[Countryhumans] Sống Sót
Chapter 1
「 China bất tivi lên, tin tức chỉ đưa tin về sự mất tích của cường quốc USA và con trai ngài USSR - Russia 」
「 Hiện nay, cả thế giới đang chấn động. Nhân chúng nước Mỹ đang khủng hoảnh vì thủ lĩnh mất tích 」
「 China thở dài rồi tắt tivi. Hắn tiến tới chỗ đống văn kiện bừa bộn trên bàn, mở ngăn kéo tủ ra, bên trong là một bức thư ngả màu 」
「 China cầm lên, đọc đi đọc lại lá thư cả ngàn lần rồi, đến nỗi hắn nhắm mắt cũng có thể đọc trôi chảy nội dung bức thư 」
「 "Gửi China
Ta và Russia xuống dưới đợi ngươi trước nhé! Chúng ta rất mong gặp ngươi đó. Thật sự ta đã quá mệt rồi...ngày nào cũng phải đối mặt với những lời trách móc kia. Ta và Russia yêu nhau thì sai sao? Chỉ vì ta và hắn đều là nhân quốc..? Là kẻ đứng đầu một đất nước...? Dân chúng lúc nào cũng gửi một đống thư, yêu cầu ta phải cắt đứt mối quan hệ với Russia...bắt ta phải trở thành một người thủ lĩnh gương mẫu? Ta quá mệt rồi nên đi trước đây! Hẹn gặp ở dưới suối vàng nhé China!
Kí tên
American. " 」
「 China thở dài rồi nhét thư vào ngăn tủ, hắn cầm điện thoại lên và kiểm tra tin tức 」
「 Người dân nước Mỹ đang than khóc cho vị thủ lĩnh của mình. Họ đâu ngờ, chính họ đã tự tay giết chết thủ lĩnh của mình chỉ vì thứ yêu cầu vớ vẩn kia. Ai mà chẳng mong muốn hạnh phúc chứ 」
「 Tin nhắn đến, là của gã Japan, một kẻ cũng khá thân với China, ít nhất là hắn nghĩ như vậy 」
『 China 』
📲Nói nhanh! Ngươi đang làm phiền ngày nghỉ của ta đấy!
『 Japan 』
📲Lát nữa sẽ có một món quà nhỏ dành tặng ngươi! Là một cuốn tiểu thuyết khá nổi ở đất nước ta
『 Japan 』
📲Đọc thử và nhớ nêu cảm nhận
「 China cũng không quan tâm, trực tiếp ném điện thoại lên ghế sofa, bản thân tiến tới chiếc ghế dài rồi nằm thiếp đi 」
「 Chưa tới nửa tiếng sau, người hầu đã đặt một bưu kiện trước cửa phòng. China chậm rãi đến nhặt lên và bóc ra 」
「 Hắn ấn tượng vì bìa truyện khá đẹp. VietNam đứng trên sân thượng, tay cầm một khẩu súng AK, mắt hướng xuống dưới 」
「 Hắn tụ nhủ nếu thay bản thân vào vị trí này có lẽ khá ngầu đấy! China cũng mở ra và đọc trang đầu tiên 」
「 Hắn phải công nhận cuốn tiểu thuyết này khá hay. Nhưng tại sao hắn chỉ xuất hiện vỏn vẹn trong một chương? Còn bị đám zombie ngấu nghiến ăn nữa 」
「 Hắn thở dài rồi thẳng tay ném cuốn tiểu thuyết lên bàn rồi nhắm mắt, tiến vào giấc ngủ 」
Chapter 2
「 Xác nhận kí chủ thứ 3 」
「 China hắn cau mày, tiếng nói đấy cứ oang oang trong đầu hắn. Giọng nói máy móc, vô cảm 」
「 Xin chào China! Buổi sáng tốt lành 」
「 Giọng nói máy móc ấy được thay bằng một giọng nói vui vẻ, năng động, thậm chí China còn nghe tiếng cười khúc khích làm hắn bất giác rùng mình 」
『 Ái Nguyên 』
China đừng lo! Tôi là Ái Nguyên! Là bạn của China đóoo
「 Một người hiện ra, khoan, đây không phải người, gã ta bay lượn như một hồn ma, nhưng khuôn mặt không chút nhợt nhạt như người chết 」
『 Ái Nguyên 』
Ái Nguyên đã nói rồi mà? Ái Nguyên tên Ái Nguyên đóoo
『 Ái Nguyên 』
Ranh giới sống chết!
『 Ái Nguyên 』
Ái Nguyên kéo China đến đây vì muốn China xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết đó!
『 China 』
Nếu ta không đồng ý?
『 Ái Nguyên 』
Ngươi sẽ chết
「 Tên tự xưng là Ái Nguyên kia nở một nụ cười tươi, cảm giác như không hề mang chút ác ý nào. Nhưng điều đấy khiến China nghi ngờ, gã kéo China đến đây rồi ép cậu xuyên không làm sao có thể không nghi ngờ cơ chứ?! 」
『 China 』
Vậy ta thà chết còn hơn! Chẳng rảnh việc đi xuyên không!
『 Ái Nguyên 』
Nếu Ái Nguyên nói American và Russia cũng phải tham gia vụ này thì China có theo không?
『 China 』
American...và Russia.,,?
