Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chú Xin Ký Đơn

Mang thai

"Cô đang mang thai. Đứa bé đã được năm tuần tuổi. Nhìn cô còn rất trẻ. Các cô gái ngày nay thật không biết tự chăm sóc bản thân."

"Mang thai."

Cô đang mang thai...

Cô thực sự đang mang thai đứa con của chú.

Có con rồi, liệu cuộc hôn nhân giả của cô với chú có trở thành sự thật?

Diệp Thánh Sinh rất vui, nghĩ đến chú đi công tác hôm nay trở về, cô vội vã trở về nhà với kết quả khám thai.

Lúc này trời đã tối, trên bầu trời có mưa nhẹ rơi lộp bộp, Diệp Thánh Sinh đã hoàn toàn ướt sũng khi lao về nhà trong mưa.

Cô vừa bước vào nhà, bảo mẫu Trương đã vội lấy khăn tắm đến lau tóc cho cô.

"Cô Thánh Sinh, trời mưa sao lại trở về? Bị cảm lạnh thì phải làm sao? Lên lầu thay quần áo tắm nước nóng đi."

Diệp Thánh Sinh cười tươi như hoa. Cô cúi xuống thay giày thì chợt nhìn thấy trên tủ giày có một đôi giày da màu đen bóng loáng.

Một giây sau, cô kinh ngạc quay đầu nhìn dì Trương, hỏi: “Anh ấy đã về sao?”

Dì Trương cười gật đầu: “Vâng, thiếu gia đi công tác về có mang quà cho cô. Mau thay quần áo đi gặp cậu ấy đi."

"Ra vậy."

Diệp Thánh Sinh vội vàng thay giày, xách cặp chạy lên lầu.

Nhưng cô không có thời gian để thay quần áo và tắm rửa, lúc này cô muốn nói với chú rằng cô đã mang thai đứa con của anh.

Cả người ướt sũng, cô đến trước cửa phòng làm việc, đang hưng phấn định mở cửa bước vào thì chợt nghe thấy giọng nói ấm áp đầy nam tính của chú từ trong phòng làm việc truyền đến.

“Chờ khi cô ấy sinh con, chậm nhất là hai năm nữa, anh sẽ cưới em.”

Diệp Thánh Sinh dừng lại, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức biến mất, cánh tay đang giơ lên định mở cửa cũng khựng lại.

Ngay sau đó, trong phòng làm việc truyền đến một giọng nữ xa lạ.

"Vậy Vân Triệt, em đợi anh thêm hai năm nữa,. Sau hai năm, mặc kệ cô ấy có sinh con cho anh không, anh nhất định phải ly hôn với cô ấy."

Giọng nói dịu dàng đáp lại: "Ừ."

"A Triệt, em tin chúng ta sẽ hạnh phúc, bởi vì em yêu anh hơn bất kỳ ai khác, em..."

Diệp Thánh Sinh không nghe thấy gì nữa. Cô sững người ở đó như sét đánh giữa trời quang.

Cô đã nghe thấy gì.

Chú muốn ly hôn với cô, trước khi ly hôn còn muốn cô sinh con cho anh?

Tại sao?

Trong lòng chú luôn có người khác sao?

Người kia đã trở lại, chẳng lẽ chú định vứt bỏ cô cưới người khác?

Diệp Thánh Sinh nhất thời không thể tiếp nhận tin tức này, lảo đảo rời khỏi phòng làm việc, khi trở lại phòng, cô ngã ngồi trên mặt đất, nước mắt lưng tròng.

Cô đã biết một người đàn ông mười lăm năm và yêu anh ta trong năm năm.

Khi cô cầu hôn anh, anh đồng ý không chút do dự.

Rõ ràng là hôn nhân giả, nhưng sáu tháng sau khi kết hôn, chú cưng chiều cô như bảo bối, dịu dàng quan tâm cô, khiến cô sống trong hạnh phúc.

Diệp Thánh Sinh cho rằng đó là tình yêu giữa hai người nên sẵn sàng trao cho anh tất cả những gì mình có.

Sau đó, họ hòa thuận như những cặp vợ chồng mới cưới bình thường, như keo dán.

