[ Đam Mỹ Trọng Sinh ] Trở Lại
Khởi đầu mọi thứ
nơi chỉ có hoàng tộc mới đặt chân vào
ấy vậy mà hôm nay có sự kiện khiến mọi hôm ấy ko thể quên
người hầu
ngươi ...chính ngươi đã làm phải ko
người hầu
ngươi là người cuối cùng đi ra phòng cấm
người hầu
thân là kĩ sĩ mà dám phản nước
người hầu
điện hạ người ko thể nương tay với hắn
điện hạ (công )
ngươi có lời j giải thích ko
Vương Quốc Bảo( thụ)
......
Vương Quốc Bảo( thụ)
người tin ta sao
Vương Quốc Bảo( thụ)
/nhìn thẳng hắn/
Vương Quốc Bảo( thụ)
cha người tin con không
Vương Anh Tuấn ( cha thụ)
..........
người hầu
hai người là trụ cột đất nước
người hầu
làm j cho phải đáng
người hầu
không nên bao che
Vương Anh Tuấn ( cha thụ)
/ siết chặt tay/
Vương Quốc Bảo( thụ)
con chỉ muốn hỏi hai người là
Vương Quốc Bảo( thụ)
có tin con không
Vương Anh Tuấn ( cha thụ)
dẫn thằng bé đến phòng lao tối đi
Vương Quốc Bảo( thụ)
........../ mở to mắt/
Vương Quốc Bảo( thụ)
ha.....hahahahaha
Vương Quốc Bảo( thụ)
ta tự đi
mọi chuyện trở nên căng thẳng không thể tưởng
bóng tối ngập tràn trong phòng giam
chỉ le lói ánh sáng của mặt trăng
cậu thiếu niên mái tóc đen tuyền ngước lên nhìn ánh sáng
ngân nga ca khúc cho số phận của mình
Vương Quốc Bảo( thụ)
thân em như cá trong lờ
Vương Quốc Bảo( thụ)
hết phương vùng vẫy nương nhờ
Vương Quốc Bảo( thụ)
nơi xa ấy vô bờ ....
Vương Quốc Bảo( thụ)
chắc nàng cô liêu lắm cơ
Vương Quốc Bảo( thụ)
trách sao nỡ buông vội tay
Vương Quốc Bảo( thụ)
sao bỏ duyên mình đây
Vương Quốc Bảo( thụ)
thương cách cò bay bay giữ đêm
Vương Quốc Bảo( thụ)
thân em vất vả chăm bề
Vương Quốc Bảo( thụ)
sớm hôm tần tảo đêm khuya
Vương Quốc Bảo( thụ)
........
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
sao không hát nữa
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
hay mà
Vương Quốc Bảo( thụ)
trăng hôm nay rất đẹp
Vương Quốc Bảo( thụ)
chỉ tiết là ta không thể nhìn thấy nó lần nữa rồi
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
ồ~
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
hahaha
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
cầu xin ta đi
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
nếu thấy hứng thú ta sẽ tha ngươi
Vương Quốc Bảo( thụ)
/nhìn/
Vương Quốc Bảo( thụ)
thân là một kĩ sĩ có chết cũng không cầu xin tha mạng cho mình
Vương Quốc Bảo( thụ)
/ đứng lên /
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
tiếc thiệt đó
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
kĩ sĩ luôn trung thành với nước
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
lại bị gán cho tội phản nước
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
đúng là nỗi oan này ai rửa cho sạch
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
/ rút kiếm /
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
/ lao tới đâm thẳng bụng /
những giọt máu rơi xuống dất
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
/ rút ra/
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
/ đỡ cậu xuống đất/
Vương Quốc Bảo( thụ)
...........
Vương Quốc Bảo( thụ)
mở ..c..cửa thôn..g gió ra ..đi
Vương Quốc Bảo( thụ)
ta..muốn nhìn a.ánh sáng hôm nay
hắn nhìn cậu 1 lúc rồi theo lời cậu mở cửa ra
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
ngươi hận bọn chúng không
Vương Quốc Bảo( thụ)
hậ.n. ta..khô..ng có tư...c.cách
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
.............
