Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Tường Lâm] Vampires

Chap 1

Tại Luân Đôn, thành phố sương mù nổi tiếng của Anh Quốc.
Từng giọt mưa từ tầng mây mang theo ma sát lẫn nhau mà rớt xuống các tuyến đường của thành phố, cùng làn sương khói lạnh lẽo làm không gian u ám một màu.
Thỉnh thoảng từng tiếng sấm vang vọng lên là khủng hoảng trong nỗi lòng của người dân. Chớp sáng một màu, khơi sáng thành phố trong một vài giây nhưng đủ cho ta thấy được một thứ mờ ảo cuối con đường.
Thứ mờ ảo đó từ từ tiến đến và xuất hiện một cách rõ ràng...
Là một sinh vật giống như một con người nhưng toàn thân khoác lên một tấm áo choàng đen trơn; từng giọt mưa rơi men theo rìa áo choàng mà chảy xuống, nếu để ý kĩ thì ta sẽ thấy đôi bàn tay thon, dài màu trắng như tuyết đang buông lỏng. Chân bỗng tiến lên một bước, một bước và sau đó...
Chưa đầy một giây đã ở đứng phía sau gáy một người phụ nữ, cọ hai chiếc ranh nang trắng và nhọn của mình, miệng khẽ giương cao thì thầm một câu.
____: "Blood is the best food".
Sau đó là ...
Người nào phụ nữ nào đó
Người nào phụ nữ nào đó
Aaaa
Người nào phụ nữ nào đó
Người nào phụ nữ nào đó
Có a.i kh..ông cứu t..ô.i v....ớ
Giọng người phụ nữ từ từ nhỏ dần và mọi thứ lại chìm trong im lặng.
Sinh vật đó không thứ gì khác là một con quỷ hút máu, một kẻ máu lạnh, toàn thân lạnh lẽo như băng. Hắn ta khẽ liếm môi đem chút máu sót lại trên môi nuốt xuống.
____: "Ngon thật đấy".
Sau đó một bước như làn gió mà mất hút vào làn sương.
_Sáng ngày hôm sau_
Tại Đại học University Of Westminster.
Nolan Richard
Nolan Richard
Này, này mọi người. Có ai biết tin gì chưa.
Irene Farrah
Irene Farrah
Chưa, Nolan cậu không nói sao chúng tớ biết.
Nolan Richard
Nolan Richard
Nghe nói, hôm qua tại con hẻm phía Đông cách trường chúng ta một con phố có người chết đấy. Là người phụ nữ tóc nâu.
Winifred Rishima
Winifred Rishima
Ấy nè nè, có thật không đó, nghe cứ như phim ấy.
Nolan Richard
Nolan Richard
Thật chứ, trên đài...
Brian Marcus
Brian Marcus
BBC - News có nói sáng nay.
Nolan Richard
Nolan Richard
Wei~Brian kia, sao cậu cứ thích nhảy vào họng tớ ngồi vậy.
Nolan bẻ từng khớp tay *rốp rốp*.
Brian Marcus
Brian Marcus
TỚ
Brian Marcus
Brian Marcus
THÍCH
Brian Marcus
Brian Marcus
Có giỏi thì lên đây, tớ chấp.
Nolan Richard
Nolan Richard
Ầy yo, thích thì chiều.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Stop.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cả hai dừng lại.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Năm nào cũng đá với chả đấm.
Nolan Richard
Nolan Richard
Hey Jun Lin.
Nolan Richard
Nolan Richard
Mới tới sao.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không tới lâu rồi.
Nolan Richard
Nolan Richard
Thôi mà Jun Lin, tại Brian đấy chứ.
Brian Marcus
Brian Marcus
Tại ai cho cậu nói lại.
Irene Farrah
Irene Farrah
Thôi.
Winifred Rishima
Winifred Rishima
Thôi!!!
Irene và Winifred đồng thanh.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mà mấy cậu nói về chuyện gì thế, hay tới nỗi đánh nhau luôn cơ à.
Nolan Richard
Nolan Richard
Nào có đánh, nào có đánh.
Nolan Richard
Nolan Richard
Tại cậu ấy đó, cứ lúc nào cũng chặng họng tớ.
