Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Trọng Sinh Quy Phục Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 1 : Trọng sinh rồi

Khuôn mặt xinh đẹp nhuốm đỏ những vệt máu, đầu óc choáng váng nhưng cô vẫn có thể nhận ra được hai con người trước mặt.

-“ Mộc Như ý! À không tôi nên gọi cô là Lâm Ánh Nhạn mới đúng. Cha mẹ đã đắc tội gì với cô kia chứ, sao cô lại lấy oán trả ơn?”

-“ Hahaha sắp chết đến nơi mà còn nhiều lời sao? lát nữa mày cũng sẽ được gặp cha mẹ mày nhanh thôi! còn chuyện mày hỏi hai người đó có lỗi gì với tao không hả? dĩ nhiên là không rồi! nhưng chỉ mình mày chết thì cũng chưa đủ, cả gia đình mày chết đi thì tài sản mới thuộc về tao được!”

-“ Từ khi nào cô lại trở nên ác độc như vậy? Chẳng phải Chu Hạo Hiên đã thuộc về cô rồi hay sao?”

-“ Thuộc về tao??? mày chắc có vấn đề về thần kinh rồi! à không, phải nói là mày quá ngu. Ngay từ đầu Hạo Hiên đã yêu tao rồi. Phải không anh yêu?” - Lâm Ánh Nhạn quay sang phía hắn.

-“ Phải! chỉ có Nhạn Nhạn mới làm bổn thiếu gia đây sung sướng, xong hôm nay em phải bù cho anh đó nha!”

câu nói của hắn ta khiến cô kinh tởm đến rùng mình. Hắn không còn là Hạo Hiên của trước đây nữa, cô thật sự thất vọng khi đã từng tin tưởng hai con người trước mặt, cô cười khổ nhìn hai con người đó.

-“ Hai người quả thật rất hợp nhau! đê tiện.”

-“ Con khốn! bắn nó đi.”

sau câu nói của Lâm Ánh Nhạn, tiếng súng nổ chói tai vang lên, viên đạn ghim sâu vào người cô. Máu từ vết thương chảy nhuốm đỏ chiếc váy trắng, giọt nước mắt từ từ lăn xuống. Cô thật không cam tâm mà. Hai con người độc ác đó vì muốn chiếm trọn gia sản Mộc Gia mà không ngần ngại thuê người gây tai nạn khiến cả cha và mẹ cô đều mất mạng.

-“ Cha… mẹ… con gái bất hiếu không bảo vệ được hai người… con đến tìm hai người để tạ lỗi…”

nói xong cô nhắm nghiền mắt cả thân thể nhuốm đầy máu đỏ tươi trên nền đất lạnh lẽo.

......................

Tự nhiên cô cảm nhận được có thứ gì đó ấm nóng trên trán. Cô giật mình tỉnh giấc.

-“ Tiểu Thư… con tỉnh rồi sao?”

-“ Vú Trần??? sao sao…”

Vú Trần là vú nuôi của cô, bà đã chăm sóc cho cô kể từ lúc lọt lòng,cô nhớ là 4 năm trước Vú Trần bị vu oan lấy trộm chiếc vòng cổ của Lâm Ánh Nhạn nhưng mọi người đều tin Vú Trần không làm việc như vậy chỉ có Lâm Ánh Nhạn là khăng khăng đổ tội cho bà, nhưng vì lòng tự trọng nên bà đã xin nghỉ về quê. Sau này cô mới biết mọi việc đều là do Lâm Ánh Nhạn bày trò. Nhưng không phải đó là chuyện của 4 năm trước hay sao? tại sao bây giờ Vú Trần lại ở ngay trước mặt cô như vậy? Cô còn nhớ như in tên Hạo Hiên đó đã chĩa súng bắn cô như thế nào nữa kia mà, sao bây giờ cô lại nằm trong phòng của mình? muôn vàn câu hỏi hiện ra trong đầu khiến mặt cô ngơ ngác không thể thốt ra được lời nào.

-“ San San! con không sao chứ?”

-“ Vú Trần???”

-“ Con bị sao thế? đừng làm ta sợ mà?”

-“ Con không sao! nhưng có phải mơ không ạ?”

cô tự đưa tay véo lên má mình, cảm giác đau rất chân thật, cô không hề nằm mơ.

