Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Truyện Ngắn] Hồ Tuyệt Mệnh

Phần Mở Đầu

🍀 Thanks for reading 🍀
LỜI NGUYỀN "ÁO TƠI TRONG MƯA GIÓ"
Á.n m.ạ.n.g khủng khiếp trong khu nhà
Hãi hùng chạy trốn khắp bắc nam
Q.u.ậ.t m.ộ dưới trăng mờ gió rít
M.ấ.t m.ạ.n.g nơi hồ nước âm u
Trò chơi ngày càng nguy hiểm
Cũng càng ngày càng k.í.c.h t.h.í.c.h
Ai ở ngoài sáng?Ai lẩn trong tối?
Muốn giành chiến thắng ư?
Tiếc thay định mệnh đã sắp xếp
Ngươi buộc phải t.i.ê.u đ.ờ.i !
---------------
Áo tơi trong mưa gió Câu cuộc đời héo tàn Bị g.i.ế.t hay m.ấ.t t.í.c.h Kiếp người đều dở dang Nhử mồi,Người hay Cá? T.ự s.á.t,đ.i.ê.n,chạy trốn M.ấ.t m.ạ.n.g hay tình tan?
---------------
Chuyện bắt đầu từ một truyền thuyết hoang đường
Rằng ở cái hồ kia
Hễ có người trùm áo tơi đi câu hiện hình thì sẽ có kẻ phải c.h.ế.t
Một đêm mưa gió nọ
Có hai cô gái nhìn ra hồ
Nhìn thấy năm người trùm áo mưa lù lù trên thuyền
Chuyện sẽ chẳng có gì mà ầm ĩ nếu những ngày sau đó không có năm cái x.á.c t.r.ư.ơ.n.g p.h.ề.n.h lần lượt nổi lên
Trong căn nhà xập xệ bên hồ
Một người phụ nữ thình lình mất tích
Chồng cô ta ở lại
Bỗng trở nên giàu có ăn chơi
Những chuyện ấy đều xảy ra trước khi Na Lan* xuất hiện
Nhưng m.a xui q.ủ.y khiến
Chúng đều bắt đầu liên quan đến cô
Đều vươn vòi bạch tuộc cuốn cô lại
Mà cô cũng không do dự gì
Bất chấp mạo hiểm lao vào vòng xoáy của những bí mật và ẩn tình quá khứ
Ngờ đâu mỗi khám phá không phải để kết thúc mọi sự mà để mở ra những rắc rối khó lường
Mỗi lần vạch trần một kẻ giấu mặt
Thì vẫn còn kẻ giấu mặt khác âm thầm chứng kiến...
--------------
*:Nhân vật chính

Phần Dẫn I

🍀 Thanks for reading 🍀
Xế chiều một ngày thu
Mặt trời vàng nhợt đang ngập ngừng trở về nơi chân trời
Một cỗ xe ngựa nhẹ lướt trên cổ đạo Chiêu Dương
Để lại phía sau một làn bụi
Từ xa đã trông thấy bờ hồ và cả những gợn sóng thấp thoáng sắc vàng dưới ánh tà dương
Vì vướng những đám lau lách vàng khô
Từ trên đường cái không thể nhìn thấy hòn đảo Hồ Tâm lừng danh trong truyền thuyết
Dẫu vậy, cảnh hồ êm ả này vẫn đủ sức níu bước người lữ khách chuyên rong ruổi nơi chân trời
Cỗ xe đi chậm lại
Bức rèm gấm vén lên
Giai nhân khẽ nhíu mày
Khuôn mặt không trang điểm nhưng vẫn diễm lệ như tiên nữ trong tranh
Hành trình đầy gió bụi cũng không thể làm nhạt nhòa dung nhan của trang quốc sắc thiên hương ấy
Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ sẽ thấy vẻ mặt nàng có chút ưu tư
Dõi ánh mắt xa xăm mơ màng về phía hồ nước
Nàng khẽ hỏi:
Văn Oanh
Văn Oanh
Đã đến nơi rồi phải không Long lang?
Cầm cương đánh xe là một người đàn ông trẻ tuổi
Nghe hỏi thì buông thõng đây cương cho xe đi chậm hẳn lại như sắp dừng
Rồi ngoái đầu nói:
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Đúng thế!
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Từ nay vận mệnh của hai ta gắn chặt với nơi này
Chàng bất giác sờ ngực áo
Cái túi gấm bên trong có tấm da dê vẫn còn đây
Nói đúng ra là
Vận số của chàng
Phượng Trung Long
Từ nay gắn liền với tấm da dê này
Trên tấm da dê có vẽ một bản đồ
Ghi rõ nơi cất giấu kho báu huyền thoại của Bá Nhan - đệ nhất khanh tướng triều Nguyên
Bá Nhan từng thâu tóm quyền bính triều Nguyên
" Đứng dưới một người đứng trên muôn người "
Thời đó đế quốc Đại Nguyên uy danh lẫy lừng Âu Á
Bao quốc gia phải triều cống
Dân gian đồn rằng vô số châu ngọc báu vật trên đời đã rơi vào phủ Thái sư Bá Nhan
Ngay cả hoàng đế Đại Hãn* cũng không có dịp nhìn thấy
Phượng Trung Long là " Đạo chích du hiệp " số một thời Giai Tĩnh** triều Minh
Theo lời những người chuyên kể chuyện rong ở kinh thành
Còn trong các công Văn giấy tờ của Cẩm Y vệ và Đông xưởng*** thì chàng là tên t.ộ.i p.h.ạ.m sừng sỏ dám gây đủ thứ tội ác
Lùng bắt trộm cướp vốn là việc của các bổ đầu**** địa phương
Thế mà triều đình phải huy động cả đàn ưng khuyển Cẩm Y vệ và Đông xửng bố trí thiên la địa võng
Bởi lẽ Phượng Trung Long đã phạm vào " đại kỵ ": vào cũng trộm cắp đã là đại kỵ rồi
Lại dám ăn trộm bản đồ kho báu của Bá Nhan đúng là đại đại kỵ
Hình như Phượng Trung Long cho rằng tội lỗi của mình chưa đủ nhiều
Nên còn " tiện thể " nẫng luôn cả Văn Oanh là ái nữ duy nhất của quan Thái sư Văn Bính!
Cứ như thể không hề biết Văn Bính từng là Chỉ huy sứ của đội quân Cẩm Y vệ...
---------------
*: Tiếng Mông Cổ,đọc là Khan = Vua
**:1552-1566
***:Tựa như đơn vị an ninh,mật vụ thời nay.Do hoạn quan đứng đầu
****:Bổ đầu:nhân viên chuyên truy bắt t.ộ.i p.h.ạ.m