Nolan Richard
Nolan Richard
Mà này, cậu nghe tin tức gì chưa.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tin tức gì??
Nolan Richard
Nolan Richard
Đó là...
Brian, Winifred và Irene đồng thanh nói: "Có người phụ nữ tóc nâu chết ở phía Đông cách trường chúng ta một con phố".
Nolan Richard
Nolan Richard
....
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ồ, thật luôn hay là phim đấy.
Nolan Richard
Nolan Richard
Thật đấy trên BBC - News ấy, có hình chụp cả vết trên cổ nữa, không biết là vết gì. Có hơi giống dấu răng ..
"Reng reng reng"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vào học rồi đấy, vào chỗ đi.
Thầy giáo
Thầy giáo
Cả lớp trật tự. Hôm nay là học kì đầu tiên của các em trong năm học mới, nên thầy nói sơ lược về qui định của trường về năm nay.
1 tiếng sau đó.
Thầy giáo
Thầy giáo
Hôm nay thầy nói đến đây thôi, do hôm nay chỉ nhận lớp nên các em được về sớm.
Học sinh khác
Học sinh khác
Vâng thưa thầy
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nolan, cậu cho mình bức ảnh này nhé.
Nolan Richard
Nolan Richard
Ồ được.
Tuấn Lâm cầm theo bức ảnh nhìn vài cho tiết khả nghi trên đó, đôi mày bất chợt nheo lại.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ể, Mã ca!!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm!!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Sao anh lại ở đây, không phải vẫn đang ở ... đó sao.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Hôm nay, anh có việc gần đây, anh đợi em về cùng.
Nói dối đấy, anh đây đứng đây 30 phút rồi đấy!! Làm có gì mà bận việc, toàn dối thôi đấy.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nay, anh Mã lại đợi em về, chắc có bão rồi đây.
Tuấn Lâm nhìn sang trái, lại nhìn sang phải; nay không có bão nha.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em cứ nói anh như thế, làm như anh tồi lắm vậy.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đúng, tồi rất tồi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
....
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Rồi hôm nay có muốn anh cõng về hong nè, em trai nhỏ.
Tuấn Lâm lắc đầu, khinh bỉ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em lớn rồi, không phải con nít.
Rồi Tuấn Lâm leo lên lưng Mã Gia Kỳ đèo về nhà.
____________
Tại nhà của Tuấn Lâm và Gia Kỳ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Sao nào, nói đi. Anh về đây làm gì, nghe anh nói đợi em về cùng là có điềm rồi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đúng là không gì qua mắt tiểu thỏ nhà em nha.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em biết gần đây có án mạng chứ.
Tuấn Lâm nghe nói thế, đẩy tấm ảnh lúc sáng ra giữa bàn.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đây, đúng chứ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thứ anh đang tìm.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ồ, hiểu anh quá nhờ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Còn lâu nhá.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vậy có nó rồi, anh định tối nay sao.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Hiểu anh quá trời còn gì. Đúng rồi đó.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em đi với, được không?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nội tâm: "Bây giờ anh không cho thì biết tay em".
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tất nhiên là.... Không rồi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nhóc con ở nhà đi.
"Rốp"
Mã Gia Kỳ khẽ nuốt một ngụm khí lạnh.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
À mà đi cũng được, qua đây hôn má anh một cái.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Được, em qua liền đây.
Tuấn Lâm đi về phía sau Mã Gia Kỳ, cuối mặt xuống thấp một chút, tay phải kề xuống cổ anh, kéo về sau.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ấy ấy Tuấn Lâm, buông anh ra đi, cho em đi, cho em đi mà.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nói trước vậy thì tốt quá rồi.
"King kong"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em ra mở cửa.
Người đàn ông nào đó
Người đàn ông nào đó
Hai anh em nhà cậu có thôi đi không, suốt cả ngày đánh đấm, doạ cả hàng xóm lên cơn đau tim mấy lần.
Người đàn ông nào đó
Người đàn ông nào đó
Còn cậu nữa, làm anh mà sao không làm gương cho em mình, thấy nó nhỏ suốt ngày đánh nó.
Mã Gia Kỳ kinh hãi, cái gì thế, nó đánh mình chạy còn không kịp. Đánh nó chắc mình lên đường sớm.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cháu không có...
