Xin Lỗi! Anh Yêu Em
Chap 1: GTNV
Trình An Nhiên
- Trình An Nhiên (Nữ chính)
- Tuổi: 19
- Nhị tiểu thư Trình gia.
- Tính cách lạnh lùng nhưng rất yêu thương gia đình, bạn bè. Luôn che chở và bảo vệ cho chị gái của mình. Ai đụng đến chị gái cô là coi như xong đời.
- Đang đi du học và chuẩn bị về nước.
- Đơn phương nam chính đã 9 năm trời.
Tuy là Nhị tiểu thư của Trình gia nhưng ba mẹ không hề yêu thương cô mà chỉ thương mỗi chị gái An Tâm của cô. Vì khi mang thai cô, mẹ cô đã suýt chết mấy lần. Đến khi hạ sinh cô thì do mất máu quá nhiều mà xém mất mạng, may mắn thay các bác sĩ đã kịp thời cứu chữa. Điều này đã làm cho tất cả họ hàng của Trình gia sợ hãi và chán ghét mỗi khi nhìn thấy cô.
Nhưng mọi chuyện tồi tệ hơn nữa khi người chú ruột của cô dẫn về một ông thầy bói và nói rằng cô là điềm xui xẻo, nếu vẫn còn giữ cô lại thì gia đình sẽ phải hứng chịu sự giận giữ của tổ tiên. Nghe thế, ba mẹ cô nửa tin nửa không, nhưng khi nghĩ đến những lúc mang thai và hạ sinh cô thì ba mẹ cô hoàn toàn tin vào điều đó.
Sau sự việc đó, ba mẹ cô quyết định sẽ vứt bỏ cô. Nhưng bà nội đã phát hiện kịp thời và ngăn cản. Bà nội không hề tin vào những lời nói xàm bậy của ông thầy bói kia mà vẫn luôn yêu thương và bảo vệ cô.
Bị bà nội ngăn cản, ba mẹ ngày càng căm ghét cô hơn.
Trong gia đình ngoài bà nội ra vẫn còn một người nữa luôn yêu thương cô. Đó chính là chị hai cô Trình An Tâm. Chị hai cô lúc nào cũng đứng ra che chở cô khi cô bị những trận đòn roi vô cớ của ba. Chính vì lẽ đó mà cô đã quyết tâm phải trở nên thật mạnh mẽ để bảo vệ chị mình. Và cô đã làm được, không một ai có thể đụng vào chị cô dù chỉ là một chút.
Tên của cô cũng là do bà nội và chị hai cô đặt cho cô.
Cô luôn cố gắng hơn người khác chỉ với mong muốn một ngày nào đó ba mẹ sẽ công nhận và yêu thương cô. Nhưng có lẽ điều đó sẽ không bao giờ đến.
Lăng Thiên Phong
- Lăng Thiên Phong (Nam chính)
- Tuổi 19
- Nhị thiếu gia Lăng gia
- Tính cách lạnh lùng nhưng rất yêu thương ba mẹ, và luôn ôn nhu nhẹ nhàng chỉ với An Tâm.
- Đang học tại Trường Đại học B&R. Nơi chỉ giành cho tầng lớp thượng lưu.
- Ba anh đã nhiều lần kêu anh về quản lý tập đoàn Lăng Thị phụ anh mình nhưng anh không chịu vì không muốn bị gò bó. Và đặc biệt anh không muốn dính vào nơi thương trường là chiến trường ấy.
- Thích Trình An Tâm và rất ghét nữ chính vì hiểu lầm nữ chính lúc nào cũng bắt nạt chị gái An Tâm của mình.
Dù cho An Tâm có giải thích bao nhiêu lần anh vẫn không tin mà chỉ tin vào những gì mình nghe và thấy được. Nhưng anh nào biết những lần đó là do An Tâm bị những người khác bắt nạt và An Nhiên đã đứng ra bảo vệ, vì xót cho chị gái nên cô mới lớn tiếng trách vài câu vậy mà ngay lúc đó anh lại thấy và hiểu lầm.
Chính vì sự hiểu lầm đó mà anh luôn chán ghét cô, lúc nào cũng tìm đủ mọi cách để chọc tức và làm cô khóc. Điều đó cứ lặp đi lặp lại mỗi khi anh và cô gặp nhau cho đến một ngày cô giành được học bổng đi du học và không còn xuất hiện trước mặt anh nữa thì mọi chuyện mới dừng lại.
