Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Ngưng Đọng Thời Gian

Chapter 1

[.... Through black of day, dark of night, we share this pair of lives.....]_tiếng nhạc rock ầm ĩ phát ra từ một căn phòng tầng 3 của khu chưng cư.
Không lâu sau
Cốc cốc cốc
Hàng xóm
Hàng xóm
Ai đấy?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi là hàng xóm tầng dưới của anh.
Hàng xóm
Hàng xóm
Cậu.... có việc gì?
Hắn ta nhìn từ trên xuống dưới Nhất Ninh một lượt để đánh giá cậu.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tiếng nhạc của anh mở lớn quá.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Anh đã liên tục để nhạc lớn như vậy cả năm rồi.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nhưng hôm nay tôi muốn có một chút yên tĩnh.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Anh có thể....
Hàng xóm
Hàng xóm
Thế nào?
Hàng xóm
Hàng xóm
Cậu muốn tôi tắt nhạc sao?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi không phải có ý đó. Anh có thể nào vặn nhỏ nhạc xuống một chút không?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Hôm nay tôi thật sự cần một chút yên tĩnh.
Hàng xóm
Hàng xóm
Tôi-không-thích-đấy. Thì sao nào?
Hàng xóm
Hàng xóm
Đây là quyền lợi của tôi. Đây là phòng của tôi.
Hàng xóm
Hàng xóm
Tôi muốn làm gì cũng chưa tới lượt cậu xen vào.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nhưng mà anh đang làm phiền hàng xóm, làm phiền đến tôi.
Nhất Ninh gằng giọng lên nói.
Hàng xóm
Hàng xóm
Vậy cậu muốn thế nào? Đánh tôi sao?
Hàng xóm
Hàng xóm
Cậu dám không?
Hàng xóm
Hàng xóm
Tôi là người quen của quản lý nơi này đấy.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Lại là người quen.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi hỏi lại lần nữa.....
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Anh có thể nhỏ nhạc xuống một tí không?
Hàng xóm
Hàng xóm
Không...đ...
Bốp bốp bốp
Tên hàng xóm còn chưa kịp dứt câu. Ba cú đấm cứ thế liên tiếp bay vào mặt hắn
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cái này là do anh chọn lấy đấy.
Hàng xóm
Hàng xóm
Mày... thằng khốn này... mày dám đánh tao kể cả tao đã nói là người quen của quản lý sao.
Nhất Ninh tiến lại gần đưa một tay bóp lấy cổ và kéo hắn lên.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Đã vậy thì sao.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Người quen thì sao.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Anh mà còn không làm theo tôi bảo thì liệu hồn đấy.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Và tốt nhất là đừng nhắc đến từ “người quen” trước mặt tôi.
Hàng xóm
Hàng xóm
Ưm...ưm....
Hàng xóm
Hàng xóm
Được được....tôi hiểu rồi... cậu làm ơn thả tôi ra...đau quá....
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Hừm
Cậu thả hắn ta xuống rồi quay lưng bước về phòng. Để mặt hắn ta ngây mặt một chỗ.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Haizzz. Người quen sao...
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Hừ....
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Bọn người đó thật quá đáng.
Sỡ dĩ Nhất Ninh có tâm trạng tệ như vậy là bởi vì....
Cậu đã bị đuổi việc
Lý do là vì đã có một người mới thế chân cậu. Và hắn lại là “con của giám đốc”.
[Tíng Ting]
[Tíng Ting]
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi ra ngay đây.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Chào anh, tiểu Ninh?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Lại là cô nữa sao?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cô đến đây có việc gì?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Sao chứ...em không được đến thăm anh sao?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cô thử nói xem
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Hehe
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh đừng so đo với em nữa.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Hôm nay em đến mang cho anh chút đồ ăn.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh ăn liền cho nóng
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cô cứ để đó đi. Tôi muốn nghĩ ngơi một chút.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
A
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh mệt gì sao?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Ở đâu?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh đã khám bác sĩ chưa?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi không sao, chỉ mệt chút thôi.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nếu không có gì thì cô về trước đi. Tôi muốn nghĩ ngơi.
Tiểu Lam là đồng nghiệp của Nhất Ninh.
Và ngay cái nhìn đầu tiên, cô đã đem lòng yêu cậu.
Nhưng trái lại với những tình cảm mà Tiểu Lam bỏ ra, Nhất Ninh vẫn một lòng từ chối ý tốt từ cô.
Chỉ bởi vì....
Cậu nghĩ rằng mình không có đủ điều kiện để chăm sóc bất cứ một ai.
Và vì vậy cậu không thể chấp nhận ý tốt từ cô được.
Tuy vậy nhưng Tiểu Lam vẫn một lòng đi theo cậu.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Không sao.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh cứ nghỉ ngơi
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em sẽ ngồi đây một lát rồi đi ngay. Sẽ không làm phiền đến anh.
Tiểu Lam nhẹ nhàng đưa ánh mắt nhìn về phía cậu.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Hự.....anh tiểu Ninh, em chóng mặt quá...
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi cũng vậy... có điều gì đó.....
Chưa kịp dứt lời. Hai người liền chìm vào giấc ngủ.
Và đó cũng là khởi đầu của những tai ương sắp tới.

