[Đn Tokyo Revengers] Dịu Dàng Của Riêng Em
Chapter 1
Tôi luôn sợ hãi với mọi người xung quanh.
Tôi muốn chơi với mọi người, tôi muốn có bạn bè, tôi muốn ăn cơm cùng với gia đình thật ấm áp...
Tôi sợ họ sẽ không yêu thương tôi, bởi hiện giờ..
Họ chưa từng quan tâm đến tôi...
Tôi đã luôn bị ghét bỏ, vì tôi là con của người đàn ông khác.
Ngày tiếng khóc của tôi vang lên, mẹ vui mừng ôm chầm lấy cơ thể bé nhỏ của tôi.
Nhưng ngày đó, dù mẹ mệt mỏi đến đâu khi phải sinh tôi... Cũng chẳng có ai mảy may quan tâm mà đến thăm.
Đến cả người "bố" mà mẹ luôn dành hết lòng yêu thương.
Cũng vì nghe tin mẹ tôi có thai với ông ta, ông ta lập tức bỏ mẹ tôi.
Chồng của mẹ ít ra vẫn còn tình người, ông ấy khi nghe tin mẹ không còn nơi nương tựa. Ông ấy bỏ qua chuyện mẹ ngoài tình mà đồng ý chăm sóc mẹ tôi.
Đối với người ngoài, hai người là vợ chồng.
Tuy nhiên, gia đình tôi đều biết... Hai người chỉ ở mức quan hệ "bạn bè"...
Tôi có hai người anh, và một cô chị...
Chị Rina là người rất xinh đẹp, nên ai cũng yêu quý chị ấy...
Ngày hôm nay là sinh nhật chị ấy, và tôi...
Tôi nhỏ hơn Rina một tuổi, nhưng ngày sinh nhật chị ấy... Là ngày tôi ra đời.
Haitani Ran
Mừng sinh nhật! Rina-chan!
Haitani Rindou
Sinh nhật vui vẻ, Rina.
Haitani Rayuu
Tuổi mới xinh đẹp nhé con yêu. //Cười//
Haitani Rina
Vâng! Cảm ơn mọi người!
Rina cười rộ lên, ôm chầm lấy hai người anh.
Haitani Asawa
Rina... Sinh nhật vui vẻ nhé.
Haitani Asawa
*Rukina... Năm nay vẫn không ra ăn sinh nhật...*
Haitani Asawa
Hả- à ưm... Sao vậy Rina?
Haitani Rina
Nhìn mẹ buồn quá... Có chuyện gì sao.. //Lo lắng//
Haitani Asawa
Ưm... Mẹ không sao...
Sau khi ăn sinh nhật, Asawa lén lút đi đến căn phong cuối hành lang. Cô gõ cửa, nhỏ giọng nói.
Haitani Asawa
Rukina... Con...
Haitani Asawa
Không ra ăn sinh nhật vớ mọi người à?... Hôm nay cũng là sinh nhật con mà... Con không muốn có quà gì sao?
Haitani Rukina
//Mở hé cửa//
Mẹ thấy tôi mở cửa liền mừng rỡ, hỏi tới tấp rất nhiều câu hỏi làm tôi không kịp tiếp thu.
Haitani Rukina
//Thở dài//
Haitani Asawa
C-Con muốn có quà không? Mẹ sẽ mua cho con bất cứ thứ gì con muốn!
Haitani Rukina
//Lắc đầu//
Sự thất vọng tràn trề trên khuôn mặt của mẹ. Mẹ tôi liền nhớ ra gì đó, rồi dặn tôi đợi một chút. Và mẹ chạy đi mất ngay sau đó.
Haitani Rukina
//Chậm chạp đóng cửa//
Haitani Rukina
*Sinh nhật?... Mình không nghĩ sẽ được chào đón.*
Haitani Rukina
*Hôm nay mình di chuyển hơi nhiều rồi... Mệt quá.*
Lúc lâu sau, tôi vẫn chưa thấy mẹ gõ cửa. Tôi nghĩ mẹ định tặng gì đó cho tôi...
Rất lâu sau đó, tôi ngủ thiếp đi mất.
Có lẽ... Mẹ lại quên tôi rồi.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của tôi. Mẹ quay trở lại, đứng trước căn phòng âm u của tôi. Mẹ gõ cửa, tôi cũng chầm chạp mở hé cửa ra. Trên tay mẹ cầm một chiếc dây chuyền lấp lánh, rất đẹp. Khuôn mặt mẹ tràn ngập sự hào hứng.
