...THÔNG BÁO QUAN TRỌNG:...
💥Chương mới sẽ được cập nhật vào các ngày trong tuần.
💥Đặc biệt Chủ nhật hàng tuần sẽ phát phúc lợi🌺 cho độc giả \= "🌪️bão chap🌪️". Tuy nhiên, số lượng chương sẽ tùy thuộc vào sự yêu mến của mọi người nhé👌🥰.
❤️Đã lâu rồi mình mới ra mắt sản phẩm mới, rất mong sẽ nhận được sự hưởng ứng nhiệt liệt của các bạn độc giả. Cảm ơn vì sự quan tâm của các bạn!!!❤️
...📌Mách bạn mẹo nhỏ này nhé👉 Nếu yêu thích tác phẩm hãy "lưu ngay lại / theo dõi" tác giả để cập nhật thông tin chương mới nhanh chóng nha‼️...
Theo một số luồng tin đáng tin, người mẫu nổi tiếng Nhiếp Tư Diệu sẽ trở về Trung Quốc vào hôm nay. Có rất nhiều người nghi ngờ rằng cô ấy sẽ hoàn thành lễ đính hôn với Trình Thâm - người điều hành tập đoàn Philka trong thời gian sắp tới."
Giọng nói ngọt ngào của nữ phóng viên phát ra từ TV.
Hạ Nhiên xem một lúc, sau đó tắt TV nhàm chán, nhặt khăn bịt mắt lên và chuẩn bị nghỉ ngơi. Cậu bé khoảng bốn, năm tuổi ngồi bên cạnh cô vặn ly nước trái cây trong tay, khóe mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, lộ ra vẻ mặt "Con hiểu rồi. Mẹ, mẹ có cảm thấy thế không? Rất kém cỏi?"
Cậu bé trông khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt rõ ràng còn non nớt, nhưng giọng điệu lại giống như một ông cụ non hiểu rõ sự đời.
Hạ Nhiên mất cảnh giác gật đầu rồi lại lắc, cô chỉ không muốn nhìn thấy loại tin tức này thôi. Với lại tại sao cô lại cảm thấy kém cỏi chứ?
Vài giờ sau, máy bay hạ cánh an toàn tại sân bay quốc tế Hải Thành. Hạ Nhiên đẩy vali đi ra, theo sau là hai con búp bê dễ thương.
Cậu bé mặc áo len xanh lạnh lùng xách chiếc ba lô nhỏ, khẽ mím môi, khuôn mặt mập mạp không chút biểu cảm, hai tay đút túi quần, trông rất xa cách. Cô bé bên cạnh mặc một chiếc váy búp bê màu hồng, buộc tóc đuôi ngựa , đôi mắt lấp lánh tò mò nhìn xung quanh.
Những đứa trẻ có ngoại hình tinh xảo như vậy rất dễ thu hút sự chú ý của người khác, thỉnh thoảng họ khẽ thở dài, gen của hai đứa trẻ này thật tốt, giống như búp bê barbie vậy.
Khi nhìn thấy Hạ Nhiên đi theo phía sau, những người qua đường đều hít một hơi thật sâu, chân thành cảm nhận được tầm quan trọng của di truyền.
“Mẹ, lát nữa chúng ta ăn kem nhé?” Hạ Mộng Hi vọt tới trước, thỉnh thoảng quay đầu nói chuyện với mẹ, trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn “Mẹ, đã lâu con không ăn kem rồi!”
Hạ Nhiên nghe những lời này cười khúc khích, cưng chiều nói: "Được rồi, chúng ta sẽ đi ăn kem."
“Yeah! Mẹ tuyệt vời nhất!” Hạ Mộng Hi lập tức vỗ tay hoan hô.
"Hạ Mộng Hi, em quên mất lần trước bị đau răng vì ăn kem rồi à? Cẩn thận lần này mặt lại sưng lên đấy. Haizz, xem ra bài học từ lần trước vẫn không nhớ."
"Không có a. Hơn nữa ăn kem cũng không có đau răng!" Hạ Mộng Hi phồng má, tức giận trừng mắt nhìn anh trai.
Hạ Cẩm Ngôn nhếch môi, có chút hả hê nói: "Muốn ăn kem như vậy liền ăn đi, lúc răng đau mặt lại sưng lên nhớ cho anh chụp vài tấm ảnh, để người khác nhìn xem em xấu thế nào ha."
"Anh trai xấu. Anh trai tồi!"