-“ Con ổn thật chứ?”

-“ Vú Trần… năm nay con bao nhiêu tuổi ạ???”

-“20. Đừng nói ốm mấy hôm mà con quên luôn tuổi của mình đấy nhé!”

hai mươi tuổi? vậy là cô đã sống lại và quay về 5 năm trước hay sao? có phải ông trời thương xót cô nên đã cho cô sống lại để thay đổi tương lai và trừng trị những kẻ hãm hại cô , hãm hại gia đình cô hay chăng? cô mơ hồ không biết là thật hay mơ nữa. Vú Trần nhìn cô vừa lo lắng vừa khó hiểu, cánh cửa phòng mở ra mẹ cô nhẹ nhàng bước vào. Vừa nhìn thấy mẹ cô chợt oà khóc rồi chạy đến ôm bà.

-“ Đúng là mẹ rồi! con rất nhớ cha mẹ.”

-“ Cái con bé này! lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy!”

lúc này cha cô cũng bước vào, cô mới chắc chắn bản thân đã sống lại thật rồi. Cô hạnh phúc ôm ba mẹ của mình. Cả cha mẹ và Vú Trần đều thấy cô lạ hơn thường ngày nhưng cô khoẻ lại là mọi người đều vui rồi. Vì dầm mưa mà cô ốm mấy ngày liền, khiến cho cả nhà đều lo lắng. Ông trời đã cho cô cơ hội sống lại cô nhất định sẽ bảo vệ ba mẹ cô và lật tẩy bộ mặt của những kẻ xấu xa…

Chương 2 : Nhớ lại

Cô sống lại thật rồi, cô thầm cảm ơn ông trời. Có lẽ bản thân đã sống tốt nên ông trời còn thương xót nhưng có lẽ cô không nên đối tốt với những người đã hại gia đình cô. Phải rồi người em gái “ yêu quý” của cô đâu rồi nhỉ? à cô ta chắc đang ở trường. Thời gian này cô ta và Chu Hạo Hiên cũng đã chim chuột sau lưng cô rồi, nghĩ lại lúc trước cô thật ngu ngốc mà. Lần này nhất định cô sẽ không phạm sai lầm thêm nữa. Nghĩ đến cô lại càng căm phẫn, vốn dĩ Lâm Ánh Nhạn không phải em gái ruột của cô, cô ta là trẻ mồ côi. Trong lần đi từ thiện, cha mẹ cô thương cảm cho hoàn cảnh của cô ta nên họ quyết định nhận nuôi Lâm Ánh Nhạn và cũng muốn cô có thêm người chị em để bầu bạn vì sau khi sinh cô mẹ cô thể trạng yếu nên không thể mang thai được nữa.

Lâm Ánh Nhạn thua cô hai tuổi, từ lúc cô tròn 10 tuổi thì Mộc gia có thêm một người con gái nuôi. Cha mẹ cô và cô coi Lâm Ánh Nhạn như người thân thật sự, hơn nữa cha cô còn đổi tên Lâm Ánh Nhạn thành Mộc Như Ý, Mộc gia năm đó đã mở tiệc lớn để thông báo, giới thiệu Mộc Như Ý là con gái thứ hai của Mộc gia. Ban đầu cô ta luôn tỏ ra ngoan ngoãn, nhưng lâu dần tính cách thật bộc lộ. Vú Trần biết được điều đó nên cô ta âm mưu đổ tội cho bà lấy trộm đồ. Nhiều người làm khác cũng dần nghỉ việc không rõ lí do. Nhưng lúc đó gia đình cô không hề nghi ngờ gì, cô còn yêu thương cô ta hết mực là đằng khác.

Nói về việc Vú Trần nghỉ việc về quê, thời gian đó cô cũng rất buồn. Mộc Như Ý nhân lúc đó rủ cô đi bar để giải khuây và dĩ nhiên là Chu Hạo Hiên cũng đi cùng, Chu Hạo Hiên là bạn trai của cô, hắn thích cô từ rất lâu rồi nhưng cô mới đồng ý làm bạn gái hắn cách đây không lâu. Còn Mộc Như Ý đã yêu Chu Hạo Hiên từ lần đầu gặp mặt, có lẽ vì thấy hắn ta thích cô nên cô ta sinh lòng ghen ghét đố kỵ, dần dần trở nên mưu mô thủ đoạn.

