Ở trong một khu rừng, có một căn nhà nhỏ, tiểu Hoa Hoa đang chăm sóc những chậu hoa nhỏ xinh của mình ở trước nhà. Tiểu Hoa Hoa múc từng gáo nước tưới cho từng chậu hoa, những bông hoa vui vẻ rung rinh những chiếc lá của mình. Ánh nắng ban mai chiếu vào những giọt sương, giọt nước còn đọng trên lá, hoa làm cho khu rừng trở lên lung linh, kì ảo.
Trước khung cảnh kì ảo đó có một người nam nhân với khuôn mặt tuấn tú, trên môi còn nở một nụ cười làm đốn tim các thiếu nữ, trên tay cầm một bông hoa, vừa tiện tay ngắt được. Đi đến bên tiểu Hoa Hoa, giơ bông hoa ra trước mắt Hoa Hoa. Tiểu Hoa Hoa nhìn theo bông hoa từ từ đứng dậy, bông hoa được di chuyển đến trước mặt nam nhân kia. Khi bông hoa được bỏ xuống, để lộ ra khuôn mặt tuấn tú của mình, thì một âm thanh vang lên''bốp''. Tiểu Hoa Hoa đấm thẳng vào mặt tên nam nhân đó, nhanh tay giật lấy bông hoa trong tay hắn xuống, rồi tiểu Hoa Hoa thi triển phép thuật nối bông hoa đó vào lại cây:'' cái tên thối tha nhà huynh suốt ngày đi hái hoa của muội, muội đấm cho huynh một cái là còn nhẹ đấy, nếu còn lần sau là muội sẽ ra tay nặng hơn đó, đánh cho đến mức bố mẹ nhà huynh cũng nhận không ra huynh '' tiểu Hoa Hoa tức giận nói
Nguyên Kim, một tay ôm một bên mặt, mếu máo nói:'' tiểu Hoa Hoa, sao muội lại nhẫn tâm với ta như vậy chứ, tiểu Hoa Hoa muội đánh vào đâu cũng được, sao cứ nhất thiết phải đánh lên mặt ta thế. Ôi gương mặt của ta ơi, thành ra thế này thì còn đâu mà sống được nữa, ra đường dám nhìn mặt ai nữa hu hu”
Nguyên Kim ăn vạ khóc lóc trước mặt của tiểu Hoa Hoa. Tiểu Hoa Hoa cau mày nhìn nhị sư huynh, Nguyên Kim thấy tiểu Hoa Hoa như thế, thì ngoan ngoãn gậm mồm lại, đi đến bên bàn đá ngồi im thim thít.
Từ xa xa có một giọng cười văng vẳng, giọng cười ấy càng to dần khi có một người nam nhân đi đến gần. Thủy Sinh cười lớn đi đến bên cạnh Nguyên Kim ngồi xuống bên cạnh vỗ vai Nguyên Kim nói:'' nhị đệ của ta bị đánh cho ra nông nỗi này rồi sao ha ha ha…'' Đại sư huynh cười lớn
'' Đại sư huynh, ta bị đánh ra nông nỗi này huynh còn cười được sao ?'' Nguyên Kim mếu máo nói
Đại sư huynh mỉm cười thân thiện nói:'' ta thấy đệ bị đánh như vậy ta cũng sót lắm, sợ da mặt đệ dầy làm đau tay tiểu Hoa Hoa nhà chúng ta '' làm cho Nguyên Kim tức giận mà không làm gì được
Tiểu Hoa Hoa đi đến bên nghế đá rồi ngồi xuống, cầm bình trà rót nước trà mời hai vị sư huynh:'' huynh đến đây tìm muội có việc gì không? '' tiểu Hoa Hoa hỏi đại sư huynh
Thủy Sinh cầm chén trà lên thổi nhẹ, rồi uống một hơi đặt chén trà xuống nhìn tiểu Hoa Hoa rồi nói:'' ế ta đến đây hằng ngày mà sao muội lại hỏi kì lạ vậy ''
'' muội thích đó '' Tiểu Hoa Hoa vừa cười vừa lè lưỡi kéo mắt
Hoa Hoa thắc mắc hỏi:'' sư huynh tại sao sự phụ bế quan tu luyện lâu vậy, từ lúc sư phụ nhận muội làm đồ đệ đến bây giờ mà được gặp mặt ông ấy đúng một lần, đến bây giờ cũng hơn trăm năm rồi “
'' tại vì sư phụ cũng đã nhiều tuổi lên ông ấy cần nhiều thời gian để tịnh dưỡng hơn thôi '' Thủy sinh trả lời tiểu Hoa Hoa
''Ồ, vậy sao '' tiểu Hoa Hoa gật gật đầu hiểu ý:'' thôi bọn huynh đi làm việc đây, muội làm gì thì cứ làm đi nhé bọn huynh không làm phiền muội nữa “ Thủy sinh nói xong thì đứng dậy, cầm cổ áo của Nguyên Kim lôi đi
Nguyên Kim giẫy giụa trong bất lực ánh mắt vẫn tỏ vẻ đáng thương nhìn tiểu Hoa Hoa. Hoa Hoa nhìn theo ánh mắt của nhị sư huynh liền đứng dậy nói:'' à mà khoan đã đại sư huynh, muội có cái này muốn cho nhị sư huynh“ nhị sư huynh nghe được những lời nói đó của Hoa Hoa mà gương mặt trở lên hớn hở đôi mắt long lanh chờ đợi.