Về miệng lưỡi độc địa, Mộng Hi quả thật không thể sánh bằng anh trai mình, vì vậy cô bé giơ nắm đấm đuổi theo đánh anh.
"Anh vô lại, đừng chạy, hôm nay em phải đánh anh một trận!"
"Tại sao anh phải đứng lại? Anh ngốc như em sao?" Hạ Cẩm Ngôn khịt mũi, ném ba lô trên lưng chạy đi. Em gái giận dữ đuổi theo sau.
Hai anh em nhà này hôm nào mà chả có những cảnh như vậy, Hạ Nhiên cũng không lạ gì, nhưng đây là sân bay, người qua lại rất nhiều, dễ xảy ra nguy hiểm.
Cô khẽ cau mày trách mắng: "Hai đứa làm loạn đủ chưa? Còn tái phạm, trở về sẽ viết bản tự kiểm điểm!"
Nghe thấy "bản kiểm điểm", cô bé sợ tới mức vội vàng dừng lại, nhưng ngay trước mặt cô bé, có mấy người đang đi về phía này. Mộng Hi không cẩn thận, cơ thể nhỏ bé trực tiếp va vào chân của người đàn ông. Cô bé rên rỉ đau đớn, ngã về phía sau.
“Mộng Hi!” Tình huống đột ngột khiến Hạ Nhiên sợ đến tái mặt, cô bỏ vali lập tức chạy tới.
Vào thời khắc mấu chốt này, người đàn ông thẳng eo khom người xuống, vươn hai tay, vững vàng đỡ lấy lưng của Tiểu Hi, hai người trực tiếp ngã xuống đất.
Hạ Nhiên chạy tới, vội vàng nhìn con gái từ trên xuống dưới, lo lắng hỏi:
"Mộng Hi, con sao rồi?"
“Mẹ, con không sao.” Hạ Mộng Hi lắc đầu, dùng ngón tay út non nớt chỉ vào người đàn ông trước mặt, nhẹ giọng nói: “Là chú đã đỡ con, cho nên con mới không có ngã xuống."
"Vậy thì tốt, không sao là tốt rồi. Mẹ vừa rồi còn sợ muốn chết." Hạ Nhiên vỗ vỗ ngực, tim vẫn đập dồn dập.
Cô ngẩng đầu nhìn người trước mặt: "Cảm..."
Cô còn chưa kịp nói ra hai chữ "Cảm ơn", ánh mắt đã chạm phải đôi mắt sâu thẳm mà lãnh đạm của người đàn ông, nhất thời toàn bộ thanh âm của cô đều nghẹn ngào, căn bản không nói nên lời. Cuối cùng, cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, kinh ngạc đến nói lắp.
"Trình, Trình Thâm?"
Người đàn ông đứng trước mặt anh ta cao hơn 1,88m, khắp người anh ta tỏa ra một luồng khí lạnh lùng và gò bó. Đôi môi mỏng của anh ta khẽ mím lại, trông rất kiêu ngạo. Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc cùng khuôn mặt tái nhợt của Hạ Nhiên, khuôn mặt nghiêm nghị của anh lại siết chặt lại, nhìn chằm chằm vào cô trong khoảng mười giây. Chính vào lúc cô tưởng anh không muốn nói chuyện với mình, đang đinh rời đi thì nghe thấy giọng nói từ tính vàng lên.
"Hạ Nhiên, đã lâu không gặp."
Nghe giọng nói trầm ấm như mọi khi của anh, nhịp tim của Hạ Nhiên càng thêm loạn, ngón tay hơi lạnh nắm chặt cổ áo. Bởi vì động tác không tự nhiên này, Trình Thâm liếc mắt liền chú ý tới chiếc nhẫn kim cương chói mắt trên ngón tay cô, khóe môi cô cong lên vài phần, giọng điệu lãnh đạm mà sắc bén.
“Kết hôn rồi sao? Trở thành vợ của người khác?"
Hạ Nhiên bối rối, đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của cô trong đôi mắt đen của anh, xấu hổ như một chú hề .
“Tôi...” Đôi mắt cô ấy lóe lên, cơ thể mảnh khảnh của cô càng run rẩy hơn.
“Chú có ý gì hả?” Hạ Cẩm Ngôn nhanh chóng đứng trước mặt Hạ Nhiên, ngẩng đầu hung hăng trừng mắt nhìn Trình Thâm, giống như một con dã thú nhỏ hung ác. “Nếu chú dám bắt nạt mẹ cháu, cháu sẽ cho chú biết tay đó."
