( Văn Hiên )Người Tôi Yêu Là Anh Trai
Chap 1: GTNV
chuyện là truyện all Hiên bên đây tôi sẽ tạm thời ngừng viết, nhx sẽ bù cho mn bằng bộ truyện này. Mong mn thông cảm 🤧
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên - 18 tuổi (cậu)
Tính cách: Hiền lành, lạnh lùng, là người không thích thể hiện cảm xúc ra bên ngoài
Gia thế: Thứ 2 trên tg
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn - 17 tuổi (anh)
Tính cách: Vui vẻ
Gia thế: ẩn
là trẻ mồ côi được gia đình cậu nhận nuôi
Khánh Nhã(mama cậu)
Khánh Nhã (mẹ cậu)
Là diễn viên nổi tiếng thế giới
Thiên Phong(ba cậu)
Thiên Phong ( ba cậu)
là tỷ phú giàu đứng nhất nhì thế giới
còn nhân vật khác tui sẽ gt sau nha 🤗
bgausbsvsvnsnsv nsbscsjns vwhbs s hsns bjbbbs s ygbevshhsn sb hsb wvahsbsb. Hebe ebdjbebe hdhbdbshsbsb hẹjsbbshsn sbsjebev hshwbwhsjjehe hsbbejsbdbsb hdbbebsh hhsbsbshs
hhsbehejbsbdjdndnnd hebbe ehebeb hebbe ebdbbsbshs sbjs. bs wjs sjs is eis s sbshe vshs she vshs. she SBS. đbbf f hf fbdbx d db end d bdbbd. d bebdb x s. w bạn d. d
bbs w bdbbd dinhijsbcdbdn s ú đbubsjjs s hsbs. sjsn sbjsbs sbjs snbs sndjf. gốc fkvn đi đj bs qj s djnfbf đbj fbisbs dhxn rbdjfn f gkd. rjdndbhdjb
đhbribfbfbfjsjnwndnfnnfbfbbsgajjwohdbr bb jhdvdbbdbsbbwbshbdbfbjxnnd
Liệu nhân gian mấy ai thương nàng
Ngày mai táng có ai đội tang
Trời mang mang nát thêm tâm trạng
Người ra đi khiến ta bàng hoàng
Nhặt hoa rơi trái tim tơi bời
Bặt tin tức sáu trăm năm trời
Tìm nơi đâu đã lâu chẳng tới
Cả một đời ngồi đây chờ đợi
Gặp lại cô ta còn đau đáu
Rỏ thêm máu lên trang thơ nhàu
Nhiều năm qua nơi nào nương náu
Tại sao mắt vẫn hay đỏ au
Ngoài trời mưa hay lệ chan chứa
Từng câu hứa xem như dư thừa
Lòng đau như triệu triệu vết cứa
Đám ma nàng vẫn chưa kịp đưa
Chap 2: Con Nuôi
Tống Á Hiên là con trai của 1 gia đình giàu có, nên từ nhỏ cậu đã sống trong nhung lụa nhưng lại thiếu đi tình cảm của gia đình. Nên bố mẹ cậu đã quyết định nhận nuôi anh vào năm cậu 6 tuổi
Khánh Nhã(mama cậu)
Á Hiên! mau xuống đây mẹ nói chuyện (nói vọng lên lầu)
Tống Á Hiên
Dạ! con xuống liền (lon ton chạy xuống)
Khánh Nhã(mama cậu)
mẹ giới thiệu với con đây là Lưu Diệu Văn, nhỏ hơn con 1 tuổi, mẹ đã nhận nuôi ở trại trẻ mồ côi. Từ giờ sẽ là em con đấy, nhớ chăm sóc cẩn thẩn (đẩy Văn lên trên)
Tống Á Hiên
Con không cần! chẳng phải gia đình ta 3 người đã sống rất hạnh phúc rồi sao (nói lớn)
Khánh Nhã(mama cậu)
Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi.Bố mẹ phải đi làm xa, ngày về nhà chs với con chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nên mẹ mới nhận nuôi Diệu Văn cũng vì muốn con có bạn chơi cùng khi bố mẹ vắng nhà
Khánh Nhã(mama cậu)
Có thể mới đầu sẽ có chút xa lạ, nhưng sau sẽ quen thôi
Tống Á Hiên
Con đã bảo là con không cần. Từ nhỏ tới giờ con sống 1 mình đã quen rồi, con không cần ai hết, kể cả bố mẹ con cũng không cần
Tống Á Hiên hét lên, rồi cậu chạy lên phòng với 2 hàng nước mắt
~1 lát sau. Tiếng gõ cửa của phòng Á Hiên vang lên~
Lưu Diệu Văn
Là em, Lưu Diệu Văn!