Trình An Tâm
- Trình An Tâm (Chị gái nữ chính)
- Tuổi: 22
- Đại tiểu thư Trình gia
- Tính cách: Trước khi An Nhiên đi du học thì cô là người dịu dàng, hiền lành, rất dễ bị người ta bắt nạt. Những lúc như vậy luôn có An Nhiên đứng ra bảo vệ cô. Sau khi An Nhiên đi du học, không còn ai bảo vệ nên cô đã học cách tự bảo vệ bản thân và đã lạnh lùng hơn trước. Nhưng vẫn yêu thương gia đình và đặc biệt là cô em gái bé nhỏ của mình.
- Tổng giám đốc Tập đoàn Trình thị.
- Biết Thiên Phong thích mình nhưng cô luôn tránh né những lần anh định tỏ tình vì người cô thích là anh trai của anh Lăng Thiên Nam. Và hơn hết cô không muốn mất người em trai này.
Lăng Thiên Nam
- Lăng Thiên Nam (Anh trai nam chính)
- Tuổi: 24
- Đại thiếu gia Lăng gia
- Tính cách: Lạnh lùng nhưng rất yêu thương gia đình, người thân. Rất thích chọc ghẹo An Nhiên, nhưng chọc ở đây là muốn làm cô vui chứ không ghét bỏ gì cô. Xem An Nhiên như em gái nên rất yêu thương
- Phó chủ tịch Tập đoàn Lăng thị.
- Thích An Tâm được 4 năm nhưng biết em trai mình cũng thích cô nên đã kiềm nén tình cảm không nói ra.
Trương Nhiên Thẩm
- Trương Nhiên Thẩm (bà nội của An Tâm và An Nhiên)
- Tuổi: 72
- Tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn còn rất khỏe mạnh.
- Cố chủ tịch tập đoàn Trình thị
Trình Đức (ba của An Tâm và An Nhiên)
- Trình Đức (ba của An Tâm và An Nhiên)
- Tuổi: 48
- Chủ tịch Tập đoàn Trình thị
- Chỉ yêu thương mỗi An Tâm và rất chán ghét An Nhiên. Mọi chuyện gì xui xẻo cũng đổ hết lên đầu mỗi mình cô.
Lý Hoa (mẹ của An Tâm và An Nhiên)
- Lý Hoa (mẹ của An Tâm và An Nhiên)
- Tuổi: 46
- Phó chủ tịch Tập đoàn Trình thị
- Rất muốn yêu thương An Nhiên, nhưng cứ nghĩ đến những điều thầy bói đã nói và những chuyện lúc mang thai cô bà liền không tài nào có thể yêu thương cô. Vì thế đối với bà chỉ có mỗi An Tâm là con gái cưng.
Trình Hải (chú của An Tâm và An Nhiên)
- Trình Hải (chú của An Tâm và An Nhiên)
- Tuổi: 45
- Tính cách: Rất nham hiểm và độc ác.
- Không có vợ con nên luôn sợ rằng hai cô cháu gái sau này sẽ chiếm hết tài sản vì thế lúc nào cũng tìm cách hại hai cô.
Những lần An Tâm bị bắt nạt cũng là do ông chú Trình Hải này gây ra với mục đích muốn cô biến mất. Nhưng An Nhiên lúc nào cũng bảo vệ An Tâm làm ông ta rất tức giận. Sau này khi An Nhiên đi du học ông ta lại định hại chị gái cô nhưng lúc này Thiên Nam đã luôn bên cạnh bảo vệ. Về sau, khi An Tâm đã trở nên mạnh mẽ hơn trước và được lên làm Tổng giám đốc còn ông ta bị gián xuống làm Phó tổng giám đốc đã khiến cho sự căm ghét của ông ta đạt đến đỉnh điểm.
Cả bà nội và An Tâm đều hiểu rõ những âm mưu của ông ta, nhiều lần bà đã trách mắng và định giáng chúc ông ta nhưng lần nào ông ta cũng hứa sẽ thay đổi. Cứ thế bà chỉ biết hi vọng một ngày nào đó ông ta sẽ biết sai mà sửa. Mặc dù biết những lời hứa ấy chỉ là hứa xuông nhưng dù gì ông ta cũng là đứa con trai mà bà đã mang nặng đẻ đau nên bà không thể làm gì được ngoài việc bảo vệ thật tốt cho hai đứa cháu của mình khỏi những âm mưu đấy.