"Ngôn Ngôn, không được vô lễ." "Mẹ?"
Trình Thâm liếc nhìn người phụ nữ đang cắn môi không nói gì, sau đó nhìn xuống hai đứa trẻ bốn, năm tuổi dưới chân, ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện. Nụ cười trên mặt anh xen lẫn sự lạnh lùng, đôi chân dài trong chiếc quần tây tiến lên một bước, lướt qua Hạ Nhiên. Khi kề vai sát với cô, Trình Thâm dừng lại, giọng nói lãnh đạm của anh vang lên bên tai cô.
"Hạ Nhiên, lá gan cô đúng là không nhỏ."
Sự lạnh lùng trong giọng nói dường như xâm nhập vào xương tủy, khiến cô toàn thân run lên, sắc mặt vốn đã tái nhợt càng lộ rõ.
Khi người đàn ông đi xa, áp lực vô hình quanh người anh ta cũng biến mất, trái tim căng thẳng của Hạ Nhiên cuối cùng cũng thả lỏng một chút. Cô quay lại nhìn người đàn ông được mấy vệ sĩ vây quanh, trong lòng cảm thấy chua xót.
"Mau, mau tới! Nhiếp Tư Diệu sắp tới rồi!"
"Đợi đã, đó không phải là Trình Thâm sao? Trời ạ, anh ta đặc biệt tới đây để đón Nhiếp Tư Diệu sao? Xem ra tin tức đính hôn của bọn họ quả nhiên là thật. Phát tài, phát tài rồi!"
Theo tiếng kêu của những người khác, lực chú ý của Hạ Nhiên không khỏi bị hấp dẫn, cô ngẩng đầu nhìn về phía đó.
Sảnh của sân bay đã được bao quanh bởi những đám đông đến sau khi biết tin, rất nhiều người hâm mộ không ngừng hô vang cái tên "Tư Diệu" rất nhiệt tình.
Khi một số vệ sĩ đẩy qua đám đông, Hạ Nhiên cuối cùng cũng nhìn thấy Nhiếp Tư Diệu - người được bảo vệ nghiêm ngặt. Đối phương mặc một chiếc váy ngắn trễ vai màu bạc, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ được trang điểm tinh xảo, đôi môi đỏ mọng cong lên duyên dáng, cử chỉ và điệu bộ đều tràn đầy phong thái quý tộc. Cô vẫy tay với những người hâm mộ xung quanh mình, cánh tay trắng nõn tự nhiên giữ cánh tay vạm vỡ của người đàn ông, cơ thể yêu kiều dựa vào người anh.
Cùng lúc đó, Trình Thâm cũng vòng tay qua eo cô ấy. Họ cư xử thân mật, như những cặp đôi đang yêu nhau. Cảnh tượng này khiến trái tim Hạ Nhiên đau nhói, ánh mắt nhìn đi chỗ khác. Cứ tưởng mắt không thấy, tim sẽ không đau, nhưng nỗi chua xót càng trào dâng mãnh liệt.
Nhìn thấy vẻ mặt khó coi của cô, Hạ Cẩm Ngôn cau mày, do dự một chút, nghiêm túc hỏi: "Mẹ, nói thật cho con biết, có phải người đàn ông này đã bắt nạt mẹ trước khi con sinh ra không?"
Hạ Nhiên sửng sốt, tiểu tử này sao có thể bắt sóng nhanh như vậy?
"Không, con suy nghĩ nhiều rồi, mẹ chỉ là..."
Cổ họng cô đắng chát, lời vừa ra tới môi liền thay đổi ngữ điệu: "Người đó chỉ là qua đường, mẹ mới gặp chú ấy lần đầu tiên."
Hạ Cẩm Ngôn trợn tròn mắt, trên mặt hiện lên biểu cảm "có quỷ mới tin", Hạ Nhiên bị cậu bé làm cho buồn cười, đưa tay xoa đầu nhóc, nắm bàn tay nhỏ mềm mại của con gái đi ra khỏi sân bay.
Khi đến bên đường, họ dừng xe và rời đi. Lúc này đã gần về đêm, phía xa bầu trời chìm trong bóng tối, vừa lên đường cao tốc thì tốc độ xe lập tức tăng lên. Hạ Nhiên dựa vào cửa sổ xe, nhìn chằm chằm vào khung cảnh nhấp nháy bên ngoài, đôi mắt dần sâu thẳm.