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
đi đây
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
ta không nhiều thời gian
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
đám tan ngươi ta sẽ đến
trong phòng im tĩnh chỉ còn lại âm thanh thở nặng nhọc của cậu
làn gió bên ngoài thổi vào trong phòng đen tối
tiếng bước chân vội vã đang truyền đến
Vương Quốc Bảo( thụ)
anh...để. d.đón em ..ạ
Hồ Anh
chúng ta ra khỏi đây
cậu nhìn ánh trăng lần cuối quay qua nhìn anh
Vương Quốc Bảo( thụ)
a.nh anh..em.. muốn...hỏi.
Vương Quốc Bảo( thụ)
hỏi ...cha từng ...coi em ..là ..co..n trai ..của người chx
Vương Quốc Bảo( thụ)
em ..muốn hỏi điện ...hạ có từng .........hộc / máu từ trong miệng hộc ra /
Vương Quốc Bảo( thụ)
/ nước mắt rơi lã chã /
Hồ Anh
đừng mọi truyện sẽ qua
Hồ Anh
chúng ...chúng ta về nhà
Hồ Anh
..bá tước ..đang đợi
anh từng bước từng bước đi đến bên câu
giọng nói khàn lại giống sắp khóc tới nơi
Vương Quốc Bảo( thụ)
anh...em muốn ..dựa ..vào vai ..anh
anh đi đến đặt cậu vào trong lòng
ôm đi bước từng bước nặng nề ra khỏi phòng tâm tối đoa
Vương Quốc Bảo( thụ)
..anh.h em...muốn ..1 nơi yên..bình
Vương Quốc Bảo( thụ)
...ánh sáng ..của ..trăng..hôm.nay đ.đẹp quá
nước mắt anh rơi thẳng trên mặt cậu
cậu cố gắng hết sức vương tay chạm vào mắt hắn
Vương Quốc Bảo( thụ)
đừ..ng ..khóc
Vương Quốc Bảo( thụ)
..em ..kh..ông xứng
Hồ Anh
đoàn tụ với công tước đc không
chân ko tự chủ mà khụy hẳn xuống
Hồ Anh
anh xin lỗi....anh yếu quá
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
cậu mà không dậy là muộn giờ học đó
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
cậu chủ
Vương Quốc Bảo( thụ)
/ mở mắt /
Vương Quốc Bảo( thụ)
j vậy chứ
Vương Quốc Bảo( thụ)
mình vậy mà
Vương Quốc Bảo( thụ)
.........hahahahahaha/ nụ cười này có phần bi thương/
Vương Quốc Bảo( thụ)
đau..
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
bị sảng hả
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
mới sáng dậy mà cười như điên
Vương Quốc Bảo( thụ)
..............
Vương Quốc Bảo( thụ)
em xin lỗi
Vương Quốc Bảo( thụ)
Hồ Anh làm sao
Chi Hàn
đây là bộ truyện đầu tay của tôi và bạn thân mình
Chi Hàn
mong mọi người ủng hộ
Chi Hàn
à mà bài của thụ hát là chạnh lòng thương cô 4 á
Chi Hàn
tại hay quá nên mang vô
Chi Hàn
còn hình ảnh mọi người chỉ cảm xúc với hình dáng thôi
Chap 2
Vương Quốc Bảo( thụ)
Hồ anh bị làm sao
Gia Mỹ
thằng bé đang bị thương rất nặng
Vương Quốc Bảo( thụ)
tại sao
Vương Quốc Bảo( thụ)
có chuyện gì đã xảy ra
Vương Quốc Bảo( thụ)
liên quan gì cậu ấy
Gia Mỹ
điện hạ đến đây và rủ Anh Anh đi xuống núi hái hoa
Gia Mỹ
nhưng khi trở về thì Anh Anh
Gia Mỹ
toàn thân bị thương
Gia Mỹ
áo thằng bé nhuốm máu một mảng lớn
Vương Quốc Bảo( thụ)
hiểu rồi
Gia Mỹ
có lẽ hai người đó bị .....
