Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thợ Săn Huyền Thoại

Chương 1: Bước đầu của thế giới mới

Lục địa Santos là một thế giới hỗn loạn là thời kì hậu chiến tranh giữa thiên đường và địa ngục cách đây 1000 năm trước. Sau bao nhiêu cuộc chiến liên miên với những tổn thất nặng nề giữa hai phe, thì chiến thắng đã về phe các vị thần. Tuy nhiên, vẫn còn những tàn dư của đội quân địa ngục trên trần gian đang hoành hành, gây nguy hiểm cho con người, nhằm một ngày nào đó hồi sinh Ma vương. Để chống lại tàn dư của đội quân địa ngục, các vị thần đã trao cho con người 4 món vũ khí thần thoại. Đó là: Găng Tay Thiết Giáp, Cung Ánh Trăng, Khiên Huyền Vũ, Quạt Thần Quang. Tuy nhiên, theo năm tháng, các thế lực nắm giữ các món vũ khí của thần đã chiếm được quyền lực lớn trong thế giới.

Thợ Săn Cấp S Hugo Kenminener - người được mệnh danh là người đàn ông mạnh nhất thế giới đang giữ trong tay Găng Tay Thiết Giáp. Gia tộc giàu có nhất đại lục Santos là Glayer đang canh giữ Cung Ánh Trăng. Khiên Huyền Vũ được cất giữ và bảo vệ bởi gia tộc Ambani lâu đời (một gia tộc tôn thờ thần Rùa). Quạt Thần Quang đang được giấu ở Chùa Ngân Vang trên đỉnh núi Âm Thanh (nơi không có một âm thanh).

Nhân vật chính Fred là một chàng trai trẻ 20 tuổi có niềm đam mê với nghề nghiệp thợ săn mà cha mình đang làm. Vì thế, Fred hằng ngày luôn lên núi tập luyện cùng cha để trở thành Thợ Săn mạnh nhất...

Tại vùng quê Bermuda thuộc quốc gia New White, một chàng thanh niên tên Fred có ước mơ muốn trở thành một thợ săn giống như cha mình. Vào một buổi chiều khi Fred cùng cha từ trên núi luyện tập về, thì thấy ngôi làng của họ đang bốc cháy dữ dội. Tiếng la hét xung quanh hòa thêm tiếng kêu của bọn quái vật: "Kh....è Khè....."

Đó là bọn thằn lằn lửa, bọn chúng có làn da đỏ thẫm hay thè cái lưỡi dài khoảng 50 phân ra hùa dọa con người. Chúng có sự bền bỉ rất cao và có khả năng phun lửa thiêu rụi mọi thứ. Cha của Fred cầm chiếc rìu sắt lao tới một con thằn lằn lửa và chém đôi người nó (Cha của Fred là một thợ săn cấp B). Trong khi đó, Fred chạy tới ngôi nhà trong góc làng của mình tìm mẹ, đến nơi Fred thấy mẹ đang trong căn nhà đang bốc cháy và xung quanh là hai con thằn lằn lửa đang rình rập. Mẹ thấy Fred liền la lên: "Chạy đi Fred, đừng lo cho mẹ. Con không đánh lại bọn chúng đâu. Hãy chốn đi chờ quân binh tới giải cứu."

Khung cảnh xung quanh thật hỗn loạn, dân làng đang chạy chốn còn Fred nhặt chiếc xẻng dưới đất lên rồi lao vào căn nhà cứu mẹ. Fred hét lên: "Chết đi bọn khốnnnn...."

Nghe thấy tiếng động, hai con thằn lằn lửa lao tới Fred với bộ răng sắc nhọn sẽ nuốt chửng chàng trai 20 tuổi. Tưởng rằng Fred sẽ bị hai con quái vật sát hại nhưng bỗng nhiên thời gian xung quanh dừng lại. Một chùm ánh sáng hiện ra trước mắt Fred. Fred giụi mắt nhìn lại đây là một bãi đất trên mây với khung cảnh hoàng hôn đang lặn nhuốm đỏ xung quanh. Một vị thần mặc áo choàng vàng phía sau là đôi cánh, trên tay cầm một cây trượng, thân hình cao hơn Fred gấp 2 lần. Fred ngạc nhiên với khung cảnh trước mắt và hỏi: "Tôi...tôi đã chết rồi sao?"