Tiểu Hoa Hoa đi đến gần Nguyên Kim, cho tay vào túi tay áo, nắm chặt tay lại, rồi giơ tay đó ra trước mặt nhị sư huynh. Nhị sư huynh vui vẻ giơ tay ra nói:'' tiểu sư muội ta biết ngay muội….'' Chưa kịp để nhị sư huynh nói xong tiểu Hoa Hoa đã đấm cho nhị sư huynh thêm một cái, bên kia mắt :'' nhị sư huynh, tại muội thấy một mắt thì không được cân cho lắm lên muội muốn làm cho nó cân thêm thôi ấy mà, huynh đáng lẽ ra phải cám ơn muội vì giúp mắt huynh cân hơn đó nhé “
Nhị sư huynh bắt đầu mếu máo khóc không thành tiếng, lắp bắp nói:'' muội….muội….đúng là đồ ác độc muội bắt nạt ta '' nhị sư huynh quay ra ăn vạ đại sư huynh:'' đại sư huynh, tại sao có mỗi huynh là không bị muội ấy bắt nạt, ta không chịu đâu “ đại sư huynh ôm lấy nhị sư huynh vỗ vai an ủi:'' thôi nào đừng khóc nữa tí nữa về ta bôi thuốc cho đệ nhé “
Nhị sư huynh gật gật đầu. Tiểu Hoa Hoa đưa nọ thuốc cho đại sư huynh, rồi nhìn đại sư huynh cười. Đại sư huynh hiểu ý của tiểu Hoa Hoa, nhận lấy nọ thuốc rồi gật gật đầu
'' thôi đại sư huynh, huynh mang đệ đệ của người đi được rồi đấy” tiểu Hoa Hoa cười tủm nói
Đại sư huynh nói:'' được rồi sư huynh đi đây''
Tiểu Hoa Hoa tươi cười vẫy tay chào tạm biệt hai vị sư huynh của mình. Trước khi đi nhị sư huynh tiện tay hái xuống một bông hoa, rồi vứt xuống đất
Tiểu Hoa Hoa nhìn thấy được thì hét lên:”nhị sư huynh cái đồ xấu xa nhà huynh, lại hái hoa của muội“ Tiểu Hoa Hoa đi đến nhặt bông hoa lên, rồi cài lên tóc mình:”lần này ta tha cho huynh đó, cái đồ thối tha nhà huynh“ tiểu Hoa Hoa chửi thầm
Sau khi đại sư huynh và nhị sư huynh rời đi tiểu Hoa Hoa bắt đầu đi điều chế thuốc độc, và thuốc giải. Tiểu Hoa Hoa miệt mài, cho những nguyên liệu vào cối giã, nghiền chúng nó ra . Sau khi đã tạo ra được thành quả, tiểu Hoa Hoa nhìn tiểu Bạch ở trong lồng, mà nở một nụ cười biến thái không ai bằng. Tiểu Hoa Hoa đi đến bên tiểu Bạch, mở cửa thò tay bắt tiểu Bạch ra, cho nó ăn chiếc bánh tiểu Hoa Hoa vừa tẩm độc.