Vương Quốc Bảo( thụ)
không cần nói nhiều
Vương Quốc Bảo( thụ)
đi xem Anh Anh
Vương Quốc Bảo( thụ)
" Anh Anh em 1 lần nữa tái sinh "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" thề sẽ không để anh có mệnh hệ gì "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" kiếp trước anh hết mình bảo vệ em "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" kiếp này cho dù có chuyện gì em cũng sẽ bảo vệ anh "
thân hình 1 cậu bé nằm trên giường
Vương Quốc Bảo( thụ)
" những kẻ nào làm hại đến anh "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" em khiến bọn chúng trả giá gấp đôi "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" cho dù bất cứ ai"
ánh mắt cậu nghiêm túc từng bước đến bên giường anh
cách tay sờ nhẹ lên mặt anh như tựa cách hoa
cậu ghé sáp miệng vào tai anh
Vương Quốc Bảo( thụ)
không sao cả
Vương Quốc Bảo( thụ)
Anh Anh là người dũng cảm mà
Vương Quốc Bảo( thụ)
sẽ hết đau thôi
Vương Quốc Bảo( thụ)
hứa với em
Vương Quốc Bảo( thụ)
anh sẽ luôn đi theo em , luôn bên em có được không
cậu nhẹ hôn lên mái tóc anh
Vương Quốc Bảo( thụ)
quản gia
Vương Quốc Bảo( thụ)
không cần biết cách gì
Vương Quốc Bảo( thụ)
chú phải cứu anh ấy
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
làm khó nhau quá à
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
được được
Vương Quốc Bảo( thụ)
vậy đứng đó làm gì nhỉ?
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
tôi đi liền !
Vương Quốc Bảo( thụ)
nghỉ ngơi đi
cậu nhìn anh một cái thì đi ra khỏi phòng
Gia Mỹ
cậu ấy khác quá.....
người hầu
điện hạ có cậu Bảo tới diện kiến
lập tức nhảy cẫng lên mà rời xuống khỏi giường
người hầu
khoan đã ngài ....
Vương Quốc Bảo( thụ)
tham kiến ngài
điện hạ (công )
sao lại lễ phép như vậy
điện hạ (công )
chúng ta cứ như trước là được
Vương Quốc Bảo( thụ)
không thể
Vương Quốc Bảo( thụ)
như thế là bất lễ phép
điện hạ (công )
thôi bỏ chuyện qua đó 1 bên đi
điện hạ (công )
cậu đợi xíu tớ lấy cái cho cậu xem
hắn nói xong nhanh chân chạy đi lấy đồ gì đó
hắn quay lại trên tay là 1 bông hoa đang phát sáng
điện hạ (công )
tớ và Hồ Anh hái đó
Vương Quốc Bảo( thụ)
..................
Vương Quốc Bảo( thụ)
vì bông này cậu dẫn Hồ Anh đi hái nó
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu có biết Hồ Anh bị thương rất nặng không ?
điện hạ (công )
tại lúc đó....tớ
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu thích để người khác vào nguy hiểm lắm sao
Vương Quốc Bảo( thụ)
tớ thật sự rất thất vọng về cậu
Vương Quốc Bảo( thụ)
lúc cậu giục bỏ vòng tay tớ tặng cậu
Vương Quốc Bảo( thụ)
thì tớ đã nghĩ là cậu không thích nó nên làm vậy
Vương Quốc Bảo( thụ)
tớ cũng không suy nghĩ gì , dù lòng tớ cảm thấy tủi thân rất nhiều
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu có thể làm tổn thương tớ bao nhiêu cũng được
Vương Quốc Bảo( thụ)
nhưng làm tổn thương đến Hồ Anh thì tớ sẽ không tha thứ cho cậu đâu
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu biết không
điện hạ (công )
tớ ..không...