Người đàn ông nào đó
Người đàn ông nào đó
Thôi cậu đừng có biện minh. Hôm nay tôi nói vậy thôi, mong cậu kiềm chế.
Nói rồi hàng xóm ra về, Hạ Tuấn Lâm đóng cửa lại rồi cười nghiên ngã.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hahahaha Cười chết em. Hahaha
Mã Gia Kỳ lúc này giận xanh người cũng chả làm gì được. Ai bảo người em này là người anh yêu thương nhất.
Còn ông hàng xóm xém chút nữa thì chân này đá chân kia lao vào hàng rào.
________
Tác giả
Tác giả
Mong mọi người ủng hộ bộ truyện này.
Tác giả
Tác giả
Iu iu ❤

Chap 2

Một buổi chiều chuẩn bị, Gia Kỳ và Tuấn Lâm khoác lên mình bộ áo đen tiến hành nhiệm vụ.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm, chuẩn bị hết các thứ cần thiết giúp anh chưa.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vâng, chuẩn bị xong hết rồi anh.
Tuấn Lâm bước đến gần Gia Kỳ đưa cho anh một bao súng cùng vài viên đạn nhỏ bằng bạc.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Chút nữa thì anh quên mất. Cảm ơn em.
Sau đó Tuấn Lâm và Gia Kỳ xuất phát, tìm nơi dễ quan sát nhất ở thành phố London. Hai người đang quan sát các hình ảnh trên máy tính từ flycam cung cấp.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh xem xét phía kia, em phía này cho.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Được.
______
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ya, hôm nay cuối cùng cũng được ra ngoài.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Mấy hôm nay bị cấm túc trong phòng, không khí ngột ngạt chết đi được.
Trình Hâm vừa than vừa phóng nhanh như một cơn gió vụt qua các khu rừng, đến trung tâm thành phố.
_____
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đó là..
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vâng!!!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em tiếp tục quan sát. Anh sang bên đây một chút.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vâng ạ.
Gia Kỳ vừa nói xong lập tức nắm lấy sợi dây được buộc trước đó, từ trên theo hướng của dây mà đáp xuống đất.
Đá chân xe lên, rồi lái chiếc xe mô tô ở gần đó mà phóng đi.
_____
Quay lại với Tuấn Lâm.
Gia Kỳ vừa đi, Tuấn Lâm phát hiện một bóng người khả nghi di chuyển ở khu vực Whitechapel.
Tính toán thời gian một chút, Tuấn Lâm dọn dẹp mọi thứ một cách nhanh gọn, rồi cũng đi đến Whitechapel.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Người đó đâu nhỉ??!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mới thấy xuất hiện gần chỗ này mà.
Trong con hẻm đâu đó ở Buck's Row (nay là phố Durward), Whitechapel.
Mary Ann Nichols
Mary Ann Nichols
Anh ...
J.T.R
J.T.R
*im lặng*.
J.T.R chẳng nói gì, chẳng phát ra âm thanh nào. Nhưng đã đưa Mary Ann Nichols khỏi thế giới này.
Lúc này, Tuấn Lâm đang đi gần đó tìm kiếm thứ mà cậu cho là khả nghi thì cậu đã chạm mặt J.T.R.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
....
J.T.R
J.T.R
....
Cả hai cứ như là vô ý va chạm vào nhau, cứ bước về trước cho đến khi...
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mùi máu?!!
Tuấn Lâm nói thầm.
J.T.R gần như là nghe được, hắn xoay người nhanh lại, tay cầm dao từ trên mà đâm xuống.
Tuấn Lâm khi ngửi thấy mùi máu, đôi mắt khẽ thấy sự giao động, có chút hoảng loạn.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
AAA!!!
May mắn sao Tuấn Lâm kịp người xoay lại, lùi về sau vài bước mới tránh được cửa tử.
Nhưng hắn ra tay quá nhanh, lực quá mạnh. Con dao xước trên làn da của Tuấn Lâm, máu từ cánh tay chảy xuống các đầu ngón tay.
Tuấn Lâm khi này thật sự kinh hãi, đây không phải là tên sát nhân bình thường. Mà là một tên cuồng sát nhân.
