Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Đn Sololeveling] Sứ Giả Mù

1

....
đầu năm 2019, tại Maryland phía Đông nước Mỹ
xuất hiện 1 cánh cổng cấp S trên bầu trời
chính phủ Mỹ đã di tản người dân ra khỏi khu vực đó và giao cánh cổng đó cho hội Scavenger (kẻ dọn xác)
sau mấy ngày đợi cánh cổng đó bị vỡ, các thợ săn cũng đã đứng ở đó chờ đợi những con quái vật xuất hiện
nhưng rồi 5'...10'... và thậm chí là 30' sau bọn họ cũng không thấy hay cảm nhận được chút gì về thứ được gọi là quái vật
khi tất cả thợ săn đều đã chuẩn bị dừng lại và quay về vì nghĩ cánh cổng này là 1 cánh cổng rỗng(không có gì bên trong) thì từ cánh cổng lấp ló 1 bóng dáng, thứ đó đi khập khiễng và xụi lơ trông như chẳng có tý sức lực nào
tất cả thợ săn hướng mắt về thứ đang di chuyển ra khỏi cánh cổng ấy càng nhìn họ càng thấy rõ, thứ đó trong như 1 cô bé chỉ mới 13-16 tuổi mái tóc trắng ngắn, trang phục còn khá lạ mắt người thì bê bết máu đỏ, xanh,...(máu quái vật)
mái tóc trắng sớm đã bị máu quái vật dính đầy bộ đồ mà cô bé đó mặc cũng đã bị nhuộm màu, không còn màu trắng thuần khiết nữa
trên tay con người đầy máu ấy cầm chặt 1 cái balo và nó dường như đã bị lấp đầy bởi thứ gì đó. đi ra khởi cánh cổng được mấy mét thì cô bé đó đã gục ngã trên nền đất, máu lan ra từ em tạo thành 1 vũng lớn
chiếc balo mà em cầm cũng đổ xuống lộ ra cũng viên tinh thạch trên những quái vật, toàn bộ đều là những tinh thạch cấp cao!
những người ở đó chứng kiến toàn bộ không dám lại gần người đang nằm gục ở đó vì chẳng biết đó là con người hay quái vật
cuối cùng, người đi tới xem xét chỉ có Thomas thợ săn được xem là người mạnh nhất, là 1 trong số những "thợ săn cấp quốc gia"
ông nhìn cô bé nằm thoi thóp đó rồi nhìn chiếc balo đầy ụ những tinh thạch của những quái vật cấp cao
sau 1 lúc cũng kêu người trị thương cho em và đưa em tới bệnh viện chờ ngày thẩm vấn.
1 tuần sau, em tỉnh dậy trong phòng bệnh. nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh em không khỏi lo sợ
rồi đột nhiên cánh cửa phòng được mở ra là y tá được phân nhiệm vụ chăm sóc em
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
eh...eerh..?//sợ//
ý tá: hả? tỉnh rồi sao?//bất ngờ//
ý tá: bác sĩ! bác sĩ! tỉnh rồi! bệnh nhân tỉnh rồi!//vội la lên//
ngay sau đó có mấy y tá và bác sĩ chạy tới người kiểm tra, người hỏi xem em ra sao
sau khi đã xác nhận em đã hoàn toàn bình phục thì đã gọi cho người của văn phòng thợ săn
bọn họ sớm đã kiểm tra đồ bên trong balo của em. ngoài những tinh thạch quái vật ra còn có: 2 chiếc trâm cài tóc, 1 chiếc điện thoại di động, và 1 ... bộ đồ?