Vương Quốc Bảo( thụ)
làm bạn với cậu .......rất mệt mỏi
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu hoàng tử là người ngậm thìa vàng từ khi mới sinh ra
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu có kiêu ngạo hay hạnh diện về điều đó là chuyện bình thường
Vương Quốc Bảo( thụ)
nhưng thứ tớ thấy khó chịu đó là cậu quá yếu đuối
Vương Quốc Bảo( thụ)
yếu đuối không thể bảo vệ được gì cả
Vương Quốc Bảo( thụ)
bị điều khiển như một con rối
Vương Quốc Bảo( thụ)
nếu sau này người cậu yêu nhất mà cậu không bảo vệ được
Vương Quốc Bảo( thụ)
thì chính là sự nuối tiếc không bao giờ phai
Vương Quốc Bảo( thụ)
chúng ta tạm thời đừng tìm đến nhau nữa
Vương Quốc Bảo( thụ)
mong cậu hãy hiểu điều tớ nói
Vương Quốc Bảo( thụ)
sau khi gặp lại thì tớ muốn thấy cậu trở nên mạnh mẽ
Vương Quốc Bảo( thụ)
quyết đoán , nhìn xa trông rộng hơn
Vương Quốc Bảo( thụ)
là 1 điện hạ có thể dẫn dắt đất nước , là 1 điểm tựa vững chắc cho đất nước
Vương Quốc Bảo( thụ)
đây là lời từ biệt của tớ với cậu
Vương Quốc Bảo( thụ)
chỉ vậy thôi
Vương Quốc Bảo( thụ)
vậy cho nên tạm biệt
cậu xoay người muốn rời đi
Vương Quốc Bảo( thụ)
" rất xin lỗi vì nói những lời khó nghe"
Vương Quốc Bảo( thụ)
" nhưng xin cậu đừng như kiếp trước "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" là kẻ bù nhìn , là người yếu nhược không có tiếng nói trong hoàng cung này"
Vương Quốc Bảo( thụ)
" nơi đây là kẻ máu lạnh cậu cần phải mạnh mẽ đó"
Vương Quốc Bảo( thụ)
" điện hạ tạm biệt "
điện hạ (công )
tớ không hiểu
hắn nói gì đi nữa cậu cũng không quay đầu lại
cậu đi thật xa thật xa bóng lưng khuất đi
điện hạ (công )
tại sao vậy?
điện hạ (công )
tớ....hức ......tớ
điện hạ (công )
Tớ cũng đâu rủ Hồ Anh đi cùng ....hức ...hức
điện hạ (công )
Là anh ấy muốn đi...mà
điện hạ (công )
tớ ...hức ..hức hái nó là...vì cậu mà
điện hạ (công )
tớ cũng ...bị thương mà ....
điện hạ (công )
tại sao..cậu lại không quan tâm đến tớ ?
người hầu
điện hạ lưng ngài đang chảy máu rồi
người hầu
ngài mới lành vết thương mà
điện hạ (công )
hức....hức .....
điện hạ (công )
tôi chỉ ...hức hái nó để xin lỗi ...cậu ấy mà ...
điện hạ (công )
tôi....hức hức ....
điện hạ (công )
nếu tôi.... mạnh hơn thì mọi thứ đã tốt rồi
người hầu
bây giờ ngài đừng khóc nữa
người hầu
vô băng bó lại vết thương được không
điện hạ (công )
ừm ....hức
cậu ngước nhìn lên ánh trăng
Vương Quốc Bảo( thụ)
" mình bây giờ đã đủ tuổi để vào lớp học kị sĩ rồi "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" tuy là từ tương lai trở về nhưng cơ thể bây giờ quá nhỏ tuổi "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" mình không chắc tương lai có thay đổi hay không nhưng trước mắt mình phải mạnh cái đã "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" và ta sẽ khiến từng người đã hại ta phải trả giá gấp đôi "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" bây giờ vào thời khắc này cơn ác mộng của các ngươi đã trổi dậy "
Chi Hàn
" " dấu này là suy nghĩ nha
Chi Hàn
còn tuổi bây giờ của các nhân vật là
Vương Quốc Bảo( thụ)
12 tuổi