Hắn ta định cho Tuấn Lâm một nhát chí mạng cuối cùng thì nghe được tiếng còi của cảnh sát.
J.T.R
J.T.R
*Chạy đi*.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Là cảnh sát.
Tuấn Lâm và hắn mỗi người một hướng mà trốn đi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không thể ở đây được. Nếu mình còn ở lại đây, mình sẽ là nghi phạm của vụ án này. Cứ đi trước, còn lại giao cho cảnh sát là được.
Tuấn Lâm bước đi khỏi đó, đỡ lấy cánh tay đang chảy máu của mình quay về nhà.
_____
Cảnh sát
Cảnh sát
Mau, báo lên cấp trên, có án mạng.
Cảnh sát
Cảnh sát
Rõ, thưa đội trưởng.
_______
Phía Gia Kỳ.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Này, cậu Vampire, dừng tại đây là được rồi đấy.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ây, ây. Anh đẹp trai này, anh nói gì thế.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nghe cũng khá là vui tai, Vampire à, ở đâu thế!?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Cơ mà không được nha, nữa đêm nữa hôm đừng có làm vậy, người ta..
Nói rồi Trình Hâm đứng phía sau Gia Kỳ nói..
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
~sẽ sợ đó.
Gia Kỳ kinh hãi, sởn cả gai óc.
Hai tay thủ thế, kéo mạnh về sau, nhưng phía sau chỉ là khoảng không trống rỗng.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đâu rồi!?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cậu ta đâu rồi?!
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh đẹp trai, tôi trên đây nè.
Nói rồi Trình Hâm cũng nhảy từ trên cây xuống, đứng trước mặt Gia Kỳ.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đây là lần đầu tiên tôi gặp được một Hunter như anh, anh thật rất mạnh nhưng còn khá yếu, còn có rất đẹp trai nữa.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nói gì đó, tôi yếu, khiêu khích tôi, cậu được lắm.
Gia Kỳ muốn vùng vẫy nhưng bị Trình Hâm hai tay giữ chặt mình lại, không thể cử động. Không làm gì được.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Buông tôi ra.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Hả, gì. Tôi không nghe gì hết.
Gia Kỳ cố gắng vùng vẫy, cả người hướng về phía trước, phía sau tìm khoảng không mà thoát ra. Có điều, làm gì mà còn để thoát.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đừng có vùng vẫy nữa, anh còn lâu mới thoát được.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Chi bằng, tôi tặng anh một món quà.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Quà??!
Trình Hâm nhìn xuống môi đang mấp máy của Gia Kỳ, đặt xuống đó một nụ hôn. Rồi buông Gia Kỳ ra.
Gia Kỳ kinh ngạc, bất động vài giây.
Tiếp đó....
Viên đạn đầu tiên được bắn ra từ khẩu súng mà Tuấn Lâm đã đưa.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh đẹp trai, có gì từ từ nói, đừng có động tay động chân.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cậu, cậu v..ừa hô..n h..ôn t..ô.i.
Gia Kỳ kéo tiếp viên thứ hai.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ừa tôi hôn cậu.
Gia Kỳ nghiến răng bắn phát nữa.
Trình Hâm thấy không ổn rồi, tạm biệt anh đẹp trai rồi về thôi. Hôm nay đi chơi vui quá chời.
Trước khi đi, Trình Hâm nâng cánh tay Gia Kỳ lên để lên đó một nụ hôn nhẹ rồi..
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Tạm biệt, anh đẹp trai.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Sớm ngày gặp lại.
Trình Hâm nhanh chóng bước nhanh như gió rồi biến mất.
Gia Kỳ cũng đuổi theo nhưng mà không kịp, con người không bao giờ đuổi kịp Ma Cà Rồng, đó là điều tất yếu.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Lần sau gặp lại, tôi sẽ cho cậu nhớ mặt.
Gia Kỳ leo lên chiếc xe vừa đến đây, chạy thẳng về nhà. Hôm nay thật xui xẻo.
_____
Trên đường về nhà.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm, chẳng phải Tuấn Lâm sao!!!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
M...ã ca.
Nói xong Tuấn Lâm liền ngất đi.
Gia Kỳ chạy đến hốt hoảng đỡ cậu dậy.
Nhìn xuống một chút, máu, tay Tuấn Lâm đang chảy máu.