NovelToon
trong balo có mỗi bộ đó và khi em xuất hiện họ cũng thấy em mặc bộ giống hệt, có lẽ là cùng 1 mẫu vì toàn thân bê bết máu nên lúc đầu còn tưởng áo màu đỏ chứ không phải màu trắng
tác giả
tác giả
phần ngực t ngựa ngựa vẽ bự vậy thôi chứ con này không bự vậy đâu

2: xuân, hạ

Em được đưa đến 1 căn phòng kín chỉ có 1 tấm kính 1 chiều nhìn vào trong và 1 cách cửa ra vào
1: rồi hãy nói cho tôi biết cô là ai?
người thẩm vấn ngồi đối diện cách cô 1 cái bàn chất đầy tài liệu
bên ngoài, Thomas cũng tò mò tới xem người được cho là tự mình xử lý hầm ngục cấp S này
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
t-tôi... tôi là .. ai?//ngơ ngác//
1: hả?...//hoang mang//
...
sau 1 hồi tra khảo thì người đó cũng đi ra khỏi phòng với 1 gương mặt không hề ổn
phó giám đốc văn phòng thợ săn: sao? kết quả thế nào?
1: ah... chuyện là con nhóc đó chẳng nhớ gì cả//bối rối//
phó giám đốc văn phòng thợ săn: cái gì?! cậu đùa tôi à??
1: không... sao tôi dám? nhưng thật sự cô ta chẳng nhớ gì cả, cô ta chỉ biết rằng cô ta đang ở trong nhà chuẩn bị đi ra ngoài thì sau lưng xuất hiện 1 cánh cổng hầm ngục và cô nhóc đó chẳng biết đó là gì nhưng do tò mò nên đã lại gần xong bị hút vào trong
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
*bị hút vào?!*
Phó giám đốc văn phòng thợ săn: rồi sao nữa? còn không??
1: vâng... và lúc mở mắt ra thì đã thấy mình đang ở 1 nơi xa lạ với những bông, cây hoa nở rộ như mùa xuân những bông hoa và những thứ xinh đẹp ở đó mọi thứ đều có 1 mùi hương rất thơm nhưng ngửi lâu sẽ cảm thấy rất đau đầu và thân thể rụng rời
phó giám đốc văn phòng thợ săn: 1 hầm ngục... như mùa xuân?//khó hiểu//
1: cô ấy nói rằng trong lúc mê man bởi mùi hương đó cô đã thấy 1 bóng người có mái tóc hồng, mặc kimono màu hồng đứng từ xa nhìn khi cô ấy tỉnh lại do sức nóng khủng khiếp thì nhận ra mọi thực vật xung quanh đã khô khéo, nước trong hồ cũng cạn, cá cũng đã bị nướng chín
phó giám đốc văn phòng thợ săn: //sốc//
1: ở đó sức nóng rất kinh khủng, nó cứ như sa mạc vậy... thậm chí cô ấy còn hoa mắt chóng mặt khi nó chỉ mới xuất hiện mấy giây
phó giám đốc văn phòng thợ săn: *khó hiểu quá... cứ thế này thì mình sẽ phải từ chức vì tổn thọ*
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
*mùa xuân... mùa hạ...*//==//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
*đừng nói sẽ có cả mùa thu và mùa đông nhé...*
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
*hầm ngục 4 mùa sao..? thú vị thật đấy*//khẽ mỉm cười//
sau đó người thẩm vấn ấy tiếp tục tường thuật lại những gì em nói
1: ở đó khô héo đến đáng thương, trước mặt phía xa xa là 1 ngọn núi lửa khổng lồ đang sôi sục có mấy con rồng dung nham nằm xung quanh ngọn núi lữa đó, có vài "con người" cũng đang nằm dựa vào những con rồng khổng lồ đó
phó giám đốc văn phòng thợ săn: con người? trong hầm ngục có con người sao?
1: tôi không biết, nhưng nghe con bé đó kể lại thì những người đó không hoàn toàn giống 1 con người
phó giám đốc văn phòng thợ săn: ???