Sau năm năm, cuối cùng cô đã trở lại.
Thật đáng tiếc khi mọi thứ ở đây đã thay đổi từ lâu.
...
Thứ hai là ngày cô ấy đi làm ở công ty mới. Hạ Nhiên dậy sớm, muốn chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa nhỏ, vội vàng mặc áo khoác chạy vào phòng bếp, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ đã bận rộn ở trong bếp.
“Mẹ, hôm nay là ngày đầu tiên mẹ đến công ty mới làm việc, mẹ có thể tắm rửa sạch sẽ được không?” Hạ Cẩm Ngôn thân hình nhỏ bé đứng trên băng ghế nhỏ, bất mãn quay đầu nhìn mẹ.
"Mẹ xin lỗi, lại để con phải dậy sớm như vậy." Hạ Nhiên khom người hôn con trai, sau đó chạy trở về phòng trước sự bất lực của Hạ Cẩm Ngôn, vội vàng trang điểm đơn giản.
Trước chín giờ, cô lái xe ra khỏi khu chung cư. Vì thứ hai là giờ cao điểm đi làm nên trên đường thường xuyên xảy ra tình trạng kẹt xe. Hạ Nhiên cũng không vội, cô mở nhạc trong xe khẽ ngâm nga, cảm thấy rất vui vẻ.
RẦM!
Trong lúc mất tập trung này, xe của cô đã vô tình tông vào chiếc Maybach phía trước!
Hạ Nhiên kinh hãi mở to hai mắt nhìn đuôi xe màu đen sang trọng bị va vào một vết lõm nhỏ, tim cô gần như ngừng đập!
Đây là một chiếc Maybach đó!
Xe rẻ nhất cũng vài triệu, phí bảo dưỡng đương nhiên rất cao. Chỉ là một mảnh lõm nhỏ như vậy, ước tính cũng phải có giá mấy chục vạn đô la đúng không? Nghĩ đến phí đền bù cao, Hạ Nhiên da đầu tê rần. Đáng lẽ cô không nên nghe nhạc trong xe!
Chiếc xe phía trước dường như đã nhận ra rằng nó đã bị đâm, lái xe về phía lề đường.
Thấy tình hình này, Hạ Nhiên nhanh chóng tháo dây an toàn, mở cửa và bước nhanh. Khi kính xe Maybach hạ xuống một chút, Hạ Nhiên lập tức xin lỗi: “Thật xin lỗi, tôi vô tình đụng phải xe của anh. Anh xem như này được không. Anh đưa tôi số điện thoại, tôi sẽ bồi thường phí sửa chữa cho anh. "
Cô nói xong liền dừng lại, nhưng những người trên xe đều phớt lờ cô. Hạ Nhiên tò mò, không khỏi ngẩng đầu nhìn vào bên trong xe, vừa vặn nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt chủ xe, ánh mắt hơi run lên, lập tức kinh hãi lui về phía sau hai bước.
Người trong xe hóa ra là Trình Thâm!
Cô hít sâu một hơi, không ngờ mình lại đụng phải xe của Trình Thâm.
Trên mặt Trình Thâm lạnh lùng lãnh đạm, anh tùy ý nâng mắt liếc cô một cái như nhìn người xa lạ. Cái nhìn này khiến trái tim Hạ Nhiên đau nhói. Nhưng rất nhanh, người trong xe quay đầu nhìn sang chỗ khác, ngẫu nhiên cầm lấy một tờ giấy, trên đó viết một dãy số đưa cho cô.
"Chiều sau năm giờ gọi điện thoại cho tôi, mang xe đi bảo dưỡng."
Hạ Nhiên đưa tay nhận lấy, số điện thoại trên đó là số mà cô quen thuộc nhất. Con ngươi cô run lên, không khỏi nắm chặt tờ giấy, lại ngẩng đầu nhìn lên, cửa sổ xe đã đóng, Trình Thâm nhanh chóng khởi động xe rời đi.
Không dám ở trên đường quá lâu, Hạ Nhiên cũng lên xe. Lái xe ngang qua chiếc Maybach, cô tình cờ phát hiện cửa sổ ghế phụ đang mở một nửa, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của một người phụ nữ bên trong, không nghĩ ngợi nhiều, người phụ nữ này nhất định là Nhiếp Tư Diệu. Trong lòng lại một trận đau âm ỉ, Hạ Nhiên cắn chặt môi, hai tay run rẩy suýt chút nữa không điều khiển được xe.