Vị thần nhìn Fred rồi nói: "Chàng trai trẻ, cậu không cần phải lo lắng, ta đã triệu hồi cậu đến đây vì tương lai của nhân loại."

Fred với vẻ mặt đầy hoài nghi: "Là sao? Tôi không hiểu! Cái gì mà tương lai loài người?"

Vị thần mỉm cười nhẹ nhàng đáp:"Fred, hiện tại cậu sẽ không hiểu. Nhưng hãy ghi nhớ, cậu là người được chọn để cứu nhân loại khỏi thảm họa diệt vong sắp tới. Ma vương của địa ngục sắp hồi sinh rồi!"

Fred sững sờ, không thể tin vào tai mình:"Ma vương sẽ hồi sinh ư? Nhưng còn các vị thần thì sao? Tại sao chỉ mình tôi phải gánh vác trách nhiệm giải cứu thế giới?"

Vị thần tiến lại gần Fred, giọng nói trầm lắng: "Bọn ta không thể trực tiếp tham gia vào chiến tranh giữa loài người và Ma vương. Bốn món thần khí trước đây không đủ sức chống lại hắn. Bọn ta đã chọn người có tinh thần dũng cảm nhất và trao cho họ sức mạnh thay đổi cả nhân loại. Thời gian không còn nhiều, Fred. Ngươi còn việc phải làm!"

Nhớ đến mẹ mình đang gặp nguy hiểm, Fred nài nỉ: "Mau đưa tôi trở lại! Gia đình tôi đang gặp nguy hiểm!"

Thần sứ mỉm cười hiền hậu:** "Nắm lấy tay ta. Ta sẽ cho ngươi sức mạnh để cứu người quan trọng của mình."

Fred vội vàng nắm lấy tay thần sứ. Ánh sáng vàng rực rỡ bao trùm lấy Fred, khiến choáng ngợp. Khi tỉnh lại, Fred đã quay lại ngôi làng, đối diện với hai con thằn lằn lửa hung hãn. Fred đứng dậy, đá mạnh vào bụng con thằn lằn đang vồ lấy mình, hất tung nó bay xa 10 mét. Bàn tay Fred xuất hiện dấu ấn hình thập giá màu vàng sáng rực.

Nắm chặt bàn tay, Fred cảm nhận sức mạnh to lớn đang cuộn chảy trong cơ thể. Thanh kiếm vàng rực rỡ hiện ra, lấp lánh trong ánh sáng, sẵn sàng cho trận chiến bảo vệ quê hương và người mình yêu thương.

Chương 2: Thợ Săn Huyền Thoại đã xuất hiện

Cầm thanh kiếm trên tay Fred có một cảm giác trước nay chưa từng có đó là cảm giác có một luồng sức mạnh đi qua người giống như một thiên thần đang ôm lấy chàng. Thanh kiếm bằng vàng trên có khắc dòng chữ "Tương Lai" đó có thể là tên thanh kiếm mà vị thần kia ban cho cậu.

Fred cầm thanh kiếm lao lên chém vài đường kiếm cơ bản được cha dậy nhưng đã có thể dễ dàng hạ được đám thằn lằn lửa trong làng. Fred chạy tới căn nhà đang bốc cháy gọi lớn: "Mẹ ơi con tới đây, xin mẹ cầm cự thêm một lúc!"