1: theo mô tả thì... tôi đã vẽ đại khái được thứ mà con bé đó nói
nói rồi anh ta đưa 1 trang giấy vẽ cho phó giám đốc, tuy có chút nguệch ngoạc những cũng có thể nhìn ra thứ được vẽ không phải con người
đôi tai dài như tai yêu tinh mái tóc đỏ rực đôi mắt lấp lánh như pha lê đỏ và lông mi dài cũng màu đỏ
móng tay nhọn cũng được sơn màu đỏ tươi
không những thế còn trông vô cùng to xác tên nào tên nấy đều cao khoảng 2m, ít nhất cũng 1m9
phó giám đốc văn phòng thợ săn: tên nào cũng như thế sao?
1: vâng, lời khai là như thế ạ
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
cậu vẽ cũng đẹp đấy chứ//cười//
1: a-ah... v-vâng cảm ơn ngài...//mặt có chút đỏ//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
hình như cậu cũng là thợ săn, vào hội tôi chứ?
phó giám đốc văn phòng thợ săn: xin ngài... đừng dụ dỗ nhân viên hiệp hội nữa//chán không thể tả//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
hahaha...
tác giả
tác giả
vô tri vl
phó giám đốc văn phòng thợ săn: vậy là hết rồi à?
1: à... chuyện đó... cô bé đó nói là những người đó đã phát hiện ra mình và đuổi theo tấn công bằng những ngọn giáo cô bé đã bỏ chạy ngay khi bọn chúng nhìn thấy mình dù là thế nhưng bọn chúng rất nhanh nên đã nhanh chóng bị bao vây
phó giám đốc văn phòng thợ săn: bao vây ư?? nhìn hình dạng và tình hình mà con bé đó kể lại thì chắc cánh cổng đó là 1 xích môn vậy tại sao con bé lại thoát được chứ? lại còn đem theo rất nhiều tinh thạch ra khỏi cổng
1: cô ấy nói cô ấy cũng không biết, cô nhớ lúc bị bao vây thì cô đã ngất đi 1 lát rồi ngay khi tỉnh dậy cô đã thấy có rất nhiều viên đá nằm rải rác xung quanh mình, còn có mấy chất lỏng màu đỏ nữa.. trên người cô cũng dính đầy chất lỏng đó
tác giả
tác giả
tinh thạch và máu đó mấy má
phó giám đốc văn phòng thợ săn: chất lỏng đó có lẽ là máu rồi nhưng tại sao lại gọi tinh thạch là đá? bộ con bé không biết tên gọi hay thậm chí là không biết đó là gì?
1: vâng.... cô bé không biết nó là gì hết... chỉ đơn giản thấy nó đẹp nên lụm thôi...//bất lực//
phó giám đốc văn phòng thợ săn: *lỡ nó có độc hay gì có hại thì sao chúa* //cạn kiệt ngôn từ//
NovelToon
tác giả
tác giả
khỏi lo, nó mà vô chế độ lạc quan thì thứ gì đẹp nó đều lụm hết mặc kệ nó độc hay không

3: mùa thu và nỗi ám ảnh

phó giám đốc văn phòng thợ săn: chỉ nhiêu đó thôi sao?
1: chứ ngài muốn nhiêu...?
cả 2: ...
phó giám đốc văn phòng thợ săn: đuổi việc
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
vô hội tôi nè=>>✨
phó giám đốc văn phòng thợ săn: ...//nhòn Thomas//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
...//nhìn lại//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
ngài đuổi việc cậu ta rồi mà...?
...
sau 1 hồi thì anh ta cũng vào lại căn phòng và ngồi vào ghế đối diện em 1 lần nữa
em sớm đã ngủ quên mất khi anh ta ra khỏi phòng
anh ta có chút bối rối nhìn em đang gục lên gục xuống 1 lúc rồi cũng lay em dậy
1: ah... này, chúng ta... tiếp tục cuộc thẩm vấn chứ?
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
v-vâng ạ..//rụt rè//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
//đứng bên ngoài nhìn vào//
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
Thomas Andre(ông chú cười tươi roi rói)
*trông mỏng manh thế mà... không thể có chuyện 1 mình con bé đó dọn sạch 1 hầm ngục cấp S*
...