Sau năm năm, hai người đó cuối cùng cũng kết hôn!
Nghĩ đến đây, cô càng thêm hoảng sợ, hận không thể kiềm chế cảm xúc lúc này, không ngừng cảnh cáo bản thân: "Đây chỉ là ngoài ý muốn, cô và người đàn ông đó không còn quan hệ gì, đừng suy nghĩ nhiều nữa!"
Thiết kế đồ trang sức Philka.
Trong phòng hội nghị được bày trí đẹp mắt, Trình Thâm mặc một bộ âu phục cao cấp màu đen đang ngồi trên ghế chính, những ngón tay thon dài khéo léo lướt thông tin trên màn hình, đôi mắt sâu thẳm sắc bén liếc nhìn những người trong phòng khiến những người có mặt sợ hãi, mọi người không dám thở. Khí chất của người đàn ông này lớn đến nỗi người khác thậm chí không dám nhìn anh ta nhiều hơn.
Người trợ lý sắp xếp tất cả các tài liệu và đưa chúng lên màn hình lớn. Trình Thâm lúc này mới đặt máy tính bảng trong tay xuống, nói: "Cuộc họp này chủ yếu thảo luận về mẫu sản phẩm mới của công ty trong quý này. Tháng trước..."
"Xin lỗi tôi đến muộn!"
Kèm theo giọng nói trong trẻo mà vội vàng của người phụ nữ, cửa kính phòng họp bị đẩy ra, một người phụ nữ mặc váy sâm panh chạy tới, trên tay ôm mấy tài liệu. Cô ấy có dáng người mềm mại, đường nét thanh tú xinh đẹp, trên mặt trang điểm nhẹ, thoạt nhìn là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Giọng nói giữa chừng bị cắt ngang, Trình Thâm cau mày nhìn về phía phát ra âm thanh, đúng lúc người phụ nữ đứng đó cũng tỏ vẻ áy náy. Bốn mắt chạm nhau, mọi thứ xung quanh dường như chìm vào tĩnh lặng chết chóc. Sau khi nhìn rõ người phụ nữ này là ai, ánh mắt Trình Thâm càng lạnh hơn, tựa hồ rất bất mãn với sự xuất hiện đột ngột của cô ta. Anh thực sự không ngờ rằng nhà thiết kế trang sức cao cấp kiêm giám đốc được công ty thuê với mức lương cao cách đây không lâu hóa ra lại là Hạ Nhiên.
Hạ Nhiên thậm chí còn ngạc nhiên hơn, cô không bao giờ nghĩ rằng Trình Thâm lại là chủ tịch của công ty thiết kế trang sức Philka. Hai người nhìn nhau, cũng không ai lên tiếng trước, điều này khiến bầu không khí trong phòng họp vô cùng khó xử, mọi người nhìn nhau, tự hỏi không biết nhà thiết kế mới có quen biết chủ tịch hay không.
Sau khi im lặng vài giây, Hạ Nhiên cố gắng quay đi, nở nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, bước vào phòng họp một cách bình tĩnh, nhìn những người có mặt và nói: "Xin chào, tôi là Hạ Nhiên, đồng thời là người mới đến từ bộ phận thiết kế hôm nay. Công việc sau này, mong mọi người giúp đỡ."
Tất cả mọi người một trận xôn xao, bọn họ thật không ngờ tổng giám đốc mới còn trẻ như vậy, lại còn là một mỹ nhân da trắng nõn nà!
Sau khi Hạ Nhiên giới thiệu bản thân, thấy trong phòng họp chỉ còn trống chiếc ghế bên cạnh Trình Thâm, cô bình tĩnh đi tới chào người đàn ông.
"Trình tổng, hân hạnh."
Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy nở một nụ cười chuyên nghiệp, như thể cô ấy không quan tâm đến sự xấu hổ vừa rồi. Sự xuất hiện của Hạ Nhiên khiến ánh mắt Trình Thâm hơi lóe lên một chút, sau đó anh thu hồi ánh mắt, tiếp tục chủ đề của cuộc họp.
"Mẫu mới đã được quyết định vào tháng trước, và hai mẫu đã được vội vã đưa ra khỏi nhà máy."
Vừa nói, trợ lý bên cạnh lập tức lấy mẫu ra, Trình Thâm tuyên bố: "Mẫu mới sẽ được ra mắt trước cuối năm và Nhiếp Tư Diệu sẽ là người đại diện."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play