Và người chú luôn hôn cô vào lúc nửa đêm, thì thầm bên tai: "Chúng ta sinh một đứa đi."

Khi nghe anh nói, Diệp Thánh Sinh nghĩ hôn nhân của họ sẽ tiếp tục và không thể phá vỡ.

Khi có con, họ sẽ cùng nhau vui vẻ, cùng nhau già đi.

Nhưng...

Tất cả đều là giả.

Mặc cho sự tuyệt vọng.

Nghĩ đến trong bụng có đứa nhỏ, quần áo ướt sẽ bị cảm lạnh, Diệp Thánh Sinh mặc kệ cảm giác khó chịu thế nào vẫn đứng dậy đi vào phòng tắm.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô chui vào chăn, ép mình đi ngủ.

Nửa đêm.

Diệp Thánh Sinh cảm giác có người ở trên người mình, khí tức quen thuộc hướng trên mặt, nụ hôn mềm mại ấm áp từng chút từng chút rơi vào trên người cô.

Thánh Sinh tỉnh dậy, mở mắt ra, nhìn vào chiếc đèn tường bên giường, thấy rõ ràng người đàn ông đang hôn cổ cô, đầu vùi vào cổ cô, thì thầm: "Thánh sinh, em thơm quá!"

Người đàn ông này là chồng cô.

Anh sẽ lấy cô ấy

Diệp Vân Triệt - 30 tuổi, hơn Diệp Thánh Sinh mười tuổi. Là người đàn ông trưởng thành, vững vàng và tao nhã.

Anh ấy có một khuôn mặt đẹp trai không chê vào đâu được.

Anh cũng là con trời kiêu hãnh, là giáo sư Đại học A, đồng thời là chủ tịch của Tập đoàn Đế quốc Diệp Vân.

Anh không chỉ là ân nhân của Diệp Thánh Sinh mà còn là tia sáng trong cuộc đời Diệp Thánh Sinh, là niềm hy vọng duy nhất của cô trên thế giới này.

Cô ấy nghĩ rằng kết hôn với anh và mang thai đứa con của anh sẽ là điều cuối cùng thuộc về cô ấy.

Cô không ngờ ước mơ của mình lại tan vỡ sớm như vậy.

Cảm giác được nụ hôn của anh ngày càng nóng bỏng, Diệp Thánh Sinh cố gắng khống chế cảm xúc của mình, dùng ánh mắt u ám nhìn người đàn ông mình vừa yêu vừa đau.

Anh rất nhiệt tình mỗi khi trở về sau một chuyến công tác.

Và nhu cầu của anh rất mạnh mẽ.

Giống như bây giờ, anh giống như một con sói đói đã mấy ngày, gặm nhấm từng tấc trên cơ thể cô.

Nhưng khi nghĩ đến những gì mình nghe được ở cửa phòng làm việc, hơn nữa đúng lúc cô lại có thai, trái tim Diệp Thánh Sinh đau như bị thứ gì đó xé nát.

Cô rất khó chịu!

Lúc này, cô không muốn anh chạm vào mình chút nào.

Ngay khi người đàn ông đang hôn cô say đắm, Diệp Thánh Sinh đột nhiên giơ tay chống trên ngực anh, từ chối:

"A Triệt, em không muốn..."

Người đàn ông dừng lại, đôi mắt đen không đáy nhìn sâu vào cô gái nhỏ, thấp giọng nói:

“Nói lại lần nữa đi.”

Diệp Thánh Sinh không chớp mắt nhìn người đàn ông: “Không muốn, anh đứng dậy được không?”

Đây là lần đầu tiên cô cự tuyệt anh.

Dù không muốn nhưng anh kiềm chế.

“Lý do.”

Lần đầu tiên bị từ chối, Diệp Vân Triệt không vui.

Diệp Thánh Sinh biết rõ anh sẽ nổi giận, không chút do dự hỏi:

"Người phụ nữ trong phòng làm việc của anh hôm nay là ai?"

Nghe vậy, người đàn ông tránh nhìn cô, đứng dậy.