1: được rồi, tiếp tục câu chuyện ban nảy
1: sau khi em nhặt mấy viên đá đó rồi như thế nào? em có thể kể chi tiết hơn không?
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
để xem... em không giỏi ghi nhớ lắm... em nhớ được gì sẽ kể...
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
sau khi nhặt mấy viên đó đủ màu đó em đã đem theo chúng và đi về 1 hướng... em không biết là đi đâu nhưng theo linh cảm là quay lưng với cánh cổng đưa em tới đó
1: à ừ...//ghi chép// tại sao em lại không đi về phía cánh cổng? chẳng phải như thế sẽ có thể giúp em ra khỏi đó sao?
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
em không biết, em thích thì em đi thôi
NovelToon
1: *cái tư duy của con bé này có được ổn không vậy trời...*
1 lần nữa anh thẩm vấn nghi ngờ thế giới quan của con bé tóc trắng này
1: ha... được rồi... tiếp đi nào cô bé•́ ‿ ,•̀
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
...//cố gắng nhớ lại//
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
ờm... em đi 1 chút thì đã đi ra khỏi nơi còn hơn sa mạc đó thay vào đó em đã đi tới 1 vùng đất có khung cảnh rất yên bình 1 con đường dài bất tận, những băng ghế cách đều nhau, những chiếc lá vàng đang rơi xuống khắp nơi phủ vàng mọi thứ trừ con đường đó
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
khung cảnh giống như đang ở trong rừng... nhưng lại có 1 con đường rõ ràng là con người tạo ra... em không thể nhìn thấy thứ gì ngoài ghế, lá và cây úa vàng, con đường...
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
những thứ ngoài xa xa cứ như bị làm mờ đi vậy
1: ừm... ừm ...//ghi chép//
1: vậy... ý em là nơi đó giống như mùa thu?
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
ah! đúng đúng! nó rất yên bình và mát mẻ! còn... còn rất cô đơn đáng sợ...
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
hmm... nhưng...
1: huh?
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
hmmm... khi em đang đứng nhìn xung quanh không dám làm gì thì có 1 chiếc lá vàng đang rơi xuống chạm vào em
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
em thấy hơi nhói khi chiếc lá đó lướt qua da em lúc em nhìn lại thì thấy chiếc lá đó đã cứa sướt da mình và vết thương đó đang chảy máu
1: !... chiếc lá đó đã làm em bị thương khi chỉ vừa lướt qua da thôi sao?! như vết thương khi bị 1 con dao cắt trúng tay?!
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
vâng ạ...
1: những chiếc lá... sắc bén...?//lẩm bẩm, ghi chép vào sổ//
1: em có xem kĩ chiếc lá đó và những chiếc lá khác không? nó giống nhau chứ?
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
vâng, toàn bộ đều như nhau
1: ah... được rồi... thông tin mà em đưa ra đều là những thứ mà thế giới chưa ai trải qua, nó thật sự hiếm !
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
...trông lúc em đang loay hoay nhặt những chiếc lá đó..
1: EM NHẶT NÓ SAO?!!!//hoảng hốt tột độ//
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
H-HỂ?!//giật thót//
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
vâng ạ...!//sợ hãi//
1: *TRỜI ƠI...!! NGÓ XUỐNG MÀ COI...!* *AI ĐỜI GẶP MẤY THỨ ĐÓ MÀ KHÔNG TÌM ĐƯỢC THOÁT LẠI ĐI LỤM CẤT CHỨ*
NovelToon
1: v-v-vậy... lý do em nhặt nó là gì...?//cố gắng bình tĩnh//
1: *trời ơi...em ơi... trả lời 1 cách thuyết phục đi nào*//khóc không ra nước mắt//
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
ah... tại thấy nó rất sắc nhọn mên em muốn mang theo phòng thân
1: //BÙNG NỔ//
...