Sau đó đặt tiểu Bạch lên bàn ngồi xuống quan sát tình hình, trên mặt không ngừng nở nụ cười biến thái không ai bằng đó của tiểu Hoa Hoa. Tiểu Bạch thật đáng thương không biết chủ nhân đã bao nhiêu lần làm nó chết đi sống lại nữa. Được một lúc thì tiểu Bạch lăn đùng ra bắt đầu co giật. Tiểu Hoa Hoa thấy vậy thì nở một nụ cười hài lòng mà gật đầu
Tiểu Hoa Hoa lúc này mới đứng dậy đi điều chế thuốc giải độc, còn tiểu Bạch tội nghiệp kia lại phải đợi đến khi có thuốc giải
Sau một lúc miệt mài tiểu Hoa Hoa mới chợt nhận ra và thốt lên:'' ấy, thiếu mất một nguyên liệu rồi, làm sao đây '' tiểu Hoa Hoa đi đến bên tiểu Bạch, nhìn thấy tiểu Bạch đang co giật mà tỏ vẻ tội nghiệp nói:'' tiểu Bạch à em ở đây đợi ta, ta đi tìm thảo dược về điều chế thuốc giải độc cho em nhé '' tiểu Bạch tội nghiệp vẫn co giật nằm ở trên bàn. Tiểu Hoa Hoa cầm theo cái cuốc nhỏ và một cái giỏ đan bằng tre
'' giờ muốn hái nguyên liệu, mình lại phải vào khu rừng đó, trong rừng đó rất nhiều quái thú ta phải mang theo mình vài thứ để phòng thân vậy, còn phải cận thận với mấy người canh gác nữa '' tiểu Hoa Hoa tự nhủ với bản thân mình
Khu rừng chết chóc
Tiểu Hoa Hoa vừa đáp chân xuống thì cảm thấy rùng mình, xung quanh tiểu Hoa Hoa là một không gian u ám có phần kinh dị, mặc dù đã đến đây nhiều lần. Tiểu Hoa Hoa vừa đi vừa tìm kiếm thảo dược, ở trên đường đi thỉnh thoảng có vài cái bóng vụt qua làm cho tiểu Hoa Hoa cảm thấy hơi đáng sợ. Khu rừng này bị cấm không cho người khác bước vào, tiểu Hoa Hoa đây là lẻn vào khu rừng này. Ở trên đường đi tiểu Hoa Hoa thấy rất nhiều thảo dược quý hiếm, nhưng không hái được, những thảo dược này khi hái xuống phải dùng luôn trong vòng một canh giờ, còn hết một canh giờ mà không dùng thì chúng nó như đồ bỏ đi vậy.
Từ xa xa tiểu Hoa Hoa nhìn thấy loại thảo dược mình đang cần, Hoa Hoa đi đến bên cái cây đó, bắt đầu cầm cái cuốc nhỏ, cuốc cái cây đó lên một cách cận thận. Tiểu Hoa Hoa bỏ cái cây đó vào giỏ, xách lên đang định đi về, thì tiểu Hoa Hoa thấy có một căn nhà có phần hơi cũ nát, Hoa Hoa tò mò định đi đến thì nghe thấy có tiếng bước chân người đi đến, thế là tiểu Hoa Hoa đành phải rời đi
Về đến nơi ở của mình, tiểu Hoa Hoa không ngừng thắc mắc:'' tại sao lại có một căn nhà cũ nát ở trong đó nhỉ, mặc dù mình đã nhiều lần đến khu rừng đó, nhưng giờ mới nhìn thấy nó '' tiểu Hoa Hoa tỏ vẻ khó hiểu, Hoa Hoa vứt chuyện đó sang một bên bắt đầu chế thuốc giải. Vì còn thiếu mỗi một nguyên liệu, lên rất nhanh sau đó tiểu Hoa Hoa đã điều chế xong
Tiểu Hoa Hoa vội vàng đi đến bên tiểu Bạch đang dằn vặt giữa sự sống và cái chết. Tiểu Hoa Hoa cho tiểu Bạch uống thuốc giải và quan sát tiểu Bạch trên tay mình
Tiểu Bạch dần dần hết co giật và sau đó thì nằm im bất động, tiểu Hoa Hoa nhìn thấy tiểu Bạch trên tay mình nằm im, thì lấy tay còn lại chọt chọt vào người tiểu Bạch. Thấy không có phản ứng gì tiểu Hoa Hoa nhìn tiểu Bạch mếu máo nói:'' tiểu Bạch chết rồi sao, ngươi chết rồi còn ai là người thử thuốc cho ta nữa hu hu, vậy lần thử thuốc này coi như bỏ sao. À mà quên mất ta đây có thể hồi sinh được cơ mà '' vừa dứt lời, tiểu Hoa Hoa cắt một ít ở đầu ngón tay, máu ở đầu ngón tay chảy ra nhỏ vào mồm chuột
Một lúc sau tiểu Bạch tỉnh dậy, tiểu Hoa Hoa vui vẻ:'' Ngươi tỉnh rồi sao, tốt quá vẫn còn hi vọng, ngươi thử lại hai liều thuốc vừa nãy nhé '' nói xong tiểu Hoa Hoa lại đút cho tiểu Bạch miếng bánh độc, quan sát tình hình của tiểu Bạch rồi mới cho uống thuốc giải
Sau khi giải được độc tiểu Bạch đã trở lên bình thường. Những liều thuốc độc của Hoa Hoa điều chế ra, phải uống thuốc giải trong vòng một canh giờ nếu vượt quá một canh giờ, thì uống thuốc giải cũng không còn tác dụng
'' ưm, ta đã điều chế ra được hơn hai trăm loại độc dược và trong số thuốc độc đó đều có thuốc giải hết rồi ha ha, ta đúng là cao siêu quá mà '' Tiểu Hoa Hoa cười đắc ý và tự khen mình
Sau khi đã điều chế thuốc xong, tiểu Hoa Hoa để tiểu Bạch lại vào lồng, sau đó lại đi tưới cây, dọn dẹp nơi mình ở.