Lăng Tịnh (ba của Nam và Phong)
- Lăng Tịnh (ba của Thiên Nam và Thiên Phong)
- Tuổi: 48
- Chủ tịch Tập đoàn Lăng thị
- Xem An Tâm và An Nhiên như con gái
Trịnh Lan (mẹ của Nam và Phong)
- Trịnh Lan (mẹ của Thiên Nam và Thiên Phong)
-Tuổi: 47
- Rất yêu thương An Tâm và An Nhiên. Xem hai cô như con gái của mình.
Cả hai bên gia đình Trình gia và Lăng gia đã chơi thân với nhau từ đời ông bà nên cả bốn người An Tâm, An Nhiên, Thiên Nam, Thiên Phong đã chơi với nhau từ hồi bé. Nhưng Thiên Phong lại rất ghét An Nhiên.
Ba mẹ của Thiên Nam và Thiên Phong đều rất yêu thương An Tâm và An Nhiên. Họ không vì những lời nói khó nghe về An Nhiên mà ghét bỏ cô. Vì hơn hết, họ hiểu và biết rõ những việc mà cô đã phải trải qua đều là do âm mưu thâm độc của người chú Trình Hải. Và những việc cô đã làm để bảo vệ chị gái mình họ đều thấy rõ và rất thương xót cho cô.
Đã nhiều lần họ muốn giải thích cho hai người bạn của mình hiểu về những việc của Trình Hải đã làm để hại An Nhiên và An Tâm. Nhưng cứ mỗi lần như thế là hai bên lại giận nhau nhưng rồi cũng làm hòa. Và như thế, cô luôn phải chịu những trận đòn của ba vì ông nghĩ rằng cô là người gây ra mọi chuyện làm hai bên gia đình xích mích. Nhưng may là bà nội luôn xuất hiện đúng lúc để ngăn cản. Cứ như vậy, sau này ba mẹ của hai anh cũng không bao giờ nhắc về những việc liên quan đến An Nhiên vì sợ cô sẽ lại bị đánh.
Chap 2: Trở về
"..." : suy nghĩ của nhân vật
*...+...* : biểu cảm + hành động của nhân vật
Trình An Tâm
💬 Ngày mai mấy giờ em đáp máy bay?
Trình An Nhiên
💬 Dạ chắc tầm 6 giờ á hai
Trình An Tâm
💬 Được rồi, mai hai với nội sẽ đón em
Trình An Nhiên
💬 Thôi không cần đâu hai. Như vậy phiền lắm
Trình An Nhiên
💬 Để em tự về được mà
Trình An Tâm
💬 Con bé này phiền gì không biết
Trình An Nhiên
💬 Em vẫn còn nhớ đường về nhà mà nên hai yên tâm
Trình An Tâm
💬 Không cần biết mai hai với nội sẽ đi đón em đó
Trình An Nhiên
💬 Nhưng....
Trình An Tâm
💬 Không nhưng nhị gì hết. Nghe lời đi không là hai giận em luôn 😒
Trình An Nhiên
💬 Dạ rồi, em xin thua
Trình An Nhiên
💬 Em sẽ nghe lời nên hai đừng giận nhaa 😘
Trình An Tâm
💬 Vậy mới ngoan nè
Trình An Tâm
💬 Thôi em nghỉ ngơi sớm giữ gìn sức khỏe đi
Trình An Nhiên
💬 dạ bye hai 👋
Trình An Nhiên
"Lẹ thật. Mới đó mà đã 4 năm rồi" *cười nhẹ*
Trình An Nhiên
"Lần này tôi quay về cậu sẽ chào đón tôi chứ? Lăng Thiên Phong?" *mặt buồn, nụ cười đầy chua xót*
Trình An Tâm
Tiểu Nhiên à, chị ở đây
*vẫy tay + mặt hớn hở, vui vẻ*
Trình An Nhiên
Chị hai à
*chạy lại + cười tươi*
Trình An Tâm
Ôi nhớ cục cưng của hai quá đi *ôm cô*
Hai chị em vui vẻ ôm chặt lấy nhau mà không hề biết phía sau có hai con người mặt sắp đen tới nơi.
