửa sổ nhỏ
Shune miệng há hốc ra đủ để nhét quả trứng vào! Vậy là đang ở trên tàu hải quân sao?!!! Em bị bắt thiệt rồi. Huhuhu
Shune
*Hay giờ mình nhảy xuống biển ta?* //ngó//
Shune
*Làm gì bây giờ?! Mình phải tìm cách chạy!!!* //đi qua đi lại//
Shune giờ gấp đến độ muốn tăng huyết áp tới nơi rồi.
Em không biết con thuyền này sẽ đi đâu. Tổng bộ? Làng Foosha? Hay nơi nào khác???
Cóc biết nó sẽ đi đâu mà em phải thoát khỏi Garp mới là cái quan trọng!
Được một lúc cánh cửa mở ra
Monkey D. Garp
Nhóc con, tỉnh dậy rồi sao?!
Shune
O.o //Lỗ tai cáo vểnh lên//
Shune
//Lập tức nhảy vào trong góc tủ//
Shune
*Huhu… làm ơn tha mạng.. đại nhân T^T* //vừa cảnh giác nhìn Garp//
Garp thấy phản ứng của em như vậy cũng hơi bất ngờ.
Nhất là khi nhìn thấy thân hình em trốn vào góc tủ đang run lên vì sợ
Monkey D. Garp
*Mình làm cho con nhóc đó sợ sao?!* //gãi đầu//
Monkey D. Garp
Ra đây nào ta không làm gì ngươi đâu //giọng dịu lại//
Shune
*Xạo! Vậy chứ ông bắt tôi lên đây làm gì chứ!!* //vẫn trốn//
Monkey D. Garp
*Vẫn còn sợ à?!*
Nghĩ một hồi thì Garp cũng đi đến ngồi xuống sàn đối diện em nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định
Monkey D. Garp
Đây //đưa ra// có gì ngươi cứ viết ra. Nếu như cho ta biết tên ngươi là gì thì sẽ có thưởng đấy //cầm thanh socola quơ quơ trước mặt//
Shune
*Socola!!!!* //Đôi tai cáo tự động vẫy//
Shune
//Ánh mắt em nhìn châm châm vào thứ Garp đang giơ//
Monkey D. Garp
*Có hiểu quả nha!* //hơi bất ngờ//
Mới đầu lúc thấy từ trên người nhóc con này rơi ra rất nhiều thanh socola nên Garp mới thử lấy một thanh dụ dỗ xem thế nào
Ai ngờ khiến cho nhóc con đang trốn kia phải lú đầu ra nhìn
Đôi tai cáo trên đầu vẫy vẫy, mắt mở to nhìn vào nó…. Phải công nhận rằng con nhóc này thật sự rất đáng yêu
Monkey D. Garp
Khụ… Thế nào?! Cho ta biết tên chứ?! //cười hơi gian xảo//
Shune
*Nên hay không nên* //suy nghĩ//
Một hồi do dự cuối cùng em cũng viết tên mình lên cuốn sổ nhỏ mà Garp đưa
Monkey D. Garp
//đưa socola//
Shune
//Nhận lấy xong rút tay lại liền//
Monkey D. Garp
Nếu trả lời thêm mấy câu hỏi của ta nữa thì nhóc sẽ được thêm một cái nữa. //dụ dỗ//
Shune bị socola mê hoặc rồi =.=
Monkey D. Garp
Năm nay mấy tuổi, cha mẹ đâu và tại sao lại sống trên núi một mình?
Shune
Năm nay tròn 5 tuổi, Shune không có ba mẹ… và tại vì thích ở một mình.
(Những câu của Shune mà không có bỏ vào *…* là những câu Shune viết ra giấy nha)
Shune
//giơ ra một cánh tay//
Ý em muốn Garp đưa thanh socola kia cho em
Monkey D. Garp
*Dễ dụ còn tham ăn* //đưa//
Garp thấy em cứ trốn mãi mặc dù đã đưa cho 2 thanh rồi nhưng em vẫn còn rất nhát.
Garp tính đứng lên đi về phòng bếp coi có gì để dụ em nữa hay không thì Shune đã đưa cho ông một mảnh giấy
Shune
Ngài tính đưa con đi đâu thế //run//
Shune
*Hỏi trước cho biết tới đó mình còn chạy được*
Monkey D. Garp
Hm? Để xem nào…
Monkey D. Garp
Đúng rồi! Sẽ đi đến biển Đông…Grahahaha, tiện thể thăm thằng cháu của ta luôn
Shune
*Cái gì?!!! Biển Đông…Thăm cháu?!* //trố mắt//
Shune
*n..nè…đừng nói là sẽ đi gặp nhân vật chính nha?!!!!* //mặt mũi tái mét đi//
Shune
//Lắc đầu phản đối kịch liệt//
Monkey D. Garp
Hm? Không chịu cũng phải chịu. Ta đã quyết định cho ngươi và 2 đứa cháu ta thành hải quân rồi.
Monkey D. Garp
Grahahahaha
Shune
//khóc không ra nước mắt// *Mẹ ơi!!! Gặp Luffy và Ace! Nguyên dàn nhân vật chính hùng hậu T^T*
Monkey D. Garp
Shune đúng chứ?! Khi nào tới bữa tối ta sẽ đem vô cho. Ráng nghỉ ngơi đi nhé, nhóc con
Garp vừa đi vừa cười như trúng gió tà vậy. Ông rất muốn tìm hiểu đứa nhóc này.. dường như có điểm gì đó thu hút người nhìn…
Căn phòng giờ còn mình Shune khóc không ra nước mắt.
Shune
*Muốn bình yên cũng không xong nữa.huhu*
Sau 5 ngày trên biển thì còn tàu hải quân cũng cập bến hòn đảo
Trong 5 ngày đó tất cả những người trên tàu đều biết cô bé Shune mà ngài Phó đô đốc Garp mang về đang cực lực bỏ trốn =.=
Nhưng lần nào cũng không thành vì bị ngài Garp phát hiện bắt được…
Shune
//Đạp chân, quơ tay, ra sức kháng cự//
Monkey D. Garp
Mi không trốn được đâu nhóc con //đang túm Shune xách lên đi//
Trong suốt chuyến đi con nhóc này cứ bỏ trốn miết dù Garp dụ dỗ hay đe doạ cỡ nào cũng không biết lí do tại sao
Mấy lính của ông nói có thể trong người con bé là bán thú nên có bản năng bỏ chạy khỏi nơi nguy hiểm là điều dễ hiểu
Vì tự dưng bị bắt lên đây ai mà thích nghi cho được
Makino
Chào ngài Garp//cười//
Monkey D. Garp
Grahahaha, Makino thằng Luffy vẫn khoẻ chứ?!
Makino
Thật ra….Luffy… hmmm
Sau đó Makino kể hết cho Garp về việc Luffy gặp băng hải tặc Shank rồi đến việc ăn trái ác quỷ
Monkey D. Garp
HẢ?!!!!!!!!!!!!
Shune
*Thời cơ đến rồi!* //chạy//
Em lợi dụng lúc Garp vì quá sốc nên đã lỡ buông em xuống. Cơ hội tẩu thoát đến rồi!!!!
Thật không ngờ thời gian trước đó Luffy đã gặp Shank rồi.
Shune
*Mặc kệ, chạy trước rồi tính sau!*
Lúc Garp hoàn hồn lại thì thấy tay mình trống trống cái gì đó… nhìn xuống thì thấy cái đầu cam đã không còn thấy ở trong quán nữa
Monkey D. Garp
CON NHÓC KIA MAU ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TA 💢 //Đuổi theo//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play