Ngồi ở mép giường chậm rãi mặc quần áo, hắn ngữ khí bình tĩnh nói: "Sau này anh sẽ lấy cô ấy."

Trái tim Diệp Thánh Sinh như bị bóp nghẹt, đau như kim châm.

Đôi mắt cô đỏ lên, đau lòng hỏi: “Còn em, em là gì trong lòng anh?”

Diệp Vân Triệt đứng dậy, nhìn cô gái đột nhiên nổi nóng trên giường, trong lòng không hiểu sao nhói lên.

Nhưng trên mặt anh không biểu cảm, ngữ khí lạnh lùng.

"Em đã quên vì sao chúng ta kết hôn rồi sao?"

Diệp Thánh Sinh muốn khóc, mất khống chế hét lên:

"Em không quên, nhưng sáu tháng kết hôn, tình cảm của chúng ta là giả sao? Em đã nghĩ anh yêu em, sẽ không rời xa em. Anh còn nói muốn con của chúng ta."

Diệp Thánh Sinh biết rằng người chú này đã cho cô ấy đủ.

Cô không nên tham lam chiếm giữ chú nữa.

Nhưng cô đã mang thai đứa con của anh.

Cô ấy phải nghĩ cho con của mình.

“Thánh Sinh, em hiện tại muốn cùng anh cãi nhau sao?”

Diệp Vân Triệt sắc mặt càng thêm âm trầm. Anh đứng trên cao nhìn cô gái trên giường. Nhưng anh không muốn giải thích với cô lý do tại sao anh muốn lấy người phụ nữ đó.

Diệp Thánh Sinh không muốn làm chú tức giận.

Cô ấy chỉ buồn bã.

Cô cố gắng kiềm chế tâm tình của mình, uất ức nói:

"Em chỉ muốn biết, anh có yêu em không? Nếu em sinh con cho anh, anh có thể đừng quan hệ với những người phụ nữ khác được không?"

Cô đang cho anh một cơ hội.

Diệp Vân Triệt mím chặt môi mỏng, cảm giác toàn thân phát lạnh. Nhưng anh vẫn không chút do dự nói: "Nếu em muốn ly hôn, bây giờ không thành vấn đề. Em yên tâm, ly hôn xong sẽ cho em không ít."

Diệp Thánh Sinh nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nước mắt nóng hổi lăn xuống. Trong lòng tuyệt vọng, gục xuống giường, khóc lớn.

Diệp Vân Triệt cau mày, trong lòng cảm thấy thương hại. Anh ngồi ở trên giường, giơ tay kéo cô.

"Thánh Sinh..."

Diệp Thánh Sinh hất tay anh ra, không muốn anh chạm vào cô.

Biết cô cần thời gian để bình tĩnh lại, Diệp Vân Triệt nói: “Nghỉ ngơi sớm đi.”

Anh quay người rời khỏi phòng. Đêm nay, Diệp Thánh Sinh cả đêm không ngủ được.

Đối mặt

Khi Diệp Thánh Sinh tắm rửa sạch sẽ ngồi ở bàn ăn để ăn, thấy người đàn ông không ở phía đối diện. Cô thất vọng hỏi dù Trương đang chuẩn bị bữa ăn bên cạnh:

"Anh ấy tối qua vẫn chưa về sao?"

Dì Trương đang rót sữa cho Diệp Thánh Sinh, thở dài:

"Vâng, cậu ấy không về. Cô Thánh Sinh, tối qua hai người cãi nhau sao?"

Diệp Thánh Sinh không trả lời, trong lòng cay đắng hỏi lại:

"Dì Trương, dì có biết người phụ nữ trong phòng làm việc của anh ấy hôm qua không?"

Dì Trương lắc đầu: "Tôi không biết, hôm qua tôi ra ngoài mua đồ, lúc về cậu chủ đã ở nhà. Tôi không biết cậu ấy dẫn một người phụ nữ về. Cho đến khi tôi nhìn thấy người phụ nữ đó tối qua xuống lầu."

Nghĩ đến người phụ nữ đó không chỉ có dáng người tốt, cao ráo mà còn rất xinh đẹp, dì Trương lo lắng nhìn Diệp Thánh Sinh.