Trương Nhiên Thẩm
khụ...khụ *ho*
Trương Nhiên Thẩm
Ai đó quên mất người bà này này rồi thì phải *mặt nghiêm*
Trình An Nhiên
Aa.. nội *bỏ An Tâm ra*
Trình An Nhiên
Có đâu, con nhớ nội muốn chết luôn đây này *đi qua ôm bà + mặt dễ thương*
Trương Nhiên Thẩm
Chỉ được cái dẻo miệng *ngắt mũi cô*
Trình An Nhiên
Ây da, nội à đau con *xoa xoa cái mũi*
Trình An Tâm
*khoanh tay + cười tươi*
Lăng Thiên Nam
Hzzz *thở dài*
Lăng Thiên Nam
Tiểu Tâm à, em có đang thấy anh không? *đi lại khoác vai An Tâm, tay xoa xoa đầu + mặt hơi nhăn*
Trình An Tâm
Sao thế, em vẫn thấy anh mà *trả lời nhưng vẫn nhìn An Nhiên và bà nội + cười*
Lăng Thiên Nam
Thế mà nãy giờ có ai đó vẫn không thấy anh cơ đấy *chống nạnh nhìn An Nhiên*
Lăng Thiên Nam
Chắc anh thành không khí mất rồi
Trương Nhiên Thẩm
Tiểu Nhiên à cháu xem cháu mà còn không để ý đến nó thì nó ăn vạ ở đây luôn đấy *gỡ tay cô ra + cười lớn*
Trình An Nhiên
*bỏ bà ra, quay qua nhìn Thiên Nam*
Trình An Nhiên
Ây da, ai bảo nãy giờ anh im lặng quá nên em không để ý là có anh ở đây luôn đó hihi
Lăng Thiên Nam
Con bé này *tay chỉ chỉ + mặt bất lực*
Trình An Tâm
Thôi thôi, hai người định đứng đây cãi lộn luôn hay sao
Trương Nhiên Thẩm
Phải đó, mau về nhà rồi muốn cãi tới khi nào cũng được
Trình An Nhiên
Nội à *đồng thanh*
Lăng Thiên Nam
Nội à *đồng thanh*
Trình An Tâm
Hahaha *cười lớn*
Trình An Tâm
Đi về nè *đi lại dìu nội*
Trình An Nhiên
Nội à để con dìu nội nha *quay qua, dìu bà*
Lăng Thiên Nam
Tha cho em đó *đi lại sách hành lý giùm cô*
Trình An Nhiên
Xớ, em không thèm nha *lè lưỡi liu liu + đi*
Lăng Thiên Nam
*lắc đầu bất lực + cười*
Vừa đi, cô vừa ngó nghiêng tìm ai đó.
Trình An Nhiên
"Đúng như mình nghĩ, cậu ấy sẽ không đến." *vẫn đi + mặt hơi buồn*
Trình An Tâm
*quay qua nhìn thấy cô đang ngó nghiêng*
Trình An Tâm
Tiểu Nhiên à, em đang kiếm ai à?
Trình An Nhiên
A dạ, không có gì đâu hai *lắc đầu + gượng cười*
Ra đến xe, Thiên Nam bỏ hành lý vào cóp xe rồi cũng lên ngồi vào ghế lái.
Trên xe mọi người nói hết chuyện này đến chuyện khác rất vui vẻ.
Bác quản gia nhanh chóng mở cửa
Quản gia Trình gia
Chào lão phu nhân và đại tiểu thư *cung kính cuối đầu*
Trình An Tâm
Vâng ạ *cuối đầu nhẹ chào lại*
Quản gia Trình gia
Vậy nhị tiểu thư...?? *đảo mắt*
Trình An Tâm
Em ấy đang lấy hành lý với anh Nam ở ngoài đấy ạ *dìu bà nội vào nhà*
Sau khi bà nội và An Tâm đã ngồi xuống chiếc sofa đắc tiền bản giới hạn mang tone màu đỏ thẩm thì cô và Thiên Nam cũng bước vào.
Quản gia Trình gia
Chào mừng nhị tiểu thư về nhà ạ *cung kính cuối đầu + cười*
Quản gia Trình gia
Chào cậu Thiên Nam *cung kính cuối đầu*
Trình An Nhiên
Chào chú quản gia *cười tươi*
Trình An Nhiên
4 năm không gặp nhìn chú vẫn trẻ đẹp như ngày nào nha *cười tươi*
Quản gia Trình gia
Nhị tiểu thư đã quá lời rồi *cười*
Quản gia Trình gia
4 năm qua tiểu thư đã thay đổi xinh đẹp hơn trước rồi
Trình An Nhiên
Chú nói vậy làm con ngại đó *cười*
Quản gia Trình gia
Tôi chỉ nói thật thôi ạ
Quản gia Trình gia
Cậu Thiên Nam đưa hành lý của nhị tiểu thư cho tôi đi, tôi sẽ kêu người đem lên phòng cho nhị tiểu thư ạ.