Cách chỗ tiểu Hoa Hoa ở không xa có một vườn trái cây, trái ở đó quả nào quả nấy to tròn, chín ngọt nhìn mà thích mắt
(Tiểu Bạch là một con chuột trắng )
Tiểu Hoa Hoa tung tăng vui vẻ đi đến vườn hoa quả, Tiểu Hoa Hoa hái những trái ngọt chín mọng trên cây bỏ vào giỏ. Sau một lúc tiểu Hoa Hoa đã hái được mấy giỏ trái cây. Tiểu Hoa Hoa tung tăng xách từng giỏ trái cây về Tinh Hoa Tâm.
Lúc này nhị sư huynh đi đến chỗ của tiểu Hoa Hoa:'' tiểu Hoa Hoa muội có ở trong không '' nhị sư huynh gọi lớn
Từ xa xa có một giọng nói vọng lại đến chỗ nhị sư huynh:'' muội ở đây, nhị sư huynh '' tiểu Hoa Hoa hét lớn. Nhị sư huynh nhìn theo hướng tiếng gọi của tiểu Hoa Hoa, thấy tiểu Hoa Hoa đang xách mấy giỏ trái cây thì chạy đến:'' tiểu Hoa Hoa muội đi đâu à ?'' Nguyên Kim hỏi
'' huynh không thấy muội đang cầm gì sao mà còn hỏi '' tiểu Hoa Hoa mắng nhị sư huynh. Nhị sư huynh cười ngượng một cái:'' ừ ha '' Tiểu Hoa Hoa nói:'' ừ ha, cái đầu huynh, mau giúp muội xách mấy giỏ trái cây này vào trong đi '' nhị sư huynh vội vàng xách mấy giỏ trái cây lên nói:'' được được sư huynh xách cho muội ''
Vào đến Tinh Hoa Tâm tiểu Hoa Hoa để giỏ trái cây lên bàn:'' nhị sư huynh, huynh để đây cho muội là được rồi, huynh ra ngoài ngồi đợi muội một chút '' tiểu Hoa Hoa nói với nhị sư huynh. Nhị sư huynh huynh gật đầu đi ra ngoài ngồi. Tiểu Hoa Hoa rửa một ít trái cây đặt ra đĩa, rồi mang ra chỗ nhị sư huynh. Tiểu Hoa Hoa rót trà cho nhị sư huynh:'' mời sư huynh dùng trà '' Nguyên Kim nhận lấy ly trà. Sau đó tiểu Hoa Hoa ngồi xuống nghế bắt đầu ngọt trái cây:'' ta đến đây có chuyện muốn nói cho muội '' Nguyên Kim bảo với tiểu Hoa Hoa. Tiểu Hoa Hoa nhìn nhị sư huynh ngạc nhiên hỏi:'' có chuyện gì vậy, nhị sư huynh '' sư huynh trả lời tiểu Hoa Hoa:'' Thanh Tôn, bảo ta với đại sư huynh đi làm chút việc, chắc phải xa muội khoảng một thời gian '' Tiểu Hoa Hoa hỏi:'' cái lão già Thanh Tôn đó bảo các huynh làm gì vậy ?'' nhị sư huynh lấy ngón tay nhấn vào giữa trán của tiểu Hoa Hoa, tiểu Hoa Hoa nhìn nhị sư huynh cau mày lại:'' muội đó, kiềm chế cái miệng của mình lại một chút đi '' nhị sư huynh nhắc nhở tiểu Hoa Hoa:'' hứ, huynh kệ muội đi '' tiểu Hoa Hoa tiếp tục gọt trái cây, nhị sư huynh nói tiếp:'' ta và đại sư huynh cùng với các đồ đệ của Trường Thanh Ti tiên quân và Nam Thanh Ti tiên quân đi đến khu rừng cấm '' tiểu Hoa Hoa nghe thấy vậy thì gương mặt tỏ vẻ như đang nghĩ gì đó:'' nhị sư huynh, thế bọn huynh cho muội đi theo cùng có được không? '' tiểu Hoa Hoa bầy ra bộ mặt làm nũng trước mặt nhị sư huynh, Nguyên Kim nhìn cái bộ dạng đó của tiểu Hoa Hoa, mà trong đầu nghĩ, muốn nhéo vào má của Hoa Hoa. Nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra là mình rất ổn, mà bình tĩnh nói:'' cái này….phải hỏi đại sư huynh, xem muội có được đi không đã ''