Giơ tay, đưa chiếc dây chuyền đến trước mặt tôi rồi nói nhỏ.
Haitani Asawa
Đây là dây chuyền mẹ tự làm đó! Rất đẹp phải không? //Vui vẻ//
Tôi bất ngờ, miệng run run, mấp máy thì thầm.
Haitani Rukina
Đẹp lắm... //Thì thầm//
Đôi mắt toàn tiêu cự của tôi lập tức lấp lánh như viên ngọc trước mắt.
Mẹ tôi cười vui vẻ, đưa dây chuyền cho tôi.
Haitani Asawa
Đeo vào đi, nếu con thích!
Haitani Rukina
//Gật đầu//
Chiếc dây chuyền này... Rất đẹp.
Dù rất vui, nhưng tôi không hề muốn có người ngoài mẹ nhìn thấy tôi.
Họ sẽ ghét bỏ mà đánh tôi mất. Nên tôi phải đóng cửa càng sớm càng tốt.
Tôi là người suy nghĩ rất nhiều, và những suy nghĩ của tôi cũng toàn là những thứ tiêu cực.
Haitani Rina
//Soi gương//
Haitani Rina
Hưm~ Da mình vẫn hồng hào như vậy.. Áaaa, ai mà xinh quá vậy nè //Ôm mặt lắc lư//
Rina soi gương mà tự luyến một mình trong phòng. Cô luôn chăm sóc bản thân cẩn thận, vì cô muốn bản thân phải luôn xinh đẹp trong mắt mọi người.
Đúng vậy, cô xinh đẹp mới có người yêu quý!
Hệ thống 033- Nana
Cô chủ! Em có nhiệm vụ mới cho cô!
Haitani Rina
Hửm? Gì vậy Nana.
Hệ thống 033- Nana
Cô chủ phải bắt chuyện với em gái của cô.
Hệ thống 033- Nana
Cô ấy là Rukina.
Haitani Rina
Hả? Em gái!?
Hệ thống 033- Nana
Vâng, cô ấy bị tự kỷ.
Haitani Rina
Ểh!!! Tại sao lại cho ta nhiệm vụ bắt chuyện với người tự kỷ chứ!
Hệ thống 033- Nana
Đó là nhiệm vụ.
Trong khi đó, ở phòng của Rukina.
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ ơiii!!
Hệ thống 001- Neko
Dậy đi nàooo, mặt trời mọc đến đỉnh đầu rồiii..
Haitani Rukina
//Lấy gối ném vào mặt 001//
Haitani Rukina
*Ồn quá...*
Hệ thống 001- Neko
Đau quáaa! //Ôm mũi//
Tỉnh dậy vì sự ồn ào, hé mắt nhìn thì chẳng thấy ai xung quanh.
Tôi khó hiểu liếc nhìn một vòng căn phòng cũng chẳng thấy ai.
Tôi rõ đã khóa cửa phòng chắc chắn rồi, không thể có người vào được.
Bỗng nhiên, một cái đầu đỏ chói bật lên làm tôi giật thót.
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ à!! Ném gối vào người khác là bất lịch sự lắm đó!
Ran: 15 tuổi.
Rindou: 14 tuổi.
Rina: 12 tuổi.
Rukina: 11 tuổi.
Chapter 2
Haitani Rina
Là phòng này à, Nana? //Thì thầm//
Hệ thống 033- Nana
Vâng thưa cô chủ.
Tôi đang bất ngờ với sự hiện diện của cô nhóc tóc đỏ này, thì bỗng nhiên lại có tiếng khó cửa ở phía cửa phòng.
Haitani Rukina
*Lại gì nữa đây?*
Bây giờ chỉ mới 7 giờ sáng, mẹ tôi chắc còn đang nấu bữa sáng cho cả nhà ăn.
Sau khi nấu xong mẹ mới đưa lên cho tôi.
Không lẽ mẹ lại nấu xong rồi? Nhanh vậy luôn à...
Mà ngoài mẹ ra thì còn ai quan tâm đến sự hiện diện của tôi nữa đâu? Nên không phải mẹ thì là cục bông hai chùm nhỏ xíu đỏ chót đang đứng ở gần giường kia thôi.
Cách cửa được hé mở ra, tôi ngước lên nhìn thì mới tá hỏa khi phát hiện đó không phải mẹ!!!
Người đó cao hơn tôi tận nửa cái đầu.
Khuôn mặt tôi mới gặp vào hai năm trước, dù chị ấy không thấy tôi.