Lăng Thiên Nam
À đây nè chú *đưa hành lý*
Cô và Thiên Nam bước vào ngồi xuống sofa
Trình An Nhiên
Nội à để con rót trà cho nội
Trương Nhiên Thẩm
Được, được *xoa đầu An Nhiên*
Trình An Tâm
Ây da, có em gái bảo bối của con rót trà cho nội rồi, sướng nhất nội luôn nha *giơ ngón cái với bà + nháy mắt*
Trương Nhiên Thẩm
Con bé này, nghịch ngợm *bún chán cô*
Trình An Tâm
Hihi *xoa xoa cái chán*
Trương Nhiên Thẩm
Quản gia
Quản gia Trình gia
Dạ lão phu nhân gọi tôi *đi lại*
Trương Nhiên Thẩm
Ba đứa tụi nó đâu hết rồi *uống trà*
Quản gia Trình gia
Thưa bà, khi bà và đại tiểu thư rời đi thì ba người họ cũng đã đi đến tập đoàn hết rồi ạ
Trương Nhiên Thẩm
Haizzzz *thở dài, bỏ ly trà xuống*
Trương Nhiên Thẩm
Chẳng phải ta đã nói là hôm nay phải ở nhà rồi sao *khó chịu*
Trương Nhiên Thẩm
Ông mau gọi tụi nó về đây cho tôi *nhăn mặt + xoa xoa chán*
Quản gia Trình gia
Dạ *cuối người, định quay đi*
Trương Nhiên Thẩm
À mà khoan, nói tụi nó nếu không về thì đừng bao giờ bước chân về cái nhà này nữa
Quản gia Trình gia
Dạ tôi hiểu rồi ạ *cuối người + rời đi*
Trình An Nhiên
Nội à, hay thôi đi ạ
Trình An Nhiên
Không cần phải làm vậy đâu.
Trình An Nhiên
Bốn người chúng ta ăn cơm cùng nhau là được rồi mà *gượng cười*
Trương Nhiên Thẩm
Tiểu Nhiên à, cháu đã đi 4 năm rồi *cầm tay cô*
Trương Nhiên Thẩm
Bây giờ cháu về rồi thì ít nhất cũng phải ăn được một bữa cơm gia đình chứ *xoa tay cô + ánh mắt dịu dàng nhìn cô*
Trình An Nhiên
Nhưng mà.... *giọng nhỏ + không nhìn thẳng bà, mắt đượm buồn*
Trình An Tâm
Được rồi Nhiên Nhiên à, em nghe lời nội đi
Trình An Tâm
Chị cũng muốn được ăn bữa cơm gia đình
Trình An Tâm
Không lẽ giờ đến cả bữa cơm gia đình mà em cũng không muốn ăn nữa sao *mặt hơi buồn*
Trình An Nhiên
Không phải đâu ạ *cuối mặt + buồn*
Trình An Nhiên
Làm vậy ba mẹ và chú ba sẽ khó xử ạ *giọng nhỏ*
Trương Nhiên Thẩm
Con bé này *Xoa đầu cô*
Trương Nhiên Thẩm
Không sao hết, có ta ở đây xem ai dám bắt nạt cháu
Trình An Tâm
Được rồi, Tiểu Nhiên Nhiên ngoan nè *đi qua ngồi cạnh cô*
Trình An Tâm
Có chị hai luôn bên em *xoa đầu cô*
Trình An Nhiên
Ừm *gật đầu + cười*
Lăng Thiên Nam
Đúng rồi đó Tiểu Nhiên à, em yên tâm đi, hai người phụ nữ này rất là đáng sợ đó. Chọc giận họ là coi như tiêu đời liền *xoa bóp vai cho bà + cười nói*
Trương Nhiên Thẩm
Thằng quỷ nhỏ này *cóc đầu anh*
Trình An Tâm
Haha *cười lớn*
Trình An Nhiên
Haha *cười lớn*
Trình An Tâm
À mà nè, anh bỏ bê công việc như vậy không sợ bị ba anh xử anh à *ngưng cười + nhìn anh*
Lăng Thiên Nam
Ặc...*bắt đầu sợ hãi*
Trình An Tâm
Em thì có nội chống lưng rồi đó, còn anh thì....haizz *lắc đầu + thở dài*
Lăng Thiên Nam
*Mặt tái xanh*
Lăng Thiên Nam
Chết thiệt *đứng phắc dậy*
Lăng Thiên Nam
Anh phải đi liền đây, ở đây hồi ba anh xử đẹp anh luôn quá *bước đi*
Lăng Thiên Nam
Nội à, con phải đi rồi. Xin lỗi nội, con không ăn cơm cùng nội được rồi. Để lần khác con bù cho nội nhaa *quay lại nói*
Trương Nhiên Thẩm
Được được, ta đợi cháu *vừa gật đầu vừa cười*
Lăng Thiên Nam
Anh đi nha Tâm Tâm, Nhiên Nhiên *quay đi, vẫy tay*
Trình An Tâm
Vâng *Đồng thanh*