Nguyễn Triết Tâm ( quản gia)
33 tuổi
Vương Anh Tuấn ( cha thụ)
46 tuổi
Chi Hàn
chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ
Chap 3
sáng sớm tiếng chim kêu gọi
ánh sáng rọi vào phòng cậu
Gia Mỹ
dậy thôi hôm nay cậu đi học đó
Gia Mỹ
nếu không dậy thì muộn mất
Vương Quốc Bảo( thụ)
/ chớp mắt /
giọng nói hơi khàn vì mới dậy vọng ra
Vương Quốc Bảo( thụ)
tôi biết rồi
cậu không ngủ nướng nữa mà đi vệ sinh cá nhân
Gia Mỹ
cậu chút gì chứ nhỉ
Vương Quốc Bảo( thụ)
không đâu
Vương Quốc Bảo( thụ)
tui không đói
Gia Mỹ
như vậy không tốt đâu ạ
Vương Quốc Bảo( thụ)
" lâu lắm rồi mới nghe chị ấy nói với như vậy "
Vương Quốc Bảo( thụ)
" mình quên mất cảm giác được quan tâm luôn rồi "
Vương Quốc Bảo( thụ)
lấy cho tui súp nóng là được
Gia Mỹ
như vậy mới là cậu bé ngoan
Gia Mỹ
tôi lấy liền cho cậu
Vương Quốc Bảo( thụ)
Hồ Anh thế nào rồi
Gia Mỹ
Anh Anh không sao cả
Gia Mỹ
thằng bé đang nghỉ ngơi
Gia Mỹ
cậu mà ăn không nhanh thì muộn học đó
Vương Quốc Bảo( thụ)
sao chị không nói sớm
Gia Mỹ
ăn chậm tí nóng đấy
cậu ăn xong mà cầm cặp xách đi
cô chưa kịp nói xong cậu đã chạy vuốt đi
Vương Quốc Bảo( thụ)
quay lại rồi
cậu chạy nhanh thì đụng người khác
Vương Quốc Bảo( thụ)
tôi cũng xin lỗi
Vương Quốc Bảo( thụ)
tôi chạy gấp quá
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu không sao chứ
Vương Quốc Bảo( thụ)
tôi đỡ dậy
khi cậu chạm tay vào cô ấy
Vương Quốc Bảo( thụ)
đau.....ưm / ôm đầu/
giọng nói phụ nữ vang lên trong đầu cậu
bí ẩn
dù tôi có chảy đến giọi máu cuối cùng thì cũng không để ngài bỏ cuộc
bí ẩn
trận chiến phải thắng
Vương Quốc Bảo( thụ)
Aaaaaaa
cậu không chịu nổi được nên đã ngất đi
Vương Quốc Bảo( thụ)
/mở mắt /
Vương Quốc Bảo( thụ)
"lúc nãy .....là gì"
bí ẩn
tự nhiên cậu ngất xỉu làm tui lo quá
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu tên là j
Lưu Nhược
mình tên là Lưu Nhược
Vương Quốc Bảo( thụ)
vậy gọi là chị nhỉ
Lưu Nhược
hả như vậy ngại lắm
Lưu Nhược
cứ gọi nhau là bạn thôi
Lưu Nhược
à còn tên gì vậy
Vương Quốc Bảo( thụ)
Vương Quốc Bảo 12t
Lưu Nhược
cậu là con Bá tước
Lưu Nhược
tôi có mắt như mù không thấy núi cao như cậu
Vương Quốc Bảo( thụ)
không cần câu lệ như vậy
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu coi tôi như bạn là được
Lưu Nhược
như vậy có phải lệ....
Vương Quốc Bảo( thụ)
tớ nói được là được
Lưu Nhược
tôi đã bỏ lỡ hai tiết học rồi
Lưu Nhược
nên quay lại lớp thôi
Vương Quốc Bảo( thụ)
nè cậu lớp nào
Vương Quốc Bảo( thụ)
tôi cùng lớp với cậu đó
Vương Quốc Bảo( thụ)
chúng ta đi cùng nhau đi
cậu và cô đi trong yên bình
cậu nghe thế thì ngó qua bên ngoài xem thử
Vương Quốc Bảo( thụ)
thì ra là tập huấn à
Lưu Nhược
cách dùng kiếm quá thừa thãi
Lưu Nhược
sai tư thế và cách dùng kiếm nhiều động tác thừa
Lưu Nhược
phối hợp không đồng đều làm hai người họ không bắt kịp nhau
Vương Quốc Bảo( thụ)
chỉ nhìn sơ qua mà cậu đã phân tích hết rồi
Lưu Nhược
à chỉ bình thường thôi
Lưu Nhược
tớ chỉ có như vậy thôi
Lưu Nhược
tớ quá yếu để cầm kiếm chiến đấu trong thời gian dài
Vương Quốc Bảo( thụ)
vậy cậu nghĩ trận này hai người họ thắng không