Cô nhớ rõ lần đó cô uống không nhiều nhưng đầu óc choáng váng đến nỗi không biết trời đâu đất đâu nữa. Và lần đó cô đã xảy ra quan hệ với Chu Hạo Hiên, lúc đó vì yêu nên cô cũng không nghĩ gì nhiều. Nhưng cô không hề biết tất cả đều là sự sắp đặt, hắn ta và Mộc Như Ý cố tình làm thế để giữ chân cô không cho cô rời khỏi hắn. Nhưng khi thấy Chu Hạo Hiên quan tâm cô Mộc Như Ý lại tức tối, cô ta không cam tâm làm tình nhân trong bóng tối của Chu Hạo Hiên nữa, cô ta bắt đầu những thủ đoạn dơ bẩn của mình, dụ dỗ Chu Hạo Hiên bằng cách mang thai con của hắn ta, còn dụ hắn nếu hợp tác với cô ta thì sẽ có được tất cả tài sản của Mộc gia. Món hời như thế sao hắn có thể chối từ, hơn nữa Mộc Như Ý còn biết cách giúp hắn “ sung sướng” ở bất kì đâu, Chu Hạo Hiên có hơi tiếc vì thật sự cô rất xinh đẹp, nhưng món hời to lớn kia và đứa con trong bụng của Mộc Như Ý đã lấn át hết ý chí của hắn.

Nghĩ đến đây cô vô cùng căm phẫn, cơ hội sống lại này cô không nhún nhường thêm nữa. Cô nhớ ra thời gian này Hạ Tiểu Yên- bạn thân cô có nói bóng nói gió về Chu Hạo Hiên và Mộc Như Ý có gì đó rất lạ nhưng lúc đó cô lại không hề để ý. Có lẽ ngoài ba mẹ, Vú Trần ra thì Hạ Tiểu Yên là người bạn thân mà cô tin tưởng nhất.

Cô ấy cũng bị Mộc Như Ý hãm hại vì Hạ Tiểu Yên biết được chuyện cô ta hại chết gia đình cô.

Vì cô mà bạn cô cũng bị liên luỵ, trong lòng cô lại cảm thấy có lỗi vô cùng. Đang nghĩ mông lung thì bên ngoài truyền đến giọng nói quen thuộc.

-“ Cậu ấy vẫn chưa tỉnh sao?”

-“ Em nghe ba mẹ nói chị ấy tỉnh lại rồi ạ! chắc còn mệt nên chị Tuệ San vẫn còn trong phòng.”

là bạn thân của cô và người em gái “ thân thương” đây mà. Cô đứng dậy chỉnh trang lại một chút rồi vui vẻ mở cửa, trước mặt cô em gái đáng quý đó thì không nên ủ rũ, phải rạng rỡ xinh đẹp cho cô ta tức chơi mới được. Bước đầu trả thù thì phải xinh đẹp hơn đứa mình ghét phải không?. Vừa mở cửa Hạ Tiểu Yên đã xông thẳng vào phòng.

-“ Nha đầu thối nhà cậu, cậu có biết mình lo lắng lắm không?”

-“ Cậu không thấy mình đã khỏe rồi hay sao?”

-“ Cậu có biết là nghe tin cậu ốm mà mình bỏ cả một tiết học để đến đây hay sao?”

-“ Cậu chăm học từ khi nào vậy! haha”

hai cô gái mải nói chuyện mà quên mất có người đang đứng đó nhìn cô với vẻ mặt không hề vui, trong đầu Mộc Như Ý thầm nghĩ: “ không ngờ mới ốm dậy mà trông chị ta vẫn xinh đẹp. Đúng là hồ ly tinh…”

-“ Mộc Như Ý sao em không vào phòng, đứng đó mãi không thấy mỏi chân hả?”- cô từ tốn nhẹ nhàng nói.

-“ Thấy chị khoẻ lại là em vui rồi, mấy ngày chị sốt cao cả em và ba mẹ đều rất lo lắng.”