Tiểu Hoa Hoa đứng bật dậy đi đến bên nhị sư huynh, cầm lấy gấu tay áo của nhị sư huynh kéo đi:'' muội định làm gì đó '' nhị sư huynh với vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:'' muội kéo huynh đi tìm đại sư huynh '' tiểu Hoa Hoa hớn hở trả lời
Nhị sư huynh kéo tiểu Hoa Hoa ngồi xuống nghế đứng đối diện tiểu Hoa Hoa nói:'' huynh ấy không có ở trong Tinh Thanh Tâm đâu, huynh ấy cùng với các đồ đệ của hai tiên quân đi chuẩn bị đồ rồi '' tiểu Hoa Hoa bĩu môi, làm nũng trước mặt nhị sư huynh:'' nhị sư huynh, huynh cho muội đi cùng đi, muội hứa là muội sẽ không nghịch ngợm, làm cản trở nhiệm vụ của các huynh đâu '' nhị sư huynh nhìn tiểu Hoa Hoa nói:'' không được, ở đó rất nhiều nguy hiểm, không cho muội đi theo được ''
Tiểu Hoa Hoa giận hờn nói:'' các huynh mà không cho muội đi, thì muội sẽ phá tung Tinh Thanh Tâm của các huynh. Đến lúc đó cho các huynh dọn thoải mái '' nhị sư huynh nghe thấy thế thì nói:'' được thôi muội thích thì cứ phá đi '' nhị sư huynh đứng dậy nói tiếp:'' ta đi chuẩn bị cùng với đại sư huynh đây, muội ngoan ngoãn ở lại Tinh Hoa Tâm đi '' nói xong nhị sư huynh bay đi mất
Tiểu Hoa Hoa nhìn theo bóng lưng của nhị sư huynh, đang bay xa dần mà tức giận dậm chân:'' các huynh tưởng không cho muội đi là không đi được sao'' tiểu Hoa Hoa mỉm cười một cách âm hiểm
Hôm sau
Tiểu Hoa Hoa đeo một cái túi nhỏ, rồi đi đến chỗ của hai sư huynh. Tiểu Hoa Hoa đến nơi thì thấy, đại sư huynh và nhị sư huynh đang chuẩn bị đi đến nơi tập trung. Tiểu Hoa Hoa lúp trên mái nhà quan sát hai vị sư huynh của mình
Nhị sư huynh hỏi đại sư huynh:'' đại sư huynh, huynh thấy ta mặc có đẹp không '' nói xong nhị sư huynh quay vài vòng cho đại sư huynh xem. Đại sư huynh nhìn rồi lắc lắc đầu nói:'' hơi xuề xoà, đệ thay bộ nào gọn gàng một xíu đi '' nhị sư huynh xị mặt xuống:'' không đẹp sao '' . Đại sư huynh véo má của nhị sư huynh nói:'' không đệ rất đẹp, đệ mặc gì trong mắt ta đều đẹp hết, thôi nhanh vào thay bộ khác đi '' nhị sư huynh tươi cười nghe lời đại sư huynh đi thay bộ khác
Tiểu Hoa Hoa thấy hai sư huynh của mình đang nói chuyện cười đùa vui vẻ thì quay đi nói:'' hai huynh ấy lúc nào cũng thân thiết như vậy để ai xem không biết, làm như cả cái thiên giới này không ai biết hai huynh là một cặp sao '' lấy ra từ túi một quả táo ngồi ăn
Đại sư huynh vô tình nhìn lên mái nhà đối diện, thì thấy có cái gì đó thấp thoáng ở trên liền đi lên kiểm tra
Download MangaToon APP on App Store and Google Play