Gia Kỳ gấp rút bế Tuấn Lâm dựa vào sau mình, chạy đến bệnh viện gần nhất.
________________
Tác giả
Tác giả
Chap này có thể không hay lắm.
Tác giả
Tác giả
À còn nữa.
Tác giả
Tác giả
J.T.R là viết tắt trong tên Jack The Ripper, kẻ gây ra 5 vụ án kinh hoàng ở Whitechapel, London những năm 1888.
Tác giả
Tác giả
Những vụ án, tên người bị sát hại là có thật trong lịch sử, nhưng không biết rõ hung thủ, liên kết 5 vụ án lại người ta mới nhận định có thể do một người gây ra. Họ gọi người đó là J.T.R.
Tác giả
Tác giả
Thông tin tui tìm kiểu suốt thời gian qua.
Tác giả
Tác giả
Cảm ơn mọi người ủng hộ.

Chap 3

Sáng ngày hôm sau.
Tuấn Lâm nheo mắt tỉnh lại trên chiếc giường trắng của bệnh viện.
Mùi thuốc sát trùng lẫn trong không khí làm cậu có chút cau mày.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ư.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mình đang ở đâu đây.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
A, đau đầu quá.
Tuấn Lâm dùng tay xoa hai bên thái dương.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mã ca.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Um.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm, em tỉnh rồi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vâng ạ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mà sao em lại ở đây.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em không nhớ gì cơ à!?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ngày hôm qua, em ngất xỉu đấy.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ngất xỉu?!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đúng thế.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Trên tay em còn có rất nhiều máu.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Làm sao em chảy máu, nói anh nghe.
Tuấn Lâm ngồi trên giường lục lại dòng kí ức tối hôm qua.
Tối hôm qua.
A
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em nhớ rồi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em gặp một kẻ sát nhân.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
!!!!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ngày hôm qua em bắt gặp hắn ta ở Buck's Row, Whitechapel. Trên tay hắn có một con dao đẫm máu. Khi em đang nói nhỏ khi nhìn thấy con dao, hắn dường là nghe thấy.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hắn ta định giết người diệt khẩu, nhưng may mắn em tránh kịp không thì hôm nay em không thấy mặt anh nữa rồi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cũng may là bây giờ em không sao, em mà có chuyện gì, anh không biết ăn nói như thế nào với chú và dì hết.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đã không sao rồi.
Tuấn Lâm nói xong, môi cong lên thành một nụ cười.
Vài phút sau đó, Gia Kỳ đã nhờ bác sĩ kiểm tra tình trạng của cậu; sau đó mới quay về nhà đem một ít đồ đến bệnh viện.
_________
Tối ngày hôm đó, tại bệnh viện.
Tuấn Lâm ngủ mê mang trên giường bệnh, thì tiếng động bên ngoài làm cậu nheo mắt mà tỉnh dậy.
Tuấn Lâm hé mở nhẹ nhàng cánh cửa phòng bệnh, cậu nhìn ra bênh ngoài mà chấn kinh.
Bên ngoài máu văng tung tóe dính trên các vách tường, trần nhà.
Phía dưới con đường hướng ra sân chung của bệnh viện trãi đầy các dấu chân dính máu.
Cậu lần theo dấu chân mà đi ra ngoài.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Dấu chân đến đây là kết thúc, xung quanh đây chẳng có dấu chân nào nữa. Không thể nào chúng tự nhiên mà biến mất.
Tuấn Lâm quan sát khắp phía, chợt thấy có thứ gì đó nằm ngay giữa sân. Không chính xác là giống một con người.
Tuấn Lâm chạy đến đỡ người đó dậy, hỏi han.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Này anh gì ơi, anh sao vậy.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Bất tỉnh rồi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Khoan đã.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chân mình.
Tuấn Lâm vừa nhấc chân mình lên, cảm giác như trọng lực đang đè chặt cậu xuống, không thể di chuyển.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
A
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Trời tối thế này, biết tìm ai giúp bây giờ.
_____: "Ta giúp ngươi".
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh là ai??!
_____: "Giúp ngươi về địa ngục".
Tên đó vương cánh tay mình ra, thẳng tay bóp cổ Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ư.. A..A.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
N...g..ươ..i.