Không thấy hồi đáp Fred đã lập tức chạy vào trong nhà đi lên lầu bằng cầu thang ngày nào cậu cũng trượt suốt nhưng giờ đây mỗi bước đi trên cầu thang lại phát ra tiếng cót két như sắp sập. Fred có được sự chúc phúc của vị thần nên cậu đã tiêu diệt toàn bộ những con thằn lằn lửa ngán đường chỉ để đến chỗ mẹ đang trốn.Sau một hồi tìm kiếm Fred đã tìm thấy mẹ mình đang nằm bất động gần cửa sổ tầng 2, có lẽ bà định nhảy xuống nhưng lại bị bọn thằn lằn lửa cản trở nên đã bị ngạt khói trong nhà. Fred chạy tới ôm mẹ dùng bàn tay có ấn chú Thánh Giá để mong cứu được mẹ. Nhưng đã không có phép màu nào xảy ra Fred gọi mẹ trong hai hàng nước mắt: "Mẹ ơi là con đây, tỉnh lại trả lời con đi mà."

Mẹ của Fred khi nhìn thấy con trai đã không nói được gì chỉ biết nắm chặt tay con rơi lệ rồi nhắm mắt đi mất.

Fred gào lên trong thương tiếc người mẹ của mình. Chàng bế người mẹ của mình ra khỏi nhà đặt bà dựa trên gốc cây đa đầu làng và Fred tới đám thằn lằn lửa cầm chặt thăng thần kiếm với ánh mắt căm thù chàng lao tới chém hết bọn quái vật đã hại gia đình của chàng.

Cha của Fred đã thấm mệt khi đối đầu với bọn quái vật ông thấy Fred chạy tới thì hỏi: "Con đã trở thành một thợ săn thực thụ rồi đấy, Emila (Mẹ Fred) đâu bà ấy ổn chứ?" Ông cười và hỏi Fred. Nhưng Fred nhìn cha rồi cúi mặt xuống không nói gì. Cha của Fred như hiểu được gì đó r lặng lẽ rơi nước mắt.

Hai cha con cùng nhau hợp sức đã tiêu diệt hết bọn thằn lằn lửa trong làng rồi ngồi xuống dựa vai nhau mệt mỏi. Cha Fred nói trong sự tức giận: "Đến giờ ta vẫn chưa hết tức giận về bọn quái vật khốn nạn này, dù bọn chúng có chết trăm con đi chăng nữa thì cũng không thể bù đắp những gì chúng ta đã mất."

Fred lặng im nghĩ về lúc chàng cứu mẹ và trách mình nếu nhanh chân hơn chút nữa đã cứu được mẹ rồi. Cha Fred động viên chàng: "Fred giờ con đã là môt thợ săn thực thụ. Chắc hẳn bà ấy sẽ rất tự hào về con."

Vừa nói dứt câu một cánh cổng màu đỏ hiện ra trên ngôi làng. Một tên quái vật trên đầu có ba cái sừng có cái đuôi vảy rồng mặc bộ giáp đen cầm trên tay thanh đao dài. Hắn nhìn xung quanh rồi nhếch mép cười khinh bỉ.Cha Fred cảm nhận được đây là một tên quái vật nguy hiểm cấp độ Hủy Diệt (cấp độ cao nhất) vì hắn tỏa ra một áp lực mạnh mẽ mà đến cả một thợ săn cấp B như cha của Fred cũng không cử động được.

Hắn nhìn thấy Fred rồi nói:" Ra đây là ánh sáng mới của con người sao." - Giọng nói hắn trầm lắng nhưng lại vang vọng bốn phương. Hắn vung đao lên rồi thu hút linh hồn của các con thằn lằn quỷ vừa chết và chém xuống ngôi làng. Một nhát chém khổng lồ tràn trề mùi chết chóc.Fred cầm thanh kiếm "Tương Lai" trong tay ra đỡ nhát chém đây nhưng có vẻ thực lực quá chênh lệch. Tiếng động giữa hai vũ khí chạm nhau gây chấn động đất trời.Cuối cùng Fred bị hất văng ra xa chàng trọng thương ho ra máu. Cha Fred chạy đến và đưa cho Fred viên đá SpaceStone( viên đá không gian của những pháp sư cấp A sử dụng) và dặn con trai:" Fred, Ta hiểu tình hình bây giờ có chút khó khăn nhưng con hãy nhớ trong tương lai con sẽ trở thành thợ săn mạnh nhất thế giới. Cho đến lúc đó con phải sống vì báo thù cho bọn ta."