Tống Á Hiên
(Đi ra mở cửa)
Có chuyện gì?
Lưu Diệu Văn
Mẹ đi làm rồi, kêu em lên chơi với anh
Tống Á Hiên
Tôi không cần! mà ai là anh cậu? tôi đã nhận cậu làm em tôi bao giờ đâu
Nhìn cái mặt là không ưa rồi (khó chịu)
Tống Á Hiên
Từ giờ nước sông không phạm nước giếng, nên đừng làm phiền tôi.Ok
Lưu Diệu Văn
nhưng mà...em ...
Tống Á Hiên
(đóng cửa lại, không cho Diệu Văn nói nữa)
thời gian cứ trôi đi, Á Hiên cứ im lặng, không chịu nói gì với anh cả. Còn anh thì càng ngày càng ít nói, trầm lặng, không cười nổi dù chỉ 1 cái
chap này hơi ngắn
chap sau bù lại cho mn dài hơn nha 🤗
Chap 3: Nỗi buồn
lô mấy mn, tặng thêm cho mn 1 chap nx nè🥰
Nhưng thành tích học tập của anh vẫn xuất sắc, con cậu luôn bị bố mẹ đem ra so sánh với anh. Luôn mắng cậu về thành tích học tập kém vì ham chơi
Đặc biệt là khi cậu thi cấp 3, cầm kết quả trên tay về nhà khoe với bố mẹ, thì thấy họ đang nói chuyện vui vẻ với anh đã đạt được thành tích tốt và đã thành công nhảy lớp học cùng khoá với cậu
Tống Á Hiên
(lặng lẽ cầm tờ kết quả lên phòng mà không nói gì)
Tống Á Hiên
sao lúc nào cũng vậy, bố mẹ chỉ quan tâm đến nó vậy? ai mới là con ruột của hai người đây
Tống Á Hiên
Lưu Diệu Văn sao lúc nào cũng là cậu, lúc nào cậu cũng cướp mất niềm vui của tôi (buồn)
Tiếng gõ cửa phòng vang lên
Lưu Diệu Văn
anh ơi...em vào được không? (ngập ngừng)
Tống Á Hiên
Mau cút đi (nói lớn)
Lưu Diệu Văn
(buồn+lặng lẽ rời đi)
Tình cảm gia đình bỗng nhiên chia hai, trước kia bố mẹ luôn dành tình cảm cho cậu, nhưng từ khi có anh thì tình cảm ấy bị Diệu Văn dành lấy
khi vào đại học, bố mẹ cậu và anh quyết định cho anh và cậu đi du học ở nước ngoài.
dưới phòng khách mama đang nói chuyện với cậu
Khánh Nhã(mama cậu)
Mẹ sẽ cho con và Văn nhi đi du học. Mẹ đã mua sẵn một ngôi nhà cho hai đứa ở chung rồi. À mà ngôi nhà chỉ có một căn phòng ngủ thôi, nên hai đứa chịu khó ở chung nha
Khánh Nhã(mama cậu)
khoảng ba tuần nữa con với em sẽ qua bên đó nhà.
Tống Á Hiên
Con không muốn ở chung với nó đâu, mẹ mua nhà khác cho nó ở đi (phản đối)
Khánh Nhã(mama cậu)
À...không lẽ con muốn lúc con ở một mình buổi tối sẽ có một con ma ở phía sau con à. Nếu con muốn như vậy thì quyết định theo ý con vậy
Tống Á Hiên
(do dự)
Con không muốn như vậy, vậy thì mẹ cứ quyết định như ý mẹ đi
(khóc trong lòng)
Khánh Nhã(mama cậu)
được, tốt. Cứ quyết định như mẹ nói đi
bây giờ cậu đã không ưa Diệu Văn rồi, giờ lại càng ghét hơn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play