Trình An Nhiên
Vâng *Đồng thanh*
Trình An Nhiên
Anh ấy thay đổi quá ha chị hai *quay qua nhìn An Tâm*
Trình An Tâm
Đúng vậy. 4 năm qua nhờ có anh ấy mà chị đã trưởng thành hơn rất nhiều. Anh ấy đã chỉ dạy và luôn ở bên cạnh mỗi khi chị mệt mỏi nhất. Luôn đưa ra những ý kiến giúp chị tháo gỡ được mọi khúc mắc trong lòng. Phải nói chị nợ anh ấy rất rất nhiều lời cảm ơn và cả lời xin lỗi nữa *nhìn theo bóng lưng Thiên Nam, ánh mắt dịu dàng, triều mến*
Trình An Nhiên
*Nhìn An Tâm khẽ cười*
Trình An Tâm
Cười gì đó cô nương *quay qua nhìn An Nhiên*
Trình An Nhiên
Hêy da, nội à, nội có để ý thấy ở đây hình như có mùi ngọt ngào của tình yêu không nội *quay qua bóp vai cho bà + cười chọc ghẹo An Tâm*
Trình An Tâm
Cái con bé này *Đẩy đầu cô*
Trương Nhiên Thẩm
Haha ta quen rồi, quen rồi
Chap 3: Có phòng riêng
Trong phòng khách hiện giờ đang có hai con người cười nghiêng ngã không kịp thở với nhưng câu chuyện mà An Nhiên kể
Trình An Nhiên
Thật sự lúc đó con muốn quê giùm luôn.....*vừa kể vừa múa tay để diễn tả*
Trương Nhiên Thẩm
Ahahaha tại sao lại như vậy....*tay che miệng cười lớn, nghiêng ngã*
Trình An Tâm
Haha Nhiên Nhiên à, chị không ngờ là em ở bên đó lại gặp nhiều chuyện hài hước như vậy đấy *cười nghiêng ngã*
Quản gia Trình gia
*Từ phòng bếp đi ra*
Quản gia Trình gia
Dạ thưa lão phu nhân *cuối người*
Cả ba người đang vui vẻ bỗng nhiên im lặng, bà nội trở lại với dáng vẻ nghiêm nghị thường có, từ từ cầm ly trà trên bàn lên hớp một ngụm vừa đủ và trả lời quản gia.
Trương Nhiên Thẩm
Ông nói đi
Quản gia Trình gia
Dạ tôi đã gọi báo họ rồi ạ. Ông chủ nói tầm nửa tiếng sẽ về tới *cung kính*
Trương Nhiên Thẩm
Được rồi, ông đi chuẩn bị dọn bàn ăn đi *nhâm nhi ly trà*
Quản gia Trình gia
Dạ tôi đi làm ngay *cuối chào + quay vào phòng ăn*
Nãy giờ hai cô ngồi im không nói gì mà chỉ ăn bánh uống trà.
Trương Nhiên Thẩm
Nè hai đứa
Trình An Nhiên
Dạ *đồng thanh*
Trình An Tâm
Dạ *đồng thanh*
Trương Nhiên Thẩm
Ta lên phòng thay đồ và nghỉ ngơi một chút đây *đặt ly trà lên bàn*
Trương Nhiên Thẩm
Hai đứa cũng lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi chút đi. Đặc biệt là con đó Tiểu Nhiên à, con đi đường dài chắc mệt lắm rồi mà còn ngồi đây nói chuyện với ta nãy giờ nữa *đứng dậy*
Cả hai cô đồng loạt đứng dậy
Trình An Nhiên
Nội à, để con dìu nội lên phòng *năm lấy tay bà*
Trình An Tâm
Chị đi cùng em
Trương Nhiên Thẩm
Được rồi, quả nhiên là hai cô cháu gái ngoan của ta *cười ôn nhu nhìn hai cô*
Sau khi đưa bà nội về phòng
Trình An Tâm
*đang lấy đồ chuẩn bị đi tắm*
Trình An Nhiên
*ngồi trên giường nhìn An Tâm chằm chằm*
Trình An Tâm
Sao đấy cô nương, muốn xin xỏ gì nói mau *cầm bộ đồ quay lại nhìn An Nhiên hỏi*
Trình An Nhiên
Hihi chỉ có hai là hiểu em gái nhất thôi *đi lại khoác tay, dựa đầu vào vai An Tâm*
Trình An Tâm
Rồi rồi nói đi *đẩy đầu cô ra*
Trình An Nhiên
Thật ra là... em muốn có phòng riêng
Trình An Tâm
hửm *chau mày nhìn An Nhiên*
Trình An Nhiên
Thì hai cũng thấy rồi đó, bây giờ em với hai đều lớn hết rồi. Đâu còn con nít nữa nên cũng cần có không gian riêng đúng không.