-“ Thế hả? nhưng chị thấy em có vẻ không vui cho lắm.”

Mộc Như Ý chột dạ đi đến gần phía cô, cô ta tỏ vẻ nũng nịu.

-“ Sao không vui được kia chứ! em rất lo lắng cho chị đó. Cả anh Hạo Hiên cũng thế!”

-“ Có vẻ như em rất thân với bạn trai chị thì phải?”

câu hỏi này khiến Hạ Tiểu Yên hơi bất ngờ nhưng dường như Mộc Như Ý không hề hay biết ẩn ý trong câu hỏi đó nên cô ta vẫn hồn nhiên đáp lại.

-“ Dĩ nhiên rồi, Hạo Hiên là anh rể của em mà!”

-“ Cũng chưa biết làm anh rể hay em rể nữa!”

có vẻ như câu nói này của cô khiến Mộc Như Ý thấy “nhột” cô ta cười gượng mượn cớ xuống bếp lấy cháo giúp cô rồi đi ra khỏi phòng. Hôm nay Tuệ San khác hẳn mọi khi, không còn quan tâm ân cần, có lẽ vì mới ốm dậy chăng? Mộc Như Ý có hơi khó hiểu nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều, trong phòng thì vui tươi nói cười vừa ra khỏi phòng Mộc Như Ý lại lộ ra vẻ mặt chán ghét “ ỷ ốm để người khác hầu hạ sao?”

Chương 3 : Bí mật

Thấy Mộc Như Ý rời đi, Hạ Tiểu Yên chạy ra chốt cửa gương mặt vô cùng ngạc nhiên quay lại hỏi cô.

-“ Này! này! cậu có vấn đề thật sao? có phải ốm dậy là có giác quan thứ sáu luôn không? mình đã nói từ trước rồi mà, bây giờ cậu mới nghi ngờ sao?”

-“ Hạ Tiểu Yên- cậu hỏi từ từ được không? mình vừa từ cõi chết trở về đó!”

-“ Cái gì mà cõi chết? mình nghe mẹ cậu và Vú Trần nói rồi, cậu chỉ bị sốt cao thôi làm gì đến mức ấy.”

-“ Nếu như mình nói mình trọng sinh thì cậu có tin không?”

-“ Khoan… chờ mình chút!”

nói xong Hạ Tiểu Yên ra cửa phòng kiểm tra lại chốt cửa, sau khi cửa được khoá chắc chắn cô ấy mới yên tâm kéo cô ngồi xuống giường.

-“ Cậu nói tiếp đi, mình khoá cửa kĩ rồi.”

-“ Vậy là cậu tin mình ư?”

-“ Không hẳn! nhưng thấy thái độ của cậu hôm nay rất lạ.”

-“ Có thể đây là bí mật giữa chúng ta.”

-“ Cậu yên tâm bí mật này mình sẽ giấu kĩ sống để bụng chết mang theo.”

-“ Hahaha không cần như thế đâu.”

-“ Cậu dài dòng quá đấy, mình đang vô cùng tò mò đây.”

-“ Trước khi kể thì mình phải xin lỗi cậu trước.”

-“ Sao lại xin lỗi mình?”

-“ Tại vì mình mà cậu bị hãm hại.Mình không bảo vệ được cậu”

-“ Ai dám hãm hại mình kia chứ? mình đường đường là tiểu thư của Hạ gia kia mà.”

-“ Mình đang nói đến câu chuyện 5 năm sau kìa…”

-“ 5 năm sau???”

-“ Khó tin lắm đúng không? nhưng thật sự mình đã trọng sinh thật đó.”

-“ Cậu…cậu nói thật hả? nhưng… nhưng tại sao lại trọng sinh?”

-“ Câu chuyện cũng dài dòng lắm, nhưng mình sẽ kể ngắn gọn để cậu hiểu. Mộc Như Ý và Chu Hạo Hiên cấu kết với nhau để cướp Mộc gia, hai kẻ đó hại chết cha mẹ mình và cả mình cũng không thoát được cái chết, lúc đó cậu đã biết được thủ đoạn tàn độc của cô ta nên Mộc Như Ý tìm cách hãm hại cậu. Cũng may ông trời cho mình sống lại thêm một lần nữa.”