Lưu Nhược
đương nhiên là không
Vương Quốc Bảo( thụ)
vậy sao
Vương Quốc Bảo( thụ)
thế cậu nghĩ tớ thắng nổi thầy ấy không
Lưu Nhược
tớ không dám chắc
Lưu Nhược
nhưng nếu cậu đủ nhanh trí chỉ cần dùng mưu để đánh thắng thầy ấy thôi
Vương Quốc Bảo( thụ)
cậu nói xem nào
Lưu Nhược
cậu chú ý kĩ thì thầy ấy thuật tay trái
Lưu Nhược
lúc vung kiếm thì ngài ấy mất đi tầm nhìn trong khoảng đó
Lưu Nhược
cậu hãy tận dụng đánh lừa thầy rồi vòng qua sau lưng thầy
Lưu Nhược
và kề kiếm lên thoii
Lưu Nhược
đó chỉ là lý thuyết của tớ thôi
Lưu Nhược
tớ không dám chắc mình có thể làm được không
Vương Quốc Bảo( thụ)
vậy chúng ta áp dụng luôn nhé
cậu không do dự mà nhảy xuống trận đấu
Lưu Nhược
vậy mà .........tin mình
Vương Quốc Bảo( thụ)
xin phép ạ
Vương Quốc Bảo( thụ)
em có thể được thầy chỉ giáo không
thầy
ta sẽ không nương tay đâu
Vương Quốc Bảo( thụ)
em nghĩ thầy không nương tay thì hơn
Vương Quốc Bảo( thụ)
"không quen tay lắm "
trận vừa bắt đầu thì cậu là người mở đầu giao tranh trước
khi đánh tớ thì cây kiếm trong tay cậu có hơi rung lên
thày ấy vẫn chưa chủ động giao chiến
khi đã hiểu động tác chiến đấu của cậu thì ông ấy bắt đầu đánh trả
tiếng kim loại sắt va chạm nhau nghe tiếng len keng thật chói tai
mọi người hưởng ứng xung quanh mà reo hò lên
đúng như Lưu Nhược nói mỗi khi vung đòn thì ông ấy bị tre mất tầm nhìn ở cách tay
tuy hiểu được điều ấy nhưng cậu khá khó khăn trong việc tiếp cận và tạo đòn đánh giả
ông ấy khá ngạc nhiên khi có người đánh với ông hơn 6phút mà không bị tổn hại j
thầy
" ha nhóc ta khá đấy chứ "
Vương Quốc Bảo( thụ)
Vương Quốc Bảo 12tuổi
thầy
à là cậu nhóc họ Vương
Vương Quốc Bảo( thụ)
" chết tiệt cứ như thế này không phải cách "
thầy
nhưng trận đấu đến đây kết thúc rồi
ông ấy không để cậu thủ thế mà đánh đầu phủ đầu
cậu không nghĩa nhiều mà theo lời cô nhảy nhanh bên trái tránh đòn của thày mình
cậu nắm.bắt cơ hội vòng ngược ra sau thầy mà nhảy lên lộn vòng ra trước mặt thầy
đạp lên cây đao thầy đang cầm bị ghim xuống đất vì lúc nãy đánh hụt
đứng hiêm ngang trên đao của thầy kề dao kiếm vào cổ
Vương Quốc Bảo( thụ)
thầy thua rồi
thầy
Ta không thể tin được mình lại thua 1 dứa nhóc mới vào trường
thầy
ta rất khâm phục em rồi đó
thầy
rất xứng với với đứa con của nhà họ Vương
cậu cười mỉm rồi nhìn Lưu Nhược một cái
Vương Quốc Bảo( thụ)
em cảm ơn thầy đã chỉ giáo
Vương Quốc Bảo( thụ)
/ cuối gập người lại /
Vương Quốc Bảo( thụ)
tạm biệt ạ
thầy
nếu cần gì thì tìm thầy
cậu vừa ra ngoài sàn đấu thì cô đã chạy nhanh tới
Lưu Nhược
cậu giỏi thật đó
Vương Quốc Bảo( thụ)
đó là vì cậu chỉ mình mà
Lưu Nhược
không đâu tớ biết tớ còn yếu
Lưu Nhược
nên sẽ cố gắng trở thành người có thể chỉ ra những chiến lược tốt nhất có thể
Vương Quốc Bảo( thụ)
nếu tớ là tướng quân thì cậu làm bộ não của tớ nhé
Vương Quốc Bảo( thụ)
Quân sư
Lưu Nhược
cậu tin tưởng vào tớ như vậy sao
Lưu Nhược
tớ sẽ cố gắng không để cậu thất vọng khi đặt niềm tin vào tớ đâu
Chi Hàn
tôi lười viết quá hà
Chi Hàn
chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play