Phần Dẫn I ( 2 )

🍀Thanks For Reading 🍀
_______________
Tên sao người vậy,
Phượng Trung Long có lạ gì những chốn tường hoa ngõ liễu,
Nhưng khi giáp mặt Văn Oanh vào dịp tết hoa đăng* năm ngoái,
Chàng bỗng bị hút hồn ngay lập tức,
Rồi lẻn theo vào phủ Thái sư tỏ tình.
Ngờ đâu lại khiến Văn Oanh xiêu lòng,
Thề câu chung thủy.
Chàng bèn đưa nàng đi trốn,
Hứa sẽ dành cho nàng cuộc sống còn đầy đủ hơn cả ở phủ Thái sư.
Lời hứa ấy đương nhiên cũng gắn liền với tấm da dê này.
---
Rèm thả xuống,
Roi ngựa lại vung lên.
Họ tiếp tục đi chầm chậm.
Lát sau xe đi lên đường cái quan.
Lóc cóc đi một hồi nữa.
Lúc trời bắt đầu tối,
Họ nhìn thấy mấy gian nhà lá mặt tiền hướng ra phía hồ.
Phượng Trung Long đỡ Văn Oanh xuống xe,
Áy này nói:
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Nàng phải chịu vất vả rồi.
Văn Oanh nhìn những căn nhà lụp xụp trước mặt,
Lại ngoảnh ra hồ nước âm u xám xịt,
Bình thản nói:
Văn Oanh
Văn Oanh
Chàng mới vất vả chứ!
Văn Oanh
Văn Oanh
Chúng ta nên sớm đi nghỉ đi!
Phượng Trung Long nhận ra Văn Oanh đang có điều nghĩ ngợi,bèn nói:
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Ta biết,
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Nàng từ nhỏ sống trong nhung lụa,
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Nay để nàng phải ở túp lều này,
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Lại chẳng có a hoàn nào hầu hạ,
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Thực khổ quá!
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Chỉ cần nàng chịu khó vài hôm,
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Chờ ta...
Văn Oanh nói:
Văn Oanh
Văn Oanh
Không phải vì thế...
Phượng Trung Long bỗng hiểu ra:
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Nàng vẫn băn khoăn về mấy câu lão thầy tướng nói đấy ư?
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Nàng không nhớ rằng mọi người trong ngoài phủ Giang Kinh đều gọi lão là gì à?
Văn Oanh
Văn Oanh
Là đạo trưởng hão huyền.
Phượng Trung Long
Phượng Trung Long
Cho nên,lão toàn nói những câu vu vơ mà thôi.
Có phải là vu vơ hão huyền không,
Văn Oanh chẳng rõ,
Nhưng nàng không muốn tranh luận một cách vô nghĩa.
Lời đạo trưởng nói với nàng qua bức rèm cách đây ít hôm,
Vẫn còn vang bên tai:
???
???
Chớ đến gần nước hồ Chiêu Dương.
???
???
Nếu nhìn thấy một người khoác áo tơi đội nón lá đang buông cần nhưng không mắc dây câu,
???
???
Thì phải tránh càng xa càng tốt.
_______________
*tết hoa đăng:Vào ngày Nguyên tiêu,tức rằm tháng giêng.
_______________
Tác Giả
Tác Giả
Lâu rồi không ra truyện vì bận thi + lười, mong mọi người thông cảm
Tác Giả
Tác Giả
Truyện không có lịch ra cố định
Tác Giả
Tác Giả
Rảnh mới ra được
Tác Giả
Tác Giả
Xin cảm ơn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play