Trình An Nhiên
Với cả hai bận nhiều việc như vậy mà em thì cứ quanh quẩn bên hai hoài thì làm sao hai thoải mái đúng không nè.
Trình An Nhiên
Thêm nữa là... *chưa kịp nói hết*
Trình An Tâm
Được rồi stop *dơ tay trước mặt An Nhiên ý muốn cô dừng lại*
Trình An Nhiên
*im lặng nhìn cô*
Trình An Tâm
Hai biết bây giờ em đã lớn và quả thật là cũng cần có không gian riêng cho mình nên hai đã chuẩn bị phòng riêng cho em rồi. Phòng ở cuối dãy đấy *xoa đầu cô*
Trình An Nhiên
Oaaa yêu hai nhất luôn đó *lây lây tay cô*
Trình An Tâm
Được rồi được rồi, em còn lây một hồi nữa chắc tay hai gãy luôn quá *tháo tay cô ra*
Trình An Nhiên
Nhưng mà hai nè, lỡ như ba không đồng ý thì sao *bỏ tay An Tâm, mắt đượm buồn*
Trình An Tâm
Không sao hết *xoa đầu cô*
Trình An Tâm
Nói cho em biết, việc này bà nội đã đồng ý rồi. Vậy thì em nghĩ ba cảng được không *cười tươi*
Trình An Nhiên
Thật hả hai *hớn hở*
Trình An Tâm
Tất nhiên, chứ em nghĩ sao hai dám làm mà chưa có sự cho phép của nội
Trình An Nhiên
Hihi *cười tươi*
Trình An Nhiên
Vậy thì em có thể yên tâm rồi. Cảm ơn hai
Trình An Tâm
Ừm *cười + xoa đầu cô*
Trình An Nhiên
Vậy giờ em đi qua phòng em nha hai *hí hửng quay đi*
Trình An Nhiên
*đứng + quay lại*
Trình An Tâm
Con bé này, xin xỏ được cái là quên mất hai luôn à *đi lại cóc đầu cô*
Trình An Nhiên
Có đâu hai *xoa đầu, mếu*
Trình An Tâm
Nghe nè, hai cho em phòng riêng nhưng với một điều kiện
Trình An Nhiên
Điều kiện gì hai nói đi, em sẽ nghe theo hết luôn
Trình An Tâm
Tối phải qua ngủ với hai *khoanh tay + mặt nghiêm*
Trình An Nhiên
Trời, em tưởng chuyện gì khó lắm *cười*
Trình An Nhiên
Tất nhiên là em phải qua ngủ với hai rồi. Em sẽ ngủ với hai tới khi nào hai có chồng mới thôi luôn *mặt đáng yêu*
Trình An Tâm
Dẻo miệng *ngắt mũi cô*
Trình An Tâm
Được rồi, đi qua coi phòng mới đi
Trình An Tâm
Hai chuẩn bị đầy đủ cho em hết rồi đó. Nào là khăn tắm, bàn chải đánh răng, sữa tắm, dầu gội đầu, quần áo mới, đồ ngủ, rồi còn cả tivi, máy tính......*vừa nói vừa đếm tay*
Trình An Nhiên
*lắc đầu ngao ngáng*
Trình An Nhiên
Hai vẫn nói nhiều như xưa
Trình An Tâm
Con bé này. Thôi, nói chung là đầy đủ. Qua coi nếu thiếu gì cứ nói, hai sẽ mua cho cục cưng của hai liền *nựng má cô*
Trình An Nhiên
Dạ dạ, em đi đây *đi ra, đóng cửa*
Thực ra từ lúc nhỏ cô đã không có phòng riêng cho mình. Ba cô không thích cô nên khi cô vừa tròn 5 tuổi, ông liền cho cô ở dưới nhà kho. Còn chị gái vì thương cô nên đã cho cô ở chung phòng với mình, điều này làm ba cô nổi trận lôi đình một phen nhưng cũng không thể làm được gì vì có bà nội đứng ra bảo vệ.