Chapter 2

Ngày hôm đó....
Hầu như mọi người trên thế giới đều ngừng chuyển động. Thời gian của con người có vẻ đã ngừng chảy.
Mỗi người đều giữ lại tư thế mà họ đang làm việc.
Tuy vậy, cảnh vật và mọi thứ xung quanh vẫn tiếp tục chuyển động.
Nhưng...
Không phải ai cũng ở tư thế bất động
Vẫn có các cá nhân đặc biệt, họ tách rời ra khỏi các quy luật, tách rời khỏi sự ngưng động của thời gian ảnh hưởng lên con người và chỉ chìm vào giấc ngủ tạm thời.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Oai..... nhức đầu quá
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Chuyện gì đã xảy ra thế này.
Cậu nhìn về phía Tiểu Lam. Sau đó đi về phía cô ấy.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tiểu Lam
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tiểu Lam
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cô không sao chứ?
Cậu chạm vào vai và lay nhẹ người cô vài lần.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Aaa... Anh Nhất Ninh
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em chóng mặt quá.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Vậy cô lên giường tôi nghỉ ngơi một chút đi.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh....anh có ý gì?
Cô lấy tay che đôi má ửng hồng.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Ý gì cơ?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Không phải cô nói mệt à.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Lên đó nằm nghỉ một chút. Tôi sẽ đi pha trà cho cô.
Tiểu Lam đứng lên và cầm tay Nhất Ninh lại trước khi cậu rời đi.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Dạ không cần đâu.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em có chút mệt. Anh có thể đưa em về nhà được không.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Được thôi. Đợi tôi thay đồ một chút.
Lát sau, hai người cùng nhau rời phòng và đi xuống khu phố.
Nhưng thật lạ lùng
Cả khu phố rộng lớn lại im lặng một cách lạ lùng.
Và...
Những chiếc xe trên đường cũng chẳng chuyển động.
Chúng chỉ dừng lại ở ngay giữa đường.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cái quái gì thế này?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh tiểu Ninh, có cái gì đó lạ lắm.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh nhìn phía trước kìa.
Cô chỉ về phía trước nơi có một người phụ nữ dắt chó đi dạo.
Nhưng điều đặc biệt là một chân cô nhấc bổng lên và cô vẫn giữ mãi tư thế đó. Và cả con chó cũng vậy. Nó không hề chuyển động
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh tiểu Ninh, em sợ....
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Không phải có tôi ở đây rồi sao.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Đi. Chúng ta đi kiểm tra xung quang thế nào.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Dạ
Hai người rảo bước đi trên con phố dài
Nhưng khắp nơi vẫn như vậy, người nào kẻ nấy đều như một cuộn băng bị ngừng đĩa. Họ không về động đậy.
Dù có kiểm tra mạch. Cậu cũng chỉ phát hiện họ như những pho tượng đá.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cô đừng có hoảng đấy.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Chúng ta cứ tiếp tục đi một chút nữa xem sao.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Dạ vâng.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Lúc nãy em có chút hoảng sợ vì mọi thứ thật lạ.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Nhưng vì có anh nên em sẽ không sợ đâu.