Nói xong cha Fred dùng tay của chàng bóp vỡ viên SpaceStone dịch chuyển chàng đến một nơi khác.

Fred nằm trên một bãi cỏ thảo nguyên xanh, bỗng có một đôi chân lại gần và đã mang cậu đi. Fred tỉnh lại nhìn thấy trần nhà treo chiếc đèn lồng và chàng đang trên một chiếc giường gỗ cũ kĩ đắp một chiếc chăn mềm. Fred bật dậy khỏi giường và chạy ra khỏi cửa, một tiếng nói già dặn cất lên: "Định ở nhà ta mấy ngày rồi bỏ đi à!"

Fred dừng lại quay đằng sau nhìn thì đó là một ông lão râu bạc cơ thể vạm vỡ hiện rõ cơ bụng. Ông lão gọi cậu: "Đến đây nào ánh sáng của thế giới."

Chương 3: Sư Phụ Của Huyền Thoại

Fred bước vào nhà hỏi ông lão:" Tại sao ông biết về tôi?"

Ông lão đáp lời:" Ngươi nghĩ cái danh Quyền Vương là cái gì cơ chứ." Nói xong ông bật cười to.

Fred nghe thấy hai từ Quyền Vương cảm thấy sững sờ:" Lẽ...lẽ nào ông là một trong 4 chủ nhân của các thần khí Thợ săn cấp S Hugo Kenminener, kẻ đã một mình tiêu diệt quái vật cấp độ hủy diệt 10 năm trước?."

Ông lão đứng dậy và lại gần nhìn vào mắt cậu cau mày rồi nói:" Chỉ là cái quá khứ thôi giờ ta chỉ là một chủ trang trại gà bình thường nên đừng có nhắc về ta của quá khứ nữa mà hãy nói đến hiện tại này."

Fred hỏi Hugo về mình đang ở đâu? Và tại sao mình lại ở đây? Muốn Hugo chỉ Fred đường về quê hương gặp lại gia đình. Fred đập tay xuống bàn và nói dõng dạc:" NÀY, ta không biết ngươi đã trải qua chuyện gì nhưng với sức lực hiện tại của ngươi không thể động đến một ngón chân của tên Giáp Đen cấp độ hủy diệt đó đâu vì vậy hãy ngồi xuống nghe ta nói."

Fred quay lưng bỏ qua lời của Hugo và bước ra khỏi nhà định tìm đường trở về. Thì Fred cảm nhận được một áp lực khổng lồ đang đè nặng trên vai mình. Trong bất giác Fred triệu hồi thanh kiếm và trong tư thế phòng thủ. Hugo lao tới búng ngón tay lên trán Fred. Đó chỉ là một cái búng ngón tay thôi mà Fred đã cảm thấy đau đớn như đứng trước cửa tử. Cậu ngã khụy xuống thở hổn hển và ngước nhìn một cựu thợ săn huyền thoại trước mặt.

Phải mất một hồi lâu Fred trấn tĩnh lại rồi theo Hugo ngồi vào bàn trong nhà. Hugo vuốt chiếc râu bạc rồi nói:" Bọn trẻ thời nay thật ngông cuồng... Haizz... mà thôi bỏ đi. Ta rất tiếc phải nói điều này khi mà hai hôm trước quân binh quốc gia tới Bermuda cứu viện thì họ đã không thấy một ai, trước mắt họ là một ngôi làng tro tàn không có dấu hiệu của sự sống.Vậy mà ngươi là một con trai của thợ săn cấp B duy nhất ở đó lại ngồi trước mặt ta ở đây. Chắc hẳn định mệnh đã sắp đặt ta gặp ngươi là có lý do cả.Đến đây thôi ngươi vào nhà nghỉ ngơi đi ta đi bắt vài con gà chuẩn bị bữa tối."