-“ Nếu đây là sự thật thì hai người đó quả thật quá ác độc, Mộc gia nuôi ong tay áo rồi, có khi nào mình sống tốt nên ông trời thương không?”

-“ Cậu rất tốt, vô cùng tốt, mình luôn biết ơn cậu.”

-“ Nói những lời khách sáo làm gì? chúng ta là bạn thân từ nhỏ đến giờ rồi kia mà! nhưng cậu nói là 5 năm sau vậy cậu có thể biết trước tương lai đúng không?”

-“ Cũng có thể nhưng chúng ta phải thay đổi nó chứ, vả lại mình chỉ biết tương lai 5 năm tới thôi.”

-“ Thế lúc đó mình có ra trường đúng hạn không? có anh người yêu đẹp trai không?”

-“ Hưmmmm Hạ Tiểu Yên ơi Hạ Tiểu Yên cậu chỉ nghĩ được thế thôi hả? dĩ nhiên hai chúng ta đều ra trường đúng hạn rồi.”

-“ Còn người yêu đẹp trai thì chắc là chưa rồi, cả hai chúng ta bị hãm hại kia mà. Nhưng mình chỉ đùa thế thôi, cậu có muốn mình tính sổ với bọn chúng không?”

-“ Bây giờ thì chưa, chúng ta nên từ từ từng bước một thì hơn.”

-“ Thế cậu định thế nào?”

-“ Mình cũng chưa biết nữa,………. À! mình nhớ rồi, hình như cuối tuần này nhà mình tổ chức bữa tiệc tất niên cuối năm, Vú Trần vì biết chuyện Mộc Như Ý có tình ý với Chu Hạo Hiên nên cô ta bày mưu đổ tội cho Vú Trần lấy cắp sợi dây truyền của cô ta.”

- “ Lúc trước mình nói cậu không tin cơ, mình đã để ý con nhỏ đó từ lâu rồi, vẻ ngoài thì tỏ vẻ ngây thơ nhưng bên trong là cả một bầu trời thủ đoạn. Cả tên Chu Hạo Hiên nữa, hắn ta nói thích cậu mà vẫn qua lại với Mộc Như Ý…haizzz cá mè một lứa mà.”

-“ Đã thế thì mình tác thành cho họ luôn vậy.”

cô ghé sát tai Hạ Tiểu Yên nói nhỏ có vẻ kế hoạch của cô rất thú vị nên Hạ Tiểu Yên cười tít cả mắt.

-“ Chúng ta cứ làm như thế nha!”

-“ Nhất trí tiểu thư Mộc Tuệ San.”

đang vui vẻ thì tiếng gõ cửa khiến cả hai ngừng câu chuyện lại.

-“ có lẽ là người em gái thân thương của cậu đó!”

-“ Biểu hiện bình thường nha!”

-“ Mình nhớ rồi!!!”

cô bước ra mở cửa, quả thật người bên ngoài là Mộc Như Ý, cô ta ân cần bưng chiếc khay đựng tô cháo nóng hổi khói vẫn còn đang nghi ngút. Cô nở một nụ cười thân thiện đón lấy.

-“ Cảm ơn em gái, vất vả cho em rồi!”

-“ Chỉ cần chị mau khoẻ là được.”

-“ Thế phiền em lấy thêm cho chị một tô được không?”-Hạ Tiểu Yên nhanh nhảu nói vọng ra.

-“ À dạ chị chờ một lát.”

-“ Phiền em rồi!”

-“ Không có gì ạ!”

Mộc Như Ý quay người bước xuống tầng, vừa đi cô ta vừa chửi thầm: “ Tôi là người hầu của các người chắc? đúng là một lũ phiền phức.”

-“ Cậu thích ăn cháo sao?”

-“ Không! mình thích hành con nhỏ đó một chút thôi!”

-“ Hưm! cũng được ha! nhưng nhớ là chỉ một chút thôi đó! chuyện lớn còn ở phía trước.”

-“ Dĩ nhiên là mình nhớ rồi! cậu mau ăn đi, ăn còn uống thuốc chứ. Phải khoẻ và xinh đẹp mới được đó nha.”

-“ Tuân lệnh.”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play