[Pur×Bay]One More Chance..
Chap 1:Hối hận
Mai.K(t/g)
Thì như bài giới thiệu đã nói
Mai.K(t/g)
Truyện này ngược nên mong mọi người đừng quá lo lắng về 2 nhân vật chính của chúng ta vì trước sau gì tôi cũng viết kết thúc tốt đẹp thôi.
Mai.K(t/g)
Nếu tôi thực sự muốn 1 cái kết bi thương thì cũng chẳng được vì tôi viết truyện theo cảm xúc của độc giả.
Mai.K(t/g)
Chắc chap này chỉ mở đầu thôi ha
Mai.K(t/g)
giới thiệu nhân vật trước
Bay
Tên:Bay
Tuổi:20
Tính cách:Năng động, nhây, vui vẻ, hài hước, hòa đồng.
Vai:Chính
Lover:Pur
Pur
Tên:Pur
Tuổi:19
Tính cách:Trầm lặng, lạnh lùng, dễ tức giận, hay ghen tuôn.
Vai:Chính
Lover:Bay
Din
Tên:Din
Tuổi:20
Tính cách:Nhát gan, dịu dàng, vui vẻ, đáng yêu, hòa đồng.
Vai:Phụ, bạn Bay
Lover:Oti, Lang
Lang
Tên:Lang
Tuổi:23
Tính cách:Năng động, nhây, vui vẻ, hài hước, hòa đồng.
Vai:Phụ, bạn Bay, Pur
Lover:Din, Oti
Oti
Tên:Oti
Tuổi:19
Tính cách:Lạnh lùng, ngoài lạnh trong ấm, ít nói.
Vai:Phụ, bạn Bay, Pur
Lover:Din, Lang
Mai.K(t/g)
Tuổi thì tôi không theo tuổi thật nên mọi người đừng hỏi.
//...// Hành động
*...* Suy nghĩ
-...- Lời dẫn truyện
-Trong 1 ngày trời mưa to, ở trong một căn biệt thự cao sang...-
"Hic...-T...ôi...xin..hức...lỗi..mà"
-Đúng!Thứ các bạn đang nghe là những tiếng cầu xin, tiếng khóc của cậu con trai đấy..-
Pur
DÁM NÓI TÊN TÔI RA HẢ!?!?//Tát Bay//
-Còn người đang đánh cậu chính là Anh(Pur)-
Pur
TÔI CẢNH BÁO CHO ANH BIẾT NHÁ//Nắm đầu Bay//TÔI CẤM ANH ĐỘNG VÀO ĐỒ CỦA TÔI VÀ CẤM ANH LÀM HẠI LEIN ĐÓ BIẾT CHƯA//Ném Bay vào tường//
Bay
Ức...v..âng...//Ôm đầu// //Khóc//
Lein
Thôi nào~Tội anh ấy lắm~//đi tới ôm tay Pur//
Pur
Kệ cậu ta//Nắm tay Lein//Anh dẫn em đi chơi nha
Lein
Anh ra ngoài lấy xe đi~xíu em ra nha~//Dẹo chảy dãi//
-Sau khi anh ra ngoài thì cô ta lật mặt, từ 1 cô gái dịu dàng, đáng yêu thành 1 người độc ác, tham lam-
Lein
Hah//Cúi mặt xuống// đồ dị hợm.- mày bị anh ta đá cũng đáng~
Lein
Mày giỏi nói thêm 1 từ nữa xem, tao cho mày biết thế nào là địa ng.u.c trần gian luôn~
Lein
Mà cái thằng đầu tím kia cũng chẳng có gì đặc biệt//xua tay// được cái giàu thôi
Bay
Cô k...hông có....quy...ền..nói...cậu ấy như vậy...//cố gắng nói//
-Một mình cậu trong căn phòng lạnh lẽo, không khí u ám bao quanh căn phòng, bóng dáng 1 cậu trai trẻ nằm co rút lại, cái x.a.c bé nhỏ dính đầy m.a.u, tâm lý hỗn loạn, sợ hãi-
-Lúc trước, anh đâu có như thế với cậu, anh đối xử với cậu rất tốt là đằng khác.-
Từ khi 1 cô gái lạ mặt trên Facebook kết bạn với anh thì mọi chuyện đã khác, anh không quan tâm cậu, lo lắng cho cậu hay thậm chí là trách móc cậu nếu cậu bị thương-
-Cậu co người lại, khóc thút thít, hối hận về những gì mình đã chọn, hối hận vì đã cố chấp suốt thời gian qua, hối hận vì mù quáng...-
Chap 2:Rời đi...