đã có vài người thấy anh ta sắp không bình tĩnh được thì đã đưa anh ta ra ngoài và làm dịu anh ta
phó giám đốc đã đi tới hỏi tình hình thẩm vấn thì anh ta không nói gì mà chỉ đưa ghi chép của mình, anh ta đã ngất đi ngay khi đưa nó cho phó giám đốc
sau ghi đọc những gì bên trong thì cả Thomas và phó giám đốc đều kinh ngạc với những gì mà em trải nghiệm
nó thật sự rất mới lạ
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
*... mình còn muốn nói là... có 1 ai đó đã tấn công mình...*//bối rối khi thấy người thẩm vấn mình được bế ra ngoài//
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
hmm...//nhớ lại//
- ký ức -
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
ah... *ai vậy???*//sợ hãi nhìn người con trai phía xa//
người con trai với mái tóc vàng như ánh hoàng hôn, vóc dáng khá mảnh khảnh gương mặt dịu dàng cùng nụ cười như có thể sưởi ấm mùa đông gương mặt dịu dàng ấm áp nở nụ cười với em ngay khi em bỏ phòng bị vì nụ cười và gương mặt dường như vô hại ấy thì 1 chiếc lá sượt ngang má em
Sily (Jennie)
Sily (Jennie)
hả...?//ngơ ngác//
em đưa tay chạm lên vết thương do chiếc lá ấy gây ra
trong lúc em còn đang hoài nghi thì những chiếc lá khác dưới chân đang dao động nó dần dần chuyển động và như bị gió điều khiển quay vòng vòng xung quanh em từng lá từng lá cứa vào thân em, máu cũng từ đó mà rỉ ra
em muốn thoát khỏi nó nhưng không thể vì nó quá dày đặc cơn đau và vết thương 1 lúc càng nhiều ánh mắt em vô tình nhìn về phía người con trai ấy, mong anh ta có thể giúp nhưng không... người đó vẫn đứng bất động hướng về em môi vẫn nở nụ cười dịu dàng ấm áp ấy không hề thay đổi nét mặt bình thản dịu dàng ấy làm em càng hoài nghi
"tại sao..." "tại sao lại đứng trơ ra đó...?" "tại sao lại không giúp mình...?" "anh ta là ai...?" "tại sao...tại sao..." "TẠI SAO?!!"
hàng ngàn câu hỏi tại sao lần lượt được đặt ra trong đầu em, em thất vọng về thứ đang được diễn ra trước mắt
"tại sao... tại sao lại bỏ rơi ta..?"
câu hỏi được đặt ra, cậu hỏi ấy lặp đi lặp lại trong đầu em nó làm em cảm thấy những vết thương mà em được chịu không sánh được câu hỏi vừa lạ vừa quen ấy khiến tim em đau hơn gấp trăm ngàn lần đau gấp ngàn lần những vết thương mà những chiếc lá tại ra nảy giờ
lúc đó... em đã ngất đi vì cơn đau từ bên ngoài lẫn bên trong quá dữ dội
khi em tỉnh dậy vì cơn đau da thịt thì em đã nhìn thấy 1 viên đá lấp lánh ánh vàng trước mặt không xa
vẫn như cũ, em vẫn nhặt nó nhưng không tùy tiện như ở nơi khô héo khi nảy mà là vì em thấy viên đá này rất quen thuộc và ấm áp như chàng trai tóc vàng đó...
không ngoài dự đoán, xung quanh và thân thể em đã dính máu nữa... những chiếc lá cũng đầy máu
em cũng đã bị thương nặng bằng chứng là những chiếc lá đang dính máu của em bộ đồ đang mặc đã bị cắt tả tơi thân xác đã bê bết máu em đau như muốn rụng rời cả tay chân
sau khi nhặt viên đá đó thì em đã bỏ nó vào balo cất bước đi theo con đường dường như được dẫn lối em sợ mình mà ở đó thêm giây này nữa sẽ bị cắt cổ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play