『 Ái Nguyên 』
Đúng đó! Lão Diêm Vương muốn có thứ gì đó thú vị để xem nên quyết định chọn ban người
『 Ái Nguyên 』
Bằng cách quay số!
「 China cũng cạn lời, chỉ vì một chút thú vui mà bắt ép họ đến đây, có điên không chứ?! 」
『 China 』
Ta không còn sự lựa chọn nào khác? Ngoài xuyên không?
『 China 』
Ta muốn gặp American và Russia
『 Ái Nguyên 』
Tất nhiên rồi nè! Nhưng họ đã đến đó trước rồi
『 Ái Nguyên 』
Nên Ái Nguyên sẽ kể qua nội dung lẫn bối cảnh
『 Ái Nguyên 』
Đây kà một cuốn sách nói về thế giới khi chìm trong dịch bệnh zombie. Quân đội chỉ biết bất lực trước sự cầu xin của dân chúng. May thay quý ngài Third Reich đã đứng lên, lập một đội quân chống lại zombie
『 Ái Nguyên 』
VietNam là đội trưởng chỉ huy quân đoàn thứ 11 trong đội quân, China là chỉ huy quân đoàn thứ 9. VietNam rất được mọi người yêu quý, trong đó có cả China...
『 China 』
Được rồi ngưng đi!
『 China 』
Ta biết hết mà! Đó chẳng phải nội dung trong cuốn tiểu thuyết mà tên Japan gửi cho ta đọc sao?!
『 Ái Nguyên 』
Ưm...vậy Ái Nguyên sẽ giúp China có kí ức nguyên chủ lẫn sức mạnh của nguyên chủ nhaa
『 China 』
Điều đó là tất nhiên
「 Ái Nguyên cười tít mắt, vẫy tay chào China. China đột nhiên mất đi ý thức, lúc tỉnh dậy, cậu đã ở trong một cái lều cũ 」
Chapter 3
「 China cầm lấy cây giáo nằm gọn trong góc, đây là một trong hai vũ khia chuyên dụng của nguyên chủ 」
「 Cây quạt của nguyên chủ làm bằng lưỡi dao lam nên rất sắc, không cẩn thận một chút là đứt tay, nguyên chủ thường đeo bên eo, coi đấy như mà một dụng cụ làm màu cũng như là một cây quạt bình thường 」
「 China đi ra khỏi lều, các binh sĩ thấy hắn liền chờm hắn cũng chỉ gật đầu lại 」
『 Macau 』
Huynh trưởng dậy rồi sao? Đệ với Taiwan nấu đồ ăn xong rồi, chúng ta mau ăn rồi trở về trụ sở chính
『 China 』
Ừ, zombie không lởn vởn quanh đây chứ?
『 Macau 』
Không có ạ, đệ đã kêu người tuần khu vực xung quanh
『 China 』
Ừ, gọi họ đến ăn đi, huynh đi tuần một lát
「 Macau nhanh chóng chạy đi gọi những người khác lại ăn, còn China đi xung quanh kiểm tra. Hắn cột cây giáo sau dây buộc lưng rồi dùng cây quạt để trước ngực quạt 」
「 Quả thật ở đây quá hoang sơ, cây cối thì gần như chết hết, không một cọng cỏ nào còn sống, nơi đây là rừng sâu nên khá ít zombie, gọi là rừng những cũng chẳng còn cây nào sống cả 」
「 China chọn một góc cây chết rồi ngồi xuống, cậu ngắm nhìn các binh sĩ đang được Taiwan múc canh cho, quả thật đệ dệ của hắn luôn là người hiền lành cho dù ở bất cứ đâu 」
『 Japan Neko 』
Ngài...không ăn sao?
「 Japan Neko tiến đến, tay ôm chặt một con thỏ bông cũ được khâu lại bằng đủ màu vải, cô bé thật trọng nhìn China cứ như sợ hắn sẽ chồm tới và ăn thịt cô bất cứ lúc nào 」
『 China 』
Neko sao? Tôi nghĩ em đang đi với chỉ huy quân đoàn thứ 5 với anh trai chứ? Tên Japan ấy?
『 Japan Neko 』
Lúc về trụ sở chính...em..em bị lạc, tình cờ thấy quân đoàn của Ngài nên đi theo...
『 China 』
Tên đấy không trông coi em kĩ nhỉ? Ra kia kêu Taiwan múc đồ ăn cho
『 Japan Neko 』
Em...em không có đói...em có lương khô rồi
「 Neko chìa bàn tay đang cầm lương khô của mình, China hơi khẽ nhăn mặt vid lương khô ăn cũng chả ngon là mấy, ít nhất so với đồ mà đệ đệ hắn nấu. Hắn đứng dậy và bế Neko lên 」
『 China 』
Ăn mấy thứ này không ngon đâu, ra kia ăn sẽ ngon hơn
『 Japan Neko 』
Em...em không đói
『 China 』
Đừng lo, đồ ăn ở quân đoàn thứ 9 không thiếu đâu
「 China cười mỉm rồi bế Neko ra chỗ Taiwan, Taiwan khá bất ngờ vì nghĩ huynh trưởng đến ăn đồ ăn chứ? 」
『 China 』
Một phần cho cô bé đi lạc này
『 Taiwan 』
Neko sao? Mà huynh có ăn không?
「 Taiwan múc một phần ăn đưa cho China, China nhận lấy và bế cô bé ra gốc cây chết vừa rồi 」
Download MangaToon APP on App Store and Google Play