//...// Hành động
*...* Suy nghĩ
-...- Lời dẫn truyện
-Đôi mắt cậu dần dần nhắm lại, khóe mất của cậu đỏ lên, trong một khoảng không nào đó, căn phòng yên tĩnh đến lạ thường-
-Mọi thứ thật dễ chịu, cảm giác đau rát chẳng còn nữa thay vào đó là sự lạnh lẽo đến đáng sợ nhưng cũng vô cùng ấm áp từ phía nào đó.-
Bay
*Cảm giác này là gì?*//co lại//
Bay
*Thật lạnh nhưng cũng khá ấm*
"Em sẽ đưa anh đến nơi mà anh thuộc về"
-Trong 4 góc tường ấy, thân hình m.a.u me lạnh giá nằm trên sàn, chỉ cần nghĩ thôi cũng thấy ớn lạnh.-
"Sao cậu có thể chịu đc cơ chứ?"
Kan
Hức...Làm ơn đi...//Khóc//Cứu con tôi đi..
Blay
Kan đừng lo con sẽ ổn mà...//ôm Kan vào lòng// //khóc//
Lay
//Nắm chật tay//*Đã có chuyện gì vậy...?* *Sao Bay bị như thế??* *Có liên quan tới Pur không..!?!?*
Kye
//Đọc được suy nghĩ của Lay// Đừng lo lắng quá//Nắm tay Lay//*Đừng tưởng dấu diếm là qua mắt đuợc bố mày..*
-Một giọng nói cất lên khiến cả bầu trời yên tĩnh như bị xé tan ra thành trăm mảnh-
Din
//Chạy tới chỗ mọi người// Bay...đâu...r..ồi...ạ!?//Thở hổn hển//
Kan
Thằng bé trong đó...//Chỉ tay vào phòng cấp cứu//
Lang
Cậu chạy từ từ thôi chứ Din//Đứng bên cạnh Din//
Oti
//Đi ra từ cánh cổng//
-Mắt cậu(Din) không rời khỏi căn phòng 1 phút 1 giây nào, cứ hễ cánh cửa mở ra thì cậu lại hi vọng rằng 1 tin tốt bác sĩ muốn báo nhưng không-
-Các y tá, bác sĩ đều thay đi thay lại suốt cả tiếng đồng hồ.
Có người thì bị dính m.a.u toàn thân, có người thì hốt hoảng kêu thêm y tá vào,...-
-Vẫn không thấy gì xuất hiện, cũng chẳng nghe thấy tiếng máy trợ tim kêu nữa.
Mọi người nhìn về phía cánh cửa như muốn một phép màu có thể cứu giúp cậu ấy.. -
Bác sĩ
Ai là người nhà bệnh nhân #021?
Kan
Con tôi sao rồi bác sĩ
Bác sĩ
Xin lỗi...chúng tôi đã cố hết sức...
-Nghe đến đây ai cũng trợn tròn mắt, cảm giác như d.a.0 cứa vào tim, như bị một mũi nhọn đ.â.m xuyên qua người mình vậy...-
Din
Ngài đừng đùa chứ...//Đi lại gần bác sĩ//
Din
ÔNG BIẾT ÔNG ĐANG NÓI CÁI GÌ KHÔNG HẢAA!!??//túm cổ áo bác sĩ//
Oti
Cậu bình tĩnh đi..//Ôm Din//
Din
KHÔNG!! CẬU ẤY CHƯA CÓ CH.E.T!!HỨC...CẬU ẤY VẪN Ở ĐÓ MÀ!!!//Đập vào người Oti//
-Cậu suy sụp, chân đứng không vững mà quỳ dưới đất vừa khóc vừa la hét..-
Kan
Không...không thể nào..//Sững sờ//
Kan
Tại sao vậy...?//Nói với giọng yếu ớt//
Kan
Thằng bé nó làm gì nên tội chứ..?//Vô hồn//
Lay
Thật đáng thương...//Ôm lòng ngực//
Kye
Chúng ta phải lấy lại công bằng cho Bay..Tôi nghĩ chuyện này có liên quan tới Pur đấy..