Haitani Rina
*Á! Bé này dễ thương quá!!! Đúng là em gái của mình!!* //Cười tủm tỉm//
Rina vui vẻ cười mỉm, chị ấy định tiến gần tôi hơn để cố gắng bắt chuyện.
Trong khi Rina đang vui vẻ, thì tôi lại cực kì hoảng loạn.
Một tiếng đóng cửa vang dội, tôi đóng sầm cửa lại. Để Rina ngơ ngác đứng trơ trước cửa.
Hệ thống 033- Nana
Cô chủ vô dụng quá.
Haitani Rina
//Siết chặt tay//
Haitani Rina
Im đi con hệ thống dỏm kia!!!
Hệ thống 033- Nana
Hứ! //Dỗi//
Haitani Rina
Hừ! //Quay mặt bỏ đi//
Sau khi tôi đóng sầm cửa lại, tôi quay lưng với cách cửa sau đó ngồi thụp xuống.
Thở hộc hồng như vừa gặp ma.
Sao chị ấy lại ở đây chứ!??
Haitani Rukina
//Tim đập thình thịch//
Haitani Rukina
*S-Sợ quá...*
Lỡ chị ấy xông vào rồi đánh tôi thì tôi sẽ chết mất.
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ nhát gan quá!
Tôi cố để kiềm đi sự sợ hãi của mình.
Đây là một con nhóc, nên tôi nghĩ nó sẽ không làm gì được tôi đâu...
Nhưng tôi sợ nó nói quá nhiều...
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ đừng sợ! Em là hệ thống 001!
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ xinh vậy mà ít người biết mặt, tiếc ghê haa..
Tôi lúng túng, ngó nghiêng xung quanh. Cục bông hai chùm kia dường như cũng thấy tôi đang tìm gì đó liền thắc mắc hỏi.
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ, có chuyện gì sao?
Haitani Rukina
//Hoảng sợ//
Tôi vốn sợ người, chưa từng tiếp xúc với ai ngoài mẹ. Nên tôi chẳng biết làm thế nào để vừa ý người khác...
Nhìn thái độ khó hiểu của 001, tôi tưởng mình đã làm cho nhóc đó khó chịu.
Hệ thống 001- Neko
A- Nếu cô chủ không biết nói chuyện thì hãy viết những thứ cô chủ muốn nói lên giấy đi! Em biết đọc mà! //Cười nhẹ//
Nhưng trong phòng tôi không có giấy.
Hệ thống 001- Neko
//Búng tay//
001 búng tay một cái, trước mắt tôi liền hiện ra một quyển sổ ghi.
Haitani Rukina
*Không có bút...*
001 thấy thiếu thiếu, thì nhớ ra rằng mình quên bút để ghi...
Hệ thống 001- Neko
Em xin lỗi, em sơ ý quá.
Nghe lời xin lỗi của 001, tôi liền hoảng loạn gập đầu liên tục. Gập nhiều đến nỗi chóng cả mặt.
Haitani Rukina
*Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi...!!!*
Hệ thống 001- Neko
C-Cô chủ!!!?
Tôi gập đầu bao nhiêu thì 001 hoảng hốt bấy nhiêu.
Hệ thống 001- Neko
Cô chủ có làm gì sai đâu mà phải xin lỗi em như vậy!? Cô chủ dừng lại đi!!!
001 chạy đến, cô nhóc cao bằng hông nên khi ôm cô bé cũng chỉ ôm đến phần đùi của tôi.
Lúc sau, nỗi sợ cũng nguôi ngoai. Tôi ngồi xuống giường, ghi ghi gì đó vào sổ.
Trên sổ ghi: "Hệ thống như trong những bộ truyện xuyên không à? Nó có thật ư?"
Hệ thống 001- Neko
Ừm vâng! Cô là người ở thế giới khác.
Hệ thống 001- Neko
Nhưng ở thế giới kia, cô chủ đã ch.ết.
Hệ thống 001- Neko
Đây là thế giới ảo, cô chủ đã xuyên vào bộ truyện Tokyo Revengers.
Haitani Rukina
//Ghi trên sổ// [Vậy tôi phải làm gì? Nếu xuyên không thì chắc hẳn phải có nhiệm vụ chứ?]
Hệ thống 001- Neko
Không đâu cô chủ, cô xuyên không chỉ là do trục trặc. Em đến đây cũng chỉ bảo vệ cô khỏi phản diện.
Hệ thống 001- Neko
Sửa chữa lỗi lầm vì đã đưa cô chủ đến thế giới này.