Chapter 3

Tại một cửa hàng nọ trên phố
Một tên ăn mày đang cố gắng lấy đi những món đồ trong cửa tiệm.
Ăn mày
Ăn mày
Haha.....
Ăn mày
Ăn mày
Hôm nay hên thật
Ăn mày
Ăn mày
Mọi người xung quanh đều bị gì cả rồi. Có đánh họ cũng chẳng chịu trả lời
Ăn mày
Ăn mày
Họ còn không thèm thở nữa.
Ăn mày
Ăn mày
Nhưng như vậy cũng tốt. Từ nay mình sẽ không còn phải chịu đói nữa
[Leng Keng]
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Vào đây xem thử nào. Tôi vừa nghe tiếng động ở trong này.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Thật sao hả anh?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Có ai ở đây không?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nếu có hãy trả lời cho chúng tôi biết.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Mọi chuyện xung quang thật kì lạ, nên nếu có ai còn di chuyển được hãy cho chúng tôi biết.
[Im lặng]
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Thật không có ai sao?
Chợt
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh tiểu Ninh
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Phía góc kia....hình như có người.
Nhất Ninh từng bước đi về phía Tiểu Lam chỉ.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Có ai ở.....
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Là một cậu nhóc sao?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Này nhóc...đến đây anh hỏi tí nào.
Ăn mày
Ăn mày
Anh....anh là ai
Ăn mày
Ăn mày
Anh định làm gì?
Ăn mày
Ăn mày
Tôi không có ăn cắp gì đâu?
Cậu bé giấu nhẹm mấy món đồ ăn về phía sau lưng.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Không sao. Anh không hỏi em về vấn đề đó.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Em có thấy xung quanh đây trở nên có chút lạ không?
Ăn mày
Ăn mày
Lạ?
Ăn mày
Ăn mày
Đúng là lạ thật.
Ăn mày
Ăn mày
Mọi người đều dường như chẳng hề di chuyển.
Ăn mày
Ăn mày
Đến cả ông chủ tiệm này còn chẳng thở. Nhưng ông ấy vẫn đứng vững
Ăn mày
Ăn mày
Điều đó thật lạ.
Ăn mày
Ăn mày
Nhưng mà...anh hãy cho em lấy những món này
Ăn mày
Ăn mày
Em thật sự đói lắm rồi.
Nhất Ninh trìu mến nhìn cậu bé.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Không sao.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Em cứ lấy những gì em muốn.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Chủ tiệm này không nói gì cả mà đúng không?
Cậu nháy mắt đồng ý với cậu bé. Điều đó làm cậu bé trở nên vui mừng lạ thường.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh Nhất Ninh
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh đã hiểu điều gì đang diễn ra chưa?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Một chút
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Tôi nghĩ rằng vì điều gì đó mà mọi người đều đột nhiên ngừng chuyển động. Nhưng điều đó không ảnh hưởng đối với tất cả.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Như chúng ta... chúng ta vẫn hoạt động bình thường.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Và dường như quang cảnh và thời gian xung quang vẫn bình thường.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì đây hả anh?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Vậy em muốn làm gì?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em...
Cô đỏ mặt
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Đừng nghĩ gì bậy bạ nhé.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Đi thôi!
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Chắc sẽ vẫn còn những người như chúng ta.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Bây giờ chúng ta sẽ đi tìm họ và sau đó lại cùng nhau nghĩ cách giải quyết.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Dạ vâng
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Nhưng còn đứa nhỏ
Nhất Ninh quay lại nhìn cậu bé
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nào. Em có muốn đi cùng tụi anh không?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Em không nghĩ rằng một đứa bé ở một mình sẽ rất nguy hiểm à.
Ăn mày
Ăn mày
Em có thể đi cùng anh chị sao?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Tại sao lại không?
Tiểu Lam nở nụ cười nhìn về phía cậu bé.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nào. Chúng ta đi thôi.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Và em cứ cầm theo những gì em muốn nhé.
Ăn mày
Ăn mày
Dạ được ạ
Sau đó cậu bé gọn gàng để thức ăn vào túi rồi cùng hai người đi ra khỏi quán.
Cả ba vừa đi vừa quan sát, vừa tìm kiếm dấu hiệu của những người còn hoạt động khác.
Tuy vậy nhưng họ đã đi hết một con phố mà chẳng tìm thấy ai.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Có vẻ như số người có thể hoạt động được cũng không nhiều nhỉ?
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Nhưng ít nhất thì cũng không phải chỉ có mỗi chúng ta. Đúng không?
Ăn mày
Ăn mày
Dạ vâng.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Vâng ạ
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Nhưng mà anh tiểu Ninh
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em cũng mong là mọi chuyện chỉ xảy ra tồi tệ đến mức này.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Nếu mà mọi chuyện còn tội tệ hơn thế này nữa thì với ba người chúng ta cũng không thể vượt qua được đâu.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Ý cô là sao, Tiểu Lam?
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Anh biết đấy. Em là fan của rất nhiều bộ truyện viễn tưởng mà.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Ừ. Điều đó thì có liên quan gì.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Thông thường thì những chuyện tồi tệ sẽ đi chung với nhau thành một loạt và sẽ vô cùng kinh khủng.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em sợ rằng... chuyện mọi người bị bất động thế này cũng chỉ là khởi đầu thôi.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Cô cũng đừng quá nhập tâm vào những câu chuyện đó.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Dù gì thì nó cũng chỉ là viễn tưởng. Là điều không có thật.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Sao có thể đem ra đời sống thực để sử dụng được.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Khi nào chúng ta gặp nhiều người hơn thì cô đừng nói gì về điều đó đấy, nó sẽ làm cho mọi người càng thêm hoảng loạn mà thôi.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Em hiểu rồi.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Nhưng mà thật sự.....
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Không cần phải nói nữa.
Tiểu Lam
Tiểu Lam
Dạ vâng.
Nhất Ninh
Nhất Ninh
Chúng ta nhanh chóng đi tìm những người khác thôi.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play