-Vừa dứt câu anh(Lay) khựng lại một lúc, cả một mảng ký ức ùa về, mỗi lần qua nhà chơi là cậu(Bay) luôn là người lấy đồ ăn và hay có vết thương trên người.-
Lay
*Pur...mày phạm tội lớn rồi...*
Chap 3:..
//...// Hành động
*...* Suy nghĩ
-...- Lời dẫn truyện
:...: Âm thanh, tiếng động
-Trong ngày tang của Bay-
Kan
HỨC...Tại sao cơ chứ...TẠI SAO!!! //Đập bàn// THẰNG BÉ CÓ LÀM GÌ ĐÂU!!!SAO LẠI THÀNH NÔNG NỔI NÀY CHỨ!!!!...
Blay
//Ôm Kan// *Thật tội nghiệp cho một tuổi xuân tươi đẹp..* *Nhớ sống tốt trên đó nha con...* *Coi như kiếp này bố mẹ mất con rồi..*
Lay
Thật bi thương...ta nên ở cạnh con mới phải...sao ta lại có thể bỏ qua trong khi nó ngay trước mắt mình như thế chứ... //Ôm ngực//
Kye
//Ôm Lay// Em đừng tự trách bản thân mình...không phải lỗi của em...
Lang
Din à..cậu ăn 1 chút đi chứ....
Oti
Cứ như thế sức khỏe của cậu yếu dần đấy..
Din
Tôi...không...ăn...đâ-//Ngất//
-Mọi người ai cũng tự trách mình...thật đau đớn khi người quan trọng đối với chúng ta lại bỏ đi một cách bi thương như vậy...ai cũng đáng trách những ai cũng đáng thương...-
-Sau cho cùng...người ở lại vẫn là người đau nhất...-
-4 tuần sau kể từ ngày Bay 'rời đi'-
-Khi ai cũng đang dằn vặt bản thân mình thì anh (Pur) và 'người con gái' của anh đang vui vẻ đùa giỡn với nhau trong nhà-
-Một tiếng hét vang lên khiến cả hai giật bắn mình-
-Cả hai ra ngoài mở cửa và...-
-Một cú tát trời đánh khiến anh hoang mang, chưa thể định hình lại-
Kan
THẰNG C.H.O!!!SAO MÀY CÓ THỂ ÁC ĐỘC VỚI CON TAO NHƯ VẬY CHỨ!!!💢💢💢
Kan
D.I.T MẸ MÀY💢KHÔNG YÊU THÌ NÓI 1 TIẾNG AI BẮT ÉP MÀY YÊU CON TAO ĐÂU!!??💢💢
Pur
Này💢bác có biết bác đang làm gì không hả💢
Lein
Bác oi~Có gì từ từ nói hoi~Ảnh hưởng hàng xóm nhắm~//Dẹo// //ôm tay Pur//
Lay
//Tát Lein// CÂM MÕM C.H.O CỦA MÀY LẠI💢
Lein
THẰNG NÀO ĐẤY//Đứng dậy// Sao mày dám đánh tao hả💢biết tao là ai không💢
Lay
Thế mày biết tao là ai không?💢
Lay
Tao là mẹ của thằng Pur đây💢
Lein
Sao lúc đầu mẹ không n-
Lay
Con cak💢//Hất tay ả ra//Ai mẹ chồng cô💢
Kan
Hai tụi mày lộng hành quá ha!💢
Lay
//Đập cuốn sổ vào mặt Pur// Mày xem đi!!💢
Pur
//Cầm cuốn sổ lên// Gì đây?
-Đó là cuốn sổ của Bay, nơi mà cậu ghi chép lại tất cả thời gian anh và cậu quen nhau và cà những việc anh đã làm với cậu không thiếu trang nào-
-Cuốn sổ được tìm thấy khi Blay và Kan dọn dẹp lại phòng Bay-
-Điều bất ngờ ở đây không phải là cậu viết sổ tay mà là có vài trang có dính m.a.u của cậu-
Lay
Tao thật khó hiểu mày đấy..
Kan
LỜI XIN LỖI ĐÓ CÓ LẤY LẠI MẠNG SỐNG CỦA CON TAO KHÔNG!!💢💢
Lay
Đừng liên lạc với tao nữa..khi mày thực sự cảm thấy có lỗi thì hãy gọi...//kéo Kan đi ra ngoài//
-Vừa đáng trách vừa đáng thương...-
Mai.K(t/g)
Xin lỗi vì 2 ngày nay không ra truyện
Mai.K(t/g)
Hôm nay tôi bù cho mọi người nha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play