Hệ thống 001- Neko
Cô hoàn toàn tự do, muốn làm gì cũng được! Vì có em bảo kê cô chủ rồi!
Haitani Rukina
//Gật đầu//
Haitani Rukina
[Em tên gì?]
Hệ thống 001- Neko
Em không có! Cái này là cô chủ phải đặt cho em đó.
Haitani Rukina
[Hai cục bông trên đầu rất dễ thương, như hai cái tai mèo!]
Hệ thống 001- Neko
//Vui mừng//
Hệ thống 001- Neko
Vâng! Rất dễ thương!
Haitani Rukina
//Hí hoáy ghi//
Haitani Rukina
[Chúng ta sẽ làm bạn đúng không?]
Hệ thống 001- Neko
Vâng! //Cười tươi//
Haitani Rukina
*Neko có thể cười tươi như vậy... Làm sao để cười?*
Haitani Rukina
*Không biết cười...*
Tôi không dám nói những lời này với Neko...
Tôi không biết cách để cười tươi như Neko, nhóc hai chùm đó có thể cười tươi rói chỉ vì tôi ngỏ ý làm bạn?
Tôi cũng muốn được cười như vậy..
Chapter 3
Haitani Ran
Rina-chan? Có chuyện gì mà nhìn em trông không ổn quá vậy?
Haitani Rina
Anh có biết về người em út của chúng ta không?
Haitani Rina
Bộ... Anh không biết!?
Haitani Ran
Anh chưa nghe...?
Haitani Rindou
Là cô bé Ru... Rukina gì đó phải không? Anh nghe mẹ thường lén lút gọi tên con bé, và lâu lâu ba mẹ có cãi nhau về nó nữa...
Sao có mình hắn là không biết vậy?
Hắn là anh của hai đứa này mà!??
Haitani Rina
Sáng nay em có đến phòng của em ấy...
Haitani Rina
Nhưng mà em ấy có vẻ không ưa em, trông em ấy sợ em lắm... //Buồn bã//
Rina bĩu môi, tỏ vẻ không hài lòng với thái độ của tôi vào sáng hôm nay.
Haitani Ran
Đừng buồn nữa Rina, nếu em ấy đã không ưa em thì em đừng cố làm quen nữa.
Haitani Ran
Sẽ gây phiền phức đấy.
Haitani Rindou
//Gật đầu đồng ý//
Haitani Rina
Không được đâu... *Không làm nhiệm vụ thì không được...*
Rina giơ đôi mắt long lanh như sắp khóc ngước lên nhìn hai anh. Ran và Rindou nhìn mà mềm nhũn cả tim gan, Ran xoa nhẹ đầu Rina nhỏ giọng dỗ dành.
Haitani Ran
Không sao đâu, nếu em từ từ làm quen sẽ được thôi. Ai cũng sẽ yêu quý em hết mà.
Nếu bất lương ở Roppongi nhìn thấy cảnh an ủi dịu dàng của hai anh em nhà Haitani chắc chắn lập tức sẽ sốc không nói thành lời.
Hai anh cả nhà Haitani được nhiều bất lương biết đến là tàn nhẫn, độc ác. Họ có thể đánh người mà không lí do, chỉ vì muốn kiếm thú vui.
Nhưng trước mặt cô em gái thì lại dịu dàng một cách lạ thường...
Haitani Rina
*Mình sẽ lấy hết lòng thương của mọi người.*
Haitani Rina
*Mọi người đều phải thương mình... Mãi mãi...*
Rina hiểu rõ cảm giác bất lực nhìn người mình yêu thương bị sát hại mà không thể làm gì hơn bất cứ ai. Cô hiểu rõ...
Cảm giác mọi người xung quanh ghét bỏ, chán ghét mà đánh đập cô không chút thương cảm.
Sát thương tâm lý... Nó đau hơn sát thương vật lý gấp trăm lần.
Rina chỉ muốn có tình thương.
Tôi không thể nhớ được, lúc trước tại sao mình lại chết?
Xuyên không mà không nhớ được kiếp trước.
Có chút khác biệt so với những câu chuyện tôi thường đọc.
Neko biết kiếp trước tôi đã chết như thế nào. Nhưng cô nhóc không thể nói ra, cô nhóc không muốn làm cho tôi đau lòng.
Cô nhóc đến đây không chỉ vì bảo vệ tôi...
Haitani Rukina
*Mệt quá... Một ngày đầy mệt mỏi.*
Dù trò chuyện với Neko cũng rất vui...