Hugo vừa đi không lâu Fred đã ôm đầu gục trên bàn mà khóc. Cậu không tin vào những gì mình vừa được nghe kể và oán trách mình đã quá yếu không bảo vệ được những điều quan trọng của mình. Đêm hôm đó Fred không ngủ được,cậu đi một mình vào trong rừng ngồi xuống bên một bờ ao rồi nhìn mặt nước ao phản chiếu ánh trăng mà trầm tư một mình. Hugo nép mình ở một cái cây gần đó thở dài rồi đi về nhà.

Sáng hôm sau khi Hugo vừa từ thị trấn về đã thấy Fred đứng giữa sân. Fred thấy Hugo vừa về cậu chạy tới đập đầu xuống đất rồi nói dõng dạc:" Hugo đại nhân xin ngài hãy dạy tôi có được sức mạnh của một thợ săn cấp S như ngài."

Hugo nghĩ rằng Fred khi trải qua cú sốc tâm lý về mất đi những gì mình yêu thương nhất sẽ đa sầu đa cảm sống một cuộc sống ảm đạm rồi chết nhưng ông đã lầm. Hugo đỡ Fred dậy và nói:"Ta chắc chắn rằng ánh sáng đã không chọn sai người, ta gặp được ngươi có lẽ là do định mệnh sắp đặt. Việc của ta là đào tạo ngươi thành Thợ Săn mạnh nhất."

Hugo lấy một hơi sâu và nói to:" Ta là Hugo Kenminener, ta sẽ nhận Fred Junior làm đệ tử."

Fred cúi đầu gập 3 lạy trước mặt Hugo.Hugo vuốt râu bạc cười và nói:" Gọi ta một tiếng sư phụ nào, Fred."

Fred dõng dạc gọi to:" Sư phuuuụ."

Sau đó hai thầy trò vào nhà dọn cơm rồi cười nói vui vẻ. Ngày hôm đó đã phá vỡ cuộc sống tẻ nhạt của Hugo trong suốt 10 năm qua. Fred như là ánh sáng mới của Hugo từ sau khi ông ấy gặp phải biến cố đó rồi phải ở ẩn.

Sáng hôm sau Hugo đã tới bên giường của cậu đá vào thành giường gọi Fred:" Dậy đi tên lười biếng, đến giờ luyện tập rồi."

Hugo lật tấm chăn lên không thấy Fred đâu thì ông lại nghe được tiếng động ngoài sân. Hugo đi ra ngoài sân thì thấy Fred đã dậy từ bao giờ cởi trần và đang hít đất rồi đếm:" 100 cái..... 101 cái...."

Hugo cũng thấy ẩn tượng về tinh thần rèn luyện cơ thể của Fred. Hugo vỗ tay một cái rồi nói:" Thế đủ rồi tập luyện quá nhiều vào thể lực cũng không giúp ích gì cho cậu đâu.Theo ta."

Fred đứng dậy lau mồ hôi trên chán và đi theo Hugo sâu trong rừng, đến một khoảng đất trống Hugo mới kêu Fred dừng lại rồi ông dùng tay không bắn ra một tia lửa nhỏ rồi kẻ xung quanh chỗ Fred đứng. Hugo ngồi trên một tảng đá nhỏ và nói:" Bài tập đầu tiên để giúp ngươi mạnh lên đó là khả năng sử dụng tay không đánh bại kẻ địch khi không có vũ khí.Nhắm mắt lại và ngươi không được rời khỏi vòng tròn đó. Nếu ngươi rời khỏi vòng tròn thì nó sẽ thiêu sống ngươi."

Nói xong Hugo ném cho Fred một túi cơm nếp rồi bỏ đi và hẹn 1 tuần sau sẽ quay lại kiểm tra cậu.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play