_______
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tỉnh dậy đi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm!!!!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ha!!
Tuấn Lâm bậc người tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm vầng trán, miệng khô khốc, hít thở ngắt quãng.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thì ra là ác mộng.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm, Tuấn Lâm. Em sao vậy.
Cậu bây giờ mới bừng tỉnh trả lời Gia Kỳ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
À, vâng. Em không sao, chỉ là ác mộng thôi ạ.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không sao thì tốt. Anh vừa từ nhà đến đây, thấy em nằm trán túa cả mồ hôi, miệng không ngừng ư a không rõ nói gì.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Làm anh sợ muốn chết.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ổn rồi, thì ngủ đi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Dưỡng thương cho khoẻ.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Có gì cứ gọi anh, anh ở cạnh bên giường em.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Vâng ạ.
Tuấn Lâm nằm xuống vờ nhắm mắt.
Cậu không thể nói nó là giấc mơ vì nó quá chân thật, cảm giác rất thật. Còn nói nó là thật, vậy tại sao tất cả mọi thứ xung quanh đều bình thường. Còn nữa, chàng trai kia là ai???.
Suy nghĩ miên man rồi cậu cũng thiếp đi.
__________
Cậu tỉnh dậy là chuyện của sáng ngày hôm sau. Cậu buộc phải ở bệnh viện dưỡng thương vài tháng, chứ cánh tay phải bị chém thì đi học kiểu gì.
Vả lại, Gia Kỳ chưa chắc gì đã cho cậu đi.
Ngồi trong bệnh viện nữa ngày cũng chán, cậu mới nói với Gia Kỳ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mã ca.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Hả, sao thế Tuấn Lâm?!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ở trong phòng hoài chán quá, em đi dạo một chút nha.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Không được.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em còn bị thương.
Tuấn Lâm giơ cánh tay phải băng bó của mình lên.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em bị ở tay, đâu phải ở chân.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
....
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Biết là ở tay, nhưng em phải nghỉ ngơi chứ.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Sức khoẻ em...
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thôi, em đi đây.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Gần đây thôi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Thằng bé thật là.
Gia Kỳ tuy có trách nhưng vẫn cười, vui vẻ là tốt.
________
Tuấn Lâm nói đi dạo nhưng thật ra lại đến nơi hôm qua mình mơ thấy, dựa theo giấc mơ...
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chính là đây.
Nhưng..
Nó là sân bỏ hoang chứ không phải như giấc mơ hôm qua, nơi đây không có những thứ như giấc mơ đó.
Bù lại gần đó có một người đang nằm như giấc mơ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Là anh ta!!!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Sao có thể được..
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chuyện này tính sao, mang anh ta về phòng bệnh trước.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mà sao mang anh ta về đây.
_______
Tuấn Lâm về phòng bệnh nhờ Gia Kỳ mang anh ta vào.
Anh ta, vị trí khác lúc nãy...
Mà tính sao đi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mã ca giúp em.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Được, đi nào.
________
_____: "Chết tiệt, lại để hắn thoát".
_____: "Do ngươi làm không ra chuyện gì đấy, bây giờ trách ai".
Hai tên đó nói xong rồi cũng phất áo choàng rồi biến mất.
______
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh ta sao rồi bác sĩ.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cũng không gì, chỉ do mất sức mà ngất thôi.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Đợi vài hôm nữa cậu ta sẽ tỉnh lại.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cảm ơn bác sĩ.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ừm.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hạo Tường sao lại...
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hả, có chuyện gì sao bác sĩ.
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Không có gì.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Phiền ngài rồi ạ.
Chân Nguyên ra ngoài khép ngờ cánh cửa lại, đứng bên ngoài một chút.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tuấn Lâm, em sao tìm thấy anh ta, với lại em tới nơi bỏ hoang đó làm gì.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không thể để anh ấy biết được...
Cậu thì thầm
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em nói gì.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
À, vô tình thôi, chỉ vô tình thôi.
_______
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Nói dối.
Sau đó Chân Nguyên cất bước mà đi.
_________
Tác giả
Tác giả
Mong mọi người ủng hộ.
Tác giả
Tác giả
Có sai sót gì mọi người nói tui, tui sửa.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play