Tiêu hao quá nhiều năng lượng để ghi trên giấy.
Lúc Neko trò chuyện với tôi, cô nhóc phát hiện tôi viết sai chính tả quá nhiều.
Còn kém hơn cả trẻ lớp 1.
Bởi vì tôi không đi học, mấy chữ tôi cũng chỉ học lỏm được ở trên mạng. Căn bản không được tốt như đến trường và được thầy cô dạy học cho đàng hoàng, tử tế.
Tôi có hơi xấu hổ vì bản thân đã hơn 11 tuổi những vẫn cho một đứa nhóc chỉ chính tả cho.
Haitani Rukina
//Bụng reo lên vì đói//
Hệ thống 001- Neko
Em cũng đói, cô chủ có đồ ăn không?
Haitani Rukina
//Lắc đầu//
Haitani Rukina
//Ghi lên sổ//
Haitani Rukina
[Thường ngày vào giờ này là mẹ đem đồ ăn lên cho tôi rồi...]
Haitani Rukina
[Nhưng hôm nay lại đưa lên muộn quá.]
Haitani Rukina
*Và mình cũng không muốn ra cửa chút nào... Nếu đó không phải là mẹ...*
Tôi sẽ sợ đến phát khiếp luôn mất.
Tiếng gõ cửa vang lên làm tôi giật nảy mình.
Tôi có chút sợ, lỡ không phải là mẹ thì tôi sẽ đột quỵ mà chết tại chỗ luôn đó!!!
Hệ thống 001- Neko
Đừng lo, em ra mở cửa cho!
Tôi định là sẽ ngăn cô nhóc lại, nhưng cái chân ngắn kia lại chạy nhanh hơn tôi nghĩ...
Còn nhanh hơn cả tôi trong khi tôi ở gần cửa hơn nó!!!
Hệ thống 001- Neko
//Mở toang cửa//
Haitani Rukina
//Hết hồn//
Tôi trợn mắt nhìn con nhóc hai chùm ung dung mà mở toang cả cửa.
Lỡ mà có người nhìn thấy tôi sẽ đột quỵ chết ngay tại chỗ luôn đó nhóc hai chùm kiaa!!!!
Aaa... Ở với con nhóc này lâu có ngày đột quỵ vì sợ thật đấy!!!
Tôi xông đến cửa rồi đóng rầm cái cửa lại một cách mạnh bạo.
Mẹ tôi ngơ ngẩn, sau đó hoàn hồn thì lại sợ hãi vì cô thấy có người trong phòng của tôi.
Haitani Asawa
*Có người!?!!*
Mẹ tôi hoảng sợ đập cửa liên tục, vừa đập vừa gào tên tôi.
Haitani Asawa
Rukina!!! Có ai ở trong phòng con vậy Rukina!!!?
Ít lâu sau, tôi ghi lên một tờ giấy. Và lén lút nhét ờ giấy qua khe cửa, để nó lọt thỏm qua bên kia.
Tôi mong mẹ tôi sẽ chú ý đến nó.
Phía ngoài, mẹ đang hoang mang lo lắng không biết phải làm gì thì tờ giấy mà tôi nhét qua đã thu được sự chú ý của mẹ tôi.
Haitani Asawa
//Mở giấy ra đọc//
[Mẹ để đồ ăn ở ngoài, tí con ra lấy. Mẹ đừng lo.]
Mẹ tôi ngay lập tức hiểu ý, liền đặt khay đồ ăn xuống gần cửa. Gõ gõ vào cửa nhẹ hai tiếng rồi thấp giọng nói.
Haitani Asawa
Ừm... Con...
Haitani Asawa
Mẹ- mẹ để đồ ăn ở đây. Con muốn thì ra lấy ăn nhé...
Nghĩ nghĩ một hồi mẹ lại ấp úng hỏi.
Haitani Asawa
Người... Người lúc nãy mở cửa là ai vậy con?
Tôi im lặng, phải biết giải thích sao cho mẹ hiểu đây?
Haitani Rukina
//Hí hoáy viết//
Haitani Rukina
//Nhét qua khe cửa//
Mẹ tôi cảm động mà ôm miệng, run run như muốn khóc.
Mẹ tôi mím môi, áp tai vào sát cánh cửa. Thì thầm nói.
Haitani Asawa
Mẹ vui lắm...
Giọng nói nhỏ xíu của mẹ làm tôi đau lòng, có lẽ... Tôi làm mẹ buồn nhiều rồi...
Nói xong, mẹ rời đi trong sự vui sướng trong lòng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play