"Đây là lần đầu tiên cậu chủ mang phụ nữ khác trở về, quan hệ của cô ấy với cậu ấy..."

Diệp Thánh Sinh vẫn không có trả lời.

Sau khi tùy tiện ăn một chút, cô cầm cặp sách đứng dậy.

"Dì Trương, con đi học, mấy ngày nay không về, nếu anh ấy hỏi cứ nói con bận thi cử, mấy ngày nay con đều ở trong kí túc xá."

"Hôm nay chẳng phải cuối tuần sao? Cuối tuần còn phải đi học à?"

Diệp Thánh Sinh bắt taxi trở lại trường học. Dù năm hai không quá vất vả nhưng cô chỉ muốn rời khỏi nhà để bình tĩnh lại. Thế là hai ngày cuối tuần, cô ở lại trường không về nhà. May mắn, có một người bạn cùng phòng trong ký túc ở lại với cô.

Nhìn thấy Diệp Thánh Sinh cả ngày ngồi ở bàn làm việc, như thể đang đọc sách, nhưng cũng có vẻ u mê, sắc mặt đặc biệt không tốt.

Chu Xảo đến gần cô quan tâm hỏi: "Sinh Sinh, cậu có sao không? Cuối tuần này tại sao không về nhà? Người nhà của cậu không phải là người địa phương sao?"

"Không có gì. Dạo này tớ hơi bận với bài đánh giá."

"Nhân tiện, tuần sau sẽ có bài giảng của giáo sư Diệp. Cuối cùng tớ cũng được gặp trực tiếp giáo sư. Ahhh, giáo sư Diệp, người có thể càn quét toàn bộ giới giải trí bằng vẻ ngoài của mình, nhưng dựa vào thực lực, cuối cùng trở thành người giàu nhất cả nước. Một người đàn ông cao quý và tao nhã trị giá hàng nghìn tỷ, không bao giờ nghĩ anh ấy sẽ đến trường chúng ta giảng bài lần thứ hai. Đúng là vĩnh dự mà!"

Chu Xảo kích động đứng bên cạnh Diệp Thánh Sinh, thỉnh thoảng lại tựa trên vai Diệp Thánh Sih, nhìn cô nói:

"Cậu phải đi sớm giúp tớ chiếm chỗ, biết không? Bài giảng năm ngoái của giáo sư Diệp đã đầy mọi người chen chúc, tớ cũng không chen được."

Diệp Thánh Sinh "..."

Chú lại đến trường của họ để giảng bài?

Là vợ như cô thậm chí còn không biết, nhưng bạn cùng lớp đã biết điều đó trước cô.

Nghĩ đến anh không chỉ mang về một người phụ nữ, mà còn muốn ly hôn vì cô ấy. Diệp Thánh Sinh lại đau đớn nằm trên bàn, cố gắng che giấu sự khó chịu của mình.

Thấy cô có gì đó không ổn, Chu Xảo lo lắng hỏi: "Thánh Sinh, cậu không sao chứ?"

Diệp Thánh Sinh xua tay: "Tớ không sao, bà dì tới."

"Ồ, vậy uống thêm nước nóng đi."

Diệp Thánh Sinh trả lời, cảm thấy lồng ngực thực sự ngột ngạt, cô lấy điện thoại đến khuôn viên trường để hít thở không khí.

Ngay khi cô rời khỏi ký túc xá, điện thoại đã reo.

Thấy là dì Trương gọi, Diệp Thánh Sinh vội vàng bắt máy.

Đầu bên kia điện thoại, dì Trương nói: "Cô Thánh Sinh, cô về đi, cậu chủ đang đợi cô ở nhà."

Diệp Thánh Sinh đột nhiên có dự cảm không lành, cô hỏi: “Anh ấy có nói có việc không?”

"Không, chỉ là sắc mặt của câụ ấy không tốt, cô mau quay lại đi.”

“Con hiểu rồi."

Tắt điện thoại,, Diệp Thánh Sinh đi về phía cổng trường.

Cô biết rằng một số điều không thể tránh được.

Cô phải tự mình đối mặt với nó!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play