An Tâm vì hiểu được điều này nên nhân cơ hội lần này cô về đã chuẩn bị cho cô một căn phòng riêng. Vì để cô được vui hơn nên An Tâm đã mua hết tất cả những vật dụng cần thiết không thiếu một thứ gì cho cô.
Vì thế khi biết được mình có phòng riêng trong lòng cô hết sức vui mừng nhưng cũng có một phần nào đó lo lắng. Lo là vì cô sợ khi ba mẹ về, cô sẽ không còn được ở trong căn phòng ấy nữa.
Đi đến cuối dãy đã thấy căn phòng của cô. Cô mở của bước vào thì thấy người làm đang soạn đồ cho mình. Cô bước đến và nói
Trình An Nhiên
Chị cứ để đấy đi, lát em tự soạn được *hơi lạnh*
Nữ người hầu
Dạ vâng thưa nhị tiểu thư *bỏ cái áo xuống, cuối đầu chào rồi ra ngoài*
Người làm đi ra ngoài thì cô cũng bắt đầu dạo quanh căn phòng một lượt, căn phòng rộng rãi và đầy đủ tiện nghi khiến cô phải thốt lên hai chữ "tuyệt vời".
Sau khi nhìn ngắm đã, cô liền dừng lại tại chiếc giường rộng lớn mà chị cô đã đặt thiết kế riêng cho cô và đặt cái lưng mỏi nhừ như muốn rã rời của mình xuống.
Trình An Nhiên
Ây da, thiệt là đã quá đi mất
Trình An Nhiên
Căn phòng có màu chủ đạo là màu trắng và hồng, đúng màu mình thích luôn *vui vẻ*
Trình An Nhiên
Quả nhiên hai luôn là người hiểu mình nhất *cười tươi*
Trình An Nhiên
Chắc là hai phải tốn nhiều tiền lắm đây, còn mua đầy cả quần áo mới cho mình nữa *nhìn về hướng phòng thay đồ*
Trình An Nhiên
Ba mẹ mà biết chắc sẽ giận lắm đây *thở dài*
Trình An Nhiên
Thôi không sao, mình sẽ đi làm kiếm tiền để trả cho hai
Trình An Nhiên
Ây da, còn giờ thì đi soạn đồ và tắm cho thoải mái thôi *ngồi dậy, vươn vai*
Nói rồi cô cũng đi lại soạn đồ của mình để ngay ngắn vào trong phòng thay đồ. Và lấy một bộ đồ đơn giản chỉ với áo thun và quần short rồi đi vào nhà tắm.
Quả thực đồ của chị cô mua cho cô quá nhiều đi, nó còn nhiều và đắt đỏ hơn cả nhưng bộ đồ mà cô đem về nữa.
Cũng phải thôi, vì muốn tự lập nên lúc còn ở bên Anh cô đã không nhận một đồng chu cấp nào từ chị gái và bà nội.
Bà nội với chị hai cũng vì tôn trọng suy nghĩ và quyết định của cô nên về sau cũng không còn gửi tiền qua cho cô nữa
Cô bước ra khỏi phòng tắm với outfit đơn giản và tóc ướt đẫm nước. Cô đi lại chiếc tủ đầu giường và mở ngăn kéo để kiếm mây sấy tóc.
Trình An Nhiên
Chắc là hai sẽ để nó ở đây
Trình An Nhiên
Biết ngay mà *cười + lấy máy sấy tóc*
Cô vui vẻ ngồi sấy tóc thì bỗng có người gõ cửa.
Cô tắt máy sấy và để lại ngay ngắn trong ngắn kéo rồi đứng dậy đi ra mở cửa.
Đứng ở ngoài của là chú quản gia đang đợi cô mở cửa.
Trình An Nhiên
Chú tìm cháu có việc gì không
Quản gia Trình gia
Thưa, mọi người đã về tới rồi. Lão phu nhân kêu tôi lên gọi nhị tiểu thư xuống chuẩn bị dùng bữa trưa ạ.
Trình An Nhiên
Dạ vâng, chú xuống trước đi
Trình An Nhiên
Con sẽ xuống liền
Quản gia Trình gia
Dạ *cuối chào + quay đi*
Trình An Nhiên
Cuối cùng cũng đến....
Download MangaToon APP on App Store and Google Play